Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 25
Ở Hoàng cung
Do Vương Nguyên vào trong cung để bàn bạc cách xử lý Thanh Ma kiếm cùng với mọi người thì vị cô nương kia cũng bị Hoàng Anh bắt vào trong chơi cùng..
Nói chơi thì Cũng không phải là chơi, Mà là Hoàng Anh rủ cô đi học Lễ nghi,với các tiểu thư khuê cát khác..
- Quan Quan thư cưu, Tại Hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu..
Một vị tiên sinh vừa cằm sách đọc vừa vuốt vuốt tròm râu kia..
- Quan quan Chi yểu, Tại sông chi châu, Ảo đảo thục nữ, Quân tử Hảo cầu..
khi tiên sinh vừa đọc xong thì một giọng nói khác vang lên, Mọi người ở đây đều cười về phía người mới cất giọng..
- Ngạn Quận chúa đây là lần thứ 30 Người đọc sai bài này rồi đó..
- Tại sao, Những người kia đang bàn bạc, Phong Ấn ma kiếm mà ta lại ở đây học những thứ Vô dụng này chứ..
Ngạn ly không phục, Đứng lên, Những tiểu thư kia che miệng mà cười, hoàng Anh kéo nhẹ tay cô ngồi xuống..
- Ngạn Quận chúa chả lẽ người không biết thân là nữ nhi thì phải Dịu dàng chu đáo, Nắm rõ Tam tòng tứ đức..
Trịnh nhi Cô nương lên mặt dạy cô, Hừ có ai từng nghe một sát thủ nổi danh lại đi học Lễ nghi không..
- Tiểu Ngạn, Đừng gây chuyện nữa..- Hoàng Anh..
- Ngạn Quận Chúa, Người đi qua một bên quỳ gối cho lão phu....
Tiên sinh chỉ về một phía, Hừh.. Cô hầm hực đi qua bên đó nhưng lại ngồi trên Lang cang, Tiên sinh lắc đầu mà thở dài..rồi tiếp tục dạy..
......
- Ai dạy thích câu này cho lão phu.. nghe...
Tiên sinh đi qua đi lại phía, hai hàng học sinh của mình, nói học lễ nghi hình như nó giống học đọc thơ hơn,..
Tiên sinh đi một vòng ai cũng che miệng mà cười, riêng về phía Ngạn ly thì từ đâu không biết có một Hủ rượu trong tay đang uống..
- Hahaha....
Hoàng Anh nhịn cười không được nữa rồi, Tiên sinh tức giận, Sau đó phát hiện trên lưng mình có hình vẽ của một con Rùa...
- Ngạn Ly Quận chúa là người lại bày trò đúng không...- Tiên sinh đỏ mặt cằm Tờ giấy đó quát..
- Bingo..
Ngạn ly cằm hủ rượu uống tiếp..
- Vương Ngạn Ly, Người biết người như vậy là không tôn trọng trưởng bối không...
Ngạn ly văng hủ rượu đến trước mặt lão tiên sinh Ánh mắt lạnh lùng cất giọng..
- Ta ghét nhất là loại người chỉ biết Trách móc người khác, ông muốn ta tôn trọng ông thì ông hãy Làm ta thật sự thấy tôn trọng ông đi, lúc này mọi người đang nghĩ cách đau đầu về Thanh Ma kiếm thì lão ông Dạy dạy rồi dạy..
- Cô...
- Hôm nay bổn quận chúa mệt rồi, Ta về trước, Hoàng Anh có hứng đến Thành Lâm Hoài chơi không..
- Đi đi.. nhưng mà, Ta phải học đã, nếu không Cửu Vương sẽ không để ý đến ta..
- Phong Nguyệt Trần.. Lại là Hắn..
- Bổn Vương có gì sao..
Giọng nói vang lên, Âm thanh lạnh lẽo,bao nữ nhi ở đây đều cúi đầu cung kính, Ngạn ly vẫn còn hơi rùng mình..
- Cửu Vương Gia, Tiểu Ngạn còn nhỏ, Ngài không trách muội ấy chứ..
Hoàng Anh chạy đến trước mặt ngài nhỏ giọng như muốn Cửu Vương Gia không trách Ngạn ly vô lễ không Cúi đầu trước ngài..
- Ngạn Ly Quận chúa có tội gì chứ...
Ngài âm thanh không mấy tốt bụng vang lên..
- Cửu Vương Gia, Trịnh Nhi tham kiến Vương gia...
- A... cửu thúc thúc, Hôm qua nghe thúc còn bị bệnh mà sao hôm nay lại đến đây vậy..
Hôm qua bị bệnh, Hai người Phong Ngâm, Phong Ảnh Bật cười..
- Cửu Vương Gia ngài bị bệnh sao..
Trịnh Nhi bước nhanh đến ôm tay ngài,nhưng lại bị Ngài hất ngã..
- Cửu thúc thúc, Hoàng Anh sợ thúc, không để ý đến không chịu đi chơi với tôi kìa, Ngài không phiền khi Nói với Hoàng Anh vài câu chứ.
- Đang cầu xin bản vương sao..
- Thôi, vậy ta đi một mình,... cũng được.
Ngạn ly trong ủ rũ lướt qua Cửu Vương Gia Nhỏ giọng lên tiếng chỉ hai người nghe được..
- Hạ Tửu Lầu Lần sao, Sẽ chọn khách mà đuổi...
Cô lướt đi, Nữ nhân này dám uy hiếm Hắn sao,... Hắn mặt lạnh..
- Công chúa, Ngạn ly Quận chúa nói đúng, Nên thường xuyên Như Nàng ta thì hơn...
Vương gia lạnh giọng cất tiếng..
- Cửu Vương Gia.. vâng... vâng...
Do Vương Nguyên vào trong cung để bàn bạc cách xử lý Thanh Ma kiếm cùng với mọi người thì vị cô nương kia cũng bị Hoàng Anh bắt vào trong chơi cùng..
Nói chơi thì Cũng không phải là chơi, Mà là Hoàng Anh rủ cô đi học Lễ nghi,với các tiểu thư khuê cát khác..
- Quan Quan thư cưu, Tại Hà chi châu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu..
Một vị tiên sinh vừa cằm sách đọc vừa vuốt vuốt tròm râu kia..
- Quan quan Chi yểu, Tại sông chi châu, Ảo đảo thục nữ, Quân tử Hảo cầu..
khi tiên sinh vừa đọc xong thì một giọng nói khác vang lên, Mọi người ở đây đều cười về phía người mới cất giọng..
- Ngạn Quận chúa đây là lần thứ 30 Người đọc sai bài này rồi đó..
- Tại sao, Những người kia đang bàn bạc, Phong Ấn ma kiếm mà ta lại ở đây học những thứ Vô dụng này chứ..
Ngạn ly không phục, Đứng lên, Những tiểu thư kia che miệng mà cười, hoàng Anh kéo nhẹ tay cô ngồi xuống..
- Ngạn Quận chúa chả lẽ người không biết thân là nữ nhi thì phải Dịu dàng chu đáo, Nắm rõ Tam tòng tứ đức..
Trịnh nhi Cô nương lên mặt dạy cô, Hừ có ai từng nghe một sát thủ nổi danh lại đi học Lễ nghi không..
- Tiểu Ngạn, Đừng gây chuyện nữa..- Hoàng Anh..
- Ngạn Quận Chúa, Người đi qua một bên quỳ gối cho lão phu....
Tiên sinh chỉ về một phía, Hừh.. Cô hầm hực đi qua bên đó nhưng lại ngồi trên Lang cang, Tiên sinh lắc đầu mà thở dài..rồi tiếp tục dạy..
......
- Ai dạy thích câu này cho lão phu.. nghe...
Tiên sinh đi qua đi lại phía, hai hàng học sinh của mình, nói học lễ nghi hình như nó giống học đọc thơ hơn,..
Tiên sinh đi một vòng ai cũng che miệng mà cười, riêng về phía Ngạn ly thì từ đâu không biết có một Hủ rượu trong tay đang uống..
- Hahaha....
Hoàng Anh nhịn cười không được nữa rồi, Tiên sinh tức giận, Sau đó phát hiện trên lưng mình có hình vẽ của một con Rùa...
- Ngạn Ly Quận chúa là người lại bày trò đúng không...- Tiên sinh đỏ mặt cằm Tờ giấy đó quát..
- Bingo..
Ngạn ly cằm hủ rượu uống tiếp..
- Vương Ngạn Ly, Người biết người như vậy là không tôn trọng trưởng bối không...
Ngạn ly văng hủ rượu đến trước mặt lão tiên sinh Ánh mắt lạnh lùng cất giọng..
- Ta ghét nhất là loại người chỉ biết Trách móc người khác, ông muốn ta tôn trọng ông thì ông hãy Làm ta thật sự thấy tôn trọng ông đi, lúc này mọi người đang nghĩ cách đau đầu về Thanh Ma kiếm thì lão ông Dạy dạy rồi dạy..
- Cô...
- Hôm nay bổn quận chúa mệt rồi, Ta về trước, Hoàng Anh có hứng đến Thành Lâm Hoài chơi không..
- Đi đi.. nhưng mà, Ta phải học đã, nếu không Cửu Vương sẽ không để ý đến ta..
- Phong Nguyệt Trần.. Lại là Hắn..
- Bổn Vương có gì sao..
Giọng nói vang lên, Âm thanh lạnh lẽo,bao nữ nhi ở đây đều cúi đầu cung kính, Ngạn ly vẫn còn hơi rùng mình..
- Cửu Vương Gia, Tiểu Ngạn còn nhỏ, Ngài không trách muội ấy chứ..
Hoàng Anh chạy đến trước mặt ngài nhỏ giọng như muốn Cửu Vương Gia không trách Ngạn ly vô lễ không Cúi đầu trước ngài..
- Ngạn Ly Quận chúa có tội gì chứ...
Ngài âm thanh không mấy tốt bụng vang lên..
- Cửu Vương Gia, Trịnh Nhi tham kiến Vương gia...
- A... cửu thúc thúc, Hôm qua nghe thúc còn bị bệnh mà sao hôm nay lại đến đây vậy..
Hôm qua bị bệnh, Hai người Phong Ngâm, Phong Ảnh Bật cười..
- Cửu Vương Gia ngài bị bệnh sao..
Trịnh Nhi bước nhanh đến ôm tay ngài,nhưng lại bị Ngài hất ngã..
- Cửu thúc thúc, Hoàng Anh sợ thúc, không để ý đến không chịu đi chơi với tôi kìa, Ngài không phiền khi Nói với Hoàng Anh vài câu chứ.
- Đang cầu xin bản vương sao..
- Thôi, vậy ta đi một mình,... cũng được.
Ngạn ly trong ủ rũ lướt qua Cửu Vương Gia Nhỏ giọng lên tiếng chỉ hai người nghe được..
- Hạ Tửu Lầu Lần sao, Sẽ chọn khách mà đuổi...
Cô lướt đi, Nữ nhân này dám uy hiếm Hắn sao,... Hắn mặt lạnh..
- Công chúa, Ngạn ly Quận chúa nói đúng, Nên thường xuyên Như Nàng ta thì hơn...
Vương gia lạnh giọng cất tiếng..
- Cửu Vương Gia.. vâng... vâng...