Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 75
Editor: Quỳnh Nguyễn
Mậu Hinh không có nói tiếp, dường như đang suy nghĩ.
Minh Ý cũng không thúc giục, chờ cô trả lời.
"Anh có nghĩ tới để em và Tiểu Sâm bên cạnh anh, chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ, bất kỳ lúc nào cũng đều có thể nổ anh tan xương nát thịt hay không.". Mậu Hinh còn nói.
"Có lẽ quân nhân trời sinh thích kích thích và mạo hiểm, đúng rồi, anh còn có một sở thích chính là... Phá gỡ... Bom.". Minh Ý thấp giọng nói.
Trong lòng Mậu Hinh tê rần, nhìn Minh Ý chăm chú.
"Hiện tại em thảo luận chuyện này với anh, có phải anh có thể hiểu là em thật sự suy xét đề nghị của anh rồi hay không.". Minh Ý nói.
"Em còn đang suy nghĩ.". Cô không muốn trả lời bây giờ, đây là một hành động rất to gan, cô không thể mạo muội quyết định.
"Chỉ cần em suy xét, anh nguyện ý chờ đáp án của em.". Khóe miệng Minh Ý vẽ ra tươi cười nói, "Không quấy rầy em nghỉ ngơi.".
Sau khi Minh Ý đi, Mậu Hinh vẫn đang rơi vào trầm tư.
Ngày tiếp theo đi làm, sáng sớm Dương Tại Xuân tìm cô: "Vụ án Giang Nguyệt Đình còn chưa có quyết định có khởi tố phải không?".
"Theo chứng cứ hiện tại, vẫn chưa đủ khởi tố, cho nên em bảo Vương Thiết Thanh tiếp tục điều tra.". Mậu Hinh trả lời.
"Mậu Hinh, tôi cũng không hoài nghi chuyên môn của em, nhưng mà vụ án này cực kỳ oanh động, cũng cực kỳ hot trên internet, chúng ta càng kéo dài, kỳ thật càng bất lợi với Luật Chính Tư.". Dương Tại Xuân nói.
"Em hiểu.". Chính vì như vậy, cô cho rằng không có chứng cứ đầy đủ, không thể mạo muội khởi tố.
"Hiện ở trên mạng có tin đồn, nói em có quan hệ không nhỏ với Minh gia, em từng là con nuôi Minh gia. Mà Giang Nguyệt Đình là vị hôn thê Minh Nhất Kỳ, tất cả mọi người thảo luận vấn đề tính công bằng. Thậm chí có người nói, em vì Minh gia mới chậm chạp không khởi tố vụ án này.". Dương Tại Xuân đương nhiên không hoài nghi phẩm chất Mậu Hinh, nhưng chỉ dựa vào việc bà là cấp trên của cô, bà nhất định phải nhắc nhở.
"Dương kiểm, em xác thực đã từng là con nuôi Minh gia, mà em cũng không rõ trách nhiệm của em là gì? Nếu cô cảm thấy em né tránh vụ án này, em không ngại.". Mậu Hinh nói.
"Tôi đương nhiên tin tưởng em, nhưng mà tôi cũng phải nhắc nhở em, trong vòng ba ngày em phải ra quyết định có khởi tố hay không.". Dương Tại Xuân nói.
"Được.". Mậu Hinh lập tức đồng ý.
Buổi chiều, Mậu Hinh nhận được điện thoại của Vương Thiết Thanh, nói có phát hiện mới, đã gửi tư liệu mới cho cô, xem xong những tư liệu này, Mậu Hinh liền ra quyết định khởi tố, gửi hồ sơ đến toà án để toà án sắp xếp thẩm vấn.
Diệp Diệu Tư nhanh chóng gọi điện thoại cho cô: "Mậu kiểm, quyết định này có thể quá qua loa hay không, tôi muốn nói chuyện lần nữa với cô.".
Mậu Hinh vẫn vui lòng thảo luận vụ án với luật sư, nên nói: "Cũng được, 4 giờ buổi chiều, tôi cho anh nửa giờ.".
Hẹn 4 giờ, 3 giờ rưỡi Diệp Diệu Tư đã đến, Tiểu Nam tới gõ cửa văn phòng cô, cô vừa lúc làm xong ghi lại, rồi sớm đi gặp anh.
"Luật sư Diệp đến sớm thật.". Sau khi Mậu Hinh ngồi xuống nói.
"Hẹn với Mậu kiểm hẹn, nào dám thất lễ.". Diệp Diệu Tư thu hồi cợt nhả, bộ dáng nghiêm trang.
Hai người nhiệt liệt thảo luận một giờ, Diệp Diệu Tư hiển nhiên còn muốn Mậu Hinh suy nghĩ lại quyết định khởi tố, nhưng Mậu Hinh nói: "Hồ sơ đã trình toà án, tôi nghĩ chắc anh nên cẩn thận suy nghĩ bào chữa như thế nào mới phải.”.
"OK!". Diệp Diệu Tư thu dọn đồ đạc, "Kỳ thật tôi cũng chờ mong giao phong với Mậu kiểm trên toà.".
"Tiểu Nam, tiễn luật sư Diệp.". Mậu Hinh nói với Tiểu Nam bên cạnh.
Diệp Diệu Tư đi tới cửa, lại dừng bước, quay đầu nhìn Mậu Hinh: "Mậu kiểm, chúng ta có thể làm một hợp đồng cho vụ án này không?".
Mậu Hinh không có nói tiếp, dường như đang suy nghĩ.
Minh Ý cũng không thúc giục, chờ cô trả lời.
"Anh có nghĩ tới để em và Tiểu Sâm bên cạnh anh, chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ, bất kỳ lúc nào cũng đều có thể nổ anh tan xương nát thịt hay không.". Mậu Hinh còn nói.
"Có lẽ quân nhân trời sinh thích kích thích và mạo hiểm, đúng rồi, anh còn có một sở thích chính là... Phá gỡ... Bom.". Minh Ý thấp giọng nói.
Trong lòng Mậu Hinh tê rần, nhìn Minh Ý chăm chú.
"Hiện tại em thảo luận chuyện này với anh, có phải anh có thể hiểu là em thật sự suy xét đề nghị của anh rồi hay không.". Minh Ý nói.
"Em còn đang suy nghĩ.". Cô không muốn trả lời bây giờ, đây là một hành động rất to gan, cô không thể mạo muội quyết định.
"Chỉ cần em suy xét, anh nguyện ý chờ đáp án của em.". Khóe miệng Minh Ý vẽ ra tươi cười nói, "Không quấy rầy em nghỉ ngơi.".
Sau khi Minh Ý đi, Mậu Hinh vẫn đang rơi vào trầm tư.
Ngày tiếp theo đi làm, sáng sớm Dương Tại Xuân tìm cô: "Vụ án Giang Nguyệt Đình còn chưa có quyết định có khởi tố phải không?".
"Theo chứng cứ hiện tại, vẫn chưa đủ khởi tố, cho nên em bảo Vương Thiết Thanh tiếp tục điều tra.". Mậu Hinh trả lời.
"Mậu Hinh, tôi cũng không hoài nghi chuyên môn của em, nhưng mà vụ án này cực kỳ oanh động, cũng cực kỳ hot trên internet, chúng ta càng kéo dài, kỳ thật càng bất lợi với Luật Chính Tư.". Dương Tại Xuân nói.
"Em hiểu.". Chính vì như vậy, cô cho rằng không có chứng cứ đầy đủ, không thể mạo muội khởi tố.
"Hiện ở trên mạng có tin đồn, nói em có quan hệ không nhỏ với Minh gia, em từng là con nuôi Minh gia. Mà Giang Nguyệt Đình là vị hôn thê Minh Nhất Kỳ, tất cả mọi người thảo luận vấn đề tính công bằng. Thậm chí có người nói, em vì Minh gia mới chậm chạp không khởi tố vụ án này.". Dương Tại Xuân đương nhiên không hoài nghi phẩm chất Mậu Hinh, nhưng chỉ dựa vào việc bà là cấp trên của cô, bà nhất định phải nhắc nhở.
"Dương kiểm, em xác thực đã từng là con nuôi Minh gia, mà em cũng không rõ trách nhiệm của em là gì? Nếu cô cảm thấy em né tránh vụ án này, em không ngại.". Mậu Hinh nói.
"Tôi đương nhiên tin tưởng em, nhưng mà tôi cũng phải nhắc nhở em, trong vòng ba ngày em phải ra quyết định có khởi tố hay không.". Dương Tại Xuân nói.
"Được.". Mậu Hinh lập tức đồng ý.
Buổi chiều, Mậu Hinh nhận được điện thoại của Vương Thiết Thanh, nói có phát hiện mới, đã gửi tư liệu mới cho cô, xem xong những tư liệu này, Mậu Hinh liền ra quyết định khởi tố, gửi hồ sơ đến toà án để toà án sắp xếp thẩm vấn.
Diệp Diệu Tư nhanh chóng gọi điện thoại cho cô: "Mậu kiểm, quyết định này có thể quá qua loa hay không, tôi muốn nói chuyện lần nữa với cô.".
Mậu Hinh vẫn vui lòng thảo luận vụ án với luật sư, nên nói: "Cũng được, 4 giờ buổi chiều, tôi cho anh nửa giờ.".
Hẹn 4 giờ, 3 giờ rưỡi Diệp Diệu Tư đã đến, Tiểu Nam tới gõ cửa văn phòng cô, cô vừa lúc làm xong ghi lại, rồi sớm đi gặp anh.
"Luật sư Diệp đến sớm thật.". Sau khi Mậu Hinh ngồi xuống nói.
"Hẹn với Mậu kiểm hẹn, nào dám thất lễ.". Diệp Diệu Tư thu hồi cợt nhả, bộ dáng nghiêm trang.
Hai người nhiệt liệt thảo luận một giờ, Diệp Diệu Tư hiển nhiên còn muốn Mậu Hinh suy nghĩ lại quyết định khởi tố, nhưng Mậu Hinh nói: "Hồ sơ đã trình toà án, tôi nghĩ chắc anh nên cẩn thận suy nghĩ bào chữa như thế nào mới phải.”.
"OK!". Diệp Diệu Tư thu dọn đồ đạc, "Kỳ thật tôi cũng chờ mong giao phong với Mậu kiểm trên toà.".
"Tiểu Nam, tiễn luật sư Diệp.". Mậu Hinh nói với Tiểu Nam bên cạnh.
Diệp Diệu Tư đi tới cửa, lại dừng bước, quay đầu nhìn Mậu Hinh: "Mậu kiểm, chúng ta có thể làm một hợp đồng cho vụ án này không?".