28
Sự tĩnh mịch c.hết chóc lại ập tới.
Tôi nằm thở dốc trong quan tài. Hít từng ngụm khí oxy trong bình.
Tôi không còn nhiều thời gian.
Nhưng tôi chưa thể c.hết.
Tôi không thể c.hết cho đến khi tận tai nghe thấy về cái c.hết của cô ta.
29
Thời gian chưa bao giờ trôi qua chậm như vậy.
Tôi cố gắng gượng để không bị thiếp đi, buộc mình phải suy nghĩ về bất cứ chuyện gì có thể nghĩ ra trong đầu.
Vẻ mặt dửng dưng khi chồng cũ đề nghị ly hôn;
Sự ấm áp khi con gái nằm trong vòng tay tôi ở căn phòng cho thuê nhỏ;
Nụ cười trên môi con bé mỗi khi tôi kể chuyện cổ tích cho nó nghe;
Còn cả Trần Ngọc nữa.
30
Thật ra tôi có rất nhiều điều thắc mắc về Trần Ngọc.
Kiểu như nếu anh ta hành nghề lừa đảo thì tại sao không gọi điện cho số trong nước mà lại gọi số Myanmar để làm gì?
Tôi đang vắt óc suy đoán một vài khả năng:
Có lẽ ngay từ ban đầu, thẻ sim tôi đang dùng đã được anh ta bán ở chợ đen trên mạng.
Đối với anh ta, đây chính là “gà tơ” hoàn hảo – anh ta có thể moi thông tin của người mua sim và thực hiện hành vi lừa đảo một cách chính xác.
Khi gọi được vào số sim này thì tức là chủ sim đang ở Myanmar, và đương nhiên họ không thể cầu cứu sau khi bị lừa.
Tất cả không có tí sơ hở nào.
Hoặc là.
Vì chút lương tâm còn sót lại, không muốn lừa đồng bào mình chăng?
Có lẽ là vậy.
Nếu tôi có thể sống sót, tôi sẽ đi hỏi anh ta đáp án.
Bao gồm cả đứa con mà anh ta từng có.
Đã bao lâu rồi nhỉ, tại sao anh ta vẫn chưa gọi lại cho tôi.
Tại sao…
Trong bóng tối, tiếng chuông điện thoại réo ầm lên.
31
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Trần Ngọc.
"ငါ့ကို မယုံ ပါ နဲ့, မင်း သူ့ အသံကို ငါ နားထောင် ခွင့် ပြု မယ်"
Tôi đờ người ra, tại sao anh ta lại nói tiếng Myanmar?
Tôi lập tức nhận ra rằng anh ta biết thừa tôi không hiểu tiếng Myanmar.
Vậy chỉ có một khả năng, anh ta đang nói chuyện với người khác!
Với ai? Bạn thân tôi sao?!
"ပြော!"
"ပြော!"
Trần Ngọc hiển nhiên đang thúc giục cô ta.
Tôi dùng móng bấm vào lòng bàn tay, hạ giọng để tránh tiếng vọng trong quan tài. Đồng thời giả vờ yếu ớt như thể vừa sống sót trở về.
“Cầu… cầu xin các anh, đừng chôn tôi nữa, phải đưa bao nhiêu tiền cũng được…”
Một giây sau, ở đầu dây điện thoại bên kia truyền tới tiếng Myanmar của một người phụ nữ, nghe
giọng điệu thì hình như đang chửi bới.
Chửi bới bọn họ vi phạm hợp đồng, chửi bới vì tôi vẫn còn sống.
Đó là giọng nói của bạn thân tôi!