Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-73
Chương 73: Bệnh kiều giáo chủ xin tự trọng! (30)
Thà rằng Tô Hồng không giải thích, giải thích xong, tiếng bàn luận cũng liên tục lớn hơn rất nhiều.
"Tiếu thanh…không phải là trưởng lão trọng tâm của ma giáo năm năm trước đã bị trục xuất sao!"
Người đàn ông trung niên không nhịn được kinh hô lên, ánh mắt phức tạp đồng thời cũng hướng về phía Lý Ngọc Hầu nhìn.
Tô Hồng giống như vô tội hỏi: "Trưởng lão trọng tâm là ai? Ở trong đó có môn đạo gì sao?"
Người đàn ông trung niên trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi giải thích: "Chuyện này nói ra rất dài dòng, hơn mười năm trước Bái Tinh giáo không được xem là ma giáo gì cả, nhiều lắm chỉ là một loại phương pháp võ công quái dị không được võ lâm Trung Nguyên tiếp thu mà thôi, giáo chủ đời trước là Hạ La Như có tư chất tự nhiên nổi bật, nhưng tâm tính lại mềm yếu, quyền thế bên trong giáo đều bị một vị trưởng lão đem nắm trong tay, người kia có nhân xưng là trưởng lão trọng tâm Tiếu Thanh."
Tô Hồng khẽ vuốt cằm, vị Hạ La Như này, chính là sư phụ của Hạ Tinh Hoàng sao?
Nhưng nếu là tâm tính mềm yếu, thì không đến nỗi đại gian đại ác, vì lẽ đó những chuyện dược người mà sau đó Hạ Tinh Hoàng trải qua, chắc là tác phẩm của vị Tiếu Thanh rồi?
Người nam tử trung gian này tiếp tục nói: "Tên Tiếu Thanh này đúng là một kẻ hung hãn, từ khi gia nhập vào Bái Tinh giáo, giáo phái này liền từ từ phát triển mở rộng, nhưng theo xu hướng ngày càng cực đoan, quỷ quyệt. Nghe nói Tiếu Thanh là người sử dụng sâu độc và độc người lợi hại nhất Bái Tinh giáo, chính hắn là người khiến Bái Tinh giáo trở thành loại ma giáo chỉ cần nghe tiếng cũng làm người khác sợ mất mật."
Mọi người ồ lên, không ghĩ tới ma giáo mà tiền thân lại có một loại lích sử như vậy trước đây.
Lý Ngọc Trần cũng làm bộ hồ độ, nhưng trong lòng càng thêm hoảng loạn.
"Đương Nhiên, loại chuyện mà Tiếu Thanh làm người ta khiếp sợ nhất, thực ra đã được xem như một dã sử phong nguyệt trong gian hồ" người đàn ông trung niên nói xong, hơi đỏ mặt, hướng về phía vị nữ hiệp duy nhất trong đám người chắp tay xin lỗi một cái, rồi tiếp tục nói.
"Khoảng chừng là hơn mười hoặc hai mươi năm trước, hắn…đem giam cầm Hạ La Như, cho rằng độc chiếm được nàng ta, tuy tính cách Hạ La Như mềm yếu, nhưng dù sao cũng là một người nam nhân, nếu như hai bên tình nguyện cũng còn tốt, thế nhưng tên này một mực dùng mọi thủ đoạn dưỡng chế bôi nhọ tôn nghiêm, vì lẽ đó Hạ La Như tự sát"
Tô Hồng cả kinh.
Chỉ nghe người đàn ông trung niên tiếp tục hạ thấp giọng nói: "Tiếu Thanh để cứu sống Hạ La Như, đen toàn bộ các thiếu niên bên trong giáo tất cả đều tập trung đến bồn bọ cạp, nếu sống sót ngâm vào bồn tắm độc dược, lại không chết sẽ trục xuất vào trong rừng rậm chứa đầy thú độc của Bái Tinh giáo, một bên kích thích Hạ La Như tỉnh lại, một bên chế thành dược người, giúp Hạ La Như kéo dài tính mạng."
"Chuyện này năm đó đã chấn động toàn võ lâm khiến ai ai cũng đều kinh hoàng, vì lẽ đó Bái Tinh Giáo liền trở thành ma giáo trong mắt người khác."
Tô Hồng ngơ ngác nghe xong, quỳ trên mặt đất, nhưng nhất thời quên mất vẻ mặt
Tính toán tiếp thep, Hạ Tinh Hoàng chắc hắn là người thiếu niên còn tồn tại duy nhất trong dám bị độc hại đó.
Lúc này Hạ Tinh Hoàng chẳng qua mới bảy, tám tuổi bị Tiếu Thanh đưa vào bồn bọ cạp, rồi ngâm mình tắm trong độc dược, cuối cùng còn bị trục xuất tiền vào trong rừng rậm thú độc…
Tô Hồng đột nhiên nhớ tới Hồ nước Long Chiểu trong hang động, Hạ Tinh Hoàng nói với hắn nhẹ như mây gió thoáng qua:
"Ai sống được thì sống chứ"
Phảng phất như chỉ là số mệnh rẻ mạt, từ lâu đã không để ý.
Hạ Tinh Hoàng khi đó, có phải cũng nhớ lại đoạn ký ức kinh hãi này hay không?
Vì lẽ đó hắn hiện tại mới điên điên cuồng cuồng, hẹp hòi đa nghi như thế, những điều có thể chứng có thể tra này, đều là dấu ấn mà vận mệnh khắc xuống trên người hắn.
Tô Hồng trầm mặc hồi lâu, Lý Ngọc Trần nắm lấy cơ hội, trầm giọng nói:
"Không nghĩ tới lại có chuyện như vậy, nếu ngày hôm nay không được chư vị ở đây nhắc nhở, ta đến nay đều không hề hay biết, chỉ nghĩ hắn là người bình thường bị Hạ Tinh Hoàng kế vị gạt khỏi giáo phái, chư vị yên tâm, ta chắc chắn sẽ theo dõi chặt chẽ trông giữ người này trong địa lao!"
Hắn diễn kịch vô cùng tốt, khuôn mặt lộ vẻ bi thống, giống hệt như vô cùng hối hận.
Mà thực tế, những người có thể đứng trong đại sảnh hiện tại, đều không phai người ngu, ai cũng không tin Lý Ngọc Trần trước khi thu nhận giúp đỡ Tiếu Thanh, không điều tra rõ thân phận của đối phương.
Thà rằng Tô Hồng không giải thích, giải thích xong, tiếng bàn luận cũng liên tục lớn hơn rất nhiều.
"Tiếu thanh…không phải là trưởng lão trọng tâm của ma giáo năm năm trước đã bị trục xuất sao!"
Người đàn ông trung niên không nhịn được kinh hô lên, ánh mắt phức tạp đồng thời cũng hướng về phía Lý Ngọc Hầu nhìn.
Tô Hồng giống như vô tội hỏi: "Trưởng lão trọng tâm là ai? Ở trong đó có môn đạo gì sao?"
Người đàn ông trung niên trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi giải thích: "Chuyện này nói ra rất dài dòng, hơn mười năm trước Bái Tinh giáo không được xem là ma giáo gì cả, nhiều lắm chỉ là một loại phương pháp võ công quái dị không được võ lâm Trung Nguyên tiếp thu mà thôi, giáo chủ đời trước là Hạ La Như có tư chất tự nhiên nổi bật, nhưng tâm tính lại mềm yếu, quyền thế bên trong giáo đều bị một vị trưởng lão đem nắm trong tay, người kia có nhân xưng là trưởng lão trọng tâm Tiếu Thanh."
Tô Hồng khẽ vuốt cằm, vị Hạ La Như này, chính là sư phụ của Hạ Tinh Hoàng sao?
Nhưng nếu là tâm tính mềm yếu, thì không đến nỗi đại gian đại ác, vì lẽ đó những chuyện dược người mà sau đó Hạ Tinh Hoàng trải qua, chắc là tác phẩm của vị Tiếu Thanh rồi?
Người nam tử trung gian này tiếp tục nói: "Tên Tiếu Thanh này đúng là một kẻ hung hãn, từ khi gia nhập vào Bái Tinh giáo, giáo phái này liền từ từ phát triển mở rộng, nhưng theo xu hướng ngày càng cực đoan, quỷ quyệt. Nghe nói Tiếu Thanh là người sử dụng sâu độc và độc người lợi hại nhất Bái Tinh giáo, chính hắn là người khiến Bái Tinh giáo trở thành loại ma giáo chỉ cần nghe tiếng cũng làm người khác sợ mất mật."
Mọi người ồ lên, không ghĩ tới ma giáo mà tiền thân lại có một loại lích sử như vậy trước đây.
Lý Ngọc Trần cũng làm bộ hồ độ, nhưng trong lòng càng thêm hoảng loạn.
"Đương Nhiên, loại chuyện mà Tiếu Thanh làm người ta khiếp sợ nhất, thực ra đã được xem như một dã sử phong nguyệt trong gian hồ" người đàn ông trung niên nói xong, hơi đỏ mặt, hướng về phía vị nữ hiệp duy nhất trong đám người chắp tay xin lỗi một cái, rồi tiếp tục nói.
"Khoảng chừng là hơn mười hoặc hai mươi năm trước, hắn…đem giam cầm Hạ La Như, cho rằng độc chiếm được nàng ta, tuy tính cách Hạ La Như mềm yếu, nhưng dù sao cũng là một người nam nhân, nếu như hai bên tình nguyện cũng còn tốt, thế nhưng tên này một mực dùng mọi thủ đoạn dưỡng chế bôi nhọ tôn nghiêm, vì lẽ đó Hạ La Như tự sát"
Tô Hồng cả kinh.
Chỉ nghe người đàn ông trung niên tiếp tục hạ thấp giọng nói: "Tiếu Thanh để cứu sống Hạ La Như, đen toàn bộ các thiếu niên bên trong giáo tất cả đều tập trung đến bồn bọ cạp, nếu sống sót ngâm vào bồn tắm độc dược, lại không chết sẽ trục xuất vào trong rừng rậm chứa đầy thú độc của Bái Tinh giáo, một bên kích thích Hạ La Như tỉnh lại, một bên chế thành dược người, giúp Hạ La Như kéo dài tính mạng."
"Chuyện này năm đó đã chấn động toàn võ lâm khiến ai ai cũng đều kinh hoàng, vì lẽ đó Bái Tinh Giáo liền trở thành ma giáo trong mắt người khác."
Tô Hồng ngơ ngác nghe xong, quỳ trên mặt đất, nhưng nhất thời quên mất vẻ mặt
Tính toán tiếp thep, Hạ Tinh Hoàng chắc hắn là người thiếu niên còn tồn tại duy nhất trong dám bị độc hại đó.
Lúc này Hạ Tinh Hoàng chẳng qua mới bảy, tám tuổi bị Tiếu Thanh đưa vào bồn bọ cạp, rồi ngâm mình tắm trong độc dược, cuối cùng còn bị trục xuất tiền vào trong rừng rậm thú độc…
Tô Hồng đột nhiên nhớ tới Hồ nước Long Chiểu trong hang động, Hạ Tinh Hoàng nói với hắn nhẹ như mây gió thoáng qua:
"Ai sống được thì sống chứ"
Phảng phất như chỉ là số mệnh rẻ mạt, từ lâu đã không để ý.
Hạ Tinh Hoàng khi đó, có phải cũng nhớ lại đoạn ký ức kinh hãi này hay không?
Vì lẽ đó hắn hiện tại mới điên điên cuồng cuồng, hẹp hòi đa nghi như thế, những điều có thể chứng có thể tra này, đều là dấu ấn mà vận mệnh khắc xuống trên người hắn.
Tô Hồng trầm mặc hồi lâu, Lý Ngọc Trần nắm lấy cơ hội, trầm giọng nói:
"Không nghĩ tới lại có chuyện như vậy, nếu ngày hôm nay không được chư vị ở đây nhắc nhở, ta đến nay đều không hề hay biết, chỉ nghĩ hắn là người bình thường bị Hạ Tinh Hoàng kế vị gạt khỏi giáo phái, chư vị yên tâm, ta chắc chắn sẽ theo dõi chặt chẽ trông giữ người này trong địa lao!"
Hắn diễn kịch vô cùng tốt, khuôn mặt lộ vẻ bi thống, giống hệt như vô cùng hối hận.
Mà thực tế, những người có thể đứng trong đại sảnh hiện tại, đều không phai người ngu, ai cũng không tin Lý Ngọc Trần trước khi thu nhận giúp đỡ Tiếu Thanh, không điều tra rõ thân phận của đối phương.