• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Quyền tài (5 Viewers)

  • Chương 1994

Hiện trường khai quật.

Tiếu Đông Nam ngây ra, "Trần bí thư!"

Trần bí thư mang người đi phía trước thị sát.

"Trần bí thư! Tôi..." Tiếu Đông Nam còn muốn vãn hồi một chút, ông căn bản là không rõ ràng chuyện gì xảy ra, sao đem mình rút đi?

rất nhiều người của tổ công tác tỉnh cũng là hai mặt nhìn nhau.

Bất quá Trần bí thư vẫn không có phản ứng ông ta, nên thị sát thì thị sát.

Thấy Tiếu Đông Nam còn muốn nói gì nữa, một người cán bộ trong tỉnh kéo ông ta một chút, "Lão Tiếu, được rồi, bí thư đều xác định rồi, ông nói này có ích lợi gì?"

Tiếu Đông Nam lúc này mới bình tĩnh một chút, "Nhưng mà..."

Người cán bộ tỉnh an ủi nói: "Cũng là một chức vụ tổ trưởng, ai làm đều như nhau."

Tiếu Đông Nam cũng rõ ràng chỉ là một vị trí tổ trưởng tổ công tác, cái chức vụ này không có, ông ta cũng như ở sở văn hóa tỉnh bên kia, chức vụ sẽ không thay đổi, thế nhưng cái này không phải chuyện chức vụ, đối với Tiếu Đông Nam mà nói đây là một tín hiệu không tốt, ông ta tự nhận là quan hệ cùng trong tỉnh vẫn đều không tồi, nhân duyên cũng tốt, nếu không sau khi biết ông ta truy cầu Phương Văn Bình, cũng sẽ không có nhiều lãnh đạo tỉnh giúp đỡ tác hợp như vậy, thậm chí có người nói Trần bí thư sau khi biết chuyện này cũng đơn độc đi tìm Phương Văn Bình, nhưng hiện tại, rõ ràng Đổng Học Bân làm một người của phòng ban cấp dưới chống đối Tiếu Đông Nam lãnh đạo cấp trên này, mặc kệ chuyện tình thế nào, mặc kệ chuyện tình ai chiếm lý, thuộc hạ chống đối lãnh đạo bản thân là không hợp quy củ, đây chính là phân biệt đối xử của cơ quan nhà nước. Nhưng kết quả đâu? Tiếu Đông Nam cáo trạng với Trần bí thư, Trần bí thư ngược lại rút ông ta? Thậm chí một câu dư thừa cũng không nói? Một câu lý do cũng không nói? Cứ như thế trực tiếp lấy đi chức vụ tổ trưởng tổ công tác của ông? Mà Đổng Học Bân chỗ đó thì cái nghiêm phạt gì cũng không có?

Cái này có ý gì?

Cái này không phải trái ngược sao??

Tiếu Đông Nam rất ngộp, cũng rất không phục!

Đổng Học Bân thật ra cũng không ngờ Trần bí thư sẽ không nói hai lời rút vị trí tổ trưởng của Tiếu Đông Nam, nhưng hắn biết nguyên do, cũng không ngoài ý muốn, mặt không biểu tình nhìn thoáng qua trên mặt Tiếu Đông Nam, trong lòng nói ông bố láo đi. Cáo trạng đi, hô đi, hiện tại thành thật rồi? Thứ gì vậy! Công tác của mình đều làm không tốt, còn mỗi ngày nhảy tới nhảy lui trước mặt máy quay máy ảnh gây náo động, lãnh đạo thị sát chuyện lớn như vậy cũng không thông báo, cho ông tới là công tác, không phải cho ông đến đây thêm phiền, rút ông cũng xứng đáng. Đổng Học Bân rất hết giận, cũng là càng ngày càng không nhìn được Tiếu Đông Nam này. Còn theo lão Phương nhà tôi? Ông cũng không tự đi soi gương à, trước đây cảm thấy điều kiện ông kém không xứng với lão Phương, bây giờ còn thêm một cái nữa, nhân phẩm cũng có chuyện. Cáo trạng với Trần bí thư thì cáo trạng đi, rõ ràng không cho huyện Tiêu Lân chúng ta tôi. Ông còn dám nói là đã cho người đi thông báo, dám nói là huyện Tiêu Lân chúng tôi không có làm tốt công tác câu thông, ông cái này không phải trợn mắt nói dối sao, cho rằng đem trách nhiệm đều đẩy cho chúng tôi thì xong? Vô nghĩa! Hiện tại kiên định chưa!

Trương Đông Phương như có suy nghĩ.

Đám người Mạnh Hàn Mai cũng chớp chớp con mắt.

Đổng Học Bân kế tiếp cũng không nhìn Tiếu Đông Nam nữa, lãnh đạo thị sát, huyện bọn họ khẳng định là phải cùng đi, vì vậy nhanh chóng theo sau. Đám người Trương Đông Phương cũng theo sau đó.

" Tiến độ khai quật thế nào?" Trần bí thư vừa đi vừa nói.

Nhân viên đi theo trong tỉnh đều quay đầu lại nhìn người của huyện Tiêu Lân phía sau.

Đổng Học Bân lúc này mới nhớ tới lãnh đạo tỉnh thị sát không có thành phố lãnh đạo cùng đi, quan viên địa phương chỉ có người của huyện Tiêu bọn họ Lân, vấn đề này hiển nhiên cũng chỉ có thể bọn họ trả lời, vì vậy đi mau hai bước tới nói: "Trên lý thuyết tiến độ khai quật đã tiến hành 10%. Mộ chôn cùng sơ bộ khai quật hơn phân nửa, vị trí mộ thất chủ cũng đã làm rõ, hiện tại cũng là từng bước khai quật."

Trần bí thư nói: " Mộ thất chủ ở phía trước?"

"Hơi nằm về bên trái một chút, ngoài sáu bảy trăm mét." Đổng Học Bân chỉ chỉ xa xa.

Trần bí thư ừ một tiếng. Nói: "Được, vậy đi xem."

Một người của đội khảo cổ nhìn nhìn bọn họ. Nhắc nhở nói: " Mộ thất chủ chỗ đó đang đào lớp đất, người nhiều có thể sẽ ảnh hưởng chỗ đó."

Một cán bộ trong tỉnh nghiêm mặt nói: "Đây là Trần bí thư tỉnh ủy, chúng tôi..."

"Được rồi." Trần bí thư cắt đứt lời cán bộ tỉnh nói, cười nói: "Các người ở chỗ này tùy tiện nhìn đi, người ta nói rất đúng, đừng ảnh hưởng công tác khảo cổ." Sau đó ánh mắt đảo qua, rơi vào trên mặt Đổng Học Bân, "Tiểu Đổng, bên này cậu lý giải, cậu theo tôi đi qua đi, thuận tiện giới thiệu cho tôi."

Đổng Học Bân đương nhiên không hai lời, "Tốt Trần bí thư." Chợt quay đầu lại nhìn Trương Đông Phương Mạnh Hàn Mai bọn họ, gật đầu với bọn họ một cái.

Đám người Trương Đông Phương hiểu ý, lưu lại chiêu đãi cán bộ tỉnh và nhân viên công tác còn lại.

Bên kia, Đổng Học Bân và Trần bí thư đi qua tuyến phong tỏa thứ hai, đến mộ thất chủ bên kia.

Trong rừng, tất cả đều là dấu chân và vết tích do máy móc để lại, nhưng người không nhiều lắm, đi rất lâu mới có thể thấy một ít nhân viên khảo cổ.

Trần bí thư cũng không gấp, đi bộ, "Tiểu Đổng à, chuyện của trộm mộ ngày đó, làm cho cậu không về kịp tiệc trăm ngày của đứa nhỏ ngày hôm sau?"

Đổng Học Bân ho khan nói: "Ừm, tôi xử lý xong chuyện bên này mới đi, tới nhà đều buổi chiều hai ba giờ rồi, người đều đi hơn nửa ngày."

Trần bí thư nói: "Người trong nhà không nói gì cậu?"

Đổng Học Bân nói: "Không, đều rất lý giải, tôi nếu như thật sự ném chuyện bên này ngày hôm trước chạy trở về, người trong nhà mới nói tôi, ha ha."

Trần bí thư khẽ gật đầu, "Cũng may cậu lúc đó còn chưa có lên máy bay, nếu không, muốn gấp trở về đều không được, cậu không ở, chuyện trộm mộ bọn họ xử lý không được ổn thỏa như cậu, thương vong khẳng định còn lớn hơn nhiều, ừm, cảnh sát bị thương đều đã không có việc gì rồi chứ? Còn nguy hiểm tính mạng không?"

"Ngài quá khen Trần bí thư." Đổng Học Bân nói: " Cảnh viên trọng thương đã thoát khỏi nguy hiểm, đang trong lúc hồi phục, mặt khác hai người cảnh viên bị thương nhẹ, đều đã xuất viện."

"Vậy là tốt rồi." Trần bí thư nói: "Chứng cứ thu thập đã không khác biệt lắm, sắp tuyên án, đến lúc đó tôi cũng theo vào một chút, khẳng định cho các đồng chí bị thương của huyện các người một công đạo, loại tội phạm tính chất ác liệt này, khẳng định trừng phạt nghiêm khắc không tha, không thể để cho bọn họ cảm thấy mình là tội phạm thì không kiêng nể gì cả!"

Dạo một vòng tại khu vực mộ thất chủ.

Lúc trở ra, đã là hơn nửa tiếng đồng hồ sau.

Trần bí thư và Đổng Học Bân có cười có nói từ trong rừng đi trở về, rất nhiều người xung quanh đều thấy được, cũng không biết hai người đang nói chuyện gì.

Người trong của mặt mang nghi hoặc.

Người của huyện Tiêu Lân mắt to trừng mắt nhỏ.

Đổng bí thư bọn họ không phải có tiếng không được người trong tỉnh thích sao? Không phải sớm bị trong tỉnh xếp vào "Sổ đen" sao? Nhưng tình hình hiện tại hình như không đúng hả? Đổng bí thư có quan hệ cùng trong tỉnh tốt như vậy lúc nào?

Tiếu Đông Nam còn đang ở hiện trường cũng là nghĩ vỡ đầu đều không nghĩ ra, cái này không khoa học!
Truyện đang hot THUẦN PHỤC CÔ VỢ BÉ NHỎ: TỔNG TÀI HƯ HƯ HƯ
Cám Ơn Các Bạn Đọc Đã Ủng Hộ. Mời mọi người đọc truyện khác của vietwriter tại link dưới. Các thể loại truyện của VIETWRITER.COM
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom