Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
Chương 12: Công lược vị hôn phu băng lãnh (12)
Edit: LinhLan601, Kỳ Vân
Vì năng lực đã chịu qua lễ rửa tội của hệ thống, giác quan của Mộng Nhã đều trở nên nhạy bén hơn người thường. Cô cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng đang dõi theo mình.
Quay đầu về nơi mà Tiết Hàm không thấy được, cô khẽ cong môi cười.
Tên biến thái, sáng sớm đã rình mò người ta.
Thời gian mấy phút rất nhanh liền trôi qua, Mộng Nhã kéo tay Lâm Mộc Mộc đi về phía lớp học.
Bên kia, trên tầng 51, Tiết Hàm bỏ kính viễn vọng xuống. Rốt cuộc không nhìn thấy được người kia nữa.
Giờ phút này, Tiết Hàm thật sự muốn tạo ra kính nhìn xuyên thấu. Như vậy thì mới có thể luôn đem ánh mắt đặt lên trên người người nọ.
Nhưng mà, muốn tạo ra loại kính ấy, lại chờ thêm mấy trăm năm đi.
***
Vừa tiến vào khu dạy học, cầu thang dĩ vãng luôn trống rỗng giờ phút này chen lấn vô số người vây xem.
Nói cho cùng thì đây là trường quý tộc, tin tức internet rất phát triển. Lúc này ở bên trong phòng học, học sinh đều đã thông qua diễn đàn biết được việc Mộng Nhã tự nhiên trở nên ngời ngời khí chất. Lòng yêu cái đẹp mỗi người đều có, có người thực sự đến thưởng thức xem thực hư ra sao nhưng cũng có những nữ sinh tự xưng xinh đẹp đến đây với mục đích lấn át Đường Mộng Nhã.
Tóm lại, trên cầu thang toàn người với người.
Lâm Mộc Mộc hiển nhiên bị khiếp sợ, cả người cô sững sờ một chút, nói:" Mộng Nhã..... Nhiều người quá...... "
Mộng Nhã cười nói: "Đừng sợ. Đều là bạn học, sẽ không ăn thịt cậu".
Lâm Mộc Mộc vẻ mặt đưa đám: "Lúc này mà cậu còn có tâm nói giỡn."
Mộng Nhã không có nói tiếp, mà chỉ cười ôn hòa nói với bạn học nam đang đứng ngăn cản đường.
"Xin lỗi vị bạn học này, sắp tới giờ học rồi, phiền bạn tránh qua một chút được không?"
Nam sinh này nháy mắt đem bạn học phía sau đẩy ra, mười phần thân sĩ dùng một tay dẫn đường: "Tiểu thư Mộng Nhã, mời cậu."
Mộng Nhã gật đầu cảm ơn.
Lâm Mộc Mộc đi theo phía sau Mộng Nhã, sắc mặt đỏ bừng, cơ hồ đã quên mất đi đường như thế nào, cô lúc này mới chân chính cảm giác được là mọi người đang chú ý!
Gương mặt của những bạn học chung quanh có quen, cũng có không quen, nhưng tóm lại, một đám đều đem ánh mắt tập trung trên người cô cùng Mộng Nhã -- đường hẻm hoan nghênh.
Thật vất vả mới đi tới chỗ ngồi của mình, cổ của Lâm Mộc Mộc toàn bộ đã đỏ rực lên.
Nhưng không có biện pháp a, lần đầu tiên ở trường học quý tộc thu hút được nhiều người chú ý như vậy, không kích động cũng thật khó.
Nhưng nhìn bộ dáng ưu nhã, thong dong như cũ của Mộng Nhã, Lâm Mộc Mộc nhỏ giọng hỏi: "Mộng Nhã, cậu không kích động sao?"
Mộng Nhã vô tội chớp chớp mắt: "Tớ không kích động, bình thường mà."
Lâm Mộc Mộc che mặt nóng bừng lại, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn đánh giá Mộng Nhã, cô nhìn từ trên xuống dưới, đem Mộng Nhã từ trái qua phải tinh tế nhìn vài lần.
"Mộng Nhã, ngũ quan của cậu rõ ràng không có biến hóa, nhưng khí chất của cậu thì có! Hoàn toàn không giống nhau a!"
Mộng Nhã tức giận cho cô một đấm, cười nói: "Cậu còn tưởng rằng tớ đi chỉnh dung?"
Lâm Mộc Mộc đầu co rụt lại: "...... Bởi vì thật sự giống như là hai người mà!"
Những lời này được Chu Văn Nhân nhất trí tán đồng.
"Đúng vậy, Mộng Nhã, trước kia cậu tuy đẹp, nhưng rất tùy tiện, thoạt nhìn giống như là đứa trẻ."
Mộng Nhã chớp mắt: "Chẳng lẽ hiện tại tớ không phải là đứa trẻ sao?"
Tâm các bạn học chung quanh nháy mắt mềm nhũng: "Đúng, cậu đúng, cậu vĩnh viễn là đứa trẻ."
"Khí chất hiện tại của cậu quả thực rất giống với thiên sứ! Thuần khiết, hào phóng!"
Lần đầu tiên bị khích lệ như vậy, Mộng Nhã có chút không thích ứng được, gương mặt ửng đỏ, nói: "Cảm ơn các cậu đã khen tớ như vậy."
Mà ở công ty, âm thanh này của Mộng Nhã đều bị Tiết Hàm hoàn chỉnh nghe được từ thiết bị theo dõi truyền tới văn phòng tổng tài.
Thời điểm âm thanh ngọt ngào kia của Mộng Nhã vang lên, hắn thật hận không thể phóng tới trường học đem người này cướp về, không cho bất luận kẻ nào có thể thấy được Mộng Nhã.
----------------------
Chương 13: Công lược vị hôn phu băng lãnh (13)
Edit: Kỳ Vân
Đường Mộng Kỳ khoan thai tới muộn, dọc theo đường đi vào phòng học nghe các bạn học khen ngợi Mộng Nhã, trong lòng cô ta cực kỳ không tình nguyện.
Khen ngợi, vỗ tay, hoa hồng này rõ ràng là đều thuộc về cô ta!
Đường Mộng Nhã kia chỉ biết dính ở trên người của Tiết Hàm, cô ta nên biến mất trên thế giới này! Biến mất!
Đường Mộng Kỳ không biết giờ phút này mặt của mình có bao nhiêu vặn vẹo, nhìn giống như là một mụ phù thủy ác độc.
Bạn thân của cô ta đi kế bên, nhìn thấy biểu tình này của cô ta, cả người lập tức chấn động.
"Mộng Kỳ... Cậu..."
Đường Mộng Kỳ nhanh chóng biến sắc mặt, trở lại bộ dáng nhu nhược vô hại như thường ngày, nhưng cô ta không biết rằng, sắc mặt đáng ghê tởm của cô ta đã khắc sâu vào trong lòng của bạn mình, không thể nào quên được.
Bạn thân của Đường Mộng Kỳ một lần nữa cẩn thận đánh giá những người đang vây quanh Đường Mộng Nhã, nhìn lại Đường Mộng Kỳ đang oán độc bên người mình, đáy lòng đột nhiên dâng lên một cổ sợ hãi.
Mộng Nhã biết Đường Mộng Kỳ có sắc mặt đáng ghê tởm như vậy sao?
Nếu Đường Mộng Nhã không thấy một mặt này của cô ta, vạn nhất Đường Mộng Nhã không có phòng bị, bị hãm hại thì làm sao bây giờ?!
Đường Mộng Kỳ hoàn toàn không biết bạn thân của mình đã lâm trận phản chiến. Đường Mộng Kỳ lại làm bộ nhu nhược, rũ đôi mắt xuống, lôi kéo tay cô ấy, nói: "Buổi sáng hôm nay, ba vốn dĩ nói tài xế chở tớ bằng chiếc xe đó đi học, rốt cuộc đó là quà anh Tiết Hàm tặng cho tớ. Nhưng Đường Mộng Nhã em ấy không chịu..."
Bạn thân hoàn toàn nghĩ không ra bộ dáng Đường Mộng Nhã quá phận là như thế nào! Mộng Nhã là một cô gái đẹp như vậy, chắc hẳn tính cách cũng không quá phận như thế.
"Đủ rồi!" Người này nghĩ đến đây, thô bạo đánh gãy lời nói hãm hại của Đường Mộng Kỳ, nói, "Cậu nếu lại nói bậy như vậy với Mộng Nhã, tớ liền nói cho Tiết Hàm biết!"
Cả người của Đường Mộng Kỳ cứng đờ, cái cái cái cái cái gì!!! Nói cho Tiết Hàm biết!!! Không được, nếu thật sự nói cho Tiết Hàm biết bộ dáng này của cô ta, chẳng phải cô ta nổ lực nhiều năm như vậy đều sẽ uổng phí!
Cô ta hoàn toàn không nghĩ ra vì cái gì mà bạn thân của mình lại muốn nói chuyện giúp cho Đường Mộng Nhã! Các cô trừ bỏ ngày thường ở ngoài cùng chung một ban, căn bản là không có thân!
Nhưng Đường Mộng Kỳ hoàn toàn là một người có tính cách ác độc, cô ta uy hiếp nói: "Mấy ngày hôm trước cậu còn nhờ tớ cho người mua chiếc lắc tay mới nhất......"
Người bạn thân trực tiếp tháo lắc tay, ném vào ngực Đường Mộng Kỳ.
"Tôi mới không có hiếm lạ đâu."
Đường Mộng Kỳ: "......"
Cô ta ủy khuất, nước mắt lập tức liền tràn tới: "Cậu sao lại có thể đối xử với tớ như vậy!"
Cả ngày xem cô ta khóc lóc kêu than, trước kia còn cảm thấy người này thực mảnh mai, khiến người khác muốn bảo hộ. Nhưng từ khi nhìn thấy một gương mặt khác của cô ta, bạn thân của Đường Mộng Kỳ chỉ cảm thấy người này thật ghê tởm.
"Đường Mộng Kỳ, cô không cần dối trá như vậy."
Đường Mộng Kỳ nước mắt chảy ra càng nhiều, lúc này không phải là giả bộ, mà là thật sự bị kích thích tới khóc thật. Cô ta còn ôm lấy chiếc lắc tay cô ta dùng tiền tiêu vặt tháng này để mua, ngày thường cô ta chính là dựa vào người bạn này tiêu tiền để cho mọi người thấy chính mình có bao nhiêu lợi hại, Tiết Hàm có bao nhiêu thích cô ta. Nhưng trên thực tế, cô ta cơ hồ đều tiêu hết tiền tiêu vặt của mình, mỗi tuần đều phải tìm mẹ cô ta xin thêm rất nhiều tiền.
Là một kẻ xảo trá lợi hại.
Kỳ thật, tuy rằng Đường Mộng Kỳ so với Mộng Nhã tiền tiêu vặt nhiều hơn, nhưng Đường gia rốt cuộc cũng không có tiền nhiều đến nỗi có thể ngày ngày mua cho bạn học những đồ dùng xa xỉ, cho tới nay đều là Đường Mộng Kỳ phùng má giả làm người mập.
Nhưng đây là trường học dành cho học sinh quý tộc, có gia đình nào sẽ có gia thế đơn giản?
Sao có người có thể vì một kẻ hèn, mua một cái lắc tay mấy vạn đồng tiền thì một mực khăng khăng ủng hộ cô ta?
Có thể nói, Đường Mộng Kỳ không phải là tính sai một bước, mà là từng bước sai.
Cô ta ở bên này khóc như hoa lê đái vũ, bên kia Mộng Nhã rốt cuộc cũng phát hiện động tĩnh, liền nhìn qua.
10/6/2018
Edit: LinhLan601, Kỳ Vân
Vì năng lực đã chịu qua lễ rửa tội của hệ thống, giác quan của Mộng Nhã đều trở nên nhạy bén hơn người thường. Cô cảm nhận được một ánh mắt nóng bỏng đang dõi theo mình.
Quay đầu về nơi mà Tiết Hàm không thấy được, cô khẽ cong môi cười.
Tên biến thái, sáng sớm đã rình mò người ta.
Thời gian mấy phút rất nhanh liền trôi qua, Mộng Nhã kéo tay Lâm Mộc Mộc đi về phía lớp học.
Bên kia, trên tầng 51, Tiết Hàm bỏ kính viễn vọng xuống. Rốt cuộc không nhìn thấy được người kia nữa.
Giờ phút này, Tiết Hàm thật sự muốn tạo ra kính nhìn xuyên thấu. Như vậy thì mới có thể luôn đem ánh mắt đặt lên trên người người nọ.
Nhưng mà, muốn tạo ra loại kính ấy, lại chờ thêm mấy trăm năm đi.
***
Vừa tiến vào khu dạy học, cầu thang dĩ vãng luôn trống rỗng giờ phút này chen lấn vô số người vây xem.
Nói cho cùng thì đây là trường quý tộc, tin tức internet rất phát triển. Lúc này ở bên trong phòng học, học sinh đều đã thông qua diễn đàn biết được việc Mộng Nhã tự nhiên trở nên ngời ngời khí chất. Lòng yêu cái đẹp mỗi người đều có, có người thực sự đến thưởng thức xem thực hư ra sao nhưng cũng có những nữ sinh tự xưng xinh đẹp đến đây với mục đích lấn át Đường Mộng Nhã.
Tóm lại, trên cầu thang toàn người với người.
Lâm Mộc Mộc hiển nhiên bị khiếp sợ, cả người cô sững sờ một chút, nói:" Mộng Nhã..... Nhiều người quá...... "
Mộng Nhã cười nói: "Đừng sợ. Đều là bạn học, sẽ không ăn thịt cậu".
Lâm Mộc Mộc vẻ mặt đưa đám: "Lúc này mà cậu còn có tâm nói giỡn."
Mộng Nhã không có nói tiếp, mà chỉ cười ôn hòa nói với bạn học nam đang đứng ngăn cản đường.
"Xin lỗi vị bạn học này, sắp tới giờ học rồi, phiền bạn tránh qua một chút được không?"
Nam sinh này nháy mắt đem bạn học phía sau đẩy ra, mười phần thân sĩ dùng một tay dẫn đường: "Tiểu thư Mộng Nhã, mời cậu."
Mộng Nhã gật đầu cảm ơn.
Lâm Mộc Mộc đi theo phía sau Mộng Nhã, sắc mặt đỏ bừng, cơ hồ đã quên mất đi đường như thế nào, cô lúc này mới chân chính cảm giác được là mọi người đang chú ý!
Gương mặt của những bạn học chung quanh có quen, cũng có không quen, nhưng tóm lại, một đám đều đem ánh mắt tập trung trên người cô cùng Mộng Nhã -- đường hẻm hoan nghênh.
Thật vất vả mới đi tới chỗ ngồi của mình, cổ của Lâm Mộc Mộc toàn bộ đã đỏ rực lên.
Nhưng không có biện pháp a, lần đầu tiên ở trường học quý tộc thu hút được nhiều người chú ý như vậy, không kích động cũng thật khó.
Nhưng nhìn bộ dáng ưu nhã, thong dong như cũ của Mộng Nhã, Lâm Mộc Mộc nhỏ giọng hỏi: "Mộng Nhã, cậu không kích động sao?"
Mộng Nhã vô tội chớp chớp mắt: "Tớ không kích động, bình thường mà."
Lâm Mộc Mộc che mặt nóng bừng lại, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn đánh giá Mộng Nhã, cô nhìn từ trên xuống dưới, đem Mộng Nhã từ trái qua phải tinh tế nhìn vài lần.
"Mộng Nhã, ngũ quan của cậu rõ ràng không có biến hóa, nhưng khí chất của cậu thì có! Hoàn toàn không giống nhau a!"
Mộng Nhã tức giận cho cô một đấm, cười nói: "Cậu còn tưởng rằng tớ đi chỉnh dung?"
Lâm Mộc Mộc đầu co rụt lại: "...... Bởi vì thật sự giống như là hai người mà!"
Những lời này được Chu Văn Nhân nhất trí tán đồng.
"Đúng vậy, Mộng Nhã, trước kia cậu tuy đẹp, nhưng rất tùy tiện, thoạt nhìn giống như là đứa trẻ."
Mộng Nhã chớp mắt: "Chẳng lẽ hiện tại tớ không phải là đứa trẻ sao?"
Tâm các bạn học chung quanh nháy mắt mềm nhũng: "Đúng, cậu đúng, cậu vĩnh viễn là đứa trẻ."
"Khí chất hiện tại của cậu quả thực rất giống với thiên sứ! Thuần khiết, hào phóng!"
Lần đầu tiên bị khích lệ như vậy, Mộng Nhã có chút không thích ứng được, gương mặt ửng đỏ, nói: "Cảm ơn các cậu đã khen tớ như vậy."
Mà ở công ty, âm thanh này của Mộng Nhã đều bị Tiết Hàm hoàn chỉnh nghe được từ thiết bị theo dõi truyền tới văn phòng tổng tài.
Thời điểm âm thanh ngọt ngào kia của Mộng Nhã vang lên, hắn thật hận không thể phóng tới trường học đem người này cướp về, không cho bất luận kẻ nào có thể thấy được Mộng Nhã.
----------------------
Chương 13: Công lược vị hôn phu băng lãnh (13)
Edit: Kỳ Vân
Đường Mộng Kỳ khoan thai tới muộn, dọc theo đường đi vào phòng học nghe các bạn học khen ngợi Mộng Nhã, trong lòng cô ta cực kỳ không tình nguyện.
Khen ngợi, vỗ tay, hoa hồng này rõ ràng là đều thuộc về cô ta!
Đường Mộng Nhã kia chỉ biết dính ở trên người của Tiết Hàm, cô ta nên biến mất trên thế giới này! Biến mất!
Đường Mộng Kỳ không biết giờ phút này mặt của mình có bao nhiêu vặn vẹo, nhìn giống như là một mụ phù thủy ác độc.
Bạn thân của cô ta đi kế bên, nhìn thấy biểu tình này của cô ta, cả người lập tức chấn động.
"Mộng Kỳ... Cậu..."
Đường Mộng Kỳ nhanh chóng biến sắc mặt, trở lại bộ dáng nhu nhược vô hại như thường ngày, nhưng cô ta không biết rằng, sắc mặt đáng ghê tởm của cô ta đã khắc sâu vào trong lòng của bạn mình, không thể nào quên được.
Bạn thân của Đường Mộng Kỳ một lần nữa cẩn thận đánh giá những người đang vây quanh Đường Mộng Nhã, nhìn lại Đường Mộng Kỳ đang oán độc bên người mình, đáy lòng đột nhiên dâng lên một cổ sợ hãi.
Mộng Nhã biết Đường Mộng Kỳ có sắc mặt đáng ghê tởm như vậy sao?
Nếu Đường Mộng Nhã không thấy một mặt này của cô ta, vạn nhất Đường Mộng Nhã không có phòng bị, bị hãm hại thì làm sao bây giờ?!
Đường Mộng Kỳ hoàn toàn không biết bạn thân của mình đã lâm trận phản chiến. Đường Mộng Kỳ lại làm bộ nhu nhược, rũ đôi mắt xuống, lôi kéo tay cô ấy, nói: "Buổi sáng hôm nay, ba vốn dĩ nói tài xế chở tớ bằng chiếc xe đó đi học, rốt cuộc đó là quà anh Tiết Hàm tặng cho tớ. Nhưng Đường Mộng Nhã em ấy không chịu..."
Bạn thân hoàn toàn nghĩ không ra bộ dáng Đường Mộng Nhã quá phận là như thế nào! Mộng Nhã là một cô gái đẹp như vậy, chắc hẳn tính cách cũng không quá phận như thế.
"Đủ rồi!" Người này nghĩ đến đây, thô bạo đánh gãy lời nói hãm hại của Đường Mộng Kỳ, nói, "Cậu nếu lại nói bậy như vậy với Mộng Nhã, tớ liền nói cho Tiết Hàm biết!"
Cả người của Đường Mộng Kỳ cứng đờ, cái cái cái cái cái gì!!! Nói cho Tiết Hàm biết!!! Không được, nếu thật sự nói cho Tiết Hàm biết bộ dáng này của cô ta, chẳng phải cô ta nổ lực nhiều năm như vậy đều sẽ uổng phí!
Cô ta hoàn toàn không nghĩ ra vì cái gì mà bạn thân của mình lại muốn nói chuyện giúp cho Đường Mộng Nhã! Các cô trừ bỏ ngày thường ở ngoài cùng chung một ban, căn bản là không có thân!
Nhưng Đường Mộng Kỳ hoàn toàn là một người có tính cách ác độc, cô ta uy hiếp nói: "Mấy ngày hôm trước cậu còn nhờ tớ cho người mua chiếc lắc tay mới nhất......"
Người bạn thân trực tiếp tháo lắc tay, ném vào ngực Đường Mộng Kỳ.
"Tôi mới không có hiếm lạ đâu."
Đường Mộng Kỳ: "......"
Cô ta ủy khuất, nước mắt lập tức liền tràn tới: "Cậu sao lại có thể đối xử với tớ như vậy!"
Cả ngày xem cô ta khóc lóc kêu than, trước kia còn cảm thấy người này thực mảnh mai, khiến người khác muốn bảo hộ. Nhưng từ khi nhìn thấy một gương mặt khác của cô ta, bạn thân của Đường Mộng Kỳ chỉ cảm thấy người này thật ghê tởm.
"Đường Mộng Kỳ, cô không cần dối trá như vậy."
Đường Mộng Kỳ nước mắt chảy ra càng nhiều, lúc này không phải là giả bộ, mà là thật sự bị kích thích tới khóc thật. Cô ta còn ôm lấy chiếc lắc tay cô ta dùng tiền tiêu vặt tháng này để mua, ngày thường cô ta chính là dựa vào người bạn này tiêu tiền để cho mọi người thấy chính mình có bao nhiêu lợi hại, Tiết Hàm có bao nhiêu thích cô ta. Nhưng trên thực tế, cô ta cơ hồ đều tiêu hết tiền tiêu vặt của mình, mỗi tuần đều phải tìm mẹ cô ta xin thêm rất nhiều tiền.
Là một kẻ xảo trá lợi hại.
Kỳ thật, tuy rằng Đường Mộng Kỳ so với Mộng Nhã tiền tiêu vặt nhiều hơn, nhưng Đường gia rốt cuộc cũng không có tiền nhiều đến nỗi có thể ngày ngày mua cho bạn học những đồ dùng xa xỉ, cho tới nay đều là Đường Mộng Kỳ phùng má giả làm người mập.
Nhưng đây là trường học dành cho học sinh quý tộc, có gia đình nào sẽ có gia thế đơn giản?
Sao có người có thể vì một kẻ hèn, mua một cái lắc tay mấy vạn đồng tiền thì một mực khăng khăng ủng hộ cô ta?
Có thể nói, Đường Mộng Kỳ không phải là tính sai một bước, mà là từng bước sai.
Cô ta ở bên này khóc như hoa lê đái vũ, bên kia Mộng Nhã rốt cuộc cũng phát hiện động tĩnh, liền nhìn qua.
10/6/2018
Bình luận facebook