• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Ranh giới (1 Viewer)

  • ranh giới-31

Ranh giới - Chương 34 – Ký ức tăm tối




Tôi ôm chầm lấy anh, cái tên này khiến tôi khó hiểu từ lâu, bây giờ thì tôi đã hiểu câu nói khi ấy của Phong Ôi người đàn ông này, tôi có tài đức gì mà có thể được anh yêu thương chứ
“Thật ra cũng không có gì quan trọng Chắc hẳn anh có điều tra về thân thế của em phải không?”
“Đúng vậy, nhưng khoảng thời gian từ mười tuổi đến mười lắm tuổi thì như tờ giấy trắng”
Tôi kéo nhẹ khóe miệng, khẽ hỏi – “Nếu như em hiện tại không phải là em mà anh biết, liệu anh có còn chấp nhận em không?”
Anh mỉm cười, đôi mắt màu xanh sâu thẳm nhìn tôi - “Em có biết không, khi người ta yêu, thậm chí cả một vết sẹo ghê tởm nhất cũng trở nên xinh đẹp như đôi má lúm đồng tiền”
Tôi mỉm cười hạnh phúc rồi cố gắng hồi tưởng lại khoảng thời gian kia - “Anh biết bà nội của em là người Italy phải không?”
“Mafia Capo(*9)”
“Uh Bà thuộc dòng họ Derano(*10) danh tiếng Lúc mười tuổi, em theo ông bà nội sang Ý sống, anh biết đất nước ấy xinh đẹp như thế nào mà, thời gian đầu cuộc sống của em rất thoải mái, rất vui vẻ Nhưng mọi chuyện kết thúc khi em mười hai tuổi, lúc ấy nhiều cuộc thanh trừng xảy ra ban đầu chỉ với quy mô nhỏ, nhưng càng ngày các cuộc thanh trừng xảy ra càng nhiều hơn và lớn hơn Tuy nhiên, gia tộc Derano vẫn không mảy may bị ảnh hưởng cho đến khi em bị bắt cóc Các dòng họ khác cấu kết với nhau nhằm hạ bệ anh của bà em - cũng chính là 'Bố già' lúc đó của tổ chức, bọn bắt cóc dùng em uy hiếp đòi mạng đổi mạng với ông, ông rất thương em nên đã đồng ý Nhưng mà bọn chúng không có ý định tha cho em, chúng đánh đập chán chê rồi nghĩ đến những trò biến thái bệnh hoạn nhất… em bị nhốt chung với rất nhiều đứa trẻ Em còn nhớ rất rõ câu nói khi ấy của bọn chúng - ‘Hãy nhìn cho rõ, mày sẽ là người cuối cùng’…”
“Em không biết người cuối cùng là may mắn hay là bất hạnh, nhưng từ lúc chứng kiến những thứ ghê tởm đó, em đã không còn là một cô bé đơn thuần nữa”
“Khi mà đến lượt của mình, em dường như chẳng còn sợ hãi nữa, đó cũng là lần đầu tiên em nổ súng Lúc bọn chúng bàn điều kiện với Ông ở bên ngoài, em nghe thấy tiếng súng, thấy gã đàn ông đó… và mọi chuyện trở nên hỗn loạn, em không thể nhớ rõ được, chỉ nhớ khi ấy Ông đã ôm lấy em, cả người đều là máu, nhưng trên miệng vẫn mỉm cười hài lòng nói – ‘con phải mạnh hơn’, đó là lần cuối cùng em được nhìn thấy Ông”
Anh điều chỉnh lại tư thế của chúng tôi, vuốt ve mái tóc tôi như cổ vũ, như an ủi trái tim đen tối sắp phơi bày trước mắt anh
“Sau đó thì sau” – Anh nói
“Sau vụ việc đó, mọi người đều nói em đã trở thành một người khác, dường như trở nên tàn bạo hơn Em không thân cận bất kỳ ai, khi ấy chỉ trừ chơi ma túy và giết người ra thì cái gì em cũng thử qua, em muốn tìm kiếm một thứ gì đó nhưng không tìm được, biết là bản thân đã lạc lối nhưng lại không tìm được nơi giải thoát… cho đến khi em gặp được Chú Harry Chú là người đã dẫn dắt và tẩy trắng linh hồn đen tối khi ấy của em”
Nhắc đến Chú Harry khiến tôi mỉm cười, chú ấy như là người cha thứ hai của tôi, là người quan trọng nhất với tôi
“Có dịp chúng ta sang Italy thăm chú ấy” – Hai tay anh ôm lấy khuôn mặt tôi, ánh mắt dịu dàng nhìn tôi
“Vâng… Alex, anh không cảm thấy em rất ghê tởm sao?” – Tôi tò mò hỏi anh
“Em ghê tởm anh sao?”
“Không hề” – Tôi trả lời ngay tắp lự rồi cả hai chúng tôi đều bật cười Tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm khi kể ra những chuyện như thế này
“Vậy nên xe, súng… đều là biết từ lúc đó!”
“Vâng, một thời nổi loạn đó mà Hì hì”
“Rất có tư chất làm vợ mafia” – Anh trêu tôi
“Đúng vậy, anh hãy cẩn thận đấy”
Chúng tôi trò chuyện thêm một chút nữa, vì quá đói bụng nên đành phải rời giường để lắp đầy cái dạ dày của tôi Dường như từ khi bị đặt lên chiếc giường này thì hôm nay tôi mới rời khỏi nó hay đúng hơn là rời khỏi căn phòng này Bây giờ mới có dịp nhìn rõ nội thất ngôi nhà, tôi chắc rằng anh phải thích màu vàng lắm khi mà toàn bộ ngôi nhà thiết kế theo phong cách Moroccan*, được trang trí cách điệu bằng tông màu vàng hoàng kim rất sang trọng Nhưng tôi cảm thấy màu vàng không hề hợp với anh, vẫn là màu đỏ rượu vang hợp hơn
“Khi nào thì thả cho em trở về ổ của mình đây?” – Sau khi ăn uống no say, tôi lười biếng ngã người lên chiếc ghế sofa bằng da êm ái, ngước nhìn anh rồi hỏi
“Đến đây” – Anh ngoắc ngoắc ngón tay với tôi
Tôi lười biếng nhấc cơ thể tiến về phía anh, bị kéo ngã ngồi trên đùi anh, lòng bàn tay của anh vuốt ve bụng tôi
“Dọn qua ở với anh”
“Phản đối” – Tôi trả lời dứt khoác
“Phản đối vô hiệu”
“Cái ổ kia của em rất gần nơi làm việc, em còn phải đi làm”
“Không đi làm nữa”
Tôi khá sốc vì lời nói của Alex – “Không đi làm thì làm gì? Ngày nào cũng phải ở nhà chờ anh về sao? Không thích”
“Làm bà Wilson lương rất cao đấy” – Giọng anh dụ dỗ
“Không làm Em vẫn chưa muốn lấy chồng”
Sắc mặt của anh chợt tối đi, ánh mắt sắc bén nhìn tôi Mặc kệ, nhìn thì nhìn, tôi nói thật mà thôi, chúng tôi chỉ mới bắt đầu yêu nhau
“Được rồi, không ép em” – Sau một lúc lâu im lặng, anh lên tiếng, giọng nói đã trở lại bình thường còn có chút thờ ơ như không quan tâm khiến tôi vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy hụt hẫng khó tả Anh nói sẽ đưa tôi về, vấn đề ấy dường như chấm dứt tại đó
(*9) – Capo trong tiếng Ý có nghĩa là ông chủ Đây là một tổ chức Mafia lớn ở Italy với tên thật là Camorra
(*10) – Dòng họ Derano là một gia tộc mafia khét tiếng nguy hiểm và lớn mạnh nhất Italy

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ranh Giới
  • Đang cập nhật..
Thế giới săn thú
  • Đang cập nhật..
Chương 76-80

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom