-
Chương 140: Kiếp trước của a ngư 15
Cuối tháng triều đình cho nghỉ hai ngày phép, Từ Tiềm và A Ngư quyết định mời mọi người trong phủ Trấn Quốc Công đến Vương phủ ăn tiệc vào hôm đó.
Thiệp mời đưa đến phủ Trấn Quốc Công, quản sự trực tiếp giao cho Từ lão thái quân.
Sao Từ lão thái quân không nhìn ra nhi tử có dụng ý khác chứ?
Rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, đã làm phụ thân rồi mà còn thích háo thắng tranh chấp như vậy.
Từ lão thái quân không tán thành chuyện nhi tử muốn thể hiện uy phong trước mặt mấy vị đại ca và đại tẩu sau khi được phong Vương, nhưng nhi tử được phong Vương và di chuyển đến Vương phủ, quả thật là một niềm vui lớn, cả nhà nên qua đó ăn mừng.
Buổi chiều cùng ngày, Từ lão thái quân sai người tập họp nhóm nhi tử, nhi tức phụ, chất tử, và chất tức phụ tới chỗ bà.
Vẻ mặt hai phòng ở Đông viện cũng không tốt lắm.
Trước tiên nói là về Đại phòng.
Quốc công gia Từ Diễn vẫn luôn muốn tìm cơ hội chiếm lấy th ân thể A Ngư, hiện tại mọi thứ đảo ngược, lão Ngũ được phong hào Vương gia, A Ngư thành Vương phi, khi Vương phi ra ngoài đều có hộ vệ đi theo, cả đời này Từ Diễn cũng không có cơ hội, mà dù có cơ hội Từ Diễn cũng không dám động tay động chân, chức quan của ông không bằng lão Ngũ, hậu quả sau khi ra tay quá lớn, được nhiều hơn mất, hơn nữa Minh Hi Đế vẫn là biểu đệ ruột của A Ngư.
Ông rũ mi xuống, tuy không vui nhưng không lộ ra những cảm xúc phức tạp khác.
Sắc mặt của Quốc công phu nhân Dung Hoa trưởng công chúa còn khó coi hơn khóc.
Lúc trước thân phận bà ta tôn quý, bà là muội muội ruột của Kiến Nguyên Đế, hiện tại Kiến Nguyên Đế đã thành tiên đế, Minh Hi Đế phong những Trưởng công chúa khác phong hào Đại Trường công chúa, chỉ riêng không phong bà, hiển nhiên là oán hận thái độ của bà đối với Tào gia. Bà khuyên Từ Diễn đi nhắc Minh Hi Đế sắc phong cho bà, Từ Diễn không chịu, không dễ gì mới mời được một vị đại thần nhắc giúp, kết quả Minh Hi Đế nói gì?
Minh Hi Đế nói: "Từ lão thái quân là cô tổ mẫu của trẫm, sau khi gả vào phủ Trấn Quốc Công vẫn luôn tự cho mình là Từ thị, Dung Hoa trưởng công chúa đã gả vào phủ Trấn Quốc Công, đáng lý ra phải noi gương theo Từ lão thái quân, nghiêm túc trợ giúp phu quân, nuôi dạy nhi tử, không nên tiếp tục bấu víu vinh quang của Trưởng công chúa. Nếu như trẫm phong cho cô cô, khác nào khiến Lão thái quân khó xử?"
Có Từ lão thái quân làm ví dụ, quả thật đại thần không tiện khuyên nữa.
Thậm chí, từ khi lời nói của Minh Hi Đế truyền ra ngoài, lúc Dung Hoa trưởng công chúa ra cửa làm khách, người ngoài cũng không gọi bà là Trưởng công chúa mà gọi bà là Quốc công phu nhân.
Vì chuyện này, Dung Hoa trưởng công chúa đã ôm một cục tức trong bụng, ăn không ngon ngủ không yên, gương mặt tiều tụy, phờ phạc. Sau này, khi biết được Từ Tiềm được phong làm Vương gia khác họ, A Ngư được làm Vương phi, Dung Hoa trưởng công chúa tức tới mức suýt hộc máu.
Sắc mặt kém hơn cả Dung Hoa trưởng công chúa chính là thê tử trên danh nghĩa của Từ Khác - Nam Khang quận chúa.
Vì để được gả cho Từ Khác, Nam Khang quận chúa đã sử dụng đủ loại thủ đoạn ép buộc A Ngư, cuối cùng là hạ quyết tâm mưu hại tính mạng A Ngư. Hiện giờ, đại đa số dân chúng đều cho rằng Trang Vũ vương phi không có quan hệ gì với Tào gia nhưng người từng gặp qua A Ngư đều biết Trang Vũ vương phi chính là nàng ấy, cũng chính là biểu tỷ ruột của Minh Hi Đế, thậm chí Hoàng thượng phong Vương cho Từ Tiềm có thể là vì muốn che chở cho vị biểu tỷ này.
Minh Hi Đế coi trọng A Ngư, nếu để Minh Hi Đế biết những chuyện nàng từng làm với A Ngư...
Nam Khang quận chúa càng nghĩ càng cảm thấy mình sắp toi đời rồi.
Từ Khác đứng bên cạnh Nam Khang quận chúa, Nam Khang quận chúa cúi đầu, tay siết chặt vạt áo, Từ Khác thấy phiền lòng, lập tức nghiêng đầu qua hướng khác.
Cho tới ngày hôm nay, Từ Khác không dám hi vọng sẽ có thể quay lại với A Ngư, hắn cũng không có mặt mũi để gặp A Ngư. So với những khổ cực mà A Ngư phải chịu sau khi gả cho hắn thì Ngũ gia bằng lòng cưới A Ngư cũng chăm sóc A Ngư rất tốt, Từ Khác chỉ cảm thấy vui vẻ thay A Ngư. Hắn không thể làm được nhưng Ngũ thúc làm được, rốt cuộc A Ngư có thể trải qua những ngày tháng an nhàn.
Từ Khác đã tính toán mọi thứ, sang năm hắn sẽ xin được điều đi làm việc ở nơi khác, làm ở một vùng đất cách xa Kinh Thành, rời khỏi mẫu thân và Nam Khang quận chúa.
Hắn rời khỏi thì mới hoàn toàn tiêu diệt những chuyện linh tinh về A Ngư và Ngũ thúc.
Giờ khắc này, lòng Từ Tiềm tĩnh lặng như nước.
Kế bên Đại phòng là cả nhà chi thứ hai.
Thái tử phi cũ Từ Quỳnh là trưởng nữ của Nhị phòng.
Nếu Thái tử cũ có thể thuận lợi đăng cơ thì Từ nhị gia, Từ nhị phu nhân là nhạc phụ, nhạc mẫu của hoàng đế, có niềm vinh hạnh vô cùng to lớn, ngay cả Đại phòng cũng phải kính nể bọn họ ba phần. Nhưng hiện tại, Thái tử cũ giết hại trung thần, bức Vua thoái vị, phạm tội cướp ngôi Vua, Từ Quỳnh và Tào Doanh cùng với tất cả gia quyến của Thái tử cũ phải dọn ra ở ngoài Kinh Thành, cả đời cũng không được về. Trong lòng phu thê Nhị phòng chắc chắn rất đau khổ.
Từ nhị gia xem như còn bình tĩnh, nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi, mất nữ nhi thì ông vẫn còn nhi tử và tôn tử, chỉ cần ông trung thành với Minh Hi Đế, thì ngài ấy cũng nể mặt Lão thái quân mà không làm khó ông, cả nhà ông vẫn còn hy vọng.
Trong lòng Từ Nhị phu nhân rất khó chịu nhưng mà ai bảo người làm bà khó chịu lại là Minh Hi Đế chứ?
Từ nhị phu nhân rất biết thân biết phận, bà không chống đối với Hoàng thượng được nên chỉ đành an phận chịu đựng, hơn nữa, người thảm nhất trong phủ sau khi Minh Hi Đế đăng cơ chính là Dung Hoa trưởng công chúa, thậm chí lúc Dung Hoa trưởng công chúa ra ngoài thì càng có nhiều nữ quyến bỏ đá xuống giếng hơn nữa. Trong lòng Từ nhị phu nhân đột nhiên cân bằng hơn một chút, hơn nữa bà cũng hy vọng Dung Hoa trưởng công chúa thu hút sự chú ý của Minh Hi Đế nhiều hơn, tốt nhất là khiến Minh Hi Đế lãng quên người nhạc mẫu của Thái tử cũ này đi.
"Cần chuẩn bị gì thì chuẩn bị đi, cuối tháng cả nhà chúng ta qua đó." Từ lão thái quân dặn dò mọi người.
Vãn bối trong phòng đều nghe lời.
Kết quả là tới ngày cuối tháng, sau khi Từ lão thái quân tới chính viện theo đúng thời gian đã hẹn, bà quét mắt một cái đã phát hiện thiếu hai người.
Từ lão thái quân mấp máy môi, nhìn về phía đứa con cả.
Từ Diễn liếc mắt ra hiệu cho thứ tử Từ Khác, ai bảo tất cả việc này đều do Từ Khác gây ra.
Từ Khác bất đắc dĩ đành cười giải thích với tổ mẫu: "Tổ mẫu, sức khỏe của mẫu thân và Quận chúa không tốt..."
Hắn vẫn chưa nói xong, Từ lão thái quân đã hừ lạnh một tiếng, bà nhìn hắn nói: "Không khỏe cũng phải đi, con đi chuẩn bị hai cái kiệu, bảo người hầu nâng các nàng lên xe ngựa."
Lúc trước, Từ lão thái quân không quá tán thành việc Lão Ngũ khoe khoang nhưng bà cũng không muốn ầm ĩ ra việc gì khiến Từ gia lại trở thành đề tài câu chuyện trong những giờ rảnh rỗi của dân chúng. Nhưng lão Ngũ muốn Dung Hoa trưởng công chúa phải xấu hổ, sỉ nhục Dung Hoa trưởng công chúa và Nam Khang quận chúa cũng rất hợp lý. Không có lý nào mà chỉ có hai người họ mới được ức hiếp A Ngư, còn A Ngư thì không được trả lại.
Hôm nay bà dẫn hai người họ theo để phu thê lão Ngũ xả giận, sau đó chỉ cần hai người này an phận thì Vương phủ và phủ Trấn Quốc Công sẽ đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng, bà sẽ không thiên vị bất cứ ai.
Từ Khác lộ vẻ mặt do dự, nâng Nam Khang quận chúa thì không sao nhưng kêu hắn đi nâng mẫu thân...
Tuy mẫu thân khiến A Ngư chịu thiệt rất nhiều nhưng dù sao cũng là mẫu thân ruột của hắn, nghĩ cũng biết lần này mẫu thân qua đó, chắc chắn sẽ bị Ngũ thúc làm nhục.
Từ Khác không đành lòng.
Người trẻ tuổi không đành lòng, Từ lão thái quân nhìn về phía đứa con cả.
Từ Diễn không chút do dự, phân phó quản sự đi sắp xếp.
Dung Hoa trưởng công chúa nằm ở trên giường để phòng ngừa Từ lão thái quân đến xem bà ta có bệnh thật sự hay không.
Không ngờ Lão thái quân ác hơn suy nghĩ của nàng nhiều, thế mà trực tiếp sai người đến nâng bà đi!
Dung Hoa trưởng công chúa tức giận đến mức suýt nữa nằm không nổi mà xốc chăn đứng lên!
Đi thì đi, A Ngư thành Vương phi thì sao chứ, bây giờ bà vẫn còn là Dung Hoa trưởng công chúa do tiên đế sắc phong, thấy A Ngư cũng không cần quỳ lạy, trước mặt nhiều người như vậy, Từ Tiềm, A Ngư có thể công khai ép bà quỳ sao?
Mang theo lòng đầy lửa giận, Dung Hoa trưởng công chúa nhanh chóng thay trang phục lộng lẫy, tôn quý của Trưởng công chúa, bà vô cùng hùng hổ đi về phía sảnh chính.
Hiện tại, toàn bộ niềm vui của Từ Nhị phu nhân đều đến từ Dung Hoa trưởng công chúa.
Mắt nhìn Từ lão thái quân, Từ nhị phu nhân thử cao giọng hỏi Dung Hoa trưởng công chúa một câu: "Sao đại tẩu không ngồi kiệu tới, sức khỏe đã đỡ hơn rồi sao?"
Dung Hoa trưởng công chúa kiêu ngạo hất cằm, xem bà như chim chóc đang hót.
Từ nhị phu nhân bĩu môi.
Một lát sau, Nam Khang quận chúa cũng đến, đương nhiên là tự đi tới, nhưng mà cả người nàng ta mặc y phục bình thường, mặt mày xám như tro tàn, hiển nhiên đã chấp nhận số phận, không hề hừng hực ý chí chiến đấu như Dung Hoa trưởng công chúa.
Người nên đến đã đến đủ, Từ lão thái quân dẫn đầu bước lên xe ngựa, người một nhà ai ngồi xe thì ngồi, ai muốn cưỡi ngựa thì cưỡi, chầm chậm tiến về phía Trang Vũ vương phủ.
Vương gia Từ Tiềm vẫn giống như trước, thường xuyên ra vào cung nhưng rất ít xã giao với các đại thần, hôm nay hắn cũng chỉ mời người thân trong nhà.
Có vài người cần được dạy dỗ, cũng có vài người Từ Tiềm thật lòng muốn mời, trên dưới Vương phủ đã chuẩn bị gọn gàng tươm tất.
Chờ tới giờ, A Ngư và Từ Tiềm ngồi ở chính viện, bên cạnh có nhũ mẫu đang ôm tiểu Quận chúa Nguyễn Nguyễn mới được cho uống sữa xong.
Tính tình A Ngư mềm yếu, lại dễ dàng thỏa mãn, bây giờ đầu sỏ hại chết gia tộc Tào thị đã chết, Minh Hi Đế cũng đã rửa sạch oan ức cho gia tộc, nàng và Từ Tiềm cũng có cuộc sống ân ái hạnh phúc, còn có một tiểu Quận chúa vô cùng xinh đẹp, đáng yêu. Sau khi làm Vương phi, nếu không phải do Từ Tiềm cứ khăng khăng như vậy, A Ngư vẫn không nghĩ tới chuyện trả thù Dung Hoa trưởng công chúa hay Nam Khang quận chúa.
Nhưng ngay lúc Dung Hoa trưởng công chúa bước vào phòng lớn với vẻ mặt kiêu căng, A Ngư nhìn gương mặt cay nghiệt đã từng tùy tiện chửi mắng mình, nàng không khỏi ngồi thẳng lưng, không nhịn được mà muốn oai phong một lần để cho Dung Hoa trưởng công chúa nếm thử cảm giác bị người ta sỉ nhục lại không thể phản kháng mà chỉ được nhẫn nhịn.
Từ lão thái quân là mẫu thân của Từ Tiềm, bà bà của A Ngư cho nên không cần hành lễ phu thê bọn họ.
Nhưng Hoàng hậu, phi tử về nhà mẹ đẻ thì phụ mẫu ruột cũng phải quỳ xuống hành lễ để bày tỏ quyền lực của hoàng gia to lớn hơn tất cả, lại nói, nếu bà đã quỳ thì không lý gì Dung Hoa trưởng công chúa không quỳ.
Vì vậy, Từ lão thái quân là người đầu tiên quỳ gối.
A Ngư khẩn trương, Từ Tiềm đã nhanh chóng đi qua đỡ mẫu thân dậy.
Quản sự Vương phủ vừa thấy đã liếc mắt ra hiệu với Từ Diễn.
Từ Diễn hiểu ý, ông ta nuốt sự không cam lòng xuống, dẫn dắt người trong nhà quỳ xuống, cung kính mà nói: "Thần và gia quyến bái kiến Vương gia, Vương phi."
Đám người Từ nhị gia cũng quỳ xuống.
Thế tử Từ Thận và đời thứ ba cũng quỳ xuống.
Nhóm cháu chắt đời thứ tư của Từ gia cũng quỳ xuống.
Chỉ có Dung Hoa trưởng công chúa bên cạnh Từ Diễn vẫn đứng thẳng tắp ở nơi đó.
Quản sự Vương phủ nhíu mày, quát lớn nói: "To gan, vì sao Quốc công phu nhân không quỳ?"
Dung Hoa trưởng công chúa vừa muốn tự xưng mình là Trưởng công chúa, Từ Diễn đã trầm mặt xuống, giữ chặt cổ tay bà rồi kéo xuống dưới.
Sức lực của ông quá lớn, Dung Hoa trưởng công chúa không hề phòng bị nên không thể quỳ xuống mà trực tiếp ngã nhào xuống đất, cả gương mặt sụp xuống ngay dưới chân Từ Tiềm và A Ngư.
Một cái nằm úp sấp này của bà khiến cả phòng lớn lặng ngắt như tờ.
A Ngư nhìn chằm chằm Dung Hoa trưởng công chúa nằm sấp dưới chân mình, không thể phủ nhận rằng tâm trạng nàng vô cùng vui sướng.
Dung Hoa trưởng công chúa ngã ở chỗ này, bị mất thể diện trước tất cả mọi người, bà nhìn giày thêu Loan Phượng dành cho Vương phi dưới làn váy của A Ngư, trong mắt đột nhiên nổi lên vẻ điên cuồng!
Bà là Dung Hoa trưởng công chúa, thà bà chết chứ cũng sẽ không cúi đầu trước A Ngư!
Nỗi căm hận tràn lên như măng mọc sau mưa, nhanh chóng túa ra trong lòng Dung Hoa trưởng công chúa, bà giật mạnh kim trâm trên đầu xuống, dùng hết sức mà đâm vào chân A Ngư!
Nhưng Dung Hoa trưởng công chúa chỉ vừa giơ tay lên thì giày Từ Tiềm đã đạp tới một cước, trực tiếp in một lớp bụi thật dày lên trên mặt Dung Hoa trưởng công chúa!
Từ Tiềm không đánh nữ nhân nhưng một cước này, hắn dùng mười phần sức lực.
Những cực khổ mà Dung Hoa trưởng công chúa ban cho A Ngư, Từ Tiềm đã muốn trả lại cho bà ta từ sớm rồi!
Thiệp mời đưa đến phủ Trấn Quốc Công, quản sự trực tiếp giao cho Từ lão thái quân.
Sao Từ lão thái quân không nhìn ra nhi tử có dụng ý khác chứ?
Rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, đã làm phụ thân rồi mà còn thích háo thắng tranh chấp như vậy.
Từ lão thái quân không tán thành chuyện nhi tử muốn thể hiện uy phong trước mặt mấy vị đại ca và đại tẩu sau khi được phong Vương, nhưng nhi tử được phong Vương và di chuyển đến Vương phủ, quả thật là một niềm vui lớn, cả nhà nên qua đó ăn mừng.
Buổi chiều cùng ngày, Từ lão thái quân sai người tập họp nhóm nhi tử, nhi tức phụ, chất tử, và chất tức phụ tới chỗ bà.
Vẻ mặt hai phòng ở Đông viện cũng không tốt lắm.
Trước tiên nói là về Đại phòng.
Quốc công gia Từ Diễn vẫn luôn muốn tìm cơ hội chiếm lấy th ân thể A Ngư, hiện tại mọi thứ đảo ngược, lão Ngũ được phong hào Vương gia, A Ngư thành Vương phi, khi Vương phi ra ngoài đều có hộ vệ đi theo, cả đời này Từ Diễn cũng không có cơ hội, mà dù có cơ hội Từ Diễn cũng không dám động tay động chân, chức quan của ông không bằng lão Ngũ, hậu quả sau khi ra tay quá lớn, được nhiều hơn mất, hơn nữa Minh Hi Đế vẫn là biểu đệ ruột của A Ngư.
Ông rũ mi xuống, tuy không vui nhưng không lộ ra những cảm xúc phức tạp khác.
Sắc mặt của Quốc công phu nhân Dung Hoa trưởng công chúa còn khó coi hơn khóc.
Lúc trước thân phận bà ta tôn quý, bà là muội muội ruột của Kiến Nguyên Đế, hiện tại Kiến Nguyên Đế đã thành tiên đế, Minh Hi Đế phong những Trưởng công chúa khác phong hào Đại Trường công chúa, chỉ riêng không phong bà, hiển nhiên là oán hận thái độ của bà đối với Tào gia. Bà khuyên Từ Diễn đi nhắc Minh Hi Đế sắc phong cho bà, Từ Diễn không chịu, không dễ gì mới mời được một vị đại thần nhắc giúp, kết quả Minh Hi Đế nói gì?
Minh Hi Đế nói: "Từ lão thái quân là cô tổ mẫu của trẫm, sau khi gả vào phủ Trấn Quốc Công vẫn luôn tự cho mình là Từ thị, Dung Hoa trưởng công chúa đã gả vào phủ Trấn Quốc Công, đáng lý ra phải noi gương theo Từ lão thái quân, nghiêm túc trợ giúp phu quân, nuôi dạy nhi tử, không nên tiếp tục bấu víu vinh quang của Trưởng công chúa. Nếu như trẫm phong cho cô cô, khác nào khiến Lão thái quân khó xử?"
Có Từ lão thái quân làm ví dụ, quả thật đại thần không tiện khuyên nữa.
Thậm chí, từ khi lời nói của Minh Hi Đế truyền ra ngoài, lúc Dung Hoa trưởng công chúa ra cửa làm khách, người ngoài cũng không gọi bà là Trưởng công chúa mà gọi bà là Quốc công phu nhân.
Vì chuyện này, Dung Hoa trưởng công chúa đã ôm một cục tức trong bụng, ăn không ngon ngủ không yên, gương mặt tiều tụy, phờ phạc. Sau này, khi biết được Từ Tiềm được phong làm Vương gia khác họ, A Ngư được làm Vương phi, Dung Hoa trưởng công chúa tức tới mức suýt hộc máu.
Sắc mặt kém hơn cả Dung Hoa trưởng công chúa chính là thê tử trên danh nghĩa của Từ Khác - Nam Khang quận chúa.
Vì để được gả cho Từ Khác, Nam Khang quận chúa đã sử dụng đủ loại thủ đoạn ép buộc A Ngư, cuối cùng là hạ quyết tâm mưu hại tính mạng A Ngư. Hiện giờ, đại đa số dân chúng đều cho rằng Trang Vũ vương phi không có quan hệ gì với Tào gia nhưng người từng gặp qua A Ngư đều biết Trang Vũ vương phi chính là nàng ấy, cũng chính là biểu tỷ ruột của Minh Hi Đế, thậm chí Hoàng thượng phong Vương cho Từ Tiềm có thể là vì muốn che chở cho vị biểu tỷ này.
Minh Hi Đế coi trọng A Ngư, nếu để Minh Hi Đế biết những chuyện nàng từng làm với A Ngư...
Nam Khang quận chúa càng nghĩ càng cảm thấy mình sắp toi đời rồi.
Từ Khác đứng bên cạnh Nam Khang quận chúa, Nam Khang quận chúa cúi đầu, tay siết chặt vạt áo, Từ Khác thấy phiền lòng, lập tức nghiêng đầu qua hướng khác.
Cho tới ngày hôm nay, Từ Khác không dám hi vọng sẽ có thể quay lại với A Ngư, hắn cũng không có mặt mũi để gặp A Ngư. So với những khổ cực mà A Ngư phải chịu sau khi gả cho hắn thì Ngũ gia bằng lòng cưới A Ngư cũng chăm sóc A Ngư rất tốt, Từ Khác chỉ cảm thấy vui vẻ thay A Ngư. Hắn không thể làm được nhưng Ngũ thúc làm được, rốt cuộc A Ngư có thể trải qua những ngày tháng an nhàn.
Từ Khác đã tính toán mọi thứ, sang năm hắn sẽ xin được điều đi làm việc ở nơi khác, làm ở một vùng đất cách xa Kinh Thành, rời khỏi mẫu thân và Nam Khang quận chúa.
Hắn rời khỏi thì mới hoàn toàn tiêu diệt những chuyện linh tinh về A Ngư và Ngũ thúc.
Giờ khắc này, lòng Từ Tiềm tĩnh lặng như nước.
Kế bên Đại phòng là cả nhà chi thứ hai.
Thái tử phi cũ Từ Quỳnh là trưởng nữ của Nhị phòng.
Nếu Thái tử cũ có thể thuận lợi đăng cơ thì Từ nhị gia, Từ nhị phu nhân là nhạc phụ, nhạc mẫu của hoàng đế, có niềm vinh hạnh vô cùng to lớn, ngay cả Đại phòng cũng phải kính nể bọn họ ba phần. Nhưng hiện tại, Thái tử cũ giết hại trung thần, bức Vua thoái vị, phạm tội cướp ngôi Vua, Từ Quỳnh và Tào Doanh cùng với tất cả gia quyến của Thái tử cũ phải dọn ra ở ngoài Kinh Thành, cả đời cũng không được về. Trong lòng phu thê Nhị phòng chắc chắn rất đau khổ.
Từ nhị gia xem như còn bình tĩnh, nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi, mất nữ nhi thì ông vẫn còn nhi tử và tôn tử, chỉ cần ông trung thành với Minh Hi Đế, thì ngài ấy cũng nể mặt Lão thái quân mà không làm khó ông, cả nhà ông vẫn còn hy vọng.
Trong lòng Từ Nhị phu nhân rất khó chịu nhưng mà ai bảo người làm bà khó chịu lại là Minh Hi Đế chứ?
Từ nhị phu nhân rất biết thân biết phận, bà không chống đối với Hoàng thượng được nên chỉ đành an phận chịu đựng, hơn nữa, người thảm nhất trong phủ sau khi Minh Hi Đế đăng cơ chính là Dung Hoa trưởng công chúa, thậm chí lúc Dung Hoa trưởng công chúa ra ngoài thì càng có nhiều nữ quyến bỏ đá xuống giếng hơn nữa. Trong lòng Từ nhị phu nhân đột nhiên cân bằng hơn một chút, hơn nữa bà cũng hy vọng Dung Hoa trưởng công chúa thu hút sự chú ý của Minh Hi Đế nhiều hơn, tốt nhất là khiến Minh Hi Đế lãng quên người nhạc mẫu của Thái tử cũ này đi.
"Cần chuẩn bị gì thì chuẩn bị đi, cuối tháng cả nhà chúng ta qua đó." Từ lão thái quân dặn dò mọi người.
Vãn bối trong phòng đều nghe lời.
Kết quả là tới ngày cuối tháng, sau khi Từ lão thái quân tới chính viện theo đúng thời gian đã hẹn, bà quét mắt một cái đã phát hiện thiếu hai người.
Từ lão thái quân mấp máy môi, nhìn về phía đứa con cả.
Từ Diễn liếc mắt ra hiệu cho thứ tử Từ Khác, ai bảo tất cả việc này đều do Từ Khác gây ra.
Từ Khác bất đắc dĩ đành cười giải thích với tổ mẫu: "Tổ mẫu, sức khỏe của mẫu thân và Quận chúa không tốt..."
Hắn vẫn chưa nói xong, Từ lão thái quân đã hừ lạnh một tiếng, bà nhìn hắn nói: "Không khỏe cũng phải đi, con đi chuẩn bị hai cái kiệu, bảo người hầu nâng các nàng lên xe ngựa."
Lúc trước, Từ lão thái quân không quá tán thành việc Lão Ngũ khoe khoang nhưng bà cũng không muốn ầm ĩ ra việc gì khiến Từ gia lại trở thành đề tài câu chuyện trong những giờ rảnh rỗi của dân chúng. Nhưng lão Ngũ muốn Dung Hoa trưởng công chúa phải xấu hổ, sỉ nhục Dung Hoa trưởng công chúa và Nam Khang quận chúa cũng rất hợp lý. Không có lý nào mà chỉ có hai người họ mới được ức hiếp A Ngư, còn A Ngư thì không được trả lại.
Hôm nay bà dẫn hai người họ theo để phu thê lão Ngũ xả giận, sau đó chỉ cần hai người này an phận thì Vương phủ và phủ Trấn Quốc Công sẽ đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng, bà sẽ không thiên vị bất cứ ai.
Từ Khác lộ vẻ mặt do dự, nâng Nam Khang quận chúa thì không sao nhưng kêu hắn đi nâng mẫu thân...
Tuy mẫu thân khiến A Ngư chịu thiệt rất nhiều nhưng dù sao cũng là mẫu thân ruột của hắn, nghĩ cũng biết lần này mẫu thân qua đó, chắc chắn sẽ bị Ngũ thúc làm nhục.
Từ Khác không đành lòng.
Người trẻ tuổi không đành lòng, Từ lão thái quân nhìn về phía đứa con cả.
Từ Diễn không chút do dự, phân phó quản sự đi sắp xếp.
Dung Hoa trưởng công chúa nằm ở trên giường để phòng ngừa Từ lão thái quân đến xem bà ta có bệnh thật sự hay không.
Không ngờ Lão thái quân ác hơn suy nghĩ của nàng nhiều, thế mà trực tiếp sai người đến nâng bà đi!
Dung Hoa trưởng công chúa tức giận đến mức suýt nữa nằm không nổi mà xốc chăn đứng lên!
Đi thì đi, A Ngư thành Vương phi thì sao chứ, bây giờ bà vẫn còn là Dung Hoa trưởng công chúa do tiên đế sắc phong, thấy A Ngư cũng không cần quỳ lạy, trước mặt nhiều người như vậy, Từ Tiềm, A Ngư có thể công khai ép bà quỳ sao?
Mang theo lòng đầy lửa giận, Dung Hoa trưởng công chúa nhanh chóng thay trang phục lộng lẫy, tôn quý của Trưởng công chúa, bà vô cùng hùng hổ đi về phía sảnh chính.
Hiện tại, toàn bộ niềm vui của Từ Nhị phu nhân đều đến từ Dung Hoa trưởng công chúa.
Mắt nhìn Từ lão thái quân, Từ nhị phu nhân thử cao giọng hỏi Dung Hoa trưởng công chúa một câu: "Sao đại tẩu không ngồi kiệu tới, sức khỏe đã đỡ hơn rồi sao?"
Dung Hoa trưởng công chúa kiêu ngạo hất cằm, xem bà như chim chóc đang hót.
Từ nhị phu nhân bĩu môi.
Một lát sau, Nam Khang quận chúa cũng đến, đương nhiên là tự đi tới, nhưng mà cả người nàng ta mặc y phục bình thường, mặt mày xám như tro tàn, hiển nhiên đã chấp nhận số phận, không hề hừng hực ý chí chiến đấu như Dung Hoa trưởng công chúa.
Người nên đến đã đến đủ, Từ lão thái quân dẫn đầu bước lên xe ngựa, người một nhà ai ngồi xe thì ngồi, ai muốn cưỡi ngựa thì cưỡi, chầm chậm tiến về phía Trang Vũ vương phủ.
Vương gia Từ Tiềm vẫn giống như trước, thường xuyên ra vào cung nhưng rất ít xã giao với các đại thần, hôm nay hắn cũng chỉ mời người thân trong nhà.
Có vài người cần được dạy dỗ, cũng có vài người Từ Tiềm thật lòng muốn mời, trên dưới Vương phủ đã chuẩn bị gọn gàng tươm tất.
Chờ tới giờ, A Ngư và Từ Tiềm ngồi ở chính viện, bên cạnh có nhũ mẫu đang ôm tiểu Quận chúa Nguyễn Nguyễn mới được cho uống sữa xong.
Tính tình A Ngư mềm yếu, lại dễ dàng thỏa mãn, bây giờ đầu sỏ hại chết gia tộc Tào thị đã chết, Minh Hi Đế cũng đã rửa sạch oan ức cho gia tộc, nàng và Từ Tiềm cũng có cuộc sống ân ái hạnh phúc, còn có một tiểu Quận chúa vô cùng xinh đẹp, đáng yêu. Sau khi làm Vương phi, nếu không phải do Từ Tiềm cứ khăng khăng như vậy, A Ngư vẫn không nghĩ tới chuyện trả thù Dung Hoa trưởng công chúa hay Nam Khang quận chúa.
Nhưng ngay lúc Dung Hoa trưởng công chúa bước vào phòng lớn với vẻ mặt kiêu căng, A Ngư nhìn gương mặt cay nghiệt đã từng tùy tiện chửi mắng mình, nàng không khỏi ngồi thẳng lưng, không nhịn được mà muốn oai phong một lần để cho Dung Hoa trưởng công chúa nếm thử cảm giác bị người ta sỉ nhục lại không thể phản kháng mà chỉ được nhẫn nhịn.
Từ lão thái quân là mẫu thân của Từ Tiềm, bà bà của A Ngư cho nên không cần hành lễ phu thê bọn họ.
Nhưng Hoàng hậu, phi tử về nhà mẹ đẻ thì phụ mẫu ruột cũng phải quỳ xuống hành lễ để bày tỏ quyền lực của hoàng gia to lớn hơn tất cả, lại nói, nếu bà đã quỳ thì không lý gì Dung Hoa trưởng công chúa không quỳ.
Vì vậy, Từ lão thái quân là người đầu tiên quỳ gối.
A Ngư khẩn trương, Từ Tiềm đã nhanh chóng đi qua đỡ mẫu thân dậy.
Quản sự Vương phủ vừa thấy đã liếc mắt ra hiệu với Từ Diễn.
Từ Diễn hiểu ý, ông ta nuốt sự không cam lòng xuống, dẫn dắt người trong nhà quỳ xuống, cung kính mà nói: "Thần và gia quyến bái kiến Vương gia, Vương phi."
Đám người Từ nhị gia cũng quỳ xuống.
Thế tử Từ Thận và đời thứ ba cũng quỳ xuống.
Nhóm cháu chắt đời thứ tư của Từ gia cũng quỳ xuống.
Chỉ có Dung Hoa trưởng công chúa bên cạnh Từ Diễn vẫn đứng thẳng tắp ở nơi đó.
Quản sự Vương phủ nhíu mày, quát lớn nói: "To gan, vì sao Quốc công phu nhân không quỳ?"
Dung Hoa trưởng công chúa vừa muốn tự xưng mình là Trưởng công chúa, Từ Diễn đã trầm mặt xuống, giữ chặt cổ tay bà rồi kéo xuống dưới.
Sức lực của ông quá lớn, Dung Hoa trưởng công chúa không hề phòng bị nên không thể quỳ xuống mà trực tiếp ngã nhào xuống đất, cả gương mặt sụp xuống ngay dưới chân Từ Tiềm và A Ngư.
Một cái nằm úp sấp này của bà khiến cả phòng lớn lặng ngắt như tờ.
A Ngư nhìn chằm chằm Dung Hoa trưởng công chúa nằm sấp dưới chân mình, không thể phủ nhận rằng tâm trạng nàng vô cùng vui sướng.
Dung Hoa trưởng công chúa ngã ở chỗ này, bị mất thể diện trước tất cả mọi người, bà nhìn giày thêu Loan Phượng dành cho Vương phi dưới làn váy của A Ngư, trong mắt đột nhiên nổi lên vẻ điên cuồng!
Bà là Dung Hoa trưởng công chúa, thà bà chết chứ cũng sẽ không cúi đầu trước A Ngư!
Nỗi căm hận tràn lên như măng mọc sau mưa, nhanh chóng túa ra trong lòng Dung Hoa trưởng công chúa, bà giật mạnh kim trâm trên đầu xuống, dùng hết sức mà đâm vào chân A Ngư!
Nhưng Dung Hoa trưởng công chúa chỉ vừa giơ tay lên thì giày Từ Tiềm đã đạp tới một cước, trực tiếp in một lớp bụi thật dày lên trên mặt Dung Hoa trưởng công chúa!
Từ Tiềm không đánh nữ nhân nhưng một cước này, hắn dùng mười phần sức lực.
Những cực khổ mà Dung Hoa trưởng công chúa ban cho A Ngư, Từ Tiềm đã muốn trả lại cho bà ta từ sớm rồi!
Bình luận facebook