Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Phú Ông Biến Thái Truyền Kỳ -Hiểu Nhi-Phùng Dịch Phong - Chương 393
Đọc truyện hay
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc FULL truyện Phú ông :
—
Chương 393: anh đối Tây Thành có hứng thú?
Tiếp điện thoại, Giang Hiểu Nhi trở lại phòng. Ánh lên sự vui vẻ, nét mặt cũng lộ chút dịu dàng.
“Biết rồi! Lần này, yên tâm đi! Mẹ, Dịch Phong gọi con đi xã giao cùng, không ăn cơm ở đây. . .”
Cùng mẹ nói, lại dặn dò vài câu, Giang Hiểu Nhi mới trở về nhà.
Vọt vào tắm, nghĩ đến tiệc rượu, có chút đoan trang, Giang Hiểu Nhi liền chọn váy chữ A liền áo, xương quai xanh nhỏ lộ, hợp quy tắc, phác hoạ lấy đường cong nhưng lại không đến mức nổi bật dáng người, đen trắng viền ren ghép lại, bên trong lại lộ ra hương vị nữ nhân, không quá mức câu nệ.
Thay xong quần áo, Giang Hiểu Nhi lấy tóc búi lên, soi gương, Phùng Dịch Phong đã đi vào rồi, trong kính chạm mắt nhau, quay người, Giang Hiểu Nhi liền chạy tới, hai tay hợp trước người hành lễ:
“Phùng tổng —— ”
Giang Hiểu Nhi cúi đầu nhìn một chút: “Ông xã, giống thư ký của anh chưa?”
“Ha ha ~ ”
Bị cô chọc cười, Phùng Dịch Phong đưa tay đem cổ áokéo lên: “Đào thư ký nếu là có một nửa phong thái, nằm mơ đều muốn cười tỉnh! Dạng này, vừa vặn!”
anh thích cô khiêm tốn! Phùng tình xinh đẹp, để lại cho một mình anh thưởng thức là tốt nhất!
Hướng một bên tủ quần áo, Phùng Dịch Phong chọn một bộ âu phục:
“Ban đêm đi gặp mấy người bằng hữu, nói chút chuyện. . . Thuận tiện dẫn em đi chơi, nghe nói kỉ niệm thành lập khách sạn, cho nên có thể có hoạt động đặc biệt!”
Đổi quần áo, Phùng Dịch Phong nhìn cô: “Tùy ý chơi đùa, không được chạy loạn!”
Cảm thấy cô như sao băng nhỏ, đặt ở chỗ nào, đều rất chói mắt.
“Biết rồi! Cam đoan không rời khỏi mắt anh!”
Cô cầm một chiếc áo khoác mỏng, Phùng Dịch Phong ôm lấy cô ra ngoài.
***
Tiệc rượu lựa chọn Tinh cấp khách sạn, không như tiệc thường.
Lần này tiệc rượu khiêm tốn, bỏ đi tiếng đàn dương cầm, đại sảnh cũng khá yên ắng
thảm đỏ làm dịu đi tiếng giày cao gót, cầm ly nước trái cây cho cô, Phùng Dịch Phong cũng bưng lên một ly, ôm lấy cô, hướng bên tiệc đứng:
“Muốn ăn cái gì, không cần cầm! Tiểu ăn hàng! Một hồi có quen ai, có thể đi tâm sự! Đi ra ngoài thì nói với anh!”
Cười đùa gật đầu:
“Biết còn mang tiểu ăn hàng tới, không sợ mất mặt!”
Chỉ cần dáng người còn trong phạm vi khống chế, trước mặt anh cô rất ít kiêng kỵ! Ăn cơm chiều phải tập trung, những thứ khác chẳng cần!
“Cưới vào cửa, có thể trả hàng sao? Quá phiền phức!”
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên có người đến: “Phùng tổng, có duyên gặp đúng là phúc ba đời!”
“Trương tổng, khách khí!”
Bắt tay, bởi vì bên trong có người ngoại quốc, nói chuyện liền chuyển thành Anh ngữ.
Nghe mấy người đến đều là chút lời khách sáo, còn có người đề nghị Phùng Dịch Phong ra ngoại quốc đầu tư, trò chuyện chính sự, một hồi đội bóng có chút thân thiện:
“Tôi cũng thích vận động, yêu quý bóng đá, tôi sẽ trịnh trọng cân nhắc —— ”
Mấy người trò chuyện vui vẻ, sau đó mọi người liền nâng chén đụng một cái, mà Giang Hiểu Nhi toàn bộ hành trình cười yếu ớt, cũng nhấp một miếng.
cô vừa đặt chén rượu xuống, đột nhiên một lời nói bén truyền đến: “bạn gái Phùng tiên sinh rất gợi cảm! Có thể hay không mời cô nhảy một bản?”
Nam nhân nói tiếng Anh, nói “Gợi cảm” khẩu khí rõ ràng mang chút ngả ngớn.
Mắt trầm xuống, Phùng Dịch Phong trực tiếp nắm eo cô, thái độ thay đổi: “Thật có lỗi! Vợ tôi chưa từng bồi ai khiêu vũ! Xin lỗi không tiếp được —— ”
Quay người, đặt chén rượu xuống, anh ôm lấy Giang Hiểu Nhi bước nhanh đi, sau lưng một trận phàn nàn không ngớt.
Lôi kéo Giang Hiểu Nhi ra nhảy, Phùng Dịch Phong sắc mặt còn có chút đen, một mặt không vui.
Giang Hiểu Nhi đặt tay bên hông kéo nhẹ âu phục, tiếng nói có chút trầm thấp: “Lại cho anh phiền toái rồi?”
Mơ hồ cô có thể cảm giác được anh phát ra tức giận. Sớm biết, cô liền không đến, vừa mới, cô có thể nghe ra, anh đối với đầu tư rất có hứng thú!
“Đồ ngốc!”
Phùng Dịch Phong thở dài: “Vì em, vứt hết gia tài, anh cũng nguyện ý!”
Cánh tay tăng mấy phần lực:
“Nếu như không thể bảo toàn cho nữ nhân của mình, vậy anh liều sống liều chết làm gì? Anh thích em xinh đẹp! Thích em gợi cảm! Nữ nhân của anh. . . phải vạn người mê!”
Muốn hưởng thụ vẻ đẹp, anh chuẩn bị gánh chịu phiền phức!
Giang Hiểu Nhi cười híp mắt ôm anh: “Gặp được anh, em giống như lại trở về thành công chúa, anh là ta anh hùng. Kỵ Sĩ cùng thủ hộ thần!”
Nếu như cả một đời đều như thế, thì vô cùng hạnh phúc đi!
“Vinh hạnh của anh —— ”
Thấy mấy người xuất hiện tại cửa ra vào, Phùng Dịch Phong nói: “Đi thôi, bằng hữu đến rồi!”
Lần này, anh tay trực tiếp ôm eo cô, tuyên thệ chủ quyền.
Sợ chuyện xưa tái diễn, Giang Hiểu Nhi không muốn đếni, nhưng không lay chuyển được, vẫn là bị anh một đường đưa đến, lần này mấy người giới thiệu, lúc bắt tay, Phùng Dịch Phong trực tiếp giới thiệu thân phận của cô, cô cũng lễ phép gật đầu mỉm cười ra hiệu.
Mấy nam nhân đều là có lai lịch lớn, không phải ngân hàng cao tầng chính là có chút đặc thù chức vụ, đương nhiên, còn có mấy tinh anh giới kinh doanh.
“Nói như vậy, khai phát tây bộ đã xác định, Vương chủ nhiệm lại bận bịu!”
“Còn tốt, còn tốt! Tháng sau mới thật sự bắt đầu bận bịu!”
“Nghe nói tây bộ thu mua đã hoàn thành, xung quanh đất trống cũng cùng nhau đều cho vòng nhập! Mảnh đất trống này nếu đấu giá, giá quy định đoán chừng hông thấp hơn năm mươi đi! Nghe nói gần đây phía trên có chính sách mới, Tôn Hành đều đang họp !”
“Đúng vậy! Đã mở hơn một tháng! Về sau không chỉ ước định nghiêm cẩn, từng cái phương diện đều quy hoạch! Về sau thủ tục….Ai, không nói cái này, mọi người uống rượu!”
Nam nhân nâng ly, lại thủ thế năm chặt, cho dù ngoài nghề, Giang Hiểu Nhi cũng đoán được động tác này hẳn là cho vay tiền! Càng nghe ra được bọn anh lần này nói chuyện—— mấy người này, cả Phùng Dịch Phong, đều có hứng thú.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc FULL truyện Phú ông :
—
Chương 393: anh đối Tây Thành có hứng thú?
Tiếp điện thoại, Giang Hiểu Nhi trở lại phòng. Ánh lên sự vui vẻ, nét mặt cũng lộ chút dịu dàng.
“Biết rồi! Lần này, yên tâm đi! Mẹ, Dịch Phong gọi con đi xã giao cùng, không ăn cơm ở đây. . .”
Cùng mẹ nói, lại dặn dò vài câu, Giang Hiểu Nhi mới trở về nhà.
Vọt vào tắm, nghĩ đến tiệc rượu, có chút đoan trang, Giang Hiểu Nhi liền chọn váy chữ A liền áo, xương quai xanh nhỏ lộ, hợp quy tắc, phác hoạ lấy đường cong nhưng lại không đến mức nổi bật dáng người, đen trắng viền ren ghép lại, bên trong lại lộ ra hương vị nữ nhân, không quá mức câu nệ.
Thay xong quần áo, Giang Hiểu Nhi lấy tóc búi lên, soi gương, Phùng Dịch Phong đã đi vào rồi, trong kính chạm mắt nhau, quay người, Giang Hiểu Nhi liền chạy tới, hai tay hợp trước người hành lễ:
“Phùng tổng —— ”
Giang Hiểu Nhi cúi đầu nhìn một chút: “Ông xã, giống thư ký của anh chưa?”
“Ha ha ~ ”
Bị cô chọc cười, Phùng Dịch Phong đưa tay đem cổ áokéo lên: “Đào thư ký nếu là có một nửa phong thái, nằm mơ đều muốn cười tỉnh! Dạng này, vừa vặn!”
anh thích cô khiêm tốn! Phùng tình xinh đẹp, để lại cho một mình anh thưởng thức là tốt nhất!
Hướng một bên tủ quần áo, Phùng Dịch Phong chọn một bộ âu phục:
“Ban đêm đi gặp mấy người bằng hữu, nói chút chuyện. . . Thuận tiện dẫn em đi chơi, nghe nói kỉ niệm thành lập khách sạn, cho nên có thể có hoạt động đặc biệt!”
Đổi quần áo, Phùng Dịch Phong nhìn cô: “Tùy ý chơi đùa, không được chạy loạn!”
Cảm thấy cô như sao băng nhỏ, đặt ở chỗ nào, đều rất chói mắt.
“Biết rồi! Cam đoan không rời khỏi mắt anh!”
Cô cầm một chiếc áo khoác mỏng, Phùng Dịch Phong ôm lấy cô ra ngoài.
***
Tiệc rượu lựa chọn Tinh cấp khách sạn, không như tiệc thường.
Lần này tiệc rượu khiêm tốn, bỏ đi tiếng đàn dương cầm, đại sảnh cũng khá yên ắng
thảm đỏ làm dịu đi tiếng giày cao gót, cầm ly nước trái cây cho cô, Phùng Dịch Phong cũng bưng lên một ly, ôm lấy cô, hướng bên tiệc đứng:
“Muốn ăn cái gì, không cần cầm! Tiểu ăn hàng! Một hồi có quen ai, có thể đi tâm sự! Đi ra ngoài thì nói với anh!”
Cười đùa gật đầu:
“Biết còn mang tiểu ăn hàng tới, không sợ mất mặt!”
Chỉ cần dáng người còn trong phạm vi khống chế, trước mặt anh cô rất ít kiêng kỵ! Ăn cơm chiều phải tập trung, những thứ khác chẳng cần!
“Cưới vào cửa, có thể trả hàng sao? Quá phiền phức!”
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên có người đến: “Phùng tổng, có duyên gặp đúng là phúc ba đời!”
“Trương tổng, khách khí!”
Bắt tay, bởi vì bên trong có người ngoại quốc, nói chuyện liền chuyển thành Anh ngữ.
Nghe mấy người đến đều là chút lời khách sáo, còn có người đề nghị Phùng Dịch Phong ra ngoại quốc đầu tư, trò chuyện chính sự, một hồi đội bóng có chút thân thiện:
“Tôi cũng thích vận động, yêu quý bóng đá, tôi sẽ trịnh trọng cân nhắc —— ”
Mấy người trò chuyện vui vẻ, sau đó mọi người liền nâng chén đụng một cái, mà Giang Hiểu Nhi toàn bộ hành trình cười yếu ớt, cũng nhấp một miếng.
cô vừa đặt chén rượu xuống, đột nhiên một lời nói bén truyền đến: “bạn gái Phùng tiên sinh rất gợi cảm! Có thể hay không mời cô nhảy một bản?”
Nam nhân nói tiếng Anh, nói “Gợi cảm” khẩu khí rõ ràng mang chút ngả ngớn.
Mắt trầm xuống, Phùng Dịch Phong trực tiếp nắm eo cô, thái độ thay đổi: “Thật có lỗi! Vợ tôi chưa từng bồi ai khiêu vũ! Xin lỗi không tiếp được —— ”
Quay người, đặt chén rượu xuống, anh ôm lấy Giang Hiểu Nhi bước nhanh đi, sau lưng một trận phàn nàn không ngớt.
Lôi kéo Giang Hiểu Nhi ra nhảy, Phùng Dịch Phong sắc mặt còn có chút đen, một mặt không vui.
Giang Hiểu Nhi đặt tay bên hông kéo nhẹ âu phục, tiếng nói có chút trầm thấp: “Lại cho anh phiền toái rồi?”
Mơ hồ cô có thể cảm giác được anh phát ra tức giận. Sớm biết, cô liền không đến, vừa mới, cô có thể nghe ra, anh đối với đầu tư rất có hứng thú!
“Đồ ngốc!”
Phùng Dịch Phong thở dài: “Vì em, vứt hết gia tài, anh cũng nguyện ý!”
Cánh tay tăng mấy phần lực:
“Nếu như không thể bảo toàn cho nữ nhân của mình, vậy anh liều sống liều chết làm gì? Anh thích em xinh đẹp! Thích em gợi cảm! Nữ nhân của anh. . . phải vạn người mê!”
Muốn hưởng thụ vẻ đẹp, anh chuẩn bị gánh chịu phiền phức!
Giang Hiểu Nhi cười híp mắt ôm anh: “Gặp được anh, em giống như lại trở về thành công chúa, anh là ta anh hùng. Kỵ Sĩ cùng thủ hộ thần!”
Nếu như cả một đời đều như thế, thì vô cùng hạnh phúc đi!
“Vinh hạnh của anh —— ”
Thấy mấy người xuất hiện tại cửa ra vào, Phùng Dịch Phong nói: “Đi thôi, bằng hữu đến rồi!”
Lần này, anh tay trực tiếp ôm eo cô, tuyên thệ chủ quyền.
Sợ chuyện xưa tái diễn, Giang Hiểu Nhi không muốn đếni, nhưng không lay chuyển được, vẫn là bị anh một đường đưa đến, lần này mấy người giới thiệu, lúc bắt tay, Phùng Dịch Phong trực tiếp giới thiệu thân phận của cô, cô cũng lễ phép gật đầu mỉm cười ra hiệu.
Mấy nam nhân đều là có lai lịch lớn, không phải ngân hàng cao tầng chính là có chút đặc thù chức vụ, đương nhiên, còn có mấy tinh anh giới kinh doanh.
“Nói như vậy, khai phát tây bộ đã xác định, Vương chủ nhiệm lại bận bịu!”
“Còn tốt, còn tốt! Tháng sau mới thật sự bắt đầu bận bịu!”
“Nghe nói tây bộ thu mua đã hoàn thành, xung quanh đất trống cũng cùng nhau đều cho vòng nhập! Mảnh đất trống này nếu đấu giá, giá quy định đoán chừng hông thấp hơn năm mươi đi! Nghe nói gần đây phía trên có chính sách mới, Tôn Hành đều đang họp !”
“Đúng vậy! Đã mở hơn một tháng! Về sau không chỉ ước định nghiêm cẩn, từng cái phương diện đều quy hoạch! Về sau thủ tục….Ai, không nói cái này, mọi người uống rượu!”
Nam nhân nâng ly, lại thủ thế năm chặt, cho dù ngoài nghề, Giang Hiểu Nhi cũng đoán được động tác này hẳn là cho vay tiền! Càng nghe ra được bọn anh lần này nói chuyện—— mấy người này, cả Phùng Dịch Phong, đều có hứng thú.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình luận facebook