-
Chương 931-935
Chương 931: Cuộc họp bí mật kết thúc
Trang viên nhà họ Chu, trong phòng họp dưới lòng đất.
Gia chủ cùng quản lý cấp cao của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh đều đang tụ họp trong ánh sáng mờ tối nơi đây.
Lúc này ông Khương cũng đã nói xong kế hoạch sơ bộ mà ba quý tộc lớn vừa lập ra, tổng thể phương án khá đơn giản, không có gì phức tạp.
Nói xong ông Khương lại nói tiếp: “Kế hoạch tổng thể sơ bộ là như vậy, lần này đối phó với Lâm Hàn và người của nhà họ Tiêu chỉ có thể dựa vào thực lực tuyệt đối, những chiến lược khác không có tác dụng gì và cũng không có thời gian để thực hiện, chỉ có thể dựa vào sức mạnh cứng thuần tuý của chúng ta. Vậy nên, trên thực tế kế hoạch ảnh hưởng như thế nào cũng không lớn, chủ yếu phải xem các thế lực đang ngồi ở đây có đồng ý phối hợp không, sau đó sẽ phải phái toàn bộ cao thủ của mỗi gia tộc các vị ra. Các vị đừng nghĩ rằng thiếu một cao thủ sẽ không ảnh hưởng nhiều, khi có thêm một thế lực nghĩ như vậy thì sức mạnh tổng thể của chúng ta sẽ giảm đi rất nhiều và kế hoạch của chúng ta cũng sẽ không thể thành công”.
Gia chủ các thế lực khác nghe vậy khẽ gật đầu, đồng ý với cách nói này của ông Khương.
Tất cả số cao thủ còn lại của các thế lực Vùng Xám liên hợp lại sẽ rất nhiều, nhiều hơn khá nhiều số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến.
Nhưng không thể xem thường gần năm trăm cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, về cơ bản họ đều là cao thủ tinh anh, một chọi một sẽ không thua, vậy nên trên thực tế gần năm trăm cao thủ đó còn mạnh hơn nhiều.
Như vậy tất cả cao thủ còn lại của Vùng Xám Thiên Kinh phải cố gắng hết sức liên hợp lại, không được thiếu một ai, nếu không có thể không đối phó được với Lâm Hàn.
Mà nếu thua, toàn bộ Vùng Xám thành phố Thiên Kinh sẽ thua, ở dưới thế lực khác, không ai có thể may mắn thoát được.
“Đúng thế, ông Khương nói đúng, trong thời khắc mấu chốt này chúng ta không được ích kỷ, nhất định phải phái hết cao thủ ra, nếu thua thì những cao thủ chúng ta giữ lại cũng không làm được gì”.
“Nói đúng lắm, tôi nhất định sẽ phái toàn bộ cao thủ của gia tộc mình ra, tuyệt không giấu giếm!”
“Lần này mọi người phải cố gắng dốc hết toàn lực!”
Các gia chủ thế lực khác ở Thiên Kinh đều căm phẫn trào dâng.
Người của ba quý tộc thấy thế đều thở phào nhẹ nhõm và vui mừng, xem ra đến lúc này những gia chủ bình thường xảo quyệt như cáo cũng đã ý thức được tầm nghiêm trọng của sự việc, cuối cùng cũng chịu không giở trò nữa mà dốc hết toàn lực cố gắng.
Mà Khổng Tử Dục không hề nổi bật đứng trong góc lại nhìn thấy rõ cảnh này, trong lòng có chút lo lắng.
Mặc dù ba quý tộc thiệt hại nặng nề, cao thủ của những thế lực khác ở Thiên Kinh cũng tổn thất gần một nửa, có thể nói là thế lực tổng thể của Vùng Xám Thiên Kinh đã rơi vào thời điểm yếu nhất trong mấy chục năm trở lại đây.
Nhưng suy cho cùng, cội nguồn của họ bày ra đó, thực lực của mỗi thế lực cũng rõ rành rành, lượng cao thủ còn lại cũng không ít.
Nếu lần này tất cả các thế lực Vùng Xám ở Thiên Kinh liên hợp lại, không có lòng riêng, mỗi thế lực đều phái toàn bộ cao thủ nhà mình ra đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, Khổng Tử Dục cũng hơi lo lắng, sợ Lâm Hàn không thể thành công hoặc là thiệt hại quá nặng nề không thể tiếp tục quản lý sau này được.
Mà nếu Lâm Hàn không thành công, sau này Khổng Tử Dục cũng không thể thoát thân, càng không nói đến việc trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng.
Có thể nói, hiện giờ Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đã cùng hội cùng thuyền.
Chỉ là Khổng Tử Dục lo lắng thì lo lắng, muốn giúp Lâm Hàn thì vẫn sẽ giúp Lâm Hàn, nhưng bây giờ anh ta cũng không giúp được bao nhiêu, cuộc họp này anh ta không được chỉ đạo, nếu đột nhiên đứng ra nói lời gì không đúng, có thể sẽ khơi dậy sự nghi ngờ và gây hoạ cho bản thân.
Điều Khổng Tử Dục có thể làm là yên lặng chờ đợi, nghe bọn họ triển khai cụ thể sau đó rời khỏi căn phòng bí mật dưới tầng hầm bị chặn tín hiệu này, báo cáo rõ ràng tất cả với Lâm Hàn, để Lâm Hàn làm những việc tiếp theo, anh ta chỉ có thể làm được vậy thôi. Nếu có thể ảnh hưởng đến phương hướng của nhà họ Khổng, thậm chí phương hướng của các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, Khổng Tử Dục cũng không đến mức không giúp được bản thân trốn thoát.
Mà lúc này, cuộc họp cũng đã tiếp tục.
Mặc dù kế hoạch tổng thế đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đơn giản, nhưng việc triển khai cũng cần phải chi tiết, để tránh có chuyện gì ngoài ý muốn. Người của ba quý tộc và gia chủ các thế lực còn lại sẽ thương lượng, phối hợp dựa theo số lượng cao thủ còn lại của mỗi thế lực.
Mà Khổng Tử Dục ở bên cạnh cũng âm thầm ghi nhớ, anh ta không chỉ không ngu ngốc như trong lời đồn mà còn cực kỳ thông minh, nếu không cũng không thể đạt được nhiều thành tựu khi đi du học ở nước ngoài mà chỉ dựa vào bản thân như thế. Trí nhớ anh ta vượt xa người bình thường, chỉ dựa vào việc nhìn bằng mắt, Khổng Tử Dục có thể nhớ rõ ràng chi tiết kế hoạch bọn họ triển khai.
Cuộc họp bí mật có sự tham gia của ba quý tộc và gia chủ cùng quản lý cấp cao của các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh kéo dài hơn một tiếng mới kết thúc.
Mọi người cũng đã cố gắng tiết kiệm thời gian nhất có thể, dù sao không còn bao lâu nữa, chỉ còn chưa đầy mười hai tiếng nữa là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh sáng mai sẽ tiếp tục diễn ra, có thể nói là thời gian rất eo hẹp.
Mà các gia chủ và quản lý cấp cao đều bận bàn kế hoạch đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, không ai để ý đến Khổng Tử Dục – người vốn không nổi bật, ngay cả người nhà họ Khổng cũng quên chú ý đến anh ta.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Khổng Tử Dục nhanh chóng tìm một nơi không có người rồi gọi cho Lâm Hàn.
Lâm Hàn bên kia sau khi biết ba quý tộc đã chuẩn bị hợp lực với tất cả các thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh để đối phó mình, anh đã cho một nửa số cao thủ nhà họ Lâm đi nghỉ ngơi, chuẩn bị thực hiện một số kế hoạch mà anh đã bàn với Tiêu Nhã từ trước.
Lúc này Lâm Hàn và mấy người Tiêu Nhã đang bàn bạc đối sách, điện thoại Lâm Hàn đột nhiên đổ chuông.
Thấy Khổng Tử Dục gọi đến, Lâm Hàn vội ra hiệu cho những người khác im lặng rồi nghe máy.
“Thế nào rồi?”, Lâm Hàn nhanh chóng hỏi.
“Các thế lực đều đang phẫn nộ, dường như thế lực nào cũng thật sự định dốc hết sức cùng nhau chống lại cậu, cậu phải xử lý thận trọng đấy. Tôi không giúp cậu được nhiều, tôi đã nhớ hết tất cả việc họ sắp xếp cho cao thủ, bây giờ cậu lấy giấy bút ra, tôi nói cậu hãy ghi lại”, Khổng Tử Dục nói thẳng.
Lâm Hàn nghe vậy cũng không nhiều lời, nhanh chóng bảo người tìm giấy bút cho mình, chuẩn bị xong thì bảo Khổng Tử Dục bắt đầu nói.
Sau đó, Lâm Hàn nhanh tay ghi lại vị trí và công việc của cao thủ từng thế lực.
Chương 932: Kéo lên thuyền
Đêm khuya.
Trong phòng họp của trang viên nhà họ Tiêu.
Dựa theo thông tin Khổng Tử Dục cung cấp qua điện thoại, Lâm Hàn đã ghi lại tất cả kế hoạch và bố trí nhân lực của các thế lực thành phố Thiên Kinh, tiện cho việc tiến hành ứng phó về sau.
Khổng Tử Dục nói xong lại bảo: “Đúng rồi cậu Lâm, lần này toàn bộ thế lực ở Thiên Kinh đều tham gia, hơn nữa nhìn thái độ của họ có vẻ không định giữ bớt cao thủ lại, họ định dốc hết toàn lực nên cậu phải cẩn thận. Gia chủ ba quý tộc nói cậu muốn chiếm đoạt Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, điều này không có lợi cho toàn bộ thế lực Vùng Xám nên họ đều đoàn kết chống lại”.
Cho đến giờ Khổng Tử Dục cũng không rõ mục đích thực sự của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu lần này là gì.
Nhưng Khổng Tử Dục không tin cách nói của ba quý tộc lắm, mặc dù Lâm Hàn đến từ nhà họ Lâm – con quái vật khổng lồ, đương nhiên có khả năng chiếm toàn bộ Vùng Xám Thiên Kinh, nhưng tổn thất cũng sẽ không nhỏ, lợi bất cập hại.
Dù không tiếp xúc nhiều với Lâm Hàn, cũng không biết rõ về Lâm Hàn, nhưng ít nhất Khổng Tử Dục vẫn tin Lâm Hàn là một người cực kỳ thông minh, điều này không có gì phải nghi ngờ.
Lâm Hàn cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ ba quý tộc lại vu khống mình như vậy, nhưng suy nghĩ lại anh đã hiểu ra, dù sao làm vậy họ mới có thể khiến tất cả các thế lực lớn ở thành phố Thiên Kinh trở nên tích cực, để họ tham gia mà không chút chần chừ.
Nếu lấy những lý do khác thì không thể uy hiếp được các thế lực này, để bọn họ tham gia một cách tích cực.
“Được, tôi hiểu rồi”, Lâm Hàn đáp lại.
“Cậu Lâm, tôi chỉ giúp được cậu nhiêu đây thôi, nếu còn có thông tin quan trọng thì tôi sẽ báo lại cho cậu, bây giờ chúng ta kết thúc cuộc gọi đã, kẻo bị người khác phát hiện”, Khổng Tử Dục lại nhỏ giọng nói.
“Được, anh chú ý an toàn”, mặc dù Lâm Hàn không rõ tình hình cụ thể bên phía Khổng Tử Dục, nhưng cũng biết Khổng Tử Dục luôn giả ngốc gọi điện cho mình cũng rất mạo hiểm nên đương nhiên đồng ý.
Nói rồi Lâm Hàn cúp máy.
Mấy người phía Tiêu Nhã, Lâm Phong, Tiểu Tây ở bên cạnh đã chờ sẵn, vừa nãy họ cũng đã bàn bạc kế hoạch, Lâm Hàn nghe điện thoại, mọi người đều yên lặng ở bên cạnh chờ đợi.
Bây giờ thấy Lâm Hàn đã cúp máy, Tiêu Nhã cũng vội vàng nhìn anh, không ngờ thật sự là bố trí và sắp xếp cao thủ của các thế lực Thiên Kinh cho hành động lần này.
Đột nhiên Tiêu Nhã cảm thấy vui mừng, không ngờ lại có được thu hoạch này.
Mặc dù theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù chỉ chiến đấu bằng thực lực cứng thì cao thủ phía mình cũng đủ, nhưng vẫn không tránh khỏi những rủi ro nhất định, hơn nữa cho dù thành công thì có thể thương vong khá lớn.
Nhưng bây giờ có kế hoạch sắp xếp nhân sự chi tiết, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể sắp xếp cụ thể, đương nhiên dễ đối phó hơn rất nhiều.
Giống như lần trước Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu chống lại quân liên minh của hai quý tộc lớn nhà họ Khương và nhà họ Chu, vì Lâm Hàn biết rõ sắp xếp cao thủ của nhà họ Khương nên mới dễ đối phó. Mà khi giải quyết những cao thủ nhà họ Khương ở trong hầm mỏ, cao thủ bên phía Lâm Hàn không chỉ có thể dễ dàng giải quyết mà còn gần như không có thương vong, sau khi giải quyết hoàn hảo cao thủ nhà họ Khương, có thể tới mỏ khác trợ giúp. Có thể nói có tác dụng rất lớn, đây chính là tầm quan trọng của tình báo.
Có tình báo có thể biết trước cách bố trí nhân lực của đối phương, sau đó đưa ra những sắp xếp tương ứng, địch ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, đương nhiên chiếm được ưu thế.
Lần này nhà họ Tiêu và Lâm Hàn cũng phái một bộ phận cao thủ đi thăm dò tin tức, nhưng tương đối khó khăn. Dù sao gia chủ của ba quý tộc và các thế lực còn lại đều cực kỳ thận trọng, lựa chọn họp ở phòng họp cực kỳ bí mật dưới lòng đất của nhà họ Chu, chỉ gia chủ mới được vào, vậy nên đến bây giờ cao thủ bên phía Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không thăm dò được thông tin nào có ích.
Nhưng không ngờ Khổng Tử Dục lại có thể cung cấp thông tin, hơn nữa còn chi tiết và toàn diện như vậy.
Mà hai hôm trước, Khổng Tử Dục và Lâm Hàn mới gặp nhau lần thứ hai, thời gian tiếp xúc riêng không quá mười phút, không ngờ lại có được hiệu quả thế này, thực sự khiến người khác ngạc nhiên.
“Không ngờ Khổng Tử Dục lại sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm để cung cấp thông tin giúp cho chúng ta, thật sự là một bất ngờ khiến người khác vui vẻ”, Tiêu Nhã mừng rỡ nói.
Lâm Hàn nghe vậy chỉ mỉm cười không nói gì, anh không bất ngờ lắm về những điều này, dù sao anh đã đồng ý giúp Khổng Tử Dục lên làm gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng, mà anh ta cũng biết rõ anh là người quan trọng đến từ nhà họ Lâm.
Đương nhiên Khổng Tử Dục sẽ nghĩ mọi cách để cảm ơn anh, kéo gần khoảng cách với anh, dù sao chỉ khi kéo gần quan hệ với anh thì mới có tương lai tốt đẹp.
Nhưng với tình hình trước mắt, tình cảnh của Khổng Tử Dục không tốt lắm, mặc dù là cậu chủ lớn của quý tộc họ Khổng, nhưng cũng không có được bao nhiêu quyền lợi, thậm chí còn gặp nguy hiểm về tính mạng, nếu không cũng không đến mức xin Lâm Hàn giúp anh ta thoát thân.
Như vậy, điều duy nhất Khổng Tử Dục có thể làm dường như cũng chỉ có điều này, thăm dò thông tin cuộc họp của gia chủ ba quý tộc lớn và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh, sau đó cung cấp cho Lâm Hàn.
Lúc này Tiêu Nhã cũng đang cẩn thận xem thông tin vừa được viết lại.
Sau khi xem xong, Tiêu Nhã cũng bất ngờ: “Không ngờ các thế lực lớn trước nay luôn tranh chấp lần này lại có thể đoàn kết như thế. Tôi xem qua thấy tất cả các thế lực đều tham gia vào kế hoạch lần này, hơn nữa nhìn cao thủ bọn họ phái ra dường như đều không giữ lại một ai, phái ra toàn bộ số cao thủ gia tộc mình có, đây là lần đầu tiên tôi thấy họ đoàn kết vậy đấy”.
Lúc này Lâm Hàn mới lên tiếng: “Đương nhiên là tích cực rồi, ảnh hưởng đến lợi ích của họ mà. Những thế lực khác của Thiên Kinh bây giờ đều đang nghĩ tôi và nhà họ Tiêu muốn chiếm đoạt toàn bộ Vùng Xám, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của toàn bộ thế lực thành phố Thiên Kinh”.
“Chúng ta nói như vậy bao giờ?”, Tiêu Nhã nghe vậy thì hơi nghi hoặc, nhưng sau đó cũng hiểu ra. Rất rõ ràng, chắc chắn là cái cớ của ba quý tộc lớn, bọn họ khiến cho các thế lực còn lại nghĩ như thế.
Mặc dù đến giờ Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn chưa tiết lộ mục đích thật sự của mình, nhưng chắc chắn người của ba quý tộc vẫn có cảm giác nguy cơ, chắc chắn biết lần này dù kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu là gì đều sẽ là mối đe doạ lớn đến lợi ích của họ.
Cho nên dù thế nào, chỉ cần Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thành công thì ba quý tộc sẽ gặp khủng hoảng lớn, không thể tránh khỏi.
Nếu đã không thể ngồi vững con thuyền này, đương nhiên bọn họ sẽ kéo toàn bộ thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh lên thuyền, như vậy mới có khả năng được an toàn hơn.
Chương 933: Mưu kế
“Nhưng có danh sách này, chúng ta sẽ đối phó dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần bố trí theo tình hình riêng của mỗi cứ điểm, chúng ta có thể giành được cơ hội mang tính quyết định, thương vong cũng sẽ giảm đi rất nhiều”, Tiêu Nhã nhìn danh sách rồi nói một cách khá vui vẻ.
Lâm Hàn nghe vậy cũng khẽ gật đầu, do dự một hồi lại hỏi: “Sau khi có danh sách này, cô dự tính nếu chúng ta hành động thì sẽ có bao nhiêu người thương vong?”
Tiêu Nhã hơi thắc mắc tại sao Lâm Hàn lại hỏi điều này, bây giờ không phải nên tranh thủ thời gian sắp xếp cao thủ tiến hành hành động sao?
Bất luận hành động trong tình hình hiện nay có bao nhiêu người thương vong, chắc chắn sẽ ít hơn nhiều so với trước đây.
Mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không còn nhiều thời gian, nhất định phải tiến hành bố trí tương ứng ngay và phải hoàn thành trước sáng mai.
Thời gian dành cho ba nhà quý tộc và mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh đã cực kỳ eo hẹp, mà với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì thời gian càng eo hẹp hơn nữa.
Nhưng bây giờ nếu Lâm Hàn đã hỏi, Tiêu Nhã cũng không nhiều lời, sau một lúc trầm ngâm xem kỹ danh sách, cô ấy mới ngẩng đầu trả lời: “Có danh sách này, thiệt hại của chúng ta có thể ít hơn nhiều, nhưng dù sao đối phương cũng toàn là cao thủ, võ công sẽ không quá tệ, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, nếu chúng ta hành động trong tình hình hiện tại thì thương vong sẽ không thấp, ước chừng sẽ có ít nhất một phần tư số người bị thương”.
Nghe vậy, Lâm Hàn khẽ gật đầu, một phần tư số người bị thương đã ít hơn một nửa so với một phần hai số người bị thương mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã dự tính trong kế hoạch trước đó.
Nói cách khác, tin tức do Khổng Tử Dục cung cấp có thể giảm một nửa thiệt hại cho người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, tức là giảm thiệt hại một trăm cao thủ ra trận, có thể nói là công lao rất lớn.
Khổng Tử Dục giúp Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ riêng điều này đã đủ khiến Lâm Hàn báo đáp Khổng Tử Dục thật đàng hoàng rồi.
Nhưng dù vậy cũng có một phần tư số người bị thương, Lâm Hàn vẫn chưa hài lòng lắm.
Như khi ở vùng Bắc Đông lần trước, Lâm Hàn cũng điều động khá nhiều cao thủ, đối tượng đối phó là hai anh em họ Tạ và liên quân nhiều thế lực vùng ngoài cũng rất mạnh, nhưng thương vong bên phe Lâm Hàn lại giữ nguyên ở con số hàng đơn vị.
Nên với tình hình bây giờ vẫn phải chịu thiệt hại một phần tư, tuy đã là rất tốt rồi nhưng Lâm Hàn vẫn chưa hài lòng, anh không muốn để những cao thủ của nhà họ Lâm và nhà họ Tiêu này bị thương.
Một mặt Lâm Hàn không muốn họ bị thương, dù sao cũng là người mình, mặt khác là sau khi họ bị thương sẽ ảnh hưởng đến sự kiểm soát ba nhà quý tộc tiếp đó của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu ở Vùng Xám Thiên Kinh, cũng sẽ ảnh hưởng tới việc thống lĩnh mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh sau này.
Suy cho cùng Vùng Xám Thiên Kinh cũng khác với Vùng Xám ở những nơi khác, Lâm Hàn là thế lực bên ngoài không được họ thừa nhận, hơn nữa bản thân họ cũng là thế lực vừa đông vừa lớn mạnh, nên Lâm Hàn phải đảm bảo sau khi kế hoạch lần này thành công vẫn có đủ nhiều cao thủ ở lại Vùng Xám Thiên Kinh để tạo sức uy hiếp với ba nhà quý tộc và nhiều thế lực khác của thành phố Thiên Kinh, như vậy mới có thể thống lĩnh ba nhà quý tộc tốt hơn và cũng có trợ giúp cho việc Lâm Hàn thống lĩnh tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh sau này.
Tiêu Nhã ở bên cạnh thấy Lâm Hàn im lặng, tuy không biết cụ thể Lâm Hàn nghĩ gì, nhưng cũng có thể đoán được đại khái anh đang lo lắng về vấn đề thương vong.
Mặc dù Tiêu Nhã cũng muốn giúp một tay nhưng lại không thể giúp được gì.
Dù sao Tiêu Nhã cũng chỉ sở hữu mấy chục cao thủ này thôi, về phần tài nguyên hay quan hệ khác, cũng chẳng giúp được gì cho cuộc chiến ở đẳng cấp này, thậm chí hành động lần này chủ yếu dựa vào Lâm Hàn, nhà họ Tiêu hoàn toàn không có tác dụng gì lớn.
Vậy nên dù Tiêu Nhã muốn giúp Lâm Hàn giải quyết vấn đề, nhưng lại không giúp được gì cả.
Tiêu Nhã khẽ thở dài, chỉ có thể đứng một bên yên lặng chờ đợi.
Lúc này Lâm Hàn không chú ý tới vẻ buồn bã trên mặt Tiêu Nhã, anh đang cân nhắc và suy tính xem mình có nên sử dụng điểm yếu của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh mà mình nắm giữ được nhờ mạng lưới tình báo của nhà họ Lâm trước đây để đối phó và uy hiếp những thế lực này không.
Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, Lâm Hàn vẫn quyết định sử dụng những điểm yếu của mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh này.
Có điều Lâm Hàn sẽ không dùng hết, dù sao làm vậy tuy sẽ không thiệt hại cao thủ nhà họ Lâm nhưng sẽ làm thiệt hại quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đây cũng là một loại thiệt hại.
Nếu không đến nỗi bó tay hết cách, Lâm Hàn sẽ không sử dụng điểm yếu của các nhà quý tộc. Một khi sử dụng những điểm yếu này và phải đối phó với thế lực cấp quý tộc, chắc chắn sẽ làm lộ quan hệ và tài nguyên cơ mật của nhà họ Lâm, việc này không tinh tế cho lắm.
Lâm Hàn cũng sẽ không sử dụng hết điểm yếu của những thế lực khác mà cố dùng dùng càng ít càng tốt.
Mặc dù trên thực tế Lâm Hàn đã nắm trong tay điểm yếu của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, có thể đối phó với tất cả bọn họ, nhưng một khi dùng đến sẽ gây thiệt hại rất lớn cho quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đương nhiên Lâm Hàn sẽ không sử dụng tuỳ ý.
Lâm Hàn dự định sẽ không sử dụng những điểm yếu này trước, nhưng anh sẽ đe doạ dụ dỗ mỗi thế lực của thành phố Thiên Kinh để họ không tham gia vào chuyện này. Dù sao bản thân họ cũng hiểu lầm, sau khi biết Lâm Hàn chỉ muốn đối phó với ba nhà quý tộc, sẽ không đối phó với những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh khác như họ và cũng sẽ không làm ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của họ, Lâm Hàn tin rằng sẽ có rất nhiều thế lực không nhúng tay vào chuyện này nữa.
Chung quy việc ai đứng đầu Vùng Xám Thiên Kinh thật ra không liên quan đến họ và cũng không ảnh hưởng gì tới họ, điều mà phần lớn các thế lực quan tâm chỉ là lợi ích của chính họ thôi.
Bây giờ tất cả những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh này đều sẵn sàng phái ra hết toàn bộ cao thủ của gia tộc mình chẳng phải vì họ cho rằng Lâm Hàn cũng muốn ra tay với họ nên mới đành phải làm vậy sao?
Nếu không thì dù người của ba nhà quý tộc có cầu xin thế nào, đoán chừng họ cũng sẽ không đồng ý phái hết toàn bộ cao thủ, thậm chí có phái hay không cũng là một vấn đề.
Nên chỉ cần Lâm Hàn nói cho những thế lực này biết ý đồ thật sự của mình sau đó đe doạ và dụ dỗ họ, hơn nữa anh có nhiều cao thủ được đào tạo bài bản như vậy, sức mạnh tuyệt đối rành rành ra đó, tin rằng sẽ có nhiều thế lực chịu thoả hiệp, sau đó rút cao thủ mà mình đã phái ra về lại rồi giữ thái độ trung lập, không can thiệp vào chuyện này nữa.
Tất nhiên không phải tất cả các thế lực đều giống vậy, một số thế lực vẫn sẵn sàng phái ra cao thủ vì lý do bài ngoại... Chẳng hạn như những thế lực đã liên minh với nhà họ Chu và nhà họ Khương trước đây, có lẽ họ sẽ không rút cao thủ về mà tiếp tục dồn hết lực lượng đối phó với Lâm Hàn cùng ba nhà quý tộc, mà trong số những thế lực này cũng có khá nhiều thế lực lớn.
Để đối phó với những thế lực này, đe doạ và dụ dỗ thôi hiển nhiên chưa đủ, không thể khiến họ dao động. Lúc này Lâm Hàn có thể dùng điểm yếu của những gia tộc này để buộc họ phải rút cao thủ về, không can thiệp vào chuyện này nữa!
Chương 934: Tin tưởng
Dù những thế lực này có bài ngoại thế nào, có đoàn kết với người của ba nhà quý tộc ra sao đi nữa, lúc đó khi gia tộc của mình bị uy hiếp tuyệt đối, họ sẽ ngoan ngoãn thoả hiệp và hợp tác với Lâm Hàn thôi.
Suy cho cùng thì với những điểm yếu Lâm Hàn nắm trong tay, sử dụng thêm một số mối quan hệ của nhà họ Lâm cũng như người thuộc bộ ngành liên quan có thể mang đến cho những thế lực này uy hiếp tuyệt đối.
Còn nếu họ không thoả hiệp, vẫn liều lĩnh muốn phái hết cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đối phó với Lâm Hàn, đương nhiên anh cũng không sợ, vậy thì anh sẽ dùng tới những điểm yếu này và những mối quan hệ liên quan của nhà họ Lâm.
Với năng lực hành động của những bộ ngành liên quan này, Lâm Hàn tin mình có thể gây rắc rối lớn cho những thế lực này ngay sáng sớm ngày mai, lúc đó họ muốn phái cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đi đối phó với anh cũng hoàn toàn không thể, an toàn của bản thân họ đã khó giữ rồi.
Từ đó nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cuối cùng mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh chỉ còn cách tự nguyện hoặc bị ép rút toàn bộ cao thủ của mình về, cuối cùng để lại người Lâm Hàn phải đối mặt chỉ có cao thủ của ba nhà quý tộc.
Mặc dù ba nhà quý tộc cũng như là ba thế lực hàng đầu Hoa Hạ, nhưng trong cuộc chiến quý tộc lần trước thực lực của nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bị tổn thất hơn nửa. Trong quá trình kiểm tra gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến hôm qua, ba nhà quý tộc đã bị thiệt hại gần một nửa số cao thủ.
Đến lúc này số cao thủ có khả năng chiến đấu còn lại của ba nhà quý tộc không nhiều lắm, hơn nữa tất cả đều là cao thủ bình thường, cao thủ tinh anh hôm qua đều đã bị thương, nửa tháng mười ngày nữa mới bình phục, hoàn toàn không thể chiến đấu.
Cùng với số lượng lớn cao thủ thuộc phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì chẳng phải rất dễ dàng, thậm chí áp đảo khi đối phó với ba nhà quý tộc trong tình trạng này sao.
Lúc đó ba nhà quý tộc chỉ có thể ngoan ngoãn thoả hiệp, sau này nghe theo lệnh của Lâm Hàn, hoặc phải đánh nhau với cao thủ phe anh thôi.
Nếu hai bên đánh nhau thì kết quả đương nhiên không còn gì bàn cãi, phe Lâm Hàn chẳng những sẽ thắng một cách rất dễ dàng mà thương vong còn sẽ rất ít, chung quy sự chênh lệch sức mạnh lớn như vậy đã quá rõ ràng.
Hơn nữa vì là đánh nhau tập thể, các cao thủ nhà họ Lâm cũng có thể thể hiện điểm mạnh của mình bằng sự phối hợp ăn ý, sức chiến đấu sẽ cao hơn, lúc đánh cũng nhẹ nhàng hơn, số lượng thương vong của phe Lâm Hàn cũng sẽ ít hơn.
Thương vong của phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu ít sẽ khiến Lâm Hàn không quá đau lòng, cũng sẽ không ảnh hưởng đến sức uy hiếp và sức kiểm soát của anh ở Vùng Xám Thiên Kinh và kế hoạch sau này.
Về việc bại lộ và tổn thất các mối quan hệ của nhà họ Lâm cũng sẽ không nhiều.
Dù sao cũng không cần dùng quan hệ để đối phó ba nhà quý tộc, tổn thất cũng sẽ không nhiều lắm.
Lâm Hàn cũng không dùng hết toàn bộ các mối quan hệ của nhà họ Lâm để đối phó với mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh khác.
Những thế lực và gia tộc nhỏ kia, sau khi nói cho họ biết mục đích thật sự của Lâm Hàn rồi đe doạ lẫn dụ dỗ chút ít sẽ có thể giải quyết hơn một nửa trong số họ thôi, không cần phải dùng quá nhiều quan hệ của nhà họ Lâm.
Chỉ có số ít thế lực nhỏ và hầu hết các gia tộc với thế lực kia mới cần dùng điểm yếu và quan hệ của nhà họ Lâm để đối phó, nhưng nói chung cũng không tổn thất nhiều.
Từ đó nói một cách tổng thể, Lâm Hàn vừa có thể giảm thiểu tổn thất vừa có thể bảo đảm thực hiện kế hoạch lần này không chút sai sót. Anh sẽ thành công khống chế và thống lĩnh ba nhà quý tộc - thế lực hàng đầu Hoa Hạ.
Chỉ cần thống lĩnh và khống chế được ba nhà quý tộc, trên thực tế cũng tương đương với việc khống chế gián tiếp toàn bộ Vùng Xám Thiên Kinh. Dù sao Vùng Xám Thiên Kinh cũng có rất nhiều thế lực, tuy họ không phải cấp dưới của các nhà quý tộc nhưng tất cả đều nghe theo sự sai phái của quý tộc trong nhiều mặt.
Đợi sau khi Lâm Hàn đứng vững ở Vùng Xám thành phố Thiên Kinh và thật sự khống chế ba nhà quý tộc, anh sẽ có thể từ từ khống chế hoàn toàn tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh theo lần lượt từng bước một.
Tất nhiên đây đều là những chuyện nói sau, cần rất nhiều thời gian và rất lâu sau này.
Vùng Xám Thiên Kinh nhiều thế lực, nhiều cao thủ, tình hình khá phức tạp, dù Lâm Hàn có con quái vật khổng lồ là nhà họ Lâm chống lưng cũng không thể coi thường cũng như không thể gấp gáp, chỉ có thể đi từng bước một, không được vội vàng.
Lúc này, sau khi Lâm Hàn đã xác định được kế hoạch, anh ngẩng đầu nhìn Tiêu Nhã đang yên lặng đứng đợi bên cạnh nãy giờ: “Tiêu Nhã, bên cô có thể liên lạc với tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đúng không?”
Tiêu Nhã vẫn luôn đứng đợi bên cạnh, không biết Lâm Hàn đang nghĩ gì, nhưng thấy anh nghĩ lâu như vậy cũng không khỏi có chút lo lắng.
Lúc này vừa nghe thấy lời Lâm Hàn, Tiêu Nhã lập tức hoàn hồn, hơi bất ngờ vì sao anh lại hỏi vấn đề này, nhưng cô vẫn gật đầu trả lời: “Nhà họ Tiêu là quý tộc nên đương nhiên có thông tin liên lạc của tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh và cũng có thể liên lạc được. Nếu thật sự không được thì nhà họ Tiêu cũng có ghi lại địa chỉ của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, chúng ta có thể cử người đi liên lạc”.
Lâm Hàn không ngạc nhiên khi nghe vậy, nếu làm vậy cũng sẽ tiện cho kế hoạch của anh.
Lúc này Lâm Hàn nói: “Tôi vừa nghĩ ra một cách sử dụng một số tài nguyên để giảm thiểu thương vong cho chúng ta mà vẫn có thể đảm bảo kế hoạch này thành công, hiện tại chúng ta không cần tiến hành bố trí và hành động theo danh sách vừa lấy từ Khổng Tử Dục. Giờ cô đi thông báo cho toàn bộ cao thủ nhà họ Tiêu không cần chuẩn bị hành động, tất cả nghỉ ngơi thật tốt, sáng sớm ngày mai xuất phát đến nơi tổ chức hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này để hành động và chiến đấu với họ, bây giờ cứ nghỉ ngơi để giữ trạng thái tốt nhất trước đã”.
Tiêu Nhã nghe vậy thì hơi thắc mắc nhìn Lâm Hàn, không hiểu anh có ý gì và rốt cuộc đã nghĩ ra cách nào tốt hơn, tốt đến mức có thể không cần sử dụng danh sách quan trọng do Khổng Tử Dục gửi tới.
Dù sao có danh sách này, kế hoạch ban đầu sẽ được tiến hành rất suôn sẻ, chẳng những có thể bảo đảm thành công gần như không có rủi ro mà còn giảm rất nhiều thương vong.
Nhưng bây giờ Lâm Hàn lại không cần sử dụng danh sách và những thông tin quan trọng này, điều này thật sự khiến Tiêu Nhã có chút thắc mắc rốt cuộc anh sẽ dùng tài nguyên nào và áp dụng biện pháp nào.
Lâm Hàn thấy Tiêu Nhã nghi ngờ thì cũng có thể hiểu được, dù ai lúc này cũng sẽ không hiểu tại sao anh lại không dùng danh sách khó có được này và thực thi hành động chiếm cơ hội quyết định như thế.
Nhưng những điều này liên quan đến thông tin của nhà họ Lâm, liên quan đến thông tin mạng lưới tình báo và các mối quan hệ của nhà họ Lâm, Lâm Hàn cũng không tiện tiết lộ dù cho người này là Tiêu Nhã – người mà anh đã khá tin tưởng.
Lúc này Lâm Hàn mới bảo: “Tôi có cách của tôi, nhưng bây giờ không tiện nói cho cô biết và tôi cũng không có nhiều thời gian như vậy. Cô cứ tin tưởng hành động từng bước theo lệnh của tôi là được, những vấn đề khác đừng hỏi nhiều”.
Chương 935: Sắp xếp
Nghe thấy lời của Lâm Hàn, Tiêu Nhã sững sờ tại chỗ, nhìn chằm chằm anh, cẩn thận suy nghĩ.
Bản thân Tiêu Nhã thật sự rất tin tưởng Lâm Hàn, thậm chí là Lâm Hàn nói cái gì cô ấy tin cái đó.
Nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của nhà họ Tiêu, là chủ nhà họ Tiêu, cô ấy không thể không suy nghĩ cẩn thận.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tiêu Nhã vẫn cảm thấy mình nên tin tưởng Lâm Hàn, cho dù từ tình cảm hay lý trí, các mặt đều có thể chứng minh Lâm Hàn hoàn toàn đáng để tin tưởng.
Rốt cuộc sau lưng Lâm Hàn là thế lực thế nào Tiêu Nhã cũng không rõ, nhưng rõ ràng là một thế lực lớn, một tồn tại mà các thế lực hàng đầu Hoa Hạ như quý tộc phải ngước nhìn.
Tiêu Nhã hiểu rõ sự chênh lệch giữa quý tộc và các thế gia khác, không chỉ chênh lệch về mặt thế lực mà còn chênh lệch về nhiều mặt khác nữa.
Cho nên Tiêu Nhã cũng biết thế lực sau lưng Lâm Hàn cũng có chênh lệch rất lớn với quý tộc, chênh lệch này có lẽ không phải Tiêu Nhã có thể hiểu và tưởng tượng nổi, dẫu sao tầm mắt của cô ấy vẫn luôn ở đẳng cấp quý tộc, đương nhiên không hiểu được tầng lớp cao hơn.
Hơn nữa kế hoạch lần này vốn dĩ cũng chủ yếu là dựa vào Lâm Hàn, Lâm Hàn dẫn tới hơn bốn trăm cao thủ, còn đều là cao thủ tinh anh, cao thủ nhà họ Tiêu có thể cung cấp thì chỉ có mấy chục người mà thôi.
Cho nên không suy nghĩ bao lâu, Tiêu Nhã đã nhìn Lâm Hàn, gật đầu: “Được, tôi tin tưởng anh, tôi sẽ lập tức đi thông báo với cao thủ của nhà họ Tiêu là không cần chuẩn bị hành động nữa, sẽ cho bọn họ nghỉ ngơi để điều chỉnh trạng thái”.
Thấy vậy, Lâm Hàn cũng thấy yên lòng, Tiêu Nhã chịu tin tưởng anh như thế đương nhiên là thuận lợi hơn rất nhiều, không cần tốn thêm sức lực nữa.
Lâm Hàn gật đầu, sau đó Tiêu Nhã lập tức rời đi, sắp xếp cho cao thủ của nhà họ Tiêu đi nghỉ ngơi.
Ban đầu lúc Lâm Hàn và Tiêu Nhã được biết ba quý tộc và các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh đang họp, chuẩn bị hợp tác, bên phía Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng chuẩn bị hành động, nhưng bây giờ rõ ràng là không cần thiết nữa.
Sau khi Tiêu Nhã rời đi, Lâm Hàn cũng nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Tây ở một bên: “Người của mọi người cũng thế, trừ những cao thủ được phái ra ngoài phụ trách điều tra tin tức của các thế lực ở Vùng Xám Thiên Kinh, bây giờ tất cả các cao thủ còn lại đều không cần làm gì cả, mau đi nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị ngày mai ứng chiến”.
Dù Tiểu Tây không hiểu kế hoạch của Lâm Hàn là gì, vì sao vào thời khắc quan trọng như thế lại không cần bọn họ làm gì cả, còn bảo mấy cao thủ bọn họ đi nghỉ ngơi. Nhưng Tiểu Tây vốn rất tin tưởng Lâm Hàn, cũng không thích hỏi nhiều, bình thường luôn là Lâm Hàn ra lệnh rồi anh ta làm theo, cho nên lúc này cũng không có gì phải nghi ngờ cả. Anh ta gật đầu, xoay người rời đi.
Còn Lâm Phong, dù ông ta không biết kế hoạch của Lâm Hàn là gì, nhưng cũng có thể đoán được một chút, có lẽ là muốn sử dụng một vài tài nguyên và lực lượng trên các phương diện của nhà họ Lâm để đối phó với các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh này, cho nên cũng không nói gì.
Mà dù không hiểu được cách làm của Lâm Hàn, thì với thân phận của Lâm Phong cũng không có tư cách chất vấn Lâm Hàn, cho nên đương nhiên cũng không dám nói gì.
“Vâng, cậu Lâm”, Lâm Phong đáp, sau đó cũng rời đi, sắp xếp cho cao thủ của nhà họ Lâm không chuẩn bị hành động nữa, cho bọn họ đi nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái.
Chẳng mấy chốc, trong phòng họp chỉ còn lại Lâm Hàn và Tiêu Hoa Bân.
Tiêu Hoa Bân nhìn Lâm Hàn, cũng hơi nghi ngờ không biết kế hoạch của Lâm Hàn là gì, nhưng qua biểu hiện của Lâm Hàn trong trận chiến quý tộc lần trước, Tiêu Hoa Bân đã hoàn toàn hiểu rõ mình không hề có năng lực đưa ra kế sách, Tiêu Nhã và Lâm Hàn lại rất có năng lực về phương diện này, cho nên cũng không tiện hỏi gì, hỏi Lâm Hàn có nói không là một chuyện, mà dù anh có nói cũng chưa chắc Tiêu Hoa Bân có thể hiểu.
Giống như toàn bộ hành động của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu ở hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, tuy lúc thương lượng ông ta cũng có mặt, nhưng ông ta gần như không tham dự, chỉ như đang dự thính thôi, còn là kiểu dự thính mà chưa chắc nghe hiểu, đều là Lâm Hàn, Tiêu Nhã và Lâm Phong bàn bạc tất cả kế hoạch.
Trải qua nguy hiểm khi đối mặt với quý tộc họ Chu và họ Khương lần trước, cuối cùng Tiêu Hoa Bân cũng hiểu rõ vị trí của mình, ông ta hoàn toàn không hợp với việc lên kế hoạch, tốt nhất là đừng nên tham dự vào, ông ta chỉ cần phụ trách vũ lực là được, tất cả chỉ cần nghe lệnh của mấy người Tiêu Nhã sau đó thực hiện là được.
Sau đó, Tiêu Hoa Bân cũng chỉ im lặng chờ đợi.
Cũng không bao lâu, Lâm Hàn đã nhìn về phía ông ta: “Ông đi điều động một vài người của nhà họ Tiêu đến đây, không cần là cao thủ, chỉ cần làm một vài chuyện đơn giản như điện thoại liên lạc thôi, nhưng nhất định phải là nhân viên chủ chốt của nhà họ Tiêu, là người đáng để tin tưởng”.
Tiêu Hoa Bân nghe vậy cũng không suy nghĩ Lâm Hàn muốn làm gì, lập tức gật đầu đồng ý.
Sau đó, Tiêu Hoa Bân bèn đi điều động nhân viên tới.
Trong phòng họp cũng chỉ còn lại Lâm Hàn và Hạ Sương.
Lúc này tuy Hạ Sương im lặng không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng nghi ngờ.
Đến bây giờ, Hạ Sương vẫn không hiểu Lâm Hàn muốn làm gì, dù ở phương diện kinh doanh, cô ta là một thiên tài, cũng rất có kinh nghiệm, nhưng cô ta hoàn toàn không có kinh nghiệm, cũng không hiểu gì về chuyện của Vùng Xám.
Những việc của Vùng Xám là hoàn toàn xa lạ với Hạ Sương.
Có điều dù lúc này không hiểu Lâm Hàn muốn làm gì, muốn sử dụng cách gì, nhưng Hạ Sương cũng không hỏi, chỉ ngồi yên ở một bên quan sát, chờ đợi.
Lúc này Lâm Hàn cũng đang đợi mấy người Tiêu Nhã làm xong việc trở về, bây giờ chỉ có thể chờ đợi thôi.
Lâm Hàn nhìn Hạ Sương ở một bên, cười nói: “Tôi biết những việc này rất xa lạ với cô, sau này tôi cũng chỉ chủ yếu giao cho cô kinh doanh sản nghiệp, xử lý những chuyện làm ăn thôi, sẽ không để cô quản lý chuyện này, nhưng thỉnh thoảng cũng khó tránh khỏi việc phải tiếp xúc với nó, cho nên bây giờ cô cố gắng học tập, sau này nếu lỡ như gặp chuyện thế này cũng có đủ kinh nghiệm và năng lực để giải quyết vấn đề”.
Hạ Sương nghe vậy đương nhiên cũng hiểu ý Lâm Hàn, dù không quản lý chuyện của Vùng Xám, nhưng có lúc cũng không thể tránh việc tiếp xúc, nhất là khi quy mô sản nghiệp ngày càng lớn, cho nên bây giờ học tập những điều này, Hạ Sương cũng cảm thấy rất cần thiết. Một người lãnh đạo thật sự có năng lực thì nhất định phải có kinh nghiệm và năng lực nhất định ở các phương diện, có thể xử lý một cách nhanh chóng và hợp lý khi gặp phải các vấn đề phức tạp.
Trang viên nhà họ Chu, trong phòng họp dưới lòng đất.
Gia chủ cùng quản lý cấp cao của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh đều đang tụ họp trong ánh sáng mờ tối nơi đây.
Lúc này ông Khương cũng đã nói xong kế hoạch sơ bộ mà ba quý tộc lớn vừa lập ra, tổng thể phương án khá đơn giản, không có gì phức tạp.
Nói xong ông Khương lại nói tiếp: “Kế hoạch tổng thể sơ bộ là như vậy, lần này đối phó với Lâm Hàn và người của nhà họ Tiêu chỉ có thể dựa vào thực lực tuyệt đối, những chiến lược khác không có tác dụng gì và cũng không có thời gian để thực hiện, chỉ có thể dựa vào sức mạnh cứng thuần tuý của chúng ta. Vậy nên, trên thực tế kế hoạch ảnh hưởng như thế nào cũng không lớn, chủ yếu phải xem các thế lực đang ngồi ở đây có đồng ý phối hợp không, sau đó sẽ phải phái toàn bộ cao thủ của mỗi gia tộc các vị ra. Các vị đừng nghĩ rằng thiếu một cao thủ sẽ không ảnh hưởng nhiều, khi có thêm một thế lực nghĩ như vậy thì sức mạnh tổng thể của chúng ta sẽ giảm đi rất nhiều và kế hoạch của chúng ta cũng sẽ không thể thành công”.
Gia chủ các thế lực khác nghe vậy khẽ gật đầu, đồng ý với cách nói này của ông Khương.
Tất cả số cao thủ còn lại của các thế lực Vùng Xám liên hợp lại sẽ rất nhiều, nhiều hơn khá nhiều số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến.
Nhưng không thể xem thường gần năm trăm cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, về cơ bản họ đều là cao thủ tinh anh, một chọi một sẽ không thua, vậy nên trên thực tế gần năm trăm cao thủ đó còn mạnh hơn nhiều.
Như vậy tất cả cao thủ còn lại của Vùng Xám Thiên Kinh phải cố gắng hết sức liên hợp lại, không được thiếu một ai, nếu không có thể không đối phó được với Lâm Hàn.
Mà nếu thua, toàn bộ Vùng Xám thành phố Thiên Kinh sẽ thua, ở dưới thế lực khác, không ai có thể may mắn thoát được.
“Đúng thế, ông Khương nói đúng, trong thời khắc mấu chốt này chúng ta không được ích kỷ, nhất định phải phái hết cao thủ ra, nếu thua thì những cao thủ chúng ta giữ lại cũng không làm được gì”.
“Nói đúng lắm, tôi nhất định sẽ phái toàn bộ cao thủ của gia tộc mình ra, tuyệt không giấu giếm!”
“Lần này mọi người phải cố gắng dốc hết toàn lực!”
Các gia chủ thế lực khác ở Thiên Kinh đều căm phẫn trào dâng.
Người của ba quý tộc thấy thế đều thở phào nhẹ nhõm và vui mừng, xem ra đến lúc này những gia chủ bình thường xảo quyệt như cáo cũng đã ý thức được tầm nghiêm trọng của sự việc, cuối cùng cũng chịu không giở trò nữa mà dốc hết toàn lực cố gắng.
Mà Khổng Tử Dục không hề nổi bật đứng trong góc lại nhìn thấy rõ cảnh này, trong lòng có chút lo lắng.
Mặc dù ba quý tộc thiệt hại nặng nề, cao thủ của những thế lực khác ở Thiên Kinh cũng tổn thất gần một nửa, có thể nói là thế lực tổng thể của Vùng Xám Thiên Kinh đã rơi vào thời điểm yếu nhất trong mấy chục năm trở lại đây.
Nhưng suy cho cùng, cội nguồn của họ bày ra đó, thực lực của mỗi thế lực cũng rõ rành rành, lượng cao thủ còn lại cũng không ít.
Nếu lần này tất cả các thế lực Vùng Xám ở Thiên Kinh liên hợp lại, không có lòng riêng, mỗi thế lực đều phái toàn bộ cao thủ nhà mình ra đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, Khổng Tử Dục cũng hơi lo lắng, sợ Lâm Hàn không thể thành công hoặc là thiệt hại quá nặng nề không thể tiếp tục quản lý sau này được.
Mà nếu Lâm Hàn không thành công, sau này Khổng Tử Dục cũng không thể thoát thân, càng không nói đến việc trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng.
Có thể nói, hiện giờ Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đã cùng hội cùng thuyền.
Chỉ là Khổng Tử Dục lo lắng thì lo lắng, muốn giúp Lâm Hàn thì vẫn sẽ giúp Lâm Hàn, nhưng bây giờ anh ta cũng không giúp được bao nhiêu, cuộc họp này anh ta không được chỉ đạo, nếu đột nhiên đứng ra nói lời gì không đúng, có thể sẽ khơi dậy sự nghi ngờ và gây hoạ cho bản thân.
Điều Khổng Tử Dục có thể làm là yên lặng chờ đợi, nghe bọn họ triển khai cụ thể sau đó rời khỏi căn phòng bí mật dưới tầng hầm bị chặn tín hiệu này, báo cáo rõ ràng tất cả với Lâm Hàn, để Lâm Hàn làm những việc tiếp theo, anh ta chỉ có thể làm được vậy thôi. Nếu có thể ảnh hưởng đến phương hướng của nhà họ Khổng, thậm chí phương hướng của các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, Khổng Tử Dục cũng không đến mức không giúp được bản thân trốn thoát.
Mà lúc này, cuộc họp cũng đã tiếp tục.
Mặc dù kế hoạch tổng thế đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đơn giản, nhưng việc triển khai cũng cần phải chi tiết, để tránh có chuyện gì ngoài ý muốn. Người của ba quý tộc và gia chủ các thế lực còn lại sẽ thương lượng, phối hợp dựa theo số lượng cao thủ còn lại của mỗi thế lực.
Mà Khổng Tử Dục ở bên cạnh cũng âm thầm ghi nhớ, anh ta không chỉ không ngu ngốc như trong lời đồn mà còn cực kỳ thông minh, nếu không cũng không thể đạt được nhiều thành tựu khi đi du học ở nước ngoài mà chỉ dựa vào bản thân như thế. Trí nhớ anh ta vượt xa người bình thường, chỉ dựa vào việc nhìn bằng mắt, Khổng Tử Dục có thể nhớ rõ ràng chi tiết kế hoạch bọn họ triển khai.
Cuộc họp bí mật có sự tham gia của ba quý tộc và gia chủ cùng quản lý cấp cao của các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh kéo dài hơn một tiếng mới kết thúc.
Mọi người cũng đã cố gắng tiết kiệm thời gian nhất có thể, dù sao không còn bao lâu nữa, chỉ còn chưa đầy mười hai tiếng nữa là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh sáng mai sẽ tiếp tục diễn ra, có thể nói là thời gian rất eo hẹp.
Mà các gia chủ và quản lý cấp cao đều bận bàn kế hoạch đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, không ai để ý đến Khổng Tử Dục – người vốn không nổi bật, ngay cả người nhà họ Khổng cũng quên chú ý đến anh ta.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Khổng Tử Dục nhanh chóng tìm một nơi không có người rồi gọi cho Lâm Hàn.
Lâm Hàn bên kia sau khi biết ba quý tộc đã chuẩn bị hợp lực với tất cả các thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh để đối phó mình, anh đã cho một nửa số cao thủ nhà họ Lâm đi nghỉ ngơi, chuẩn bị thực hiện một số kế hoạch mà anh đã bàn với Tiêu Nhã từ trước.
Lúc này Lâm Hàn và mấy người Tiêu Nhã đang bàn bạc đối sách, điện thoại Lâm Hàn đột nhiên đổ chuông.
Thấy Khổng Tử Dục gọi đến, Lâm Hàn vội ra hiệu cho những người khác im lặng rồi nghe máy.
“Thế nào rồi?”, Lâm Hàn nhanh chóng hỏi.
“Các thế lực đều đang phẫn nộ, dường như thế lực nào cũng thật sự định dốc hết sức cùng nhau chống lại cậu, cậu phải xử lý thận trọng đấy. Tôi không giúp cậu được nhiều, tôi đã nhớ hết tất cả việc họ sắp xếp cho cao thủ, bây giờ cậu lấy giấy bút ra, tôi nói cậu hãy ghi lại”, Khổng Tử Dục nói thẳng.
Lâm Hàn nghe vậy cũng không nhiều lời, nhanh chóng bảo người tìm giấy bút cho mình, chuẩn bị xong thì bảo Khổng Tử Dục bắt đầu nói.
Sau đó, Lâm Hàn nhanh tay ghi lại vị trí và công việc của cao thủ từng thế lực.
Chương 932: Kéo lên thuyền
Đêm khuya.
Trong phòng họp của trang viên nhà họ Tiêu.
Dựa theo thông tin Khổng Tử Dục cung cấp qua điện thoại, Lâm Hàn đã ghi lại tất cả kế hoạch và bố trí nhân lực của các thế lực thành phố Thiên Kinh, tiện cho việc tiến hành ứng phó về sau.
Khổng Tử Dục nói xong lại bảo: “Đúng rồi cậu Lâm, lần này toàn bộ thế lực ở Thiên Kinh đều tham gia, hơn nữa nhìn thái độ của họ có vẻ không định giữ bớt cao thủ lại, họ định dốc hết toàn lực nên cậu phải cẩn thận. Gia chủ ba quý tộc nói cậu muốn chiếm đoạt Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, điều này không có lợi cho toàn bộ thế lực Vùng Xám nên họ đều đoàn kết chống lại”.
Cho đến giờ Khổng Tử Dục cũng không rõ mục đích thực sự của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu lần này là gì.
Nhưng Khổng Tử Dục không tin cách nói của ba quý tộc lắm, mặc dù Lâm Hàn đến từ nhà họ Lâm – con quái vật khổng lồ, đương nhiên có khả năng chiếm toàn bộ Vùng Xám Thiên Kinh, nhưng tổn thất cũng sẽ không nhỏ, lợi bất cập hại.
Dù không tiếp xúc nhiều với Lâm Hàn, cũng không biết rõ về Lâm Hàn, nhưng ít nhất Khổng Tử Dục vẫn tin Lâm Hàn là một người cực kỳ thông minh, điều này không có gì phải nghi ngờ.
Lâm Hàn cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ ba quý tộc lại vu khống mình như vậy, nhưng suy nghĩ lại anh đã hiểu ra, dù sao làm vậy họ mới có thể khiến tất cả các thế lực lớn ở thành phố Thiên Kinh trở nên tích cực, để họ tham gia mà không chút chần chừ.
Nếu lấy những lý do khác thì không thể uy hiếp được các thế lực này, để bọn họ tham gia một cách tích cực.
“Được, tôi hiểu rồi”, Lâm Hàn đáp lại.
“Cậu Lâm, tôi chỉ giúp được cậu nhiêu đây thôi, nếu còn có thông tin quan trọng thì tôi sẽ báo lại cho cậu, bây giờ chúng ta kết thúc cuộc gọi đã, kẻo bị người khác phát hiện”, Khổng Tử Dục lại nhỏ giọng nói.
“Được, anh chú ý an toàn”, mặc dù Lâm Hàn không rõ tình hình cụ thể bên phía Khổng Tử Dục, nhưng cũng biết Khổng Tử Dục luôn giả ngốc gọi điện cho mình cũng rất mạo hiểm nên đương nhiên đồng ý.
Nói rồi Lâm Hàn cúp máy.
Mấy người phía Tiêu Nhã, Lâm Phong, Tiểu Tây ở bên cạnh đã chờ sẵn, vừa nãy họ cũng đã bàn bạc kế hoạch, Lâm Hàn nghe điện thoại, mọi người đều yên lặng ở bên cạnh chờ đợi.
Bây giờ thấy Lâm Hàn đã cúp máy, Tiêu Nhã cũng vội vàng nhìn anh, không ngờ thật sự là bố trí và sắp xếp cao thủ của các thế lực Thiên Kinh cho hành động lần này.
Đột nhiên Tiêu Nhã cảm thấy vui mừng, không ngờ lại có được thu hoạch này.
Mặc dù theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù chỉ chiến đấu bằng thực lực cứng thì cao thủ phía mình cũng đủ, nhưng vẫn không tránh khỏi những rủi ro nhất định, hơn nữa cho dù thành công thì có thể thương vong khá lớn.
Nhưng bây giờ có kế hoạch sắp xếp nhân sự chi tiết, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể sắp xếp cụ thể, đương nhiên dễ đối phó hơn rất nhiều.
Giống như lần trước Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu chống lại quân liên minh của hai quý tộc lớn nhà họ Khương và nhà họ Chu, vì Lâm Hàn biết rõ sắp xếp cao thủ của nhà họ Khương nên mới dễ đối phó. Mà khi giải quyết những cao thủ nhà họ Khương ở trong hầm mỏ, cao thủ bên phía Lâm Hàn không chỉ có thể dễ dàng giải quyết mà còn gần như không có thương vong, sau khi giải quyết hoàn hảo cao thủ nhà họ Khương, có thể tới mỏ khác trợ giúp. Có thể nói có tác dụng rất lớn, đây chính là tầm quan trọng của tình báo.
Có tình báo có thể biết trước cách bố trí nhân lực của đối phương, sau đó đưa ra những sắp xếp tương ứng, địch ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, đương nhiên chiếm được ưu thế.
Lần này nhà họ Tiêu và Lâm Hàn cũng phái một bộ phận cao thủ đi thăm dò tin tức, nhưng tương đối khó khăn. Dù sao gia chủ của ba quý tộc và các thế lực còn lại đều cực kỳ thận trọng, lựa chọn họp ở phòng họp cực kỳ bí mật dưới lòng đất của nhà họ Chu, chỉ gia chủ mới được vào, vậy nên đến bây giờ cao thủ bên phía Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không thăm dò được thông tin nào có ích.
Nhưng không ngờ Khổng Tử Dục lại có thể cung cấp thông tin, hơn nữa còn chi tiết và toàn diện như vậy.
Mà hai hôm trước, Khổng Tử Dục và Lâm Hàn mới gặp nhau lần thứ hai, thời gian tiếp xúc riêng không quá mười phút, không ngờ lại có được hiệu quả thế này, thực sự khiến người khác ngạc nhiên.
“Không ngờ Khổng Tử Dục lại sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm để cung cấp thông tin giúp cho chúng ta, thật sự là một bất ngờ khiến người khác vui vẻ”, Tiêu Nhã mừng rỡ nói.
Lâm Hàn nghe vậy chỉ mỉm cười không nói gì, anh không bất ngờ lắm về những điều này, dù sao anh đã đồng ý giúp Khổng Tử Dục lên làm gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng, mà anh ta cũng biết rõ anh là người quan trọng đến từ nhà họ Lâm.
Đương nhiên Khổng Tử Dục sẽ nghĩ mọi cách để cảm ơn anh, kéo gần khoảng cách với anh, dù sao chỉ khi kéo gần quan hệ với anh thì mới có tương lai tốt đẹp.
Nhưng với tình hình trước mắt, tình cảnh của Khổng Tử Dục không tốt lắm, mặc dù là cậu chủ lớn của quý tộc họ Khổng, nhưng cũng không có được bao nhiêu quyền lợi, thậm chí còn gặp nguy hiểm về tính mạng, nếu không cũng không đến mức xin Lâm Hàn giúp anh ta thoát thân.
Như vậy, điều duy nhất Khổng Tử Dục có thể làm dường như cũng chỉ có điều này, thăm dò thông tin cuộc họp của gia chủ ba quý tộc lớn và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh, sau đó cung cấp cho Lâm Hàn.
Lúc này Tiêu Nhã cũng đang cẩn thận xem thông tin vừa được viết lại.
Sau khi xem xong, Tiêu Nhã cũng bất ngờ: “Không ngờ các thế lực lớn trước nay luôn tranh chấp lần này lại có thể đoàn kết như thế. Tôi xem qua thấy tất cả các thế lực đều tham gia vào kế hoạch lần này, hơn nữa nhìn cao thủ bọn họ phái ra dường như đều không giữ lại một ai, phái ra toàn bộ số cao thủ gia tộc mình có, đây là lần đầu tiên tôi thấy họ đoàn kết vậy đấy”.
Lúc này Lâm Hàn mới lên tiếng: “Đương nhiên là tích cực rồi, ảnh hưởng đến lợi ích của họ mà. Những thế lực khác của Thiên Kinh bây giờ đều đang nghĩ tôi và nhà họ Tiêu muốn chiếm đoạt toàn bộ Vùng Xám, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của toàn bộ thế lực thành phố Thiên Kinh”.
“Chúng ta nói như vậy bao giờ?”, Tiêu Nhã nghe vậy thì hơi nghi hoặc, nhưng sau đó cũng hiểu ra. Rất rõ ràng, chắc chắn là cái cớ của ba quý tộc lớn, bọn họ khiến cho các thế lực còn lại nghĩ như thế.
Mặc dù đến giờ Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn chưa tiết lộ mục đích thật sự của mình, nhưng chắc chắn người của ba quý tộc vẫn có cảm giác nguy cơ, chắc chắn biết lần này dù kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu là gì đều sẽ là mối đe doạ lớn đến lợi ích của họ.
Cho nên dù thế nào, chỉ cần Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thành công thì ba quý tộc sẽ gặp khủng hoảng lớn, không thể tránh khỏi.
Nếu đã không thể ngồi vững con thuyền này, đương nhiên bọn họ sẽ kéo toàn bộ thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh lên thuyền, như vậy mới có khả năng được an toàn hơn.
Chương 933: Mưu kế
“Nhưng có danh sách này, chúng ta sẽ đối phó dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần bố trí theo tình hình riêng của mỗi cứ điểm, chúng ta có thể giành được cơ hội mang tính quyết định, thương vong cũng sẽ giảm đi rất nhiều”, Tiêu Nhã nhìn danh sách rồi nói một cách khá vui vẻ.
Lâm Hàn nghe vậy cũng khẽ gật đầu, do dự một hồi lại hỏi: “Sau khi có danh sách này, cô dự tính nếu chúng ta hành động thì sẽ có bao nhiêu người thương vong?”
Tiêu Nhã hơi thắc mắc tại sao Lâm Hàn lại hỏi điều này, bây giờ không phải nên tranh thủ thời gian sắp xếp cao thủ tiến hành hành động sao?
Bất luận hành động trong tình hình hiện nay có bao nhiêu người thương vong, chắc chắn sẽ ít hơn nhiều so với trước đây.
Mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không còn nhiều thời gian, nhất định phải tiến hành bố trí tương ứng ngay và phải hoàn thành trước sáng mai.
Thời gian dành cho ba nhà quý tộc và mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh đã cực kỳ eo hẹp, mà với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì thời gian càng eo hẹp hơn nữa.
Nhưng bây giờ nếu Lâm Hàn đã hỏi, Tiêu Nhã cũng không nhiều lời, sau một lúc trầm ngâm xem kỹ danh sách, cô ấy mới ngẩng đầu trả lời: “Có danh sách này, thiệt hại của chúng ta có thể ít hơn nhiều, nhưng dù sao đối phương cũng toàn là cao thủ, võ công sẽ không quá tệ, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, nếu chúng ta hành động trong tình hình hiện tại thì thương vong sẽ không thấp, ước chừng sẽ có ít nhất một phần tư số người bị thương”.
Nghe vậy, Lâm Hàn khẽ gật đầu, một phần tư số người bị thương đã ít hơn một nửa so với một phần hai số người bị thương mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã dự tính trong kế hoạch trước đó.
Nói cách khác, tin tức do Khổng Tử Dục cung cấp có thể giảm một nửa thiệt hại cho người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, tức là giảm thiệt hại một trăm cao thủ ra trận, có thể nói là công lao rất lớn.
Khổng Tử Dục giúp Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ riêng điều này đã đủ khiến Lâm Hàn báo đáp Khổng Tử Dục thật đàng hoàng rồi.
Nhưng dù vậy cũng có một phần tư số người bị thương, Lâm Hàn vẫn chưa hài lòng lắm.
Như khi ở vùng Bắc Đông lần trước, Lâm Hàn cũng điều động khá nhiều cao thủ, đối tượng đối phó là hai anh em họ Tạ và liên quân nhiều thế lực vùng ngoài cũng rất mạnh, nhưng thương vong bên phe Lâm Hàn lại giữ nguyên ở con số hàng đơn vị.
Nên với tình hình bây giờ vẫn phải chịu thiệt hại một phần tư, tuy đã là rất tốt rồi nhưng Lâm Hàn vẫn chưa hài lòng, anh không muốn để những cao thủ của nhà họ Lâm và nhà họ Tiêu này bị thương.
Một mặt Lâm Hàn không muốn họ bị thương, dù sao cũng là người mình, mặt khác là sau khi họ bị thương sẽ ảnh hưởng đến sự kiểm soát ba nhà quý tộc tiếp đó của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu ở Vùng Xám Thiên Kinh, cũng sẽ ảnh hưởng tới việc thống lĩnh mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh sau này.
Suy cho cùng Vùng Xám Thiên Kinh cũng khác với Vùng Xám ở những nơi khác, Lâm Hàn là thế lực bên ngoài không được họ thừa nhận, hơn nữa bản thân họ cũng là thế lực vừa đông vừa lớn mạnh, nên Lâm Hàn phải đảm bảo sau khi kế hoạch lần này thành công vẫn có đủ nhiều cao thủ ở lại Vùng Xám Thiên Kinh để tạo sức uy hiếp với ba nhà quý tộc và nhiều thế lực khác của thành phố Thiên Kinh, như vậy mới có thể thống lĩnh ba nhà quý tộc tốt hơn và cũng có trợ giúp cho việc Lâm Hàn thống lĩnh tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh sau này.
Tiêu Nhã ở bên cạnh thấy Lâm Hàn im lặng, tuy không biết cụ thể Lâm Hàn nghĩ gì, nhưng cũng có thể đoán được đại khái anh đang lo lắng về vấn đề thương vong.
Mặc dù Tiêu Nhã cũng muốn giúp một tay nhưng lại không thể giúp được gì.
Dù sao Tiêu Nhã cũng chỉ sở hữu mấy chục cao thủ này thôi, về phần tài nguyên hay quan hệ khác, cũng chẳng giúp được gì cho cuộc chiến ở đẳng cấp này, thậm chí hành động lần này chủ yếu dựa vào Lâm Hàn, nhà họ Tiêu hoàn toàn không có tác dụng gì lớn.
Vậy nên dù Tiêu Nhã muốn giúp Lâm Hàn giải quyết vấn đề, nhưng lại không giúp được gì cả.
Tiêu Nhã khẽ thở dài, chỉ có thể đứng một bên yên lặng chờ đợi.
Lúc này Lâm Hàn không chú ý tới vẻ buồn bã trên mặt Tiêu Nhã, anh đang cân nhắc và suy tính xem mình có nên sử dụng điểm yếu của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh mà mình nắm giữ được nhờ mạng lưới tình báo của nhà họ Lâm trước đây để đối phó và uy hiếp những thế lực này không.
Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, Lâm Hàn vẫn quyết định sử dụng những điểm yếu của mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh này.
Có điều Lâm Hàn sẽ không dùng hết, dù sao làm vậy tuy sẽ không thiệt hại cao thủ nhà họ Lâm nhưng sẽ làm thiệt hại quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đây cũng là một loại thiệt hại.
Nếu không đến nỗi bó tay hết cách, Lâm Hàn sẽ không sử dụng điểm yếu của các nhà quý tộc. Một khi sử dụng những điểm yếu này và phải đối phó với thế lực cấp quý tộc, chắc chắn sẽ làm lộ quan hệ và tài nguyên cơ mật của nhà họ Lâm, việc này không tinh tế cho lắm.
Lâm Hàn cũng sẽ không sử dụng hết điểm yếu của những thế lực khác mà cố dùng dùng càng ít càng tốt.
Mặc dù trên thực tế Lâm Hàn đã nắm trong tay điểm yếu của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, có thể đối phó với tất cả bọn họ, nhưng một khi dùng đến sẽ gây thiệt hại rất lớn cho quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đương nhiên Lâm Hàn sẽ không sử dụng tuỳ ý.
Lâm Hàn dự định sẽ không sử dụng những điểm yếu này trước, nhưng anh sẽ đe doạ dụ dỗ mỗi thế lực của thành phố Thiên Kinh để họ không tham gia vào chuyện này. Dù sao bản thân họ cũng hiểu lầm, sau khi biết Lâm Hàn chỉ muốn đối phó với ba nhà quý tộc, sẽ không đối phó với những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh khác như họ và cũng sẽ không làm ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của họ, Lâm Hàn tin rằng sẽ có rất nhiều thế lực không nhúng tay vào chuyện này nữa.
Chung quy việc ai đứng đầu Vùng Xám Thiên Kinh thật ra không liên quan đến họ và cũng không ảnh hưởng gì tới họ, điều mà phần lớn các thế lực quan tâm chỉ là lợi ích của chính họ thôi.
Bây giờ tất cả những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh này đều sẵn sàng phái ra hết toàn bộ cao thủ của gia tộc mình chẳng phải vì họ cho rằng Lâm Hàn cũng muốn ra tay với họ nên mới đành phải làm vậy sao?
Nếu không thì dù người của ba nhà quý tộc có cầu xin thế nào, đoán chừng họ cũng sẽ không đồng ý phái hết toàn bộ cao thủ, thậm chí có phái hay không cũng là một vấn đề.
Nên chỉ cần Lâm Hàn nói cho những thế lực này biết ý đồ thật sự của mình sau đó đe doạ và dụ dỗ họ, hơn nữa anh có nhiều cao thủ được đào tạo bài bản như vậy, sức mạnh tuyệt đối rành rành ra đó, tin rằng sẽ có nhiều thế lực chịu thoả hiệp, sau đó rút cao thủ mà mình đã phái ra về lại rồi giữ thái độ trung lập, không can thiệp vào chuyện này nữa.
Tất nhiên không phải tất cả các thế lực đều giống vậy, một số thế lực vẫn sẵn sàng phái ra cao thủ vì lý do bài ngoại... Chẳng hạn như những thế lực đã liên minh với nhà họ Chu và nhà họ Khương trước đây, có lẽ họ sẽ không rút cao thủ về mà tiếp tục dồn hết lực lượng đối phó với Lâm Hàn cùng ba nhà quý tộc, mà trong số những thế lực này cũng có khá nhiều thế lực lớn.
Để đối phó với những thế lực này, đe doạ và dụ dỗ thôi hiển nhiên chưa đủ, không thể khiến họ dao động. Lúc này Lâm Hàn có thể dùng điểm yếu của những gia tộc này để buộc họ phải rút cao thủ về, không can thiệp vào chuyện này nữa!
Chương 934: Tin tưởng
Dù những thế lực này có bài ngoại thế nào, có đoàn kết với người của ba nhà quý tộc ra sao đi nữa, lúc đó khi gia tộc của mình bị uy hiếp tuyệt đối, họ sẽ ngoan ngoãn thoả hiệp và hợp tác với Lâm Hàn thôi.
Suy cho cùng thì với những điểm yếu Lâm Hàn nắm trong tay, sử dụng thêm một số mối quan hệ của nhà họ Lâm cũng như người thuộc bộ ngành liên quan có thể mang đến cho những thế lực này uy hiếp tuyệt đối.
Còn nếu họ không thoả hiệp, vẫn liều lĩnh muốn phái hết cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đối phó với Lâm Hàn, đương nhiên anh cũng không sợ, vậy thì anh sẽ dùng tới những điểm yếu này và những mối quan hệ liên quan của nhà họ Lâm.
Với năng lực hành động của những bộ ngành liên quan này, Lâm Hàn tin mình có thể gây rắc rối lớn cho những thế lực này ngay sáng sớm ngày mai, lúc đó họ muốn phái cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đi đối phó với anh cũng hoàn toàn không thể, an toàn của bản thân họ đã khó giữ rồi.
Từ đó nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cuối cùng mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh chỉ còn cách tự nguyện hoặc bị ép rút toàn bộ cao thủ của mình về, cuối cùng để lại người Lâm Hàn phải đối mặt chỉ có cao thủ của ba nhà quý tộc.
Mặc dù ba nhà quý tộc cũng như là ba thế lực hàng đầu Hoa Hạ, nhưng trong cuộc chiến quý tộc lần trước thực lực của nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bị tổn thất hơn nửa. Trong quá trình kiểm tra gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến hôm qua, ba nhà quý tộc đã bị thiệt hại gần một nửa số cao thủ.
Đến lúc này số cao thủ có khả năng chiến đấu còn lại của ba nhà quý tộc không nhiều lắm, hơn nữa tất cả đều là cao thủ bình thường, cao thủ tinh anh hôm qua đều đã bị thương, nửa tháng mười ngày nữa mới bình phục, hoàn toàn không thể chiến đấu.
Cùng với số lượng lớn cao thủ thuộc phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì chẳng phải rất dễ dàng, thậm chí áp đảo khi đối phó với ba nhà quý tộc trong tình trạng này sao.
Lúc đó ba nhà quý tộc chỉ có thể ngoan ngoãn thoả hiệp, sau này nghe theo lệnh của Lâm Hàn, hoặc phải đánh nhau với cao thủ phe anh thôi.
Nếu hai bên đánh nhau thì kết quả đương nhiên không còn gì bàn cãi, phe Lâm Hàn chẳng những sẽ thắng một cách rất dễ dàng mà thương vong còn sẽ rất ít, chung quy sự chênh lệch sức mạnh lớn như vậy đã quá rõ ràng.
Hơn nữa vì là đánh nhau tập thể, các cao thủ nhà họ Lâm cũng có thể thể hiện điểm mạnh của mình bằng sự phối hợp ăn ý, sức chiến đấu sẽ cao hơn, lúc đánh cũng nhẹ nhàng hơn, số lượng thương vong của phe Lâm Hàn cũng sẽ ít hơn.
Thương vong của phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu ít sẽ khiến Lâm Hàn không quá đau lòng, cũng sẽ không ảnh hưởng đến sức uy hiếp và sức kiểm soát của anh ở Vùng Xám Thiên Kinh và kế hoạch sau này.
Về việc bại lộ và tổn thất các mối quan hệ của nhà họ Lâm cũng sẽ không nhiều.
Dù sao cũng không cần dùng quan hệ để đối phó ba nhà quý tộc, tổn thất cũng sẽ không nhiều lắm.
Lâm Hàn cũng không dùng hết toàn bộ các mối quan hệ của nhà họ Lâm để đối phó với mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh khác.
Những thế lực và gia tộc nhỏ kia, sau khi nói cho họ biết mục đích thật sự của Lâm Hàn rồi đe doạ lẫn dụ dỗ chút ít sẽ có thể giải quyết hơn một nửa trong số họ thôi, không cần phải dùng quá nhiều quan hệ của nhà họ Lâm.
Chỉ có số ít thế lực nhỏ và hầu hết các gia tộc với thế lực kia mới cần dùng điểm yếu và quan hệ của nhà họ Lâm để đối phó, nhưng nói chung cũng không tổn thất nhiều.
Từ đó nói một cách tổng thể, Lâm Hàn vừa có thể giảm thiểu tổn thất vừa có thể bảo đảm thực hiện kế hoạch lần này không chút sai sót. Anh sẽ thành công khống chế và thống lĩnh ba nhà quý tộc - thế lực hàng đầu Hoa Hạ.
Chỉ cần thống lĩnh và khống chế được ba nhà quý tộc, trên thực tế cũng tương đương với việc khống chế gián tiếp toàn bộ Vùng Xám Thiên Kinh. Dù sao Vùng Xám Thiên Kinh cũng có rất nhiều thế lực, tuy họ không phải cấp dưới của các nhà quý tộc nhưng tất cả đều nghe theo sự sai phái của quý tộc trong nhiều mặt.
Đợi sau khi Lâm Hàn đứng vững ở Vùng Xám thành phố Thiên Kinh và thật sự khống chế ba nhà quý tộc, anh sẽ có thể từ từ khống chế hoàn toàn tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh theo lần lượt từng bước một.
Tất nhiên đây đều là những chuyện nói sau, cần rất nhiều thời gian và rất lâu sau này.
Vùng Xám Thiên Kinh nhiều thế lực, nhiều cao thủ, tình hình khá phức tạp, dù Lâm Hàn có con quái vật khổng lồ là nhà họ Lâm chống lưng cũng không thể coi thường cũng như không thể gấp gáp, chỉ có thể đi từng bước một, không được vội vàng.
Lúc này, sau khi Lâm Hàn đã xác định được kế hoạch, anh ngẩng đầu nhìn Tiêu Nhã đang yên lặng đứng đợi bên cạnh nãy giờ: “Tiêu Nhã, bên cô có thể liên lạc với tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đúng không?”
Tiêu Nhã vẫn luôn đứng đợi bên cạnh, không biết Lâm Hàn đang nghĩ gì, nhưng thấy anh nghĩ lâu như vậy cũng không khỏi có chút lo lắng.
Lúc này vừa nghe thấy lời Lâm Hàn, Tiêu Nhã lập tức hoàn hồn, hơi bất ngờ vì sao anh lại hỏi vấn đề này, nhưng cô vẫn gật đầu trả lời: “Nhà họ Tiêu là quý tộc nên đương nhiên có thông tin liên lạc của tất cả thế lực Vùng Xám Thiên Kinh và cũng có thể liên lạc được. Nếu thật sự không được thì nhà họ Tiêu cũng có ghi lại địa chỉ của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, chúng ta có thể cử người đi liên lạc”.
Lâm Hàn không ngạc nhiên khi nghe vậy, nếu làm vậy cũng sẽ tiện cho kế hoạch của anh.
Lúc này Lâm Hàn nói: “Tôi vừa nghĩ ra một cách sử dụng một số tài nguyên để giảm thiểu thương vong cho chúng ta mà vẫn có thể đảm bảo kế hoạch này thành công, hiện tại chúng ta không cần tiến hành bố trí và hành động theo danh sách vừa lấy từ Khổng Tử Dục. Giờ cô đi thông báo cho toàn bộ cao thủ nhà họ Tiêu không cần chuẩn bị hành động, tất cả nghỉ ngơi thật tốt, sáng sớm ngày mai xuất phát đến nơi tổ chức hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này để hành động và chiến đấu với họ, bây giờ cứ nghỉ ngơi để giữ trạng thái tốt nhất trước đã”.
Tiêu Nhã nghe vậy thì hơi thắc mắc nhìn Lâm Hàn, không hiểu anh có ý gì và rốt cuộc đã nghĩ ra cách nào tốt hơn, tốt đến mức có thể không cần sử dụng danh sách quan trọng do Khổng Tử Dục gửi tới.
Dù sao có danh sách này, kế hoạch ban đầu sẽ được tiến hành rất suôn sẻ, chẳng những có thể bảo đảm thành công gần như không có rủi ro mà còn giảm rất nhiều thương vong.
Nhưng bây giờ Lâm Hàn lại không cần sử dụng danh sách và những thông tin quan trọng này, điều này thật sự khiến Tiêu Nhã có chút thắc mắc rốt cuộc anh sẽ dùng tài nguyên nào và áp dụng biện pháp nào.
Lâm Hàn thấy Tiêu Nhã nghi ngờ thì cũng có thể hiểu được, dù ai lúc này cũng sẽ không hiểu tại sao anh lại không dùng danh sách khó có được này và thực thi hành động chiếm cơ hội quyết định như thế.
Nhưng những điều này liên quan đến thông tin của nhà họ Lâm, liên quan đến thông tin mạng lưới tình báo và các mối quan hệ của nhà họ Lâm, Lâm Hàn cũng không tiện tiết lộ dù cho người này là Tiêu Nhã – người mà anh đã khá tin tưởng.
Lúc này Lâm Hàn mới bảo: “Tôi có cách của tôi, nhưng bây giờ không tiện nói cho cô biết và tôi cũng không có nhiều thời gian như vậy. Cô cứ tin tưởng hành động từng bước theo lệnh của tôi là được, những vấn đề khác đừng hỏi nhiều”.
Chương 935: Sắp xếp
Nghe thấy lời của Lâm Hàn, Tiêu Nhã sững sờ tại chỗ, nhìn chằm chằm anh, cẩn thận suy nghĩ.
Bản thân Tiêu Nhã thật sự rất tin tưởng Lâm Hàn, thậm chí là Lâm Hàn nói cái gì cô ấy tin cái đó.
Nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của nhà họ Tiêu, là chủ nhà họ Tiêu, cô ấy không thể không suy nghĩ cẩn thận.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Tiêu Nhã vẫn cảm thấy mình nên tin tưởng Lâm Hàn, cho dù từ tình cảm hay lý trí, các mặt đều có thể chứng minh Lâm Hàn hoàn toàn đáng để tin tưởng.
Rốt cuộc sau lưng Lâm Hàn là thế lực thế nào Tiêu Nhã cũng không rõ, nhưng rõ ràng là một thế lực lớn, một tồn tại mà các thế lực hàng đầu Hoa Hạ như quý tộc phải ngước nhìn.
Tiêu Nhã hiểu rõ sự chênh lệch giữa quý tộc và các thế gia khác, không chỉ chênh lệch về mặt thế lực mà còn chênh lệch về nhiều mặt khác nữa.
Cho nên Tiêu Nhã cũng biết thế lực sau lưng Lâm Hàn cũng có chênh lệch rất lớn với quý tộc, chênh lệch này có lẽ không phải Tiêu Nhã có thể hiểu và tưởng tượng nổi, dẫu sao tầm mắt của cô ấy vẫn luôn ở đẳng cấp quý tộc, đương nhiên không hiểu được tầng lớp cao hơn.
Hơn nữa kế hoạch lần này vốn dĩ cũng chủ yếu là dựa vào Lâm Hàn, Lâm Hàn dẫn tới hơn bốn trăm cao thủ, còn đều là cao thủ tinh anh, cao thủ nhà họ Tiêu có thể cung cấp thì chỉ có mấy chục người mà thôi.
Cho nên không suy nghĩ bao lâu, Tiêu Nhã đã nhìn Lâm Hàn, gật đầu: “Được, tôi tin tưởng anh, tôi sẽ lập tức đi thông báo với cao thủ của nhà họ Tiêu là không cần chuẩn bị hành động nữa, sẽ cho bọn họ nghỉ ngơi để điều chỉnh trạng thái”.
Thấy vậy, Lâm Hàn cũng thấy yên lòng, Tiêu Nhã chịu tin tưởng anh như thế đương nhiên là thuận lợi hơn rất nhiều, không cần tốn thêm sức lực nữa.
Lâm Hàn gật đầu, sau đó Tiêu Nhã lập tức rời đi, sắp xếp cho cao thủ của nhà họ Tiêu đi nghỉ ngơi.
Ban đầu lúc Lâm Hàn và Tiêu Nhã được biết ba quý tộc và các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh đang họp, chuẩn bị hợp tác, bên phía Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng chuẩn bị hành động, nhưng bây giờ rõ ràng là không cần thiết nữa.
Sau khi Tiêu Nhã rời đi, Lâm Hàn cũng nhìn về phía Lâm Phong và Tiểu Tây ở một bên: “Người của mọi người cũng thế, trừ những cao thủ được phái ra ngoài phụ trách điều tra tin tức của các thế lực ở Vùng Xám Thiên Kinh, bây giờ tất cả các cao thủ còn lại đều không cần làm gì cả, mau đi nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị ngày mai ứng chiến”.
Dù Tiểu Tây không hiểu kế hoạch của Lâm Hàn là gì, vì sao vào thời khắc quan trọng như thế lại không cần bọn họ làm gì cả, còn bảo mấy cao thủ bọn họ đi nghỉ ngơi. Nhưng Tiểu Tây vốn rất tin tưởng Lâm Hàn, cũng không thích hỏi nhiều, bình thường luôn là Lâm Hàn ra lệnh rồi anh ta làm theo, cho nên lúc này cũng không có gì phải nghi ngờ cả. Anh ta gật đầu, xoay người rời đi.
Còn Lâm Phong, dù ông ta không biết kế hoạch của Lâm Hàn là gì, nhưng cũng có thể đoán được một chút, có lẽ là muốn sử dụng một vài tài nguyên và lực lượng trên các phương diện của nhà họ Lâm để đối phó với các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh này, cho nên cũng không nói gì.
Mà dù không hiểu được cách làm của Lâm Hàn, thì với thân phận của Lâm Phong cũng không có tư cách chất vấn Lâm Hàn, cho nên đương nhiên cũng không dám nói gì.
“Vâng, cậu Lâm”, Lâm Phong đáp, sau đó cũng rời đi, sắp xếp cho cao thủ của nhà họ Lâm không chuẩn bị hành động nữa, cho bọn họ đi nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái.
Chẳng mấy chốc, trong phòng họp chỉ còn lại Lâm Hàn và Tiêu Hoa Bân.
Tiêu Hoa Bân nhìn Lâm Hàn, cũng hơi nghi ngờ không biết kế hoạch của Lâm Hàn là gì, nhưng qua biểu hiện của Lâm Hàn trong trận chiến quý tộc lần trước, Tiêu Hoa Bân đã hoàn toàn hiểu rõ mình không hề có năng lực đưa ra kế sách, Tiêu Nhã và Lâm Hàn lại rất có năng lực về phương diện này, cho nên cũng không tiện hỏi gì, hỏi Lâm Hàn có nói không là một chuyện, mà dù anh có nói cũng chưa chắc Tiêu Hoa Bân có thể hiểu.
Giống như toàn bộ hành động của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu ở hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, tuy lúc thương lượng ông ta cũng có mặt, nhưng ông ta gần như không tham dự, chỉ như đang dự thính thôi, còn là kiểu dự thính mà chưa chắc nghe hiểu, đều là Lâm Hàn, Tiêu Nhã và Lâm Phong bàn bạc tất cả kế hoạch.
Trải qua nguy hiểm khi đối mặt với quý tộc họ Chu và họ Khương lần trước, cuối cùng Tiêu Hoa Bân cũng hiểu rõ vị trí của mình, ông ta hoàn toàn không hợp với việc lên kế hoạch, tốt nhất là đừng nên tham dự vào, ông ta chỉ cần phụ trách vũ lực là được, tất cả chỉ cần nghe lệnh của mấy người Tiêu Nhã sau đó thực hiện là được.
Sau đó, Tiêu Hoa Bân cũng chỉ im lặng chờ đợi.
Cũng không bao lâu, Lâm Hàn đã nhìn về phía ông ta: “Ông đi điều động một vài người của nhà họ Tiêu đến đây, không cần là cao thủ, chỉ cần làm một vài chuyện đơn giản như điện thoại liên lạc thôi, nhưng nhất định phải là nhân viên chủ chốt của nhà họ Tiêu, là người đáng để tin tưởng”.
Tiêu Hoa Bân nghe vậy cũng không suy nghĩ Lâm Hàn muốn làm gì, lập tức gật đầu đồng ý.
Sau đó, Tiêu Hoa Bân bèn đi điều động nhân viên tới.
Trong phòng họp cũng chỉ còn lại Lâm Hàn và Hạ Sương.
Lúc này tuy Hạ Sương im lặng không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng nghi ngờ.
Đến bây giờ, Hạ Sương vẫn không hiểu Lâm Hàn muốn làm gì, dù ở phương diện kinh doanh, cô ta là một thiên tài, cũng rất có kinh nghiệm, nhưng cô ta hoàn toàn không có kinh nghiệm, cũng không hiểu gì về chuyện của Vùng Xám.
Những việc của Vùng Xám là hoàn toàn xa lạ với Hạ Sương.
Có điều dù lúc này không hiểu Lâm Hàn muốn làm gì, muốn sử dụng cách gì, nhưng Hạ Sương cũng không hỏi, chỉ ngồi yên ở một bên quan sát, chờ đợi.
Lúc này Lâm Hàn cũng đang đợi mấy người Tiêu Nhã làm xong việc trở về, bây giờ chỉ có thể chờ đợi thôi.
Lâm Hàn nhìn Hạ Sương ở một bên, cười nói: “Tôi biết những việc này rất xa lạ với cô, sau này tôi cũng chỉ chủ yếu giao cho cô kinh doanh sản nghiệp, xử lý những chuyện làm ăn thôi, sẽ không để cô quản lý chuyện này, nhưng thỉnh thoảng cũng khó tránh khỏi việc phải tiếp xúc với nó, cho nên bây giờ cô cố gắng học tập, sau này nếu lỡ như gặp chuyện thế này cũng có đủ kinh nghiệm và năng lực để giải quyết vấn đề”.
Hạ Sương nghe vậy đương nhiên cũng hiểu ý Lâm Hàn, dù không quản lý chuyện của Vùng Xám, nhưng có lúc cũng không thể tránh việc tiếp xúc, nhất là khi quy mô sản nghiệp ngày càng lớn, cho nên bây giờ học tập những điều này, Hạ Sương cũng cảm thấy rất cần thiết. Một người lãnh đạo thật sự có năng lực thì nhất định phải có kinh nghiệm và năng lực nhất định ở các phương diện, có thể xử lý một cách nhanh chóng và hợp lý khi gặp phải các vấn đề phức tạp.