-
32
Ở bờ kè, tôi và Tú nói chuyện thêm một lúc rồi chúng tôi đi ăn đêm một chút gì đó. Trờ lạnh, món ăn được ưa thích nhất có lẽ là bánh xèo. Tôi và Tú tiến vào một quán bên đường. hôm nay quán cũng khá đông, đa số là các cặp đôi cả, chỉ có một tốp khoảng 20 người là ồn ào nhất thôi. Cũng phải, hôm nay là noel mà. Tôi và Tú chọn một cái bàn kê gần cây thông noel, gọi hai suất bánh xèo và một đĩa xúc xích rán, phải mất gần 30 phút thức ăn mới được bê ra. Cũng đúng, quán quá đông, chúng tôi phải ngồi chờ đợi theo đúng thứ tự của mình. Trong lúc ngồi chờ, tôi và Tú kể với nhau rất nhiều chuyện, đến lúc này, tôi mới biết rằng tú đã thích tôi từ cuối năm lớp 9, trong một lần tôi sang nhà Tú chỉ bài cho Tú. Nghe Tú nói đến đây quả thật tôi cảm thấy có một cái gì đó rất khó tả. tôi tự trách chính bản thân mình. Tôi trách bản thân mình vì chính tôi đã mải mê theo đuổi những thứ viển vông mà quên mất rằng Tú mới chính là người dành tình yêu cho tôi. Tôi muốn khóc lắm nhưng lại không thể khóc được. tôi cũng không thể hiểu sao lúc đó tôi lại như vậy. tôi nắm lấy bàn tay của Tú, bàn tay gầy gò và lạnh bởi vì thời tiết giá rét của em, tôi nói:
Sáng hôm sau, tôi thức dậy lúc 6h45 bởi tiếng kêu của lão anh. Tôi nhanh chóng bật dậy và làm vscn. Tôi chả buồn ăn sáng, sách vở thì lấy đại nhét vào cặp bởi vì lên trường cũng chả học hành gì, tôi phi sang nhà Tú, vừa đến nơi đã thấy Tú đứng ở cửa, điều kì lạ là mắt tú ko hề có vết quầng như tôi nghĩ, tôi cũng chả hiểu sao và cũng chẳng có thời gian để quan tâm nhiều. vấn đề chính bây giờ là sắp muộn học và càng cuối kì thì nhà trường càng làm gắt gao về vấn đề hạnh kiểm, đây là nỗi sợ lớn nhất của chúng tôi…. Tú vừa lên xe, tôi đã vít hết ga xe khiến Tú phải ôm chầm lấy tôi ngay lập tức. suốt cả quãng đường Tú nhà đến trường Tú cứ ôm chặt lấy tôi, chắc là sợ tốc độ đây mà. 10 phút sau chúng tôi đến trường, may mà không bị muộn học. tôi cất xe rồi cùng Tú đi về lớp. vào lớp thì vẫn cờ ca rô, chém gió, hết. tôi đem dt ra tải mấy trò linh tinh về chơi cho đỡ chán. Thế rồi tiếng trống trường cất lên và đây là thứ tôi mong dợi nhất trong ngày hôm nay. Tôi phi thẳng xuống căn tin, gọi hai ổ bánh mì kẹp chả và một chai sting ăn ngấu nghiến. chợt nhớ đến Tú, tôi nt cho Tú cái:
- Tú, anh xin lỗi em, quả thật anh không thể biết rằng em lại dành tìn cảm cho anh nhiều đến thế. Anh thật vô tâm. Anh xin lỗi.
- Em hiểu mà anh. Anh không cần phải suy nghĩ nhiều, miễn sao chúng ta vẫn còn yêu nhau là được.
- Sao, dân số có tăng không mày… hề hề….—mặt lão Max đểu.
- Tăng gì ông, tôi còn nhỏ mà.
- ờ thì nhỏ, mà mày đưa tú về an toàn rồi chứ??
- Dạ, người yêu em em biết bảo vệ mà. Sao anh ngủ khuya thế?
- Ngồi đợi mày về chứ sao.
- ờ, thế đi ngủ đi.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy lúc 6h45 bởi tiếng kêu của lão anh. Tôi nhanh chóng bật dậy và làm vscn. Tôi chả buồn ăn sáng, sách vở thì lấy đại nhét vào cặp bởi vì lên trường cũng chả học hành gì, tôi phi sang nhà Tú, vừa đến nơi đã thấy Tú đứng ở cửa, điều kì lạ là mắt tú ko hề có vết quầng như tôi nghĩ, tôi cũng chả hiểu sao và cũng chẳng có thời gian để quan tâm nhiều. vấn đề chính bây giờ là sắp muộn học và càng cuối kì thì nhà trường càng làm gắt gao về vấn đề hạnh kiểm, đây là nỗi sợ lớn nhất của chúng tôi…. Tú vừa lên xe, tôi đã vít hết ga xe khiến Tú phải ôm chầm lấy tôi ngay lập tức. suốt cả quãng đường Tú nhà đến trường Tú cứ ôm chặt lấy tôi, chắc là sợ tốc độ đây mà. 10 phút sau chúng tôi đến trường, may mà không bị muộn học. tôi cất xe rồi cùng Tú đi về lớp. vào lớp thì vẫn cờ ca rô, chém gió, hết. tôi đem dt ra tải mấy trò linh tinh về chơi cho đỡ chán. Thế rồi tiếng trống trường cất lên và đây là thứ tôi mong dợi nhất trong ngày hôm nay. Tôi phi thẳng xuống căn tin, gọi hai ổ bánh mì kẹp chả và một chai sting ăn ngấu nghiến. chợt nhớ đến Tú, tôi nt cho Tú cái:
- em đã ăn sáng chưa.
- Chưa anh ạ, hồi sáng dậy muốn quá chỉ kịp mỗi đánh răng.—TÚ REP.
- ờ, đợi anh tý nhé.
- Dạ.
- Đm mày chui đi đâu từ này đến h thế.
- Tìm cái ăn, hồi sáng méo kịp ăn sáng.
- Vl thế mà ko rủ bọn tao.
- Hề hề tại tao thấy chúng mày máu chơi cờ caro quá ấy mà.
- Thôi, chiều có kèo đấy. 11a10 rủ quất ko???
- Đù bn, đủ bữa nước không??
- 100k mày ạ.
- Ok. Phê chuẩn.