Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22
Em có một suy nghĩ có phải là do lão biết là em và lão sắp ly hôn nên lão mới tỏ thái độ như thế với em hay không???
Hay là do yêu thương và lo lắng cho con ranh con kia quá nên mới vậy???
Hoặc cũng có thể là trong lòng cảm thấy ghen tức vì nghĩ con ranh con kia có thằng khác ngoài lão thật....
Em chọn tin vào Lý do thứ ba, bởi vì kế hoạch của em chính là nhắm vào sự ghen tức của lão...
Ừ thì li hôn nhưng em cũng không để cho chúng nó được hạnh phúc, như vậy thì mãn nguyện cho chúng nó quá...
Ly hôn rồi em chỉ thương mỗi mẹ chồng và đứa con gái bé bỏng của em.... Bởi vì họ đâu có lỗi.....
Các chị à, đây là câu chuyện của riêng em chứ em không bao gồm tất cả những người đàn ông trên thế giới này đều giống như Lão chồng em đâu ....
Cho dù có hỏi em bao nhiêu lần đi chăng nữa thì em vẫn trả lời là các chị hãy cho chồng một cơ hội Nếu như chồng có lỡ đi nɠɵạı ŧìиɦ....
bởi vì không phải bất cứ thằng đàn ông nào trên đời này cũng đều khốn nạn . Bởi vì biết đâu chỉ là do cảm nắng nhất thời và họ sẽ thực sự hối hận quay về với vợ con thì sao ????
Hôn nhân mà , đâu phải không bao giờ có sóng gió ....
Đấy là em chỉ thông qua câu truyện của mình mà tâm sự với mọi người thế thôi ạ , ai bảo em ngốc em cũng phải chịu..
Quay lại với chuyện của em, sau cái vụ việc đánh ghen ấy thì em bắt đầu Để ý kỹ lão chồng hơn...
Em lại tiếp tục bỏ tiền ra để thuê thám tử theo dõi chúng nó, tình cảm Dạo này hình như hơi đi xuống thì phải...
Cũng phải thôi, các hình ảnh các đoạn tin nhắn tràn lan trên mạng...
em nghĩ là bởi vì lão biết do em làm vụ đó cho nên mới nổi cáu với em....
Vài lần em nghe thám tử báo về là thấy chúng nó cãi vã, con kia thì ra sức giải thích, còn thằng này thì cứ đay nghiến hỏi thằng đàn ông Kia là ai??? đúng là buồn cười mà , yêu nhau say đắm đến như thế mà lại không tin nhau à??
Em thật sự không nghĩ là bản thân mình đã yêu đương rồi lấy một thằng khốn như vậy, càng nghĩ càng thấy hối hận, càng nghĩ càng thấy tủi thân....
Buổi tối hôm ấy lão có về hỏi em, sau khi ngập ngừng một lát thì lão đi Vào vấn đề chính...
- Anh hỏi em một chuyện, và em phải hứa trả lời thật cho anh biết...
- chuyện gì???
- vụ đó là do em làm có phải không???
- vụ nào???
Em đương nhiên biết là lão muốn nhắc tới chuyện gì, chỉ đơn giản là em đéo thích trả lời mà thôi...
Lão vẫn tiếp tục kiên nhẫn hỏi em.
- vụ mấy đứa con gái đến trước cổng trường Vân đánh ghen, là em chủ mưu đúng không????
Bởi vì em sợ hắn Ta đang bắt đọn em cho nên em lập tức chối.
- anh đừng có nói vớ vẩn, Em không biết chuyện gì hết....
- đừng có giấu diếm nữa, Anh chỉ muốn biết người đàn ông trong bức ảnh đó là ai thôi???
Em đau lòng lắm nhưng vẫn cố gắng cười..
- Anh biết mặt thằng đàn ông đó để làm gì? Để tìm nó đánh ghen à???
Câu hỏi có chút mỉa mai ấy nhưng lão vẫn cố tình không nhận ra, lão vẫn mặt dày mà nói với em...
- Em đừng có hiểu lầm. Dù sao cũng là có quen biết từ trước, anh nghi ngờ cô ấy bị người ta vu oan hãm hại...
- hahaha....
Em Phá lên cười sau cái câu nói ấu trĩ ấy của lão...
- anh là ngu Thật hay giả vờ như vậy??? Nó có thể ngủ với anh được thì cũng có thể ngủ với vô số thằng đàn ông khác. Dựa vào đâu mà anh lại khẳng định là nó bị oan????
- Anh....
- nói cho anh biết, em không có rảnh rỗi mà làm mấy chuyện vớ vẩn đó đâu...
- em nói đi, đoạn tin nhắn giữa anh và cô ấy Tại sao bọn chúng biết mà in ra thành ảnh????
- Em không biết, Anh muốn biết thì tự đi mà điều tra ....
Em biết lão không phục với câu trả lời đó, Nhưng thực sự em không ngu ngốc đến mức mà trả lời cho lão biết là chính em làm.... Bởi Vì đâu ai biết được chuyện gì xảy ra sau khi em thừa nhận.... Cứ để cho chúng nó nghi ngờ lẫn nhau đi..... Như vậy mới thú vị chứ.....
Em đã định đi ngủ rồi nhưng lão vẫn nhất định không bỏ cuộc...
- anh chắc chắn là do em làm. Nếu không thì bạn tin nhắn đó không thể nào lọt vào tay những người đó được...
- hacker Bây giờ nhiều lắm, 1 phút 30 giây thôi là 10 đoạn tin nhắn cũng có thể được phát tán nhanh chóng. Mà đối với một thằng phản bội như anh thì còn nhanh hơn nữa....
Đúng là đồ mặt dày trơ tráo , đi nɠɵạı ŧìиɦ về mà vẫn dám chất vấn vợ con. Cho dù có chắc chắn 100% là do em nào đi chăng nữa thì cũng chẳng mở miệng ra mà khẳng định....
Em ôm gối sang phòng con để ngủ, bởi vì cũng lâu lắm rồi em và lão chẳng đụng chạm, cứ nghĩ đến chuyện lão ngủ với con ranh con ấy là em cảm thấy ghê tởm...
Hơn nữa Bây giờ còn có ý định công khai bênh vực cho nó, lại còn nhắc đến đoạn tin nhắn tình tứ ấy...
Nghĩ là em ngu đến mức không biết đập vào mặt lão hay sao???
Nhưng mà em sẽ kiên nhẫn chờ, cho đến lúc Lão quỳ xuống chân em mà van xin, em sẽ coi lão đúng như một con chó mà hắt hủi....
Bẵng đi khoảng 10 ngày em giả ngu giả ngốc, coi như không biết chuyện gì xảy ra, cũng coi như quên luôn chuyện lão nɠɵạı ŧìиɦ....
Hàng ngày lão vẫn đi làm như bình thường, đến tối thì cứ phải qua 10 giờ đêm mới mò về....
Cứ về là ôm chăn gối ra phòng khách ngủ, em cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó lắm chỉ thắc mắc là tại sao lão không bảo em kí vào đơn ly hôn. Con ranh con đó chẳng lẽ không súi lão hay sao????
Bước sang ngày thứ 11, ngày mà tất cả sự giới hạn trong lòng em đều đã đến mức cao nhất, em bắt đầu tung chiêu cuối cùng để kết thúc cuộc chơi....
Hôm đó là vào một ngày cũng khá đẹp trời,
Vậy là đứa thứ hai trong hai đứa mà em thuê ở quán karaoke kia bắt đầu hành động.
*** chuyện chỉ mang tính chất Đọc giải trí cho vui, các chị không nên áp dụng hay suy nghĩ vào đời sống thực tế. Cũng đừng soi xét xem nó có logic hay không, bởi vì chuyện này hoàn toàn là hư cấu***
con bé đó bám theo lão chồng em và con ranh con kia đến chỗ hơi vắng người thì bắt đầu hành động, nó trả vờ như tình cờ gặp rồi la lớn...
Con bé chạy đến túm lấy áo của con Vân rồi nói..
- Mày đúng là đồ trơ trẽn không biết xấu hổ, cướp chồng người ta mà vẫn ngang nhiên ra ngoài đường như vậy hay sao????
Lão chồng em nghe thấy con bé đó nói động chạm đến con Vân kia thì bắt đầu bênh vực ..
- Cô là ai, Cô muốn gì???
Con bé kia bắt đầu chất vấn lão chồng em..
- anh là ai??? Nếu như anh nói cho tôi biết anh là ai thì tôi sẽ nói cho anh biết tôi là ai, được chứ...
- tôi..... Tôi là.... Tôi là anh trai của cô ấy...
ôi ĐM anh trai cơ đấy, anh trai mà ngủ với em gái, mà phang nhau như gà ))
- chuyện này không liên quan đến anh, con phò này nó cướp chồng của em, Em tìm nó để nói chuyện thôi...
- dựa vào đâu mà cô lại nói như vậy? Cô đừng có đổ oan cho người khác..
- oan cái gì cơ chứ, Bằng chứng rõ ràng đây...
Con Bé lấy ra chiếc điện thoại, rồi đưa cho lão chồng em xem...
Một loạt các hình ảnh đã được sử lý qua phần mềm Photoshop đầy ở trong bộ nhớ, đó là hình ảnh con Vân và một thằng đàn ông khác lõα ɭồ ở trên giường....
Rồi sau đó là một loạt tin nhắn nhạy cảm, Đều là do hai nick ảo tự nhắn tin cho nhau, nhưng một trong hai nick ảo được thay ảnh đại diện của con Vân....
Nói cho dễ hiểu là con bé đó mạo danh con Vân để nhắn tin cho một nick ảo mà do nó tự lập ra, còn thằng đàn ông kia chính là bạn thân của nó, hay là khách hàng thân thiết thì em cũng không rõ....
Lão chồng em bắt đầu từ từ chuyển sang màu đỏ, rồi đưa đôi mắt đục ngầu nhìn con Vân...
Nó định lấy điện thoại để xem thì bị con nhỏ kia giằng lại, đưa cho mày để mày có cơ hội giải thích à??? Mày lại Khôn quá rồi..
Lão chồng em tức giận quá tát nó một phát khá mạnh rồi đi về, bởi vì là chỗ vắng người cho nên chỉ có một hai người chứng kiến, sự việc cũng chẳng đi quá xa, bởi vì những người chứng kiến đều là những người già....
Em nhanh chóng trở về nhà, để tiếp tục được xem vở kịch hay mà do lão làm nhân vật chính...
Lão mở cửa ra nhìn thấy em thì khá ngạc nhiên...
- Hôm nay em không phải đi làm hay sao???
- Hôm nay tôi có việc bận...
- vợ à???
Em đưa ra trước mặt lão tờ đơn ly hôn, rồi lạnh lùng nói với lão...
- Tôi đang chờ anh về để ký vào tờ giấy này....
Lão nhìn vào nội dung tờ giấy thì mặt tái mét, vội vàng ôm lấy chân em mà cầu xin. Cái hành động này của lão chỉ khiến cho em cảm thấy thêm ghê tởm, Ngoài ra không có bất cứ một cảm xúc nào khác... Lão vẫn tiếp tục năn nỉ...
- Trang, Em nghe anh giải thích có được không???? Anh chắc chắn là bị bỏ bùa rồi, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu...
- trò chơi kết thúc rồi. Nếu anh không ký vào thì tôi cũng sẽ nộp đơn đơn phương thôi, không có cách nào để cứu vãn gia đình này nữa đâu....
- anh không đồng ý, Nếu như em quyết định ly hôn thì anh nhất định sẽ nuôi con gái của chúng ta....
- anh Nói nghe buồn cười nhỉ, Đúng là đồ trơ trẽn.
Em lấy chân đạp mạnh lão ra khỏi người em, đến gần lão một chút thôi là em không thể nào chịu nổi. Cứ nghĩ đến cái cảm giác lão ôm mấy con đàn bà khác ở bên ngoài rồi về lại ôm ấp em, khiến cho em trách Lão thì ít mà trách bản thân mình thì nhiều....
Nếu như em không quá mù quáng, nếu như không đặt niềm tin hết lần này đến lần khác thì mọi chuyện sẽ không xảy ra như vậy....
Con gái Em đã sớm nhờ người Gửi về nhà ông bà ngoại ngay sáng hôm đó, lão sẽ không có cơ hội để bắt con bé đi, Em đã tính toán hết rồi....
Tất cả tài sản em cũng đã bán hết, em sẽ trở về quê sống với Bố Mẹ và con gái, còn lão Em không quan tâm nữa....
Lão đi với gái cũng được, nhưng để xem khi Tay Trắng thì có đứa nào nó thèm hay không??? Hay Chỉ có vợ mới là người Đồng cam cộng khổ, còn những con khác nó chỉ nhìn vào cái ví mà thôi....
Lão ngồi đó ngơ ngác nhìn xung quanh, đang nhìn lại viễn cảnh gia đình hạnh phúc hay sao????
Nhưng tất cả đã quá muộn rồi, chẳng thể nào cứu vãn được rồi....
Tờ đơn ly hôn vẫn nằm ở trên bàn, em vẫn chờ đợi lão sẽ ký vào nó....
Chiếc vali em đã gấp sẵn quần áo, lặng lẽ bước ra khỏi nhà.... Không lưu luyến cũng chẳng còn bất cứ một chút gì tiếc nuối....
Có chăng chỉ tiếc nuối những năm tháng thanh xuân đặt nhầm chỗ, gửi nhầm người....
Hãy yêu thương bản thân mình khi còn có thể, đừng để bất cứ ai vùi dập, đừng để bất cứ ai sở hữu.....
Hay là do yêu thương và lo lắng cho con ranh con kia quá nên mới vậy???
Hoặc cũng có thể là trong lòng cảm thấy ghen tức vì nghĩ con ranh con kia có thằng khác ngoài lão thật....
Em chọn tin vào Lý do thứ ba, bởi vì kế hoạch của em chính là nhắm vào sự ghen tức của lão...
Ừ thì li hôn nhưng em cũng không để cho chúng nó được hạnh phúc, như vậy thì mãn nguyện cho chúng nó quá...
Ly hôn rồi em chỉ thương mỗi mẹ chồng và đứa con gái bé bỏng của em.... Bởi vì họ đâu có lỗi.....
Các chị à, đây là câu chuyện của riêng em chứ em không bao gồm tất cả những người đàn ông trên thế giới này đều giống như Lão chồng em đâu ....
Cho dù có hỏi em bao nhiêu lần đi chăng nữa thì em vẫn trả lời là các chị hãy cho chồng một cơ hội Nếu như chồng có lỡ đi nɠɵạı ŧìиɦ....
bởi vì không phải bất cứ thằng đàn ông nào trên đời này cũng đều khốn nạn . Bởi vì biết đâu chỉ là do cảm nắng nhất thời và họ sẽ thực sự hối hận quay về với vợ con thì sao ????
Hôn nhân mà , đâu phải không bao giờ có sóng gió ....
Đấy là em chỉ thông qua câu truyện của mình mà tâm sự với mọi người thế thôi ạ , ai bảo em ngốc em cũng phải chịu..
Quay lại với chuyện của em, sau cái vụ việc đánh ghen ấy thì em bắt đầu Để ý kỹ lão chồng hơn...
Em lại tiếp tục bỏ tiền ra để thuê thám tử theo dõi chúng nó, tình cảm Dạo này hình như hơi đi xuống thì phải...
Cũng phải thôi, các hình ảnh các đoạn tin nhắn tràn lan trên mạng...
em nghĩ là bởi vì lão biết do em làm vụ đó cho nên mới nổi cáu với em....
Vài lần em nghe thám tử báo về là thấy chúng nó cãi vã, con kia thì ra sức giải thích, còn thằng này thì cứ đay nghiến hỏi thằng đàn ông Kia là ai??? đúng là buồn cười mà , yêu nhau say đắm đến như thế mà lại không tin nhau à??
Em thật sự không nghĩ là bản thân mình đã yêu đương rồi lấy một thằng khốn như vậy, càng nghĩ càng thấy hối hận, càng nghĩ càng thấy tủi thân....
Buổi tối hôm ấy lão có về hỏi em, sau khi ngập ngừng một lát thì lão đi Vào vấn đề chính...
- Anh hỏi em một chuyện, và em phải hứa trả lời thật cho anh biết...
- chuyện gì???
- vụ đó là do em làm có phải không???
- vụ nào???
Em đương nhiên biết là lão muốn nhắc tới chuyện gì, chỉ đơn giản là em đéo thích trả lời mà thôi...
Lão vẫn tiếp tục kiên nhẫn hỏi em.
- vụ mấy đứa con gái đến trước cổng trường Vân đánh ghen, là em chủ mưu đúng không????
Bởi vì em sợ hắn Ta đang bắt đọn em cho nên em lập tức chối.
- anh đừng có nói vớ vẩn, Em không biết chuyện gì hết....
- đừng có giấu diếm nữa, Anh chỉ muốn biết người đàn ông trong bức ảnh đó là ai thôi???
Em đau lòng lắm nhưng vẫn cố gắng cười..
- Anh biết mặt thằng đàn ông đó để làm gì? Để tìm nó đánh ghen à???
Câu hỏi có chút mỉa mai ấy nhưng lão vẫn cố tình không nhận ra, lão vẫn mặt dày mà nói với em...
- Em đừng có hiểu lầm. Dù sao cũng là có quen biết từ trước, anh nghi ngờ cô ấy bị người ta vu oan hãm hại...
- hahaha....
Em Phá lên cười sau cái câu nói ấu trĩ ấy của lão...
- anh là ngu Thật hay giả vờ như vậy??? Nó có thể ngủ với anh được thì cũng có thể ngủ với vô số thằng đàn ông khác. Dựa vào đâu mà anh lại khẳng định là nó bị oan????
- Anh....
- nói cho anh biết, em không có rảnh rỗi mà làm mấy chuyện vớ vẩn đó đâu...
- em nói đi, đoạn tin nhắn giữa anh và cô ấy Tại sao bọn chúng biết mà in ra thành ảnh????
- Em không biết, Anh muốn biết thì tự đi mà điều tra ....
Em biết lão không phục với câu trả lời đó, Nhưng thực sự em không ngu ngốc đến mức mà trả lời cho lão biết là chính em làm.... Bởi Vì đâu ai biết được chuyện gì xảy ra sau khi em thừa nhận.... Cứ để cho chúng nó nghi ngờ lẫn nhau đi..... Như vậy mới thú vị chứ.....
Em đã định đi ngủ rồi nhưng lão vẫn nhất định không bỏ cuộc...
- anh chắc chắn là do em làm. Nếu không thì bạn tin nhắn đó không thể nào lọt vào tay những người đó được...
- hacker Bây giờ nhiều lắm, 1 phút 30 giây thôi là 10 đoạn tin nhắn cũng có thể được phát tán nhanh chóng. Mà đối với một thằng phản bội như anh thì còn nhanh hơn nữa....
Đúng là đồ mặt dày trơ tráo , đi nɠɵạı ŧìиɦ về mà vẫn dám chất vấn vợ con. Cho dù có chắc chắn 100% là do em nào đi chăng nữa thì cũng chẳng mở miệng ra mà khẳng định....
Em ôm gối sang phòng con để ngủ, bởi vì cũng lâu lắm rồi em và lão chẳng đụng chạm, cứ nghĩ đến chuyện lão ngủ với con ranh con ấy là em cảm thấy ghê tởm...
Hơn nữa Bây giờ còn có ý định công khai bênh vực cho nó, lại còn nhắc đến đoạn tin nhắn tình tứ ấy...
Nghĩ là em ngu đến mức không biết đập vào mặt lão hay sao???
Nhưng mà em sẽ kiên nhẫn chờ, cho đến lúc Lão quỳ xuống chân em mà van xin, em sẽ coi lão đúng như một con chó mà hắt hủi....
Bẵng đi khoảng 10 ngày em giả ngu giả ngốc, coi như không biết chuyện gì xảy ra, cũng coi như quên luôn chuyện lão nɠɵạı ŧìиɦ....
Hàng ngày lão vẫn đi làm như bình thường, đến tối thì cứ phải qua 10 giờ đêm mới mò về....
Cứ về là ôm chăn gối ra phòng khách ngủ, em cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó lắm chỉ thắc mắc là tại sao lão không bảo em kí vào đơn ly hôn. Con ranh con đó chẳng lẽ không súi lão hay sao????
Bước sang ngày thứ 11, ngày mà tất cả sự giới hạn trong lòng em đều đã đến mức cao nhất, em bắt đầu tung chiêu cuối cùng để kết thúc cuộc chơi....
Hôm đó là vào một ngày cũng khá đẹp trời,
Vậy là đứa thứ hai trong hai đứa mà em thuê ở quán karaoke kia bắt đầu hành động.
*** chuyện chỉ mang tính chất Đọc giải trí cho vui, các chị không nên áp dụng hay suy nghĩ vào đời sống thực tế. Cũng đừng soi xét xem nó có logic hay không, bởi vì chuyện này hoàn toàn là hư cấu***
con bé đó bám theo lão chồng em và con ranh con kia đến chỗ hơi vắng người thì bắt đầu hành động, nó trả vờ như tình cờ gặp rồi la lớn...
Con bé chạy đến túm lấy áo của con Vân rồi nói..
- Mày đúng là đồ trơ trẽn không biết xấu hổ, cướp chồng người ta mà vẫn ngang nhiên ra ngoài đường như vậy hay sao????
Lão chồng em nghe thấy con bé đó nói động chạm đến con Vân kia thì bắt đầu bênh vực ..
- Cô là ai, Cô muốn gì???
Con bé kia bắt đầu chất vấn lão chồng em..
- anh là ai??? Nếu như anh nói cho tôi biết anh là ai thì tôi sẽ nói cho anh biết tôi là ai, được chứ...
- tôi..... Tôi là.... Tôi là anh trai của cô ấy...
ôi ĐM anh trai cơ đấy, anh trai mà ngủ với em gái, mà phang nhau như gà
- chuyện này không liên quan đến anh, con phò này nó cướp chồng của em, Em tìm nó để nói chuyện thôi...
- dựa vào đâu mà cô lại nói như vậy? Cô đừng có đổ oan cho người khác..
- oan cái gì cơ chứ, Bằng chứng rõ ràng đây...
Con Bé lấy ra chiếc điện thoại, rồi đưa cho lão chồng em xem...
Một loạt các hình ảnh đã được sử lý qua phần mềm Photoshop đầy ở trong bộ nhớ, đó là hình ảnh con Vân và một thằng đàn ông khác lõα ɭồ ở trên giường....
Rồi sau đó là một loạt tin nhắn nhạy cảm, Đều là do hai nick ảo tự nhắn tin cho nhau, nhưng một trong hai nick ảo được thay ảnh đại diện của con Vân....
Nói cho dễ hiểu là con bé đó mạo danh con Vân để nhắn tin cho một nick ảo mà do nó tự lập ra, còn thằng đàn ông kia chính là bạn thân của nó, hay là khách hàng thân thiết thì em cũng không rõ....
Lão chồng em bắt đầu từ từ chuyển sang màu đỏ, rồi đưa đôi mắt đục ngầu nhìn con Vân...
Nó định lấy điện thoại để xem thì bị con nhỏ kia giằng lại, đưa cho mày để mày có cơ hội giải thích à??? Mày lại Khôn quá rồi..
Lão chồng em tức giận quá tát nó một phát khá mạnh rồi đi về, bởi vì là chỗ vắng người cho nên chỉ có một hai người chứng kiến, sự việc cũng chẳng đi quá xa, bởi vì những người chứng kiến đều là những người già....
Em nhanh chóng trở về nhà, để tiếp tục được xem vở kịch hay mà do lão làm nhân vật chính...
Lão mở cửa ra nhìn thấy em thì khá ngạc nhiên...
- Hôm nay em không phải đi làm hay sao???
- Hôm nay tôi có việc bận...
- vợ à???
Em đưa ra trước mặt lão tờ đơn ly hôn, rồi lạnh lùng nói với lão...
- Tôi đang chờ anh về để ký vào tờ giấy này....
Lão nhìn vào nội dung tờ giấy thì mặt tái mét, vội vàng ôm lấy chân em mà cầu xin. Cái hành động này của lão chỉ khiến cho em cảm thấy thêm ghê tởm, Ngoài ra không có bất cứ một cảm xúc nào khác... Lão vẫn tiếp tục năn nỉ...
- Trang, Em nghe anh giải thích có được không???? Anh chắc chắn là bị bỏ bùa rồi, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu...
- trò chơi kết thúc rồi. Nếu anh không ký vào thì tôi cũng sẽ nộp đơn đơn phương thôi, không có cách nào để cứu vãn gia đình này nữa đâu....
- anh không đồng ý, Nếu như em quyết định ly hôn thì anh nhất định sẽ nuôi con gái của chúng ta....
- anh Nói nghe buồn cười nhỉ, Đúng là đồ trơ trẽn.
Em lấy chân đạp mạnh lão ra khỏi người em, đến gần lão một chút thôi là em không thể nào chịu nổi. Cứ nghĩ đến cái cảm giác lão ôm mấy con đàn bà khác ở bên ngoài rồi về lại ôm ấp em, khiến cho em trách Lão thì ít mà trách bản thân mình thì nhiều....
Nếu như em không quá mù quáng, nếu như không đặt niềm tin hết lần này đến lần khác thì mọi chuyện sẽ không xảy ra như vậy....
Con gái Em đã sớm nhờ người Gửi về nhà ông bà ngoại ngay sáng hôm đó, lão sẽ không có cơ hội để bắt con bé đi, Em đã tính toán hết rồi....
Tất cả tài sản em cũng đã bán hết, em sẽ trở về quê sống với Bố Mẹ và con gái, còn lão Em không quan tâm nữa....
Lão đi với gái cũng được, nhưng để xem khi Tay Trắng thì có đứa nào nó thèm hay không??? Hay Chỉ có vợ mới là người Đồng cam cộng khổ, còn những con khác nó chỉ nhìn vào cái ví mà thôi....
Lão ngồi đó ngơ ngác nhìn xung quanh, đang nhìn lại viễn cảnh gia đình hạnh phúc hay sao????
Nhưng tất cả đã quá muộn rồi, chẳng thể nào cứu vãn được rồi....
Tờ đơn ly hôn vẫn nằm ở trên bàn, em vẫn chờ đợi lão sẽ ký vào nó....
Chiếc vali em đã gấp sẵn quần áo, lặng lẽ bước ra khỏi nhà.... Không lưu luyến cũng chẳng còn bất cứ một chút gì tiếc nuối....
Có chăng chỉ tiếc nuối những năm tháng thanh xuân đặt nhầm chỗ, gửi nhầm người....
Hãy yêu thương bản thân mình khi còn có thể, đừng để bất cứ ai vùi dập, đừng để bất cứ ai sở hữu.....