-
34
Chủ nhật tuần trước bên họ ngoại xa của nhà tôi có đám giỗ, bố mẹ và em gái tôi đều qua bên đó dự tiệc, vậy là chỉ còn tôi và ông anh ở nhà. Ông anh tôi thì suốt ngày đi vắng, nghe đâu ổng đang đi học thêm về ngành luật cũng như đi bồi dưỡng chính trị để chuẩn bị kết nạp vào đảng. và rồi tôi phải ở nhà cả ngày hôm đó. Một ngày ở nhà một mình phải nói là cực chán. Tụ tập bạn bè thì không thể được rồi bởi vì chúng nó còn có việc riêng của chúng nó nữa, không thể suốt ngày quậy phá mãi được. đi làm thêm thì cái tay còn đau không lái được xe. Sáng chủ nhật bố mẹ tôi đi sớm, 5h30 đã gọi tôi dậy khoá cửa. tôi khoá cửa rồi lên dường ngủ nướng mãi đến 6h45 mới nhảy dậy. việc đầu tiên là oánh răng rửa mặt rồi phi xuống bếp kiếm cái ăn. Tô miến mẹ đã chuẩn bị sẵn trên bàn tuy nhiên nó đã nguội lạnh, tôi bật bếp hâm nóng lại rồi mất 10 phút để xử lý nó. ăn sáng xong tôi lên phòng chơi lol, tay còn đau nên combat rất khó, toàn feed mạng. trận đó cầm xin zhao mà 13/16/24. Đang chơi hay thì Tú gọi cửa, tôi phi xuống nhà mở cửa cho Tú rồi lên nhà chơi nốt ván đấu. Tú thấy thế thì tròn mắt ngạc nhiên rồi cũng đi theo tôi lên phòng xem tôi đang làm gì. Thấy tôi đang chơi game, Tú không nói gì, chỉ ngồi cạnh xem tôi chơi đến hết ván đấu. không khí im lặng bao trùm căn phòng nhỏ. hì hụi một lúc thì team bạn cũng đầu hàng. Tôi nhìn Tú nở nụ cười:
- Anh xin lỗi nhé…..
- Anh coi game hơn em à???—nhăn mặt.
- Đâu có, em là nhất mà.
- Thế sao anh không quan tâm đến em, mải chơi game.
- Tại đang vui quá mà, anh xin lỗi em, từ nay sẽ không như thế nữa.
- Chắc không??
- Chắc mà. Anh hứa đấy.
- Nhớ đấy nhé.
- Em này, nếu như em đang cố gắng làm một cái gì đó mà em bị tác nhân bên ngoài phá vỡ em có tức không??
- Tât nhiên là có rồi. sao anh lại hỏi thế?
- À, anh chỉ muốn nói rằng, không phải lúc nãy anh không quan tâm em, anh chưa bao giờ không quan tâm đến em hết, chỉ là lúc nãy đang trong ván game, nếu anh thoát trận đó để chơi với em thì nick của anh sẽ bị chịu một hình phạt, thậm chí là khoá nick vĩnh viễn. em biết đấy, anh đã bỏ ra nhiều thời gian để cày nó, anh không muốn phải từ bỏ nó. nó là niềm kiêu hãnh của anh với bạn bè và tất nhiên em cũng thế.
- Tú im lặng nghe tôi nói….
- Anh là một con người tham lam, anh muốn sở hữu cả nó và cả em, vì vậy mong em đừng hiểu nhầm anh, em nhé. Anh luôn quan tâm đến em, từng giây, từng phút một, em hiểu chứ???
- Anh nhá, chỉ làm em giận thôi, sao lúc nãy không nói sớm để người ta còn biết, đỡ hiểu nhầm.
- Ơ thì tại anh thấy em làm căng quá, sợ em giận nên bây h mới nói.
- Hứ, ghét anh lắm, giúp em ôn sử tiếp nào.
- Ô kê….. hề hề-- tôi như mở cờ trong bụng vì chiến công này.
- Cần đi chợ không em??
- Để em xem nào, có lẽ là có anh ạ, mua về bỏ tủ lạnh cho mấy này tới luôn, bác đỡ phải đi chợ.
- Ok, đợi anh tí anh thay đồ đã.
- Ukm, nhanh lên a nhé.
- Mấy anh muốn gì? Bọn em đang có việc, mấy anh cho bọn em đi ạ.
- …….—bọn nó ko quan tâm đến lời tôi nói.
- Em gái ơi, đi chơi với bọn anh nhé—một thằng nói kem theo điệu cười khả ố.
- Á….—Tú hét lên khi một thằng đưa tay sờ vào ngực Tú.
- Thôi, em nín đi anh không sa đâu, anh là con cảnh sát mà.
- Hu hu, tại em mà anh bọ như thế này, em xin lỗi.
- Thôi, anh đã hứa sẽ bảo vệ em rồi mà, em nín đi, em khóc nữa anh cũng khóc theo mất đấy.
- Híc… híc… anh vẫn còn đùa được, đưa tay em xem nào.. á sao máu nhiều thế này??.
- A lô, ô tô ka na….. N à, gì thế.
- À gặp tao tý đi.
- Có chuyện gì???
- Đờ mờ bọn chó đó dám làm thế với Tú à, mày có nhớ biển xe ko??
- À hình như là XXX…. Xe jupiter nhé mày.
- Ok, để tao nhờ anh B tìm cho.
- Ok, cảm ơn mày.
- Tút.. tút… tút….
- A lô—tôi nhấc máy.
- N, tao tìm được bọn kia rồi nhé, đến XXX đi, tao cùng anh B với anh A đang ở đó.
- Ok, đợi tao 15 phút nhé.
- Anh đi thanh toán bọ hồi sáng à??
- Ukm, -- tôi gật đầu sau một tiếng thở dài.
- Cho em đi với.
- Hả???
- Cho em đi với.—mắt Tú ngấn lệ.
- Ukm. Nhanh thôi em.
- Đi thôi N.
- Dạ.