Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 23: Rời xa hắn đi
Trời gần sụp tối, Phương Bách Giao tỉnh dậy sau một giấc ngủ mệt mõi. Trước mắt cô là Âu Duật Phong hắn ngồi đối diện với cô, sắc mặt khá là bình thường cũng không có cảm giác ớn lạnh khi ở gần hắn như lúc nãy.
Âu Duật Phong thấy cô dậy, hắn đứng lên đi đến ngồi xuống giường "giờ thì ổn chưa?" đây chẳng giống câu hỏi quan tâm bình thường chút nào, ánh mắt của hắn nhìn cô lúc nào cũng đầy vẻ ám mị quỷ quyệt.
"À..ừ..cũng tốt hơn rồi" cô né tránh ánh mắt của hắn xoay mặt qua chỗ khác trả lời, đáy mắt của hắn phút chóc lộ ra vẻ không vui. Bàn tay lành lạnh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của cô "em ghét tôi đến thế cơ à" hắn cũng thừa biết điều đó rồi còn gì, nếu không phải vì sự nghiệp và tương lai của cô còn lâu cô mới dây dưa với hắn trong cái mối quan hệ nhục nhã này.
Phương Bách Giao không trả lời càng khiến hắn khó chịu hơn, hắn hôn lên đôi môi mỏng manh của cô một cách thô bạo, Phương Bách Giao bị hắn đè xuống đến mức không chống cự được. Bàn tay lạnh lẽo của hắn di chuyển khắp cơ thể cô, cả người cô như run lên hắn luôn như vậy đều tự ý chưa bao giờ nghĩ cho cô dù thế thì có bao nhiêu lần đi nữa cô vẫn không thể nào quen thuộc với hắn được.
Thế là một màng hoang ái triền miền trãi qua, màng đêm của Hải Thành đã sụp tối hoàn toàn. Trong căn phòng gió cứ thổi hiu hiu làm cho người ta có thể cảm nhận được sự cô đơn và lạnh lẽo. Âu Duật Phong đã ngủ, cô cũng đi vào nhà tắm thay đồ tắm rửa, căn phòng này giống như là chỉ giành riêng cho hắn, một căn phòng được bố trí không thua kém gì khách sạn Hoàng Vương.
Hắn đúng là rất biết tính toán, thuốc tránh thai hắn đã để sẵn lên bàn. Dù sao cô cũng chẳng muốn có con với hắn nên nhanh chóng uống ngay luôn.
Buổi sáng hôm sau, Âu Duật Phong đích thân đưa cô đến nơi quay quảng cáo mặc dù cô không hiểu sao hắn lại làm vậy nhưng do không muốn làm chậm trễ công việc nên đành chấp thuận đi cùng hắn.
Cả trường quay xôn xao xì xầm muốn nhức đầu, hàng ngàn con mắt như đang chỉa thẳng vào cô thật sự khó chịu. Nhưng mà người nào đó cứ như không có gì xảy ra hiên ngang đi thẳng vào gặp trực tiếp đạo diễn nói cái gì đó mà ông ta cứ liên tục gật đầu cười cười với hắn. Còn có một điều khiến mọi người như ngạt thở ở đây, chị Lâm trố mắt và cả tiểu Hinh kinh ngạc không kém đó là trước khi Âu Duật Phong rời đi hắn còn đặt một nụ hôn nhẹ lên trán của Phương Bách Giao giống như đang đánh dấu chủ quyền vậy.
Cô ngại đến mức muốn xỉu luôn cho rồi, tên này bị thần kinh rồi sao. Dám hôn cô ngay trước mặt nhiều người như vậy, chưa đợi cô phản bát thì hắn vẫy tay tạm biệt và lái xe đi mất.
Tiêu Triết siết chặt bàn tay, sắc mặt rất không tốt vẫn cố bình tĩnh đi đến chỗ của Phương Bách Giao "cô và anh ta thật sự là quan hệ đó sao" giờ thì Phương Bách Giao mới hiểu, hoá ra Âu Duật Phong vẫn còn cay cú chuyện ở nhà hàng hôm trước nên mới cố tình hôn cô trước mặt mọi người như vậy và Tiêu Triết nữa.
"Ừ..liên quan gì đến anh" cô không phủ nhận nữa, dù sao gì đó cũng là sự thật trước sau cũng sẽ bị phát hiện thôi, che giấu nữa để làm gì.
Tiêu Triết như bị một mũi tên xuyên thẳng vào tim đau nhói "rời xa hắn đi...anh có thể giúp em mà" câu nói này khiến Phương Bách Giao không khỏi kinh ngạc xoay mặt lại nhìn hắn ngay lập tức "anh..nói cái gì vậy" Tiêu Triết dường như đã thật sự yêu cô khi hắn nghe chính miệng cô thừa nhận việc giữa cô và Âu Duật Phong hắn thật sự rất muốn nắm lấy tay cô và nói ra hết những gì trong lòng "anh nói anh sẽ giúp em trong con đường sự nghiệp...rời xa Âu Duật Phong đi hắn là loại người gì em ít nhiều cũng phải biết chứ".
Phương Bách Giao trầm ngâm im lặng quay đi, Tiêu Triết quả thật có thể giúp cô nhưng chỉ là nếu không có Âu Duật Phong. Thế lực của Âu Duật Phong lớn cỡ nào cô còn chưa rõ sao, vừa mới nghĩ đến đây thì chị Lâm từ xa chạy lại "ôi..Bách Giao..em cả đêm qua..à không không...chuyện quan trọng đây..buổi chụp hình em cùng với Tiêu Triết không chụp nữa". Khi nãy hắn và đạo diễn xì xầm là cô đã nghi ngờ sắp không có gì tốt lành rồi "tại sao vậy.." "thì là Âu thiếu đó anh ta chỉ nói một câu không thích thì đạo diễn ngay lập tức gật đầu gật đầu vâng lời ngay í" chị Lâm vừa nói vừa nhìn ông đạo diễn bỉu môi khinh miệt.
Âu Duật Phong thấy cô dậy, hắn đứng lên đi đến ngồi xuống giường "giờ thì ổn chưa?" đây chẳng giống câu hỏi quan tâm bình thường chút nào, ánh mắt của hắn nhìn cô lúc nào cũng đầy vẻ ám mị quỷ quyệt.
"À..ừ..cũng tốt hơn rồi" cô né tránh ánh mắt của hắn xoay mặt qua chỗ khác trả lời, đáy mắt của hắn phút chóc lộ ra vẻ không vui. Bàn tay lành lạnh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của cô "em ghét tôi đến thế cơ à" hắn cũng thừa biết điều đó rồi còn gì, nếu không phải vì sự nghiệp và tương lai của cô còn lâu cô mới dây dưa với hắn trong cái mối quan hệ nhục nhã này.
Phương Bách Giao không trả lời càng khiến hắn khó chịu hơn, hắn hôn lên đôi môi mỏng manh của cô một cách thô bạo, Phương Bách Giao bị hắn đè xuống đến mức không chống cự được. Bàn tay lạnh lẽo của hắn di chuyển khắp cơ thể cô, cả người cô như run lên hắn luôn như vậy đều tự ý chưa bao giờ nghĩ cho cô dù thế thì có bao nhiêu lần đi nữa cô vẫn không thể nào quen thuộc với hắn được.
Thế là một màng hoang ái triền miền trãi qua, màng đêm của Hải Thành đã sụp tối hoàn toàn. Trong căn phòng gió cứ thổi hiu hiu làm cho người ta có thể cảm nhận được sự cô đơn và lạnh lẽo. Âu Duật Phong đã ngủ, cô cũng đi vào nhà tắm thay đồ tắm rửa, căn phòng này giống như là chỉ giành riêng cho hắn, một căn phòng được bố trí không thua kém gì khách sạn Hoàng Vương.
Hắn đúng là rất biết tính toán, thuốc tránh thai hắn đã để sẵn lên bàn. Dù sao cô cũng chẳng muốn có con với hắn nên nhanh chóng uống ngay luôn.
Buổi sáng hôm sau, Âu Duật Phong đích thân đưa cô đến nơi quay quảng cáo mặc dù cô không hiểu sao hắn lại làm vậy nhưng do không muốn làm chậm trễ công việc nên đành chấp thuận đi cùng hắn.
Cả trường quay xôn xao xì xầm muốn nhức đầu, hàng ngàn con mắt như đang chỉa thẳng vào cô thật sự khó chịu. Nhưng mà người nào đó cứ như không có gì xảy ra hiên ngang đi thẳng vào gặp trực tiếp đạo diễn nói cái gì đó mà ông ta cứ liên tục gật đầu cười cười với hắn. Còn có một điều khiến mọi người như ngạt thở ở đây, chị Lâm trố mắt và cả tiểu Hinh kinh ngạc không kém đó là trước khi Âu Duật Phong rời đi hắn còn đặt một nụ hôn nhẹ lên trán của Phương Bách Giao giống như đang đánh dấu chủ quyền vậy.
Cô ngại đến mức muốn xỉu luôn cho rồi, tên này bị thần kinh rồi sao. Dám hôn cô ngay trước mặt nhiều người như vậy, chưa đợi cô phản bát thì hắn vẫy tay tạm biệt và lái xe đi mất.
Tiêu Triết siết chặt bàn tay, sắc mặt rất không tốt vẫn cố bình tĩnh đi đến chỗ của Phương Bách Giao "cô và anh ta thật sự là quan hệ đó sao" giờ thì Phương Bách Giao mới hiểu, hoá ra Âu Duật Phong vẫn còn cay cú chuyện ở nhà hàng hôm trước nên mới cố tình hôn cô trước mặt mọi người như vậy và Tiêu Triết nữa.
"Ừ..liên quan gì đến anh" cô không phủ nhận nữa, dù sao gì đó cũng là sự thật trước sau cũng sẽ bị phát hiện thôi, che giấu nữa để làm gì.
Tiêu Triết như bị một mũi tên xuyên thẳng vào tim đau nhói "rời xa hắn đi...anh có thể giúp em mà" câu nói này khiến Phương Bách Giao không khỏi kinh ngạc xoay mặt lại nhìn hắn ngay lập tức "anh..nói cái gì vậy" Tiêu Triết dường như đã thật sự yêu cô khi hắn nghe chính miệng cô thừa nhận việc giữa cô và Âu Duật Phong hắn thật sự rất muốn nắm lấy tay cô và nói ra hết những gì trong lòng "anh nói anh sẽ giúp em trong con đường sự nghiệp...rời xa Âu Duật Phong đi hắn là loại người gì em ít nhiều cũng phải biết chứ".
Phương Bách Giao trầm ngâm im lặng quay đi, Tiêu Triết quả thật có thể giúp cô nhưng chỉ là nếu không có Âu Duật Phong. Thế lực của Âu Duật Phong lớn cỡ nào cô còn chưa rõ sao, vừa mới nghĩ đến đây thì chị Lâm từ xa chạy lại "ôi..Bách Giao..em cả đêm qua..à không không...chuyện quan trọng đây..buổi chụp hình em cùng với Tiêu Triết không chụp nữa". Khi nãy hắn và đạo diễn xì xầm là cô đã nghi ngờ sắp không có gì tốt lành rồi "tại sao vậy.." "thì là Âu thiếu đó anh ta chỉ nói một câu không thích thì đạo diễn ngay lập tức gật đầu gật đầu vâng lời ngay í" chị Lâm vừa nói vừa nhìn ông đạo diễn bỉu môi khinh miệt.
Bình luận facebook