• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Quan Thần (10 Viewers)

  • Chương 4

- Cậu nghĩ thế nào? Nói nghe một chút!

Lý Đinh Sơn có một ưu điểm lớn nhất, chính là thích một việc có nhiều mặt luận chứng, cũng có thể nghe theo hoặc không đồng ý, tính cách cũng không quá chuyên quyền độc đoán.

Hạ Tưởng luôn là một kẻ giống như hũ nút, từ trước tới giờ chỉ cắm đầu làm việc, cực kỳ thành thật. Đừng nói là hắn chủ động đề xuất ý kiến, cho dù là hỏi hắn, thường thường hắn cũng chỉ nói quanh co nửa ngày, một câu đầy đủ cũng không nói xong, cho nên Lý Đinh Sơn vẫn cho rằng Hạ Tưởng là một nhân tài chuyên về kỹ thuật, làm một số công tác kỹ thuật chính xác thì được chứ bảo hắn đi làm nhân viên tiếp xúc khách hàng thì khẳng định là không được.

Cho nên hôm nay vừa nghe thấy hắn chủ động nói ra vấn đề của dự án màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn, Lý Đinh Sơn rất kinh ngạc.

- Dự án màn hình tinh thể lỏng là đi trước thời đại, thoạt nhìn có tương lai mê người, hơn nữa lại xây ở quảng trường ga tấc đất tấc vàng, mỗi ngày dòng người lui tới cũng phải 200 ngàn người trở lên, phạm vi ảnh hưởng rất rộng, hơn nữa có thể quảng cáo 24/24, có thể nói mỗi giây, mỗi phút đều là tiền...

Thấy vẻ mặt Lý Đinh Sơn không hề thay đổi, Hạ Tưởng cũng âm thầm khen ngợi gã là người có ánh mắt nhìn rất xa. Chỉ có điều gã không đoán được rằng, kể từ năm 1999, truyenfull.vn bắt đầu phát triển rất mạnh, mãi cho đến năm 2010 thì gần như trở thành phương tiện truyền thông thứ tư, đứng ngang hàng với TV, radio và báo chí, hấp dẫn ánh mắt cả trăm triệu người và thu được rất nhiều quảng cáo. Nói cách khác, quảng cáo ngoài trời là hình thức quảng cáo truyền thống vẫn miễn cưỡng duy trì được, nhưng quảng cáo ngoài trời trên màn hình tinh thể lỏng nhìn thì mới mẻ nhưng kỳ thật không hấp dẫn được bao nhiêu người đang phải vội vàng đi lại.

Mười mấy năm sau, ở thành phố Yến vô số màn hình tinh thể lỏng quảng cáo ngoài trời mọc lên như nấm sau mưa, nhưng chỉ truyền phát một ít tin tức và dự báo thời tiết, cũng không có bao nhiêu tin quảng cáo. Có thể thấy được khách hàng cũng không xem trọng hình thức quảng cáo này. Hơn nữa, căn cứ cảm nhận của bản thân Hạ Tưởng, nhiều lần hắn đi ngang qua màn hình quảng cáo, trong khung cảnh ồn ào như vậy, căn bản không thể nghe rõ quảng cáo nói gì. Việc này khiến hiệu quả nghe nhìn suy giảm rất mạnh.

Hơn nữa, ai lại đứng ngây ngốc bất động giữa đường, nhìn chằm chằm vào màn hình tinh thể lỏng quảng cáo chứ? Đồng thời, người ở ga đều là hành khách vội vàng, cũng không có bao nhiêu người quan tâm xem một màn hình TV dựng ở quảng trường đang truyền phát tin tức gì! Truyền thông không có lực hấp dẫn, cuối cùng sẽ bị ngành quảng cáo vô tình vứt bỏ.

Đầu tiên là Hạ Tưởng uyển chuyển phân tích, thấy sắc mặt Lý Đinh Sơn càng ngày càng nghiêm trọng, biết rằng đã nói trúng tâm sự của gã. Cho tới nay, Lý Đinh Sơn cũng không phải hoàn toàn mù quáng xem trọng tương lai của dự án màn hình tinh thể lỏng, tuy nhiên bởi vì gã và Lý Khai Lâm ăn nhịp với nhau, hai người đều cho rằng dự án này rất có triển vọng. Đã có người xuất tiền, Lý Đinh Sơn cũng ôm tâm lý thử một lần.

Không ngờ Hạ Tưởng vốn không bao giờ lên tiếng, hôm nay lại chủ động đề xuất một nghi vấn thật lớn. Điều này khiến Lý Đinh Sơn phải nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

Hạ Tưởng tiếp tục nói:

- truyenfull.vn là một thứ mới mẻ, ưu thế lớn nhất là rất linh hoạt, có tính giao lưu. Tôi tin tưởng nó nhất định sẽ mang tới biến hóa lớn. Nếu đã hấp dẫn ánh mắt, vậy sẽ có quảng cáo đưa lên...

Ý ngầm là màn hình tinh thể lỏng quảng cáo ngoài trời cũng không có ưu thế gì đáng nói.

Lý Đinh Sơn nghe xong, một lúc lâu sau không nói gì, chỉ tháo kính mắt xuống, cẩn thận lau chùi, sau đó đột nhiên mỉm cười:

- Tiểu Hạ, chuyên môn của cậu dường như là xây dựng cơ mà, sao hôm nay lại đột nhiên thốt ra lời bàn cao kiến này? Hơn nữa trước kia cậu vẫn rất ít phát biểu ý kiến, hôm nay vì sao đột nhiên nói nhiều như vậy?

Nếu muốn mượn dùng mạng lưới quan hệ của Lý Đinh Sơn, phải được Lý Đinh Sơn coi trọng. Hạ Tưởng đã không còn là một kẻ chỉ cắm đầu vào làm việc, không hề có chút tự chủ nào như trước kia nữa. Hắn muốn Lý Đinh Sơn ý thức được năng lực của mình.

- Nếu tôi đã tới làm ở công ty, vậy tôi sẽ tận lực vì sự phát triển của công ty. Hơn nữa công ty hiện tại được ăn cả ngã về không, toàn bộ hy vọng đều gửi cả trong dự án màn hình tinh thể lỏng. Mấy ngày nay tôi đã tra xét rất nhiều tài liệu, cũng hiểu biết được một ít chính sách, cảm thấy hơi lo lắng. Còn nữa, với năng lực của giám đốc Lý, không nên chỉ giới hạn trong dự án trước mắt...

Sở dĩ Hạ Tưởng dám trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình trước mặt Lý Đinh Sơn là vì biết Lý Đinh Sơn nhìn bề ngoài thì hoành tráng nhưng kỳ thật nội tâm cô độc và khó có thể giải sầu. Bởi vì đầu tiên là nóng lòng muốn phát triển công ty, kết quả là không đến hai năm, gã đã trở thành mặt mày xám như tro. Thậm chí ngay cả Văn Dương vốn luôn luôn cực kỳ cung kính với gã, hiện tại cũng là bằng mặt không bằng lòng. Dù sao trước kia Văn Dương cũng là cán sự của tỉnh Đoàn, vì Lý Đinh Sơn cổ động nên mới vào công ty để kiếm ăn, kết quả gà bay trứng vỡ, sao có thể không ghi hận gã chứ?

Còn lại mấy người, Cổ Hợp không có văn hóa gì, không giúp đỡ được gì cho Lý Đinh Sơn trong công việc kinh doanh của công ty. Tiếu Giai đi lại gần gũi với Văn Dương, hơn nữa bản thân cô cũng không có hứng thú với sự tình của công ty. Sở dĩ đến công ty, chỉ sợ là vì cô có quan hệ không thể nói rõ với Văn Dương. Đằng Cường càng không cần phải nói, gần như toàn bộ khoản đầu tư kinh doanh đầu tiên thất bại là vì y. Nghe nói Lý Đinh Sơn còn hoài nghi y đứng ở trung gian kiếm lời riêng, nhưng vì không có chứng cớ nên giữ thái độ không nóng không lạnh với y, coi như y không hề tồn tại.

Cho nên cũng chỉ có Hạ Tưởng dễ tiếp cận Lý Đinh Sơn nhất. Nhưng đáng tiếc là, trước kia Hạ Tưởng vừa không có tầm mắt, lại không biết ăn nói, đương nhiên cũng là do không có kiến thức, mặc dù biết không ít về mạng lưới quan hệ của Lý Đinh Sơn nhưng chưa từng nghĩ tới việc lợi dụng. Hiện tại hắn có thêm mười mấy năm kiến thức, đã trải nghiệm rất nhiều trong xã hội, đã trải qua đủ loại nhân sinh, bởi vậy Hạ Tưởng đã không còn là Hạ Tưởng trước kia nữa.

- Dự án này được công ty đầu tư toàn bộ nhân lực và vật lực, nếu không thành công, vậy công ty sẽ không thể chống đỡ nổi nữa!

Lý Đinh Sơn ăn ngay nói thật, nhìn thẳng vào mắt Hạ Tưởng, trong mắt đầy khó hiểu và nghi vấn.

Hạ Tưởng không hề lảng tránh ánh mắt Lý Đinh Sơn chút nào. Hiện tại hắn không có đường lui, không còn thời gian để hòa hoãn nữa. Nếu Lý Đinh Sơn bỏ qua thời cơ tốt nhất trước mắt, ít nhất phải đợi vài năm sau, khi Tống Triêu Độ quật khởi một lần nữa, Lý Đinh Sơn mới được trọng dụng. Phải đi theo chính trị làm ở cơ sở vài năm, mấy năm sau khi một số lớn cán bộ xuống ngựa, đó chính là thời cơ tốt nhất. Chỉ cần Lý Đinh Sơn hơi có chút chiến tích, lên tới cấp phó giám đốc sở là chuyện nước chảy thành sông. Nếu thêm Tống Triêu Độ hỗ trợ, lên tới cấp giám đốc sở cũng không phải là không thể.

Phải tận dụng thời cơ.

- Giám đốc Lý, tôi có một bạn học nghe được lời đồn, nói là Trưởng chi nhánh Lý sẽ bị dời đi, tới nhậm chức ở thành phố khác. Không biết trưởng chi nhánh Lý có thổ lộ không? Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL

Hạ Tưởng không tin là Lý Khai Lâm không biết phong thanh, chẳng qua y vẫn giữ kín không nói ra để mò thêm ích lợi từ Lý Đinh Sơn. Thậm chí có thể còn vì mục đích khác không ai biết.

Hạ Tưởng không phải là có ác ý, nhưng đúng là hắn không hề có ấn tượng gì tốt đối với Lý Khai Lâm. Bản thân là trưởng chi nhánh, lấy việc công làm việc tư mò thêm chút thu nhập cũng là chuyện bình thường, nhưng hắn cảm thấy Lý Khai Lâm khá âm hiểm cố ý lôi kéo Lý Đinh Sơn, lại giấu diếm việc mình sắp bị dời đi, có lẽ thực sự có âm mưu gì đó. Hơn nữa Lý Khai Lâm còn có hai lần xung đột với hắn. Không hiểu vì sao, Lý Khai Lâm luôn nhìn hắn không vừa mắt.

- Thực sự có chuyện này sao?

Trong nháy mắt Lý Đinh Sơn đã nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng của việc này, lập tức vẻ mặt lo lắng:

- Bạn học của cậu có lai lịch thế nào, sao có thể biết loại tin tức này?

Nói gì thì nói, Lý Khai Lâm là trưởng chi nhánh ngân hàng, mà hệ thống ngân hàng lại tương đối bí mật, người bình thường không thể tìm hiểu được tin tức, cho nên Lý Đinh Sơn rất sốt ruột, không khỏi có chút hoài nghi tin tức này.

Hạ Tưởng đã sớm dự đoán được Lý Đinh Sơn sẽ hỏi điều này, liền đáp lại không chút hoang mang:

- Một nữ bạn học cũ của tôi làm ở chi nhánh ngân hàng công thương, trong lúc vô tình phát hiện một văn bản, trong đó nói Lý Khai Lâm sắp dời đi. Theo cô nói, sẽ thông báo cho đương sự trước hai tháng, thứ nhất là để làm tốt công tác tư tưởng, thứ hai cũng để tiện bàn giao công việc.

Lý Đinh Sơn là người thông minh, tự nhiên không cần nhiều lời đã hiểu được Lý Khai Lâm giấu diếm việc sắp phải điều đi. Nếu Lý Khai Lâm giấu kín không nói ra, khẳng định là do có ý tưởng khác, hơn nữa còn là ý tưởng không tốt. Lý Đinh Sơn cảm thấy đau đầu, nheo mắt lại chậm rãi nhìn Hạ Tưởng, trong lòng đầy kinh ngạc. Vốn Hạ Tưởng là người trầm lặng, đừng nói chủ động tới báo cáo công tác, bình thường ngay cả đùa vui cũng rất hiếm khi, không ngờ hôm nay làm sao vậy, vừa tới liền mở mồm nói rằng không coi trọng tương lai của dự án màn hình tinh thể lỏng, sau đó lại để lộ tin tức Lý Khai Lâm sắp bị điều đi.

Về vấn đề đất tại quảng trường ga, Lý Đinh Sơn hiểu đó chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng một khi Lý Khai Lâm bị điều đi, đó chính là đả kích mang tính hủy diệt đối với gã. Không có tài chính ủng hộ, dự án màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn của gã chỉ còn là không tưởng.

Trong lòng Lý Đinh Sơn cũng rất rõ ràng, đầu tiên là Hạ Tưởng lập luận trong tương lai màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn sẽ không chiếm ưu thế, còn nói Lý Khai Lâm sắp bị điều đi, kết hợp hai điều này chính là biểu lộ ý tứ: Việc này không thể thành công!

Dự án mà mình đã dốc vô số tâm huyết và toàn bộ hy vọng lại bị Hạ Tưởng nói không thể thành công, trong lòng Lý Đinh Sơn không tránh khỏi có nỗi tức giận mơ hồ, nhưng không tiện biểu lộ trên mặt, chỉ thản nhiên nói:

- Hạ Tưởng, sao cậu lại nghĩ được những điều này? Tôi vẫn nghĩ cậu chỉ quan tâm tới vấn đề kỹ thuật, không thèm để ý tới việc triển khai và tương lai của dự án. Nói xem nào, cậu có ý tưởng gì tốt với dự án này?

Lý Đinh Sơn nghĩ, có lẽ Hạ Tưởng nói những điều này là muốn mình chú ý tới hắn, để sau này chiếm một vị trí trọng yếu trong sự phát triển của công ty. Nói thật, gã không hề muốn bỏ dự án màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn này. Lấy một triệu từ tòa soạn báo ra, lúc ấy đã có rất nhiều người đỏ mắt. Hiện tại gã đã lạc đến nước này, không chừng sẽ có bao nhiêu người nhìn gã chê cười. Gã sẽ phải quật khởi, sẽ làm ra thành tích cho người khác nhìn.

Nếu có đủ thời gian, Hạ Tưởng cũng sẵn lòng nói năng uyển chuyển và hàm súc, chậm rãi đả động Lý Đinh Sơn. Nhưng thời gian không chờ ai, nếu thật sự chờ tới khi Tống Triêu Độ thất thế, Lý Đinh Sơn muốn mượn lực Tống Triêu Độ tiến vào quan trường quả thật khó hơn lên trời.

- Giám đốc Lý, nghe nói quốc gia sắp đưa ra chính sách, cấm ngân hàng trực tiếp tham gia kinh doanh của các công ty, cho nên tôi cho rằng nếu trong nửa tháng nữa không lấy được văn bản phê duyệt đất, công ty nên suy tính biện pháp khác, hoặc trả công ty lại cho tòa soạn báo chẳng hạn...

Lý Đinh Sơn nhăn mày nhăn mặt...
Truyện đang hot Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ. Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom