Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
quân hôn chớp nhoáng-512
Chương 512: Kết cục của kẻ thứ ba (2)
Lúc vừa mới nói chia tay, Chu Thiển cầm tiền xong rồi đi mất, không khóc, không gây rối cũng không dây dưa, anh ta thấy rất áy náy với cô
Sau này Chu Thiển tìm anh ta, xuất phát từ sự áy náy này nên anh ta cũng gặp cô ta
Nhưng mà gặp được một lần thì sẽ có lần sau, Chu Thiến lợi dụng sự áy náy của anh ta mà tìm đến liên tục
Sự áy náy của một người đàn ông không thể lâu dài được
Lòng áy náy của Tiếu Nam dần trở nên nhạt đi sau mỗi bận đòi hỏi hết lần này đến lần khác của Chu Thiến
Tiểu Nam là một người đàn ông lý trí, anh ta thật lòng muốn quay về với gia đình
Huống hồ, cô vợ Hải Nhan lại là3một người phụ nữ rất nhạy cảm, chuyện quan trọng trước mắt của anh ta là bảo vệ cho Hải Nhan và con của họ
Nói không gặp là không gặp, Tiếu Nam chặn hết các tin nhắn của Chu Thiển.
Chu Thiển thấy chiêu này không thể dùng nữa thì bắt đầu trò “một khóc, hai gây rối, ba thắt cổ”, đây là việc thiếu tự trọng nhất của cô ta, cũng là sự níu kéo cuối cùng.
Chu Thiến là một gái trẻ rất có tính toán và mưu mô
Cô ta thông minh, cầu tiến, tích cực, lại có cả khuôn mặt xinh đẹp
Cuộc sống nghèo khó khiến cô ta nhận ra tầm quan trọng của đồng tiền
Trước kia cô ta chỉ muốn tự mình cố gắng để giành lấy, nhưng từ sau khi đi theo Tiểu Nam,0cô ta phát hiện thì ra không cần tốn nhiều sức lực vẫn có thể có được tiền tài.
Tiền chính là khởi nguồn mọi tội ác.
Cô ta vắt hết óc để níu kéo Tiểu Nam, nhưng đây là người đàn ông rất nhẫn tâm, nói chia tay là chia tay ngay, quên hết những cử chỉ âu yếm, vuốt ve và ngọt ngào trên giường trước đây của hai người
Vợ cả và vợ bé ai thắng ai bại, nói đến cùng phải xem người đàn ông
Tiếu Nam và Chu Thiển là tình duyên sương sớm, cuối cùng cũng không hơn được tình cảm nhiều năm lúc hoạn nạn có nhau của anh ta với Hải Nhan.
Có thông tin về cô gái trẻ trên nóc tòa nhà văn phòng XX, cư dân mạng nhiệt tình đăng tải lên5mạng, sau đó sôi nổi thảo luận trên Weibo, chia sẻ WeChat lẫn nhau nên đã truyền khắp cả thành phố Hàng Châu rất nhanh
Tiểu Nam vừa thấy tình hình này thì lập tức thông báo cho vợ biết
“Nhan, bất kể là em đọc được cái gì thì nhất định phải tin anh.”
“Sao vậy?”
“Chu Thiến muốn gặp anh, anh không gặp thì cô ta đòi nhảy lầu
Hiện giờ đang làm loạn ở trên kia, nhất định không chịu xuống.”
Đầu dây bên kia im lặng rất lâu.
“Nhan, em nói anh nên làm sao đây? Nếu như anh đi gặp cô ta, sợ cô ta lại dây dưa không rõ, càng sợ em hiểu lầm
Nhưng nếu không gặp thì cô ta thật sự sẽ nhảy lầu chết, anh cũng không đành lòng.”
Hải Nhan thờ ơ nói: “Chuyện này em4không thể quyết định giúp anh được, anh tự suy nghĩ đi, nghĩ kĩ rồi hẵng làm.” Hải Nhan cúp máy, Tiếu Nam đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn người xem náo nhiệt ở tòa nhà đối diện càng ngày càng đông, trong lòng anh ta càng thấp thỏm không yên
Tòa nhà văn phòng cao sáu mươi tầng, cửa đi thông lên ban đầu đã bị khóa, người bình thường vốn dĩ không lên được, cũng không biết làm cách nào mà Chu Thiển lên được đó.
Hiện giờ tòa nhà đã bị phong tỏa, lính cứu hỏa đang thắt dây an toàn để tìm cơ hội lên đó cứu người.
Đối với tình huống thế này, Hạ Chí muốn gặp được Chu Thiển không phải chuyện dễ dàng.
“Tôi có quen cô ấy, tôi có quen cô ấy,9cho tôi lên nói với cô ấy vài câu đi.” Lính cứu hỏa đang cản cô lại vừa nghe thấy thế thì thông báo tình huống qua bộ đàm, sau đó bên kia truyền lời lại: “Chu Thiến nói đồng ý gặp, cho cô ấy lên đây, trên này gió rất lớn, phải đeo dây an toàn cẩn thận.”
Bên hông Hạ Chí thắt dây an toàn, cô đi theo lính cứu hỏa lên sân thượng
Gió trên sân thượng rất lớn, thổi mạnh đến nỗi gần như không đứng vững được.
Trên sân thượng tòa nhà cao sáu mươi tầng, cô nhìn thấy Chu Thiến đang ngồi bên một góc lan can
Chu Thiến mặc một chiếc váy liền màu đỏ, tóc dài rối bù, mái tóc và váy đều bị gió thổi tung
Cô ta đung đưa hai chân, dáng vẻ lúc nào cũng có thể nhảy xuống được
Hình ảnh đó khiến cả đời Hạ Chí khó mà quên được.
“Chị Hạ Chí” Chu Thiển vẫy tay chào cô, trên khuôn mặt là nụ cười nhợt nhạt và cô đơn: “Chị Hạ Chí, chị tới rồi, Tiểu Nam đâu? Sao anh ấy không tới?”
Hạ Chí từ từ đến gần cô ta, càng đi ra bên ngoài, sức gió càng mạnh, đuôi mắt cô khó tránh khỏi nhìn sang bên cạnh, hormon tuyến thượng thận tăng vọt, cô sợ tới mức hai chân run lẩy bẩy
Hạ Chí nói: “Tới giờ anh ta vẫn không xuất hiện, chứng tỏ anh ta sẽ không tới
Chu Thiển, nhảy lầu vì một người đàn ông không quan tâm đến sự sống chết của mình thì không đáng đâu.” Chu Thiến ngẩng đầu lên, nước mắt theo đó mà rơi xuống
Bỗng nhiên cô ta bật cười, cười đến thê lương: “Anh ấy thật sự không tới sao? Anh ấy thật sự không tới sao?” Nói xong Chu Thiên đứng lên, đón lấy gió, sau lưng chính là vực thẳm.
Hạ Chí la to: “Chu Thiến, hãy nghĩ đến cha mẹ cô, nghĩ đến những người quan tâm cô
Cô nhảy xuống như vậy thì họ sẽ rất đau lòng
Chu Thiển, nghe nói sức khỏe mẹ cô không tốt, nếu cô chết đi, liệu bà ấy có thể sống tiếp được không?”
Ánh mắt Chu Thiến hơi dao động, thân hình của cô ta lung lay trong gió, tưởng chừng sắp đổ
“Chu Thiến, cô còn trẻ, cuộc đời của cô mới vừa bắt đầu thôi
Cô xinh đẹp như vậy, còn sợ không tìm được người đàn ông tốt hơn hay sao?” “Tiểu Nam đã có vợ, cô ở bên cạnh anh ta thì cô mãi mãi chỉ là kẻ thứ ba
Đừng xem thường sức mạnh của cư dân mạng
Tôi dám đảm bảo cô mà nhảy xuống thì mười tám đời dòng họ nhà cô đều sẽ bị người ta mổ xẻ
Đến lúc đó ba
mẹ cô sẽ không ngẩng đầu lên được, bạn học của cô, bạn bè của cô đều sẽ bàn tán về cô, khinh bỉ cô, không ai thông cảm cho cô đâu.” “Chu Thiến, Tiểu Nam không đáng để cô yêu, ngoài dùng tiền dỗ dành cổ ra thì anh ta có từng thật lòng một chút xíu nào với cô chưa? Lẽ nào cô yêu tiền đến vậy sao? Lẽ nào cô thích không làm mà hưởng tới vậy sao?”
“Cô gọi tôi một tiếng chị thì nghe tôi khuyên một câu, cô xuống đáy đi! Níu kéo một người đàn ông bằng mạng sống của mình là hành động ngu xuẩn nhất, huống hồ người đàn ông này còn không chịu gặp cô
Cô không cảm thấy bản thân mình rất buồn cười hay sao?” Chu Thiến cũng sợ, gió lớn như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể thối cô ta ngã xuống, cảnh vật bên dưới cũng không nhìn rõ, nhưng mà cô ta không cam lòng.
“Chị Hạ Chí, em cảm thấy em rất hèn mọn, giống như một món đồ chơi vậy
Rõ ràng là bọn họ tìm em mang thai hộ, em mang thai theo ý muốn rồi nhưng họ lại nói không cần là không cần nữa
Một mình em đi phá thai, lúc em nằm trên bàn phẫu thuật thì anh ta đang đưa Hải Nhan đi khám thai
Cũng đều là con của anh ta, tại sao con của em thì không thể sống tiếp? Hải Nhan không thừa nhận em, ngay cả Tiểu Nam cũng không cần em.” “Bởi vì họ là vợ chồng.” Hạ Chí nói: “Bởi vì họ là vợ chồng, cho nên họ có thể quang minh chính đại sinh con, còn cô là người không thể để lộ ra ngoài sáng, đứa con cô sinh ra cũng sẽ như vậy
Chu Thiến, lúc bắt đầu sao cô lại đồng ý mang thai hộ? Là vì tiền sao?”
Chu Thiến vừa khóc vừa cười: “Đúng vậy, là vì tiền, đều là vì tiền!..
Chị chưa từng nếm trải cảm giác không có tiền
Em sợ cuộc sống không có tiền, em sợ lắm rồi.”
Hạ Chí thở dài, nửa khuyên nửa trách mắng: “Cô không sợ cái chết mà còn sợ không có tiền hay sao? Vậy cô nói đúng rồi, cô thật sự hèn mọn, cô không có lòng tự trọng
Vì một người đàn ông không yêu mình mà cô muốn làm tổn thương những người yêu thương cô
Người đàn ông đó thậm chí còn không muốn gặp cô, vậy mà cô còn muốn chết vì anh ta, cô thật sự quá hèn mọn.”
Chu Thiển càng khóc lóc đau lòng hơn, tóc tai rối bù liên tiếp quất vào mặt cô ta, váy liền màu đỏ dán chặt vào cơ thể, đường cong sau lưng của cô ta có thể nói là hoàn hảo
Nhưng cô gái đẹp như thế lại muốn tự tử vì một tên đàn ông vô tình.
Hạ Chí không thể hình dung tâm trạng lúc đó bằng lời, bởi vì lúc này cô cũng là kẻ thứ ba chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác
Cô rất sợ, sợ một ngày nào đó bản thân cũng sẽ trèo lên lầu cao như Chu Thiến, đến lúc đó sẽ có tâm trạng như thế nào đây?
“Chu Thiển, thật sự không đáng đâu
Nếu cô cứ vậy mà chết đi, anh ta sẽ không rơi một giọt nước mắt, anh ta sẽ không thấy áy náy
Anh ta chỉ cảm thấy cuối cùng cũng thoát được phiền phức này mà thôi, cô hiểu không?”
“Cô xuống đây, về lại trường học, hoàn thành xong chuyện học hành
Đến khi cô ra ngoài xã hội rồi, dựa vào tài năng của mình nhất định có thể đạt được thứ cô muốn
Cuộc sống nghèo khó cũng không sao, đáng sợ nhất là lòng người nghèo.” Chu Thiển từ từ khuỵu xuống, ngồi đó ôm lấy đầu gối khóc nức nở.
Thừa lúc họ đang nói chuyện, một người lính cứu hỏa leo lên từ bức tường bên ngoài phía sau Chu Thiến
Hạ Chí thật lòng nể phục Chu Thiến
Cao như thế mà làm sao cô ta trèo lên được? Cô càng khâm phục lính cứu hỏa, mạo hiểm tính mạng nghĩ cách cứu người muốn tìm cái chết
“Chu Thiến, xuống đây đi! Hãy nghĩ đến ba mẹ cô, họ mới là người yêu thương cô nhất
Họ đã già rồi, sao cô nỡ để họ tan nát cõi lòng vì cô chứ?” Chu Thiến khóc rất đau đớn
Lại có một trận gió mạnh thổi tới, cơ thể cô ta cũng hơi lắc lư theo: “Á!” Cô ta bị dọa tới mức hai tay ôm chặt lấy lan can.
Đúng lúc này, cô ta nhìn thấy có người ở sau lưng mình, cô ta quay phắt lại hét lớn: “Anh đừng qua đây, anh tránh ra, anh tránh ra..
Anh mà qua nữa tôi sẽ nhảy xuống...”
Thất bại trong gang tấc, sau khi phát hiện ra lính cứu hỏa thì tâm trạng cô ta càng suy sụp hơn.
Một tay lính cứu hỏa nắm lấy dây an toàn, một tay giơ lên, nói một cách bất đắc dĩ: “Cô à, chỗ này nguy hiểm như vậy, cô bảo tôi đi đâu đây?” “..” Chu Thiển cũng nghẹn lời, nhưng chẳng hiểu sao càng ôm chặt lan can hơn, cô ta sợ chết
Hạ Chí thừa dịp nói: “Cô xem, họ đều là người không hề quen biết cô nhưng ai cũng mạo hiểm vì cô
Cô có biết chỗ này cao bao nhiêu không? Cô mau xuống đi, gió ở đây to quá, thổi vào mắt tôi đau điếng này.”
Chu Thiến ôm chặt lan can khóc to, khóc còn to hơn lúc nãy: “Hu hu hu, em không đi được nữa rồi, chân không nghe lời em nữa..
Á...” Lại một trận gió thổi qua, cô ta liên tục thét lên.
Lính cứu hỏa thấy thế thì giơ tay ra: “Đưa tay cho tôi, tôi đưa cô xuống.”
Chu Thiến do dự, anh ta gào lên: “Có gan trèo lên mà không có gan trèo xuống hả? Vậy cô thử đứng chỗ của tôi thử xem, tôi sắp bị gió thổi bay rồi, giống như con diều giấy đây này.”
Chu Thiên nhìn anh ta, trên gương mặt đen nhẻm là đôi mắt chân thành, đứng ở chỗ cao như vậy nhưng anh ta ung dung và bình thản, còn hơi hóm hỉnh
Cô ta xin lỗi: “Xin lỗi anh vì đã gây thêm phiền phức cho các anh.”
Lính cứu hỏa thúc giục: “Cô nghĩ thoáng hơn là được
Qua đây, đưa tay cho tôi, tôi ôm cô xuống.” Cùng với sự khuyên nhủ của Hạ Chí và sự cứu giúp của lính cứu hỏa, cuối cùng Chu Thiến đã được cứu
Còn Tiếu Nam từ đầu đến cuối đều không hề lộ mặt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sau này Chu Thiển tìm anh ta, xuất phát từ sự áy náy này nên anh ta cũng gặp cô ta
Nhưng mà gặp được một lần thì sẽ có lần sau, Chu Thiến lợi dụng sự áy náy của anh ta mà tìm đến liên tục
Sự áy náy của một người đàn ông không thể lâu dài được
Lòng áy náy của Tiếu Nam dần trở nên nhạt đi sau mỗi bận đòi hỏi hết lần này đến lần khác của Chu Thiến
Tiểu Nam là một người đàn ông lý trí, anh ta thật lòng muốn quay về với gia đình
Huống hồ, cô vợ Hải Nhan lại là3một người phụ nữ rất nhạy cảm, chuyện quan trọng trước mắt của anh ta là bảo vệ cho Hải Nhan và con của họ
Nói không gặp là không gặp, Tiếu Nam chặn hết các tin nhắn của Chu Thiển.
Chu Thiển thấy chiêu này không thể dùng nữa thì bắt đầu trò “một khóc, hai gây rối, ba thắt cổ”, đây là việc thiếu tự trọng nhất của cô ta, cũng là sự níu kéo cuối cùng.
Chu Thiến là một gái trẻ rất có tính toán và mưu mô
Cô ta thông minh, cầu tiến, tích cực, lại có cả khuôn mặt xinh đẹp
Cuộc sống nghèo khó khiến cô ta nhận ra tầm quan trọng của đồng tiền
Trước kia cô ta chỉ muốn tự mình cố gắng để giành lấy, nhưng từ sau khi đi theo Tiểu Nam,0cô ta phát hiện thì ra không cần tốn nhiều sức lực vẫn có thể có được tiền tài.
Tiền chính là khởi nguồn mọi tội ác.
Cô ta vắt hết óc để níu kéo Tiểu Nam, nhưng đây là người đàn ông rất nhẫn tâm, nói chia tay là chia tay ngay, quên hết những cử chỉ âu yếm, vuốt ve và ngọt ngào trên giường trước đây của hai người
Vợ cả và vợ bé ai thắng ai bại, nói đến cùng phải xem người đàn ông
Tiếu Nam và Chu Thiển là tình duyên sương sớm, cuối cùng cũng không hơn được tình cảm nhiều năm lúc hoạn nạn có nhau của anh ta với Hải Nhan.
Có thông tin về cô gái trẻ trên nóc tòa nhà văn phòng XX, cư dân mạng nhiệt tình đăng tải lên5mạng, sau đó sôi nổi thảo luận trên Weibo, chia sẻ WeChat lẫn nhau nên đã truyền khắp cả thành phố Hàng Châu rất nhanh
Tiểu Nam vừa thấy tình hình này thì lập tức thông báo cho vợ biết
“Nhan, bất kể là em đọc được cái gì thì nhất định phải tin anh.”
“Sao vậy?”
“Chu Thiến muốn gặp anh, anh không gặp thì cô ta đòi nhảy lầu
Hiện giờ đang làm loạn ở trên kia, nhất định không chịu xuống.”
Đầu dây bên kia im lặng rất lâu.
“Nhan, em nói anh nên làm sao đây? Nếu như anh đi gặp cô ta, sợ cô ta lại dây dưa không rõ, càng sợ em hiểu lầm
Nhưng nếu không gặp thì cô ta thật sự sẽ nhảy lầu chết, anh cũng không đành lòng.”
Hải Nhan thờ ơ nói: “Chuyện này em4không thể quyết định giúp anh được, anh tự suy nghĩ đi, nghĩ kĩ rồi hẵng làm.” Hải Nhan cúp máy, Tiếu Nam đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn người xem náo nhiệt ở tòa nhà đối diện càng ngày càng đông, trong lòng anh ta càng thấp thỏm không yên
Tòa nhà văn phòng cao sáu mươi tầng, cửa đi thông lên ban đầu đã bị khóa, người bình thường vốn dĩ không lên được, cũng không biết làm cách nào mà Chu Thiển lên được đó.
Hiện giờ tòa nhà đã bị phong tỏa, lính cứu hỏa đang thắt dây an toàn để tìm cơ hội lên đó cứu người.
Đối với tình huống thế này, Hạ Chí muốn gặp được Chu Thiển không phải chuyện dễ dàng.
“Tôi có quen cô ấy, tôi có quen cô ấy,9cho tôi lên nói với cô ấy vài câu đi.” Lính cứu hỏa đang cản cô lại vừa nghe thấy thế thì thông báo tình huống qua bộ đàm, sau đó bên kia truyền lời lại: “Chu Thiến nói đồng ý gặp, cho cô ấy lên đây, trên này gió rất lớn, phải đeo dây an toàn cẩn thận.”
Bên hông Hạ Chí thắt dây an toàn, cô đi theo lính cứu hỏa lên sân thượng
Gió trên sân thượng rất lớn, thổi mạnh đến nỗi gần như không đứng vững được.
Trên sân thượng tòa nhà cao sáu mươi tầng, cô nhìn thấy Chu Thiến đang ngồi bên một góc lan can
Chu Thiến mặc một chiếc váy liền màu đỏ, tóc dài rối bù, mái tóc và váy đều bị gió thổi tung
Cô ta đung đưa hai chân, dáng vẻ lúc nào cũng có thể nhảy xuống được
Hình ảnh đó khiến cả đời Hạ Chí khó mà quên được.
“Chị Hạ Chí” Chu Thiển vẫy tay chào cô, trên khuôn mặt là nụ cười nhợt nhạt và cô đơn: “Chị Hạ Chí, chị tới rồi, Tiểu Nam đâu? Sao anh ấy không tới?”
Hạ Chí từ từ đến gần cô ta, càng đi ra bên ngoài, sức gió càng mạnh, đuôi mắt cô khó tránh khỏi nhìn sang bên cạnh, hormon tuyến thượng thận tăng vọt, cô sợ tới mức hai chân run lẩy bẩy
Hạ Chí nói: “Tới giờ anh ta vẫn không xuất hiện, chứng tỏ anh ta sẽ không tới
Chu Thiển, nhảy lầu vì một người đàn ông không quan tâm đến sự sống chết của mình thì không đáng đâu.” Chu Thiến ngẩng đầu lên, nước mắt theo đó mà rơi xuống
Bỗng nhiên cô ta bật cười, cười đến thê lương: “Anh ấy thật sự không tới sao? Anh ấy thật sự không tới sao?” Nói xong Chu Thiên đứng lên, đón lấy gió, sau lưng chính là vực thẳm.
Hạ Chí la to: “Chu Thiến, hãy nghĩ đến cha mẹ cô, nghĩ đến những người quan tâm cô
Cô nhảy xuống như vậy thì họ sẽ rất đau lòng
Chu Thiển, nghe nói sức khỏe mẹ cô không tốt, nếu cô chết đi, liệu bà ấy có thể sống tiếp được không?”
Ánh mắt Chu Thiến hơi dao động, thân hình của cô ta lung lay trong gió, tưởng chừng sắp đổ
“Chu Thiến, cô còn trẻ, cuộc đời của cô mới vừa bắt đầu thôi
Cô xinh đẹp như vậy, còn sợ không tìm được người đàn ông tốt hơn hay sao?” “Tiểu Nam đã có vợ, cô ở bên cạnh anh ta thì cô mãi mãi chỉ là kẻ thứ ba
Đừng xem thường sức mạnh của cư dân mạng
Tôi dám đảm bảo cô mà nhảy xuống thì mười tám đời dòng họ nhà cô đều sẽ bị người ta mổ xẻ
Đến lúc đó ba
mẹ cô sẽ không ngẩng đầu lên được, bạn học của cô, bạn bè của cô đều sẽ bàn tán về cô, khinh bỉ cô, không ai thông cảm cho cô đâu.” “Chu Thiến, Tiểu Nam không đáng để cô yêu, ngoài dùng tiền dỗ dành cổ ra thì anh ta có từng thật lòng một chút xíu nào với cô chưa? Lẽ nào cô yêu tiền đến vậy sao? Lẽ nào cô thích không làm mà hưởng tới vậy sao?”
“Cô gọi tôi một tiếng chị thì nghe tôi khuyên một câu, cô xuống đáy đi! Níu kéo một người đàn ông bằng mạng sống của mình là hành động ngu xuẩn nhất, huống hồ người đàn ông này còn không chịu gặp cô
Cô không cảm thấy bản thân mình rất buồn cười hay sao?” Chu Thiến cũng sợ, gió lớn như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể thối cô ta ngã xuống, cảnh vật bên dưới cũng không nhìn rõ, nhưng mà cô ta không cam lòng.
“Chị Hạ Chí, em cảm thấy em rất hèn mọn, giống như một món đồ chơi vậy
Rõ ràng là bọn họ tìm em mang thai hộ, em mang thai theo ý muốn rồi nhưng họ lại nói không cần là không cần nữa
Một mình em đi phá thai, lúc em nằm trên bàn phẫu thuật thì anh ta đang đưa Hải Nhan đi khám thai
Cũng đều là con của anh ta, tại sao con của em thì không thể sống tiếp? Hải Nhan không thừa nhận em, ngay cả Tiểu Nam cũng không cần em.” “Bởi vì họ là vợ chồng.” Hạ Chí nói: “Bởi vì họ là vợ chồng, cho nên họ có thể quang minh chính đại sinh con, còn cô là người không thể để lộ ra ngoài sáng, đứa con cô sinh ra cũng sẽ như vậy
Chu Thiến, lúc bắt đầu sao cô lại đồng ý mang thai hộ? Là vì tiền sao?”
Chu Thiến vừa khóc vừa cười: “Đúng vậy, là vì tiền, đều là vì tiền!..
Chị chưa từng nếm trải cảm giác không có tiền
Em sợ cuộc sống không có tiền, em sợ lắm rồi.”
Hạ Chí thở dài, nửa khuyên nửa trách mắng: “Cô không sợ cái chết mà còn sợ không có tiền hay sao? Vậy cô nói đúng rồi, cô thật sự hèn mọn, cô không có lòng tự trọng
Vì một người đàn ông không yêu mình mà cô muốn làm tổn thương những người yêu thương cô
Người đàn ông đó thậm chí còn không muốn gặp cô, vậy mà cô còn muốn chết vì anh ta, cô thật sự quá hèn mọn.”
Chu Thiển càng khóc lóc đau lòng hơn, tóc tai rối bù liên tiếp quất vào mặt cô ta, váy liền màu đỏ dán chặt vào cơ thể, đường cong sau lưng của cô ta có thể nói là hoàn hảo
Nhưng cô gái đẹp như thế lại muốn tự tử vì một tên đàn ông vô tình.
Hạ Chí không thể hình dung tâm trạng lúc đó bằng lời, bởi vì lúc này cô cũng là kẻ thứ ba chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác
Cô rất sợ, sợ một ngày nào đó bản thân cũng sẽ trèo lên lầu cao như Chu Thiến, đến lúc đó sẽ có tâm trạng như thế nào đây?
“Chu Thiển, thật sự không đáng đâu
Nếu cô cứ vậy mà chết đi, anh ta sẽ không rơi một giọt nước mắt, anh ta sẽ không thấy áy náy
Anh ta chỉ cảm thấy cuối cùng cũng thoát được phiền phức này mà thôi, cô hiểu không?”
“Cô xuống đây, về lại trường học, hoàn thành xong chuyện học hành
Đến khi cô ra ngoài xã hội rồi, dựa vào tài năng của mình nhất định có thể đạt được thứ cô muốn
Cuộc sống nghèo khó cũng không sao, đáng sợ nhất là lòng người nghèo.” Chu Thiển từ từ khuỵu xuống, ngồi đó ôm lấy đầu gối khóc nức nở.
Thừa lúc họ đang nói chuyện, một người lính cứu hỏa leo lên từ bức tường bên ngoài phía sau Chu Thiến
Hạ Chí thật lòng nể phục Chu Thiến
Cao như thế mà làm sao cô ta trèo lên được? Cô càng khâm phục lính cứu hỏa, mạo hiểm tính mạng nghĩ cách cứu người muốn tìm cái chết
“Chu Thiến, xuống đây đi! Hãy nghĩ đến ba mẹ cô, họ mới là người yêu thương cô nhất
Họ đã già rồi, sao cô nỡ để họ tan nát cõi lòng vì cô chứ?” Chu Thiến khóc rất đau đớn
Lại có một trận gió mạnh thổi tới, cơ thể cô ta cũng hơi lắc lư theo: “Á!” Cô ta bị dọa tới mức hai tay ôm chặt lấy lan can.
Đúng lúc này, cô ta nhìn thấy có người ở sau lưng mình, cô ta quay phắt lại hét lớn: “Anh đừng qua đây, anh tránh ra, anh tránh ra..
Anh mà qua nữa tôi sẽ nhảy xuống...”
Thất bại trong gang tấc, sau khi phát hiện ra lính cứu hỏa thì tâm trạng cô ta càng suy sụp hơn.
Một tay lính cứu hỏa nắm lấy dây an toàn, một tay giơ lên, nói một cách bất đắc dĩ: “Cô à, chỗ này nguy hiểm như vậy, cô bảo tôi đi đâu đây?” “..” Chu Thiển cũng nghẹn lời, nhưng chẳng hiểu sao càng ôm chặt lan can hơn, cô ta sợ chết
Hạ Chí thừa dịp nói: “Cô xem, họ đều là người không hề quen biết cô nhưng ai cũng mạo hiểm vì cô
Cô có biết chỗ này cao bao nhiêu không? Cô mau xuống đi, gió ở đây to quá, thổi vào mắt tôi đau điếng này.”
Chu Thiến ôm chặt lan can khóc to, khóc còn to hơn lúc nãy: “Hu hu hu, em không đi được nữa rồi, chân không nghe lời em nữa..
Á...” Lại một trận gió thổi qua, cô ta liên tục thét lên.
Lính cứu hỏa thấy thế thì giơ tay ra: “Đưa tay cho tôi, tôi đưa cô xuống.”
Chu Thiến do dự, anh ta gào lên: “Có gan trèo lên mà không có gan trèo xuống hả? Vậy cô thử đứng chỗ của tôi thử xem, tôi sắp bị gió thổi bay rồi, giống như con diều giấy đây này.”
Chu Thiên nhìn anh ta, trên gương mặt đen nhẻm là đôi mắt chân thành, đứng ở chỗ cao như vậy nhưng anh ta ung dung và bình thản, còn hơi hóm hỉnh
Cô ta xin lỗi: “Xin lỗi anh vì đã gây thêm phiền phức cho các anh.”
Lính cứu hỏa thúc giục: “Cô nghĩ thoáng hơn là được
Qua đây, đưa tay cho tôi, tôi ôm cô xuống.” Cùng với sự khuyên nhủ của Hạ Chí và sự cứu giúp của lính cứu hỏa, cuối cùng Chu Thiến đã được cứu
Còn Tiếu Nam từ đầu đến cuối đều không hề lộ mặt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook