Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 57
Editor: Puck -
Gió bờ sông rất to, mái tóc đen nhánh của Lâm Hi bị gió thổi loạn, gió lạnh phà vào trên mặt, rất không phải là chuyện thoải mái gì. Đôi tay tùy ý bám trên lan can, môi hồng khép chặt, ánh mắt cô nhìn thẳng vào mặt sông.
“Có chuyện gì anh cứ nói đi.” Sau một lúc lâu, cô vén mái tóc trước trán ra sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn mỹ, giọng nhàn nhạt, trong lòng hết sức chán ghét cách làm của Thẩm Cảnh Kỳ.
“Rời khỏi nhà họ Quyền, trở lại bên cạnh anh.”
Mắt trong suốt của cô lóe lên, ngay sau đó cau mày, “Thẩm Cảnh Kỳ, có lúc anh quá cố chấp sẽ không phải là chuyện tốt gì.” Nếu trở lại bên cạnh Thẩm Cảnh Kỳ, không có bệnh cũng sẽ làm ra bệnh.
“Trước kia không phải em thích anh chấp nhất sao?” Môi Thẩm Cảnh Kỳ mím chặt.
“Đừng lẫn lộn tôi với Lâm Hi Nhi.” Cô phủ nhận trước sau như một.
“Trong một tuần này, cha mẹ của tôi sẽ ở trong nước, anh đừng làm ra chút chuyện gì.” Hiện giờ cô rất xác định, trên người không có thiết bị định vị, bên cạnh cũng không có ai theo sau, chính là thời cơ tốt rời khỏi nhà họ Quyền, cô không cho phép lúc này xảy ra bất cứ sai lầm gì.
“Một tuần sau, em trở lại bên cạnh anh thật sao?”
“Suy nghĩ nhiều quá.”
“Em không rời được nhà họ Quyền, bởi vì đam mê quyền lợi mà Quyền Hạo mang tới cho em?” Vừa nhắc tới Quyền Hạo, cả người Thẩm Cảnh Kỳ cũng lộ vẻ không vui.
“Ở nhà họ Quyền có gì không tốt, có sẵn địa vị thân phận cao cao tại thượng, cũng có quyền lợi nắm giữ cuộc sống cái chết của người khác, đam mê là chuyện bình thường đối với người có xuất thân dân nghèo như tôi đây, sẽ không ai chịu buông tha quyền lợi trong tay, bao gồm cả anh trong đó, nói ví dụ như, anh chịu vì một người phụ nữ bình thường buông tha cả nhà họ Thẩm sao? Không thể nào đâu. Đây chính là thực tế. Cho nên đừng nói những lời ngu xuẩn này nữa.” Vì để thoát khỏi Thẩm Cảnh Kỳ, cô đúng là nói không ít lời nói trái với lương tâm, cũng không biết anh ta có thể nghe hiểu được lời nói của cô không. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
“Em trở lại bên cạnh anh, em cũng có thể có thân phận và quyền lợi cao cao tại thượng giống như vậy. Tập đoàn Thẩm thị đã ở ranh giới đóng cửa, đây là kiệt tác của ai, em nên rất rõ ràng.” Cô, Thẩm thị, ở trong lòng anh, không cách nào so sánh được cao thấp.
“Thẩm Cảnh Kỳ, Quyền Hạo xuống tay với anh, đây là anh đáng đời.” Lâm Hi rất có ý tứ hả hê, khóe mắt nhếch lên, quyến rũ lại trong veo như nước.
“Sau một tuần lễ, anh phái người tới đón em.” Thẩm Cảnh Kỳ không muốn tiếp tục đề tài, ba năm trước đây tim vỡ tan tành, gặp được cô sống lại khó khăn lắm mới vá lại một chút, hiện giờ lại bị lời nói vô tình của cô kích thích, tim của anh lại vỡ dập nát.
“Thẩm Cảnh Kỳ, đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt, một tuần lễ sau, anh dám phái người tới tìm tôi, anh chờ chịu đựng hậu quả.” Một tuần lễ sau là ngày rời đi theo kế hoạch của cô, nếu Thẩm Cảnh Kỳ phá hư kế hoạch của cô, cứ chờ chết đi, cô sẽ không niệm tình cũ.
“Hi Nhi, Quyền Hạo thật sự tốt với em như vậy sao? Tốt đến em có thể vì anh ta mà không nhìn đến lòng thành của anh.” Thẩm Cảnh Kỳ khổ sở cắn răng, đáy lòng không ngừng trào ra đau thương.
“Lười phải nói nhảm với anh, anh vốn nghe không hiểu tiếng người.” Lâm Hi vô cùng ghét bỏ nói. Muốn để cho cô thừa nhận cô là Lâm Hi Nhi, không có cửa đâu, nếu thừa nhận, cô tình nguyện nhảy sông tự sát ngay bây giờ.
“Đại thiếu gia nhà họ Quyền thật sự có sức quyến rũ lớn như vậy đối với em sao?”
“Cho dù chính tôi không phải là đại thiếu gia nhà họ Quyền, thân phận của bản thân tôi lại chính là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, cho dù ở thời đại nào, có quyền thế cuộc sống sẽ không thể kém, ít nhất không cần vì cuộc sống mà mệt nhọc bôn ba.”
“Trở lại bên cạnh anh, em cũng có thể có quyền thế như vậy.” Thẩm Cảnh Kỳ hơi khựng lại, nhìn chăm chú vào nụ cười giống như nước đá của cô, anh cười trào phúng, “Em biết vì sao Quyền Hạo đối xử tốt với em như vậy không?” di1enda4nle3qu21ydo0n
“Biết và không biết thì như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật tôi là Lâm Hi.” Quỷ mới biết nguyên nhân vì sao Quyền Hạo đối tốt với cô như vậy, dù sao cô cũng không tin tưởng quá, ba năm trước đây anh chỉ thích cô, một cô nhóc xanh xao vàng vọt khiến một người đàn ông trưởng thành thích, đây là chuyện lạ thế giới sao?! Tuy nói đầu năm nay rất nhiều biến thái, nhưng cô không cảm thấy chuyện máu chó như vậy sẽ xảy ra trên người cô.
“Em là người trong số mệnh đã định của anh ta, em biết không?” Thu hồi cảm xúc nóng nảy và đau lòng, Thẩm Cảnh Kỳ nhàn nhạt hỏi, “Bí ẩn của nhà họ Quyền, em biết bao nhiêu?”
Ban năm trước đây từng nghe xưng hô người trong số mệnh đã định, năm ấy cô cảm thấy hơi ngạc nhiên, ba năm sau đến nay, cô không tò mò nhiều lắm, cô đã muốn rời đi, bí ẩn của nhà họ Quyền có liên quan gì tới cô?
“Tôi biết rõ, cũng bởi vì vậy nên anh ấy mới đối xử tốt với tôi như vậy!” Lâm Hi khẽ mím môi hồng, dáng vẻ giả bộ đã biết.
“Em đang nói dối!” Nhìn chăm chú vào cặp mắt to trong suốt sáng ngời của cô, anh không nhìn thấy sóng mắt lưu chuyển, trực giác biết cô đang nói dối, “Mỗi một thời đại nhà họ Quyền đều có một người thừa kế huyết thống bị nguyền rủa, mỗi một đêm trăng tròn người đó sẽ khổ sở không chịu nổi, nếu không tìm được người trong số mệnh đã định, sống không quá bốn mươi tuổi. Chẳng lẽ em chưa từng thấy dáng vẻ điên cuồng của Quyền hạo vào đêm trăng tròn sao?”
Đối mặt với tình địch, anh chỉ có biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Những bí ẩn này của nhà họ Quyền, anh hao tốn rất nhiều hơi sức mới điều tra ra được.
Nói đến đây, trí nhớ của Lâm Hi từ từ rõ ràng, nói đến, đêm trăng tròn kia, Quyền Hạo cực kỳ ít ở nhà, mà ở đêm trăng tròn khi cô nhìn thấy anh thì anh đều có dáng vẻ điên cuồng tự làm khổ mình, ngược lại phù hợp với dáng vẻ mà Thẩm Cảnh Kỳ nói. Liên tưởng đến lời hai người làm đã nói vào hai năm trước, trong lòng cô không thể không hoài nghi lời Thẩm Cảnh Kỳ nói là thật, chỉ có điều người trong số mệnh đã định này rốt cuộc là tồn tại như thế nào? Dieễn ddàn lee quiy đôn
“Hi Nhi, nét mặt của em nói cho anh biết, em không biết những chuyện này, đây không giống như phong cách của em, lấy năng lực của em, sao có thể yên tâm sống trong nhà một người xa lạ, những chuyện này em đều không đi hỏi thăm sao? Hay là nói, em vì hóa giải đau đớn cho Quyền Hạo, đã lên giường với anh ta.” Thẩm Cảnh Kỳ càng nói, sắc mặt càng ngày càng đen, vừa nghĩ tới cô nhận vui vẻ dưới thân người nào đó, tim của anh chính là không kiềm chế được mà đau.
“Thẩm Cảnh Kỳ, nói chuyện sạch sẽ một chút, Lâm Hi tôi nói như thế nào, cũng mới mười lăm tuổi, tôi phải xảy ra quan hệ với người khác sớm như vậy sao, anh cho rằng tôi là anh sao, cuộc sống riêng hỗn loạn không chịu nổi, ăn nằm với phụ nữ không có một ngàn cũng phải mấy trăm, cũng không biết có bị mắc bệnh lây qua đường sinh dục hay không.” Lời của anh, Lâm Hi vô cùng không thoải mái.
“Xin lỗi.” Thẩm Cảnh Kỳ rất áy náy, lời vừa rồi anh nói trong cơn kích động.
“Đừng áp đặt tư tưởng của anh lên tôi, anh một bệnh thần kinh cộng thêm phóng đãng không chịu nổi rác rưởi khiến cho người khác cũng không muốn.” Không quen nhìn Thẩm Cảnh Kỳ mỗi lần mắc sai lầm, cũng sẽ bày ra vẻ mặt áy náy này, giả bộ cho ai nhìn chứ, cô không lạ gì.
“Hi Nhi, xin lỗi.”
“Tôi không cần xin lỗi, nếu anh muốn nói xin lỗi, lập tức, lập tức nhảy sông tự sát cho tôi, tôi thấy anh lại ghê tởm.”
“Xin lỗi.” Trừ bỏ nói xin lỗi ra, Thảm Cảnh Kỳ không biết nói cái gì cho phải.
Lâm Hi trừng mắt, xoay người đi về phía nhà họ Lâm, “Về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi, ghê tởm chết rồi.”
Cô rời đi, anh không định đuổi theo, “Một tuần lễ sau, anh phái người tới đón em, bên chỗ Quyền Hạo anh sẽ giải quyết.”
Quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Thẩm Cảnh Kỳ, Lâm Hi thấy nhánh cây trên đất, rất muốn cầm lên quất chết người không biết xấu hổ này, “Anh có thể giải quyết được nhà họ Quyền thì lại nói với tôi.”
Nhà họ Quyền là thế gia xếp hạng thứ nhất ở thiên triều, tung hoành hai nhà hắc bạch, thế lực không chỉ có ở trong nước, trên quốc tế cũng có tên thế lực lớn, đế đô là trụ sở chính của nhà họ Quyền, nếu Thẩm Cảnh Kỳ muốn giải quyết nhà họ Quyền, sợ rằng nhà họ Quyền diệt anh ta trước.
“Một tuần lễ sau, anh mong đợi anh và em sống cùng nhau.” Nhà họ Quyền tất nhiên là uy hiếp đối với anh, nhưng vì Hi Nhi có thể trở lại bên cạnh anh, tổn thất một chút có làm sao.
“Không quan tâm anh.” Lâm Hi cách hơi xa, vẫn có thể nghe được lời Thẩm Cảnh Kỳ nói.
Thẩm Cảnh Kỳ cong khóe môi quyến rũ lên, tròng mắt điên đảo chúng sinh thoáng hiện một tia sáng nắm chắc.
Xe thể thao dừng lại ven đường thật lâu, chủ xe rốt cuộc mở cửa xe bước xuống.
Tròng mắt vô cùng lạnh lẽo nhìn chăm chú vào Thẩm Cảnh Kỳ đang đứng bên bờ sông, trên mặt Quyền Hạo xẹt qua tia tàn bạo, đóng cửa xe, anh từng bước từng bước một tới gần Thẩm Cảnh Kỳ.
Quyền Hạo đâm đầu đi tới, Thẩm Cảnh Kỳ không hề ngoài ý muốn, khóe môi khẽ mím, mở lời chính là châm chọc, “Thật sự không nghĩ tới, Quyền thiếu cao không thể với tới, cũng thích dáng vẻ giám thị này.”
“Dù sao cũng tốt hơn người không chiếm được.” Quyền Hạo không hề cho sắc mặt châm chọc.
“Sao tôi có thể không chiếm được, không có được là anh, người nhà họ Quyền cao quý cũng có điểm trí mạng, không chiếm được tình yêu của người trong số mệnh đã định, anh có thể vượt qua được bốn mươi tuổi sao?” Tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt, Thẩm Cảnh Kỳ không có cách nào giữ được bình tĩnh hòa nhã với người tạm thời cướp cô đi, vừa mở miệng chính là châm chọc.
“Điều này không cần anh phải lo lắng, anh chính là nên lo lắng cho tập đoàn Thẩm thị thì hơn.” Bí ẩn nhà họ Quyền, rất nhiều nhân vật lớn trong bóng tối đều biết, dù sao trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, Thẩm Cảnh Kỳ biết những chuyện này thì làm sao.
“Vì người trong số mênh, anh thật sự chịu đựng.” Thẩm Cảnh Kỳ cười lạnh, “Tôi vốn không quan tâm tới tập đoàn Thẩm thị, đó chẳng qua chỉ là một món đồ chơi của tôi, anh thích phá thì phá.” Thẩm Cảnh Kỳ anh không dựa vào buôn bán để sống, có phá hủy lúc anh đang kinh doanh hay không, mời tùy tiện.
“Thiếu gia nhà họ Thẩm quả nhiên danh bất hư truyền.” Vào ngày Thẩm Cảnh Kỳ xuất hiện ở trước mặt cô, anh đã phái người đi điều tra gia thế bối cảnh của Thẩm Cảnh Kỳ, “Anh tới dây dưa với Hi nhi, đơn giản chính là bởi vì Lâm Hi Nhi thôi, coi cô ấy như thế thân của Lâm Hi Nhi, anh rất có lý chẳng sợ.”
“Cô ấy không phải thế thân, cô ấy chính là Lâm Hi Nhi, linh hồn của cô ấy nhập vào trên người Lâm Hi. Anh đã điều tra rõ ràng gia thế bối cảnh của tôi, tất nhiên biết tình yêu sâu đậm giữa tôi và Hi Nhi, bây giờ anh trói cô ấy ở bên cạnh anh, cuối cùng sẽ có một ngày cô ấy sẽ không thuộc về anh.” Mọi người đều đứng trên đỉnh kim tự tháp, giậm chân một cái có thể mang đến bao nhiêu chấn động, bọn họ rõ ràng, Quyền Hạo điều tra anh, anh điều tra cậu ta, tác phong giống nhau mà thôi.
“Thật vớ vẩn, Lâm Hi Nhi trong miệng anh năm nay hai mươi lăm tuổi, vào ba năm trước khi trộm ngọc bội của toi thì bởi vì thao tác dù bay không tốt, đã qua đời.”
“Thân ở thế gia, xem ra anh không thể tiếp nhận được chuyện khoa học không giải thích được. Anh thích cô, bởi vì cô là người trong số mệnh đã định của anh, đơn giản chính là để cho cô ấy xảy ra quan hệ với anh, tới ngừng đau đớn đáng chết của anh.” Nói đến điểm này, Thẩm Cảnh Kỳ không nhịn được kích động, anh không cho phép người ta ô uế Hi Nhi chút nào.
Quyền Hạo nắm chặt hai quả đấm, sắc mặt xanh mét, lửa giận ngập trời lan tràn toàn thân.
“Thẩm Cảnh Kỳ, anh sỉ nhục ai cũng được, chỉ không thể sỉ nhục tình yêu của tôi và cô ấy.” Vừa dứt lời, Quyền Hạo tức giận giơ quả đấm lên, chính xác không sai đánh vào khóe miệng Thẩm Cảnh Kỳ.
Lai bị đánh, khóe môi tràn ra tia máu, Thẩm Cảnh Kỳ cắn chặt răng, “Quyền Hạo, đừng tưởng rằng nhà họ Quyền cho anh chỗ dựa, anh có thể muốn làm gì thì làm, Thẩm Cảnh Kỳ tôi chưa tới lượt anh dạy dỗ.” Giơ quả đấm lên, anh tốc độ như tia chớp đánh trúng mặt Quyền Hạo.
Trên khuôn mặt đẹp trai nhanh chóng hiện lên tím bầm, mắt Quyền Hạo xuất hiện ánh sáng khát máu, “Tôi có thể có ngày hôm nay, cũng không phải do nhà họ Quyền có thể cho.” Dứt lời, quả đấm của anh vừa nhanh vừa mạnh đánh nghiêng đầu Thẩm Cảnh Kỳ. die nd da nl e q uu ydo n
Lửa mạnh đốt bên cạnh hai người, đốt đến lòng họ tràn đầy khó chịu, tự ái cao ngạo của bọn họ cũng bởi vì đối phương mà bị tổn hại.
“Quyền Hạo, anh đã muốn đánh, tôi theo cùng.” Làm thiếu gia nhà họ Thẩm, anh thật sự chưa từng sợ ai, hiện giờ không có súng không có những vũ khí khác, anh liền dùng tay không đánh chết Quyền Hạo đã sớm cần phải chết.
Hai người nhanh chóng đồng thời đánh nhau, đối phương đều được huấn luyện nghiêm túc từ nhỏ, bắt đầu ra tay, nhưng từng chiêu trí mạng. Trên gương mặt đẹp trai tuấn tú của hai người xanh tím đan xen, khóe môi tràn ra tia máu, có vẻ cực kỳ nhếch nhác.
Hai trai đẹp đánh nhau, người đi qua tò mò bát quái quan sát từ xa, cũng không có ai đi khuyên can, nguyên nhân là không dám, đầu năm nay đỡ người già còn có thể bị coi là xảo trá, đi khuyên can lỡ như bị ngộ thương vậy lỗ lớn rồi.
Khi ở bờ sông thì Lâm Hi phát hiện Quyền Hạo ở chỗ xa, chỉ có điều cô không muốn để cho Thẩm Cảnh Kỳ biết, cũng không lộ ra. Khi trở lại nhà họ Lâm thì cô không kịp chờ đợi cầm ống nhòm lên đi tới ban công nhìn tình huống bờ sông, chuyện này không thể trách cô, thật sự lòng hiếu kỳ lên tới.
Điều chỉnh tốt ống nhòm, thấy bên bờ sông tụ tập không ít người, lại chuyển phương hướng một cái, thấy cảnh tượng thì cô cả kinh đến cằm muốn rớt xuống. Cô thế nhưng lại thấy Quyền hạo và Thẩm Cảnh Kỳ đang đánh nhau, hai người ra tay không hề ôn hòa, nhiều chiêu đều có thể bị mất mạng.
Nhìn một lúc lâu, cô sờ cằm.
Tại sao hai người này có thế lực ngang nhau, vì sao Quyền Hạo không thể đánh chết Thẩm Cảnh Kỳ tên thần kinh này.
“Em đang làm gì ở đây vậy?” Lâm Thần cầm khăn lông ra ban công phơi, ngoài ý muốn nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của em gái mình.
“Không nhìn cái gì.” Lâm Hi thu ống nhòm lại, liếc mắt nhìn hai người đang vật lộn ngoài bờ sông. di3nd@nl3qu.yd0n
Phơi xong khăn lông, Lâm Thần đi theo trở lại phòng khách ngồi, “Người tới tìm em là ai vậy?”
“Anh một tên con trai, cũng bát quái như vậy là sao?” Quăng một ánh mắt như dao cho Lâm Thần, Lâm Hi không muốn nhắc tới Thẩm Cảnh Kỳ.
“Thân là anh trai, quan tâm cuộc sống của em gái là chuyện rất bình thường chứ? Đừng dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn anh, anh không phải kiểu người nhiều chuyện đó.” Em gái mình quăng ánh mắt như dao găm, Lâm Thần hiểu sai là khinh bỉ.
“Em không khinh bỉ anh, em chỉ khinh thường anh.” Lâm Hi nói lời tức chết người không đền mạng, cầm ống nhòm lên trở về phòng ngủ.
Sau khi đóng cửa lại, cô nằm bên cửa sổ, dùng ống nhòm tiếp tục quan sát cảnh tượng vừa rồi.
Trên bờ sông, Quyền Hạo và Thẩm Cảnh Kỳ đánh nhau nửa giờ, thể lực của bọn họ tuy tốt, nhưng cũng không chịu nổi khi gặp phải đối thủ có bản lĩnh không khác nhau lắm, bọn họ mệt mỏi, liền dừng tay.
Hai người không thở hổn hển, tím bầm giao thoa trên gương mặt lạnh lùng không vui, ánh mắt cũng không muốn đặt trên người đối phương. Quần chúng vây xem xa xa, nhìn thấy hai người đánh nhau ngừng tay, cũng từ từ tản đi, trên bờ sông chỉ còn dư lại hai người mặt đối mặt.
“Đại thiếu gia nhà họ Quyền sống trong nhung lụa, bản lĩnh còn rất tốt.” Lau vết máu trên mặt, Thẩm Cảnh Kỳ hung hăng nói.
“Anh cũng không kém.” Quyền Hạo khó gặp được đối thủ, trải qua một trận đánh vô cùng tinh tế, cũng không keo kiệt khen ngợi.
“Tôi sẽ không nhường Hi Nhi cho anh.”
“Cô ấy yêu chỉ có thể là tôi, mà anh nhất định là khách qua đường.” Quyền Hạo nói vô cùng chắc chắn, chỉ có điều bây giờ mặt anh khó coi, nói đến lời này, khí thế thì đủ, nhưng vết máu loang lổ trên mặt xem ra thiếu sức thuyết phục.
Thẩm Cảnh Kỳ cười nhạo một tiếng, khinh miệt nói: “Đừng đánh giá cao địa vị bản thân ở trong cảm nhận của cô ấy.”
“Mỏi mắt mong chờ.” Quyền Hạo ném xuống những lời này, liền trở lên xe.
Ánh mắt nhìn về phía tầng lầu nhà họ Lâm, khóe môi Thẩm Cảnh Kỳ nhếch lên, không vui lái xe rời đi. di@en*dyan(lee^qu.donnn)
Vào giờ phút này, Lâm Hi đang thưởng thức đến vui vẻ, thấy không còn đánh nhau, trong lòng tràn đầy không đành. Hai người đều là người đáng ghét, sao không dùng toàn lực đánh đối phương không chết cũng tàn phế chứ, cô sẽ rất vui vẻ!
Tình cảnh ảo tưởng trong đầu dừng lại, Lâm Hi chợt nghĩ đến chuyện phải làm, vội vàng đặt ống nhòm xuống, vội vã đi xuống lầu dưới. Thẩm Cảnh Kỳ vừa tìm cô, Quyền Hạo đã xuất hiện ở đây, vậy chứng minh cái gì, chứng minh Quyền Hạo vẫn vô cùng rõ ràng hành tung của cô, rốt cuộc có vấn đề ở chỗ đó?
Quyền Hạo nhìn chăm chú vào phương hướng nhà họ Lâm hồi lâu, cảm thấy đúng lúc rời đi, anh quay cửa xe lên, chuẩn bị khởi động xe rời đi. Tầm mắt vừa nhìn về phía trước, thấy cô gấp rút vội vã đi về phía anh, anh lập tức mở cửa xe xuống đất.
Bởi vì vội vã chạy tới, Lâm Hi thở hơi gấp, quả nhiên những ngày này quá yên ổn, thẻ lực trở nên không quá tốt.
“Hi nhi, như thế nào?” Sắc mặt cô ửng đỏ, anh vỗ nhẹ lưng cô.
Từ nơi xa nhìn người ta đánh nhau thật thoải mái, sao lại gần nhìn mặt Quyền Hạo, cô không khỏi bật cười, “Anh thật xấu xí!” Nhìn quen khuôn mặt điển trai của Quyền Hạo, đột nhiên nhìn thấy trên mặt có vết máu dáng vẻ hơi sưng đỏ, cô cảm thấy hơi khôi hài.
“Mấy ngày nữa sẽ tốt lên.” Anh sờ mặt.
“Lần sau không cần đánh nhau với Thẩm Cảnh Kỳ bệnh thần kinh đó, anh ta điên khùng thì điên khùng, anh không cần điên khùng với anh ta.” Không cực kỳ rõ ràng hai người đánh nhau vì chuyện gì, chỉ có điều cô vẫn có thể đoán được đại khái. Hai người đàn ông xuất sắc như nhau đánh nhau vì cô, cảm giác này, là một người phụ nữ rất có cảm giác hư vinh, nhưng mà, sau thầm dễ chịu, chính là chán ghét.
“Ừ.” Anh nghe cô.
Lâm Hi đưa tay sờ gương mặt sưng đỏ của anh, “Có đau không?”
Đưa tay cầm tay của cô, Quyền Hạo cười, “Không đau.” Cô chạm tới thắng được linh đan diệu dược, cô quan tâm anh sao? Trong lòng xẹt qua dòng nước ấm, hơi nóng, cảm giác căng căng, toàn thân anh đều rất thoải mái.
Rút tay từ trong tay anh về, cô chớp mắt một cái, tỉ mỉ muốn xem khác biệt trong mắt Quyền Hạo. Không nhìn ra khác biệt, cô chỉ đàn hỏi thẳng, “Bây giờ anh vẫn cài thiết bị định vị hoặc máy nghe lén gì đó trên người tôi sao?”
“Không có.” Anh trả lời rất thành thực.
“Rất biết nghe lời!” Lấy được câu trả lời như mong muốn, Lâm Hi hôn vào lòng bàn tay, rồi dán bàn tay lên mặt anh, “Đây là phần thưởng cho anh.”
Gió bờ sông rất to, mái tóc đen nhánh của Lâm Hi bị gió thổi loạn, gió lạnh phà vào trên mặt, rất không phải là chuyện thoải mái gì. Đôi tay tùy ý bám trên lan can, môi hồng khép chặt, ánh mắt cô nhìn thẳng vào mặt sông.
“Có chuyện gì anh cứ nói đi.” Sau một lúc lâu, cô vén mái tóc trước trán ra sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn mỹ, giọng nhàn nhạt, trong lòng hết sức chán ghét cách làm của Thẩm Cảnh Kỳ.
“Rời khỏi nhà họ Quyền, trở lại bên cạnh anh.”
Mắt trong suốt của cô lóe lên, ngay sau đó cau mày, “Thẩm Cảnh Kỳ, có lúc anh quá cố chấp sẽ không phải là chuyện tốt gì.” Nếu trở lại bên cạnh Thẩm Cảnh Kỳ, không có bệnh cũng sẽ làm ra bệnh.
“Trước kia không phải em thích anh chấp nhất sao?” Môi Thẩm Cảnh Kỳ mím chặt.
“Đừng lẫn lộn tôi với Lâm Hi Nhi.” Cô phủ nhận trước sau như một.
“Trong một tuần này, cha mẹ của tôi sẽ ở trong nước, anh đừng làm ra chút chuyện gì.” Hiện giờ cô rất xác định, trên người không có thiết bị định vị, bên cạnh cũng không có ai theo sau, chính là thời cơ tốt rời khỏi nhà họ Quyền, cô không cho phép lúc này xảy ra bất cứ sai lầm gì.
“Một tuần sau, em trở lại bên cạnh anh thật sao?”
“Suy nghĩ nhiều quá.”
“Em không rời được nhà họ Quyền, bởi vì đam mê quyền lợi mà Quyền Hạo mang tới cho em?” Vừa nhắc tới Quyền Hạo, cả người Thẩm Cảnh Kỳ cũng lộ vẻ không vui.
“Ở nhà họ Quyền có gì không tốt, có sẵn địa vị thân phận cao cao tại thượng, cũng có quyền lợi nắm giữ cuộc sống cái chết của người khác, đam mê là chuyện bình thường đối với người có xuất thân dân nghèo như tôi đây, sẽ không ai chịu buông tha quyền lợi trong tay, bao gồm cả anh trong đó, nói ví dụ như, anh chịu vì một người phụ nữ bình thường buông tha cả nhà họ Thẩm sao? Không thể nào đâu. Đây chính là thực tế. Cho nên đừng nói những lời ngu xuẩn này nữa.” Vì để thoát khỏi Thẩm Cảnh Kỳ, cô đúng là nói không ít lời nói trái với lương tâm, cũng không biết anh ta có thể nghe hiểu được lời nói của cô không. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
“Em trở lại bên cạnh anh, em cũng có thể có thân phận và quyền lợi cao cao tại thượng giống như vậy. Tập đoàn Thẩm thị đã ở ranh giới đóng cửa, đây là kiệt tác của ai, em nên rất rõ ràng.” Cô, Thẩm thị, ở trong lòng anh, không cách nào so sánh được cao thấp.
“Thẩm Cảnh Kỳ, Quyền Hạo xuống tay với anh, đây là anh đáng đời.” Lâm Hi rất có ý tứ hả hê, khóe mắt nhếch lên, quyến rũ lại trong veo như nước.
“Sau một tuần lễ, anh phái người tới đón em.” Thẩm Cảnh Kỳ không muốn tiếp tục đề tài, ba năm trước đây tim vỡ tan tành, gặp được cô sống lại khó khăn lắm mới vá lại một chút, hiện giờ lại bị lời nói vô tình của cô kích thích, tim của anh lại vỡ dập nát.
“Thẩm Cảnh Kỳ, đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt, một tuần lễ sau, anh dám phái người tới tìm tôi, anh chờ chịu đựng hậu quả.” Một tuần lễ sau là ngày rời đi theo kế hoạch của cô, nếu Thẩm Cảnh Kỳ phá hư kế hoạch của cô, cứ chờ chết đi, cô sẽ không niệm tình cũ.
“Hi Nhi, Quyền Hạo thật sự tốt với em như vậy sao? Tốt đến em có thể vì anh ta mà không nhìn đến lòng thành của anh.” Thẩm Cảnh Kỳ khổ sở cắn răng, đáy lòng không ngừng trào ra đau thương.
“Lười phải nói nhảm với anh, anh vốn nghe không hiểu tiếng người.” Lâm Hi vô cùng ghét bỏ nói. Muốn để cho cô thừa nhận cô là Lâm Hi Nhi, không có cửa đâu, nếu thừa nhận, cô tình nguyện nhảy sông tự sát ngay bây giờ.
“Đại thiếu gia nhà họ Quyền thật sự có sức quyến rũ lớn như vậy đối với em sao?”
“Cho dù chính tôi không phải là đại thiếu gia nhà họ Quyền, thân phận của bản thân tôi lại chính là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, cho dù ở thời đại nào, có quyền thế cuộc sống sẽ không thể kém, ít nhất không cần vì cuộc sống mà mệt nhọc bôn ba.”
“Trở lại bên cạnh anh, em cũng có thể có quyền thế như vậy.” Thẩm Cảnh Kỳ hơi khựng lại, nhìn chăm chú vào nụ cười giống như nước đá của cô, anh cười trào phúng, “Em biết vì sao Quyền Hạo đối xử tốt với em như vậy không?” di1enda4nle3qu21ydo0n
“Biết và không biết thì như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật tôi là Lâm Hi.” Quỷ mới biết nguyên nhân vì sao Quyền Hạo đối tốt với cô như vậy, dù sao cô cũng không tin tưởng quá, ba năm trước đây anh chỉ thích cô, một cô nhóc xanh xao vàng vọt khiến một người đàn ông trưởng thành thích, đây là chuyện lạ thế giới sao?! Tuy nói đầu năm nay rất nhiều biến thái, nhưng cô không cảm thấy chuyện máu chó như vậy sẽ xảy ra trên người cô.
“Em là người trong số mệnh đã định của anh ta, em biết không?” Thu hồi cảm xúc nóng nảy và đau lòng, Thẩm Cảnh Kỳ nhàn nhạt hỏi, “Bí ẩn của nhà họ Quyền, em biết bao nhiêu?”
Ban năm trước đây từng nghe xưng hô người trong số mệnh đã định, năm ấy cô cảm thấy hơi ngạc nhiên, ba năm sau đến nay, cô không tò mò nhiều lắm, cô đã muốn rời đi, bí ẩn của nhà họ Quyền có liên quan gì tới cô?
“Tôi biết rõ, cũng bởi vì vậy nên anh ấy mới đối xử tốt với tôi như vậy!” Lâm Hi khẽ mím môi hồng, dáng vẻ giả bộ đã biết.
“Em đang nói dối!” Nhìn chăm chú vào cặp mắt to trong suốt sáng ngời của cô, anh không nhìn thấy sóng mắt lưu chuyển, trực giác biết cô đang nói dối, “Mỗi một thời đại nhà họ Quyền đều có một người thừa kế huyết thống bị nguyền rủa, mỗi một đêm trăng tròn người đó sẽ khổ sở không chịu nổi, nếu không tìm được người trong số mệnh đã định, sống không quá bốn mươi tuổi. Chẳng lẽ em chưa từng thấy dáng vẻ điên cuồng của Quyền hạo vào đêm trăng tròn sao?”
Đối mặt với tình địch, anh chỉ có biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Những bí ẩn này của nhà họ Quyền, anh hao tốn rất nhiều hơi sức mới điều tra ra được.
Nói đến đây, trí nhớ của Lâm Hi từ từ rõ ràng, nói đến, đêm trăng tròn kia, Quyền Hạo cực kỳ ít ở nhà, mà ở đêm trăng tròn khi cô nhìn thấy anh thì anh đều có dáng vẻ điên cuồng tự làm khổ mình, ngược lại phù hợp với dáng vẻ mà Thẩm Cảnh Kỳ nói. Liên tưởng đến lời hai người làm đã nói vào hai năm trước, trong lòng cô không thể không hoài nghi lời Thẩm Cảnh Kỳ nói là thật, chỉ có điều người trong số mệnh đã định này rốt cuộc là tồn tại như thế nào? Dieễn ddàn lee quiy đôn
“Hi Nhi, nét mặt của em nói cho anh biết, em không biết những chuyện này, đây không giống như phong cách của em, lấy năng lực của em, sao có thể yên tâm sống trong nhà một người xa lạ, những chuyện này em đều không đi hỏi thăm sao? Hay là nói, em vì hóa giải đau đớn cho Quyền Hạo, đã lên giường với anh ta.” Thẩm Cảnh Kỳ càng nói, sắc mặt càng ngày càng đen, vừa nghĩ tới cô nhận vui vẻ dưới thân người nào đó, tim của anh chính là không kiềm chế được mà đau.
“Thẩm Cảnh Kỳ, nói chuyện sạch sẽ một chút, Lâm Hi tôi nói như thế nào, cũng mới mười lăm tuổi, tôi phải xảy ra quan hệ với người khác sớm như vậy sao, anh cho rằng tôi là anh sao, cuộc sống riêng hỗn loạn không chịu nổi, ăn nằm với phụ nữ không có một ngàn cũng phải mấy trăm, cũng không biết có bị mắc bệnh lây qua đường sinh dục hay không.” Lời của anh, Lâm Hi vô cùng không thoải mái.
“Xin lỗi.” Thẩm Cảnh Kỳ rất áy náy, lời vừa rồi anh nói trong cơn kích động.
“Đừng áp đặt tư tưởng của anh lên tôi, anh một bệnh thần kinh cộng thêm phóng đãng không chịu nổi rác rưởi khiến cho người khác cũng không muốn.” Không quen nhìn Thẩm Cảnh Kỳ mỗi lần mắc sai lầm, cũng sẽ bày ra vẻ mặt áy náy này, giả bộ cho ai nhìn chứ, cô không lạ gì.
“Hi Nhi, xin lỗi.”
“Tôi không cần xin lỗi, nếu anh muốn nói xin lỗi, lập tức, lập tức nhảy sông tự sát cho tôi, tôi thấy anh lại ghê tởm.”
“Xin lỗi.” Trừ bỏ nói xin lỗi ra, Thảm Cảnh Kỳ không biết nói cái gì cho phải.
Lâm Hi trừng mắt, xoay người đi về phía nhà họ Lâm, “Về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi, ghê tởm chết rồi.”
Cô rời đi, anh không định đuổi theo, “Một tuần lễ sau, anh phái người tới đón em, bên chỗ Quyền Hạo anh sẽ giải quyết.”
Quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Thẩm Cảnh Kỳ, Lâm Hi thấy nhánh cây trên đất, rất muốn cầm lên quất chết người không biết xấu hổ này, “Anh có thể giải quyết được nhà họ Quyền thì lại nói với tôi.”
Nhà họ Quyền là thế gia xếp hạng thứ nhất ở thiên triều, tung hoành hai nhà hắc bạch, thế lực không chỉ có ở trong nước, trên quốc tế cũng có tên thế lực lớn, đế đô là trụ sở chính của nhà họ Quyền, nếu Thẩm Cảnh Kỳ muốn giải quyết nhà họ Quyền, sợ rằng nhà họ Quyền diệt anh ta trước.
“Một tuần lễ sau, anh mong đợi anh và em sống cùng nhau.” Nhà họ Quyền tất nhiên là uy hiếp đối với anh, nhưng vì Hi Nhi có thể trở lại bên cạnh anh, tổn thất một chút có làm sao.
“Không quan tâm anh.” Lâm Hi cách hơi xa, vẫn có thể nghe được lời Thẩm Cảnh Kỳ nói.
Thẩm Cảnh Kỳ cong khóe môi quyến rũ lên, tròng mắt điên đảo chúng sinh thoáng hiện một tia sáng nắm chắc.
Xe thể thao dừng lại ven đường thật lâu, chủ xe rốt cuộc mở cửa xe bước xuống.
Tròng mắt vô cùng lạnh lẽo nhìn chăm chú vào Thẩm Cảnh Kỳ đang đứng bên bờ sông, trên mặt Quyền Hạo xẹt qua tia tàn bạo, đóng cửa xe, anh từng bước từng bước một tới gần Thẩm Cảnh Kỳ.
Quyền Hạo đâm đầu đi tới, Thẩm Cảnh Kỳ không hề ngoài ý muốn, khóe môi khẽ mím, mở lời chính là châm chọc, “Thật sự không nghĩ tới, Quyền thiếu cao không thể với tới, cũng thích dáng vẻ giám thị này.”
“Dù sao cũng tốt hơn người không chiếm được.” Quyền Hạo không hề cho sắc mặt châm chọc.
“Sao tôi có thể không chiếm được, không có được là anh, người nhà họ Quyền cao quý cũng có điểm trí mạng, không chiếm được tình yêu của người trong số mệnh đã định, anh có thể vượt qua được bốn mươi tuổi sao?” Tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt, Thẩm Cảnh Kỳ không có cách nào giữ được bình tĩnh hòa nhã với người tạm thời cướp cô đi, vừa mở miệng chính là châm chọc.
“Điều này không cần anh phải lo lắng, anh chính là nên lo lắng cho tập đoàn Thẩm thị thì hơn.” Bí ẩn nhà họ Quyền, rất nhiều nhân vật lớn trong bóng tối đều biết, dù sao trên đời này không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, Thẩm Cảnh Kỳ biết những chuyện này thì làm sao.
“Vì người trong số mênh, anh thật sự chịu đựng.” Thẩm Cảnh Kỳ cười lạnh, “Tôi vốn không quan tâm tới tập đoàn Thẩm thị, đó chẳng qua chỉ là một món đồ chơi của tôi, anh thích phá thì phá.” Thẩm Cảnh Kỳ anh không dựa vào buôn bán để sống, có phá hủy lúc anh đang kinh doanh hay không, mời tùy tiện.
“Thiếu gia nhà họ Thẩm quả nhiên danh bất hư truyền.” Vào ngày Thẩm Cảnh Kỳ xuất hiện ở trước mặt cô, anh đã phái người đi điều tra gia thế bối cảnh của Thẩm Cảnh Kỳ, “Anh tới dây dưa với Hi nhi, đơn giản chính là bởi vì Lâm Hi Nhi thôi, coi cô ấy như thế thân của Lâm Hi Nhi, anh rất có lý chẳng sợ.”
“Cô ấy không phải thế thân, cô ấy chính là Lâm Hi Nhi, linh hồn của cô ấy nhập vào trên người Lâm Hi. Anh đã điều tra rõ ràng gia thế bối cảnh của tôi, tất nhiên biết tình yêu sâu đậm giữa tôi và Hi Nhi, bây giờ anh trói cô ấy ở bên cạnh anh, cuối cùng sẽ có một ngày cô ấy sẽ không thuộc về anh.” Mọi người đều đứng trên đỉnh kim tự tháp, giậm chân một cái có thể mang đến bao nhiêu chấn động, bọn họ rõ ràng, Quyền Hạo điều tra anh, anh điều tra cậu ta, tác phong giống nhau mà thôi.
“Thật vớ vẩn, Lâm Hi Nhi trong miệng anh năm nay hai mươi lăm tuổi, vào ba năm trước khi trộm ngọc bội của toi thì bởi vì thao tác dù bay không tốt, đã qua đời.”
“Thân ở thế gia, xem ra anh không thể tiếp nhận được chuyện khoa học không giải thích được. Anh thích cô, bởi vì cô là người trong số mệnh đã định của anh, đơn giản chính là để cho cô ấy xảy ra quan hệ với anh, tới ngừng đau đớn đáng chết của anh.” Nói đến điểm này, Thẩm Cảnh Kỳ không nhịn được kích động, anh không cho phép người ta ô uế Hi Nhi chút nào.
Quyền Hạo nắm chặt hai quả đấm, sắc mặt xanh mét, lửa giận ngập trời lan tràn toàn thân.
“Thẩm Cảnh Kỳ, anh sỉ nhục ai cũng được, chỉ không thể sỉ nhục tình yêu của tôi và cô ấy.” Vừa dứt lời, Quyền Hạo tức giận giơ quả đấm lên, chính xác không sai đánh vào khóe miệng Thẩm Cảnh Kỳ.
Lai bị đánh, khóe môi tràn ra tia máu, Thẩm Cảnh Kỳ cắn chặt răng, “Quyền Hạo, đừng tưởng rằng nhà họ Quyền cho anh chỗ dựa, anh có thể muốn làm gì thì làm, Thẩm Cảnh Kỳ tôi chưa tới lượt anh dạy dỗ.” Giơ quả đấm lên, anh tốc độ như tia chớp đánh trúng mặt Quyền Hạo.
Trên khuôn mặt đẹp trai nhanh chóng hiện lên tím bầm, mắt Quyền Hạo xuất hiện ánh sáng khát máu, “Tôi có thể có ngày hôm nay, cũng không phải do nhà họ Quyền có thể cho.” Dứt lời, quả đấm của anh vừa nhanh vừa mạnh đánh nghiêng đầu Thẩm Cảnh Kỳ. die nd da nl e q uu ydo n
Lửa mạnh đốt bên cạnh hai người, đốt đến lòng họ tràn đầy khó chịu, tự ái cao ngạo của bọn họ cũng bởi vì đối phương mà bị tổn hại.
“Quyền Hạo, anh đã muốn đánh, tôi theo cùng.” Làm thiếu gia nhà họ Thẩm, anh thật sự chưa từng sợ ai, hiện giờ không có súng không có những vũ khí khác, anh liền dùng tay không đánh chết Quyền Hạo đã sớm cần phải chết.
Hai người nhanh chóng đồng thời đánh nhau, đối phương đều được huấn luyện nghiêm túc từ nhỏ, bắt đầu ra tay, nhưng từng chiêu trí mạng. Trên gương mặt đẹp trai tuấn tú của hai người xanh tím đan xen, khóe môi tràn ra tia máu, có vẻ cực kỳ nhếch nhác.
Hai trai đẹp đánh nhau, người đi qua tò mò bát quái quan sát từ xa, cũng không có ai đi khuyên can, nguyên nhân là không dám, đầu năm nay đỡ người già còn có thể bị coi là xảo trá, đi khuyên can lỡ như bị ngộ thương vậy lỗ lớn rồi.
Khi ở bờ sông thì Lâm Hi phát hiện Quyền Hạo ở chỗ xa, chỉ có điều cô không muốn để cho Thẩm Cảnh Kỳ biết, cũng không lộ ra. Khi trở lại nhà họ Lâm thì cô không kịp chờ đợi cầm ống nhòm lên đi tới ban công nhìn tình huống bờ sông, chuyện này không thể trách cô, thật sự lòng hiếu kỳ lên tới.
Điều chỉnh tốt ống nhòm, thấy bên bờ sông tụ tập không ít người, lại chuyển phương hướng một cái, thấy cảnh tượng thì cô cả kinh đến cằm muốn rớt xuống. Cô thế nhưng lại thấy Quyền hạo và Thẩm Cảnh Kỳ đang đánh nhau, hai người ra tay không hề ôn hòa, nhiều chiêu đều có thể bị mất mạng.
Nhìn một lúc lâu, cô sờ cằm.
Tại sao hai người này có thế lực ngang nhau, vì sao Quyền Hạo không thể đánh chết Thẩm Cảnh Kỳ tên thần kinh này.
“Em đang làm gì ở đây vậy?” Lâm Thần cầm khăn lông ra ban công phơi, ngoài ý muốn nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của em gái mình.
“Không nhìn cái gì.” Lâm Hi thu ống nhòm lại, liếc mắt nhìn hai người đang vật lộn ngoài bờ sông. di3nd@nl3qu.yd0n
Phơi xong khăn lông, Lâm Thần đi theo trở lại phòng khách ngồi, “Người tới tìm em là ai vậy?”
“Anh một tên con trai, cũng bát quái như vậy là sao?” Quăng một ánh mắt như dao cho Lâm Thần, Lâm Hi không muốn nhắc tới Thẩm Cảnh Kỳ.
“Thân là anh trai, quan tâm cuộc sống của em gái là chuyện rất bình thường chứ? Đừng dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn anh, anh không phải kiểu người nhiều chuyện đó.” Em gái mình quăng ánh mắt như dao găm, Lâm Thần hiểu sai là khinh bỉ.
“Em không khinh bỉ anh, em chỉ khinh thường anh.” Lâm Hi nói lời tức chết người không đền mạng, cầm ống nhòm lên trở về phòng ngủ.
Sau khi đóng cửa lại, cô nằm bên cửa sổ, dùng ống nhòm tiếp tục quan sát cảnh tượng vừa rồi.
Trên bờ sông, Quyền Hạo và Thẩm Cảnh Kỳ đánh nhau nửa giờ, thể lực của bọn họ tuy tốt, nhưng cũng không chịu nổi khi gặp phải đối thủ có bản lĩnh không khác nhau lắm, bọn họ mệt mỏi, liền dừng tay.
Hai người không thở hổn hển, tím bầm giao thoa trên gương mặt lạnh lùng không vui, ánh mắt cũng không muốn đặt trên người đối phương. Quần chúng vây xem xa xa, nhìn thấy hai người đánh nhau ngừng tay, cũng từ từ tản đi, trên bờ sông chỉ còn dư lại hai người mặt đối mặt.
“Đại thiếu gia nhà họ Quyền sống trong nhung lụa, bản lĩnh còn rất tốt.” Lau vết máu trên mặt, Thẩm Cảnh Kỳ hung hăng nói.
“Anh cũng không kém.” Quyền Hạo khó gặp được đối thủ, trải qua một trận đánh vô cùng tinh tế, cũng không keo kiệt khen ngợi.
“Tôi sẽ không nhường Hi Nhi cho anh.”
“Cô ấy yêu chỉ có thể là tôi, mà anh nhất định là khách qua đường.” Quyền Hạo nói vô cùng chắc chắn, chỉ có điều bây giờ mặt anh khó coi, nói đến lời này, khí thế thì đủ, nhưng vết máu loang lổ trên mặt xem ra thiếu sức thuyết phục.
Thẩm Cảnh Kỳ cười nhạo một tiếng, khinh miệt nói: “Đừng đánh giá cao địa vị bản thân ở trong cảm nhận của cô ấy.”
“Mỏi mắt mong chờ.” Quyền Hạo ném xuống những lời này, liền trở lên xe.
Ánh mắt nhìn về phía tầng lầu nhà họ Lâm, khóe môi Thẩm Cảnh Kỳ nhếch lên, không vui lái xe rời đi. di@en*dyan(lee^qu.donnn)
Vào giờ phút này, Lâm Hi đang thưởng thức đến vui vẻ, thấy không còn đánh nhau, trong lòng tràn đầy không đành. Hai người đều là người đáng ghét, sao không dùng toàn lực đánh đối phương không chết cũng tàn phế chứ, cô sẽ rất vui vẻ!
Tình cảnh ảo tưởng trong đầu dừng lại, Lâm Hi chợt nghĩ đến chuyện phải làm, vội vàng đặt ống nhòm xuống, vội vã đi xuống lầu dưới. Thẩm Cảnh Kỳ vừa tìm cô, Quyền Hạo đã xuất hiện ở đây, vậy chứng minh cái gì, chứng minh Quyền Hạo vẫn vô cùng rõ ràng hành tung của cô, rốt cuộc có vấn đề ở chỗ đó?
Quyền Hạo nhìn chăm chú vào phương hướng nhà họ Lâm hồi lâu, cảm thấy đúng lúc rời đi, anh quay cửa xe lên, chuẩn bị khởi động xe rời đi. Tầm mắt vừa nhìn về phía trước, thấy cô gấp rút vội vã đi về phía anh, anh lập tức mở cửa xe xuống đất.
Bởi vì vội vã chạy tới, Lâm Hi thở hơi gấp, quả nhiên những ngày này quá yên ổn, thẻ lực trở nên không quá tốt.
“Hi nhi, như thế nào?” Sắc mặt cô ửng đỏ, anh vỗ nhẹ lưng cô.
Từ nơi xa nhìn người ta đánh nhau thật thoải mái, sao lại gần nhìn mặt Quyền Hạo, cô không khỏi bật cười, “Anh thật xấu xí!” Nhìn quen khuôn mặt điển trai của Quyền Hạo, đột nhiên nhìn thấy trên mặt có vết máu dáng vẻ hơi sưng đỏ, cô cảm thấy hơi khôi hài.
“Mấy ngày nữa sẽ tốt lên.” Anh sờ mặt.
“Lần sau không cần đánh nhau với Thẩm Cảnh Kỳ bệnh thần kinh đó, anh ta điên khùng thì điên khùng, anh không cần điên khùng với anh ta.” Không cực kỳ rõ ràng hai người đánh nhau vì chuyện gì, chỉ có điều cô vẫn có thể đoán được đại khái. Hai người đàn ông xuất sắc như nhau đánh nhau vì cô, cảm giác này, là một người phụ nữ rất có cảm giác hư vinh, nhưng mà, sau thầm dễ chịu, chính là chán ghét.
“Ừ.” Anh nghe cô.
Lâm Hi đưa tay sờ gương mặt sưng đỏ của anh, “Có đau không?”
Đưa tay cầm tay của cô, Quyền Hạo cười, “Không đau.” Cô chạm tới thắng được linh đan diệu dược, cô quan tâm anh sao? Trong lòng xẹt qua dòng nước ấm, hơi nóng, cảm giác căng căng, toàn thân anh đều rất thoải mái.
Rút tay từ trong tay anh về, cô chớp mắt một cái, tỉ mỉ muốn xem khác biệt trong mắt Quyền Hạo. Không nhìn ra khác biệt, cô chỉ đàn hỏi thẳng, “Bây giờ anh vẫn cài thiết bị định vị hoặc máy nghe lén gì đó trên người tôi sao?”
“Không có.” Anh trả lời rất thành thực.
“Rất biết nghe lời!” Lấy được câu trả lời như mong muốn, Lâm Hi hôn vào lòng bàn tay, rồi dán bàn tay lên mặt anh, “Đây là phần thưởng cho anh.”