-
35
Chúng tôi phi xe đi ra ngoại ô thị trấn nhỏ, mùa này đang sắp bước vào mùa cấy của nhân dân nên trên những cánh đồng có rất nhiều khóm mạ xanh mơn mởn nhìn rất đẹp, nếu như những ngày khác tôi sẽ dừng lại chụp vài bức ảnh, tuy nhiên tâm trạng của tôi lúc này không cho phép tôi làm việc đó. Tôi im lăng chạy xe theo nhóm anh A. Tú ngồi phía sau ôm chặt lấy tôi không nói một tiếng nào. 8 mạng và 4 con xe máy ( mỗi xe tôi là xe máy điện) hùng hổ tiến vào làng, tại đây anh B dừng xe lại nói với chúng tôi:
Anh A nổi máu cầm cây 3 trắc đập nát mấy cái xe bọn nó rồi chúng tôi đi về. trên đường đi tôi mời mọi người vào một quán lẩu bên đường và được mọi người chấp thuận. Tú lúc này đã cười đùa nhiều hơn khác hẳn lúc nãy, đứng là khó hiểu v…… tôi nói với mọi người:
- K, N , Tú, mấy đứa đeo khẩu trang vào đi, mấy đứa đang là học sinh không nên để người ta nhận ra mặt.
- ĐKM chúng mày đi theo tao.
- Đkm chúng mày nhận ra ai đây ko??
- …. --Chúng nó im lặng nhìn chúng tôi, chúng tôi đã bỏ khẩu trang che mặt.
- Đkm nói…-- lần này là anh A thét.
- Dạ có ạ-- 1 thằng lên tiếng.
- Sao mà biết 2 đứa em tao??
- Dạ xin anh tha cho bọn em, bọn em trót dạ ạ…
- Tha tha cái cmm, tao hỏi chúng mày sao biết 2 đứa em tao.
- Dạ……
- Nói……ói…..
- Dạ… là .. hồi sáng chúng em lỡ dại gây gổ với em của anh…
- Chỉ gây gổ thôi à????—anh A thét.
- Không chúng em còn lỡ dại sờ ngực nữa ạ…
- Đéo nói nhiều, h chúng mày trả lại gấp 5 lần cho tao--- anh A thét và lập tức mấy anh kia cầm ba trắc nhảy vào úp túi bụi.
- Chúng mày quỳ lên hết cho tao..
- N em có muốn gì nữa không??
- Cái này là vì mày đã đánh người yêu tao.
- Cái này là vì mày đánh người yêu tao. Còn những cái này là mày đã mất dạy với tao…
Anh A nổi máu cầm cây 3 trắc đập nát mấy cái xe bọn nó rồi chúng tôi đi về. trên đường đi tôi mời mọi người vào một quán lẩu bên đường và được mọi người chấp thuận. Tú lúc này đã cười đùa nhiều hơn khác hẳn lúc nãy, đứng là khó hiểu v…… tôi nói với mọi người:
- Hôm nay em xin chân thành cảm ơn các anh đã giúp đỡ bọn em ……
- Chú nói cái gì đấy?? hồi xưa bố chú giúp bọn anh, bọn anh còn chưa trả hết ơn cho nhà chú, có cái việc như thế mà chú cảm ơn cái gì?? Đối với anh mấy đứa như em út trong nhà cả có gì cứ bảo anh, anh giúp được thì sẽ giúp…-- anh B gạt phắt lời cảm ơn của tôi.
- Dạ…
- Dạ cái quái gì nữa, nhậu thôi..
- Con gọi cả nhà Tú sang đây cho Bố.
- Không, cô chú pahir xin lỗi cháu mới đúng, vì Tú nhà cô mà cháu bị thương như thế..
- Em hãy khóc đi, anh muốn ngày mai em lại tươi cười khi ah qua nhà đón em đi học.