• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Quyền Lực Tuyệt Đối (1 Viewer)

  • Chương 881

Lý Phong tức giận.

Ánh mắt Tiên Hán Thành luôn nhìn Phạm Hồng Thái cũng đã làm cho người ta khó chịu, e ngại có việc muốn nhờ, lại là chính mình chủ động mời, Lý Phong cố gắng kiềm chế. Ân Lệ Kiều này là cái thá gì vậy? Loại phụ nữ lẳng lơ mà cũng đòi làm bộ làm tịch.

- Chủ tịch khu Tiên, mời!

Lý Phong cũng không để ý đến Ân Lệ Kiều, lập tức hướng về phía Tiên Hán Thành nói

Tiên Hán Thành mỉm cười gật đầu

Ân Lệ Kiều nheo mắt nói: - Chủ tịch khu Tiên, cùng nhau ăn một bữa cơm đi. Chúng ta cũng bốn năm ngày không cùng ăn cơm rồi.

Sắc mặt lão Tiền khẽ thay đổi

Vì mời Tiên Hán Thành tới ăn một bữa cơm, ông ta đã mất bao tâm huyết, lôi kéo làm quen thư ký của Tiên Hán Thành, đã dành hơn một tuần, tiêu mất mấy ngàn, cuối cùng mới mời được mời được Tiên Hán Thành tới. Lúc cha của Lý Phong còn nắm giữ cửu phong thực nghiệp, chính là lộ tử của một vị lãnh đạo khu khác. Không ngờ vị lãnh đạo đó bị điều đi cơ quan khác làm rồi, không thể nhờ cậy được nữa nên chỉ có thể trông mong dựa vào Tiên Hán Thành

Nghe ngữ khí Ân Lệ Kiều này, trong thời gian đó, ả ta và Tiên Hán Thành liên hệ quả thật không phải là ít. Nếu như để Ân Lệ Kiều tới dùng cơm cùng thì làm sao có thể nói chuyện làm ăn với Tiên Hán Thành được nữa chứ?

Nhưng ông ta là chủ nhà nên không thể tùy tiện từ chối bằng hữu của Tiên Hán Thành

Tiên Hán Thành liếc Phạm Hồng Thái một cái. Vừa rồi, ở bên ngoài quảng trường, ánh đèn bên ngoài như ánh trăng mờ, tới bên trong, dưới ánh đèn sáng hơn, lộ ra làn da trắng như tuyết đẹp vô cùng của Phạm Hồng Thái. Nhìn thấy vẻ mặt không vừa lòng của Phạm Hồng Thái, Tiên Hán Thành vừa cười vừa nói: - Ân tổng không phải đã mời bạn đi ăn cơm rồi sao? Chúng ta không nên làm phiền. Anh chàng này rất đẹp trai, lại còn trẻ nữa chứ.

Câu cuối cùng này, ý tứ trêu chọc cũng rất rõ ràng.

Tiên Hán Thành luôn tự xưng là nho nhã, khi nói chuyện với người khác, thường nói có sách mách có chứng, như quan viên. Nhưng kiểu đàn bà như Ân Lệ Kiều mà nói, mặc kệ nho nhã hay không. Cặp hào nhũ kia của Ân Lệ Kiều quả thực hấp dẫn đàn ông. Nhưng đừng nghĩ đến không biết đã có bao nhiêu bàn tay đã âu yếm qua, Tiên Hán Thành lại không hứng thú nữa.

Phụ nữ đem tất cả vốn liếng đặt ra bên ngoài, chỉ có thể nên thử một hai lần, nhiều rồi cũng sẽ nhàm chán, không có ý nghĩa. Phụ nữ có hương vị chân chính, như Phạm Hồng Thái thì giống một kho báu lớn, mỗi lần khai thác đều có thu hoạch mới.

So sánh với Phạm Hồng Thái, Ân Lệ Kiều ngoại trừ ngực lớn hơn 1 chút, bất luận cái gì cũng không sánh bằng.

Hoàn toàn thất bại

- Chủ tịch khu Tiên …

Ân Lệ Kiều biến sắc, ánh mắt rất tức giận

Tiên Hán Thành khoát tay chặn lại nói: - Ân tổng, không quấy rấy người và bạn dùng cơm, ha ha, tạm biệt!

Người này cũng thật tàn nhẫn, một chút thể diện cũng để cho. Tiên Hán Thành hiểu rõ, nếu như hiện tại giữ thể diện cho Ân Lệ Kiều thì muốn đạt được thiện cảm của Phạm Hồng Thái tiến tới tiếp cận nàng sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Nếu như Tiêu Hán Thành biết lai lịch chính xác của Phạm Hồng Thái, chỉ sợ y có mười lá gan cũng không dám có suy nghĩ như thế

Đây không phải là không rõ ràng sao?

Điếc thì không sợ súng mà.

Tiền tổng lập tức niềm nở nói: - Chủ tịch khu Tiên, mời!

Tiên Hán Thành ngang nhiên đi vào Thiên Nhân Cư, những người khác đi sát theo sau

Ân Lệ Kiều ở lại đó, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Hai mắt híp lại, ánh mắt âm u. Tiên Hán Thành từ chối đi ăn cơm cùng ả, thể diện chỉ là thứ hai, làm ăn mới là việc lớn. Ả ta biết cửu phong thực nghiệp gặp phiền toái, đang xây dựng một khu hoa viên thì bị kêu ngừng, nói là thủ tục không được đầy đủ.

Kỳ thực, tình huống như vậy, tồn tại phổ biến bên trong ngành bất động sản. thời kỳ cuối những năm 90, rất nhiều chính sách và luật lệ liên quan đến bất động sản không hoàn thiện. Lao động chỗ nào cũng có. Cuối cùng đều là so đấu sức mạnh và quan hệ, quan hệ của ai mạnh hơn, người đó thắng.

Nếu lần này Cửu phong thực nghiệp không qua được, cơ hội của công ty Lợi Đức sẽ tới.

Hai công ty bất động sản có quy mô lớn ở đông thành, Cửu Phong Thực Nghiệp và lợi đức vốn là đối thủ cạnh tranh. Ân Lệ Kiều lúc nào cũng nghĩ đến việc phải chèn ép Cửu Phong Thực Nghiệp đi xuống. Mặc dù hủy hoại Cửu Phong Thực Nghiệp, tập đoàn Lợi Đức cũng không thể một mình thống trị đông thành, nhưng ít nhất có thể lấy hai lô đất tốt mà Cửu Phong Thực Nghiệp muốn làm, chẳng phải có thể kiếm được một số tiền lớn?

Việc này, phải nghĩ cách, xem có thể làm cho thất bại hay không

Sắc mặt Ân Lệ Kiều biến đổi một hồi, duỗi tay ra, anh chàng đẹp trai ngây ngô đi sau ả ta vội vàng đem chiếc điện thoại di động xinh xắn đang cầm trong tay đưa lên. Ân Lệ Kiều cầm lấy đi đến chỗ yên tĩnh gọi một cú điện thoại, hạ giọng nói, khóe miệng hiện lên một nụ cười vừa đắc ý vừa lạnh lẽo, uốn éo vòng eo đẫy đà, lắc cặp mông đầy đặn, đi về trước mặt anh chàng đẹp trai ngây ngô, trả lại chiếc điện thoại, giơ tay nhéo khuôn mặt anh chàng đẹp trai một phen, khẽ cười nói: - Cưng vẫn là tốt nhất, chị sẽ không bạc đãi cưng đâu.

Ân Lệ Kiều gọi điện ở bên ngoài, Tiên Hán Thành đã được mọi người vây quanh, đi vào chỗ đã đặt trước

Trang hoàng của Thiên Nhân Cư rất phong phú, nội thất lấy tông màu sắc ấm áp đỏ và vàng là chính. Phạm Hồng Thái dường như có chút không quen với kiểu màu sắc chói mắt này. Kiểu trang trí cổ điển như thế này, dù sao vẫn làm cho người ta cảm thấy ngô không ra ngô khoai không ra khoai. Nhưng nói chung mọi người đâu có biết cách trang trí như vậy, so sánh cách trang hoàng, hay phong cách gì đó, phần lớn người ta quan tâm nhiều hơn đến giá tiền.

Giá càng đắt giới nhà giàu mới nổi lại càng thích, cho rằng chỉ có như vậy mới có thể làm nổi lên thân phận của mình.

Tiên Hán Thành không chút khách khí, đặt mông ngồi xuống không đợi người khác mở lời, lại vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh mình, cười nói: - Phạm tiểu thư, mời ngồi bên này. Tôi trước sau đều rất kính trọng những thành phần tri thức học vấn lại tài hoa chân chính. Tuyền Thành tuy lớn song là sinh viên đại học thủ đô tài mạo song toàn như Phạm tiểu thư thật có thể đếm trên đầu ngón tay.

Phạm Hồng Thái do dự một chút.

Cô thật sự không thích ánh mắt kia của Tiên Hán Thành, ánh mắt tràn ngập ham muốn trắng trợn.

Lão Tiền vội nháy mắt với cô.

Hôm nay chúng ta là đi nhờ vả người khác, hãy chiều y một chút đi, rốt cuộc cái hoa viên kia quá quan trọng, nếu không thể làm thuận lợi trở lại, sẽ kéo lại một hai tháng, đừng nói hoàn toàn không có cách thu hút người thuê nhà mới, chỉ sợ cho dù là khách thuê đã trả tiền cũng có thể làm ầm ĩ đòi trả lại tiền. Kinh doanh bất động sản sợ nhất là điều này. Một bên ứng phó không tốt, ngân hàng bên kia càng khó khăn, cửu phong thực nghiệp sẽ không thể chống đỡ

Một số con sói đói ở bên cạnh đã sớm mài nanh vuốt, bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên cắn xé, đưa cửu phong thự nghiệp vào chỗ chết, chia cho mỗi người một miếng thịt

Phạm Hồng Thái đành phải ngồi xuống bên phải Tiên Hán Thành, Lý Phong nhanh chóng ngồi xuống cạnh vợ, hai hàng lông mày hơi có chút ghen tuông. Làm bất động sản thật sự phức tạp hơn nhiều so với ngành công nghệ.

- Chủ tịch khu Tiên, nào, mời!

Lão Tiền vội vàng mang thực đơn đến tay Tiên Hán Thành, mời ông ta gọi món. Lúc này, mục tiêu của Lão Tiền rất rõ ràng, trước hết ứng phó qua bữa cơm này, không cần làm chuyện gì. Về phần chuyện của tiểu hoa viên, chỉ cần không đắc tội với Tiên Hán thành, có thể lại nghĩ cách. Lão Tiền chỉ sợ Lý Phong và Phạm Hồng Thải tuổi trẻ nóng nảy, đứng lên xung đột, sự việc thật không dễ làm. Tiên Hán Thành không giúp bọn hắn, sự tình còn không đến mức lâm vào tuyệt cảnh, một khi Tiên Hán Thành trở mặt, sẽ phiền phức lớn.

Tiên hán Thành cười nói: - Ưu tiên phụ nữ, mời Phạm tiểu thư gọi món.

Phạm Hồng Thái khoát tay áo nói: - Chủ tịch khu Tiên, tôi không phải người Hoàng Hải, không quen thuộc với đồ ăn Hoàng Hải, hay là ngài gọi đi. Ngài là khách.

Đổi lại là phu nhân nhà quyền thế khác, chi sợ đã sớm… luôn miệng gọi Tiên Hán Thành là “khách quý khách quý”, với Phạm Hồng thải mà nói, những lời nói như vậy là hết sức bình thường, đã rất khách khí rồi

Tiên Hán Thành hai mắt sáng ngời, vội vàng hỏi: - Phạm tiểu thư không phải người Hoàng Hải, vậy Phạm tiểu thư quê quán ở đâu? Thích ăn gì?

Lý Phong không kiềm chế được, nói: - Chủ tịch khu Tiên, hôm nay ngài mới là khách quý.

Tiểu tử ngươi lớn tiếng hò hét cái thá gì? Nếu không kiêng nể cảm nhận của Phạm Hồng Thái không muốn quấy rầy lão gia cùng đại ca, nhị ca nhà nàng, đến lượt cẩu nhân Tiên Hán Thành ngươi ở đây sao?

Mặc dù Phạm Hồng Thái chưa từng nói là trong việc làm ăn không nên tìm Phạm Vệ quốc hay Phạm Hồng Vũ giúp đỡ Lý Phong cũng tự mình hiểu. Phạm Hồng Thái đồng ý gả cho gã, Lý Phong đã tự cảm thấy may mắn, lại muốn đi tìm bố vợ, anh trai vợ giúp đỡ chuyện làm ăn, đừng nói Phạm Hồng Thái khinh thường gã, mà Lý Phong cũng tự xem thường chính mình

Tiên Hán Thành liếc nhìn gã một cái, bên ngoài cười nhưng trong không cười nói: - Lý tổng, đừng nói khách quý hay là không quý, trên bàn chúng ta đều là bằng hữu. Nếu là bằng hữu tất nhiên phải chăm sóc phụ nữ. Cậu còn trẻ, không biết điều này, nam tử hán cũng không thể chấp nhận được. ha ha

Lời nói này nói cho cùng thật giống như giáo huấn vãn bối. Nhưng kết hợp với thân phận của ông ta, người khác không bắt được lỗi ông ta.

Lý Phong có chút buồn bực

Phạm Hồng Thái lạnh nhạt nói: - Chủ tịch khu Tiên, tôi bây giờ là vợ của Lý Phong, chính là vợ của người Hoàng Hải. Chủ tịch khu Tiên gọi món đi. Tôi rất quen rồi. Không cần chiếu cố đặc biệt cho tôi.

- A, tốt tốt, vậy tôi sẽ không khách khí

Dù sao cũng là lần đầu gặp mặt, Tiên Hán Thành cũng muốn quá trắng trợn, liền cầm thực đơn gọi món ăn. Hôm nay đến Thiên Nhân Cư ăn cơm, vốn là vì hải sản nơi này mà tới. tiên Hán Thành liền gọi vài món hải sản đắt tiền, mặt khác gọi vài món ăn đặc sắc trong vùng, đều tương đối nhẹ nhàng

Chắc chắn đại mỹ nữ như Phạm Hồng Thái không quen ăn cay

Phụ nữ trẻ tuổi, không hiểu chuyện, dù sao cũng phải từ từ, cho nàng biết chút vẻ đẹp của người đàn ông trưởng thành. Sao với người chồng ngờ nghệch kia của cô, Chủ tịch khu Tiên đây cũng không biết hơn gã biết bao nhiêu lần

Nàng sớm hay muộn cũng sẽ biết

Về điểm này, Tiên Hán Thành rất tự tin

Cho tới nay, phàm là nữ nhân y coi trọng đều không ai thoát được bàn tay hắn.

----------oOo------.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom