Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bút kí yêu em-11
[Phần 2] Bút Kí Yêu Em - Chương 10_Anh khác xưa nhiều quá!
Sau khi Hàn Tĩnh Nhi về đến nhà , cô liền tức tốc thay y phục rồi lái xe đến Tư Lạc
-Két
Tiếng xe thắng lại nhanh chóng , cô đi lại quầy tiếp tân :"Chủ tịch Mộ có ở đây không?"
Cô gái tiếp tân nhìn tổng thể Hàn Tĩnh Nhi , sau đó biểu lộ không thích lắm:"Cô là ai ?"
Hàn Tĩnh Nhi không hấp tấp :"Là bạn của anh ấy"
Cô gái tiếp tân khinh bỉ:"À , ra là tình nhân của chủ tịch sao? Hiện chủ tịch đang bận không muốn tiếp khách"
Hàn Tĩnh Nhi có chút không vui trước lời nói này của cô ta :"Có vẻ như cô cũng muốn làm tình nhân của anh ấy nhỉ?"
Cô ta cười kiêu ngạo:"Đúng nha , đợi đi rồi chủ tịch cũng sẽ là của tôi thôi"
Đúng lúc này Mộ Kính Hiên xuất hiện , âu phục đen làm toát lên vẻ đẹp nam tính của anh Hai tay đút vào túi quần , đôi mắt băng lãnh nhìn về phía trước , miệng khẽ nói:"Trợ lí Triệu tôi không muốn ngày mai nhìn thấy cô tiếp tân này"
Triệu Nặc Ân nhanh chóng nói:"Chủ tịch yên tâm "
Do cự li khá xa nên cô và cô ta chẳng thể nghe được đoạn đối thoại vừa rồi , Hàn Tĩnh Nhi nghe tiếng bước chân , quay người lại , ánh mắt cô tràn đầy vẻ nhớ nhung , nhưng đôi chân không dám bước đến , sợ rằng người kia sẽ gạt bỏ mình ra
Mộ Kính Hiên nhìn cô, không chút dao động , đi phớt lờ ngang cô , Hàn Tĩnh Nhi lúc này mới bừng cảm xúc ,nắm chặt tay anh :"Anh Hiên , anh không muốn gặp Tĩnh nhi nữa sao?"
Mộ Kính Hiên gạt bỏ tay cô ra , nhìn cô :"Em nói đúng , tôi chẳng muốn nhìn thấy em "
Hàn Tĩnh Nhi như đứng không vững , tay chan run rẩy , cô kiềm nước mắt:"Anh ghét em đến vậy ?"
Mộ Kính Hiên:"Không ghét , mà là rất hận , em bỏ đi sang nước ngoài mặc kệ tôi ở đây sống thế nào , em xem tình cảm của tôi là gì? Bao năm qua không một cuộc điện thoại , không một thư từ , em nghĩ tôi còn muốn gặp em nữa sao?"
Đến cuối cùng , cô cũng phải khóc , dù biết trái tim như có hàng ngàn mũi dao đâm vào , cô vẫn phải nói:"Điện thoại , thư từ ? Anh có biết không, em chờ mong một cuộc điện thoại của anh đến mỏi mòn , ngày nào em cũng khóc , khóc vì nhớ anh , nhớ đến nỗi muốn ngưng đi mà vẫn không làm được, trước khi em đi anh cũng không xuất hiện , anh có biết lúc đó em buồn đau như thế nào không hả?"
Hàn Tĩnh Nhi dùng tay đánh nhẹ vào lòng ngực anh , ngã vào tấm ngực rộng ấy mà khóc nức nỡ
Mộ Kính Hiên cười lạnh:"Khóc đủ chưa? Đủ rồi thì mau đi khỏi đây, đừng làm tôi chán ghét nữa"
Hàn Tĩnh Nhi không tin vào tai mình , anh đang đuổi mình đi sao? Anh thay đổi nhiều quá! Đến nỗi cô không còn biết anh có phải là chàng trai năm xưa hứa sẽ cưới cô, bảo vệ cô nữa không?
Hàn Tĩnh Nhi gạt đi nước mắt , quay người, không tia xúc cảm nói:"Nếu đã như vậy , được thôi, em sẽ không đến làm phiền anh nữa "
Dứt lời cô bước đi thật nhanh , tránh để anh nhìn thấy bản thân cô thảm hại đến nhường nào? Liệu anh có hiểu khi cô nói ra những lời đó cũng là lúc cô đã tổn thương nặng nề
Mộ Kính Hiên nhìn theo, anh cũng đau lòng lắm! Nhưng có lẽ anh không còn tin vào tình yêu nữa
Ngày đó , chính mắt anh đã nhìn thấy dòng tin nhắn cô nhắn tới , nỗi dung tin nhắn là 'Kính Hiên , xin lỗi , em ở đây đã có người yêu mới ,anh đừng nhớ đến em nữa"
Anh cứ tưởng mình như muốn chết đi , đau khổ ,tuyệt vọng , vì một người con gái đã phản bội , anh phải khiến cô đau hơn anh Anh suốt đời khiến cô phải tuyệt vọng Chuyện tin nhắn đó , anh chưa từng nói với ai kể cả cô , em gái ,ba mẹ mình
-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Sau khi Hàn Tĩnh Nhi về đến nhà , cô liền tức tốc thay y phục rồi lái xe đến Tư Lạc
-Két
Tiếng xe thắng lại nhanh chóng , cô đi lại quầy tiếp tân :"Chủ tịch Mộ có ở đây không?"
Cô gái tiếp tân nhìn tổng thể Hàn Tĩnh Nhi , sau đó biểu lộ không thích lắm:"Cô là ai ?"
Hàn Tĩnh Nhi không hấp tấp :"Là bạn của anh ấy"
Cô gái tiếp tân khinh bỉ:"À , ra là tình nhân của chủ tịch sao? Hiện chủ tịch đang bận không muốn tiếp khách"
Hàn Tĩnh Nhi có chút không vui trước lời nói này của cô ta :"Có vẻ như cô cũng muốn làm tình nhân của anh ấy nhỉ?"
Cô ta cười kiêu ngạo:"Đúng nha , đợi đi rồi chủ tịch cũng sẽ là của tôi thôi"
Đúng lúc này Mộ Kính Hiên xuất hiện , âu phục đen làm toát lên vẻ đẹp nam tính của anh Hai tay đút vào túi quần , đôi mắt băng lãnh nhìn về phía trước , miệng khẽ nói:"Trợ lí Triệu tôi không muốn ngày mai nhìn thấy cô tiếp tân này"
Triệu Nặc Ân nhanh chóng nói:"Chủ tịch yên tâm "
Do cự li khá xa nên cô và cô ta chẳng thể nghe được đoạn đối thoại vừa rồi , Hàn Tĩnh Nhi nghe tiếng bước chân , quay người lại , ánh mắt cô tràn đầy vẻ nhớ nhung , nhưng đôi chân không dám bước đến , sợ rằng người kia sẽ gạt bỏ mình ra
Mộ Kính Hiên nhìn cô, không chút dao động , đi phớt lờ ngang cô , Hàn Tĩnh Nhi lúc này mới bừng cảm xúc ,nắm chặt tay anh :"Anh Hiên , anh không muốn gặp Tĩnh nhi nữa sao?"
Mộ Kính Hiên gạt bỏ tay cô ra , nhìn cô :"Em nói đúng , tôi chẳng muốn nhìn thấy em "
Hàn Tĩnh Nhi như đứng không vững , tay chan run rẩy , cô kiềm nước mắt:"Anh ghét em đến vậy ?"
Mộ Kính Hiên:"Không ghét , mà là rất hận , em bỏ đi sang nước ngoài mặc kệ tôi ở đây sống thế nào , em xem tình cảm của tôi là gì? Bao năm qua không một cuộc điện thoại , không một thư từ , em nghĩ tôi còn muốn gặp em nữa sao?"
Đến cuối cùng , cô cũng phải khóc , dù biết trái tim như có hàng ngàn mũi dao đâm vào , cô vẫn phải nói:"Điện thoại , thư từ ? Anh có biết không, em chờ mong một cuộc điện thoại của anh đến mỏi mòn , ngày nào em cũng khóc , khóc vì nhớ anh , nhớ đến nỗi muốn ngưng đi mà vẫn không làm được, trước khi em đi anh cũng không xuất hiện , anh có biết lúc đó em buồn đau như thế nào không hả?"
Hàn Tĩnh Nhi dùng tay đánh nhẹ vào lòng ngực anh , ngã vào tấm ngực rộng ấy mà khóc nức nỡ
Mộ Kính Hiên cười lạnh:"Khóc đủ chưa? Đủ rồi thì mau đi khỏi đây, đừng làm tôi chán ghét nữa"
Hàn Tĩnh Nhi không tin vào tai mình , anh đang đuổi mình đi sao? Anh thay đổi nhiều quá! Đến nỗi cô không còn biết anh có phải là chàng trai năm xưa hứa sẽ cưới cô, bảo vệ cô nữa không?
Hàn Tĩnh Nhi gạt đi nước mắt , quay người, không tia xúc cảm nói:"Nếu đã như vậy , được thôi, em sẽ không đến làm phiền anh nữa "
Dứt lời cô bước đi thật nhanh , tránh để anh nhìn thấy bản thân cô thảm hại đến nhường nào? Liệu anh có hiểu khi cô nói ra những lời đó cũng là lúc cô đã tổn thương nặng nề
Mộ Kính Hiên nhìn theo, anh cũng đau lòng lắm! Nhưng có lẽ anh không còn tin vào tình yêu nữa
Ngày đó , chính mắt anh đã nhìn thấy dòng tin nhắn cô nhắn tới , nỗi dung tin nhắn là 'Kính Hiên , xin lỗi , em ở đây đã có người yêu mới ,anh đừng nhớ đến em nữa"
Anh cứ tưởng mình như muốn chết đi , đau khổ ,tuyệt vọng , vì một người con gái đã phản bội , anh phải khiến cô đau hơn anh Anh suốt đời khiến cô phải tuyệt vọng Chuyện tin nhắn đó , anh chưa từng nói với ai kể cả cô , em gái ,ba mẹ mình
-------
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook