Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-184
Song bảo trăm tỷ : Mommy, tới đánh call ! - Chương 182 + 183.
___(Bão2)___
Dịch :Sâu
Chương 182. 0 điểm
Mộ Đình Tiêu ánh mắt vẫn luôn theo dõi cô, nhưng ngay cả một cái ánh mắt đáp lại cũng không có, đột nhiên muốn chạm vào Tiramisu trong bụng để xem phần nào là cô làm. Trên những những chiếc bánh thí sinh làm có đánh số, nhưng giờ phút này lại không có bất kỳ một dấu hiệu nào của bọn họ cả. Nhất thời thực làm cho người ta nhìn không thấu.
Người dẫn chương trình đã cầm lấy bảng điểm thống kê, bắt đầu đọc điểm từng người.
Năm vị ban giám khảo, mỗi người trong tay đều có 10 điểm, điểm tối đa là 50.
Mấy người phía trước đạt điểm không cao không thấp, đến lượt của Hứa An Nhiễm, bỗng nhiên đạt 46,5 điểm.
Khán giả toàn trường quay một thoáng kích động lên, ánh mắt sôi nổi nhìn chằm chằm vị tiểu thịt tươi, khuôn mặt tuấn tú đang đỏ rần này, cho rằng anh mới là tú sắc khả xan.〚Tú sắc khả xan: ý chỉ một người có tư sắc mỹ lệ mê người.〛
Tiếp theo chính là số 7, Hạ Tiểu Nịnh.
Người dẫn chương trình cầm lấy phiếu điểm, chờ sau tiếng thét chói tai cùng reo hò với vỗ tay ở phía dưới chấm dứt, mới chậm rãi đọc: “Số 7 hôm nay , Hạ Tiểu Nịnh, điểm tổng là 28!”
“……!!”
Khán giả toàn trường quay bỗng nhiên im lặng.
Hạ Tiểu Nịnh trong đầu Ô...Ô...Ô...N..G một tiếng, lập tức cái gì cũng đều không nghe được, trước mắt bị ánh đèn làm cho có chút hơi mờ đi.
Sao có thể?
Điểm này kém gần một nữa so với Hứa An Nhiễm !
Tay nghề của cô sẽ không kém như vậy!
Ngay khi điểm số được công bố, Mộ Đình Tiêu cũng có chút không bình tĩnh, lập tức quay đầu nhỏ giọng hỏi trợ lý của mình bên cạnh, “Vừa rồi tôi cho số 7 bao nhiêu điểm?”
“9 điểm.”
Vấn đề không phải nằm ở chỗ anh, Mộ Đình Tiêu cau mày, nhìn lại phía mấy giám khảo bên cạnh, liền phát hiện giờ phút này Phong Thanh Ngạn cau mày, môi mỏng đã nhấp thành một đường sắc bén…
Sẽ không phải là anh ta…… Mộ Đình Tiêu trong lòng vừa mới nảy sinh nghi vấn, người dẫn chương trình cũng đã giải đáp vấn đề này——
“ Số điểm Hạ tiểu thư đạt được từ ban giám khảo theo thứ tự là : 【 Mộ Đình Tiêu: 9 điểm】
……
【Phong Thanh Ngạn: 0 điểm.】Tôi thật sự rất tiếc, cũng hy vọng Hạ tiểu thư có thể không ngừng cố gắng, tiếp tục nỗ lực!”
Cô còn tiếp tục nỗ lực như thế nào ? Hạ Tiểu Nịnh cắn răng, một cổ lạnh lẽo từ ngực giống như độc dược lập tức lan tràn ra.
0 điểm……
Chính là Phong Thanh Ngạn chấm!
Hóa ra anh ta chán ghét mình đến như vậy, chán ghét đến phải cố ý bôi đen cô, phải đẩy cho cô vào trong trường hợp bẽ mặt này !
Cô siết chặt lòng bàn tay, tự nhủ chính mình không thể khóc, càng không thể chịu thua.
Cuối cùng cắn môi, im lặng mà ở trong lòng giơ ngón giữa với anh!
Tuy rằng, thật sự đã bắt đầu buồn……
Mà giờ phút này, Phong Thanh Ngạn sắc mặt cũng không tốt hơn chút nào.
Anh cũng không biết Tiramisu số 7 là do Hạ Tiểu Nịnh làm, lúc đó ban giám khảo đưa cho một miếng kem màu trắng bơ, đối với anh thật sự là ngọt đến phát ngấy, mà đã nhịn mấy ngày mấy đêm nay nên vị giác cùng thân thể đều mười phần kháng cự loại hương vị từ trước đến nay đều không thích này.
Loại món ngọt này, từ trước đến nay chưa bao giờ tồn tại trên bất kỳ thực đơn nào của anh.
Anh cũng siết chặt lòng bàn tay, nhẫn nại, quay đầu lại nhìn thoáng qua Tề Hàng bên cạnh, “Còn bao lâu nữa ghi hình mới kết thúc?”
“Một tiếng nữa.”
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Hạ Tiểu Nịnh cũng không biết mình là như thế nào mới không có trực tiếp lao xuống xách cổ áo người đàn ông kia hỏi rốt cuộc anh ghét mình ở điểm nào nhất mới đẩy mình vào thế khó xử như vậy.
Người dẫn chương trình lại nói một ít lời, để cho bọn họ từng người một tự giới thiệu.
Những người khác đều nói được rất tốt, duy chỉ có cô, chỉ có một câu — "Chào mọi người, tôi là Hạ Tiểu Nịnh.
Sau đó, không muốn nói gì, cũng không nói ra được.
Thời gian bỗng nhiên như là bị kéo dài vô hạn, trở nên rất chậm, rất dày vò……
____________
(Bão3) ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TRÊN MEDOCTRUYEN.
Chương 183. Tôi dựa vào cái gì phải nghe anh?
Cuối cùng người dẫn chương trình đối với mỗi người bọn họ đều nói không ngừng cố gắng, hơn nữa nói đây là hệ thống tích điểm thăng hạng, lúc đó Hạ Tiểu Nịnh dường như mới tìm lại được một chút tinh thần.
Khi ánh đèn tắt, khán giả rời đi, cô cũng kéo bước chân có chút nặng đi ra khỏi cửa trường quay, đi ra ngoài đã bị Diệp Anh cùng ba mẹ của mình vây quanh, “Tiểu Nịnh, thế nào rồi?”
Chương trình không phải phát sóng trực tiếp, cho nên bọn họ cũng đều chưa biết bên trong phát sinh tình huống gì.
Hạ Tiểu Nịnh kéo khóe miệng ra,
miễn cưỡng cười với bọn họ, “Hệ thống tích điểm thăng hạng, sau còn có hai lần đấu loại, con có chút mệt mỏi, muốn về nhà nghỉ ngơi……”
“Được được được,” vừa nghe cô nói mệt mỏi, Hạ Chí Dũng đau lòng không thôi, lập tức lái xe, đưa Hạ Tiểu Nịnh về nhà.
Một nhà ba người yên tĩnh mà về đến nhà, hai vợ chồng già mơ hồ cảm thấy có lẽ hôm nay xuất sư không thuận lợi, bên cạnh an ủi con gái vài câu, lại làm cho cô một ít thức ăn, nhìn chằm chằm cô ăn hết, mới để cô trở về phòng nghỉ ngơi.
Một giấc ngủ này thẳng đến tận đêm, lúc Hạ Tiểu Nịnh tỉnh lại, trố mắt một hồi lâu, mới nhớ tới tất cả chuyện phát sinh ở trường quay.
Cô một lần nữa nhắm mắt lại, hít sâu, bắt buộc đầu mình lần nữa không nghĩ tới, mở đèn lên, đứng dậy uống nước.
Khóe mắt quét nhìn, nhìn tới điện thoại đặt trên bàn.
Phía trên màn hình có rất nhiều cuộc gọi nhỡ cùng với tin nhắn WeChat.
Còn chưa kịp nhìn rõ ràng là ai gọi đến gửi đến, điện thoại lại reo lên.
Là một số điện thoại rất xa lạ, cô nghe máy, đặt ở bên tai, “Ai vậy?”
“Là tôi.” Giọng nói từ trầm của Phong Thanh Ngạn truyền đến, “Dậy rồi?”
“……” Hạ Tiểu Nịnh bị hỏi đến phát ngốc, cô vừa mới thức dậy, sao anh lại biết?
Chẳng lẽ anh ở ngay dưới tầng?
Trong lòng không hiểu sao hoảng hốt, cô giống như thỏ con, nhanh nhảy trở lại giường, PA~ một tiếng tắt công tắc đèn lại.
Giờ phút này ngồi ở trong xe dưới tầng, đã chờ đợi gần như toàn bộ một ngày Phong Thanh Ngạn: “……”
Tắt đèn xong, Hạ Tiểu Nịnh ngồi ở trên mép giường đè lên trái tim nhỏ đang nhảy bùm bùm của mình, tự nhủ với bản thân mình từng lần một là mình căn bản không cần sợ anh, không nên kinh sợ !
Sau đó, mới dùng giọng cứng ngắc mở miệng: “Phong tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?”
“……”
Phong tiên sinh……
Phong Thanh Ngạn bị nghẹn một chút, sau đó như trước lời ít mà ý nhiều: “Xuống đây.”
“…… Tôi dựa vào cái gì phải nghe anh?”
“Hoặc là cô muốn tôi đi lên đó? Báo cho ba mẹ cô một chút, cô làm thế nào từ trang viên trốn ra, đối với công việc của mình chẳng quan tâm hơn mười ngày, cùng với chuyện phát sinh ở trường quay hôm nay?”
“……” Bỗng chốc bị điểm trúng tử huyệt, Hạ Tiểu Nịnh lập tức đứng dậy, lại rốt cuộc vẫn là không cam lòng, vì thế nghiến răng nghiến lợi, hùng hổ nói, “Đi xuống thì đi xuống, anh chờ đó cho tôi!”
Phong Thanh Ngạn vừa lòng mà cúp điện thoại, tiếp tục chờ cô.
Hạ Tiểu Nịnh vào nhà vệ sinh vắt khăn rửa mặt, buộc lại tóc lần nữa, lúc chọn quần áo, chọn một chiếc váy màu đỏ dài đến đầu gối cổ áo chữ V mà mẹ cô mua cho, sau đó đi đôi giày nhỏ màu trắng, liền đi xuống dưới tầng.
Màu đỏ là vì làm chính mình thoạt nhìn càng thêm có sức chiến đấu, đi giày trắng…… Là vì trong trường hợp xé không thể thắng anh, có thể chạy bất cứ lúc nào.
Cô hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi xuống cầu thang, trong lòng đã chuẩn bị một vạn cách xé anh đến trời đất u ám, nhật nguyệt vô quang.
Vừa đến dưới tầng, cô liền nhìn thấy một dáng người cao ngất đang đứng ở bên cạnh xe, vừa vặn đụng phải ánh mắt sâu thẳm của anh……
Cô không biết vì sao bỗng nhiên tựa như quả bóng bị kim chọc phá thủng, nhuệ khí chiến đấu của cô toàn bộ phốc một cái mà biến mất.
Vành mắt, cũng không hiểu sao mà đau xót, mơ hồ mà bắt đầu đỏ lên.
Vốn tưởng rằng chính mình sẽ tức giận, sẽ cương ngạnh với anh, nhưng tại ngay tại lúc này, tất cả những cảm xúc khác của cô đều giống như bị thủy triều cọ rửa qua mà tan đi, cuối cùng còn lại, chỉ có ủy khuất vô tận……
_______
(Trả bão vì đã bỏ phiếu, hihi)
Còn bão tiếp...
___(Bão2)___
Dịch :Sâu
Chương 182. 0 điểm
Mộ Đình Tiêu ánh mắt vẫn luôn theo dõi cô, nhưng ngay cả một cái ánh mắt đáp lại cũng không có, đột nhiên muốn chạm vào Tiramisu trong bụng để xem phần nào là cô làm. Trên những những chiếc bánh thí sinh làm có đánh số, nhưng giờ phút này lại không có bất kỳ một dấu hiệu nào của bọn họ cả. Nhất thời thực làm cho người ta nhìn không thấu.
Người dẫn chương trình đã cầm lấy bảng điểm thống kê, bắt đầu đọc điểm từng người.
Năm vị ban giám khảo, mỗi người trong tay đều có 10 điểm, điểm tối đa là 50.
Mấy người phía trước đạt điểm không cao không thấp, đến lượt của Hứa An Nhiễm, bỗng nhiên đạt 46,5 điểm.
Khán giả toàn trường quay một thoáng kích động lên, ánh mắt sôi nổi nhìn chằm chằm vị tiểu thịt tươi, khuôn mặt tuấn tú đang đỏ rần này, cho rằng anh mới là tú sắc khả xan.〚Tú sắc khả xan: ý chỉ một người có tư sắc mỹ lệ mê người.〛
Tiếp theo chính là số 7, Hạ Tiểu Nịnh.
Người dẫn chương trình cầm lấy phiếu điểm, chờ sau tiếng thét chói tai cùng reo hò với vỗ tay ở phía dưới chấm dứt, mới chậm rãi đọc: “Số 7 hôm nay , Hạ Tiểu Nịnh, điểm tổng là 28!”
“……!!”
Khán giả toàn trường quay bỗng nhiên im lặng.
Hạ Tiểu Nịnh trong đầu Ô...Ô...Ô...N..G một tiếng, lập tức cái gì cũng đều không nghe được, trước mắt bị ánh đèn làm cho có chút hơi mờ đi.
Sao có thể?
Điểm này kém gần một nữa so với Hứa An Nhiễm !
Tay nghề của cô sẽ không kém như vậy!
Ngay khi điểm số được công bố, Mộ Đình Tiêu cũng có chút không bình tĩnh, lập tức quay đầu nhỏ giọng hỏi trợ lý của mình bên cạnh, “Vừa rồi tôi cho số 7 bao nhiêu điểm?”
“9 điểm.”
Vấn đề không phải nằm ở chỗ anh, Mộ Đình Tiêu cau mày, nhìn lại phía mấy giám khảo bên cạnh, liền phát hiện giờ phút này Phong Thanh Ngạn cau mày, môi mỏng đã nhấp thành một đường sắc bén…
Sẽ không phải là anh ta…… Mộ Đình Tiêu trong lòng vừa mới nảy sinh nghi vấn, người dẫn chương trình cũng đã giải đáp vấn đề này——
“ Số điểm Hạ tiểu thư đạt được từ ban giám khảo theo thứ tự là : 【 Mộ Đình Tiêu: 9 điểm】
……
【Phong Thanh Ngạn: 0 điểm.】Tôi thật sự rất tiếc, cũng hy vọng Hạ tiểu thư có thể không ngừng cố gắng, tiếp tục nỗ lực!”
Cô còn tiếp tục nỗ lực như thế nào ? Hạ Tiểu Nịnh cắn răng, một cổ lạnh lẽo từ ngực giống như độc dược lập tức lan tràn ra.
0 điểm……
Chính là Phong Thanh Ngạn chấm!
Hóa ra anh ta chán ghét mình đến như vậy, chán ghét đến phải cố ý bôi đen cô, phải đẩy cho cô vào trong trường hợp bẽ mặt này !
Cô siết chặt lòng bàn tay, tự nhủ chính mình không thể khóc, càng không thể chịu thua.
Cuối cùng cắn môi, im lặng mà ở trong lòng giơ ngón giữa với anh!
Tuy rằng, thật sự đã bắt đầu buồn……
Mà giờ phút này, Phong Thanh Ngạn sắc mặt cũng không tốt hơn chút nào.
Anh cũng không biết Tiramisu số 7 là do Hạ Tiểu Nịnh làm, lúc đó ban giám khảo đưa cho một miếng kem màu trắng bơ, đối với anh thật sự là ngọt đến phát ngấy, mà đã nhịn mấy ngày mấy đêm nay nên vị giác cùng thân thể đều mười phần kháng cự loại hương vị từ trước đến nay đều không thích này.
Loại món ngọt này, từ trước đến nay chưa bao giờ tồn tại trên bất kỳ thực đơn nào của anh.
Anh cũng siết chặt lòng bàn tay, nhẫn nại, quay đầu lại nhìn thoáng qua Tề Hàng bên cạnh, “Còn bao lâu nữa ghi hình mới kết thúc?”
“Một tiếng nữa.”
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Hạ Tiểu Nịnh cũng không biết mình là như thế nào mới không có trực tiếp lao xuống xách cổ áo người đàn ông kia hỏi rốt cuộc anh ghét mình ở điểm nào nhất mới đẩy mình vào thế khó xử như vậy.
Người dẫn chương trình lại nói một ít lời, để cho bọn họ từng người một tự giới thiệu.
Những người khác đều nói được rất tốt, duy chỉ có cô, chỉ có một câu — "Chào mọi người, tôi là Hạ Tiểu Nịnh.
Sau đó, không muốn nói gì, cũng không nói ra được.
Thời gian bỗng nhiên như là bị kéo dài vô hạn, trở nên rất chậm, rất dày vò……
____________
(Bão3) ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TRÊN MEDOCTRUYEN.
Chương 183. Tôi dựa vào cái gì phải nghe anh?
Cuối cùng người dẫn chương trình đối với mỗi người bọn họ đều nói không ngừng cố gắng, hơn nữa nói đây là hệ thống tích điểm thăng hạng, lúc đó Hạ Tiểu Nịnh dường như mới tìm lại được một chút tinh thần.
Khi ánh đèn tắt, khán giả rời đi, cô cũng kéo bước chân có chút nặng đi ra khỏi cửa trường quay, đi ra ngoài đã bị Diệp Anh cùng ba mẹ của mình vây quanh, “Tiểu Nịnh, thế nào rồi?”
Chương trình không phải phát sóng trực tiếp, cho nên bọn họ cũng đều chưa biết bên trong phát sinh tình huống gì.
Hạ Tiểu Nịnh kéo khóe miệng ra,
miễn cưỡng cười với bọn họ, “Hệ thống tích điểm thăng hạng, sau còn có hai lần đấu loại, con có chút mệt mỏi, muốn về nhà nghỉ ngơi……”
“Được được được,” vừa nghe cô nói mệt mỏi, Hạ Chí Dũng đau lòng không thôi, lập tức lái xe, đưa Hạ Tiểu Nịnh về nhà.
Một nhà ba người yên tĩnh mà về đến nhà, hai vợ chồng già mơ hồ cảm thấy có lẽ hôm nay xuất sư không thuận lợi, bên cạnh an ủi con gái vài câu, lại làm cho cô một ít thức ăn, nhìn chằm chằm cô ăn hết, mới để cô trở về phòng nghỉ ngơi.
Một giấc ngủ này thẳng đến tận đêm, lúc Hạ Tiểu Nịnh tỉnh lại, trố mắt một hồi lâu, mới nhớ tới tất cả chuyện phát sinh ở trường quay.
Cô một lần nữa nhắm mắt lại, hít sâu, bắt buộc đầu mình lần nữa không nghĩ tới, mở đèn lên, đứng dậy uống nước.
Khóe mắt quét nhìn, nhìn tới điện thoại đặt trên bàn.
Phía trên màn hình có rất nhiều cuộc gọi nhỡ cùng với tin nhắn WeChat.
Còn chưa kịp nhìn rõ ràng là ai gọi đến gửi đến, điện thoại lại reo lên.
Là một số điện thoại rất xa lạ, cô nghe máy, đặt ở bên tai, “Ai vậy?”
“Là tôi.” Giọng nói từ trầm của Phong Thanh Ngạn truyền đến, “Dậy rồi?”
“……” Hạ Tiểu Nịnh bị hỏi đến phát ngốc, cô vừa mới thức dậy, sao anh lại biết?
Chẳng lẽ anh ở ngay dưới tầng?
Trong lòng không hiểu sao hoảng hốt, cô giống như thỏ con, nhanh nhảy trở lại giường, PA~ một tiếng tắt công tắc đèn lại.
Giờ phút này ngồi ở trong xe dưới tầng, đã chờ đợi gần như toàn bộ một ngày Phong Thanh Ngạn: “……”
Tắt đèn xong, Hạ Tiểu Nịnh ngồi ở trên mép giường đè lên trái tim nhỏ đang nhảy bùm bùm của mình, tự nhủ với bản thân mình từng lần một là mình căn bản không cần sợ anh, không nên kinh sợ !
Sau đó, mới dùng giọng cứng ngắc mở miệng: “Phong tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?”
“……”
Phong tiên sinh……
Phong Thanh Ngạn bị nghẹn một chút, sau đó như trước lời ít mà ý nhiều: “Xuống đây.”
“…… Tôi dựa vào cái gì phải nghe anh?”
“Hoặc là cô muốn tôi đi lên đó? Báo cho ba mẹ cô một chút, cô làm thế nào từ trang viên trốn ra, đối với công việc của mình chẳng quan tâm hơn mười ngày, cùng với chuyện phát sinh ở trường quay hôm nay?”
“……” Bỗng chốc bị điểm trúng tử huyệt, Hạ Tiểu Nịnh lập tức đứng dậy, lại rốt cuộc vẫn là không cam lòng, vì thế nghiến răng nghiến lợi, hùng hổ nói, “Đi xuống thì đi xuống, anh chờ đó cho tôi!”
Phong Thanh Ngạn vừa lòng mà cúp điện thoại, tiếp tục chờ cô.
Hạ Tiểu Nịnh vào nhà vệ sinh vắt khăn rửa mặt, buộc lại tóc lần nữa, lúc chọn quần áo, chọn một chiếc váy màu đỏ dài đến đầu gối cổ áo chữ V mà mẹ cô mua cho, sau đó đi đôi giày nhỏ màu trắng, liền đi xuống dưới tầng.
Màu đỏ là vì làm chính mình thoạt nhìn càng thêm có sức chiến đấu, đi giày trắng…… Là vì trong trường hợp xé không thể thắng anh, có thể chạy bất cứ lúc nào.
Cô hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi xuống cầu thang, trong lòng đã chuẩn bị một vạn cách xé anh đến trời đất u ám, nhật nguyệt vô quang.
Vừa đến dưới tầng, cô liền nhìn thấy một dáng người cao ngất đang đứng ở bên cạnh xe, vừa vặn đụng phải ánh mắt sâu thẳm của anh……
Cô không biết vì sao bỗng nhiên tựa như quả bóng bị kim chọc phá thủng, nhuệ khí chiến đấu của cô toàn bộ phốc một cái mà biến mất.
Vành mắt, cũng không hiểu sao mà đau xót, mơ hồ mà bắt đầu đỏ lên.
Vốn tưởng rằng chính mình sẽ tức giận, sẽ cương ngạnh với anh, nhưng tại ngay tại lúc này, tất cả những cảm xúc khác của cô đều giống như bị thủy triều cọ rửa qua mà tan đi, cuối cùng còn lại, chỉ có ủy khuất vô tận……
_______
(Trả bão vì đã bỏ phiếu, hihi)
Còn bão tiếp...
Bình luận facebook