• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Phu Nhân, Ông Chủ Muốn Tái Hôn (3 Viewers)

  • Chương 43-44


Chỉ là người bình thường (b4)
Chỉ là người bình thường (b4)
"Mẹ" Á Hoan gọi lên
"Sao? Con đi về đi, ở đây để mẹ lo" Bà Á thở dài. Á Hoan dạo này đã gầy đi không ít khiến bà có chút đau lòng
"Lát nữa con sẽ về, mẹ không cần lo đâu." Á Hoan cần hộp cơm khi nãy tiện đi mua cho mẹ:"Mẹ ăn đi"
"Ừ"
"Phẫu thuật thành công rồi, mẹ đừng lo nữa" "Mẹ đang lo khoản tiền kia..."
"Con sẽ trả lại nhanh thôi. Mẹ với bố cứ giữ sức khoẻ. Có con ở đây hai người sẽ không sao đâu"
"..."
Hai người ngồi nói chuyện với nhau một lúc, Á Hoan cũng phải quay về nhà. Dự án cô nhận cũng đã bắt tay vào làm, cho nên không thể chậm trễ được.
--------(Khúc phẫu thuật này mình thấy nhạt nhẽo quá nên mình đổi cảnh luôn)
Hôm sau tại công ty

Chỉ là người bình thường (b4)
Hôm sau tại công ty
Á Hoan dậy từ rất sớm, vì cô không thích ngủ nướng dù có buồn ngủ đến mấy.
Cô tính kêu em trai đi đưa cơm, nhưng lại nhớ ra tối qua Á Trạch ở lại kí túc xá. Vậy là cô lại tự mình lái xe đến đưa cơm, chờ mẹ cô ăn xong mới đem hộp về. Sau khi rửa sạch sẽ cô mới ngồi xe công cộng đi làm
Vừa tới công ty, bố Dương cũng từ thang máy bước ra. Ông đi nhanh đến phía cô:"Cháu đến rồi à?"
"Chào Dương tổng" Á Hoan cũng lễ phep chào lại.
"Ừ" Bố Dương gật đầu:"Cháu đi theo chú"
"Vâng" Á Hoan không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn gật đầu đi theo.
Vừa đi theo bố Dương, Á Hoan vừa quan sát vừa lắng nghe. Công ty này có 32 tầng, mỗi tầng phụ trách một mảng, mảng gì thì bố Dương giải thích cũng rất kĩ.
Phòng làm việc của Dương Bảo ở tầng 21,cũng là phòng mà cô đã từng ngồi trong đó làm việc khi Dương Bảo chưa về công ty mà còn ăn chơi lêu lổng.

Chỉ là người bình thường (b4)
"Chú sẽ chuyển cháu vào phòng ngồi cùng thằng Bảo" Bố Dương cất lời
"Dạ? Gì cơ?"Á Hoan bất ngờ hỏi ngược lại
"Cháu không nghe nhầm đâu. Chú muốn chuyển cháu lên đấy làm việc cùng phòng với nó. Để cháu giám sát nó giúp chú. Quyết định chuyển sẽ có vào chiều nay, cháu chuẩn bị kĩ nhé"
Á Hoan nghe xong có chút bất ngờ. Đúng là oan gia ngõ hẹp
"Vâng...cháu sẽ cố gắng hết sức" Cô nói vậy, chứ lòng đang không ngừng nói loạn xạ. Dương Bảo lười biếng như thế, giám sát thì có tác dụng gì chứ?
"Người khác không làm được nhưng cháu thì..."
Á Hoan lập tức lắc đầu:"Không, cháu chỉ là người bình thường thôi ạ"
"Ha ha, cháu cố hết sức là được, nó Không nghe thì cũng hết cách" Bố Dương cười một tiếng, cũng cảm thấy không quá kì vọng với Dương Bảo.
Hai người đi đế tầng 21, đến phòng của Dương Bảo, đi qua phòng giải khát thì lại nghe thấy rất rõ bọn họ đang nhắc đến tên cô:"Này, mấy cô thấy không? Á Hoan cô ta mới quay lại công ty không bao lâu, vậy mà cứ một chút lại đi lên phòng làm việc của Dương tổng."

Chỉ là người bình thường (b4)
Hai người đi đế tầng 21, đến phòng của Dương Bảo, đi qua phòng giải khát thì lại nghe thấy rất rõ bọn họ đang nhắc đến tên cô:"Này, mấy cô thấy không? Á Hoan cô ta mới quay lại công ty không bao lâu, vậy mà cứ một chút lại đi lên phòng làm việc của Dương tổng."
"Chậc chậc, không lẽ cô ta định trèo lên làm chức thư kí của cậu Dương à? Chứ không thì vào phòng Dương tổng suốt làm gì?"
"Chắc vậy. Cô ta với Âu Địch chắc cũng sắp bay màu rồi. Phi Phi đã quay lại, Âu Địch vẫn luôn yêu thích Phi Phi, nhất định sẽ quay lại với Phi Phi"
"Tôi thấy cô ta là tiểu tam xen vào chuyện giữa hai người họ, đúng là mặt dày vô liêm sỉ mà..."
Thảo luận trong phòng giải khát lúc đầu rất bình thường, vậy mà càng sau lại càng giống đang sỉ nhục lăng mạ cô, giống như bọn họ có chung mối thì với cô vậy.
Những lời cuối cùng lại còn càng khó nghe. Thậm chí còn bôi nhọ cô với bố Dương có quan hệ mập mờ bất chính
Á Hoan nhìn vào bên trong, mấy người phụ nữ vẫn chẳng thèm bận tâm tiếp tục mắng chửi không coi ai ra gì. Á Hoan cau mày, trực tiếp đi vào trong.
"Á Hoan! Chờ chút" Bố Dương vội vã ngăn cô lại, rồi tự mình đi vào trong
Mấy nhân viên vừa thấy ông đi vào lập tức đứng phắt dậy cúi đầu:"Dương tổng"

Chỉ là người bình thường (b4)
"Lúc nãy các cô nói tôi với Á Hoan quan hệ bất chính?" Bố Dương chất vấn
Bọn họ không thể ngờ rằng mình âm thầm bàn luận về quan hệ của Dương tổng với Á Hoan, cuối cùng lại bị chính Dương tổng nghe được. Nhất thời mồ hôi nổi lên trên trán:"Chúng tôi..."
"Tôi cần nghe các người chúng tôi chúng ta gì ở đấy à? Mau đi về thu dọn đồ đạc đi"
"Dương tổng!" Bọn họ sợ hãi
Bố Dương tức giận:"Trình độ làm việc của các người cao quá, Dương thị chúng tôi không dám nhận!"
Nói xong lập tức quay đầu, dẫn Á Hoan đi vào phòng làm việc của Dương Bảo. Vừa đẩy cửa ra, đập vào mắt là hình ảnh Dương Bảo hai chân vắt lên bàn làm việc, tay cầm điện thoại mải mê chơi game.
"Thằng kia! Mày nói mày làm việc nghiêm túc, đây là nghiêm túc đấy hả?" Bố Dương đã nổi giận sẵn từ nãy, giờ lại càng nổi giận hơn.
Dương Bảo nghe tiếng bố mình thì ngẩng đầu lên một cái, vội vã thu chân xuống, tắt điện thoại để sang một bên, đứng dậy lễ phép:"Bó! Sao bố đến mà không nói trước với con?"

Chỉ là người bình thường (b4)
"Nói với mày thì tao có nhìn thấy cái cảnh cẩu thả chơi bời này của mày không?" Bố Dương tức giận, răng nghiến lại.
Dương Bảo biết ông đang rất tức giận, ngậm chặt miệng không hé thêm câu nào nữa.
"Á Hoan, từ nay cháu chuyển lên đây, giúp chú phụ trách giám sát nó. Nếu nó dám lười biếng hay làm cháu không hài lòng cứ nói với chú, chú sẽ dạy dỗ nó!" "Vâng" Á Hoan bình tĩnh gật đầu.
"Bố! Năng lực cô ấy đúng là rất giỏi những đã mấy năm rồi..." Dương Bảo nghe thấy để cô vào gián sát mình thì rất không thoải mái.
Anh ta không tin cô vẫn còn lợi hại như trước:"Đã lâu như vậy..." "Cho dù có lâu thì con bé cũng giỏi hơn mày, thế là đủ" Bố Dương mất kiên nhẫn không muốn nghe:"Nếu lần này Á Hoan đến giám sát giúp đỡ mà mày còn không làm việc nên hồn, tao sẽ tống cổ mày ra khỏi nhà!"
Dương Bảo đang định cãi lại thì bố Dương lại nhìn sang Á Hoan cười một cái:"Cháu nhìn rõ rồi chứ? Dương Bảo nó có chút thất vọng"
Á Hoan không tự nhiên mà ho khan một tiếng.

uống gió phương bắc hay cạp đất phương nam (b5)
uống gió phương bắc hay cạp đất phương nam (b5)
Đây mà là có chút thất vọng hả? Trên mặt anh ta đang viết hàng chữ dài "Tôi đang cực kì thất vọng" kìa, một chút ở đâu ra chứ?
"Chú tin cháu nhất định sẽ chỉnh được nó, chú giao cháu cho nó" Bố Dương nhìn Á Hoan, gương mặt tràn đầy hi vọng.
Á Hoan cũng không muốn để bố Dương ôm hi vọng quá nhiều rồi lại thất vọng, dù sao thì Dương Bảo cũng là loại người lì đòn cứng đầu cứng cổ, không phải nói chỉnh là chỉnh được:"Vâng, cháu sẽ cố"
Gương mặt bố Dương bỗng chốc trở nên vui vẻ. Ông nhờ vả được cô chuyện này, không tin là cô không thể làm được. Người ta nói gần mực thì đen gần đèn thì sáng, Á Hoan lại là người ngoan ngoãn, chắc chắn không bị lây thói xấu của Dương Bảo, chỉ có thể là Dương Bảo phải học hỏi theo Á Hoan.
Bố Dương quay lưng rời đi, bỏ lại trong phòng chỉ có Á Hoan và Dương Bảo.
Á Hoan ngồi vào bàn làm việc bên cạnh đã được chuẩn bị sẵn, mở túi lấy một đống tài liệu lẫn máy tính xách tay ra, chuẩn bị làm việc.
Dương Bảo nhìn cô, vẻ mặt hơi khó chịu nhưng vẫn muốn thăm dò:"Nghe nói bố tôi giao cho cô dự án gần đây công ty phụ trách? Cho tôi xem được không?" Dù Dương Bảo nói cùng Á Hoan diễn kịch, thế nhưng một ngày 24 giờ nhìn mặt nhau thật sự sẽ chán đến ngấy luôn.

uống gió phương bắc hay cạp đất phương nam (b5)
Á Hoan không nhìn Dương Bảo, chỉ hất cằm về phía tập tài liệu dày cộp trên bàn:"Không có tay à? Tự tìm tự xem"
Đây là dự án rất quan trọng mà nhân viên làm đi làm lại mà bố anh ta vẫn không ưa, cuối cùng lại nhét vào tay Á Hoan. Cậu ta cũng muốn xem xem, rốt cuộc như thế nào.
"Hừ, không phải cô rất giỏi à? Tôi không tin trong thời gian lâu như vậy cô làm không xong công việc bố tôi giao" Dương Bảo bị cô làm cho tức, liền cố ý gây khó dễ. Ai bảo cậu ta là con của người đứng đầu chứ?
"Ừ" Á Hoan chẳng vội, ngồi trên chiếc bàn làm việc mới còn thơm mùi gỗ, đánh máy một hồi rồi đẩy ghế, bước ra ngoài.
Dương Bảo còn đang cắm mặt vào chơi game, thấy thế thì ngẩng đầu lên. Trong đầu rất đắc ý. Đây là định đi tìm bố cậu ta để mách lẻo chứ gì? Hoá ra cũng chỉ đến thế.
Nhưng không. Á Hoan chỉ ra ngoài đúng 5 phút rồi lại đi vào ngồi vào bàn làm việc, tiếp tục đánh máy.
Dương Bảo tò mò. Á Hoan đi nhanh như vậy là làm gì? Lập tức đi ra ngoài xem. Thật bất ngờ, mọi người vậy mà khí thế làm việc bừng bừng? Mọi ngày không phải đều uể oải nằm hết cả ra sao? Á Hoan nói gì với họ vậy?

uống gió phương bắc hay cạp đất phương nam (b5)
Dương Bảo tò mò. Á Hoan đi nhanh như vậy là làm gì? Lập tức đi ra ngoài xem. Thật bất ngờ, mọi người vậy mà khí thế làm việc bừng bừng? Mọi ngày không phải đều uể oải nằm hết cả ra sao? Á Hoan nói gì với họ vậy?
Á Hoan cũng bước ra, ghé vào tai Dương Bảo:"Tôi vừa nãy nói với bọn họ đẩy nhanh tiến độ làm việc, trong vòng 15 ngày phải hoàn thành dự án mới, chắc anh sẽ không ý kiến đâu nhỉ?"
Dương Bảo trợn mắt. Vốn dĩ câu này nên là cậu ta nói, vì cậu ta là người phụ trách lĩnh vực này. Dương Bảo nhất thời bị mất mặt, chống nạnh:"Cô nói xem?"
"Tôi nghĩ cậu sẽ không có ý kiến gì đâu. Cậu đâu có làm được tích sự gì" Á Hoan khẽ nhếch môi, quay lưng đi vào. Không quên tranh thủ chọc tức cái tôi của Dương Bảo.
Dương Bảo cũng đi vào theo cô, đang định nói gì đó thì có người gõ cửa.
"Vào đi"
Nhân viên nam ôm một chồng văn kiện phải hơn 5 cân, đặt lên bàn của Á Hoan, cúi đầu rồi chạy đi mất. Dương Bảo há hốc miệng:"Cô bảo cậu ta đem cái chồng văn kiện này lên đây làm gì?"
Á Hoan đặt tay lên chồng văn kiện:"Đây, từ từ tìm, tất cả trong đống này đều liên quan đến dự án mà tôi được giao. Nếu anh có nhã hứng đọc"

uống gió phương bắc hay cạp đất phương nam (b5)
Bình thường cô ở nhà làm nội trợ, chỉ mặc những bộ đồ đáng giá vài chục nghìn, cực kì đơn giản. Tính tình lại nhẹ nhàng, chu đáo, tốc độ nói chuyện chậm rãi, ngọt như rót mật vào tai. Vậy mà bây giờ chỉ khoác bộ đồ công sở lên người khí thế đã thay đổi, tính cách lẫn tốc độ nói chuyện cũng tăng lên khiến Dương Bảo hơi kinh ngạc.
Vừa dứt câu, lại một người nữa ôm một đống văn kiện đến, nhưng không đặt trên bàn Á Hoan, mà đặt trên bàn của Dương Bảo.
Dương Bảo hết hồn, lắp bắp nhìn sang Á Hoan:"Cô...cô bảo họ đem cái này lên đây làm gì nữa?"
"Làm gì? Làm gì là làm gì?" Á Hoan nhướng mày:"Đây là toàn bộ những dự án mà công ty phụ trách, tôi đã bảo bọn họ đẩy nhanh hết tất cả tiến độ này lên, nhất định phải hoàn thành trong thời gian ngắn nhất. Mà đây là công việc mà bộ phận này đã phụ trách từ lúc thành lập đến giờ".
"Nhưng mà..." Dương Bảo đang định cãi lại.
"Nhưng cái gì cơ? Từ lúc bố anh cho anh phụ trách bộ phận này, chưa có cái dự án nào được hoàn thành nhỉ?" Á Hoan đưa ánh mắt ý cười cợt nhìn qua Dương Bảo:"Tôi thật sự rất phục bố anh, có một đứa con gần như là vô dụng như thế này mà vẫn có thể nhẫn nại nuôi đến bây giờ..." Á Hoan lại châm chọc.

uống gió phương bắc hay cạp đất phương nam (b5)
"Nhưng cái gì cơ? Từ lúc bố anh cho anh phụ trách bộ phận này, chưa có cái dự án nào được hoàn thành nhỉ?" Á Hoan đưa ánh mắt ý cười cợt nhìn qua Dương Bảo:"Tôi thật sự rất phục bố anh, có một đứa con gần như là vô dụng như thế này mà vẫn có thể nhẫn nại nuôi đến bây giờ..." Á Hoan lại châm chọc.
Dù sao cô cũng đã nhận tiền rồi, phải làm cho tốt mới được chứ.
Á Hoan chậm rãi lướt tay lên đống văn kiện:"Nhìn này, hình như đống văn kiện này đang nói cần anh xử lí gấp đấy. Không biết anh có ý gì không?"
Dương Bảo cạn lời. Đống này làm bao lâu mới hết cơ chứ?
"Nếu đã không có gì muốn nói, vậy nghe đây" Á Hoan cảnh cáo:"Anh là con trai nhà họ Dương, đừng có để bố anh suốt ngày lo lắng vì đứa con trai ăn chơi lêu lổng, não trắng tinh không có nếp nhăn nào như anh, và cũng đừng tự phí cuộc đời mình" Dừng lại một lúc, Á Hoan lại nói tiếp:"Tất cả nhân viên ở đây, kể cả tôi, chúng tôi đều là người làm công ăn lương, làm để lấy thành tích hưởng hoa hồng chăm lo cho cuộc sống."
"Lẽ nào công ty trả lương không đủ sống?"
"Đủ, tất nhiên là đủ. Nhưng sau khi chi tiêu hết một tháng lương cho các khoản cần lo thì sao? Chắc chắn chẳng bằng một phần tư tiền một bữa ăn của anh" Á Hoan liếc
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom