Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1
Chương 1: Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (1)
Tiếng sấm nổ vang, mưa dông gió giật, Dung thành tháng 12 lại tiếp tục nghênh đón một dạng thời tiết cực đoan như thế, tất cả mọi người đều vội vã tránh mưa – ngoại trừ Tô Hồng người đang đứng tại hàng cây xanh ven đường.
Rõ ràng bị mưa xối đến ướt sũng như thế, mà ánh mắt của hắn vẫn lấp lánh nhìn chằm chằm vào đường cái. Cũng không biết qua bao lâu, phía cuối đường xuất hiện một chiếc Bentley đen huyền chạy nhanh đến.
"Đến rồi!"
Đồng tử của Tô Hồng hưng phấn mà co rút lại, bắp thịt toàn thân cũng bắt đầu căng cứng "3, 2, 1!"
Một bóng người bỗng nhiên lao ra từ hàng cây xanh ven đường, không màng sống chết mà kiên quyết và dứt khoát đâm vào chiếc Bentley đang tiến thẳng!
Một trận đau đớn dâng lên trong cơ thể, Tô Hồng trước khi hôn mê lại lộ ra một nụ cười đắc ý có phần quỷ dị.
…..
"Thật kinh khủng! Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Minh thị đêm mưa hôm qua đã tông trúng một người, còn có video làm chứng đây này!"
"Một lão tài xế vốn luôn vững vô lăng lại nửa đêm va phải người đi đường, là suy đồi đạo đức, hay là giải quyết ân oán hào môn, vẫn chưa xác định được?"
"Tin tức mới nhất đây, người đàn ông bị va phải là con trai riêng của Tô gia vừa đưa ra ngoài ánh sáng hồi tháng trước, hẳn là liên quan đến ân oán hào môn rồi?"
Nhóm người rảnh rỗi vừa nắm được một chút tin tức giật gân thì liền xôn nổi thảo luận. Sau khi ăn uống no say lại tiếp tục bàn luận đến hơn mười hiệp dài.
Mà Tô Hồng, người được nhắc đến trong vụ tai nạn hiện tại lại đang nằm trên giường bệnh, ngoại trừ đùi phải bị gãy xương ra, thì còn lại đều không có bất kỳ tổn hại nào khác, đúng là kỳ tích.
"May sao ta có Hệ thống bảo trợ, nếu không một người bình thường mà lại liều mạng đụng đâm đầu vào xe như thế, hiện tại cỏ trên mộ ước chừng cũng cao đến một mét rồi"
Trong lòng hắn hiện vẫn còn sợ hãi, nói không sợ là gạt người, dù sao cũng là lần đầu thử nghiệm. Qua lần thử nghiệm này, hắn cũng phần nào tin tưởng những người kia thật sự cần thuê hắn để thực hiện nhiệm vụ. Hắn đến nơi này với thân phận là "người xuyên việt", đồng thời cũng thu được nhiều loại năng lực đặc thù.
[Tô Hồng: Hệ thống, người đã xác định mục tiêu của nhiệm vụ lần này là Nhan Ngọc Minh rồi sao?]
[Hệ thống: Hoàn toàn xác nhận, xin ký chủ tiếp cận nhân vật tên Nhan Ngọc Minh của thế giới này, trong cơ thể người đó có DNA liên quan đến Hoàng đế bệ hạ]
Vừa cùng hệ thống âm thầm trao đổi được vài câu thì cửa phòng bệnh liền bị mở ra.
Một đôi giày da cứng cáp vững vàng đi vào, tiếng lộp cộp thu hút sự chú ý của Tô Hồng, khiến cho Tô Hồng vừa liếc mắt qua nhìn một cái đã lập tức sửng sốt.
Đôi mắt phảng phất như chứa đựng cả biển trời kia toát ra vẻ ảm đạm tựa hồ đang xoáy thẳng vào tâm trí Tô Hồng, thân hình cao tới hơn một mét chín đem đến cho đối phương vẻ oai phong lẫm liệt, không giận tự uy. Từ trên xuống dưới, người kia chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật được các vị thần chung tay chế tác, mỗi chi tiết từ đường nét cho tới góc viền tựa như đều phải qua nghiên cứu tỉ mỉ cùng sự cảm thụ sâu sắc trước khi đưa hắn đến thế giới này.
Áo khoác lông cừu dài màu đen được cắt may tỉ mỉ đem dung mạo chói mắt của hắn giảm đi mất phần, đồng thời cũng làm tăng thêm nhiều hơn mấy phần trầm ổn.
Tuy đã sớm nghe qua chuyện bên trong Nhan Ngọc Minh chảy dòng máu lai Trung Hoa – Anh quốc, cũng nhiều lần thấy hắn trên tin tức, nhưng giờ khắc này, gặp được người thật việc thật, vẫn không thoát khỏi bị dung mạo của hắn làm cho kinh sợ đến thất thần trong chốc lát.
Nhan Ngọc Minh một mình bước vào phòng, ở phía sau, người hộ tống của hắn đã giúp hắn đóng cửa và chờ bên ngoài.
Ngay khi tiếng đóng cửa vang lên, Tô Hồng mới thực sự hoàn hồn, có chút lo lắng muốn ngồi thẳng lên, nhưng bởi vì đùi phải vẫn còn đang bị treo, vặn vẹo đến mấy lần vẫn không di chuyển được thân thể.
Tô Hồng: "…."
Người đứng ở cửa từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ một nụ cười điềm đạm, đối nghịch với vẻ chật vật của Tô Hồng lúc này.
Nhan Ngọc Minh bước đến rồi tự mình ngồi xuống ở cạnh giường bệnh, bình tĩnh nói: "Tô thiếu nửa đêm va vào xe của tôi, hiện tại có thể nói cho tôi biết một chút nguyên nhân không?"
Giọng nói của hắn trầm khàn mang đầy từ tính, khi đột ngột lọt vào tai thì lại như tiếng sấm vang dội giữa vùng bình nguyên phẳng lặng, khiến người ta hoa mắt, đồng thời cũng làm chấn động tâm thần.
Tô Hồng biết rõ, đẳng cấp của người như Nhan Ngọc Minh vô cùng cường đại. Tuy hiện tại, hắn mở lời hỏi Tô Hồng nguyên nhân sự việc, nhưng chắc chắn đã sớm truy ra hết ngọn ngành, chuẩn bị đầy đủ mọi tư liệu để có thể phản bác lại Tô Hồng bất cứ lúc nào. Nếu cùng dạng người này đứng ở hai thái cực mà đối chọi, thì ắt sẽ bị quay cuồng trong bát quái, chi bằng cứ trao đổi một cách chân thực và thẳng thắn với hắn.
Tiếng sấm nổ vang, mưa dông gió giật, Dung thành tháng 12 lại tiếp tục nghênh đón một dạng thời tiết cực đoan như thế, tất cả mọi người đều vội vã tránh mưa – ngoại trừ Tô Hồng người đang đứng tại hàng cây xanh ven đường.
Rõ ràng bị mưa xối đến ướt sũng như thế, mà ánh mắt của hắn vẫn lấp lánh nhìn chằm chằm vào đường cái. Cũng không biết qua bao lâu, phía cuối đường xuất hiện một chiếc Bentley đen huyền chạy nhanh đến.
"Đến rồi!"
Đồng tử của Tô Hồng hưng phấn mà co rút lại, bắp thịt toàn thân cũng bắt đầu căng cứng "3, 2, 1!"
Một bóng người bỗng nhiên lao ra từ hàng cây xanh ven đường, không màng sống chết mà kiên quyết và dứt khoát đâm vào chiếc Bentley đang tiến thẳng!
Một trận đau đớn dâng lên trong cơ thể, Tô Hồng trước khi hôn mê lại lộ ra một nụ cười đắc ý có phần quỷ dị.
…..
"Thật kinh khủng! Xe của Tổng giám đốc tập đoàn Minh thị đêm mưa hôm qua đã tông trúng một người, còn có video làm chứng đây này!"
"Một lão tài xế vốn luôn vững vô lăng lại nửa đêm va phải người đi đường, là suy đồi đạo đức, hay là giải quyết ân oán hào môn, vẫn chưa xác định được?"
"Tin tức mới nhất đây, người đàn ông bị va phải là con trai riêng của Tô gia vừa đưa ra ngoài ánh sáng hồi tháng trước, hẳn là liên quan đến ân oán hào môn rồi?"
Nhóm người rảnh rỗi vừa nắm được một chút tin tức giật gân thì liền xôn nổi thảo luận. Sau khi ăn uống no say lại tiếp tục bàn luận đến hơn mười hiệp dài.
Mà Tô Hồng, người được nhắc đến trong vụ tai nạn hiện tại lại đang nằm trên giường bệnh, ngoại trừ đùi phải bị gãy xương ra, thì còn lại đều không có bất kỳ tổn hại nào khác, đúng là kỳ tích.
"May sao ta có Hệ thống bảo trợ, nếu không một người bình thường mà lại liều mạng đụng đâm đầu vào xe như thế, hiện tại cỏ trên mộ ước chừng cũng cao đến một mét rồi"
Trong lòng hắn hiện vẫn còn sợ hãi, nói không sợ là gạt người, dù sao cũng là lần đầu thử nghiệm. Qua lần thử nghiệm này, hắn cũng phần nào tin tưởng những người kia thật sự cần thuê hắn để thực hiện nhiệm vụ. Hắn đến nơi này với thân phận là "người xuyên việt", đồng thời cũng thu được nhiều loại năng lực đặc thù.
[Tô Hồng: Hệ thống, người đã xác định mục tiêu của nhiệm vụ lần này là Nhan Ngọc Minh rồi sao?]
[Hệ thống: Hoàn toàn xác nhận, xin ký chủ tiếp cận nhân vật tên Nhan Ngọc Minh của thế giới này, trong cơ thể người đó có DNA liên quan đến Hoàng đế bệ hạ]
Vừa cùng hệ thống âm thầm trao đổi được vài câu thì cửa phòng bệnh liền bị mở ra.
Một đôi giày da cứng cáp vững vàng đi vào, tiếng lộp cộp thu hút sự chú ý của Tô Hồng, khiến cho Tô Hồng vừa liếc mắt qua nhìn một cái đã lập tức sửng sốt.
Đôi mắt phảng phất như chứa đựng cả biển trời kia toát ra vẻ ảm đạm tựa hồ đang xoáy thẳng vào tâm trí Tô Hồng, thân hình cao tới hơn một mét chín đem đến cho đối phương vẻ oai phong lẫm liệt, không giận tự uy. Từ trên xuống dưới, người kia chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật được các vị thần chung tay chế tác, mỗi chi tiết từ đường nét cho tới góc viền tựa như đều phải qua nghiên cứu tỉ mỉ cùng sự cảm thụ sâu sắc trước khi đưa hắn đến thế giới này.
Áo khoác lông cừu dài màu đen được cắt may tỉ mỉ đem dung mạo chói mắt của hắn giảm đi mất phần, đồng thời cũng làm tăng thêm nhiều hơn mấy phần trầm ổn.
Tuy đã sớm nghe qua chuyện bên trong Nhan Ngọc Minh chảy dòng máu lai Trung Hoa – Anh quốc, cũng nhiều lần thấy hắn trên tin tức, nhưng giờ khắc này, gặp được người thật việc thật, vẫn không thoát khỏi bị dung mạo của hắn làm cho kinh sợ đến thất thần trong chốc lát.
Nhan Ngọc Minh một mình bước vào phòng, ở phía sau, người hộ tống của hắn đã giúp hắn đóng cửa và chờ bên ngoài.
Ngay khi tiếng đóng cửa vang lên, Tô Hồng mới thực sự hoàn hồn, có chút lo lắng muốn ngồi thẳng lên, nhưng bởi vì đùi phải vẫn còn đang bị treo, vặn vẹo đến mấy lần vẫn không di chuyển được thân thể.
Tô Hồng: "…."
Người đứng ở cửa từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ một nụ cười điềm đạm, đối nghịch với vẻ chật vật của Tô Hồng lúc này.
Nhan Ngọc Minh bước đến rồi tự mình ngồi xuống ở cạnh giường bệnh, bình tĩnh nói: "Tô thiếu nửa đêm va vào xe của tôi, hiện tại có thể nói cho tôi biết một chút nguyên nhân không?"
Giọng nói của hắn trầm khàn mang đầy từ tính, khi đột ngột lọt vào tai thì lại như tiếng sấm vang dội giữa vùng bình nguyên phẳng lặng, khiến người ta hoa mắt, đồng thời cũng làm chấn động tâm thần.
Tô Hồng biết rõ, đẳng cấp của người như Nhan Ngọc Minh vô cùng cường đại. Tuy hiện tại, hắn mở lời hỏi Tô Hồng nguyên nhân sự việc, nhưng chắc chắn đã sớm truy ra hết ngọn ngành, chuẩn bị đầy đủ mọi tư liệu để có thể phản bác lại Tô Hồng bất cứ lúc nào. Nếu cùng dạng người này đứng ở hai thái cực mà đối chọi, thì ắt sẽ bị quay cuồng trong bát quái, chi bằng cứ trao đổi một cách chân thực và thẳng thắn với hắn.