Cô thì sao, phải làm gì với cô đây? Cô không phải người người lạ, mà là vợ của Sở Luật anh! Hiện tại anh đang làm cái gì, bằng lòng trao hôn nhân cho một người phụ nữ khác, vậy Lý Mạn Ny coi là cái gì?
"Anh sẽ làm gì với cô ta, lẽ nào sẽ giống như anh đối với tôi 4 năm trước vậy, để một người đàn ông leo lên giường cô ta, để cô ta thân bại danh liệt ly hôn với anh, để anh hoàn toàn thản nhiên cưới một người phụ nữ khác. Hay anh một lần nữa ham của lạ, muốn tôi - một con điếm làm người tình của anh?"
Hai chữ đó anh đã nói với cô không biết bao nhiều lần, cô đã không còn cảm giác gì nữa rồi.
Cô vừa dứt lời, đôi môi Sở Luật khẽ run rẩy, Lý Mạn Ny đằng sau thì lảo đảo như muốn ngã, anh không thể làm vậy với cô, không được, cô không muốn làm một Hạ Nhược Tâm thứ hai, cô vội vàng đi tới túm chặt lấy áo Sở Luật, gương mặt vốn điềm đạm đáng yêu giờ đây đẫm nước mắt, làm trôi sạch lớp trang điểm tỉ mỉ của cô.
"Luật.." Cô gọi tên anh, nhưng trong đôi mắt u ám của anh chỉ có hình bóng của duy nhất một người, cô biết sự việc ngày đó là anh làm, anh cũng không thể nào chối bỏ, vì đó là sự thật, lúc này anh đang phải trả giá cho nó.
"Có người thích làm kẻ thứ ba, có người thích phá hoại hạnh phúc gia đình nhà người khác, nhưng tôi thì không." Hạ Nhược Tâm nhàn nhạt mở miệng, ôm lấy tay trái của mình, bọn họ có nhận ra không? Sự việc 4 năm trước như đang được tái hiện lại, chẳng qua đối tượng đã chuyển thành người khác, nhưng cô không có hứng thú, cũng chẳng buồn châm chọc.
Sắc mặt Lý Mạn Ny hết xanh rồi lại trắng, giống như vừa bị tát mạnh một cái, đúng vậy, đã nhiều năm như vậy, ngày đó Sở Luật xử lý mọi chuyện gọn ghẽ, hoàn mỹ, nhưng trong lòng công chúng cô vẫn không tránh được cái danh kẻ thứ ba.
"Tôi bây giờ sống rất tốt." Hạ Nhược Tâm nhìn thẳng Sở Luật mỉm cười, có những thứ đã làm mất rồi thì vĩnh viễn sẽ không tìm lại được nữa. "Tôi đã nợ anh những gì tôi cũng trả hết rồi, bằng thân thể của tôi, 4 năm của tôi, tất cả của tôi, tôi muốn hận anh, nhưng tôi cũng không còn yêu anh nữa."
Nói xong cô dứt khoát quay người bước đi, không hề nhìn thấy sự đau khổ lóe lên trong mắt Sở Luật, tất cả mọi người đều cho rằng Sở Luật là người không có trái tim, không biết đau tim là gì, trước kia anh không biết, nhưng giờ anh đã đang cảm nhận trọn vẹn nỗi đau đó rồi.
Anh không đuổi theo cô, vì anh không có tư cách, vì người phụ nữ đang đứng cạnh anh mới là vợ anh. Thứ mà cô muốn, bây giờ anh không thể cho nổi nữa.
Anh đặt tay lên ngực mình, nơi này rất đau, gần đây anh mới cảm nhận được nỗi đau đó, trái tim anh đau đớn vì một người phụ nữ, nhưng có lẽ nó vẫn luôn âm ỉ ở đó 4 năm rồi.
"Luật, tại sao, không phải anh rất hận cô ta sao? Không phải anh đã nói anh chẳng qua chỉ muốn trả thù cô ta sao? Tại sao, bây giờ anh lại đối với cô ta như vậy, trước kia dường như cô ta đã nợ anh cả thế giới, nhưng bây giờ, giống như, chính anh mới nợ cô ta cả thế giới vậy."
Lời nói của Lý Mạn Ny lúc này thật chói tai, khiến Sở Luật hồi phục tinh thần.
"Em muốn biết sao?" Anh không hề đẩy tay Lý Mạn Ny, chỉ lạnh nhạt hỏi cô.
Bình luận facebook