Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 89
Vương Ngạn Ly Một đời Tự Do tự tại, Luôn làm Theo ý mình Nhưng Kết Vẫn Vẫn Bại Trận Ngoan ngoãn Ở Dưới Phong Nguyệt Trần, Cô đi chơi Là Quyền Của Cô, Đi bar uống rượu trêu Trai, Gái Là Quyền Của Cô, Nhưng Phong Nguyệt Trần Nói một câu Thì thầm bên tai cô Đầy triếc lý " Nàng Là người Có Phu Quân không nên đi câu Dẫn Nam nhân hay Nữ nhân khác, Nếu không Nàng gặp ai Ta giết kẻ đó ".
Sáng hôm sau.
Ngạn ly Bước xuống phòng Đầy mệt mỏi, Phong Nguyệt Trần tối qua không cho cô ngủ Dù đã là Thần Quân Nhưng Cô vẫn là Con người.
Đi đến Bàn Ăn sáng Bắt gặp Phong Nguyệt Trần Đang nhìn cô Bằng ánh mắt trìu mến, Môi cười nhẹ Nhìn Cô, Ngạn Ly Với Lấy Bánh Mì trên bàn Ăn rồi đi đến phòng khách, Vì nếu không Nhìn thấy Mặt Phong Nguyệt Trần Cô không Tức giận đến chết cũng Thổ Huyết mà chết mất.
Ngạn Ly Ngồi trên Ghế Sofa, Trần Từ Nhà Bếp bước đến Để cốc nước Trước mặt Cô.
- Vương Bảo Yến đi Cùng Tiểu Dương Đến Học Viện, Nghe nói Có Cuộc thi gì đó...
Nghe đến đây, Ngạn ly từ Ánh mắt Thờ ơ lạnh lùng Sang nhìn Phong Nguyệt Trần bằng ánh mắt long lanh, Bàn tay Vòng ôm Hắn Cười cười nhạt...
- Ta Cũng muốn đi a, Bảo Bảo Đi chơi với tiểu Dương Vui vậy mà... Mà Hôm nay Không Đến Tập Đoàn gì đó sao...
Phong Nguyệt Trần Khuôn mặt có chút hơi giật giật có chút Giận Ba bốn Ngày này Hắn có đi ra ngoài chút nào đâu, Có ra Ngoài Thì có những lúc đi bắt Nương tử của Hắn về nhà để tránh Hắn Có thêm Tình địch mà thôi, Đến Cả Nữ nhân Cũng Thầm Yêu Nương tử của Hắn Thì hắn Có thể làm ngơ Vị Nương tử vô tâm này sao.
Cơ thể Ngạn Ly Bổng nhiên Nhẹ Hẳng lên, Phong Nguyệt Trần Bế Ngạn Ly Lên phòng..
- Bỏ ta xuống tên kia...
- Không muốn đến chỗ Vương Bảo Yến hay sao...
Mèo con trắng Kia Nhảy lên ghế Sofa mà Thở dài, Dạ Nguyệt Thần Quân Chủ Nhân của nó Từ bao giờ Như vậy, Đã biến Hắn Từ một Thần thú Cao ngạo Trở Thành loài mèo Chỉ vì Vương ngạn ly muốn vậy, Trở Thành trò chơi của Nhóc kỳ lân mỗi ngày Như vậy Cũng chẳng nói gì, Đỡ hơn A Phong Thần Chú chí tôn Vì Ở cạnh Ngạn Ly mỗi lúc mà bị Hắn đem vào sở thú không chút tin tức.
Dịch chuyển Đến Nơi mà Bảo Yến và Tiểu Dương Đang ở, Trước mặt Hai người là một nơi Vô cùng hoành tráng và Rất Nhiều Linh khí Xung quanh, Có những người đang Sử dụng Chổi bay như phù thủy, Có những người Đang tập luyện pháp Thuật Tinh vi... Nhưng những thứ này Chẳng lạ gì với Cô và Phong Nguyệt Trần Vì Bọn họ Cả Lên trời xuống Địa ngục Gần như Hằng ngày rồi những thứ này có đáng là gì...!!!.
Vừa đến Chưa được Một phút Thì Bao nhiêu Nữ Nhi ở đây lại Bao quanh Phong Nguyệt Trần như kiến có người chụp hình Có Người kéo tới kéo lui, Khiến Bây giờ Hắn lạc mất Nương tử Của Hắn luôn rồi... Phốc Chốc Gương mặt Phong Nguyệt Trần Đen xì, Hắn không thích những người này chút nào Nhưng là Do Ngạn Ly nói **Hắn** không nên Tránh Xa Nữ nhân quá Và Không được Hạ Sát người bừa bãi Thì những người này Chết từ đời nào rồi, Nhưng Giờ Đã quá Giới Hạn của Hắn thì Chưa chắc hắn để yên....
Một luồn Khí Mạnh Bay ra từ phong nguyệt trần Những nữ nhân kia Quanh hắn Không chịu nổi Và Văng ra khắp nơi có người Ói máu bị thương rất nặng...
- Nè, Đánh Con gái Có còn là Con Trai Không hả....
Một nữ nhân Bước đến theo sau Là Những Nữ Nhi khác Tu Vi ít nhất Cũng trên Kim Đan Sơ Kỳ Nhìn Phong Nguyệt Trần Bằng ánh Mắt khinh bỉ...
Xưa nay Phong Nguyệt Trần Chỉ có Khái niệm Là Ta và Kẻ Địch Chưa từng Khái niệm Là Nữ hay nam, Chỉ duy nhất Vương Ngạn Ly nương tử của Hắn là ngoại lệ Là người Hắn muốn bảo vệ, Chăm sóc...
Phong Nguyệt Trần Đi qua những người kia Như vô hình.
- Nè... Ngươi có nghe Ta nói chuyện với ngươi không hả... Chết tiệt..
Cô gái đó Vung roi về phía Phong Nguyệt Trần đầy giận dữ Thì Tự Nhiên không Cử động được, Dần Dần xuất hiện Một Vị Mỹ Nam Soái Ca Cằm chặt tay Cô gái ấy, Nâng cằm Cô ấy lên.
- Tiểu Cô nương, Dạ Nguyệt Hắn không thích Tiếp xúc Hay nói chuyện Với Nữ Nhi, Chi bằng để Ta chơi cùng cô...
Bạch Dạ Minh Nụ cười ma mị quyến rũ..
Ở bên khác, Ngạn Ly Nhìn trước Nhìn sau Không một bóng người, Lúc nảy Còn Ở trước trường mà bây giờ Ở đâu cô cũng chẳng biết....
Phút chốc Lại Nghe tiếng Đánh nhau Ngạn Ly đi về hướng phát ra Rình mò xem, Rất nhiều Người có Nam sinh cả nữ sinh đang đánh Một cô gái Trông khoảng 15tuổi rất dã man....
Xem kịch một lúc Thì phía sau Có người Chỉ súng vào đầu Ngạn Ly...
- Ai Cho phép Cô đến nơi này....
Giọng nam sinh phát ra Phía sau, Ngạn Ly Hoàn toàn không phát giác được Chắc Là Tu Vi Tên này quá cao hay là Tu Vi cô đang giảm xuống đây.
Ngạn ly Cười nhẹ quay đầu lại, Tên kia Nhìn cô ngẩn người một lúc Rồi bổng nhiên bỏ súng xuống.
- Cô là Học Viên mới vào À...
Chưa để Ngạn Ly cất giọng Hắn Lên tiếng đầy tự cao...
- Hôm nay Bổn Thiếu gia Cho Cô Cơ hội được Ăn Bữa cơm với Ta....
..................
Sáng hôm sau.
Ngạn ly Bước xuống phòng Đầy mệt mỏi, Phong Nguyệt Trần tối qua không cho cô ngủ Dù đã là Thần Quân Nhưng Cô vẫn là Con người.
Đi đến Bàn Ăn sáng Bắt gặp Phong Nguyệt Trần Đang nhìn cô Bằng ánh mắt trìu mến, Môi cười nhẹ Nhìn Cô, Ngạn Ly Với Lấy Bánh Mì trên bàn Ăn rồi đi đến phòng khách, Vì nếu không Nhìn thấy Mặt Phong Nguyệt Trần Cô không Tức giận đến chết cũng Thổ Huyết mà chết mất.
Ngạn Ly Ngồi trên Ghế Sofa, Trần Từ Nhà Bếp bước đến Để cốc nước Trước mặt Cô.
- Vương Bảo Yến đi Cùng Tiểu Dương Đến Học Viện, Nghe nói Có Cuộc thi gì đó...
Nghe đến đây, Ngạn ly từ Ánh mắt Thờ ơ lạnh lùng Sang nhìn Phong Nguyệt Trần bằng ánh mắt long lanh, Bàn tay Vòng ôm Hắn Cười cười nhạt...
- Ta Cũng muốn đi a, Bảo Bảo Đi chơi với tiểu Dương Vui vậy mà... Mà Hôm nay Không Đến Tập Đoàn gì đó sao...
Phong Nguyệt Trần Khuôn mặt có chút hơi giật giật có chút Giận Ba bốn Ngày này Hắn có đi ra ngoài chút nào đâu, Có ra Ngoài Thì có những lúc đi bắt Nương tử của Hắn về nhà để tránh Hắn Có thêm Tình địch mà thôi, Đến Cả Nữ nhân Cũng Thầm Yêu Nương tử của Hắn Thì hắn Có thể làm ngơ Vị Nương tử vô tâm này sao.
Cơ thể Ngạn Ly Bổng nhiên Nhẹ Hẳng lên, Phong Nguyệt Trần Bế Ngạn Ly Lên phòng..
- Bỏ ta xuống tên kia...
- Không muốn đến chỗ Vương Bảo Yến hay sao...
Mèo con trắng Kia Nhảy lên ghế Sofa mà Thở dài, Dạ Nguyệt Thần Quân Chủ Nhân của nó Từ bao giờ Như vậy, Đã biến Hắn Từ một Thần thú Cao ngạo Trở Thành loài mèo Chỉ vì Vương ngạn ly muốn vậy, Trở Thành trò chơi của Nhóc kỳ lân mỗi ngày Như vậy Cũng chẳng nói gì, Đỡ hơn A Phong Thần Chú chí tôn Vì Ở cạnh Ngạn Ly mỗi lúc mà bị Hắn đem vào sở thú không chút tin tức.
Dịch chuyển Đến Nơi mà Bảo Yến và Tiểu Dương Đang ở, Trước mặt Hai người là một nơi Vô cùng hoành tráng và Rất Nhiều Linh khí Xung quanh, Có những người đang Sử dụng Chổi bay như phù thủy, Có những người Đang tập luyện pháp Thuật Tinh vi... Nhưng những thứ này Chẳng lạ gì với Cô và Phong Nguyệt Trần Vì Bọn họ Cả Lên trời xuống Địa ngục Gần như Hằng ngày rồi những thứ này có đáng là gì...!!!.
Vừa đến Chưa được Một phút Thì Bao nhiêu Nữ Nhi ở đây lại Bao quanh Phong Nguyệt Trần như kiến có người chụp hình Có Người kéo tới kéo lui, Khiến Bây giờ Hắn lạc mất Nương tử Của Hắn luôn rồi... Phốc Chốc Gương mặt Phong Nguyệt Trần Đen xì, Hắn không thích những người này chút nào Nhưng là Do Ngạn Ly nói **Hắn** không nên Tránh Xa Nữ nhân quá Và Không được Hạ Sát người bừa bãi Thì những người này Chết từ đời nào rồi, Nhưng Giờ Đã quá Giới Hạn của Hắn thì Chưa chắc hắn để yên....
Một luồn Khí Mạnh Bay ra từ phong nguyệt trần Những nữ nhân kia Quanh hắn Không chịu nổi Và Văng ra khắp nơi có người Ói máu bị thương rất nặng...
- Nè, Đánh Con gái Có còn là Con Trai Không hả....
Một nữ nhân Bước đến theo sau Là Những Nữ Nhi khác Tu Vi ít nhất Cũng trên Kim Đan Sơ Kỳ Nhìn Phong Nguyệt Trần Bằng ánh Mắt khinh bỉ...
Xưa nay Phong Nguyệt Trần Chỉ có Khái niệm Là Ta và Kẻ Địch Chưa từng Khái niệm Là Nữ hay nam, Chỉ duy nhất Vương Ngạn Ly nương tử của Hắn là ngoại lệ Là người Hắn muốn bảo vệ, Chăm sóc...
Phong Nguyệt Trần Đi qua những người kia Như vô hình.
- Nè... Ngươi có nghe Ta nói chuyện với ngươi không hả... Chết tiệt..
Cô gái đó Vung roi về phía Phong Nguyệt Trần đầy giận dữ Thì Tự Nhiên không Cử động được, Dần Dần xuất hiện Một Vị Mỹ Nam Soái Ca Cằm chặt tay Cô gái ấy, Nâng cằm Cô ấy lên.
- Tiểu Cô nương, Dạ Nguyệt Hắn không thích Tiếp xúc Hay nói chuyện Với Nữ Nhi, Chi bằng để Ta chơi cùng cô...
Bạch Dạ Minh Nụ cười ma mị quyến rũ..
Ở bên khác, Ngạn Ly Nhìn trước Nhìn sau Không một bóng người, Lúc nảy Còn Ở trước trường mà bây giờ Ở đâu cô cũng chẳng biết....
Phút chốc Lại Nghe tiếng Đánh nhau Ngạn Ly đi về hướng phát ra Rình mò xem, Rất nhiều Người có Nam sinh cả nữ sinh đang đánh Một cô gái Trông khoảng 15tuổi rất dã man....
Xem kịch một lúc Thì phía sau Có người Chỉ súng vào đầu Ngạn Ly...
- Ai Cho phép Cô đến nơi này....
Giọng nam sinh phát ra Phía sau, Ngạn Ly Hoàn toàn không phát giác được Chắc Là Tu Vi Tên này quá cao hay là Tu Vi cô đang giảm xuống đây.
Ngạn ly Cười nhẹ quay đầu lại, Tên kia Nhìn cô ngẩn người một lúc Rồi bổng nhiên bỏ súng xuống.
- Cô là Học Viên mới vào À...
Chưa để Ngạn Ly cất giọng Hắn Lên tiếng đầy tự cao...
- Hôm nay Bổn Thiếu gia Cho Cô Cơ hội được Ăn Bữa cơm với Ta....
..................
Bình luận facebook