• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Phế Vật Tu Luyện (2 Viewers)

  • Chương 166-170

Chương 166 - Phi đao chi uy. (1)

Một đường đi tới, gặp Cổ Tịnh vẫn còn sinh hờn dỗi, Dương Lỗi không khỏi nói:

- Tịnh nha đầu, không phải ta không đi, bên kia chúng ta trêu chọc không nổi, làm không tốt ba người đều bàn giao nhắn nhủ ở nơi nào, hơn nữa bên kia thật không có tinh thạch có thể tìm.

- Cái gì trêu chọc không nổi, chẳng lẽ trong một ngàn người này có ai có thể chống đở được hai người chúng ta liên thủ?

Cổ Tịnh nhao nhao nói.

Dương Lỗi nói:

- Trong một ngàn người này tự nhiên không có người có thể chống đở được hai người chúng ta liên thủ, cho dù người cùng ta chống lại cũng không có, bất quá ta nói cũng không có nghĩa là một ngàn người này a, chẳng lẽ trong này ngoại trừ một ngàn người chúng ta ra liền không có những sinh vật khác sao?

- Ah, ngươi nói là. . .

- Đương nhiên, ngươi sẽ không ngay cả điều này cũng không biết a?

Dương Lỗi nhìn xem Cổ Tịnh có chút kinh ngạc hỏi.

- Như thế nào không biết, ta. . . ta bất quá là trong lúc nhất thời quên mà thôi.

Cổ Tịnh nghe vậy cường chống giải thích.

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, nàng tự nhiên cũng cảm nhận được bên kia có khí tức ma thú, biết rõ Dương Lỗi lời nói không ngoa, bên kia hoàn toàn chính xác có cao cấp ma thú tồn tại, ba người hôm nay đã xa xa vượt lên đầu người khác, không cần vì mấy khỏa tinh thạch mà cùng những ma thú kia đại chiến một hồi, như vậy tiêu hao không đáng.

Dương Lỗi cười cười không nói gì.

- Hiện tại chúng ta đi đâu?

Cổ Tịnh thấy Dương Lỗi không nói gì, liền hỏi, không thể không nói, đi theo Dương Lỗi là chính xác đấy, nếu như trước kia không phải hắn kiên trì mà nói, như thế nào lại có thu hoạch phong phú như vậy đâu này?

- Tiếp tục xâm nhập.

Dương Lỗi sử dụng Chân Thực Ưng Nhãn tra nhìn xuống, kề bên này cũng không có đại lượng tinh thạch gì, có một ít, lại phi thường thưa thớt, tối đa chỉ hơn mười khỏa mà thôi, Dương Lỗi không muốn lãng phí thời gian.

- Được rồi, nghe lời ngươi.

Cổ Tịnh nói.

Ba người tiếp tục đi tới, trên đường đi cũng thỉnh thoảng nhặt được một ít tinh thạch.

. . .

Mà lúc này trong một phương không gian khác.

- Ba tiểu gia hỏa này lợi hại ah, mới không đến một ngày rõ ràng liền tới nhiều tinh thạch như vậy, nhất là tiểu tử gọi Dương Lỗi kia, rõ ràng cầm xuống hơn ba vạn, khá lắm, so với ta năm đó còn cường đại.

Trung niên nam tử bên trong ba vị tông môn chấp sự kia nhìn xem bảng xếp hạng điểm tích lũy nói.

- Tiểu tử kia không đơn giản ah, hắn là người đạt được Trương Dật trưởng lão coi trọng, còn có Cổ Lão cũng thập phần coi trọng hắn, chẳng lẽ ngươi không có thấy Tịnh nha đầu cùng hắn ở một chỗ sao?

Thiên Nhất trưởng lão nhìn xem Lý Nham nói.

- Tịnh cô nương?

Lý Nham lắp bắp kinh hãi, Cổ Tịnh cùng Cổ Lão là nhân vật nào hắn tự nhiên là nghe qua, bất quá hắn không có tư cách tiếp cận mà thôi, có thể có tư cách này, trong bốn người, cũng chỉ có Thiên Nhất trưởng lão. Như thế có thể thấy được Cổ Tịnh tại Huyền Cơ Môn địa vị cao như thế nào.

- Đúng vậy, cái kia chính là Tịnh nha đầu, nàng cùng Dương Lỗi quan hệ tựa hồ rất tốt, mà sự tình của Dương Lỗi, Trương Dật trưởng lão cũng đã thông báo rồi, đợi nhập môn, trực tiếp đưa đến chỗ của hắn là được.

Thiên Nhất nói.

- Mấy người các ngươi, nếu như bợ đỡ được bọn hắn mà nói, vậy sau này vẫn có chỗ tốt đấy.

Không chỉ là bọn hắn, Thiên Nhất cũng muốn nịnh bợ ah, tuy Thiên Nhất cũng là Huyền Cơ Môn trưởng lão, bất quá cùng Cổ Lão còn có Trương Dật lại muốn kém xa rồi.

Ba người nghe vậy ngay ngắn nhẹ gật đầu, bọn hắn tuy là tông môn chấp sự, nhưng chỉ là chấp sự mà thôi, địa vị của bọn hắn cũng gần kề so với một ít nội môn đệ tử cao hơn một bậc, thậm chí cùng một ít Chân truyền đệ tử có chút chênh lệch.

. . .

Lời nói phân hai đầu.

- Đã đi xa như vậy rồi, không có gặp tinh thạch gì ah, cũng không có gặp người?

Đã qua không sai biệt lắm một giờ, nhưng tìm được tinh thạch lại không có mấy khỏa, cũng không có gặp người, Cổ Tịnh có chút ấp ủ.

- Có phải ngươi dẫn đường đi nhầm phương hướng rồi hay không? Bằng không thì chúng ta có thể bị người khác vượt qua.

- Ha ha, đừng lo lắng, muốn vượt qua chúng ta, rất khó, vạn nhất nếu như bị vượt qua, tinh thạch của ta cho ngươi được chứ?

Dương Lỗi cười nói.

- Ngươi nói thật.

Cổ Tịnh nghe xong, cao hứng cười nói.

- Thanh Thủy muội muội, ngươi cần phải làm chứng, làm chứng cho ta ah.

- Đương nhiên thật sự.

Dương Lỗi đối với cái này thập phần tự tin, nói giỡn, ai có khả năng so với Chân Thực Ưng Nhãn của mình tới càng nhanh, đó là không có khả năng, Chân Thực Ưng Nhãn quét qua, những địa phương tinh thạch kia tối đa, hoàn toàn bạo lộ ở trước mắt mình.

Mà vùng này Dương Lỗi đã xem xét rồi, cách đó không xa là một địa vực tinh thạch dày đặc, bất quá chỗ đó ngược lại là có ma thú, thất cấp ma thú, Hắc Viêm Hổ Sư thú.

- Đi, chúng ta đi bên này, cách đây không xa liền có đại lượng tinh thạch rồi.

Dương Lỗi nói.

Tinh thạch tuy không nhiều bằng địa phương trước kia, nhưng mà có khoảng một hai vạn, bất quá lại muốn trước thu thập Hắc Viêm Hổ Sư thú kia.

- Bên kia, bên kia thật sự có sao? Tựa hồ chỗ đó có con thất cấp ma thú?

Cổ Tịnh khẽ nhíu mày nói ra.

- Một thất cấp ma thú mà thôi, ngươi sợ sao? Chẳng qua nếu như ngươi thật sự sợ mà nói, như vậy chúng ta không đi.

Dương Lỗi nhìn xem nàng nói ra, cái gọi là thỉnh tướng không bằng kích tướng, dùng tính cách của Cổ Tịnh mình sao một kích, nhất định sẽ trực tiếp xông qua đem Hắc Viêm Hổ Sư thú kia trực tiếp nốc ao.

- Sợ, ta sẽ sợ, nói đùa gì vậy, Cổ Tịnh ta còn chưa bao giờ biết rõ cái gì gọi là sợ.

Quả nhiên nghe xong Dương Lỗi nói, Cổ Tịnh liền cao giọng nói.

- Ta đi trước, cái thất cấp ma thú nho nhỏ kia, xem ta nốc ao như thế nào, hừ!

Nói xong, Cổ Tịnh cầm lên bảo kiếm của mình, thở phì phì hướng phía trước sải bước đi đến.

- Dương đại ca, ngươi thật là xấu.

Dương Thanh Thủy thấy Cổ Tịnh bị phép khích tướng khích tướng thành công rồi, không khỏi hé miệng cười nói.

- Ta như thế nào xấu, lời này cũng không thể nói lung tung, coi chừng ta cáo ngươi phỉ báng đấy.

Dương Lỗi nghiêm trang nói.

Lúc này Dương Thanh Thủy nhìn nhìn phía trước đã không thấy bóng dáng Cổ Tịnh rồi, có chút bận tâm:

- Dương đại ca, chúng ta vẫn là chạy nhanh đến a, vạn nhất nếu như Tịnh tỷ xảy ra chuyện gì mà nói, vậy cũng không tốt.

- Yên tâm đi, nàng sẽ không có chuyện gì đâu.

Dương Lỗi tinh tường, Cổ Tịnh cũng không phải đèn đã cạn dầu, con Hắc Viêm Hổ Sư thú kia tuy lợi hại, nhưng chưa hẳn có thể bị thương Cổ Tịnh.

- Vẫn là cẩn thận một chút thì sẽ tốt hơn.

Dương Thanh Thủy nói.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu, hoàn toàn chính xác nếu có chút gì đó ngoài ý muốn mà nói, mình cũng không tốt cùng Cổ Lão bàn giao.

Vì vậy nhanh hơn bộ pháp, rất nhanh Dương Lỗi cùng Dương Thanh Thủy liền đi tới lãnh địa của đầu Hắc Viêm Hổ Sư thú kia, giờ phút này Cổ Tịnh đã cùng Hắc Viêm Hổ Sư thú kia chiến hoàn thành một đoàn.
Chương 167 - Phi đao chi uy. (2)

Cổ Tịnh cầm trường kiếm, ngược lại là lộ ra tư thế hiên ngang.

Từng đạo kiếm khí, không ngừng công kích tới Hắc Viêm Hổ Sư thú, một kích liền lui về phía sau, không cho Hổ Sư thú cơ hội công kích được nàng chút nào, không thể không nói Cổ Tịnh thân pháp rất là không tệ, để cho Dương Lỗi có chút hâm mộ, tuy Dương Lỗi tự tin có thể làm được, nhưng thân pháp tuyệt đối sẽ không như Cổ Tịnh phiêu dật, dễ dàng như vậy.

Ngao ngao. . .

Hắc Viêm Hổ Sư thú kia tựa hồ bị chọc giận, gào rú hai tiếng, miệng rộng mở ra, một đạo Hắc Viêm hướng phía Cổ Tịnh nhả qua, sau đó đột nhiên gia tốc, hướng phía Cổ Tịnh phốc tới, tốc độ so sánh với trước nhanh không chỉ một lần.

Chứng kiến tình hình này, Dương Thanh Thủy không khỏi kinh hô một tiếng, Cổ Tịnh vì né tránh đạo Hắc Viêm kia, lại không có chú ý, một bên Hổ Sư thú đã nhanh chóng hướng phía nàng đánh tới, đợi đến lúc kịp phản ứng đã muộn, cái hổ trảo cực lớn kia muốn rơi vào trên cổ trắng noãn của nàng.

Nhưng vào lúc này, lại đột nhiên hiện lên một đạo bạch quang, đánh trúng vào Hắc Viêm Hổ Sư thú kia.

Phi đao.

Tiểu Lý Phi Đao.

Tiểu Lý Phi Đao này lệ không hư phát cũng không phải nói mà thôi, mà là sự thật như thế.

Tốc độ cực nhanh, lập tức đánh trúng Hổ Sư thú, để cho hắn không có năng lực phản ứng chút nào.

- Đinh, Tiểu Lý Phi Đao kích phát Nhất Kích Tất Sát.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết thất cấp Hắc Viêm Hổ Sư thú, điểm kinh nghiệm EXP +5000000, khí công giá trị +50000, điểm tích lũy giá trị +50000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một quả thất cấp ma hạch.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Hắc Viêm.

Đánh chết Hắc Viêm Hổ Sư thú, Dương Lỗi bề bộn đuổi tới phía trước Cổ Tịnh, lúc này nàng có chút dọa sợ, nhìn xem tình huống này, Dương Lỗi biết rõ, nàng kinh nghiệm chưa đủ, cho nên mới phải như thế, bằng không thì dùng thực lực của nàng, đối phó đầu Hắc Viêm Hổ Sư thú này là một điểm vấn đề cũng không có.

- Ngươi không sao chớ?

Dương Lỗi quan tâm hỏi.

- Ta. . . Oa oa. . . Làm ta sợ muốn chết.

Cổ Tịnh liền nhào vào trong ngực Dương Lỗi.

- Không có việc gì rồi, không có việc gì rồi.

Dương Lỗi vỗ nhè nhẹ lấy phía sau lưng của nàng an ủi.

Nhưng trong lòng lại cân nhắc, nha đầu kia, đoán chừng thật đúng là bị sợ hãi, bên bờ sinh tử, nếu như không phải mình ở đây mà nói, nàng có thể thực bị giết chết rồi, tuy chỉ là bị đá ra không gian này mà thôi.

Bất quá Dương Lỗi lại có chút buồn bực, đây là không gian có thể là giả thuyết, nhưng mình giết chết Hắc Viêm Hổ Sư thú lại có điểm kinh nghiệm EXP, cũng có điểm tích lũy giá trị, lại lấy được ma hạch, còn có Hắc Viêm, Hắc Viêm này cụ thể là cái gì Dương Lỗi còn chưa kịp xem, bất quá hệ thống đã có nhắc nhở, như vậy liền chứng minh đây nhất định là thật sự.

Như thế, cái tiên khí này thật đúng là đã cường đại đến cực điểm rồi, không biết đây là cái nguyên lý gì, cấm chế, trận pháp, phù văn… bên trong này, là như thế nào làm ra, nếu như mình có một món đồ như vậy mà nói, như vậy thì càng trâu rồi.

- Không có việc gì, Hắc Viêm Hổ Sư thú nọ đã bị ta giết đi.

- Thật sự bị giết?

Thật lâu Cổ Tịnh mới nhìn Dương Lỗi nói.

- Ân.

Dương Lỗi gật đầu.

- Ah. . .

Nhưng theo sát lấy Cổ Tịnh liền hét lên một tiếng, đẩy Dương Lỗi ra.

- Ngươi cái sắc lang, ngươi. . . ngươi rõ ràng chiếm tiện nghi của ta, ngươi bại hoại, ngươi rõ ràng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, ngươi. . .

Dương Lỗi nghe vậy lập tức đầu đầy hắc tuyến, mình rõ ràng thành sắc lang, lại là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, đổ mồ hôi rồi, thầm nghĩ trong lòng, đây không phải chính ngươi tiến vào trong ngực ta sao, chính mình chủ động đấy, Dương Lỗi cái kia gọi là ủy khuất a.

- Cổ Tịnh, Tịnh nha đầu, đây là chính ngươi tiến vào trong ngực ta, ôm lấy ta đấy, được không.

Dương Lỗi giải thích.

- Cái này. . . Điều này sao có thể, ta làm sao có thể ôm ngươi đây này.

Sắc mặt Cổ Tịnh hơi đỏ lên, nhưng tiếp tục hô.

Đây là tú tài gặp binh sĩ, đó là có lý cũng nói không rõ, cùng nữ nhân nói lý, đấu võ mồm mà nói, cái kia thuần túy là muốn chết, cho nên Dương Lỗi vẫn là ngoan ngoãn lựa chọn nói sang chuyện khác.

- Tốt, là ta không đúng, ngươi xem Hắc Viêm Hổ Sư thú này xử lý như thế nào?

Dương Lỗi chỉ chỉ thi thể Hắc Viêm Hổ Sư thú nói.

- Nếu như muốn ma hạch của nó? Ta lấy cho ngươi.

Nói xong Dương Lỗi phá vỡ đầu Hổ Sư thú, sau đó đem ma hạch mình đoạt được từ đó lấy ra, làm chuyện tình như vậy, Dương Lỗi đã không phải là lần đầu tiên, tự nhiên có thể dấu diếm được con mắt hai nữ.

- Ta. . . Ta. . . Ta muốn hành hạ thi thể, hỗn đản súc sinh này, rõ ràng dám hù dọa bổn cô nương, thiếu chút nữa đã bị nó bắt trúng rồi.

Nói xong Cổ Tịnh cầm bảo kiếm ở trên người Hổ Sư thú là một ít điên cuồng chém lung tung, thuần thục, thi thể Hổ Sư thú này, thoáng cái bị Cổ Tịnh chém nhão nhoẹt, sớm đã không thành bộ dáng rồi.

Trong nội tâm Dương Lỗi âm thầm vì nó mặc niệm:

- Hổ Sư thú huynh, ngươi đắc tội ai không tốt, hết lần này tới lần khác đắc tội bà cô nhỏ này, hiện tại chết còn phải tao ngộ hành hạ thi thể, thực thảm.

Lúc này Dương Lỗi sớm đã quên rồi, hắn mới là đầu sỏ gây nên, nếu như không phải hắn khích tướng mà nói, Cổ Tịnh sẽ tìm đến Hắc Viêm Hổ Sư thú này phiền toái sao? Sẽ phát sinh loại chuyện này sao?

Nếu như Hổ Sư thú này có linh mà nói, đoán chừng sẽ đứng lên tìm Dương Lỗi phiền toái.

- Tốt rồi, tốt rồi, thằng này đã bị trừng phạt xứng đáng rồi, thi thể cũng bị ngươi chém không thành bộ dáng, ta xem được rồi đó.

Kỳ thật Dương Lỗi là thịt đau ah, Hắc Viêm Hổ Sư thú này toàn thân đều là bảo bối, lấy về có thể đổi chút thứ tốt, tối thiểu da lông có thể làm giáp da áo choàng, hơn nữa gân hổ, hổ cốt,… đều là thứ tốt thượng đẳng.

Tuy Dương Lỗi đã lấy được Vô Cực giới, bên trong thứ tốt không ít, nhưng ai cũng sẽ không ghét bỏ nhiều tiền, tiền tài những vật này, tự nhiên là càng nhiều càng tốt.

Chẳng qua hiện nay thi thể Hắc Viêm Hổ Sư thú này đã không thành bộ dáng, cầm cũng không có dùng, hơn nữa tình huống này, cho dù hữu dụng, cũng chẳng muốn đi làm.

- Tốt rồi, ngươi nói nơi này có tinh thạch, tinh thạch đâu? Ở nơi nào, nếu như không có mà nói, hừ hừ.

Cổ Tịnh hừ hừ nói.

Trước kia bêu xấu, để cho trong lòng nàng đối với Dương Lỗi có chút tiểu tính tình.

Dương Lỗi không khỏi cười cười, Cổ Tịnh này niên kỷ mặc dù so với mình lớn, hơn nữa cũng tu luyện đến Vũ Hoàng tứ giai, nhưng lại cùng tiểu nữ hài bình thường không có bao nhiêu khác biệt, có chút ưa thích đùa nghịch tiểu tính tình.

- Tinh thạch đang ở đó, không bao xa là có thể tìm được, lần này cam đoan thu hoạch lớn, mặc dù không có nhiều như trước kia, nhưng thực sự không ít, đoán chừng một người bốn ngàn trở lên là tuyệt đối sẽ không thiếu.

Dương Lỗi chỉ vào phía trước nói.
Chương 168 - Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức. (1)

Cổ Tịnh bán tín bán nghi, hướng phía phía đi đến.

Chỉ chốc lát liền truyền đến tiếng kinh hô:

- Thật đúng là có ah, thiệt nhiều, nơi này có một khỏa, hai khỏa, ba khỏa. . . Oa, mười lăm khỏa, 30 khỏa, rõ ràng có hơn sáu mươi khỏa, phát, còn có thiệt nhiều, Thanh Thủy muội muội, ngươi mau tới ah, bất quá Tiểu Lỗi đệ đệ, không cho ngươi tới, những cái này đều là của ta cùng Thanh Thủy muội muội, ngươi đi nơi khác tìm.

Dương Lỗi không khỏi lắc đầu, chỗ Cổ Tịnh tìm tuy nhiều, nhưng lại không phải tối đa, Dương Lỗi tự nhiên muốn đi địa phương tối đa nhặt.

Ở chỗ cách Cổ Tịnh hai nữ hơn 30m, liền có càng nhiều, khoảng chừng mấy ngàn viên, Dương Lỗi nhẹ nhàng cười cười, hướng phía bên kia đi đến.

Hai giờ sau, tại đây bị ba người quét sạch một lần, thẳng đến không còn có tinh thạch mới thôi.

- Oa, lần này thật đúng là để cho Tiểu Lỗi đệ đệ nói trúng rồi, ta lại tìm được sáu ngàn viên tinh thạch, ân, cộng lại hơn một vạn năm ngàn viên?

Trên mặt Cổ Tịnh cười như hoa:

- Tiểu Lỗi đệ đệ, ngươi lần này tìm được bao nhiêu? Thanh Thủy muội muội cũng tìm được hơn năm ngàn, gần sáu ngàn, nếu như ngươi lấy quá ít mà nói liền xấu hổ chết người ta rồi.

Dương Lỗi lại mỉm cười:

- Làm sao có thể so với các ngươi thiếu đây này? Nếu không chúng ta đánh cuộc như thế nào? Nếu như ta tìm được so với các ngươi nhiều mà nói, vậy ngươi kêu ta Dương đại ca như thế nào? Nếu như ta so với các ngươi kém, như vậy ta gọi ngươi Tịnh tỷ.

- Mới không cần đây này.

Cổ Tịnh sửng sốt xuống, sau đó lắc đầu, chứng kiến bộ dạng Dương Lỗi tự tin như vậy, trong nội tâm Cổ Tịnh là không nắm chắc, phải biết, những tinh thạch này ở nơi nào có, đều là Dương Lỗi tìm ra đấy, tuy không biết Dương Lỗi có bí mật gì, làm sao biết được rõ ràng như vậy, nhưng nếu cùng hắn đánh cuộc mà nói, mình tám chín phần mười sẽ thua trận, Cổ Tịnh là một lòng muốn để cho Dương Lỗi gọi nàng tỷ tỷ, làm sao có thể đáp ứng đây này.

- Đến cùng đã tìm được bao nhiêu tinh thạch, lấy ra xem đi, đừng chậm như vậy.

Thấy nàng không đáp ứng, Dương Lỗi cười cười, đem chính mình lấy được tinh thạch cho hai nữ nhìn xuống, 13200 viên tinh thạch, tăng thêm trước kia đoạt được ba vạn hai nghìn sáu trăm mười lăm viên, tổng cộng là 45815 viên tinh thạch, số lượng này tuyệt đối là kinh người, vị trí Dương Lỗi tuyệt đối là không người nào có thể rung chuyển.

- Biến thái, như thế nào sẽ nhiều như vậy.

Cổ Tịnh không khỏi lầm bầm một câu.

- Dương đại ca thật lợi hại, rõ ràng có hơn bốn vạn a.

Dương Thanh Thủy giật mình nói.

- Lần này đợt thứ hai tuyển bạt đệ nhất danh nhất định là không phải Dương đại ca không còn ai.

- Đó là tự nhiên, Dương đại ca ngươi là người như thế nào.

Dương Lỗi xếp đặt cái bộ dáng anh tuấn nói.

- Rắm thí, Thanh Thủy, ngươi như thế nào gọi hắn Dương đại ca, tuổi của hắn còn không có lớn như ngươi a, về sau gọi hắn đệ đệ, đừng gọi Dương đại ca.

Cổ Tịnh nói.

- Dương đại ca đã cứu mệnh ta, còn có Dương đại ca tu vi so với ta cao, một mực trợ giúp ta, gọi Dương đại ca là nên phải, trong lòng ta, Dương đại ca một mực là Dương đại ca.

Dương Thanh Thủy hơi có chút e lệ, nhưng lại rất kiên định nói.

Cổ Tịnh nghe vậy bất đắc dĩ, im lặng.

Dương Lỗi nói:

- Tốt rồi, chúng ta đi, đi tìm kiếm bảo địa kế tiếp.

Ba người lại đi hơn một giờ, sắc trời đã ám xuống dưới, ngày đầu tiên đã xong, tìm địa phương so sánh yên lặng, xây dựng hai cái lều vải, Dương Lỗi đang muốn đi săn, lại cảm giác Tiểu Lang ở tay trái có chút ý động, trong đầu cũng truyền đến thanh âm của Tiểu Lang, thì ra là thức tỉnh Tiểu Lang, trước kia Dương Lỗi cho Tiểu Lang ăn một quả ma hạch, liền ở vào bên trong tiến hóa, những ngày này, đều không có tin tức, xem ra lúc này Tiểu Lang xem như tiến hóa thành công rồi.

Bất quá để cho Dương Lỗi sai biệt chính là, mình muốn đem Tiểu Lang phóng xuất, lại không có thể làm được.

Nghĩ nghĩ, đoán chừng là không gian hạn chế, nếu có người có ma sủng cường đại mà nói, như vậy cũng không phải là thực lực chân chính của bản thân rồi, cho nên không gian định ra một cái hạn chế như vậy.

Vốn Dương Lỗi còn muốn đem Tiểu Lang phóng xuất, cho nó đi săn đấy, nhưng hiện tại xem ra không được rồi, chỉ có tự mình động thủ, đây cũng là sự tình không có cách nào.

Nghĩ nghĩ, lấy ra mấy khối Ngọc Thạch ở bốn phía bày ra một cái Huyễn trận, ra hiệu hai nữ ở bên trong, đừng đi loạn.

Cổ Tịnh là người biết chuyện, nhìn xem Dương Lỗi bày trận, cũng là thập phần giật mình, không nghĩ tới Dương Lỗi rõ ràng còn biết bày trận, cái này tuy là Huyễn trận đơn giản, nhưng nhìn ra được, trình độ Dương Lỗi bày trận đã không phải là Trận Pháp Sư bình thường có thể so sánh được rồi, độ thuần thục này cũng không cần nói, hơn nữa cái tiêu chuẩn bày trận này, tuyệt đối là nhất lưu đấy.

Tuy là đêm tối, nhưng ở Chân Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi xem xét xuống, căn bản là giống như ban ngày, không có chút nào khác nhau, thấy nhất thanh nhị sở, chưa được vài phút, Dương Lỗi liền đánh tới mấy con thỏ to mọng, đầy đủ ăn hết.

Nhưng còn đi chưa được mấy bước liền lắp bắp kinh hãi, Biên Bức, là Biên Bức, một đoàn Biên Bức, hơn nữa từng con cái đầu thật lớn, hung mãnh cực kỳ.

Một cái Giám Định Thuật xuống dưới.

Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, tứ cấp phi hành ma thú, động vật quần cư, người bị cắn sẽ trúng độc, không ngừng chảy máu, miệng vết thương rất khó khép lại, cực kỳ khó chơi.

Một đám Biên Bức này, số lượng thật lớn, chừng mấy ngàn con.

Nếu như một đàn vọt lên thì phiền toái, tại Chân Thực Ưng Nhãn quan sát xuống, xa xa một đầu trâu đực cực lớn, đây chính là thất cấp ma thú, bị chúng thoáng cái liền ăn thành bạch cốt, khủng bố như vậy.

Nhìn xem tình hình này, Dương Lỗi không khỏi hút miệng khí lạnh, quá biến thái rồi, trâu đực kia với tư cách thất cấp ma thú, da thịt thật dầy, coi như là bảo kiếm bình thường cũng chưa hẳn có thể tổn thương nó mảy may, mà bọn Biên Bức này, rõ ràng thoáng cái liền phá vỡ phòng ngự của nó, lập tức đem nó hấp thành bạch cốt.

Trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường mấy gia hỏa này lợi hại, cho nên lập tức triển khai hai cánh hướng phía địa phương mình bố trí xuống trận pháp bay đi, toàn lực ứng phó.

Nhưng Dương Lỗi vẫn là cảm giác, mình đã thành mục tiêu của bọn nó, đã truy chạy tới rồi, tuy tốc độ không có nhanh bằng mình, nhưng nơi cắm trại cách đây không xa, mình vừa đến chỗ cắm trại, chúng khẳng định cũng sẽ rất nhanh chạy đến, điểm này là sự tình không thể nghi ngờ, may mắn mình trước bố trí một cái trận pháp, bằng không thì thật đúng là sẽ rất phiền toái, chờ mình tiến vào bên trong trận pháp, tự nhiên có thể đối phó chúng.

Một phút đồng hồ sau, Dương Lỗi tiến vào đến bên trong trận pháp.

Sau đó nhẹ nhàng thở ra.

- Làm sao vậy, ngươi như thế nào đầu đầy mồ hôi, chẳng lẽ là gặp ma thú cường đại gì rồi hả?

Cổ Tịnh thấy Dương Lỗi một bộ chật vật, liền hỏi.

- Cũng không phải ma thú cường đại, chỉ là tứ cấp, nhưng mà số lượng rất nhiều, rất phiền toái.
Chương 169 - Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức. (2)

Cổ Tịnh nghe vậy không khỏi nhếch miệng:

- Mới tứ cấp ma thú, ngươi như thế nào chật vật như vậy, tứ cấp ma thú căn bản không làm gì được ngươi đi?

- Tứ cấp ma thú bình thường tự nhiên không nói chơi, nhưng đây không phải là tứ cấp ma thú bình thường, ngươi xem, đến rồi.

Dương Lỗi hướng bầu trời chỉ tay.

Ở trong mắt hai nữ, đều là từng con mắt phát ra lục quang, rậm rạp chằng chịt, khủng bố không thôi.

- Cái này. . . Đây là ma thú gì?

Dương Thanh Thủy thanh âm có chút run rẩy nói.

- Ta cũng không biết.

Cổ Tịnh cũng có chút ít trợn tròn mắt, những ma thú này, từng con đều là phi trên trời, rậm rạp chằng chịt, để cho hai nữ như thế nào không cảm thấy sợ hãi.

Dương Lỗi, Tiểu Lỗi đệ đệ, đó là ma thú gì, ngươi. . . Ngươi nhanh nghĩ biện pháp ah, chúng ta phải làm sao bây giờ?

- Đây là Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức.

Dương Lỗi nói.

- Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, ngươi xác định là Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức?

Cổ Tịnh đột nhiên mở to hai mắt, bắt lấy cánh tay Dương Lỗi hỏi.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy, ta xác định, xác định 100%.

- Đã xong, lần này thực đã xong, Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này là biến thái nhất rồi, coi như là Võ Thánh cũng không có khả năng làm gì chúng, hộ thể cương khí của chúng ta đối với chúng căn bản không có hiệu quả, tại đây, tại sao có thể có đồ vật biến thái như vậy, lại để cho chúng ta gặp đây này.

Cổ Tịnh nhẹ buông tay, trong miệng thì thào nói.

- Tịnh nha đầu, sự tình còn không có như ngươi tưởng tượng bết bát như vậy, ta có biện pháp đối phó bọn súc sinh này đấy.

Dương Lỗi vỗ vỗ bờ vai của nàng nói ra.

- Có biện pháp, có biện pháp nào, trừ khi tu vị của ngươi đạt tới Vũ Thần cảnh giới, bằng không thì căn bản không khả năng đối phó được nhiều Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức như vậy.

Cổ Tịnh lắc đầu, tuyệt không tin tưởng Dương Lỗi nói.

- Cho dù ngươi xuất ra Chân Linh phù của gia gia ta đưa cho ngươi cũng không đối phó được chúng.

- Lần này ta phải đi về tố cáo, để cho gia gia thu thập Thiên Nhất trưởng lão, quá ghê tởm, rõ ràng thả Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức để đối phó chúng ta, hừ hừ, chết chắc rồi, hắn chết chắc rồi, tức chết ta rồi.

Đáng thương lúc này Thiên Nhất trưởng lão còn không biết, hắn đã bị Cổ Tịnh ghi hận lên.

- Tịnh tỷ, Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này thật sự lợi hại như vậy sao?

Dương Thanh Thủy nghe Cổ Tịnh nói như vậy, cũng là sắc mặt trắng bệch.

- Đương nhiên lợi hại, không có Vũ Thần ra tay, chúng ta chỉ còn đường chết.

Cổ Tịnh nói.

- Câm miệng.

Dương Lỗi nghe vậy chợt quát một tiếng, hai nữ nghe vậy kinh ngạc nhìn xem Dương Lỗi.

Chứng kiến hai nữ đều đang nhìn mình, Dương Lỗi không khỏi nhẹ nhàng thở ra, mắt thấy đàn dơi đã gần tới rồi, Dương Lỗi biết rõ, đây là thời khắc mấu chốt, trận pháp này tuy có thể ngăn cản, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt qua năm phút.

- Các ngươi đều che lỗ tai của mình.

- Che lỗ tai làm cái gì, có thể đối phó Biên Bức này sao?

- Sao nói nhảm nhiều như vậy, bảo ngươi che thì che, dùng chân khí ngăn chặn, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.

Hiện tại biện pháp duy nhất là sử dụng Sư Hống Công đối phó bọn Biên Bức này rồi, trước kia sở dĩ Dương Lỗi không sử dụng, đó là bởi vì mình cách nơi này không xa, mình toàn lực làm, tất nhiên sẽ lan đến gần hai nữ, cân nhắc đến hai nữ an toàn, cho nên Dương Lỗi không có ở chỗ đó liền dùng Sư Hống Công, mà muốn trở về, bảo các nàng trước dùng chân khí ngăn chặn lỗ tai của mình, như vậy phòng ngừa các nàng bị mình ngộ thương.

Hai nữ thấy Dương Lỗi như thế, cũng chỉ có thể che lỗ tai, hơn nữa đây là cơ hội duy nhất, không tin hắn, cũng không có biện pháp khác.

Lúc này Dương Lỗi hít sâu một hơi, khí tụ đan điền.

Sư Tử Hống.

Rống…

Rống…

Hôm nay tu vi Dương Lỗi đã đạt đến Vũ Hoàng tứ giai, Vũ Hoàng trung kỳ cảnh giới, nhớ ngày đó còn bất quá là Vũ Vương thi triển ra Sư Tử Hống liền uy lực vô cùng, mà hôm nay tiến vào Vũ Hoàng cảnh giới, tu vi tăng lên mấy lần, uy lực Sư Tử Hống tự nhiên cũng tăng lên mấy lần.

Một tiếng hô này rống ra, sóng âm rõ ràng có thể thấy được, ở trước người Dương Lỗi tạo thành một đầu lâu Sư Tử cực lớn hống gọi, mà Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức kia lập tức nhao nhao rơi xuống, như là trời mưa.

Bốn phía cây cối nhao nhao bị chấn nát.

Ngay cả hai nữ sử dụng chân khí che chở lỗ tai, cũng đều lộ ra vẻ thống khổ, có thể thấy được một tiếng rống to này uy lực sao mà khủng bố.

Mà một cái Sư Tử Hống này tiêu hao cũng là cực lớn, ngắn ngủn mười giây đồng hồ mà thôi, nhưng lại tiêu hao hai phần ba giá trị chân khí của Dương Lỗi.

- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết tứ cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, điểm kinh nghiệm EXP +1000, khí công giá trị +10, điểm tích lũy giá trị +10.

- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết tứ cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, điểm kinh nghiệm EXP +1000, khí công giá trị +10, điểm tích lũy giá trị +10.

...

- Đinh, chúc mừng người chơi giết chết tứ cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, điểm kinh nghiệm EXP +1000, khí công giá trị +10, điểm tích lũy giá trị +10.

Đi theo là nghe đến một loạt tiếng nhắc nhở của hệ thống.

Dương Lỗi lấy ra một quả Hồi Nguyên Đan, phục dụng xuống, mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, phát hiện phía trước đã không có những Biên Bức kia rồi, như thế cũng nhẹ nhàng thở ra.

Những Biên Bức này đẳng cấp quá thấp, cho ra điểm kinh nghiệm EXP thật sự là quá ít, nhìn xuống điểm tích lũy đạt được cũng gần hơn năm vạn, nói cách khác, tại đây bị mình tiêu diệt có hơn năm ngàn con Biên Bức.

Hôm nay điểm tích lũy của Dương Lỗi đạt đến hơn ba trăm mười bảy vạn, dựa theo suy đoán, chờ điểm tích lũy giá trị của mình đạt đến 1000 vạn, có lẽ hệ thống sẽ lần nữa thăng cấp, cho nên trước đây, Dương Lỗi cũng không có ý định tiêu hao điểm tích lũy giá trị, trừ khi là đặc biệt cần mới có thể hối đoái.

- Ồ, còn có một con Biên Bức, không đúng, đó là Biên Bức Vương, Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức Vương.

Giám Định Thuật.

Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức Vương, đẳng cấp lục cấp.

Lúc này Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức Vương kia cũng đã là nỏ mạnh hết đà rồi, không chết đã để Dương Lỗi kinh ngạc không thôi, bất quá không chết cũng phải chết, ai biết thằng này còn có thể triệu hoán đồng bạn hay không.

Tiểu Lý Phi Đao lần nữa xuất động.

Cái phi đao kia hóa thành một đạo bạch quang, lập tức bắn trúng Biên Bức Vương lung lay sắp đổ.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết lục cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức Vương, điểm kinh nghiệm EXP +600000, khí công giá trị +6000, điểm tích lũy giá trị +6000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một quả lục cấp ma hạch.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Độc Vẫn Chi Giới.

Keo kiệt, thực keo kiệt, Dương Lỗi không khỏi trong lòng thầm nhủ, trước kia mình đánh chết mấy ngàn con ma thú ngang nhau, đều tìm được ban thưởng đặc thù, mà lần này hệ thống rõ ràng không có cho ra ban thưởng, để cho Dương Lỗi có chút phiền muộn.
Chương 170 - Đánh chết, đánh chết.

Ngay thời điểm Dương Lỗi nói thầm không thôi, tiếng nhắc nhở của hệ thống lần nữa vang lên.

- Đinh, bởi vì người chơi đánh chết 5000 con Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, đạt được nhiệm vụ tạp khiêu chiến Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức.

Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức khiêu chiến nhiệm vụ tạp, cái này lại là nhiệm vụ tạp khiêu chiến, Dương Lỗi mừng rỡ không thôi, có chút kích động.

Xem xét thuộc tính.

Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức khiêu chiến nhiệm vụ tạp: độ khó cấp độ A, yêu cầu khiêu chiến, ở trong 10 phút giết chết một vạn con Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức. Khiêu chiến nhiệm vụ ban thưởng một khối thăng cấp tạp, một trăm vạn điểm tích lũy. Nhiệm vụ thất bại, đẳng cấp hạ thấp hai cấp, khấu trừ 150 vạn điểm tích lũy giá trị.

Một vạn con, hơn nữa còn là lục cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức, nhưng mà Dương Lỗi khó hiểu, những Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này không phải đều là tứ cấp sao? Lại nhìn nhìn, nguyên lai ma thú tới nơi này đều bị suy yếu thuộc tính đẳng cấp, ma thú bất đồng đều có trình độ suy yếu bất đồng. Trước kia Hắc Viêm Hổ Sư thú vốn là bát cấp ma thú, lại bị cắt giảm thành thất cấp, mà Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này lại bởi vì quá nhiều, quá khó đối phó, cho nên cắt giảm đến tứ cấp.

Nhưng một vạn con lục cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức cũng để cho đầu người đau đớn, Sư Hống Công của mình cũng gần kề có thể chấn choáng lục cấp Biên Bức mà thôi, ngược lại là thập phần phiền toái, một vạn con, mình giết tới bao giờ, lại khả năng có thất cấp, thậm chí là bát cấp Biên Bức Vương, cho nên hiện tại khiêu chiến tuyệt đối là không lý trí. Chỉ có chờ thực lực của mình tăng lên lại đi tiến hành nhiệm vụ khiêu chiến này.

Bất quá để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, cái khiêu chiến nhiệm vụ ban thưởng này, một trăm vạn điểm tích lũy, tuyệt đối là để cho người hưng phấn, đương nhiên để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là thăng cấp tạp kia.

Thăng cấp tạp: để cho mục tiêu lựa chọn đẳng cấp đề thăng một cấp, tuyển mục tiêu chỉ có thể là bản thân người chơi, hoặc là bản thân mang theo vật phẩm, hoặc là kỹ năng bản thân người chơi.

Cái này nghịch thiên, đây tuyệt đối là Thần khí biến thái đột phá cửa khẩu khó có thể đột phá ah, nếu như chờ tu vi mình đạt đến Vũ Thần Đại viên mãn lại sử dụng mà nói, mới nghĩ tới đây, xem xét, lại phát hiện thăng cấp tạp này đẳng cấp tăng lên chỉ có thể ở dưới Vũ Thần cảnh giới, vũ khí chỉ có thể ở dưới Thiên cấp, thì ra là có thể để cho mình đột phá Võ Thánh Đại viên mãn tiến vào Vũ Thần, lại không thể tiến vào Vũ Thần cảnh giới lại sử dụng, mà các loại vũ khí cũng như thế.

Nhưng cho dù là như vậy, cũng nghịch thiên, cho nên cái nhiệm vụ này phải hoàn thành, tuyệt đối là cần đạt được.

Đương nhiên thất bại trừng phạt, đẳng cấp hạ thấp hai cấp cũng để cho Dương Lỗi có chút thịt đau, một khi thất bại đẳng cấp hạ thấp hai cấp, cũng là không dễ dàng tăng đi lên đấy.

Bất quá nhiệm vụ ban thưởng quá mê người rồi, nếu như mình đạt tới Võ Thánh Đại viên mãn cảnh giới, như vậy lúc đột phá cửa khẩu Vũ Thần cần có điểm kinh nghiệm EXP tuyệt đối so với hiện tại mất hai cấp điểm kinh nghiệm EXP muốn hơn rất nhiều.

Xem xong thuộc tính thăng cấp tạp này, Dương Lỗi đem lực chú ý chuyển dời đến một cái ban thưởng khác khi giết chết Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức Vương, Độc Vẫn Chi Giới.

Độc Vẫn Chi Giới này là một kiện trang bị Địa giai nhất phẩm, trong đó kỹ năng chủ động là khôi phục khí huyết, còn có ba lượt cơ hội phóng xuất ra 2000 con tứ cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức đối phó địch nhân.

Đó là một lợi khí, cái này đối phó Vũ Đế tuyệt đối là không có vấn đề gì, đương nhiên nếu đối phương có kỹ năng quần công mà nói, như vậy cũng có khả năng có thể bài trừ một chiêu này, bất quá mới tứ cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức đối phó Võ Thánh là giết không chết đối phương, nhưng đó là thời điểm chỉ dùng Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này, có mình phụ trợ mà nói, liền có cơ hội rồi.

Lần này thu hoạch rất không tồi.

...

- Ngươi. . . Ngươi thật sự đem những Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này giải quyết?

Cổ Tịnh phục hồi tinh thần lại không thể tin được vuốt vuốt ánh mắt của mình, những con mắt trong đêm tối phát ra Lục Quang kia sớm đã biến mất không thấy.

Dương Lỗi gật đầu nói:

- Tự nhiên là thật, ta nói có thể thu thập đám súc sinh này, bất quá ta có lẽ đã nói cho ngươi là, những Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức này bất quá là tứ cấp ma thú mà thôi, cùng Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức chính thức so sánh yếu nhược rất nhiều, nếu như là Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức chính thức mà nói, hẳn là lục cấp, nếu như là Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức chân chính, chúng ta thật sự không dễ dàng đối phó rồi.

- Thì ra đây chỉ là tứ cấp Độc Vẫn Hấp Huyết Biên Bức ah, bất quá coi như là tứ cấp cũng là rất khủng bố, nếu như không phải ngươi, hai chúng ta chỉ sợ thực muốn trở thành bạch cốt rồi.

Cổ Tịnh nghĩ đến còn có chút nghĩ mà sợ.

- Đúng vậy a, Dương đại ca thật là lợi hại.

Dương Thanh Thủy sùng bái nhìn xem Dương Lỗi.

- Chút lòng thành mà thôi.

Dương Lỗi cười cười, có chút tự đắc.

- Chúng ta đổi cái địa phương a, ta cảm thấy tại đây có chút là lạ, vạn nhất lại đến nhiều Biên Bức như vậy mà nói. . .

Nói đến đây, Cổ Tịnh sợ run cả người.

Dương Thanh Thủy cũng có chút bận tâm, phụ họa nói:

- Dương đại ca, chúng ta đổi cái địa phương a?

Gặp hai nữ như vậy, Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Được rồi, như vậy chúng ta liền đổi địa phương cắm trại.

Thu hồi lều vải, đi ước chừng hơn một giờ sau, ở bên một dòng suối nhỏ ngừng lại:

- Các ngươi xem tại đây như thế nào?

Tá trợ lấy ngọn đèn chiếu sáng, có thể nhìn ra chỗ này là rất không tệ, mà Dương Lỗi sử dụng Chân Thực Ưng Nhãn tra nhìn xuống, tại đây cũng không có nguy hiểm gì, cho nên quyết định ở chỗ này cắm trại.

Hai nữ nghe vậy nhẹ gật đầu, giằng co chừng mười phút đồng hồ sau, lần nữa đáp tốt lều trại, sau đó Dương Lỗi liền bắt đầu làm bữa tối… nướng thịt thỏ.

Cái này Dương Lỗi đã rất quen thuộc, hơn nữa lại có trù nghệ hệ thống phụ trợ, cho nên trình độ so với trước kia còn muốn cao, hai nữ ăn được vui mừng, bụng nhỏ cũng tăng lên, nhưng vẫn chưa thỏa mãn.

Liên tiếp ba ngày, ba người thu thập đến tinh thạch đã nhiều đến hơn hai mươi vạn, Dương Lỗi một người gần có mười một vạn, hai nữ cộng lại cũng có hơn mười vạn.

Mà ở dọc theo con đường này ngược lại cũng gặp phải mấy lần muốn đánh đoạt, nhưng đều bị Dương Lỗi không lưu tình chút nào đá bọn hắn ra khỏi cục.

Đây là ngày thứ năm rồi, cách kết thúc còn có năm ngày, mà Dương Lỗi một mực chiếm cứ đứng đầu bảng.

- Bên kia thật nhiều người ah.

Dương Thanh Thủy nhìn cách đó không xa, có một đội người đang nghỉ ngơi.

- Chúng ta qua đi xem a.

Cổ Tịnh là người ưa thích náo nhiệt, không chịu ngồi yên, vốn Dương Lỗi là không muốn nhiều chuyện, nhưng còn chưa kịp nói, Cổ Tịnh đã hướng phía bên kia đi đến rồi, Dương Lỗi bất đắc dĩ đi theo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom