Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-114
Chương 114: CHƯƠNG 97
Chương 97
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Ngày Đẹp Tươi
Beta: Minh Lý
Xu Xu tiến lên bắt mạch cho Phù Hoa, mạch tượng dồn dập không bình thường, thần trí Phù Hoa đã không còn tỉnh táo, nhưng chau mày, khuôn mặt khó chịu, mở miệng nhìn thấy lưỡi đã trở nên vàng.
Trên người Phù Hoa nóng như lửa đốt, lại còn nổi lên mụn nước, đúng là sốt cao đột ngột, nhưng mà - -
"Sư phụ, bệnh tình của công chúa đúng là không thích hợp lắm, dù là mạch tượng hay là triệu chứng bên ngoài cơ thể, công chúa nhìn như sốt, nhưng mạch tượng lại không đúng, tuy có sự khác biệt rất nhỏ, mạch tượng của công chúa lại có chút gấp gáp." Giọng Xu Xu trong trẻo, trong tẩm cung tráng lệ chỉ có mình giọng nói của nàng vang lên: "Hơn nữa, triệu chứng mụn nước nổi ra do phát sốt của công chúa cũng không thích hợp."
Xu Xu và sư phụ nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chút thận trọng.
Đúng là mạch đập của công chúa Phù Hoa gần giống như sốt, nhưng cẩn thận phân rõ, vẫn có chút khác biệt.
Tình huống như vậy, nhìn thì giống như nóng sốt, nhưng triệu chứng nóng sốt lại khác, mạch tượng cũng sẽ hơi khác chút, triệu chứng phát ra bên ngoài cũng không giống.
Phù Thiện lo lắng hỏi: "Thần y, sức khỏe công chúa thế nào rồi? Lần này thần mang công chúa đến thăm Đại Ngu, tuyệt đối không thể để công chúa gặp chuyện không may."
Sắc mặt vua Thuận Hòa và Triệu quý phi đều đã rất khó coi.
Phù Chỉ cũng lo lắng nhìn muội muội trên giường.
Phục thần y và Xu Xu không nói gì nữa, Xu Xu biết sư phụ muốn làm gì, mang hòm thuốc đến, lấy một con dao nhỏ ra, dùng cồn rửa qua rồi đưa cho Phục thần y.
Xu Xu nắm tay Phù Hoa, Phục thần y muốn tách ngón tay Phù Hoa ra.
Phù Thiện vội vàng nói: "Thần y muốn làm gì vậy?"
Phục thần y nói: "Lấy máu, xem máu của công chúa, đôi khi triệu chứng bên ngoài chưa chắc đã đúng, ngược lại máu sẽ chính xác hơn."
"Đa tạ thần y." Phù Thiền nói: "Làm phiền thần y vậy."
Ngón tay Phù Hoa bị cắt ra, dòng máu màu đỏ tươi bên trong chảy ra, Xu Xu và Phục thần y cùng nhíu mày.
Thực ra hai người nghi ngờ tiểu công chúa trúng độc, nhưng nhìn màu máu lại thấy không giống, nếu như thật sự trúng độc, màu máu sẽ không đỏ tươi như vậy.
"Kỳ lạ..." Phục thần y lẩm bẩm nói: "Có gì đó không đúng." Ông ấy dùng ngón tay hứng lấy một giọt máu đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi máu tanh còn có mùi gỉ sắt rất đặc trưng, chẳng lẽ không phải trúng độc? Mà là bệnh nóng sốt thật sao?
Xu Xu nhìn sư phụ, nói: "Sư phụ, có gì đó không thích hợp?"
Phục thần y nói nhỏ: "Màu máu rất bình thường, mùi cũng không có gì không thích hợp, nhưng đây mới chính là chỗ không thích hợp, hơn nữa máu có vẻ như sền sệt quá mức."
Ông ấy và Xu Xu đều cảm thấy triệu chứng của công chúa không giống nóng sốt, nhưng lại không kiểm tra ra gì khác lạ, không phải rất kỳ lạ sao?
Xu Xu quệt lấy một giọt máu rỉ ra trên ngón tay Phù Hoa, để dưới chóp mũi ngửi ngửi.
Sau một lúc lâu, nàng khẽ nhíu mày, nói: "Sư phụ, hình như máu công chúa có mang theo chút mùi hương."
"Mùi hương sao?" Lời này vừa nói ra, khuôn mặt tất cả mọi người trong tẩm cung đều lộ vẻ kinh ngạc, làm sao máu có thể mang theo mùi hương được chứ?
Vua Thuận Hòa nói: "Bảo Phúc, rốt cuộc là chuyện gì?"
Xu Xu bẩm báo: "Bẩm Hoàng thượng, thần nữ và sư phụ đều cảm thấy công chúa không phải bị nóng sốt, tuy triệu chứng giống hệt như nóng sốt, nhưng vẫn có chút khác biệt rất nhỏ, cho nên thần nữ nghi ngờ có thể nào là do công chúa bị trúng độc hay không, dịch máu của công chúa nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng thần nữ ngửi thấy ngoại trừ mùi tanh và mùi gỉ sắt thì còn có một mùi hương kỳ lạ..."
Viện sử Thái Y Viện cũng nói: "Bẩm Hoàng thượng, vi thần bắt mạch cho công chúa cũng thấy như vậy, đúng là triệu chứng của bệnh nóng sốt, nhưng lại có chút khác biệt rất nhỏ."
"Vì sao máu lại có thể có mùi hương được?" Triệu quý phi ngạc nhiên hỏi.
Xu Xu nói: "Bẩm nương nương, máu của người bị bệnh nóng sốt sẽ không có mùi hương, máu người bình thường cũng không thể có mùi hương, cho nên công chúa cũng không phải bệnh nóng sốt, mà rất có thể là bị trúng độc."
Hai chữ trúng độc vừa được nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi.
Viện sử Thái Y Viện cũng tiến lên nhẹ nhàng quệt một vệt máu từ ngón tay công chúa, ngửi ngửi, khẽ nhíu mày, nói: "Vi thần không ngửi thấy mùi hương gì lạ lùng cả."
Xu Xu nói: "Thần nữ không dám lừa gạt hoàng thượng, giác quan của thần nữ nhạy bén hơn người khác rất nhiều."
Ý trong lời của nàng đã rất rõ ràng, nàng thật sự có thể ngửi thấy mùi hương mà người bình thường không ngửi thấy được.
Phục thần y cũng nói: "Bẩm Hoàng thượng, giác quan đồ nhi này của thảo dân thực sự nhạy bén gấp đôi người bình thường." Cho nên ông ấy cảm thấy Xu Xu trời sinh ra là để làm nghề y, giác quan nhạy bén, phân biệt dược liệu và triệu chứng của người bệnh cũng chuẩn xác và linh hoạt hơn.
Đương nhiên, vua Thuận Hòa cũng tin tưởng lời Xu Xu nói, ông không ngờ công chúa Tiêu Thận quốc bị trúng độc, có thể thấy là có người muốn khơi mào mâu thuẫn giữa Tiêu Thận quốc và Đại Ngu, nếu như Phù Hoa chết ở Đại Ngu thì bên ngoài Tiêu Thận quốc không dám phát binh tấn công Đại Ngu, vì binh lực không đủ, nhưng Tiêu Thận có sở trường về cổ, thứ này thật sự nguy hiểm, không ai dám trêu chọc, chẳng may Tiêu Thận Vương phái người đến Đại Ngu hạ cổ hoàng đế như ông ấy hoặc các trọng thần trong triều thì ông ấy thực sự không còn cách nào khác.
"Lập tức đi điều tra cho trẫm!" Vua Thuận Hòa tức giận, nói: "Đồ ăn thức uống gần đây của công chúa, công chúa tiếp xúc với những ai, tra rõ ràng hết cho trẫm."
Có người dám hạ độc với công chúa liên bang ngay trong cung.
Tuy không rõ Phù Hoa trúng độc gì, nhưng Phục thần y có biện pháp riêng của ông ấy để giải được độc, chỉ cần không phải độc kiến huyết phong hầu* thì đều có thể từ từ giải được.
(*): kịch độc, không thể giải được
Tiếp theo, Phục thần y, Xu Xu và nhóm thái y của Thái Y Viện cùng nhau nghiên cứu phương thuốc tắm giải độc cho công chúa.
Các cung nữ và thái giám hầu hạ công chúa trong ngoài đại điện đều bị thị vệ dẫn đi, chắc chắn là phải tra hỏi toàn bộ.
Sau nửa canh giờ, Phục thần y, Xu Xu và nhóm thái y của Thái Y Viện đã nghiên ra bài thuốc giải độc cho Phù Hoa, ngay cả viện sử Thái Y Viện cũng không khỏi bội phục Phục thần y và Xu Xu.
Phục thần y đưa bài thuốc cho viện sử Thái Y Viện, nói: "Đại nhân, phiền ngài bốc thuốc từ Thái Y Viện rồi nấu."
Viện sử Thái Y Viện lập tức sai người đến Thái Y Viện bốc thuốc qua đây, sau đó nấu.
Nước thuốc này bỏ vào thùng tắm cho công chúa, việc này chắc chắn là do Xu Xu làm, Phù Chỉ tiến lên nhẹ nhàng nói: "Huyền quân, để ta giúp một tay."
Xu Xu gật gật đầu: "Đa tạ." Đúng là một mình nàng không thể làm được.
Phù Hoa phải ngâm nước thuốc nên vua Thuận Hòa để tất cả mọi người rời khỏi tẩm cung, bên trong chỉ còn lại Xu Xu, Phù Chỉ và tiểu công chúa.
Hiện tại tiểu công chúa vẫn đang hôn mê bất tỉnh, trên người nóng bỏng, hai người hợp lực cởi bỏ quần áo trên người nàng ấy, trên người cũng có hơi đỏ, triệu chứng của tiểu công chúa nhìn như là bệnh nóng sốt, dấu hiệu bên ngoài cũng gần như thế.
Phù Hoa được hai người chuyển vào trong thùng tắm, hai cánh tay đặt bên ngoài thùng tắm, Xu Xu cho người cầm hai cái chậu đồng qua, đặt ngay dưới cánh tay Phù Hoa.
Phù Chỉ nhẹ giọng hỏi: "Huyền quân, đây là đang làm gì vậy?"
Xu Xu nói: "Như thế này để thải máu độc của công chúa ra." Độc dễ ảnh hưởng nhất là trong máu, nói là trúng độc, thực tế đều là độc tố tích lũy vào trong máu, ép máu độc ra mời có thể từ từ khỏe hơn, nhưng thực tế dù thế nào thì độc trong máu vẫn chưa thể được thanh lọc hết hoàn toàn, mà vẫn còn sót lại một chút, về sau điều dưỡng thật tốt thì cũng không có trở ngại gì lớn.
Thuốc tắm này cũng là Xu Xu giúp đỡ nấu, bên trong còn nhỏ vài giọt cam lộ, dù là con dân Đại Ngu hay làm vương phi của điện hạ thì vẫn là bạn của Phù Hoa, nàng không mong muốn Phù Hoa gặp chuyện gì không may.
Trong tẩm cung chỉ có ba người, không hề có lấy một cung tỳ, nhóm cung tỳ đều đang bị tra hỏi.
Xu Xu và Phù Chỉ không thân, cô nương này nhìn có vẻ yếu ớt hơn nàng.
Phù Hoa ngâm thuốc được khoảng nửa khắc đồng hồ, trên trán đầy mồ hôi, trên mặt cũng lộ vẻ đau đớn, Xu Xu mang kim bạc ra đâm vào mười đầu ngón tay tiểu công chúa, lập tức có giọt máu rơi vào chậu đồng.
Vết máu vẫn màu đỏ tươi, nhưng lại rất đặc, thậm chí đông lại rất nhanh, vừa rơi xuống chậu đồng liền đông lại ngay.
Rõ ràng máu này có vấn đề, từng giọt máu cứ thế nhỏ xuống, cuối cùng dịch máu đậm đặc mà lại trong suốt.
Phù Chỉ từ từ trợn tròn mắt, nói: "Huyền quân, máu của muội muội sao lại thế này."
Xu Xu nói: "Đây cũng là độc trong cơ thể công chúa."
Độc này ngâm một lần chắc chắn sẽ không giải hết được, cách một ngày ngâm một lần, cũng phải cần thời gian khoảng một tháng.
Một lúc sau, ngón tay Phù Hoa không nhỏ ra máu nữa, lúc này Xu Xu mới ngửi thấy mùi hương kỳ lạ trong chậu đồng tản ra, mùi hương rất nhẹ.
Hai người lại lau người sạch sẽ cho Phù Hoa, đỡ nàng ấy lại trên giường.
Trọng lượng cả người Phù Hoa đều đè lên trên thân hai người, dù sao chỉ là hai cô nương gia, cúi người đỡ Phù Hoa cũng có chút khó khăn.
Cũng vì như vậy, khoảng cách giữa Xu Xu và Phù Chỉ rất gần, nàng ngửi thấy trên người nàng ta có mùi hương kỳ lạ, gần giống với mùi hương trong máu Phù Hoa, nàng nhịn không được liếc mắt nhìn Phù Chỉ một cái, Phù Chỉ dịu dàng hỏi: "Huyền quân, có chuyện gì sao?"
Xu Xu lắc đầu, nói: "Không có, trước tiên chúng ta đỡ công chúa lên giường đã, lát nữa có thể nàng sẽ tỉnh lại."
Đỡ tiểu công chúa lên trên giường rồi, Xu Xu cũng không nhìn Phù Chỉ nhiều, nhưng trong lòng vẫn đề phòng.
Phù Hoa đã mặc xong, bên ngoài Triệu quý phi vẫn chưa rời khỏi, liền tiến vào sờ sờ trán công chúa, trán đã không còn nóng, Triệu quý phi mới thở phào nhẹ nhõm: "Cám ơn trời đất."
Bà ấy quay đầu lại nói cảm tạ với Xu Xu, thực ra ban đầu Triệu quý phi cũng ích kỷ, các phi tử sinh ra hoàng tử trong cung, ai mà không muốn hài tử của mình được phong làm thái tử chứ?
Triệu quý phi cũng muốn, bà ấy cũng từng giống như Ninh phi và Nhị hoàng tử, muốn Tam hoàng tử cưới được Xu Xu, như vậy Thục Vương không thể thành thân không có con nối dõi, cũng có lợi với Tam hoàng tử.
Nhưng Vua Thuận Hòa trực tiếp từ chối, Triệu quý phi cũng bỏ đi suy nghĩ này, mấy ngày trước Thục vương đính thân với Xu Xu, ngoại trừ thở dài bà ấy cũng chẳng nói gì nhiều.
Hậu cung là bà ấy cai quản, xảy ra chuyện này bà ấy khó mà chối tội, may mắn công chúa không việc gì rồi.
Xu Xu dặn dò Triệu quý phi: "Sau khi công chúa tỉnh lại, đồ ăn thức uống phải dễ tiêu một chút, không quá kiêng cử thứ gì, thần nữ đi sắc thuốc cho công chúa uống."
Chờ Xu Xu sắc thuốc xong, Phù Hoa đã tỉnh lại, sắc mặt có hơi tái nhợt, dựa vào trên gối.
Triệu quý phi đang hỏi chuyện, Phù Hoa ỉu xìu nói: "Mấy ngày nay ta và tỷ tỷ ăn uống ở đều cùng một chỗ, có thể thấy không phải vấn đề ở đồ ăn thức uống, nếu không thì sao chỉ mình ta xảy ra chuyện."
Phù Chỉ cũng gật đầu nói: "Đúng là như vậy, ta và muội muội ăn uống ở đều trong tẩm cung, đồ ăn thức uống đều như nhau."
Triệu quý phi nhíu mày: "Mấy ngày nay công chúa có nếm qua thứ gì khác không?"
Phù Hoa nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói: "Trước mắt là ta trúng độc, quý phi không đi hỏi nhóm cung tỳ hầu hạ, đặt câu hỏi với ta làm gì?"
Triệu quý phi vội vàng nói: "Xin công chúa đừng tức giận, cung tỳ và thái giám trong tẩm cung đều đã bị giam vào Đại Lý Tự chờ thẩm vấn, chỉ là công chúa gặp chuyện không may, vẫn phải xét hỏi kỹ càng, như vậy mới có thể tìm được dấu vết để lại, bắt kẻ đứng phía sau hạ độc ra quy án."
Phù Hoa không mở miệng, mấy ngày nay ngoại trừ ở trong tẩm cung ăn uống giống như tỷ tỷ, thì có dùng qua hoa đào ủ của Xu Xu, còn có ăn một bữa cơm trong phủ của Xu Xu.
Nhưng nàng ấy biết chắc chắc không phải Xu Xu hạ độc nàng ấy, hoa đào ủ cũng không có vấn đề, nàng ấy không muốn nói, không muốn Xu Xu gặp rắc rối.
Phù Chỉ muốn nói gì đó lại thôi, muội muội đã không muốn nói, tất nhiên nàng ta cũng không nên nói gì, hơn nữa, hoa đào ủ muội muội cho nàng ta một lọ, nàng ta uống cũng không sao, thực sự không phải do hoa đào ủ rồi.
Triệu quý phi thấy Phù Chỉ nhíu mày như muốn nói gì lại thôi, đoán được hẳn là mấy ngày nay công chúa có nếm qua những thứ khác.
Bà ấy định lát nữa tìm Phù Chỉ hỏi một chút, công chúa trúng độc không phải việc nhỏ, mặc kệ là gì cũng phải hỏi rõ ràng.
Xu Xu thấy vậy, thở dài một tiếng, có phải nàng có lòng tốt mà lại thành ra làm chuyện xấu hay không? Nàng có thể chắc chắn hoa đào ủ không có vấn đề, canh chua cá lúc trước làm cho công chúa cũng không sao cả, bởi vì nàng cũng ăn, hơn nữa còn cách mấy ngày nay hơn mười ngày rồi, chắc chắn không phải vấn đề ở thức ăn.
Xu Xu bưng chén thuốc đi qua nói: "Quý Phi nương nương, mười ngày trước công chúa từng dùng cơm ở phủ Quốc Công, thần nữ làm món canh cá chua cho công chúa, hơn nữa thần nữ còn cho công chúa hai lọ hoa đào ủ."
Phù Hoa áy náy nhìn Xu Xu, nàng ấy mới vừa tỉnh lại tỷ tỷ đã nói với nàng ấy sự việc xảy ra, nàng mới biết hai ba ngày nay không thoải mái là vì trúng độc.
Triệu quý phi im lặng, không phải bà ấy nghi ngờ gì Xu Xu, nhưng chắc chắn phải điều tra một phen, mười ngày trước thức ăn không có vấn đề thì chắc chắn là hoa đào ủ kia.
Phù Chỉ vội vàng nói: "Quý Phi nương nương, hoa đào ủ huyền quân cho, muội muội cũng chia cho ta một lọ, ta đã uống nhiều ngày, da trở nên đẹp hơn chứ không có thay đổi gì khác."
Triệu Thiến Diệm nhìn công chúa, thở dài nói: "Dù thế nào thì bản cung cũng phải lấy hoa đào ủ đến cho Thái Y Viện kiểm tra, nếu không có chuyện gì thì sẽ trả lại được chứ?"
Phù Hoa không hé răng, Xu Xu nói: "Tất nhiên là được."
Triệu quý phi liền tự mình mang hai lọ hoa đào ủ đưa đến Thái Y Viện, bà ấy biết việc này trọng đại, liên quan đến quan hệ hai nước nên không dám thất lễ, càng không dám tùy tiện xử oan cho người khác.
Bà ấy khinh thường kẻ làm chuyện như vậy.
Ban đầu đúng là bà ấy không thích Xu Xu, nhưng cũng không thù không oán gì với nàng, nàng sẽ không tùy tiện hại người.
Bà ấy đích thân đưa hai lọ hoa đào ủ này đến Thái Y Viện, không dám cho người khác đi, sợ bị người khác làm gì đó.
Sau khi đưa hai lọ hoa đào ủ đến Thái Y Viện, viện sử Thái Y Viện đích thân kiểm tra, rồi trả lại cho Triệu quý phi, nói: "Quý phi nương nương yên tâm đi, hoa đào ủ này không có vấn đề, đồ Bảo Phúc huyền quân làm quả nhiên là đồ tốt, hoa đào ủ này rất hiệu quả trong việc dưỡng da, uống một hai tháng đảm bảo làn da sẽ nhẵn nhụi mềm mại như đánh phấn."
Triệu quý phi dao động, bà ấy là nữ tử, trên đời này có nữ tử nào mà không để ý đến nhan sắc chứ, nhưng hiện tại chỉ có thể trả hai lọ thuốc này về, xem sau này có cơ hội nào lôi kéo làm quen với Bảo Phúc huyền quân, tìm huyền quân xin lấy hai lọ hay không.
Chương 97
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Ngày Đẹp Tươi
Beta: Minh Lý
Xu Xu tiến lên bắt mạch cho Phù Hoa, mạch tượng dồn dập không bình thường, thần trí Phù Hoa đã không còn tỉnh táo, nhưng chau mày, khuôn mặt khó chịu, mở miệng nhìn thấy lưỡi đã trở nên vàng.
Trên người Phù Hoa nóng như lửa đốt, lại còn nổi lên mụn nước, đúng là sốt cao đột ngột, nhưng mà - -
"Sư phụ, bệnh tình của công chúa đúng là không thích hợp lắm, dù là mạch tượng hay là triệu chứng bên ngoài cơ thể, công chúa nhìn như sốt, nhưng mạch tượng lại không đúng, tuy có sự khác biệt rất nhỏ, mạch tượng của công chúa lại có chút gấp gáp." Giọng Xu Xu trong trẻo, trong tẩm cung tráng lệ chỉ có mình giọng nói của nàng vang lên: "Hơn nữa, triệu chứng mụn nước nổi ra do phát sốt của công chúa cũng không thích hợp."
Xu Xu và sư phụ nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chút thận trọng.
Đúng là mạch đập của công chúa Phù Hoa gần giống như sốt, nhưng cẩn thận phân rõ, vẫn có chút khác biệt.
Tình huống như vậy, nhìn thì giống như nóng sốt, nhưng triệu chứng nóng sốt lại khác, mạch tượng cũng sẽ hơi khác chút, triệu chứng phát ra bên ngoài cũng không giống.
Phù Thiện lo lắng hỏi: "Thần y, sức khỏe công chúa thế nào rồi? Lần này thần mang công chúa đến thăm Đại Ngu, tuyệt đối không thể để công chúa gặp chuyện không may."
Sắc mặt vua Thuận Hòa và Triệu quý phi đều đã rất khó coi.
Phù Chỉ cũng lo lắng nhìn muội muội trên giường.
Phục thần y và Xu Xu không nói gì nữa, Xu Xu biết sư phụ muốn làm gì, mang hòm thuốc đến, lấy một con dao nhỏ ra, dùng cồn rửa qua rồi đưa cho Phục thần y.
Xu Xu nắm tay Phù Hoa, Phục thần y muốn tách ngón tay Phù Hoa ra.
Phù Thiện vội vàng nói: "Thần y muốn làm gì vậy?"
Phục thần y nói: "Lấy máu, xem máu của công chúa, đôi khi triệu chứng bên ngoài chưa chắc đã đúng, ngược lại máu sẽ chính xác hơn."
"Đa tạ thần y." Phù Thiền nói: "Làm phiền thần y vậy."
Ngón tay Phù Hoa bị cắt ra, dòng máu màu đỏ tươi bên trong chảy ra, Xu Xu và Phục thần y cùng nhíu mày.
Thực ra hai người nghi ngờ tiểu công chúa trúng độc, nhưng nhìn màu máu lại thấy không giống, nếu như thật sự trúng độc, màu máu sẽ không đỏ tươi như vậy.
"Kỳ lạ..." Phục thần y lẩm bẩm nói: "Có gì đó không đúng." Ông ấy dùng ngón tay hứng lấy một giọt máu đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi máu tanh còn có mùi gỉ sắt rất đặc trưng, chẳng lẽ không phải trúng độc? Mà là bệnh nóng sốt thật sao?
Xu Xu nhìn sư phụ, nói: "Sư phụ, có gì đó không thích hợp?"
Phục thần y nói nhỏ: "Màu máu rất bình thường, mùi cũng không có gì không thích hợp, nhưng đây mới chính là chỗ không thích hợp, hơn nữa máu có vẻ như sền sệt quá mức."
Ông ấy và Xu Xu đều cảm thấy triệu chứng của công chúa không giống nóng sốt, nhưng lại không kiểm tra ra gì khác lạ, không phải rất kỳ lạ sao?
Xu Xu quệt lấy một giọt máu rỉ ra trên ngón tay Phù Hoa, để dưới chóp mũi ngửi ngửi.
Sau một lúc lâu, nàng khẽ nhíu mày, nói: "Sư phụ, hình như máu công chúa có mang theo chút mùi hương."
"Mùi hương sao?" Lời này vừa nói ra, khuôn mặt tất cả mọi người trong tẩm cung đều lộ vẻ kinh ngạc, làm sao máu có thể mang theo mùi hương được chứ?
Vua Thuận Hòa nói: "Bảo Phúc, rốt cuộc là chuyện gì?"
Xu Xu bẩm báo: "Bẩm Hoàng thượng, thần nữ và sư phụ đều cảm thấy công chúa không phải bị nóng sốt, tuy triệu chứng giống hệt như nóng sốt, nhưng vẫn có chút khác biệt rất nhỏ, cho nên thần nữ nghi ngờ có thể nào là do công chúa bị trúng độc hay không, dịch máu của công chúa nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng thần nữ ngửi thấy ngoại trừ mùi tanh và mùi gỉ sắt thì còn có một mùi hương kỳ lạ..."
Viện sử Thái Y Viện cũng nói: "Bẩm Hoàng thượng, vi thần bắt mạch cho công chúa cũng thấy như vậy, đúng là triệu chứng của bệnh nóng sốt, nhưng lại có chút khác biệt rất nhỏ."
"Vì sao máu lại có thể có mùi hương được?" Triệu quý phi ngạc nhiên hỏi.
Xu Xu nói: "Bẩm nương nương, máu của người bị bệnh nóng sốt sẽ không có mùi hương, máu người bình thường cũng không thể có mùi hương, cho nên công chúa cũng không phải bệnh nóng sốt, mà rất có thể là bị trúng độc."
Hai chữ trúng độc vừa được nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi.
Viện sử Thái Y Viện cũng tiến lên nhẹ nhàng quệt một vệt máu từ ngón tay công chúa, ngửi ngửi, khẽ nhíu mày, nói: "Vi thần không ngửi thấy mùi hương gì lạ lùng cả."
Xu Xu nói: "Thần nữ không dám lừa gạt hoàng thượng, giác quan của thần nữ nhạy bén hơn người khác rất nhiều."
Ý trong lời của nàng đã rất rõ ràng, nàng thật sự có thể ngửi thấy mùi hương mà người bình thường không ngửi thấy được.
Phục thần y cũng nói: "Bẩm Hoàng thượng, giác quan đồ nhi này của thảo dân thực sự nhạy bén gấp đôi người bình thường." Cho nên ông ấy cảm thấy Xu Xu trời sinh ra là để làm nghề y, giác quan nhạy bén, phân biệt dược liệu và triệu chứng của người bệnh cũng chuẩn xác và linh hoạt hơn.
Đương nhiên, vua Thuận Hòa cũng tin tưởng lời Xu Xu nói, ông không ngờ công chúa Tiêu Thận quốc bị trúng độc, có thể thấy là có người muốn khơi mào mâu thuẫn giữa Tiêu Thận quốc và Đại Ngu, nếu như Phù Hoa chết ở Đại Ngu thì bên ngoài Tiêu Thận quốc không dám phát binh tấn công Đại Ngu, vì binh lực không đủ, nhưng Tiêu Thận có sở trường về cổ, thứ này thật sự nguy hiểm, không ai dám trêu chọc, chẳng may Tiêu Thận Vương phái người đến Đại Ngu hạ cổ hoàng đế như ông ấy hoặc các trọng thần trong triều thì ông ấy thực sự không còn cách nào khác.
"Lập tức đi điều tra cho trẫm!" Vua Thuận Hòa tức giận, nói: "Đồ ăn thức uống gần đây của công chúa, công chúa tiếp xúc với những ai, tra rõ ràng hết cho trẫm."
Có người dám hạ độc với công chúa liên bang ngay trong cung.
Tuy không rõ Phù Hoa trúng độc gì, nhưng Phục thần y có biện pháp riêng của ông ấy để giải được độc, chỉ cần không phải độc kiến huyết phong hầu* thì đều có thể từ từ giải được.
(*): kịch độc, không thể giải được
Tiếp theo, Phục thần y, Xu Xu và nhóm thái y của Thái Y Viện cùng nhau nghiên cứu phương thuốc tắm giải độc cho công chúa.
Các cung nữ và thái giám hầu hạ công chúa trong ngoài đại điện đều bị thị vệ dẫn đi, chắc chắn là phải tra hỏi toàn bộ.
Sau nửa canh giờ, Phục thần y, Xu Xu và nhóm thái y của Thái Y Viện đã nghiên ra bài thuốc giải độc cho Phù Hoa, ngay cả viện sử Thái Y Viện cũng không khỏi bội phục Phục thần y và Xu Xu.
Phục thần y đưa bài thuốc cho viện sử Thái Y Viện, nói: "Đại nhân, phiền ngài bốc thuốc từ Thái Y Viện rồi nấu."
Viện sử Thái Y Viện lập tức sai người đến Thái Y Viện bốc thuốc qua đây, sau đó nấu.
Nước thuốc này bỏ vào thùng tắm cho công chúa, việc này chắc chắn là do Xu Xu làm, Phù Chỉ tiến lên nhẹ nhàng nói: "Huyền quân, để ta giúp một tay."
Xu Xu gật gật đầu: "Đa tạ." Đúng là một mình nàng không thể làm được.
Phù Hoa phải ngâm nước thuốc nên vua Thuận Hòa để tất cả mọi người rời khỏi tẩm cung, bên trong chỉ còn lại Xu Xu, Phù Chỉ và tiểu công chúa.
Hiện tại tiểu công chúa vẫn đang hôn mê bất tỉnh, trên người nóng bỏng, hai người hợp lực cởi bỏ quần áo trên người nàng ấy, trên người cũng có hơi đỏ, triệu chứng của tiểu công chúa nhìn như là bệnh nóng sốt, dấu hiệu bên ngoài cũng gần như thế.
Phù Hoa được hai người chuyển vào trong thùng tắm, hai cánh tay đặt bên ngoài thùng tắm, Xu Xu cho người cầm hai cái chậu đồng qua, đặt ngay dưới cánh tay Phù Hoa.
Phù Chỉ nhẹ giọng hỏi: "Huyền quân, đây là đang làm gì vậy?"
Xu Xu nói: "Như thế này để thải máu độc của công chúa ra." Độc dễ ảnh hưởng nhất là trong máu, nói là trúng độc, thực tế đều là độc tố tích lũy vào trong máu, ép máu độc ra mời có thể từ từ khỏe hơn, nhưng thực tế dù thế nào thì độc trong máu vẫn chưa thể được thanh lọc hết hoàn toàn, mà vẫn còn sót lại một chút, về sau điều dưỡng thật tốt thì cũng không có trở ngại gì lớn.
Thuốc tắm này cũng là Xu Xu giúp đỡ nấu, bên trong còn nhỏ vài giọt cam lộ, dù là con dân Đại Ngu hay làm vương phi của điện hạ thì vẫn là bạn của Phù Hoa, nàng không mong muốn Phù Hoa gặp chuyện gì không may.
Trong tẩm cung chỉ có ba người, không hề có lấy một cung tỳ, nhóm cung tỳ đều đang bị tra hỏi.
Xu Xu và Phù Chỉ không thân, cô nương này nhìn có vẻ yếu ớt hơn nàng.
Phù Hoa ngâm thuốc được khoảng nửa khắc đồng hồ, trên trán đầy mồ hôi, trên mặt cũng lộ vẻ đau đớn, Xu Xu mang kim bạc ra đâm vào mười đầu ngón tay tiểu công chúa, lập tức có giọt máu rơi vào chậu đồng.
Vết máu vẫn màu đỏ tươi, nhưng lại rất đặc, thậm chí đông lại rất nhanh, vừa rơi xuống chậu đồng liền đông lại ngay.
Rõ ràng máu này có vấn đề, từng giọt máu cứ thế nhỏ xuống, cuối cùng dịch máu đậm đặc mà lại trong suốt.
Phù Chỉ từ từ trợn tròn mắt, nói: "Huyền quân, máu của muội muội sao lại thế này."
Xu Xu nói: "Đây cũng là độc trong cơ thể công chúa."
Độc này ngâm một lần chắc chắn sẽ không giải hết được, cách một ngày ngâm một lần, cũng phải cần thời gian khoảng một tháng.
Một lúc sau, ngón tay Phù Hoa không nhỏ ra máu nữa, lúc này Xu Xu mới ngửi thấy mùi hương kỳ lạ trong chậu đồng tản ra, mùi hương rất nhẹ.
Hai người lại lau người sạch sẽ cho Phù Hoa, đỡ nàng ấy lại trên giường.
Trọng lượng cả người Phù Hoa đều đè lên trên thân hai người, dù sao chỉ là hai cô nương gia, cúi người đỡ Phù Hoa cũng có chút khó khăn.
Cũng vì như vậy, khoảng cách giữa Xu Xu và Phù Chỉ rất gần, nàng ngửi thấy trên người nàng ta có mùi hương kỳ lạ, gần giống với mùi hương trong máu Phù Hoa, nàng nhịn không được liếc mắt nhìn Phù Chỉ một cái, Phù Chỉ dịu dàng hỏi: "Huyền quân, có chuyện gì sao?"
Xu Xu lắc đầu, nói: "Không có, trước tiên chúng ta đỡ công chúa lên giường đã, lát nữa có thể nàng sẽ tỉnh lại."
Đỡ tiểu công chúa lên trên giường rồi, Xu Xu cũng không nhìn Phù Chỉ nhiều, nhưng trong lòng vẫn đề phòng.
Phù Hoa đã mặc xong, bên ngoài Triệu quý phi vẫn chưa rời khỏi, liền tiến vào sờ sờ trán công chúa, trán đã không còn nóng, Triệu quý phi mới thở phào nhẹ nhõm: "Cám ơn trời đất."
Bà ấy quay đầu lại nói cảm tạ với Xu Xu, thực ra ban đầu Triệu quý phi cũng ích kỷ, các phi tử sinh ra hoàng tử trong cung, ai mà không muốn hài tử của mình được phong làm thái tử chứ?
Triệu quý phi cũng muốn, bà ấy cũng từng giống như Ninh phi và Nhị hoàng tử, muốn Tam hoàng tử cưới được Xu Xu, như vậy Thục Vương không thể thành thân không có con nối dõi, cũng có lợi với Tam hoàng tử.
Nhưng Vua Thuận Hòa trực tiếp từ chối, Triệu quý phi cũng bỏ đi suy nghĩ này, mấy ngày trước Thục vương đính thân với Xu Xu, ngoại trừ thở dài bà ấy cũng chẳng nói gì nhiều.
Hậu cung là bà ấy cai quản, xảy ra chuyện này bà ấy khó mà chối tội, may mắn công chúa không việc gì rồi.
Xu Xu dặn dò Triệu quý phi: "Sau khi công chúa tỉnh lại, đồ ăn thức uống phải dễ tiêu một chút, không quá kiêng cử thứ gì, thần nữ đi sắc thuốc cho công chúa uống."
Chờ Xu Xu sắc thuốc xong, Phù Hoa đã tỉnh lại, sắc mặt có hơi tái nhợt, dựa vào trên gối.
Triệu quý phi đang hỏi chuyện, Phù Hoa ỉu xìu nói: "Mấy ngày nay ta và tỷ tỷ ăn uống ở đều cùng một chỗ, có thể thấy không phải vấn đề ở đồ ăn thức uống, nếu không thì sao chỉ mình ta xảy ra chuyện."
Phù Chỉ cũng gật đầu nói: "Đúng là như vậy, ta và muội muội ăn uống ở đều trong tẩm cung, đồ ăn thức uống đều như nhau."
Triệu quý phi nhíu mày: "Mấy ngày nay công chúa có nếm qua thứ gì khác không?"
Phù Hoa nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói: "Trước mắt là ta trúng độc, quý phi không đi hỏi nhóm cung tỳ hầu hạ, đặt câu hỏi với ta làm gì?"
Triệu quý phi vội vàng nói: "Xin công chúa đừng tức giận, cung tỳ và thái giám trong tẩm cung đều đã bị giam vào Đại Lý Tự chờ thẩm vấn, chỉ là công chúa gặp chuyện không may, vẫn phải xét hỏi kỹ càng, như vậy mới có thể tìm được dấu vết để lại, bắt kẻ đứng phía sau hạ độc ra quy án."
Phù Hoa không mở miệng, mấy ngày nay ngoại trừ ở trong tẩm cung ăn uống giống như tỷ tỷ, thì có dùng qua hoa đào ủ của Xu Xu, còn có ăn một bữa cơm trong phủ của Xu Xu.
Nhưng nàng ấy biết chắc chắc không phải Xu Xu hạ độc nàng ấy, hoa đào ủ cũng không có vấn đề, nàng ấy không muốn nói, không muốn Xu Xu gặp rắc rối.
Phù Chỉ muốn nói gì đó lại thôi, muội muội đã không muốn nói, tất nhiên nàng ta cũng không nên nói gì, hơn nữa, hoa đào ủ muội muội cho nàng ta một lọ, nàng ta uống cũng không sao, thực sự không phải do hoa đào ủ rồi.
Triệu quý phi thấy Phù Chỉ nhíu mày như muốn nói gì lại thôi, đoán được hẳn là mấy ngày nay công chúa có nếm qua những thứ khác.
Bà ấy định lát nữa tìm Phù Chỉ hỏi một chút, công chúa trúng độc không phải việc nhỏ, mặc kệ là gì cũng phải hỏi rõ ràng.
Xu Xu thấy vậy, thở dài một tiếng, có phải nàng có lòng tốt mà lại thành ra làm chuyện xấu hay không? Nàng có thể chắc chắn hoa đào ủ không có vấn đề, canh chua cá lúc trước làm cho công chúa cũng không sao cả, bởi vì nàng cũng ăn, hơn nữa còn cách mấy ngày nay hơn mười ngày rồi, chắc chắn không phải vấn đề ở thức ăn.
Xu Xu bưng chén thuốc đi qua nói: "Quý Phi nương nương, mười ngày trước công chúa từng dùng cơm ở phủ Quốc Công, thần nữ làm món canh cá chua cho công chúa, hơn nữa thần nữ còn cho công chúa hai lọ hoa đào ủ."
Phù Hoa áy náy nhìn Xu Xu, nàng ấy mới vừa tỉnh lại tỷ tỷ đã nói với nàng ấy sự việc xảy ra, nàng mới biết hai ba ngày nay không thoải mái là vì trúng độc.
Triệu quý phi im lặng, không phải bà ấy nghi ngờ gì Xu Xu, nhưng chắc chắn phải điều tra một phen, mười ngày trước thức ăn không có vấn đề thì chắc chắn là hoa đào ủ kia.
Phù Chỉ vội vàng nói: "Quý Phi nương nương, hoa đào ủ huyền quân cho, muội muội cũng chia cho ta một lọ, ta đã uống nhiều ngày, da trở nên đẹp hơn chứ không có thay đổi gì khác."
Triệu Thiến Diệm nhìn công chúa, thở dài nói: "Dù thế nào thì bản cung cũng phải lấy hoa đào ủ đến cho Thái Y Viện kiểm tra, nếu không có chuyện gì thì sẽ trả lại được chứ?"
Phù Hoa không hé răng, Xu Xu nói: "Tất nhiên là được."
Triệu quý phi liền tự mình mang hai lọ hoa đào ủ đưa đến Thái Y Viện, bà ấy biết việc này trọng đại, liên quan đến quan hệ hai nước nên không dám thất lễ, càng không dám tùy tiện xử oan cho người khác.
Bà ấy khinh thường kẻ làm chuyện như vậy.
Ban đầu đúng là bà ấy không thích Xu Xu, nhưng cũng không thù không oán gì với nàng, nàng sẽ không tùy tiện hại người.
Bà ấy đích thân đưa hai lọ hoa đào ủ này đến Thái Y Viện, không dám cho người khác đi, sợ bị người khác làm gì đó.
Sau khi đưa hai lọ hoa đào ủ đến Thái Y Viện, viện sử Thái Y Viện đích thân kiểm tra, rồi trả lại cho Triệu quý phi, nói: "Quý phi nương nương yên tâm đi, hoa đào ủ này không có vấn đề, đồ Bảo Phúc huyền quân làm quả nhiên là đồ tốt, hoa đào ủ này rất hiệu quả trong việc dưỡng da, uống một hai tháng đảm bảo làn da sẽ nhẵn nhụi mềm mại như đánh phấn."
Triệu quý phi dao động, bà ấy là nữ tử, trên đời này có nữ tử nào mà không để ý đến nhan sắc chứ, nhưng hiện tại chỉ có thể trả hai lọ thuốc này về, xem sau này có cơ hội nào lôi kéo làm quen với Bảo Phúc huyền quân, tìm huyền quân xin lấy hai lọ hay không.