Rumtran9x
Tác giả VW
-
Chương 20: Háo sắc quỷ [2]
Minh mân mê hai bầu vú của người yêu lõa thể xinh đẹp, cậu nói: "Em càng ngày càng đẹp ra, anh thật may mắn vì có em."
Nàng mỉm cười mãn nguyện rồi mở lời: "Làm tiếp đi anh, em buồn ngủ rồi."
Nghe Duyên nói xong, Minh liền banh môi âm hộ nàng ra rồi cho hai ngón tay thọc vào ngoáy tới lui để dâm dịch trong âm đạo chảy ra, đồng thời giúp bé Duyên có lại cơn nứng. Âm hộ hồng hồng mũm mĩm thật bắt mắt, dâm dịch từ âm đạo tiết ra nhiều nên Minh ngừng kích thích.
Thể lực phục hồi, cả hai lại tiếp tục đắm chìm trong dục vọng. Mút liếm theo kiểu 69 chán chê, cậu kéo nàng dậy chơi thế doggy, người nàng ngả rạp xuống bàn, cậu thì từ sau nắc tới, kéo ngược hai tay nàng ra sau, Minh bây giờ như một dũng sĩ cầm cương thúc ngựa, sự mạnh bạo đó lần nữa khiến nàng lên đỉnh, vách tường thịt non co bóp dữ dội liên tục khiến cậu xém xuất tinh, rút dương vật ra để giảm sự hưng phấn thì nước nhờn trào ra nhễ nhại.
Để giảm nhịp Minh đưa dương vật cho nàng liếm, cậu cũng tranh thủ liếm hết nước nhờn của nàng. Chỉnh người nằm nghiêng lại, cậu và nàng tiếp tục với tư thế úp thìa, nằm ở phía sau lưng nàng cậu nhấp nhẹ nhàng, tình cảm trong khi tay phải liên tục day vào âm hạch.
Càng chơi Minh càng dai vì đã một lần xuất tinh rồi. Sự dai dẳng, lúc mạnh mẽ cuồng bạo lúc nhẹ nhàng tình cảm làm cơn nứng trong người nàng nhấp nhô như sóng. Nàng ngồi dậy lật ngửa Minh lại, ngồi lên vuốt ve và sục dương vật liên hồi, sau đó nàng nhổm mông lên đưa đầu dương vật vào đúng vị trí cửa âm đạo, thả người xuống cái phịch, dương vật bị phủ lấp hoàn toàn bởi âm đạo.
"A… a… đã quá anh ơi." Nàng ngoáy nhẹ mông sàng qua sàng lại.
Rồi bỗng hai tay nàng bấu vào ngực cậu, mông nhô lên cao rồi lại dập xuống cái hự, mắt nàng nhắm nghiền như đang hưởng thụ, chừng vài giây sau là những chuỗi dập mông lên xuống của nàng. Nhìn bé Duyên đang lên cơn nứng làm Minh cũng hưng phấn lên, dương vật cứng ngắc đứng im chịu trận dập nhừ tử của âm hộ Mỹ Duyên. Hai tay cậu với lên bóp hai bầu vú nàng nhào nặn, nắm hai đầu núm vú nàng vo vo làm nó săn cứng lại nhìn thật hấp dẫn, gợi tình. Âm hộ nàng ma sát với dương vật cậu làm vùng kín cả hai nóng bừng lên vì những lần sàng mông qua lại của Thuỳ Duyên. Minh kéo nàng xuống hôn tới tấp, hai cái lưỡi hòa quyện lại với nhau không chịu rời, đằng sau vẫn vang đều những cú dập chan chát.
Bỗng hai tay nàng bấu ngực Minh đau điếng, biết nàng sắp lên đỉnh cao khoái lạc nên cậu cắn răng chịu đựng, sau khoảng chục cái dập mông mạnh bạo liên tiếp là những tiếng rên thỏa mãn cực độ:
"A… a. A… aaaaa…" Nàng gầm lên âm ỉ trong miệng.
Nhìn cảnh đó làm Minh xém phụt tinh, nhưng may là tay nàng vẫn bấu chặt lồng ngực, cơn đau át đi cơn hưng phấn. Người nàng sau khi lên đỉnh từ từ ngã xuống lòng cậu, rã rời, rũ rượi, vuốt nhẹ lưng nàng âu yếm, hơi thở của nàng đứt quãng, rên rỉ hừ hừ trông như một người đang hấp hối. Hôm nay nàng đã lên đỉnh quá nhiều, điều đó khiến nàng mất sức, Minh cũng để im cho nàng nghỉ ngơi.
"Anh luôn là người làm em hạnh phúc và ngây ngất." Nàng nói.
"Anh yêu em mà." Vừa nói Minh vừa xoa lưng nàng trìu mến.
Nói xong cậu nâng đầu nàng lên hôn một nụ hôn sâu thẳm. Lật nàng nằm ngửa ra cho nàng đỡ mệt, dương vật Minh vẫn thúc nhẹ vào trong nàng, vừa nhấp nhè nhẹ vừa nhìn nàng âu yếm, cơn nứng trong người bỗng dưng chùng xuống đi đâu mất, chỉ còn lại tình cảm yêu thương nồng nàn tràn ngập quanh hai trái tim.
"Cho hết vô trong người em như mọi lần đi anh." Nàng thì thầm.
Câu nói của Mỹ Duyên làm Minh hơi bất ngờ, vì trước giờ cậu cũng xuất vào trong nàng chứ đâu, Minh cảm nhận có vẻ sắp rời xa mình nên Duyên sẽ không hưởng được cảm giác được bắn tinh vào trong tử cung nữa nên cậu nói: "Ừ, để anh."
Nói rồi, cậu gầm gừ tăng tốc đẩy lia lịa mạnh mẽ dương vật vào âm đạo bé Duyên và bắn vào trong nàng đầy ắp chất dịch. Dương vật xong nhiệm vụ nên được cậu từ từ rút ra, từng chất dịch nhầy nhụa được vách tường thịt non trong âm đạo co bóp đẩy ra ngoài. Nàng mê man sung sướng như đang ở đỉnh núi nào đấy và Minh cũng vậy, lúc nãy bắn nhiều quá khiến cậu mệt nhừ nằm một đống thở hổn hển.
Chừng lát sau cả hai trở về thực tại, đang nằm mơn trớn nhau bỗng bé Duyên la lên khiến Minh giật mình, cậu hỏi: "Em sao thế?"
Nàng trả lời: "Nãy em nhìn thấy có bóng đen đang nhìn chúng ta đó "chồng"."
Vốn có võ nên Minh không sợ, cậu quét mắt xung quanh không thấy gì, nói: "Anh có thấy gì đâu nào?"
Mỹ Duyên mím môi lại, trực giác mách bảo nàng chưa bao giờ sai, cảm giác có kẻ nhìn lén hệt như đêm hôm qua mà nàng đã cảm nhận được.
Thế rồi bé Duyên cảm thấy người mình bị mất sức nằm bệt xuống chiếc bàn bất tỉnh khiến Minh hoảng hốt nói: "Mỹ Duyên, em làm sao vậy?"
Minh ôm người yêu đang trần truồng bất tỉnh với vẻ lo lắng, rồi đột nhiên ông bác tài xế của gia đình mình đột nhiên xuất hiện nói: "Cậu chủ."
Vẻ mặt Minh bất ngờ khi ông tài xế tự nhiên xuất hiện: "Bác... bác Mạnh... sao... sao bác lại ở đây?"
Ông Mạnh thản nhiên: "Chỉ tình cờ thôi mà."
Minh nghi hoặc hỏi: "Có thiệt không đấy? Hay là ông rình tụi cháu làm tình nãy giờ?"
Ông Mạnh nói: "Ừa, bộ phim hai cô cậu đóng sống động thật đấy."
Minh cứng họng: "Ông..."
Ông Mạnh nói: "Cô tiểu thư kia đã bị con Háo Sắc Quỷ hút khí huyết nên mới mê man bất tỉnh như thế, may cho cậu là tôi tới kịp nếu không thì người tiếp theo sẽ là cậu đó. Hồi sáng tôi cảm nhận được âm khí của con quỷ đó trên mái nhà bên cạnh nên đã âm thầm theo dõi nó."
Nghe xong, Quang Minh ngạc nhiên: "Sao ông không nói gì với tôi hồi sáng?"
Rồi ông nói: "Cậu chủ của tôi có tin chuyện ma quỷ đâu sao tôi nói được, có khi cười tôi là kẻ dở hơi không chừng."
Minh nói: "Bỏ đi, vậy con Quỷ ấy đâu?"
Ông Mạnh đáp: "Nó ở chỗ lu nước đó chứ đâu!"
Nói rồi ông lấy trong túi một viên đá phát ra màu lục quăng chỗ lu nước, giây lát khói tan hiện ra một con quỷ hình thù ghê gớm khiến Minh rợn tóc gáy hoảng kinh.
Ông tài xế trấn an: "Đừng sợ, đã có tôi đây."
Háo Sắc Quỷ giận dữ ông Mạnh vì phá hỏng bữa ăn của nó nên nhảy bổ về phía ông, ông liền rút vũ khí trừ tà đã theo mình bao năm là thanh kiếm được làm từ cây tầm vông mà ông đã mất rất nhiều công sức mới tôi luyện ra được đâm thẳng xuyên tim con quỷ khiến nó rú lên một hồi và tan biến đi.
Quang Minh chứng kiến nãy giờ, tâm trạng sững sờ bất động. Ông tài xế quay qua nói: "Mau mặc đồ lại đi rồi đi với tôi một chuyến."
Cậu lắp bắp: "Đi... đi đâu?"
Ông đáp: "Đệ ngũ điện Sâm La Vương dưới âm phủ."
Minh nói: "Thế còn bé Duyên, tôi đâu thể bỏ mặc cô ấy. Với lại tôi cuộc sống tương lai hứa hẹn phía trước nên không có điên chết đâu mà theo ông. Muốn đi thì tự ông đi đi."
Ông Mạnh thở dài: "Cậu mặc lại đồ cho mình và cho cô bé đó rồi bế người yêu vô nhà đi rồi đi. Chỉ là đi hỏi chuyện thôi cậu chủ ạ!"
Minh cắn răng bực bội làm theo lời ông tài xế còn hơn là dây dưa mất thời gian với lão. Xong xuôi, ông Mạnh trục xuất hồn cậu ra rồi tự xuất hồn mình, cả hai thẳng tiến đến Quỷ Môn Quan.
Nàng mỉm cười mãn nguyện rồi mở lời: "Làm tiếp đi anh, em buồn ngủ rồi."
Nghe Duyên nói xong, Minh liền banh môi âm hộ nàng ra rồi cho hai ngón tay thọc vào ngoáy tới lui để dâm dịch trong âm đạo chảy ra, đồng thời giúp bé Duyên có lại cơn nứng. Âm hộ hồng hồng mũm mĩm thật bắt mắt, dâm dịch từ âm đạo tiết ra nhiều nên Minh ngừng kích thích.
Thể lực phục hồi, cả hai lại tiếp tục đắm chìm trong dục vọng. Mút liếm theo kiểu 69 chán chê, cậu kéo nàng dậy chơi thế doggy, người nàng ngả rạp xuống bàn, cậu thì từ sau nắc tới, kéo ngược hai tay nàng ra sau, Minh bây giờ như một dũng sĩ cầm cương thúc ngựa, sự mạnh bạo đó lần nữa khiến nàng lên đỉnh, vách tường thịt non co bóp dữ dội liên tục khiến cậu xém xuất tinh, rút dương vật ra để giảm sự hưng phấn thì nước nhờn trào ra nhễ nhại.
Để giảm nhịp Minh đưa dương vật cho nàng liếm, cậu cũng tranh thủ liếm hết nước nhờn của nàng. Chỉnh người nằm nghiêng lại, cậu và nàng tiếp tục với tư thế úp thìa, nằm ở phía sau lưng nàng cậu nhấp nhẹ nhàng, tình cảm trong khi tay phải liên tục day vào âm hạch.
Càng chơi Minh càng dai vì đã một lần xuất tinh rồi. Sự dai dẳng, lúc mạnh mẽ cuồng bạo lúc nhẹ nhàng tình cảm làm cơn nứng trong người nàng nhấp nhô như sóng. Nàng ngồi dậy lật ngửa Minh lại, ngồi lên vuốt ve và sục dương vật liên hồi, sau đó nàng nhổm mông lên đưa đầu dương vật vào đúng vị trí cửa âm đạo, thả người xuống cái phịch, dương vật bị phủ lấp hoàn toàn bởi âm đạo.
"A… a… đã quá anh ơi." Nàng ngoáy nhẹ mông sàng qua sàng lại.
Rồi bỗng hai tay nàng bấu vào ngực cậu, mông nhô lên cao rồi lại dập xuống cái hự, mắt nàng nhắm nghiền như đang hưởng thụ, chừng vài giây sau là những chuỗi dập mông lên xuống của nàng. Nhìn bé Duyên đang lên cơn nứng làm Minh cũng hưng phấn lên, dương vật cứng ngắc đứng im chịu trận dập nhừ tử của âm hộ Mỹ Duyên. Hai tay cậu với lên bóp hai bầu vú nàng nhào nặn, nắm hai đầu núm vú nàng vo vo làm nó săn cứng lại nhìn thật hấp dẫn, gợi tình. Âm hộ nàng ma sát với dương vật cậu làm vùng kín cả hai nóng bừng lên vì những lần sàng mông qua lại của Thuỳ Duyên. Minh kéo nàng xuống hôn tới tấp, hai cái lưỡi hòa quyện lại với nhau không chịu rời, đằng sau vẫn vang đều những cú dập chan chát.
Bỗng hai tay nàng bấu ngực Minh đau điếng, biết nàng sắp lên đỉnh cao khoái lạc nên cậu cắn răng chịu đựng, sau khoảng chục cái dập mông mạnh bạo liên tiếp là những tiếng rên thỏa mãn cực độ:
"A… a. A… aaaaa…" Nàng gầm lên âm ỉ trong miệng.
Nhìn cảnh đó làm Minh xém phụt tinh, nhưng may là tay nàng vẫn bấu chặt lồng ngực, cơn đau át đi cơn hưng phấn. Người nàng sau khi lên đỉnh từ từ ngã xuống lòng cậu, rã rời, rũ rượi, vuốt nhẹ lưng nàng âu yếm, hơi thở của nàng đứt quãng, rên rỉ hừ hừ trông như một người đang hấp hối. Hôm nay nàng đã lên đỉnh quá nhiều, điều đó khiến nàng mất sức, Minh cũng để im cho nàng nghỉ ngơi.
"Anh luôn là người làm em hạnh phúc và ngây ngất." Nàng nói.
"Anh yêu em mà." Vừa nói Minh vừa xoa lưng nàng trìu mến.
Nói xong cậu nâng đầu nàng lên hôn một nụ hôn sâu thẳm. Lật nàng nằm ngửa ra cho nàng đỡ mệt, dương vật Minh vẫn thúc nhẹ vào trong nàng, vừa nhấp nhè nhẹ vừa nhìn nàng âu yếm, cơn nứng trong người bỗng dưng chùng xuống đi đâu mất, chỉ còn lại tình cảm yêu thương nồng nàn tràn ngập quanh hai trái tim.
"Cho hết vô trong người em như mọi lần đi anh." Nàng thì thầm.
Câu nói của Mỹ Duyên làm Minh hơi bất ngờ, vì trước giờ cậu cũng xuất vào trong nàng chứ đâu, Minh cảm nhận có vẻ sắp rời xa mình nên Duyên sẽ không hưởng được cảm giác được bắn tinh vào trong tử cung nữa nên cậu nói: "Ừ, để anh."
Nói rồi, cậu gầm gừ tăng tốc đẩy lia lịa mạnh mẽ dương vật vào âm đạo bé Duyên và bắn vào trong nàng đầy ắp chất dịch. Dương vật xong nhiệm vụ nên được cậu từ từ rút ra, từng chất dịch nhầy nhụa được vách tường thịt non trong âm đạo co bóp đẩy ra ngoài. Nàng mê man sung sướng như đang ở đỉnh núi nào đấy và Minh cũng vậy, lúc nãy bắn nhiều quá khiến cậu mệt nhừ nằm một đống thở hổn hển.
Chừng lát sau cả hai trở về thực tại, đang nằm mơn trớn nhau bỗng bé Duyên la lên khiến Minh giật mình, cậu hỏi: "Em sao thế?"
Nàng trả lời: "Nãy em nhìn thấy có bóng đen đang nhìn chúng ta đó "chồng"."
Vốn có võ nên Minh không sợ, cậu quét mắt xung quanh không thấy gì, nói: "Anh có thấy gì đâu nào?"
Mỹ Duyên mím môi lại, trực giác mách bảo nàng chưa bao giờ sai, cảm giác có kẻ nhìn lén hệt như đêm hôm qua mà nàng đã cảm nhận được.
Thế rồi bé Duyên cảm thấy người mình bị mất sức nằm bệt xuống chiếc bàn bất tỉnh khiến Minh hoảng hốt nói: "Mỹ Duyên, em làm sao vậy?"
Minh ôm người yêu đang trần truồng bất tỉnh với vẻ lo lắng, rồi đột nhiên ông bác tài xế của gia đình mình đột nhiên xuất hiện nói: "Cậu chủ."
Vẻ mặt Minh bất ngờ khi ông tài xế tự nhiên xuất hiện: "Bác... bác Mạnh... sao... sao bác lại ở đây?"
Ông Mạnh thản nhiên: "Chỉ tình cờ thôi mà."
Minh nghi hoặc hỏi: "Có thiệt không đấy? Hay là ông rình tụi cháu làm tình nãy giờ?"
Ông Mạnh nói: "Ừa, bộ phim hai cô cậu đóng sống động thật đấy."
Minh cứng họng: "Ông..."
Ông Mạnh nói: "Cô tiểu thư kia đã bị con Háo Sắc Quỷ hút khí huyết nên mới mê man bất tỉnh như thế, may cho cậu là tôi tới kịp nếu không thì người tiếp theo sẽ là cậu đó. Hồi sáng tôi cảm nhận được âm khí của con quỷ đó trên mái nhà bên cạnh nên đã âm thầm theo dõi nó."
Nghe xong, Quang Minh ngạc nhiên: "Sao ông không nói gì với tôi hồi sáng?"
Rồi ông nói: "Cậu chủ của tôi có tin chuyện ma quỷ đâu sao tôi nói được, có khi cười tôi là kẻ dở hơi không chừng."
Minh nói: "Bỏ đi, vậy con Quỷ ấy đâu?"
Ông Mạnh đáp: "Nó ở chỗ lu nước đó chứ đâu!"
Nói rồi ông lấy trong túi một viên đá phát ra màu lục quăng chỗ lu nước, giây lát khói tan hiện ra một con quỷ hình thù ghê gớm khiến Minh rợn tóc gáy hoảng kinh.
Ông tài xế trấn an: "Đừng sợ, đã có tôi đây."
Háo Sắc Quỷ giận dữ ông Mạnh vì phá hỏng bữa ăn của nó nên nhảy bổ về phía ông, ông liền rút vũ khí trừ tà đã theo mình bao năm là thanh kiếm được làm từ cây tầm vông mà ông đã mất rất nhiều công sức mới tôi luyện ra được đâm thẳng xuyên tim con quỷ khiến nó rú lên một hồi và tan biến đi.
Quang Minh chứng kiến nãy giờ, tâm trạng sững sờ bất động. Ông tài xế quay qua nói: "Mau mặc đồ lại đi rồi đi với tôi một chuyến."
Cậu lắp bắp: "Đi... đi đâu?"
Ông đáp: "Đệ ngũ điện Sâm La Vương dưới âm phủ."
Minh nói: "Thế còn bé Duyên, tôi đâu thể bỏ mặc cô ấy. Với lại tôi cuộc sống tương lai hứa hẹn phía trước nên không có điên chết đâu mà theo ông. Muốn đi thì tự ông đi đi."
Ông Mạnh thở dài: "Cậu mặc lại đồ cho mình và cho cô bé đó rồi bế người yêu vô nhà đi rồi đi. Chỉ là đi hỏi chuyện thôi cậu chủ ạ!"
Minh cắn răng bực bội làm theo lời ông tài xế còn hơn là dây dưa mất thời gian với lão. Xong xuôi, ông Mạnh trục xuất hồn cậu ra rồi tự xuất hồn mình, cả hai thẳng tiến đến Quỷ Môn Quan.
Bình luận facebook