Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
Chu Nhi tức giận đánh một chưởng tới, dùng hết tất cả sức lực cấp một, tựa như thề phải đánh chết Phượng Thiên Tuyết.
Nhưng không ngờ tay Chu Nhi còn chưa có đụng tới góc áo Phượng Thiên Tuyết, toàn bộ người bị một cỗ năng lực cường đại quét bay, nặng nề ném tới bên cạnh Vân Nhi.
Đám người vây xem náo nhiệt lập tức kinh ngạc tới miệng há lớn giống như nhét được trứng gà, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn kỳ tích này!
Phế vật Phượng Thiên Tuyết, lúc mới vào Dược Viên, nàng chính là phế vật, sao mới ngắn ngủn một đêm... Biến hóa lớn như vậy?
Ngày hôm qua, Phượng Thiên Tuyết còn bị Vân Nhi và Chu Nhi đánh cho mặt sưng lên, hiện tại mặt của nàng còn sưng đỏ đấy, nhưng lại giống như biến thành người khác!
Lúc Chu Nhi và Vân nhi còn chưa hồi thần, Phượng Thiên Tuyết đã di chuyển đến phía trước các nàng.
"Ba ba ba ba ba ba -- "
Vang lên mấy tiếng liên tiếp, đánh mấy cái tát này đúng là đủ mạnh! Đánh cho thật đau thật sảng khoái, chúng nha hoàn đứng ở một bên nghe thấy đều lui về sau vài bước, sau lưng tràn ngập lãnh ý!
Phượng Thiên Trạch vội vàng dụi mắt, sợ cái mình nhìn chính là ảo cảnh.
Thế nhưng tất cả trước mắt, đều là thật!
Chu Nhi và Vân nhi đã bị đánh cho mặt sưng đỏ, rơi mấy chiếc răng, lập tức, các nàng không hề uy phong lẫm liệt, lập tức khóc cầu gia gia nãi nãi xin tha thứ rồi.
"A... Đau quá... Xin đại tiểu thư tha mạng, tiểu nhân mắt mù đắc tội đại tiểu thư, xin đại tiểu thư nương tay!".
"Ô ô... Đại tiểu thư tha mạng, là nô tỳ không có mắt... Chúng ta đối xử với đại tiểu thư như vậy, đều là Tam tiểu thư dạy chúng ta, ô ô...".
Chu Nhi và Vân nhi sợ tới mức khóc lớn, bởi vì mất mấy cái răng nên các nàng nói chuyện rất khó nghe, Phượng Thiên Trạch đứng một bên bật cười một tiếng.
Hả hê lòng người!
Trọn vẹn tám năm rồi, bọn họ bị ném đến nơi đây đã tám năm, mỗi ngày đều bị đám cẩu nô tài ti tiện này khi dễ, hôm nay tỷ tỷ triển lộ uy phong, đánh cho Phượng Thiên Trạch cảm thấy thoải mái trong lòng!
Phượng Thiên Tuyết ngồi xổm người xuống, đổ hai viên dược màu nâu từ trong một cái bình nhỏ ra, cho Chu Nhi và Vân nhi ăn xong, "Hừ, đây là ********, nếu như về sau dám không nghe bổn tiểu thư chỉ huy, như vậy các ngươi cứ đợi đến nát mặt thịt nhão từ từ chết đi!".
Sau khi Chu Nhi và Vân nhi nghe xong, hoảng sợ gật đầu, "Tạ ơn đại tiểu thư! Mặc kệ lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần đại tiểu thư ra lệnh, chúng ta đều không chối từ! Cầu đại tiểu thư... Đừng quên cho giải dược!".
Phượng Thiên Tuyết đứng lên, mắt lạnh nhìn chung quanh một vòng, đám nha hoàn đứng ở đó không dám ngây ngốc, quay đầu đi như trận gió nổi lên.
Những người này không cười nhạo nàng và Phượng Thiên Trạch, cũng chính là từng khi dễ các nàng.
Hôm nay đột nhiên Phượng Thiên Tuyết trở nên mạnh mẽ, Chu Nhi và Vân Nhi đều bị làm thành như vậy, bọn họ còn không chạy thì còn đợi tới khi nào nữa?
"Hừ, một đám cẩu nô tài, còn nhiều thời gian, mối thù này, cứ từ từ báo!".
Phượng Thiên Tuyết phủi tay, khóe môi khơi gợi lên một nụ cười tà ác, "Chu Nhi, Vân Nhi, trong ngày hôm nay các ngươi phải mua đủ toàn bộ đồ vật trong danh sách này, nếu không... Hậu quả là như thế nào, các ngươi có lẽ rất rõ ràng!".
Chu Nhi và Vân Nhi hoảng sợ dập đầu, "Đại tiểu thư xin yên tâm, chúng tôi lập tức đi!".
Đợi hai nha đầu bò lăn rời khỏi, Phượng Thiên Trạch hưng phấn lao đến chăm chú cầm chặt tay của Phượng Thiên Tuyết, "Tỷ, tỷ... Tỷ sao có thể trở nên mạnh trong vòng một đêm như vậy? Thật tốt quá, ô ô... Chúng ta sẽ không bị người khi dễ!".
Phượng Thiên Tuyết cười nhạt một tiếng, "Thiên Trạch, tiểu Hạ quốc này, còn có rất nhiều cao thủ, chúng ta phải nắm chặt thời gian...".
Nhưng không ngờ tay Chu Nhi còn chưa có đụng tới góc áo Phượng Thiên Tuyết, toàn bộ người bị một cỗ năng lực cường đại quét bay, nặng nề ném tới bên cạnh Vân Nhi.
Đám người vây xem náo nhiệt lập tức kinh ngạc tới miệng há lớn giống như nhét được trứng gà, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn kỳ tích này!
Phế vật Phượng Thiên Tuyết, lúc mới vào Dược Viên, nàng chính là phế vật, sao mới ngắn ngủn một đêm... Biến hóa lớn như vậy?
Ngày hôm qua, Phượng Thiên Tuyết còn bị Vân Nhi và Chu Nhi đánh cho mặt sưng lên, hiện tại mặt của nàng còn sưng đỏ đấy, nhưng lại giống như biến thành người khác!
Lúc Chu Nhi và Vân nhi còn chưa hồi thần, Phượng Thiên Tuyết đã di chuyển đến phía trước các nàng.
"Ba ba ba ba ba ba -- "
Vang lên mấy tiếng liên tiếp, đánh mấy cái tát này đúng là đủ mạnh! Đánh cho thật đau thật sảng khoái, chúng nha hoàn đứng ở một bên nghe thấy đều lui về sau vài bước, sau lưng tràn ngập lãnh ý!
Phượng Thiên Trạch vội vàng dụi mắt, sợ cái mình nhìn chính là ảo cảnh.
Thế nhưng tất cả trước mắt, đều là thật!
Chu Nhi và Vân nhi đã bị đánh cho mặt sưng đỏ, rơi mấy chiếc răng, lập tức, các nàng không hề uy phong lẫm liệt, lập tức khóc cầu gia gia nãi nãi xin tha thứ rồi.
"A... Đau quá... Xin đại tiểu thư tha mạng, tiểu nhân mắt mù đắc tội đại tiểu thư, xin đại tiểu thư nương tay!".
"Ô ô... Đại tiểu thư tha mạng, là nô tỳ không có mắt... Chúng ta đối xử với đại tiểu thư như vậy, đều là Tam tiểu thư dạy chúng ta, ô ô...".
Chu Nhi và Vân nhi sợ tới mức khóc lớn, bởi vì mất mấy cái răng nên các nàng nói chuyện rất khó nghe, Phượng Thiên Trạch đứng một bên bật cười một tiếng.
Hả hê lòng người!
Trọn vẹn tám năm rồi, bọn họ bị ném đến nơi đây đã tám năm, mỗi ngày đều bị đám cẩu nô tài ti tiện này khi dễ, hôm nay tỷ tỷ triển lộ uy phong, đánh cho Phượng Thiên Trạch cảm thấy thoải mái trong lòng!
Phượng Thiên Tuyết ngồi xổm người xuống, đổ hai viên dược màu nâu từ trong một cái bình nhỏ ra, cho Chu Nhi và Vân nhi ăn xong, "Hừ, đây là ********, nếu như về sau dám không nghe bổn tiểu thư chỉ huy, như vậy các ngươi cứ đợi đến nát mặt thịt nhão từ từ chết đi!".
Sau khi Chu Nhi và Vân nhi nghe xong, hoảng sợ gật đầu, "Tạ ơn đại tiểu thư! Mặc kệ lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần đại tiểu thư ra lệnh, chúng ta đều không chối từ! Cầu đại tiểu thư... Đừng quên cho giải dược!".
Phượng Thiên Tuyết đứng lên, mắt lạnh nhìn chung quanh một vòng, đám nha hoàn đứng ở đó không dám ngây ngốc, quay đầu đi như trận gió nổi lên.
Những người này không cười nhạo nàng và Phượng Thiên Trạch, cũng chính là từng khi dễ các nàng.
Hôm nay đột nhiên Phượng Thiên Tuyết trở nên mạnh mẽ, Chu Nhi và Vân Nhi đều bị làm thành như vậy, bọn họ còn không chạy thì còn đợi tới khi nào nữa?
"Hừ, một đám cẩu nô tài, còn nhiều thời gian, mối thù này, cứ từ từ báo!".
Phượng Thiên Tuyết phủi tay, khóe môi khơi gợi lên một nụ cười tà ác, "Chu Nhi, Vân Nhi, trong ngày hôm nay các ngươi phải mua đủ toàn bộ đồ vật trong danh sách này, nếu không... Hậu quả là như thế nào, các ngươi có lẽ rất rõ ràng!".
Chu Nhi và Vân Nhi hoảng sợ dập đầu, "Đại tiểu thư xin yên tâm, chúng tôi lập tức đi!".
Đợi hai nha đầu bò lăn rời khỏi, Phượng Thiên Trạch hưng phấn lao đến chăm chú cầm chặt tay của Phượng Thiên Tuyết, "Tỷ, tỷ... Tỷ sao có thể trở nên mạnh trong vòng một đêm như vậy? Thật tốt quá, ô ô... Chúng ta sẽ không bị người khi dễ!".
Phượng Thiên Tuyết cười nhạt một tiếng, "Thiên Trạch, tiểu Hạ quốc này, còn có rất nhiều cao thủ, chúng ta phải nắm chặt thời gian...".
Bình luận facebook