-
31
Tôi và Tú về đến nhà liền đem ngay bảng điểm cho mẹ, thế quái nào mẹ lại nhìn ngay vào điểm lý thế là phán tôi một câu xanh rờn:
Tầm 10 phút sau chúng tôi đến chợ, vì thường xuyên đi chợ cùng mẹ nên việc mua bán của Tú có vẻ dễ dàng hơn nhiều, con cá chép cô bán hàng đòi 70k tú trả 50k, kì kèo một lúc thì cô kia cũng bán luôn. Sau hơn 30 phút bon chen, xô đẩy trong chợ thì cuối cùng chúng tôi cũng đã mua được những thứ cần thiết cho bữa tiệc. tôi và Tú nhanh chóng về nhà đem thức ăn cho hai mẹ. chợt tôi nảy ra ý tưởng đổi gió ko đi cầu đường bộ nữa mà đi cầu đường sắt. tôi và Tú qua cầu đường sắt thì Tú nổi hứng muốn chụp ảnh, tôi thấy cũng hay hay thế là tôi đành dựng xem chụp cho Tú vài kiểu. chụp chán chê thì hai đứa cũng về. về nhà mẹ phán ngay một câu:
TẤM NÀY CHỤP LÚC ĐI CHỢ NHÉ....
- Thằng này mày học hành gì mà điểm thấp lẹt đẹt thế này hả????
- Ơ dạ, thì mẹ cứ xem điểm của con đi đã rồi chửi sau ạ.
- Toán 9, văn 8,5, anh văn 8 à, được đấy, nhưng mày học thêm môn Lý cho tao.
- Ơ, dạ.
- Còn Tú, điểm thế nào Tú???—mẹ quay sanh hỏi tú.
- Dạ cũng bình thường ạ, cũng như anh N thôi cô.
- ờ, thế thì tốt, lo học vào nhé hai đứa.
- bố ơi, bố xem bảng điểm của con này, cao chưa, toán với văn con đứng top bố ạ.
- Đâu, để xem nào, ờ cao đấy…… ơ mà sau lý thấp thế này???
- À, điểm lý lớp con thấp thế cả mà bố.
- ờ, Tú , điểm của cháu thế nào, cao bình thường chứ??
- Dạ, cháu cảm ơn chú, của cháu cũng giống anh N ạ.
- Được, hai đứa đua nhau học tập thế là tốt.
- Lúc nãy bố có xem qua kết quả cả hai đứa, nhìn chung kết quả thế là rất tốt, chỉ có điề điểm Lý của N quá thấp, bố hi vọng sang học kì 2, cả hai đứa sẽ phấn đấu nhiều hơn nữa nhé.
- Dạ, bọn con hiều ạ.--- tôi đáp.
- Tốt, chuyện của hai đứa thì cả hai bên gia đình không cấm. hai đứa biết đấy, gia đình của hai bên đều lo làm ăn, không có thời gian để quan tâm đến hai đứa nhiều, âu cũng là vì tương lai của hai đứa, hai đứa làm sao đừng để phụ huynh phải thất vọng. hai đứa pahir làm gương để cho em út còn noi theo nữa, hai đứa rõ chưa??.
- Dạ, bọn con hiểu ạ.—tôi và tú đồng thanh đáp.
- Tốt, chiều nay là noel, Tú, nếu gia đình con không bận thì chiều nay chú mời cả nhà con sang nhà chú làm bữa tiệc nhé.
- Dạ, được ạ, để con về nói với bố mẹ con ạ.
- Được, thôi hai đứa ra ngoài đi.
Tầm 10 phút sau chúng tôi đến chợ, vì thường xuyên đi chợ cùng mẹ nên việc mua bán của Tú có vẻ dễ dàng hơn nhiều, con cá chép cô bán hàng đòi 70k tú trả 50k, kì kèo một lúc thì cô kia cũng bán luôn. Sau hơn 30 phút bon chen, xô đẩy trong chợ thì cuối cùng chúng tôi cũng đã mua được những thứ cần thiết cho bữa tiệc. tôi và Tú nhanh chóng về nhà đem thức ăn cho hai mẹ. chợt tôi nảy ra ý tưởng đổi gió ko đi cầu đường bộ nữa mà đi cầu đường sắt. tôi và Tú qua cầu đường sắt thì Tú nổi hứng muốn chụp ảnh, tôi thấy cũng hay hay thế là tôi đành dựng xem chụp cho Tú vài kiểu. chụp chán chê thì hai đứa cũng về. về nhà mẹ phán ngay một câu:
- Hai đứa đi nhanh nhỉ.
- Dạ--- tôi chỉ biết nói chó thế.
- Anh này, anh yêu em như thế nào???
- Hả?? sao em lại hỏi anh như thế??
- Mặc kệ, anh cứ trả lời em đi đã.
- Thực ra thì anh không biết anh yêu em đến mức nào hết, anh cũng ko thể diễn tả được tình yêu mà anh dành cho em. Bởi vì tình yêu là không cs thước đo nhất định. Anh chỉ có thể nói rằng anh yêu em cho đến khi nào anh có thể. Bây giờ mai sau và sau nữa. anh sẽ không để mất em đâu.- tôi hít một hơi nói
- Vậy với anh e quan trọng chứ??
- Phải, rất quan trọng.
- Đến mức nào???
- Muối.
- Tai sao lại là muối mà không phải thứ gì khác quý hơn—Tú nhăn mặt.
- Em biết đấy, nếu anh nói rằng em là cục vàng của anh thì em sẽ khoogn tin anh đâu. Em là muối, muối là một thứ gia vị rất bình thường. nhưng anh yêu sự bình thường đó của em. Em thử sống một ngày thiếu muối mà xem, sẽ rất khó chịu đúng không. Anh cũng vậy, nếu thiếu em một ngày anh cũng sẽ rất khó chịu. không có vàng con người cũng có thể sống được, nhưng không có muối con người sẽ chết.
- Hức… hức… em cảm ơn anh nhiều lắm—tú ngả vào ngực tôi khóc, nước mắt tú thấm qua áo làm tôi cảm thấy lạnh.
- Em nín đi, mọi người lại tưởng anh là thằng vũ phu đấy.—tôi nói.
TẤM NÀY CHỤP LÚC ĐI CHỢ NHÉ....