-
Chương 916-920
Chương 916: Thiệt hại gần một nửa
Trên bãi đất trống bên ngoài sân vận động ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.
Lâm Hàn nhìn ba gia chủ thương lượng đến mức mặt đỏ tía tai, sau đó tự mình đến chọn người tiếp tục kiểm tra, anh cảm thấy rất buồn cười.
Dù không nghe thấy ba quý tộc thương lượng gì, nhưng Lâm Hàn cũng có thể đoán ra được đại khái, cuối cùng bọn họ cũng cắn răng tiếp tục.
Anh cảm thấy hơi buồn cười, xem ra gia chủ của ba quý tộc này vẫn cho rằng năm trăm người Lâm Hàn dẫn tới không phải đều là cao thủ được huấn luyện bài bản, cho rằng trong này có tay chân bình thường.
Tiêu Nhã ở bên cạnh nhìn thấy cũng cảm thấy hơi buồn cười: “Ba gia chủ này cũng không hiểu rõ về phương diện cao thủ lắm, dựa vào cái gì mà cho rằng bọn họ có thể chọn ra tay chân bình thường chứ?”
“Có lẽ làm thế sẽ khiến mình thấy yên tâm hơn chăng”, Lâm Hàn cười đáp.
Nghe vậy, Tiêu Nhã bất đắc dĩ lắc đầu, thế này thì không cần nghĩ đến kết quả sau đó nữa, hoàn toàn có thể đoán được ba quý tộc sẽ tiếp tục tổn thất nhiều cao thủ hơn.
Nhưng đây chắc chắn là chuyện tốt với Lâm Hàn và Tiêu Nhã, sức mạnh của ba quý tộc giảm đi, đương nhiên việc thực hiện kế hoạch của họ sẽ càng thuận lợi hơn.
Người của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh đang vây xem thấy thế cũng tỏ vẻ khó hiểu, vì sao hai mươi người được chọn trước đó đều là cao thủ tinh anh? Bên phía Lâm Hàn thật sự có nhiều cao thủ như thế sao? Muốn chọn ra tay chân bình thường cũng không có.
“Xem kìa, gia chủ của ba quý tộc tự mình đến chọn lựa rồi”.
“Có lẽ gia chủ của ba quý tộc cũng sốt ruột, thật sự đã tổn thất quá nhiều cao thủ”.
“Đúng đó, chưa được bao lâu mà ba quý tộc đã tổn thất hai mươi cao thủ tinh anh, cũng may là quý tộc, chứ với những thế lực bình thường như chúng ta thì thật sự không chịu được tổn thất như vậy đâu”.
“Chắc lần này có thể chọn trúng tay chân bình thường nhỉ? Bên phía Lâm Hàn có nhiều cao thủ vậy sao?”
Cao thủ của các thế lực không ngừng bàn tán, Lâm Hàn cũng trở nên càng thần bí hơn trong lòng bọn họ.
Trước đó bọn họ nhìn thấy Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dẫn hơn năm trăm người đến còn chế giễu Lâm Hàn và nhà họ Tiêu không biết phép tắc, mang theo nhiều tay chân bình thường đến như vậy, nhưng bây giờ xem ra không phải thế, dường như trong năm trăm người này có hơi nhiều cao thủ.
Giống như khi nãy, đều đã chọn ngẫu nhiên hai mươi người rồi, kết quả đều là cao thủ, còn là cao thủ tinh anh nữa.
Lúc này, ba quý tộc cũng vội vàng lựa chọn, lần này bọn họ không quan tâm phải chọn từ trước đến sau gì nữa, đều chọn ngẫu nhiên hết.
Đương nhiên bọn họ cũng phải suy xét cẩn thận, dù bọn họ không hiểu về cao thủ lắm, vì bình thường gia chủ của quý tộc còn phải xử lý rất nhiều chuyện, hoàn toàn không rảnh quan sát quá trình huấn luyện của cao thủ gia tộc, nhưng dẫu sao vẫn có hiểu chút chút.
Có điều sau khi lựa chọn xong, gia chủ của ba quý tộc lại hơi đau đầu, ngoài cao thủ của nhà họ Tiêu mà bọn họ đã biết trước, thì những thuộc hạ khác của Lâm Hàn trông chẳng khác gì nhau, hoàn toàn không thể biết ai có khả năng là tay chân bình thường hơn.
Hết cách, bọn họ chỉ có thể tùy tiện chọn theo cảm giác.
Chẳng mấy chốc, gia chủ của ba quý tộc đã chọn ra mười người muốn kiểm tra bên phía Lâm Hàn, đồng thời cũng phái mười cao thủ bên phía mình ra.
Lúc này, ba quý tộc đã không còn cao thủ tinh anh nữa, chỉ có thể phái tay chân bình thường ra kiểm tra.
Lâm Hàn nhìn, cười bất đắc dĩ, cũng không biết là may mắn hay là gì, vì trong mười người ba gia chủ chọn ra lúc này có hơn một nửa là người của Tôn Hàn Các.
Phải biết rằng trong những người Lâm Hàn mang đến, người của Tôn Hàn Cát chiếm số lượng rất ít, có thể chọn được nhiều như vậy trong một lần, Lâm Hàn cũng không biết nên nói ba gia chủ của quý tộc may mắn hay xui xẻo nữa.
Mà bây giờ Lâm Hàn cũng đã có thể đoán trước kết quả của lần tỷ thí này rồi.
Tuy năng lực tác chiến đoàn thể của Tôn Hàn Các không bằng cao thủ nhà họ Lâm, dù sao cũng không dễ phối hợp như thế, cũng chưa từng đào tạo phương diện này.
Nhưng nói về thực lực cá nhân thì người của Tôn Hàn Các lại cực kỳ đáng sợ.
Cao thủ tinh anh của ba quý tộc còn bị cao thủ nhà họ Lâm hành hạ thành như thế, chứ đừng nói tới bây giờ là cao thủ bình thường của bọn họ đấu với người của Tôn Hàn Các, kết cục chắc chắn sẽ thê thảm hơn thế nữa.
Lâm Hàn lắc đầu, sau đó tiếp tục theo dõi, muốn xem người của ba quý tộc cứng đầu đến mức nào, có thể tiếp tục bao lâu nữa.
Mười người bên phía Lâm Hàn và mười cao thủ ba quý tộc phái ra nhanh chóng đứng đối diện nhau, chuẩn bị bắt đầu.
Tiếng chuông vang lên, trận đấu bắt đầu.
Dưới sự chờ mong của mọi người, quá trình và kết quả vẫn không khác lần trước là bao, thậm chí còn thê thảm hơn.
Quá trình tỷ thí lại nghiêng về một phía, mười người của Lâm Hàn hành hạ cao thủ ba quý tộc phái ra tỷ thí, đồng thời còn khiến bọn họ bị thương nặng.
“Đưa đi trị liệu…”, chủ nhà họ Khổng nhìn cảnh trước mắt, bất đắc dĩ nói.
Chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương cũng sắp xếp cao thủ đưa hai người bị thương nặng của gia tộc mình đi trị liệu.
Chẳng mấy chốc, gia chủ của ba quý tộc cũng nhận được báo cáo của thuộc hạ, kết quả giống hệt như trước đó, những cao thủ này bị ngoại thương rất nặng, có thể hồi phục lại như cũ, sẽ không để lại di chứng gì, nhưng cần phải mất một khoảng thời gian, chắc chắn là không thể tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
Lúc này chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương đã nói không nên lời nữa, bọn họ cũng không biết nên làm sao cho phải. Ba lần kiểm tra, dùng đủ cách chọn ra ba mươi người trong số những người Lâm Hàn dẫn đến, kết quả đều là cao thủ võ công cao cường.
Cho dù bọn họ xui xẻo đến đâu cũng phải chọn được một tên tay chân bình thường chứ, dù không chọn được tay chân bình thường thì tốt xấu gì cũng nên chọn trúng một cao thủ không lợi hại lắm.
Nhưng mà đều không có ngoại lệ, ba mươi người này đều là cao thủ tinh anh, thậm chí mười người được chọn khi nãy còn lợi hại và đáng sợ hơn những cao thủ trước đó.
Chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương chợt cảm thấy hơi tuyệt vọng, Lâm Hàn như vậy, bọn họ nên đối mặt, nên đối phó với anh như thế nào đây?
Lần trước đối mặt với Lâm Hàn trong trận chiến quý tộc, bọn họ đã cảm nhận được sự mạnh mẽ và đáng sợ của anh rồi.
Nếu nói lần trước Lâm Hàn đem lại cho bọn họ cảm giác thần bí mà mạnh mẽ, thì lần này Lâm Hàn cho bọn họ cảm giác mạnh đến mức khiến người ta không thở nổi, hoàn toàn không có cách nào để đối mặt nữa.
Lúc này sắc mặt của chủ nhà họ Khổng cũng rất lúng túng, tính cả cao thủ tổn thất trước đó, nhà họ Khổng đã tổn thất gần hai mươi cao thủ, trong đó còn có hơn một nửa là cao thủ tinh anh, nói cách khác đến bây giờ, thực lực của nhà họ Khổng đã bị thiệt hại gần một nửa.
Bây giờ còn chưa xảy ra chuyện gì, chỉ đi kiểm tra người Lâm Hàn dẫn đến có phải đều là cao thủ không thôi đã khiến nhà họ Khổng đứng đầu bốn quý tộc bị thiệt hại gần một nửa thực lực rồi?
Chương 917: Hành động bất đắc dĩ
Gia chủ của ba quý tộc lớn cùng nhìn nhau, ai cũng mang vẻ mặt xấu hổ, hoàn toàn không biết phải nói gì.
Bấy giờ, bọn họ đã ý thức được rằng dường như họ đã luôn xem thường Lâm Hàn, số lượng cao thủ trong số năm trăm người này có lẽ vượt xa con số mà họ đoán.
Nhưng đến thời điểm hiện tại bọn họ vẫn không nghĩ rằng Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể dẫn ngần ấy cao thủ đến đây, không có một tay đấm bình thường nào, chuyện đó thật sự quá kinh khủng.
Nhưng lúc này, cả gia chủ nhà họ Khổng cũng chẳng biết phải nói gì.
Ông vừa không muốn Lâm Hàn tham dự vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, điều đó khiến bọn họ tổn thất quá lớn, còn có thể khiến nhà họ Khổng bỏ qua cơ hội cực kỳ tốt lúc bấy giờ.
Nhất là khi biết được thực lực Lâm Hàn mạnh mẽ như thế nên lại càng không muốn, nếu để anh tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này thì nhà họ Khổng chẳng những không thể trở thành người thắng đậm nhất theo đúng kế hoạch ban đầu, thậm chí kết quả còn có thể thảm hơn cả nhà họ Chu với nhà họ Khương. Dù sao với những lời đã nói trước đó thì có lẽ Lâm Hàn đã biết nhà họ Khổng cử cao thủ đến để ám sát mình rồi.
Tuy vì một vài lý do ngoài ý muốn nên cuối cùng hành động ám sát còn chưa tiến hành nên càng miễn bàn đến thành công, nhưng nhà họ Khổng cũng đã cử cao thủ đi ám sát anh, đó là sự thật và mối thù này cũng đã hình thành.
Nhưng cứ tiếp tục thế này thì không bàn đến việc nhà họ Chu với nhà họ Khương có muốn hay không, nhà họ Khổng cũng không thể chấp nhận được tổn thất như thế nữa.
Cứ để thế này, dù cuối cùng tìm thấy tay đấm bình thường Lâm Hàn dẫn tới, đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị quý tộc lần này thì tổn thất đó là thứ mà nhà họ Khổng không nỡ nhìn thẳng, căn bản không còn tí quyền nào để lên tiếng trong hội nghị nữa, cũng chẳng thể lấy được bất kỳ lợi ích gì.
Bấy giờ, Khổng Trung Thiên cảm thấy mình tiến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong, cứ thể này sẽ cực kỳ bất lợi với nhà họ Khổng, nhưng dừng lại thì lại càng bất lợi hơn.
Sau khi im lặng một khoảng thời gian, Khổng Trung Thiên chợt nghĩ tới một cách bèn ngẩng đầu nói: “Hay là thế này đi, chúng ta để những thế lực khác chia nhau cử ra cao thủ để tiến hành thử nghiệm, ba nhà quý tộc lớn sẽ không cử người nữa, tôi không tin Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể dẫn hơn năm trăm cao thủ tới đây, chỉ cần chúng ta tiếp tục tìm thì chắc chắn sẽ tìm thấy con sâu làm rầu nồi canh đó”.
Gia chủ nhà họ Chu và nhà họ Khương nghe thế thì hai mắt lập tức sáng người, tất nhiên bọn họ cũng không muốn Lâm Hàn có thể tham gia vào hội nghị quý tộc lần này, sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ, có thêm một quý tộc tới tranh giành sản nghiệp thì nhà họ Khổng và nhà họ Chu cũng sẽ nhận được ít hơn rất nhiều.
Mặt khác, vì chuyện của nhà họ Lâm và nhà họ Chu trước đó, tuy cuối cùng vẫn ngồi lại nói chuyện với nhau nhưng có thể thấy họ không nghĩ thế, nếu để Lâm Hàn tham gia vào hội nghị lần này thì chắc chắn nhà họ Chu và nhà họ Khương sẽ bị Lâm Hàn và nhà họ Tiêu nhắm vào.
Nhà họ Chu và nhà họ Khương đã mất rất nhiều rồi, bây giờ Lâm Hàn còn mạnh hơn những gì họ tưởng nhiều, nếu để anh tham gia vào hội nghị thì hai nhà quý tộc đó còn tham gia để làm gì nữa? Chi bằng trực tiếp dọn đồ bỏ về luôn, trực tiếp chuyển nhà ra khỏi Thiên Kinh cho xong, dù sao Thiên Kinh này cũng không còn chỗ cho họ dung thân nữa rồi.
Vì thế nhà họ Chu và nhà họ Khương tuyệt đối không muốn để Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, nhưng cứ để tiếp tục thử nghiệm thì bọn họ cũng không thể gánh nổi, vốn đã chẳng có bao nhiêu cao thủ, lúc nãy lại tổn thất thêm nhiều như thế, làm sao gánh nổi nữa.
Bấy giờ nghe thấy đề nghị của Khổng Trung Thiên, gia chủ nhà họ Chu và nhà họ Khương lập tức sáng mắt lên, cảm thấy khá ổn.
Làm thế thì bọn họ không cần phải tổn thất người mà vẫn tiếp tục thử nghiệm người Lâm Hàn mang đến, tìm thấy tay đấm bình thường trong số đó, đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị lần này.
“Làm thế cũng được đấy, nhưng bọn họ có chịu không?”, ông Khương chần chừ nói, dù sao thì trước kia người chịu trách nhiệm thử nghiệm luôn là quý tộc.
Sự đáng gờm của người Lâm Hàn mang đến thì các thế lực khác cũng trông thấy cả, chưa chắc họ đã chịu lấy cao thủ ra, cao thủ với quý tộc mà nói là rất quý, với các thế lực khác lại càng quý.
“Thế này”, Khổng Trung Thiên nói: “Chúng ta có thể cho mỗi thế lực cử ra khoảng một hai người, thế thì dù có tổn thất cũng sẽ là rất nhỏ, mặt khác chúng ta cũng nhớ những cao thủ họ cử ra, dù có tổn thất thì chúng ta vẫn tính là họ có những người đó, trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này vẫn tính đúng số cao thủ họ mang tới, vẫn có thể tranh giành lợi ích, thế thì tin chắc bọn họ sẽ chịu thôi”.
Gia chủ nhà họ Khương và nhà họ Chu nghe thế thì khẽ gật đầu, làm thế thì những thế lực đó cũng chỉ tổn thất ở chỗ cao thủ nhà mình bị thương mà thôi, không liên quan gì tới tranh giành lợi ích trong hội nghị.
Hơn nữa cộng thêm yêu cầu cưỡng chế từ ba nhà quý tộc thì tin chắc những thế lực đó cũng không làm khác được.
“Được, cứ làm thế đi”, gia chủ nhà họ Chu gật đầu nói.
Ông Khương nghe thế bèn đi về phía những thế lực khác, chuyện này phần lớn đều do ông ta làm, vì ông ta là một trong ba gia chủ nhà quý tộc, hơn nữa còn là người lớn tuổi nhất.
Sau khi đến trước mặt những gia chủ khác, ông Khương nói: “Các vị, chúng tôi vừa mới bàn bạc với nhau, vì tình huống khá đặc biệt, Lâm Hàn bên kia có quá nhiều người, trước đó quý tộc chúng tôi đã tổn thương quá nặng nên không thể cử ra cao thủ tiếp tục tiến hành thử nghiệm, nhưng thử nghiệm này lại không thể dừng được, phải tiếp tục, sau khi chúng tôi thương lượng thì quyết định để các thế lực khác cử cao thủ của mình ra tiến hành thử nghiệm”.
Ông Khương vừa dứt lời, gia chủ của những thế lực khác không đồng ý, đùa cái gì thế, đây có phải là cử cao thủ ra tiến hành thử nghiệm đâu, rõ ràng là dâng lên chịu chết.
“Ông Khương, làm thế không hay lắm đâu, gia tộc chúng tôi có tổng cộng ba cao thủ mà thôi, ông muốn chúng tôi đưa ra thì có khác gì đẩy gia tộc chúng tôi vào trong hố lửa?”
“Đúng đó, làm thế là không công bằng với chúng tôi, không được, không được!”
“Gia tộc chúng tôi cũng chẳng có được bao nhiêu, không thể gánh nổi tổn thất đâu”.
“Ông Khương, ông nói giúp chúng tôi với, làm thế chúng tôi tổn thất quá nhiều!”
Bấy giờ, những lời chống đối liên tục vang lên, không một thế lực nào ở Thiên Kinh muốn phối hợp.
Từ đầu ông Khương đã đoán được sẽ có cảnh tượng thế này, không có gì bất ngờ, nếu là ông ta thì cũng chẳng muốn, dù sao lần này chẳng khác gì đẩy cao thủ nhà mình ra chịu trận, tổn thất lực lượng cũng có nghĩa là mất đi những lợi ích vốn có trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh.
Ông Khương khoát tay bảo mọi người im lặng, tuy mọi người khá là khó chịu nhưng dù sao đó cũng là ông Khương, là gia chủ của nhà quý tộc, nhà họ Khương tổn thất nhiều cũng vẫn mạnh hơn bọn họ, không phải là người họ có thể đắc tội.
“Các vị cứ yên tâm, đừng vội nóng nảy, tất nhiên quý tộc chúng tôi sẽ không chèn ép mọi người quá đáng, chúng tôi đã bàn sẵn kế hoạch với nhau, hãy nghe tôi giải thích trước đã”, ông Khương cố nén giận, hiền lành nói.
Chương 918: Giải quyết vấn đề
Trên cao.
Nghe ông Khương nói thế, tất cả gia chủ của thế lực Thiên Kinh đều nhìn chằm chằm ông ta, chờ câu tiếp theo.
Ông Khương bắt đầu nói: “Đầu tiên quý tộc của chúng tôi sẽ không khiến các thế lực phải cử ra quá nhiều cao thủ, mọi người chỉ cần cử một người ra là được, những thế lực mạnh hơn thì thêm vài người nữa, nhưng chỉ vài người mà thôi, không tổn thất quá nhiều đâu, vả lại, Lâm Hàn bên đó chưa chắc đều là cao thủ, dù có là cao thủ cũng chưa chắc đã mạnh được như vậy, nên mọi người không cần phải lo lắng nhiều”.
Gia chủ các thế lực khác ở Thiên Kinh nghe thế thì bình tĩnh lại nhưng vẫn không nói tiếng nào, có thể thấy họ vẫn không muốn.
Dù sao theo lời ông Khương nói, dù bọn họ chỉ tổn thất rất ít thôi nhưng vẫn có vậy, với những thế lực nhỏ mà nói thì mỗi một cao thủ đều là lực lượng cực kỳ quan trọng, tổn thất một người cũng có thể khiến bọn họ mất đi rất nhiều lợi ích trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh.
Huống chi đó cũng chỉ là lời ông Khương nói mà thôi, tình hình thực tế thế nào ai mà nói được, nhỡ đâu tất cả những người Lâm Hàn dẫn tới đều là cao thủ tinh anh thì sao?
Nếu ông Khương không phải là gia chủ của quý tộc nhà họ Khương thì chắc những thế lực khác của Thiên Kinh đã lên tiếng trách mắng ông ta rồi.
Ông Khương thấy vậy, tất nhiên ông ta cũng biết từng đó không thể thay đổi suy nghĩ của bọn họ nên tiếp tục nói: “Tất nhiên, ba nhà quý tộc chúng tôi cũng đã bàn bạc với nhau, chúng tôi sẽ bồi thường nhất định cho mọi người, khi mọi người cử ra bất kỳ một cao thủ nào chúng tôi cũng sẽ ghi lại, dù những cao thủ đó bị thương trong quá trình thử nghiệm thì chúng tôi vẫn có số lượng ở đây, khi phân chia lợi nhuận thì vẫn dựa theo số cao thủ ban đầu đều tiến hành phân chia, sẽ không làm ảnh hưởng để việc tranh giành lợi ích, cùng lắm chỉ là những cao thủ đó bị thương, rồi cũng sẽ khỏi mà thôi, chẳng có một tổn thất nào khác cả, được không?”
Lời ông Khương nói khiến cho những gia chủ khác yên tâm hơn một chút, nói thế thì dù cao thủ nhà họ có bị thương, không tham gia được hội nghị quý tộc lần này thì vẫn không ảnh hưởng gì đến việc tranh giành lợi ích, chỉ khiến một vài cao thủ bị thương chút mà thôi, có vẻ chấp nhận được, huống chi những quan sát trước đó cũng chứng tỏ rằng người của Lâm Hàn ra tay rất tàn nhẫn, khiến tất cả các cao thủ của ba nhà quý tộc đều bị thương nặng nhưng vẫn có chừng mực, không để lại di chứng gì nên chẳng ảnh hưởng tới tương lai của những người đó, chỉ khiến họ mất đi sức chiến đấu tạm thời cho đến khi vết thương khỏi hẳn mà thôi.
Tuy tổng thể mà nói thì những thế lực đó cũng chẳng được lợi gì, nhưng nói chung là vẫn chấp nhận được, dù sao cũng là mệnh lệnh của quý tộc đưa ra, bọn họ không làm cũng khó.
Tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh cùng nhìn nhau, khẽ bàn luận.
Không bao lâu, các gia chủ đã bàn bạc và quyết định sẽ làm theo, cũng chỉ có thể làm thế mà thôi.
“Được rồi, chúng tôi sẵn lòng phối hợp, nhưng mong rằng ông Khương nói lời hãy giữ lấy lời”.
Một gia chủ lên tiếng.
Những người còn lại cũng cất lời, cùng ý kiến.
Ông Khương nghe thế bèn thở phào nhẹ nhõm, thế thì có thể tiếp tục tiến hành thử nghiệm người của Lâm Hàn, không rơi vào cảnh kiếm củi ba năm lại đốt trong một giờ.
“Tất nhiên rồi, tôi nói chuyện luôn có chữ tín, chuyện đó mọi người đều biết rõ mà”, ông Khương cười cười nói.
Sau đó, ông Khương quay lại báo cho người của nhà họ Chu và người nhà họ Khổng rồi dựa theo tình hình lực lượng của từng thế lực để quyết định họ sẽ cử ra bao nhiêu cao thủ.
Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến tổng cộng hơn năm trăm người, trước đó đã kiểm tra hết ba mươi người, tất cả đều là cao thủ, không có ngoại lệ, đều là cao thủ tinh anh cả, sức mạnh đáng gờm, thậm chí còn lợi hại hơn cả cao thủ tinh anh của quý tộc bọn họ.
Lâm Hàn và nhà họ Tiêu còn lại chưa đến năm trăm người cần phải tiến hành thử nghiệm.
Tuy là rất nhiều, thử nghiệm cũng rất phiền toái, nhưng với ba nhà quý tộc lớn trước đó cùng với phần lớn thế lực giúp đỡ thì sẽ không đến nỗi nào.
Dù sao mấy ngày nay phần lớn cao thủ của các thế lực đều tề tựu lại đây, có thể nhiều hơn người Lâm Hàn mang đến nên tất nhiên không mấy khó khăn.
Chẳng mấy chốc, ba nhà quý tộc lớn đã xác định được số cao thủ các thế lực cần cử ra và gọi từng người một.
Sau khi sắp xếp xong hết, tất cả đều xếp hàng ngay ngắn bên dưới thì gia chủ của ba nhà quý tộc lớn đều thở phào nhẹ nhõm.
“Lần này vấn đề được giải quyết rồi, Lâm Hàn tưởng rằng chút thủ đoạn của cậu ta có thể làm khó được chúng ta ư? Cậu ta đã quên rằng thành phố Thiên Kinh này có rất nhiều thế lực, cộng hết số cao thủ lại sẽ nhiều hơn lượng người bọn họ mang đến rất nhiều, làm gì có chuyện chúng ta không giải quyết được?”, Khổng Trung Thiên cười nói, cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề, ông ta cũng khá vui vẻ.
Ông Khương cũng khẽ gật đầu nói: “Lâm Hàn mang nhiều người tới thì có tác dụng gì, chúng ta vẫn có thể kiểm tra được hết toàn bộ, chỉ cần kiểm tra ra một người không phải là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thì chúng ta có thể căn cứ vào quy định đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
Gia chủ nhà họ Chu cũng khẽ thở dài, nếu không có sự hỗ trợ của phần lớn thế lực vùng xám Thiên Kinh, với ba nhà quý tộc mà nói thì đúng là không thể làm gì được Lâm Hàn, dù sao nhà họ Chu và nhà họ Khương đã tổn thất rất nặng nề trước đó, trong gia tộc không thể lôi đâu ra được cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Khổng Tử Dục giả ngu bên cạnh cũng im lặng không nói gì.
Ba nhà quý tộc muốn giải quyết vấn đề nhưng thực chất là đang hại cả các thế lực khác trong Thiên Kinh, bây giờ tiến hành kiểm tra hết hơn năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến cũng đồng nghĩa với việc tất cả các thế lực sẽ mất đi sức chiến đấu của hơn năm trăm cao thủ.
Khổng Tử Dục không rõ kế hoạch cụ thể của Lâm Hàn là gì, sau đó anh còn sắp xếp gì khác nữa không, nhưng chỉ cần bước này thành công thì tất cả những cao thủ còn đủ sức chiến đấu của các thế lực khác trong thành phố Thiên Kinh chẳng cũng chỉ đánh ngang tay với người của Lâm Hàn.
Nói cách khác, Lâm Hàn có thể trực tiếp dùng tới vũ lực để gây hấn với tất cả các thế lực trong Thiên Kinh, không cần bất kỳ kế hoạch nào!
Huống chi, chưa chắc tất cả các thế lực vùng xám của Thiên Kinh đã chịu bắt tay hợp tác với nhau, chưa chắc Lâm Hàn chỉ có hơn năm trăm cao thủ, anh có thể gọi thêm nhiều cao thủ hơn từ nhà họ Lâm bí ẩn và mạnh mẽ tới hỗ trợ.
Vả lại, căn cứ vào sự hiểu biết của Khổng Tử Dục với Lâm Hàn thì chắc chắn anh sẽ không ngu ngốc dùng đến bạo lực, chắc chắn anh sẽ có kế hoạch, dùng nó dẫn đến thắng lợi. Dù sao dùng bạo lực cũng sẽ có xác suất xảy ra biến cố, dù không có biến cố thì khi thắng rồi Lâm Hàn cũng sẽ tổn thương kha khá, tất nhiên anh không ngu ngốc tới vậy, vì thế lực vùng xám Thiên Kinh mà gánh chịu tổn thất.
Có lẽ, Khổng Tử Dục đã dần đoán được kế hoạch thật sự mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu muốn thực hiện trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
Chương 919: Nghiêng về một phía
“Cậu Lâm, xem ra bọn họ thật sự sử dụng cao thủ của tất cả các thế lực ở thành phố Thiên Kinh rồi, cậu xem, đang điều động ở bên kia kìa”, Lâm Phong nhỏ giọng nói.
Lâm Hàn gật đầu: “Xem ra đây là kế hoạch sau khi bọn họ bàn bạc, thật sự muốn kiểm tra tất cả năm trăm người chúng ta dẫn đến”.
Trước đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng từng nghĩ đến tình huống như thế, lúc đó Tiêu Nhã cũng nói nếu cao thủ của ba quý tộc không đủ, rất có thể sẽ nghĩ cách huy động tất cả cao thủ của các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh.
Bây giờ xem ra đúng là như thế, quả nhiên ba quý tộc muốn điều động tất cả cao thủ của các thế lực đến kiểm tra hơn năm trăm người Lâm Hàn và Tiêu Nhã dẫn đến.
Mà tình huống như thế thật sự khá có lợi với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu.
Dù sao trong năm trăm người này, ngoài mấy chục người của nhà họ Tiêu thì những người còn lại đều rất có bản lĩnh, có thể làm cao thủ tinh anh của ba quý tộc lớn bị thương nặng trong vòng một phút, chứ đừng nói là đối đầu với cao thủ của những thế gia bình thường, sẽ còn đơn giản hơn nữa.
Mà như thế chỉ cần tiến hành kiểm tra toàn bộ, cũng có nghĩa là năm trăm cao thủ Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến còn chưa ra tay, chỉ kiểm tra thôi đã có thể làm trọng thương hơn năm trăm cao thủ của đối phương, làm bước đệm cho kế hoạch tiếp theo của bọn họ.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng hơi bất ngờ, không ngờ kế hoạch lại có thể thuận lợi đến thế, mỗi một phương diện, mỗi một quá trình gần như đều phát triển theo hướng có lợi nhất theo mấy tình huống mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã đã đoán trước.
Nhưng nghĩ kỹ lại cũng có thể hiểu được, dù sao ba quý tộc và các thế lực khác của thành phố Thiên Kinh chỉ cho rằng Lâm Hàn muốn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, muốn tranh giành chút lợi ích, muốn tiến vào Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, chứ không ngờ mục đích thật sự của Lâm Hàn là thống lĩnh tất cả các quý tộc của Vùng Xám Thiên Kinh, từ đó gián tiếp khống chế toàn bộ Vùng Xám Thiên Kinh.
Dù sao Vùng Xám thành phố Thiên Kinh cũng có nhiều thế lực như vậy, ba quý tộc hoàn toàn không ngờ Lâm Hàn và nhà họ Tiêu lại có suy nghĩ này.
Cả việc Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến hơn năm trăm cao thủ, ba quý tộc cũng chưa từng nghĩ tới.
Dẫu sao sức mạnh của Lâm Hàn đã vượt xa bọn họ từ lâu, cho nên không ai ngờ đến, cũng giúp cho kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu tiến hành thuận lợi.
Nhưng đương nhiên Lâm Hàn sẽ không vạch trần, nếu ba quý tộc muốn đưa nhiều cao thủ như thế cho thuộc hạ của anh làm trọng thương, đương nhiên anh cũng cực kỳ sẵn lòng.
Lúc này, ba quý tộc cũng đã dần huy động được cao thủ của các thế lực thuộc Vùng Xám Thiên Kinh, thực lực của những cao thủ này vốn không chênh lệch nhau nhiều, cho nên chỉ cần ghi lại đến từ thế lực nào và số lượng là được.
Ba quý tộc điều động gần năm trăm cao thủ dùng để đối phó với người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến kiểm tra.
Lúc này cũng không cần phải chọn người nữa, bắt đầu tiến hành kiểm tra toàn bộ luôn, không để lại một ai cả.
Người Lâm Hàn đưa đến thấy thế đương nhiên là rất phối hợp, sẵn lòng tiến hành tỷ thí, cũng có thể nói là tiến hành một trận hành hạ từ một phía.
Vì số lượng khá đông, cho nên lúc này bèn tiến hành kiểm tra năm mươi người một lượt.
Chẳng mấy chốc, năm mươi thuộc hạ của Lâm Hàn và năm mươi cao thủ đến từ các thế lực khác của thành phố Thiên Kinh đã chuẩn bị sẵn sàng, mỗi một nhóm đều có trọng tài riêng tiến hành giám sát, nói là trọng tài chứ thật ra cũng không cần giám sát cái gì, chỉ cần theo dõi một chút là được.
Những cao thủ còn lại không phải ra trận cũng đều đứng quan sát.
“Lần này phải tiến hành kiểm tra tất cả những người Lâm Hàn đưa đến, chắc Lâm Hàn cũng chịu rồi nhỉ”.
“Đúng đó, không ngờ ba quý tộc lại nghĩ đến cách này, đúng là tàn nhẫn, không cho Lâm Hàn chút cơ hội nào luôn”.
“Lâm Hàn này đưa đến hơn năm trăm người, chỉ cần kiểm tra ra một tay chân bình thường nào, theo quy định, trong vòng ba năm Lâm Hàn sẽ không có tư cách tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh”.
“Mọi người nói xem, có khi nào năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ không?”
“Không thể nào không thể nào, sao có thể như thế được? Lấy đâu ra hơn năm trăm cao thủ chứ!”
Lúc cao thủ của các thế lực bàn tán sôi nổi nhóm tỷ thí đầu tiên cũng sắp bắt đầu.
Tiếng chuông vang lên, tỷ thí chính thức bắt đầu.
Tỷ thí năm mươi nhóm người bắt đầu cùng một lúc.
Tiếng chuông vừa vang, một bên của năm mươi nhóm người gần như đồng thời ra tay, hoàn toàn không hề do dự.
Mà bên xông lên này không hề có ngoại lệ, đều là người của Lâm Hàn.
Thấy thế, gia chủ của ba quý tộc đều có cảm giác không ổn, ba trận tỷ thí trước đó cũng đều như thế, kết quả cũng giống hệt nhau, lúc này nhìn thấy lịch sử lặp lại, bọn họ lập tức có dự cảm chẳng lành.
“Đừng nói năm mươi người này đều là cao thủ đấy nhé?”, ông Khương nhìn thấy cảnh này cũng hơi run rẩy nói.
Sắc mặt của chủ nhà họ Chu cũng cực kỳ khó coi, đã nói không nên lời nữa.
Mà Khổng Trung Thiên cũng hơi bất ngờ: “Lâm Hàn này lấy đâu ra nhiều cao thủ thế? Cộng với ba mươi người trước cũng đã có tám mươi cao thủ rồi, chắc chắn trong những người còn lại vẫn còn cao thủ”.
“Thực lực của Lâm Hàn này, quý tộc hoàn toàn không thể sánh bằng, đã vượt xa quý tộc rồi”, ông Khương bất đắc dĩ nói.
Nếu sớm biết Lâm Hàn mạnh như vậy, chắc chắn ông Khương sẽ không tham gia vào chuyện này, Lâm Hàn này là tồn tại nhà họ Khương bọn họ không trêu vào được.
Khổng Trung Thiên nghe vậy cũng thấy bất đắc dĩ, ông ta cũng không ngờ Lâm Hàn lại có thực lực mạnh như vậy, sớm biết thế đã phái thêm mấy người cố điều tra, có lẽ cũng sẽ không chịu thiệt thòi như bây giờ.
Mà mấy cao thủ của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh nhìn thấy cảnh này cũng rất ngạc nhiên.
Có thể lập tức xông lên khi vừa bắt đầu tỷ thí chỉ có hai khả năng, một là bị ngu, hai là có niềm tin tuyệt đối với thực lực của mình.
Mà sau mấy trận tỷ thí trước đó, rất rõ ràng là tình huống thứ hai.
Lúc này, tỷ thí bắt đầu chưa tới một phút, còn chưa kết thúc thì trên bãi đất trống ở mỗi nhóm đấu chỉ còn một người đứng thẳng, người ngã xuống đều đã bị thương nặng, mà người còn đứng thì không hề có ngoại lệ, đều là thuộc hạ của Lâm Hàn.
Năm mươi nhóm tỷ thí đều là người của Lâm Hàn thắng.
Rất nhiều thế lực của thành phố Thiên Kinh đã tổn thất sức chiến đấu của năm mươi cao thủ!
Thấy thế, sắc mặt ba gia chủ của quý tộc đều cực kỳ khó coi.
Các cao thủ đang vây xem cũng rất ngạc nhiên, không ngờ kết quả lại nghiêng về một phía như thế.
Chương 920: Ngoan cố
“Lâm Hàn tìm đâu ra nhiều cao thủ tinh anh như vậy?”
“Sao tôi chưa bao giờ nghe nói Hoa Hạ có một thế lực lợi hại đến vậy?”
“Chẳng lẽ là thế lực lớn ngầm nào đó mà chúng ta chưa từng nghe nói đến?”
Lúc này trên mặt gia chủ ba nhà quý tộc tràn đầy nghi hoặc.
“Vậy phải làm sao đây? Chắc không đến nỗi gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ chứ?”, lúc này gia chủ nhà họ Chu tỏ ra cực kỳ không dám tin.
Gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy thì lắc đầu lia lịa: “Không thể nào, chắc chắn sẽ không có nhiều cao thủ vậy đâu, tôi không tin. Cứ tiếp tục kiểm tra đi, tôi cũng muốn xem thử gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến này có thật đều là cao thủ không!”
Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương nghe thế cũng gật đầu lia lịa, tuy trước mắt thấy thực lực của những người do Lâm Hàn mang đến quả thật có chút phô trương đáng sợ, nhưng nếu nói gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ, họ chắc chắn sẽ không tin. Đào tạo một cao thủ cần nhiều tài nguyên như vậy, nếu Hoa Hạ thật sự có một thế lực mạnh đến thế, trên cương vị là quý tộc họ không thể không biết được.
Lúc này mấy người Lâm Hàn và Tiêu Nhã ở bên khác cũng đang nhìn về phía gia chủ ba nhà quý tộc.
“Có khi nào họ sẽ ngừng kiểm tra vì thiệt hại không?”, Tiêu Nhã hơi lo lắng hỏi.
Nếu ba nhà quý tộc ngừng kiểm tra sẽ không có lợi lắm đối với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, dù sao đến bây giờ cao thủ phe Lâm Hàn cũng chỉ mới đánh trọng thương ba mươi cao thủ của ba nhà quý tộc và năm mươi cao thủ của mỗi thế lực khác ở thành phố Thiên Kinh thôi.
Mặc dù tổng cộng tám mươi cao thủ đã nhiều rồi, nhưng so với đông đảo cao thủ mà toàn bộ thế lực Vùng Xám Thiên Kinh có, tám mươi người có vẻ rất ít.
Nên tất nhiên Lâm Hàn và Tiêu Nhã hi vọng ba nhà quý tộc sẽ ngoan cố tục làm kiểm tra. Nếu cứ vậy kiểm tra tiếp hết, không có bất ngờ gì xảy ra thì cao thủ phe Lâm Hàn có thể làm trọng thương gần năm trăm cao thủ phe họ, cao thủ nhà họ Tiêu chỉ cần chịu trách nhiệm tự vệ là được, không cần theo đánh trọng thương đối thủ.
Thậm chí Lâm Hàn và Tiêu Nhã còn ước gì ba nhà quý tộc sẽ ngoan cố kiểm tra hết đợt này sang đợt khác, vậy thì kế hoạch tiếp theo của Lâm Hàn và Tiêu Nhã sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, chẳng qua trong tình hình này rõ ràng không có khả năng lắm, chỉ mong ba nhà quý tộc có thể ngoan cố đến mức kiểm tra hết gần năm trăm cao thủ phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng cảm thấy thỏa mãn rồi.
“Chắc không tới mức đó đâu, đừng thấy nhà họ Khổng giữ thái độ trung lập mà nghĩ họ hiền, trên thực tế họ có tham vọng rất lớn, gia chủ nhà họ Khổng cũng rất trọng lợi ích. Nếu cứ thế ngừng lại để chúng ta thuận lợi tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này tất nhiên sẽ uy hiếp đến quyền lợi của ông ta với mức độ rất lớn, gia chủ nhà họ Khổng chắc chắn sẽ không đồng ý”, Lâm Hàn cười đáp.
Tiêu Nhã nghe thế cũng khẽ gật đầu, cô ấy hiểu khá rõ về Khổng Trung Thiên, ông ta đúng là một người như vậy, bắt Khổng Trung Thiên từ bỏ hiển nhiên là không có khả năng.
Trong khi Lâm Hàn và Tiêu Nhã đang bàn bạc, cả hai người cũng thấy ba nhà quý tộc đã hành động.
Sau khi gia chủ ba nhà quý tộc ra lệnh, cuộc kiểm tra tiếp tục diễn ra.
Gia chủ các thế lực khác của thành phố Thiên Kinh thấy vậy đều hơi ngờ vực.
“Sao vẫn muốn tiếp tục kiểm tra thế? Việc này chẳng phải đưa nhiều cao thủ của chúng ta lên trước sao?”
“Đúng đó, tuy nó sẽ không ảnh hưởng đến việc chúng ta tranh đoạt quyền lợi trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nhưng để những cao thủ này bị đánh trọng thương cũng không tốt lắm đâu!”
“Tôi thì cảm thấy quyết sách của ba nhà quý tộc cũng đúng. Đã tới nước này rồi, nếu ngừng lại sẽ khiến người ta không cam lòng lắm, có lẽ kiểm tra thêm lần nữa sẽ có thể tìm ra tay chân bình thường dưới trướng Lâm Hàn thì sao?”
“Chính xác, tôi cũng không tin toàn bộ gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều thật sự là cao thủ được đào tạo bài bản, không có một tên tay chân bình thường nào cả”.
Cả đám gia chủ xôn xao bàn tán, có người đồng ý cách làm của ba nhà quý tộc, nhưng đa số đều khá phản đối và cảm thấy không ổn.
Nhưng dù họ đồng ý hay phản đối, họ cũng không thể thay đổi được gì vì quyền quyết định nằm trong tay gia chủ ba nhà quý tộc.
Chẳng mấy chốc cuộc kiểm tra tiếp tục diễn ra.
Năm mươi cao thủ của các thế lực lớn thành phố Thiên Kinh trước đó đều đã được đưa đi điều trị sau khi bị thương, năm mươi người thắng trận đấu của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì được đưa sang bên cạnh đợi, sau đó tiếp tục kiểm tra những người còn lại của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu.
Năm mươi người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu và năm mươi cao thủ đến từ các thế lực lớn thành phố Thiên Kinh rất nhanh đã đứng đối diện nhau, chuẩn bị bắt đầu so tài.
Tiếng chuông vang lên, cuộc tỉ thí lại bắt đầu.
Tình hình lần này cuối cùng cũng khác hơn chút so với mấy lần trước.
Mặc dù cũng có hơn một nửa thuộc hạ của Lâm Hàn lập tức xông lên khi cuộc tỉ thí vừa bắt đầu, nhưng cũng có một số ít người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu không xông lên ngay mà đứng tại chỗ chuẩn bị.
“Nhìn kìa, mấy tên không dám xông lên có vẻ không phải cao thủ được huấn luyện bài bản”.
“Cuối cùng cũng kiểm tra ra, để xem người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể nói gì nữa đây!”
“Cao thủ nhiều đi chăng nữa thì có lợi ích gì? Miễn là dẫn theo tay đánh bình thường đã vi phạm quy định, cậu ta cũng không thể tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh trong vòng ba năm”.
“Ha ha, cuối cùng cũng tìm được, chẳng phải trước đó Lâm Hàn ngông cuồng lắm sao?”
“Sao tôi lại thấy những người không xông lên hơi quen mắt nhỉ?”
Các cao thủ của những thế lực lớn thành phố Thiên Kinh thấy tình huống này đều cực kỳ mừng rỡ.
Lúc này trên sân đấu có vài cao thủ thấy đối thủ đối diện mình không xông lên ngay như thuộc hạ của Lâm Hàn trước đó, họ cho rằng mình gặp được tay đánh bình thường nên lập tức vui mừng, dứt khoát tiếp cận định xử gọn đối phương.
Nhưng sau khi đánh nhau, những người này ngạc nhiên phát hiện ra đối phương không phải tay đánh bình thường mà rất giỏi võ, hoàn toàn là cấp bậc cao thủ, thậm chí còn là cao thủ tinh anh có thể thắng họ.
Những cao thủ không xông lên trước này là cao thủ đến từ nhà họ Tiêu.
Bởi vì sức mạnh tổng thể của họ chưa đủ nên nhận được lệnh chỉ cần không thua tỉ thí là được, nhiệm vụ chủ yếu nhất vẫn là bảo toàn bản thân, không làm ảnh hưởng tới sức chiến đấu phần sau, không thể bị thương vì cuộc tỉ thí này.
Nên những cao thủ đến từ nhà họ Tiêu này cũng không tùy tiện tấn công khi phát hiện thực lực của đối thủ chẳng ra gì, chỉ tiếp tục cẩn thận vây quanh nhau, yên lặng đợi đến thời gian là được, họ không cần phải đi đánh đối phủ.
Chẳng mấy chốc đã qua một phút.
Ban đầu các cao thủ của mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh đều đang mong đợi, sau khi nhìn thấy kết quả, ai cũng có vẻ mặt khó coi.
Vẫn là hơn một nửa cao thủ đến từ các thế lực lớn thành phố Thiên Kinh bị thương nặng, điều này nằm trong dự liệu, nhưng những người mà họ cho rằng không phải cao thủ trên sân đấu đều giành thế hòa, không hề xuất hiện kết quả nghiêng về một phía như trong tưởng tượng, nói cách khác tuy những người này không quá lợi hại nhưng vẫn thuộc cấp bậc cao thủ!
Trên bãi đất trống bên ngoài sân vận động ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.
Lâm Hàn nhìn ba gia chủ thương lượng đến mức mặt đỏ tía tai, sau đó tự mình đến chọn người tiếp tục kiểm tra, anh cảm thấy rất buồn cười.
Dù không nghe thấy ba quý tộc thương lượng gì, nhưng Lâm Hàn cũng có thể đoán ra được đại khái, cuối cùng bọn họ cũng cắn răng tiếp tục.
Anh cảm thấy hơi buồn cười, xem ra gia chủ của ba quý tộc này vẫn cho rằng năm trăm người Lâm Hàn dẫn tới không phải đều là cao thủ được huấn luyện bài bản, cho rằng trong này có tay chân bình thường.
Tiêu Nhã ở bên cạnh nhìn thấy cũng cảm thấy hơi buồn cười: “Ba gia chủ này cũng không hiểu rõ về phương diện cao thủ lắm, dựa vào cái gì mà cho rằng bọn họ có thể chọn ra tay chân bình thường chứ?”
“Có lẽ làm thế sẽ khiến mình thấy yên tâm hơn chăng”, Lâm Hàn cười đáp.
Nghe vậy, Tiêu Nhã bất đắc dĩ lắc đầu, thế này thì không cần nghĩ đến kết quả sau đó nữa, hoàn toàn có thể đoán được ba quý tộc sẽ tiếp tục tổn thất nhiều cao thủ hơn.
Nhưng đây chắc chắn là chuyện tốt với Lâm Hàn và Tiêu Nhã, sức mạnh của ba quý tộc giảm đi, đương nhiên việc thực hiện kế hoạch của họ sẽ càng thuận lợi hơn.
Người của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh đang vây xem thấy thế cũng tỏ vẻ khó hiểu, vì sao hai mươi người được chọn trước đó đều là cao thủ tinh anh? Bên phía Lâm Hàn thật sự có nhiều cao thủ như thế sao? Muốn chọn ra tay chân bình thường cũng không có.
“Xem kìa, gia chủ của ba quý tộc tự mình đến chọn lựa rồi”.
“Có lẽ gia chủ của ba quý tộc cũng sốt ruột, thật sự đã tổn thất quá nhiều cao thủ”.
“Đúng đó, chưa được bao lâu mà ba quý tộc đã tổn thất hai mươi cao thủ tinh anh, cũng may là quý tộc, chứ với những thế lực bình thường như chúng ta thì thật sự không chịu được tổn thất như vậy đâu”.
“Chắc lần này có thể chọn trúng tay chân bình thường nhỉ? Bên phía Lâm Hàn có nhiều cao thủ vậy sao?”
Cao thủ của các thế lực không ngừng bàn tán, Lâm Hàn cũng trở nên càng thần bí hơn trong lòng bọn họ.
Trước đó bọn họ nhìn thấy Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dẫn hơn năm trăm người đến còn chế giễu Lâm Hàn và nhà họ Tiêu không biết phép tắc, mang theo nhiều tay chân bình thường đến như vậy, nhưng bây giờ xem ra không phải thế, dường như trong năm trăm người này có hơi nhiều cao thủ.
Giống như khi nãy, đều đã chọn ngẫu nhiên hai mươi người rồi, kết quả đều là cao thủ, còn là cao thủ tinh anh nữa.
Lúc này, ba quý tộc cũng vội vàng lựa chọn, lần này bọn họ không quan tâm phải chọn từ trước đến sau gì nữa, đều chọn ngẫu nhiên hết.
Đương nhiên bọn họ cũng phải suy xét cẩn thận, dù bọn họ không hiểu về cao thủ lắm, vì bình thường gia chủ của quý tộc còn phải xử lý rất nhiều chuyện, hoàn toàn không rảnh quan sát quá trình huấn luyện của cao thủ gia tộc, nhưng dẫu sao vẫn có hiểu chút chút.
Có điều sau khi lựa chọn xong, gia chủ của ba quý tộc lại hơi đau đầu, ngoài cao thủ của nhà họ Tiêu mà bọn họ đã biết trước, thì những thuộc hạ khác của Lâm Hàn trông chẳng khác gì nhau, hoàn toàn không thể biết ai có khả năng là tay chân bình thường hơn.
Hết cách, bọn họ chỉ có thể tùy tiện chọn theo cảm giác.
Chẳng mấy chốc, gia chủ của ba quý tộc đã chọn ra mười người muốn kiểm tra bên phía Lâm Hàn, đồng thời cũng phái mười cao thủ bên phía mình ra.
Lúc này, ba quý tộc đã không còn cao thủ tinh anh nữa, chỉ có thể phái tay chân bình thường ra kiểm tra.
Lâm Hàn nhìn, cười bất đắc dĩ, cũng không biết là may mắn hay là gì, vì trong mười người ba gia chủ chọn ra lúc này có hơn một nửa là người của Tôn Hàn Các.
Phải biết rằng trong những người Lâm Hàn mang đến, người của Tôn Hàn Cát chiếm số lượng rất ít, có thể chọn được nhiều như vậy trong một lần, Lâm Hàn cũng không biết nên nói ba gia chủ của quý tộc may mắn hay xui xẻo nữa.
Mà bây giờ Lâm Hàn cũng đã có thể đoán trước kết quả của lần tỷ thí này rồi.
Tuy năng lực tác chiến đoàn thể của Tôn Hàn Các không bằng cao thủ nhà họ Lâm, dù sao cũng không dễ phối hợp như thế, cũng chưa từng đào tạo phương diện này.
Nhưng nói về thực lực cá nhân thì người của Tôn Hàn Các lại cực kỳ đáng sợ.
Cao thủ tinh anh của ba quý tộc còn bị cao thủ nhà họ Lâm hành hạ thành như thế, chứ đừng nói tới bây giờ là cao thủ bình thường của bọn họ đấu với người của Tôn Hàn Các, kết cục chắc chắn sẽ thê thảm hơn thế nữa.
Lâm Hàn lắc đầu, sau đó tiếp tục theo dõi, muốn xem người của ba quý tộc cứng đầu đến mức nào, có thể tiếp tục bao lâu nữa.
Mười người bên phía Lâm Hàn và mười cao thủ ba quý tộc phái ra nhanh chóng đứng đối diện nhau, chuẩn bị bắt đầu.
Tiếng chuông vang lên, trận đấu bắt đầu.
Dưới sự chờ mong của mọi người, quá trình và kết quả vẫn không khác lần trước là bao, thậm chí còn thê thảm hơn.
Quá trình tỷ thí lại nghiêng về một phía, mười người của Lâm Hàn hành hạ cao thủ ba quý tộc phái ra tỷ thí, đồng thời còn khiến bọn họ bị thương nặng.
“Đưa đi trị liệu…”, chủ nhà họ Khổng nhìn cảnh trước mắt, bất đắc dĩ nói.
Chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương cũng sắp xếp cao thủ đưa hai người bị thương nặng của gia tộc mình đi trị liệu.
Chẳng mấy chốc, gia chủ của ba quý tộc cũng nhận được báo cáo của thuộc hạ, kết quả giống hệt như trước đó, những cao thủ này bị ngoại thương rất nặng, có thể hồi phục lại như cũ, sẽ không để lại di chứng gì, nhưng cần phải mất một khoảng thời gian, chắc chắn là không thể tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
Lúc này chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương đã nói không nên lời nữa, bọn họ cũng không biết nên làm sao cho phải. Ba lần kiểm tra, dùng đủ cách chọn ra ba mươi người trong số những người Lâm Hàn dẫn đến, kết quả đều là cao thủ võ công cao cường.
Cho dù bọn họ xui xẻo đến đâu cũng phải chọn được một tên tay chân bình thường chứ, dù không chọn được tay chân bình thường thì tốt xấu gì cũng nên chọn trúng một cao thủ không lợi hại lắm.
Nhưng mà đều không có ngoại lệ, ba mươi người này đều là cao thủ tinh anh, thậm chí mười người được chọn khi nãy còn lợi hại và đáng sợ hơn những cao thủ trước đó.
Chủ nhà họ Chu và chủ nhà họ Khương chợt cảm thấy hơi tuyệt vọng, Lâm Hàn như vậy, bọn họ nên đối mặt, nên đối phó với anh như thế nào đây?
Lần trước đối mặt với Lâm Hàn trong trận chiến quý tộc, bọn họ đã cảm nhận được sự mạnh mẽ và đáng sợ của anh rồi.
Nếu nói lần trước Lâm Hàn đem lại cho bọn họ cảm giác thần bí mà mạnh mẽ, thì lần này Lâm Hàn cho bọn họ cảm giác mạnh đến mức khiến người ta không thở nổi, hoàn toàn không có cách nào để đối mặt nữa.
Lúc này sắc mặt của chủ nhà họ Khổng cũng rất lúng túng, tính cả cao thủ tổn thất trước đó, nhà họ Khổng đã tổn thất gần hai mươi cao thủ, trong đó còn có hơn một nửa là cao thủ tinh anh, nói cách khác đến bây giờ, thực lực của nhà họ Khổng đã bị thiệt hại gần một nửa.
Bây giờ còn chưa xảy ra chuyện gì, chỉ đi kiểm tra người Lâm Hàn dẫn đến có phải đều là cao thủ không thôi đã khiến nhà họ Khổng đứng đầu bốn quý tộc bị thiệt hại gần một nửa thực lực rồi?
Chương 917: Hành động bất đắc dĩ
Gia chủ của ba quý tộc lớn cùng nhìn nhau, ai cũng mang vẻ mặt xấu hổ, hoàn toàn không biết phải nói gì.
Bấy giờ, bọn họ đã ý thức được rằng dường như họ đã luôn xem thường Lâm Hàn, số lượng cao thủ trong số năm trăm người này có lẽ vượt xa con số mà họ đoán.
Nhưng đến thời điểm hiện tại bọn họ vẫn không nghĩ rằng Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể dẫn ngần ấy cao thủ đến đây, không có một tay đấm bình thường nào, chuyện đó thật sự quá kinh khủng.
Nhưng lúc này, cả gia chủ nhà họ Khổng cũng chẳng biết phải nói gì.
Ông vừa không muốn Lâm Hàn tham dự vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, điều đó khiến bọn họ tổn thất quá lớn, còn có thể khiến nhà họ Khổng bỏ qua cơ hội cực kỳ tốt lúc bấy giờ.
Nhất là khi biết được thực lực Lâm Hàn mạnh mẽ như thế nên lại càng không muốn, nếu để anh tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này thì nhà họ Khổng chẳng những không thể trở thành người thắng đậm nhất theo đúng kế hoạch ban đầu, thậm chí kết quả còn có thể thảm hơn cả nhà họ Chu với nhà họ Khương. Dù sao với những lời đã nói trước đó thì có lẽ Lâm Hàn đã biết nhà họ Khổng cử cao thủ đến để ám sát mình rồi.
Tuy vì một vài lý do ngoài ý muốn nên cuối cùng hành động ám sát còn chưa tiến hành nên càng miễn bàn đến thành công, nhưng nhà họ Khổng cũng đã cử cao thủ đi ám sát anh, đó là sự thật và mối thù này cũng đã hình thành.
Nhưng cứ tiếp tục thế này thì không bàn đến việc nhà họ Chu với nhà họ Khương có muốn hay không, nhà họ Khổng cũng không thể chấp nhận được tổn thất như thế nữa.
Cứ để thế này, dù cuối cùng tìm thấy tay đấm bình thường Lâm Hàn dẫn tới, đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị quý tộc lần này thì tổn thất đó là thứ mà nhà họ Khổng không nỡ nhìn thẳng, căn bản không còn tí quyền nào để lên tiếng trong hội nghị nữa, cũng chẳng thể lấy được bất kỳ lợi ích gì.
Bấy giờ, Khổng Trung Thiên cảm thấy mình tiến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong, cứ thể này sẽ cực kỳ bất lợi với nhà họ Khổng, nhưng dừng lại thì lại càng bất lợi hơn.
Sau khi im lặng một khoảng thời gian, Khổng Trung Thiên chợt nghĩ tới một cách bèn ngẩng đầu nói: “Hay là thế này đi, chúng ta để những thế lực khác chia nhau cử ra cao thủ để tiến hành thử nghiệm, ba nhà quý tộc lớn sẽ không cử người nữa, tôi không tin Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể dẫn hơn năm trăm cao thủ tới đây, chỉ cần chúng ta tiếp tục tìm thì chắc chắn sẽ tìm thấy con sâu làm rầu nồi canh đó”.
Gia chủ nhà họ Chu và nhà họ Khương nghe thế thì hai mắt lập tức sáng người, tất nhiên bọn họ cũng không muốn Lâm Hàn có thể tham gia vào hội nghị quý tộc lần này, sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ, có thêm một quý tộc tới tranh giành sản nghiệp thì nhà họ Khổng và nhà họ Chu cũng sẽ nhận được ít hơn rất nhiều.
Mặt khác, vì chuyện của nhà họ Lâm và nhà họ Chu trước đó, tuy cuối cùng vẫn ngồi lại nói chuyện với nhau nhưng có thể thấy họ không nghĩ thế, nếu để Lâm Hàn tham gia vào hội nghị lần này thì chắc chắn nhà họ Chu và nhà họ Khương sẽ bị Lâm Hàn và nhà họ Tiêu nhắm vào.
Nhà họ Chu và nhà họ Khương đã mất rất nhiều rồi, bây giờ Lâm Hàn còn mạnh hơn những gì họ tưởng nhiều, nếu để anh tham gia vào hội nghị thì hai nhà quý tộc đó còn tham gia để làm gì nữa? Chi bằng trực tiếp dọn đồ bỏ về luôn, trực tiếp chuyển nhà ra khỏi Thiên Kinh cho xong, dù sao Thiên Kinh này cũng không còn chỗ cho họ dung thân nữa rồi.
Vì thế nhà họ Chu và nhà họ Khương tuyệt đối không muốn để Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, nhưng cứ để tiếp tục thử nghiệm thì bọn họ cũng không thể gánh nổi, vốn đã chẳng có bao nhiêu cao thủ, lúc nãy lại tổn thất thêm nhiều như thế, làm sao gánh nổi nữa.
Bấy giờ nghe thấy đề nghị của Khổng Trung Thiên, gia chủ nhà họ Chu và nhà họ Khương lập tức sáng mắt lên, cảm thấy khá ổn.
Làm thế thì bọn họ không cần phải tổn thất người mà vẫn tiếp tục thử nghiệm người Lâm Hàn mang đến, tìm thấy tay đấm bình thường trong số đó, đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị lần này.
“Làm thế cũng được đấy, nhưng bọn họ có chịu không?”, ông Khương chần chừ nói, dù sao thì trước kia người chịu trách nhiệm thử nghiệm luôn là quý tộc.
Sự đáng gờm của người Lâm Hàn mang đến thì các thế lực khác cũng trông thấy cả, chưa chắc họ đã chịu lấy cao thủ ra, cao thủ với quý tộc mà nói là rất quý, với các thế lực khác lại càng quý.
“Thế này”, Khổng Trung Thiên nói: “Chúng ta có thể cho mỗi thế lực cử ra khoảng một hai người, thế thì dù có tổn thất cũng sẽ là rất nhỏ, mặt khác chúng ta cũng nhớ những cao thủ họ cử ra, dù có tổn thất thì chúng ta vẫn tính là họ có những người đó, trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này vẫn tính đúng số cao thủ họ mang tới, vẫn có thể tranh giành lợi ích, thế thì tin chắc bọn họ sẽ chịu thôi”.
Gia chủ nhà họ Khương và nhà họ Chu nghe thế thì khẽ gật đầu, làm thế thì những thế lực đó cũng chỉ tổn thất ở chỗ cao thủ nhà mình bị thương mà thôi, không liên quan gì tới tranh giành lợi ích trong hội nghị.
Hơn nữa cộng thêm yêu cầu cưỡng chế từ ba nhà quý tộc thì tin chắc những thế lực đó cũng không làm khác được.
“Được, cứ làm thế đi”, gia chủ nhà họ Chu gật đầu nói.
Ông Khương nghe thế bèn đi về phía những thế lực khác, chuyện này phần lớn đều do ông ta làm, vì ông ta là một trong ba gia chủ nhà quý tộc, hơn nữa còn là người lớn tuổi nhất.
Sau khi đến trước mặt những gia chủ khác, ông Khương nói: “Các vị, chúng tôi vừa mới bàn bạc với nhau, vì tình huống khá đặc biệt, Lâm Hàn bên kia có quá nhiều người, trước đó quý tộc chúng tôi đã tổn thương quá nặng nên không thể cử ra cao thủ tiếp tục tiến hành thử nghiệm, nhưng thử nghiệm này lại không thể dừng được, phải tiếp tục, sau khi chúng tôi thương lượng thì quyết định để các thế lực khác cử cao thủ của mình ra tiến hành thử nghiệm”.
Ông Khương vừa dứt lời, gia chủ của những thế lực khác không đồng ý, đùa cái gì thế, đây có phải là cử cao thủ ra tiến hành thử nghiệm đâu, rõ ràng là dâng lên chịu chết.
“Ông Khương, làm thế không hay lắm đâu, gia tộc chúng tôi có tổng cộng ba cao thủ mà thôi, ông muốn chúng tôi đưa ra thì có khác gì đẩy gia tộc chúng tôi vào trong hố lửa?”
“Đúng đó, làm thế là không công bằng với chúng tôi, không được, không được!”
“Gia tộc chúng tôi cũng chẳng có được bao nhiêu, không thể gánh nổi tổn thất đâu”.
“Ông Khương, ông nói giúp chúng tôi với, làm thế chúng tôi tổn thất quá nhiều!”
Bấy giờ, những lời chống đối liên tục vang lên, không một thế lực nào ở Thiên Kinh muốn phối hợp.
Từ đầu ông Khương đã đoán được sẽ có cảnh tượng thế này, không có gì bất ngờ, nếu là ông ta thì cũng chẳng muốn, dù sao lần này chẳng khác gì đẩy cao thủ nhà mình ra chịu trận, tổn thất lực lượng cũng có nghĩa là mất đi những lợi ích vốn có trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh.
Ông Khương khoát tay bảo mọi người im lặng, tuy mọi người khá là khó chịu nhưng dù sao đó cũng là ông Khương, là gia chủ của nhà quý tộc, nhà họ Khương tổn thất nhiều cũng vẫn mạnh hơn bọn họ, không phải là người họ có thể đắc tội.
“Các vị cứ yên tâm, đừng vội nóng nảy, tất nhiên quý tộc chúng tôi sẽ không chèn ép mọi người quá đáng, chúng tôi đã bàn sẵn kế hoạch với nhau, hãy nghe tôi giải thích trước đã”, ông Khương cố nén giận, hiền lành nói.
Chương 918: Giải quyết vấn đề
Trên cao.
Nghe ông Khương nói thế, tất cả gia chủ của thế lực Thiên Kinh đều nhìn chằm chằm ông ta, chờ câu tiếp theo.
Ông Khương bắt đầu nói: “Đầu tiên quý tộc của chúng tôi sẽ không khiến các thế lực phải cử ra quá nhiều cao thủ, mọi người chỉ cần cử một người ra là được, những thế lực mạnh hơn thì thêm vài người nữa, nhưng chỉ vài người mà thôi, không tổn thất quá nhiều đâu, vả lại, Lâm Hàn bên đó chưa chắc đều là cao thủ, dù có là cao thủ cũng chưa chắc đã mạnh được như vậy, nên mọi người không cần phải lo lắng nhiều”.
Gia chủ các thế lực khác ở Thiên Kinh nghe thế thì bình tĩnh lại nhưng vẫn không nói tiếng nào, có thể thấy họ vẫn không muốn.
Dù sao theo lời ông Khương nói, dù bọn họ chỉ tổn thất rất ít thôi nhưng vẫn có vậy, với những thế lực nhỏ mà nói thì mỗi một cao thủ đều là lực lượng cực kỳ quan trọng, tổn thất một người cũng có thể khiến bọn họ mất đi rất nhiều lợi ích trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh.
Huống chi đó cũng chỉ là lời ông Khương nói mà thôi, tình hình thực tế thế nào ai mà nói được, nhỡ đâu tất cả những người Lâm Hàn dẫn tới đều là cao thủ tinh anh thì sao?
Nếu ông Khương không phải là gia chủ của quý tộc nhà họ Khương thì chắc những thế lực khác của Thiên Kinh đã lên tiếng trách mắng ông ta rồi.
Ông Khương thấy vậy, tất nhiên ông ta cũng biết từng đó không thể thay đổi suy nghĩ của bọn họ nên tiếp tục nói: “Tất nhiên, ba nhà quý tộc chúng tôi cũng đã bàn bạc với nhau, chúng tôi sẽ bồi thường nhất định cho mọi người, khi mọi người cử ra bất kỳ một cao thủ nào chúng tôi cũng sẽ ghi lại, dù những cao thủ đó bị thương trong quá trình thử nghiệm thì chúng tôi vẫn có số lượng ở đây, khi phân chia lợi nhuận thì vẫn dựa theo số cao thủ ban đầu đều tiến hành phân chia, sẽ không làm ảnh hưởng để việc tranh giành lợi ích, cùng lắm chỉ là những cao thủ đó bị thương, rồi cũng sẽ khỏi mà thôi, chẳng có một tổn thất nào khác cả, được không?”
Lời ông Khương nói khiến cho những gia chủ khác yên tâm hơn một chút, nói thế thì dù cao thủ nhà họ có bị thương, không tham gia được hội nghị quý tộc lần này thì vẫn không ảnh hưởng gì đến việc tranh giành lợi ích, chỉ khiến một vài cao thủ bị thương chút mà thôi, có vẻ chấp nhận được, huống chi những quan sát trước đó cũng chứng tỏ rằng người của Lâm Hàn ra tay rất tàn nhẫn, khiến tất cả các cao thủ của ba nhà quý tộc đều bị thương nặng nhưng vẫn có chừng mực, không để lại di chứng gì nên chẳng ảnh hưởng tới tương lai của những người đó, chỉ khiến họ mất đi sức chiến đấu tạm thời cho đến khi vết thương khỏi hẳn mà thôi.
Tuy tổng thể mà nói thì những thế lực đó cũng chẳng được lợi gì, nhưng nói chung là vẫn chấp nhận được, dù sao cũng là mệnh lệnh của quý tộc đưa ra, bọn họ không làm cũng khó.
Tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh cùng nhìn nhau, khẽ bàn luận.
Không bao lâu, các gia chủ đã bàn bạc và quyết định sẽ làm theo, cũng chỉ có thể làm thế mà thôi.
“Được rồi, chúng tôi sẵn lòng phối hợp, nhưng mong rằng ông Khương nói lời hãy giữ lấy lời”.
Một gia chủ lên tiếng.
Những người còn lại cũng cất lời, cùng ý kiến.
Ông Khương nghe thế bèn thở phào nhẹ nhõm, thế thì có thể tiếp tục tiến hành thử nghiệm người của Lâm Hàn, không rơi vào cảnh kiếm củi ba năm lại đốt trong một giờ.
“Tất nhiên rồi, tôi nói chuyện luôn có chữ tín, chuyện đó mọi người đều biết rõ mà”, ông Khương cười cười nói.
Sau đó, ông Khương quay lại báo cho người của nhà họ Chu và người nhà họ Khổng rồi dựa theo tình hình lực lượng của từng thế lực để quyết định họ sẽ cử ra bao nhiêu cao thủ.
Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến tổng cộng hơn năm trăm người, trước đó đã kiểm tra hết ba mươi người, tất cả đều là cao thủ, không có ngoại lệ, đều là cao thủ tinh anh cả, sức mạnh đáng gờm, thậm chí còn lợi hại hơn cả cao thủ tinh anh của quý tộc bọn họ.
Lâm Hàn và nhà họ Tiêu còn lại chưa đến năm trăm người cần phải tiến hành thử nghiệm.
Tuy là rất nhiều, thử nghiệm cũng rất phiền toái, nhưng với ba nhà quý tộc lớn trước đó cùng với phần lớn thế lực giúp đỡ thì sẽ không đến nỗi nào.
Dù sao mấy ngày nay phần lớn cao thủ của các thế lực đều tề tựu lại đây, có thể nhiều hơn người Lâm Hàn mang đến nên tất nhiên không mấy khó khăn.
Chẳng mấy chốc, ba nhà quý tộc lớn đã xác định được số cao thủ các thế lực cần cử ra và gọi từng người một.
Sau khi sắp xếp xong hết, tất cả đều xếp hàng ngay ngắn bên dưới thì gia chủ của ba nhà quý tộc lớn đều thở phào nhẹ nhõm.
“Lần này vấn đề được giải quyết rồi, Lâm Hàn tưởng rằng chút thủ đoạn của cậu ta có thể làm khó được chúng ta ư? Cậu ta đã quên rằng thành phố Thiên Kinh này có rất nhiều thế lực, cộng hết số cao thủ lại sẽ nhiều hơn lượng người bọn họ mang đến rất nhiều, làm gì có chuyện chúng ta không giải quyết được?”, Khổng Trung Thiên cười nói, cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề, ông ta cũng khá vui vẻ.
Ông Khương cũng khẽ gật đầu nói: “Lâm Hàn mang nhiều người tới thì có tác dụng gì, chúng ta vẫn có thể kiểm tra được hết toàn bộ, chỉ cần kiểm tra ra một người không phải là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thì chúng ta có thể căn cứ vào quy định đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
Gia chủ nhà họ Chu cũng khẽ thở dài, nếu không có sự hỗ trợ của phần lớn thế lực vùng xám Thiên Kinh, với ba nhà quý tộc mà nói thì đúng là không thể làm gì được Lâm Hàn, dù sao nhà họ Chu và nhà họ Khương đã tổn thất rất nặng nề trước đó, trong gia tộc không thể lôi đâu ra được cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Khổng Tử Dục giả ngu bên cạnh cũng im lặng không nói gì.
Ba nhà quý tộc muốn giải quyết vấn đề nhưng thực chất là đang hại cả các thế lực khác trong Thiên Kinh, bây giờ tiến hành kiểm tra hết hơn năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến cũng đồng nghĩa với việc tất cả các thế lực sẽ mất đi sức chiến đấu của hơn năm trăm cao thủ.
Khổng Tử Dục không rõ kế hoạch cụ thể của Lâm Hàn là gì, sau đó anh còn sắp xếp gì khác nữa không, nhưng chỉ cần bước này thành công thì tất cả những cao thủ còn đủ sức chiến đấu của các thế lực khác trong thành phố Thiên Kinh chẳng cũng chỉ đánh ngang tay với người của Lâm Hàn.
Nói cách khác, Lâm Hàn có thể trực tiếp dùng tới vũ lực để gây hấn với tất cả các thế lực trong Thiên Kinh, không cần bất kỳ kế hoạch nào!
Huống chi, chưa chắc tất cả các thế lực vùng xám của Thiên Kinh đã chịu bắt tay hợp tác với nhau, chưa chắc Lâm Hàn chỉ có hơn năm trăm cao thủ, anh có thể gọi thêm nhiều cao thủ hơn từ nhà họ Lâm bí ẩn và mạnh mẽ tới hỗ trợ.
Vả lại, căn cứ vào sự hiểu biết của Khổng Tử Dục với Lâm Hàn thì chắc chắn anh sẽ không ngu ngốc dùng đến bạo lực, chắc chắn anh sẽ có kế hoạch, dùng nó dẫn đến thắng lợi. Dù sao dùng bạo lực cũng sẽ có xác suất xảy ra biến cố, dù không có biến cố thì khi thắng rồi Lâm Hàn cũng sẽ tổn thương kha khá, tất nhiên anh không ngu ngốc tới vậy, vì thế lực vùng xám Thiên Kinh mà gánh chịu tổn thất.
Có lẽ, Khổng Tử Dục đã dần đoán được kế hoạch thật sự mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu muốn thực hiện trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
Chương 919: Nghiêng về một phía
“Cậu Lâm, xem ra bọn họ thật sự sử dụng cao thủ của tất cả các thế lực ở thành phố Thiên Kinh rồi, cậu xem, đang điều động ở bên kia kìa”, Lâm Phong nhỏ giọng nói.
Lâm Hàn gật đầu: “Xem ra đây là kế hoạch sau khi bọn họ bàn bạc, thật sự muốn kiểm tra tất cả năm trăm người chúng ta dẫn đến”.
Trước đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng từng nghĩ đến tình huống như thế, lúc đó Tiêu Nhã cũng nói nếu cao thủ của ba quý tộc không đủ, rất có thể sẽ nghĩ cách huy động tất cả cao thủ của các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh.
Bây giờ xem ra đúng là như thế, quả nhiên ba quý tộc muốn điều động tất cả cao thủ của các thế lực đến kiểm tra hơn năm trăm người Lâm Hàn và Tiêu Nhã dẫn đến.
Mà tình huống như thế thật sự khá có lợi với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu.
Dù sao trong năm trăm người này, ngoài mấy chục người của nhà họ Tiêu thì những người còn lại đều rất có bản lĩnh, có thể làm cao thủ tinh anh của ba quý tộc lớn bị thương nặng trong vòng một phút, chứ đừng nói là đối đầu với cao thủ của những thế gia bình thường, sẽ còn đơn giản hơn nữa.
Mà như thế chỉ cần tiến hành kiểm tra toàn bộ, cũng có nghĩa là năm trăm cao thủ Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến còn chưa ra tay, chỉ kiểm tra thôi đã có thể làm trọng thương hơn năm trăm cao thủ của đối phương, làm bước đệm cho kế hoạch tiếp theo của bọn họ.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng hơi bất ngờ, không ngờ kế hoạch lại có thể thuận lợi đến thế, mỗi một phương diện, mỗi một quá trình gần như đều phát triển theo hướng có lợi nhất theo mấy tình huống mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã đã đoán trước.
Nhưng nghĩ kỹ lại cũng có thể hiểu được, dù sao ba quý tộc và các thế lực khác của thành phố Thiên Kinh chỉ cho rằng Lâm Hàn muốn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, muốn tranh giành chút lợi ích, muốn tiến vào Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, chứ không ngờ mục đích thật sự của Lâm Hàn là thống lĩnh tất cả các quý tộc của Vùng Xám Thiên Kinh, từ đó gián tiếp khống chế toàn bộ Vùng Xám Thiên Kinh.
Dù sao Vùng Xám thành phố Thiên Kinh cũng có nhiều thế lực như vậy, ba quý tộc hoàn toàn không ngờ Lâm Hàn và nhà họ Tiêu lại có suy nghĩ này.
Cả việc Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến hơn năm trăm cao thủ, ba quý tộc cũng chưa từng nghĩ tới.
Dẫu sao sức mạnh của Lâm Hàn đã vượt xa bọn họ từ lâu, cho nên không ai ngờ đến, cũng giúp cho kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu tiến hành thuận lợi.
Nhưng đương nhiên Lâm Hàn sẽ không vạch trần, nếu ba quý tộc muốn đưa nhiều cao thủ như thế cho thuộc hạ của anh làm trọng thương, đương nhiên anh cũng cực kỳ sẵn lòng.
Lúc này, ba quý tộc cũng đã dần huy động được cao thủ của các thế lực thuộc Vùng Xám Thiên Kinh, thực lực của những cao thủ này vốn không chênh lệch nhau nhiều, cho nên chỉ cần ghi lại đến từ thế lực nào và số lượng là được.
Ba quý tộc điều động gần năm trăm cao thủ dùng để đối phó với người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đưa đến kiểm tra.
Lúc này cũng không cần phải chọn người nữa, bắt đầu tiến hành kiểm tra toàn bộ luôn, không để lại một ai cả.
Người Lâm Hàn đưa đến thấy thế đương nhiên là rất phối hợp, sẵn lòng tiến hành tỷ thí, cũng có thể nói là tiến hành một trận hành hạ từ một phía.
Vì số lượng khá đông, cho nên lúc này bèn tiến hành kiểm tra năm mươi người một lượt.
Chẳng mấy chốc, năm mươi thuộc hạ của Lâm Hàn và năm mươi cao thủ đến từ các thế lực khác của thành phố Thiên Kinh đã chuẩn bị sẵn sàng, mỗi một nhóm đều có trọng tài riêng tiến hành giám sát, nói là trọng tài chứ thật ra cũng không cần giám sát cái gì, chỉ cần theo dõi một chút là được.
Những cao thủ còn lại không phải ra trận cũng đều đứng quan sát.
“Lần này phải tiến hành kiểm tra tất cả những người Lâm Hàn đưa đến, chắc Lâm Hàn cũng chịu rồi nhỉ”.
“Đúng đó, không ngờ ba quý tộc lại nghĩ đến cách này, đúng là tàn nhẫn, không cho Lâm Hàn chút cơ hội nào luôn”.
“Lâm Hàn này đưa đến hơn năm trăm người, chỉ cần kiểm tra ra một tay chân bình thường nào, theo quy định, trong vòng ba năm Lâm Hàn sẽ không có tư cách tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh”.
“Mọi người nói xem, có khi nào năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ không?”
“Không thể nào không thể nào, sao có thể như thế được? Lấy đâu ra hơn năm trăm cao thủ chứ!”
Lúc cao thủ của các thế lực bàn tán sôi nổi nhóm tỷ thí đầu tiên cũng sắp bắt đầu.
Tiếng chuông vang lên, tỷ thí chính thức bắt đầu.
Tỷ thí năm mươi nhóm người bắt đầu cùng một lúc.
Tiếng chuông vừa vang, một bên của năm mươi nhóm người gần như đồng thời ra tay, hoàn toàn không hề do dự.
Mà bên xông lên này không hề có ngoại lệ, đều là người của Lâm Hàn.
Thấy thế, gia chủ của ba quý tộc đều có cảm giác không ổn, ba trận tỷ thí trước đó cũng đều như thế, kết quả cũng giống hệt nhau, lúc này nhìn thấy lịch sử lặp lại, bọn họ lập tức có dự cảm chẳng lành.
“Đừng nói năm mươi người này đều là cao thủ đấy nhé?”, ông Khương nhìn thấy cảnh này cũng hơi run rẩy nói.
Sắc mặt của chủ nhà họ Chu cũng cực kỳ khó coi, đã nói không nên lời nữa.
Mà Khổng Trung Thiên cũng hơi bất ngờ: “Lâm Hàn này lấy đâu ra nhiều cao thủ thế? Cộng với ba mươi người trước cũng đã có tám mươi cao thủ rồi, chắc chắn trong những người còn lại vẫn còn cao thủ”.
“Thực lực của Lâm Hàn này, quý tộc hoàn toàn không thể sánh bằng, đã vượt xa quý tộc rồi”, ông Khương bất đắc dĩ nói.
Nếu sớm biết Lâm Hàn mạnh như vậy, chắc chắn ông Khương sẽ không tham gia vào chuyện này, Lâm Hàn này là tồn tại nhà họ Khương bọn họ không trêu vào được.
Khổng Trung Thiên nghe vậy cũng thấy bất đắc dĩ, ông ta cũng không ngờ Lâm Hàn lại có thực lực mạnh như vậy, sớm biết thế đã phái thêm mấy người cố điều tra, có lẽ cũng sẽ không chịu thiệt thòi như bây giờ.
Mà mấy cao thủ của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh nhìn thấy cảnh này cũng rất ngạc nhiên.
Có thể lập tức xông lên khi vừa bắt đầu tỷ thí chỉ có hai khả năng, một là bị ngu, hai là có niềm tin tuyệt đối với thực lực của mình.
Mà sau mấy trận tỷ thí trước đó, rất rõ ràng là tình huống thứ hai.
Lúc này, tỷ thí bắt đầu chưa tới một phút, còn chưa kết thúc thì trên bãi đất trống ở mỗi nhóm đấu chỉ còn một người đứng thẳng, người ngã xuống đều đã bị thương nặng, mà người còn đứng thì không hề có ngoại lệ, đều là thuộc hạ của Lâm Hàn.
Năm mươi nhóm tỷ thí đều là người của Lâm Hàn thắng.
Rất nhiều thế lực của thành phố Thiên Kinh đã tổn thất sức chiến đấu của năm mươi cao thủ!
Thấy thế, sắc mặt ba gia chủ của quý tộc đều cực kỳ khó coi.
Các cao thủ đang vây xem cũng rất ngạc nhiên, không ngờ kết quả lại nghiêng về một phía như thế.
Chương 920: Ngoan cố
“Lâm Hàn tìm đâu ra nhiều cao thủ tinh anh như vậy?”
“Sao tôi chưa bao giờ nghe nói Hoa Hạ có một thế lực lợi hại đến vậy?”
“Chẳng lẽ là thế lực lớn ngầm nào đó mà chúng ta chưa từng nghe nói đến?”
Lúc này trên mặt gia chủ ba nhà quý tộc tràn đầy nghi hoặc.
“Vậy phải làm sao đây? Chắc không đến nỗi gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ chứ?”, lúc này gia chủ nhà họ Chu tỏ ra cực kỳ không dám tin.
Gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy thì lắc đầu lia lịa: “Không thể nào, chắc chắn sẽ không có nhiều cao thủ vậy đâu, tôi không tin. Cứ tiếp tục kiểm tra đi, tôi cũng muốn xem thử gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến này có thật đều là cao thủ không!”
Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương nghe thế cũng gật đầu lia lịa, tuy trước mắt thấy thực lực của những người do Lâm Hàn mang đến quả thật có chút phô trương đáng sợ, nhưng nếu nói gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ, họ chắc chắn sẽ không tin. Đào tạo một cao thủ cần nhiều tài nguyên như vậy, nếu Hoa Hạ thật sự có một thế lực mạnh đến thế, trên cương vị là quý tộc họ không thể không biết được.
Lúc này mấy người Lâm Hàn và Tiêu Nhã ở bên khác cũng đang nhìn về phía gia chủ ba nhà quý tộc.
“Có khi nào họ sẽ ngừng kiểm tra vì thiệt hại không?”, Tiêu Nhã hơi lo lắng hỏi.
Nếu ba nhà quý tộc ngừng kiểm tra sẽ không có lợi lắm đối với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, dù sao đến bây giờ cao thủ phe Lâm Hàn cũng chỉ mới đánh trọng thương ba mươi cao thủ của ba nhà quý tộc và năm mươi cao thủ của mỗi thế lực khác ở thành phố Thiên Kinh thôi.
Mặc dù tổng cộng tám mươi cao thủ đã nhiều rồi, nhưng so với đông đảo cao thủ mà toàn bộ thế lực Vùng Xám Thiên Kinh có, tám mươi người có vẻ rất ít.
Nên tất nhiên Lâm Hàn và Tiêu Nhã hi vọng ba nhà quý tộc sẽ ngoan cố tục làm kiểm tra. Nếu cứ vậy kiểm tra tiếp hết, không có bất ngờ gì xảy ra thì cao thủ phe Lâm Hàn có thể làm trọng thương gần năm trăm cao thủ phe họ, cao thủ nhà họ Tiêu chỉ cần chịu trách nhiệm tự vệ là được, không cần theo đánh trọng thương đối thủ.
Thậm chí Lâm Hàn và Tiêu Nhã còn ước gì ba nhà quý tộc sẽ ngoan cố kiểm tra hết đợt này sang đợt khác, vậy thì kế hoạch tiếp theo của Lâm Hàn và Tiêu Nhã sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, chẳng qua trong tình hình này rõ ràng không có khả năng lắm, chỉ mong ba nhà quý tộc có thể ngoan cố đến mức kiểm tra hết gần năm trăm cao thủ phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, Lâm Hàn và Tiêu Nhã cũng cảm thấy thỏa mãn rồi.
“Chắc không tới mức đó đâu, đừng thấy nhà họ Khổng giữ thái độ trung lập mà nghĩ họ hiền, trên thực tế họ có tham vọng rất lớn, gia chủ nhà họ Khổng cũng rất trọng lợi ích. Nếu cứ thế ngừng lại để chúng ta thuận lợi tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này tất nhiên sẽ uy hiếp đến quyền lợi của ông ta với mức độ rất lớn, gia chủ nhà họ Khổng chắc chắn sẽ không đồng ý”, Lâm Hàn cười đáp.
Tiêu Nhã nghe thế cũng khẽ gật đầu, cô ấy hiểu khá rõ về Khổng Trung Thiên, ông ta đúng là một người như vậy, bắt Khổng Trung Thiên từ bỏ hiển nhiên là không có khả năng.
Trong khi Lâm Hàn và Tiêu Nhã đang bàn bạc, cả hai người cũng thấy ba nhà quý tộc đã hành động.
Sau khi gia chủ ba nhà quý tộc ra lệnh, cuộc kiểm tra tiếp tục diễn ra.
Gia chủ các thế lực khác của thành phố Thiên Kinh thấy vậy đều hơi ngờ vực.
“Sao vẫn muốn tiếp tục kiểm tra thế? Việc này chẳng phải đưa nhiều cao thủ của chúng ta lên trước sao?”
“Đúng đó, tuy nó sẽ không ảnh hưởng đến việc chúng ta tranh đoạt quyền lợi trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nhưng để những cao thủ này bị đánh trọng thương cũng không tốt lắm đâu!”
“Tôi thì cảm thấy quyết sách của ba nhà quý tộc cũng đúng. Đã tới nước này rồi, nếu ngừng lại sẽ khiến người ta không cam lòng lắm, có lẽ kiểm tra thêm lần nữa sẽ có thể tìm ra tay chân bình thường dưới trướng Lâm Hàn thì sao?”
“Chính xác, tôi cũng không tin toàn bộ gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều thật sự là cao thủ được đào tạo bài bản, không có một tên tay chân bình thường nào cả”.
Cả đám gia chủ xôn xao bàn tán, có người đồng ý cách làm của ba nhà quý tộc, nhưng đa số đều khá phản đối và cảm thấy không ổn.
Nhưng dù họ đồng ý hay phản đối, họ cũng không thể thay đổi được gì vì quyền quyết định nằm trong tay gia chủ ba nhà quý tộc.
Chẳng mấy chốc cuộc kiểm tra tiếp tục diễn ra.
Năm mươi cao thủ của các thế lực lớn thành phố Thiên Kinh trước đó đều đã được đưa đi điều trị sau khi bị thương, năm mươi người thắng trận đấu của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì được đưa sang bên cạnh đợi, sau đó tiếp tục kiểm tra những người còn lại của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu.
Năm mươi người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu và năm mươi cao thủ đến từ các thế lực lớn thành phố Thiên Kinh rất nhanh đã đứng đối diện nhau, chuẩn bị bắt đầu so tài.
Tiếng chuông vang lên, cuộc tỉ thí lại bắt đầu.
Tình hình lần này cuối cùng cũng khác hơn chút so với mấy lần trước.
Mặc dù cũng có hơn một nửa thuộc hạ của Lâm Hàn lập tức xông lên khi cuộc tỉ thí vừa bắt đầu, nhưng cũng có một số ít người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu không xông lên ngay mà đứng tại chỗ chuẩn bị.
“Nhìn kìa, mấy tên không dám xông lên có vẻ không phải cao thủ được huấn luyện bài bản”.
“Cuối cùng cũng kiểm tra ra, để xem người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể nói gì nữa đây!”
“Cao thủ nhiều đi chăng nữa thì có lợi ích gì? Miễn là dẫn theo tay đánh bình thường đã vi phạm quy định, cậu ta cũng không thể tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh trong vòng ba năm”.
“Ha ha, cuối cùng cũng tìm được, chẳng phải trước đó Lâm Hàn ngông cuồng lắm sao?”
“Sao tôi lại thấy những người không xông lên hơi quen mắt nhỉ?”
Các cao thủ của những thế lực lớn thành phố Thiên Kinh thấy tình huống này đều cực kỳ mừng rỡ.
Lúc này trên sân đấu có vài cao thủ thấy đối thủ đối diện mình không xông lên ngay như thuộc hạ của Lâm Hàn trước đó, họ cho rằng mình gặp được tay đánh bình thường nên lập tức vui mừng, dứt khoát tiếp cận định xử gọn đối phương.
Nhưng sau khi đánh nhau, những người này ngạc nhiên phát hiện ra đối phương không phải tay đánh bình thường mà rất giỏi võ, hoàn toàn là cấp bậc cao thủ, thậm chí còn là cao thủ tinh anh có thể thắng họ.
Những cao thủ không xông lên trước này là cao thủ đến từ nhà họ Tiêu.
Bởi vì sức mạnh tổng thể của họ chưa đủ nên nhận được lệnh chỉ cần không thua tỉ thí là được, nhiệm vụ chủ yếu nhất vẫn là bảo toàn bản thân, không làm ảnh hưởng tới sức chiến đấu phần sau, không thể bị thương vì cuộc tỉ thí này.
Nên những cao thủ đến từ nhà họ Tiêu này cũng không tùy tiện tấn công khi phát hiện thực lực của đối thủ chẳng ra gì, chỉ tiếp tục cẩn thận vây quanh nhau, yên lặng đợi đến thời gian là được, họ không cần phải đi đánh đối phủ.
Chẳng mấy chốc đã qua một phút.
Ban đầu các cao thủ của mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh đều đang mong đợi, sau khi nhìn thấy kết quả, ai cũng có vẻ mặt khó coi.
Vẫn là hơn một nửa cao thủ đến từ các thế lực lớn thành phố Thiên Kinh bị thương nặng, điều này nằm trong dự liệu, nhưng những người mà họ cho rằng không phải cao thủ trên sân đấu đều giành thế hòa, không hề xuất hiện kết quả nghiêng về một phía như trong tưởng tượng, nói cách khác tuy những người này không quá lợi hại nhưng vẫn thuộc cấp bậc cao thủ!
Bình luận facebook