• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Rung Động Đầu Đời Tuổi 17 (3 Viewers)

  • 28

Sau bổi sáng hôm ấy, chúng tôi vẫn sinh hoạt và học tập như bình thường. lúc ra về, tôi vội chạy nhanh ra nhà xe để để lấy xe đón Tú về kẻo Tú đợi lâu. Tôi đang phi với tốc độ chó đuổi thì bỗng nhiên bị kéo giật lùi lại và “ roác….” Một tiếng kêu lạnh lẽo vang lên giữa không gian ồn ào của giờ tan trường. tôi ngoảnh lại thì oimeoi, cái cặp thân yêu của tôi bị mắc vào cạnh bàn rách cmn quai cặp rồi. Đắng lòng thật, cả lớp thấy thế thì cười ồ lên:

  • Ê T, nhà mày có cỗ hay sao mà phi về sớm thế???- thằng Nam bơm đểu tôi.
  • Về nhanh ko là hết xôi gà đấy T ơi… haha
  • Bla…bla…
Cảm giác của tôi lúc đó là nhục ko thể tả nổi, tôi chẳng còn biết làm gì ngoài việc quay lại nhìn mặt bọn nó mà cười nhăm nhở và phi một mạch ra nhà xe. Haizzz, ko phi ra nhanh đứng đó nữa tôi chắc phải độn thổ vì ngượng mất. Tôi lấy xe và vít ga ra cổng trường. vừa nhìn thấy Tú, tôi đã tạt xe bên cạnh khiến nàng lùi lại một bước.

  • Sao hôm nay anh ra sớm thế?? Tú hỏi tôi.
Tôi chìa cái cặp đã rách một bên quai ra cho Tú:

  • Đây là hậu quả của việc phi ra nhanh để đón em đấy. giờ tính sao đây tiểu thư??
  • Hả--- haha, nhìn ngộ quá, mà tại em thật hả??
  • Haizz, em nghĩ gì mà anh lại xé cặp rồi bảo là tại em hả.. thôi lên xe về kẻo mẹ chờ cơm.
  • Dạ, mình đi thôi anh.
Tôi và Tú dong xe trở về nhà trên con đường quen thuộc của hai đứa. trên đường về, tôi và Tú vẫn tiếp tục nói với nhau về những câu chuyện vu vơ, kể lại thời bé xíu hai đứa cùng chơi với nhau và cùng ngủ với nhau. Tôi và Tú đang chém say sưa thì đột nhiên Tú nói:

  • Này anh, hỗi nãy là vì ra sớm đón em nên anh mới bị rách cặp thật à??
  • Trời đất, tiểu thư vẫn nghĩ tui lừa tiểu thư hả, ko tin thì thôi….--- tôi vờ dỗi.
  • Kìa dỗi hả, em hỏi để chiều nay đền bù thôi.
  • Hả hả, có cả vụ đền bù này nữa á???
  • Tất nhiên rồi.
  • Thế đền kiều gì bù kiều chi đây??
  • Chiều đi với em rồi biết.
Thế là tôi đành giữ tâm trạng hồi hộp ở trong lòng mà đưa Tú về nhà. Về qua nhà Tú, Tú bảo tôi dừng lại để Tú cất cặp sách, tôi theo Tú vào nhà và luôn tiện ghé thăm vườn hoa của tôi và Tú trồng hôm bữa. hoa đã cao tầm 10cm còn rau thì cũng đã bắt đầu lớn dần. tôi ngắm vườn hoa một lúc thì Tú xuống và cả hai đi về nhà tôi. à, quên nói với bạn đọc rằng, Tú đã thường xuyên sang nhà tôi ăn cơm mỗi lúc ở nhà một mình, gia đình tôi rất quý Tú, nhất là mẹ tôi. chúng tôi đi vào nhà với tiếng nói của mẹ:

  • Hai đứa về rồi à, vào rửa ráy rồi ăn cơm nhé.
  • Dạ, con cảm ơn cô.--- tú lễ phép nói.
  • Ukm, hai đứa vào ăn cơm nhanh lên.
Hôm nay bố tôi lại vắng nhà, bố tôi là thế, lúc nào cũng công việc ngập đầu, trong một tuần, số bữa cơm của bố ăn ở nhà đếm được trên đầu ngón tay. Hôi bé đã nhiều lần tôi khóc đòi bố ở nhà chơi với tôi, lúc đó bố chỉ dỗ dành vài câu rồi đưa tôi cho mẹ. lớn lên bố tôi mới bảo: công an là của nhân dân, khi nếu sau này tôi học An Ninh thì tôi sẽ hiểu. cả nhà ăn trưa trong không khí ấm áp của gia đình buổi đầu đông. Tôi nhanh chóng ăn xong 3 bát cơm rồi phụ Tú dọn dẹp. hai đứa dọn xong thì đã gần 12h. tôi phi lên dường tính ngủ một giấc thật say. Nằm được tầm 5 phút thì Tú phi lên giường nằm cùng tôi. tôi ngồi dậy hỏi:

  • Này, em làm cái gì đấy??
  • Em muốn ngủ cùng anh.
  • Cái gì?? Mẹ đang ở nhà đấy.
  • Ko sao, em xin phép mẹ rồi.
  • Hả?? em… em xin phép mẹ luôn hả?? thế mẹ nói sao??
  • Mẹ bảo ngủ thì cứ ngủ, đừng làm gì quá là được.
  • Trời đất…..
  • Anh còn ngại gì nữa, hồi bé ngu chung nhiều rồi mà… haha.
  • ờ thì ngủ chung…
Tôi và Tú nằm nói chuyện linh tinh một lúc rồi cả hai thiếp đi. 2h30p chiều tôi thức dậy, thấy Tú đang ngồi bên bàn máy tính của tôi, lạ nhỉ, đang xem cái gì mà chăm chú thế ko biết, tôi tiến về phía Tú, đập vai Tú phát, Tú giật mình, bỏ tai nghe ra nói:

  • anh làm gì đấy, tính hù em ak??
  • Anh thấy em xem mê quá tính hỏi ấy mà. Em đang xem gì đấy??
  • Em chả biết, thấy lưu trong máy anh thì em xem thôi.
Tôi ghé mắt lại xem thấy là mấy bộ onepiece hôm trước lên mạng xem nhừng mà lag quá ko xem được đành tải về vậy. Tú đang xem đến đoạn Sai đánh với Babi 5. Tôi nhìn Tú bảo:

  • Cái này gọi là one piece tiểu thư ạ.
  • Cái gì? Sao lại là một mẩu.
  • Em xem từ tập 1 là biết thôi.
  • Èo hơn 7 trăm tập rồi xem lâu chết.
  • Thế mới gọi là thú vui chứ.
  • À suýt quên, anh chuẩn bị đi, em đưa anh đi đến bất ngời đây.
  • Ok, đợi anh tý.
Tôi vào nhà tắm oánh răng rồi thay quần áo, tú thấy tôi ra thì tắt máy rồi đi cung tôi xuống phòng khách. Nhà lúc này vắng tanh, mẹ đã đi làm, em gái cũng đã đi học. tôi dắt xe ra rồi cùng Tú đi ra chợ Huyện. tú bảo muốn mua tặng tôi một chiếc cặp, tôi chối mãi ko được nên đành phải nhận. Tú mua cho tôi một chiếc balo thể thao màu đen đỏ, nhìn rất phong cách. Mua bán xong cả hai cùng đi ăn ốc xào. Trời lạnh mà ăn ốc xào thì hết sẩy. đang ăn thì tôi có điện thoại:

  • A lô--- là thằng Đức.
  • A lô, đức à, có ggi ko mày.
  • Có, con ML hẹn cả đám mình tối nay gặp mặt tại chỗ lần trước mày ạ.
  • Thế hả, mấy giờ mày.
  • 8h mày ơi.
  • Thế 7h có mặt tại nhà tao nhé, bàn vài việc linh tinh.
  • Ok.
  • ờ. Côi cút.
  • Cút cái đầu mày… tút tút.
  • Sao thế anh--- tú hỏi khi tôi cất điện thoại.
  • À tối nay anh kể cho.
  • Dạ.
Tôi và Tú nhanh chóng xử lý xong 2 bát ốc rồi tính tiền ra về. Tú ngồi ôm eo tôi, còn tôi thì mải nghĩ vẩn vơ về cuộc gặp mặt tối nay…….

P/S: thân gửi các độc giả thân mến, hiện nay, mình đang chuẩn bị bước vào kì thi học kì nên thời gian rảnh rất ít. Vì thế mình xin tạm dừng truyện một thời gian. Chậm nhất là ngày 18/12 mìn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom