Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-137
Chương 137: Kim chủ đại nhân nhẹ nhàng một chút, meo~ (38)
"A…Đau…"
Thanh niên rụt rè toàn thân căng thẳng, ngay đến những ngón chân mềm mại cũng hơi siết chặt, chỉ vì lúc Mục Tịch Hướng ôm hắn vào lòng đứng lên không cẩn thận kéo vào của hắn một ít thịt.
Trong mắt hắn chảy đầy ánh sáng khát vọng, không hề che giấu chút nào ham muốn của bản thân.
Sau khi bị ôm đến trên giường, hắn lại duỗi chân một cái móc vào thắt lưng Mục Tịch Triều.
Thanh niên vừa tắm xong, hai chân thon dài bóng loáng, đến quần còn chưa có mặt, lộ ra ngoài áo tắm, sượt qua kéo lên ống tay áo Mục Tịch Triều, khiến vị lão thành cách mạng này trong nháy mắt trở nên cứng đờ.
"Buông ra."
Hàm dưới Mục Tịch Triều trở nên cứ đờ, căng thẳng như gặp phải đại thù.
Hai mắt Tô Hồng mơ màng.
Nếu buông thì ta đã không gọi là Tô Hồng!
Nếu không lợi dụng đêm nay tấn công đến cùng người lão thành cách mạng như ngươi, đợi thêm đến năm tháng nào ta mới có cơ hội chứ?
Trong tích tắc, khuôn mặt thanh niên thoáng trắng bệch, đôi môi
"A…Đau…"
Thanh niên rụt rè toàn thân căng thẳng, ngay đến những ngón chân mềm mại cũng hơi siết chặt, chỉ vì lúc Mục Tịch Hướng ôm hắn vào lòng đứng lên không cẩn thận kéo vào của hắn một ít thịt.
Trong mắt hắn chảy đầy ánh sáng khát vọng, không hề che giấu chút nào ham muốn của bản thân.
Sau khi bị ôm đến trên giường, hắn lại duỗi chân một cái móc vào thắt lưng Mục Tịch Triều.
Thanh niên vừa tắm xong, hai chân thon dài bóng loáng, đến quần còn chưa có mặt, lộ ra ngoài áo tắm, sượt qua kéo lên ống tay áo Mục Tịch Triều, khiến vị lão thành cách mạng này trong nháy mắt trở nên cứng đờ.
"Buông ra."
Hàm dưới Mục Tịch Triều trở nên cứ đờ, căng thẳng như gặp phải đại thù.
Hai mắt Tô Hồng mơ màng.
Nếu buông thì ta đã không gọi là Tô Hồng!
Nếu không lợi dụng đêm nay tấn công đến cùng người lão thành cách mạng như ngươi, đợi thêm đến năm tháng nào ta mới có cơ hội chứ?
Trong tích tắc, khuôn mặt thanh niên thoáng trắng bệch, đôi môi
Bình luận facebook