Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36: Giận Quá Mất Khôn
Buổi học bắt đầu, cả lớp tập trung nghe giáo viên giảng các bài học kinh doanh cao. Mọi người đều tập trung vào bài giảng của giáo viên, riêng bàn cuối lớp thì lại khác.
Mộc Dao không thể tập trung được khi ngồi cùng với một người giả tạo, còn Moli thì trầm tư suy tính gì đó.
"Rầm" âm thanh gì đó phát ra từ phía cuối lớp.
Mọi người tập trung sự chú ý vào vị trí cuối lớp cũng là bàn của Mộc Dao. Thì ra âm thanh đó là tiếng ngã của cô nàng Mohan, chiếc ghế ngã xuống làm cô ta cũng ngã theo. Mộc Dao không hiểu tại sao cô ta lại ngã nên quay sang hỏi:
"Cô sao vậy?"
Từ trong khóe mắt của Mali có những giọt lệ rơi ra, cô ta tỏ vẻ yếu đuối.
"Sao cậu lại đẩy mình? Hic, mình chỉ vô tình làm ngã cặp của cậu thôi mà."
Thanh Tư - học sinh nữ bàn trên đến đỡ Mali đứng lên, sau đó hỏi:
"Cậu có sao không?"
"Hic, mình không sao. Các cậu đừng trách cậu ấy nhé." Câu nói của y mang ý tốt thì ít ý xấu thì nhiều.
"Cậu hiền quá rồi đấy."
"Đúng đó. Mới gặp nhau lần đầu đừng có ức hiếp nhau thế chứ."
Hai người ngồi bàn bên đua nhau nói.
"Tôi đã làm gì?" Mộc Dao nhìn hai người ngồi bàn bên với vẻ khó hiểu.
Hai người ngồi bàn bên đua nhau nói.
"Này, sao không chịu nói lý lẽ gì hết vậy? Có ai nhìn thấy tôi đẩy ghế của cô ta không?" Mộc Dao tức giận đáp.
"Tôi đã làm gì?" Mộc Dao nhìn hai người ngồi bàn bên với vẻ khó hiểu.
Cô giáo từ bục giảng tiến đến chỗ đang xảy ra tranh cãi.
"Đúng. Chẳng lẽ Mali tự ngã để vu oan cho cô à!?" Phỉ Ninh - học sinh nam bàn bên cạnh nói.
"Các em im lặng." Cô giáo trầm giọng, quay sang nhìn Suu Mohan nói: "Em kể lại mọi chuyện cho cô."
"Có chuyện gì?"
"Dạ… Vừa rồi em lỡ làm ngã cặp của Mộc Dao nên…" Cô ta tự suy diễn ra câu chuyện rồi kể lại.
Cô giáo từ bục giảng tiến đến chỗ đang xảy ra tranh cãi.
"Có chuyện gì?"
"Không có chuyện gì cả thưa cô." Nước mắt cá sấu của Mali lại tiếp tục tuôn ra.
"Cậu đừng bao che cho cậu ta như vậy. Đều là người mới cả mà cậu ta lại dám ức hiếp cậu. Cậu chịu được sao?" Thanh Tư trừng mắt với Mộc Dao.
"Này, sao không chịu nói lý lẽ gì hết vậy? Có ai nhìn thấy tôi đẩy ghế của cô ta không?" Mộc Dao tức giận đáp.
"Cô ngồi ở cuối lớp thì ai mà để ý chứ. Với lại lúc đấy bọn tôi đang nghe cô giảng thì làm sao mà biết được." Thanh Tư nói.
"Đúng. Chẳng lẽ Mali tự ngã để vu oan cho cô à!?" Phỉ Ninh - học sinh nam bàn bên cạnh nói.
"Các em im lặng." Cô giáo trầm giọng, quay sang nhìn Suu Mohan nói: "Em kể lại mọi chuyện cho cô."
"Dạ… Vừa rồi em lỡ làm ngã cặp của Mộc Dao nên…" Cô ta tự suy diễn ra câu chuyện rồi kể lại.
"Quách Mộc Dao. Em đúng là chẳng có phép tắc, dám ức hiếp bạn trong giờ học, em xin lỗi bạn Khoan ngay cho tôi." Chưa xác nhận việc có thật không giảng viên đã tin răm rắp lời của cô gái kia.
Bọn họ bị sao vậy? Tại sao chỉ tin mỗi lời cô ta nói? Quách Mộc Dao suy nghĩ rồi thở dài, sau đó quay sang xin lỗi và mời Mali Mohan ngồi xuống ghế.
Cô ta khoái chí cười thầm và ngồi xuống, tưởng rằng đã đạt được ý định nhưng nào ngờ…
Mộc Dao cũng ngồi xuống ghế của mình, cô nhìn Mali một cách lạ thường.
"Lúc nãy mình đẩy ngã cậu ngã như thế nào?"
"Cậu đẩy rất mạnh." Y lại bày vẻ mặt yếu đuổi ra.
"Như thế này đúng không?" Dứt lời Quách Mộc Dao thẳng tay đẩy ngã chiếc ghế của đối phương xuống đất.
"Rầm" Chiếc ghế của Mali một lần nữa ngã xuống đất làm cô ta cũng ngã theo, cú ngã này là do bị xô thật nên rất đau.
"Á!" Suu Mohan hét lên một cách đau đớn.
"Cậu có sao không? Có đau lắm không?" Thanh Tư vội đỡ Mali đứng lên và hỏi han, sau đó lại quay sang nhìn Mộc Dao, y hung hãng hỏi: "Cậu cố ý đúng không?"
"Đâu có! Tớ chỉ thí nghiệm thôi." Dù sao thì cũng có tội, nhưng không làm gì mà phải nhận tội thì cô phải chịu thiệt thòi sao? Nếu không phải đang mang thai không muốn tích nghiệp thì đã tặng kèm cô ta vài cái tát rồi. Hừ!
"Em thí nghiệm trên người bạn bè à?" Giảng viên dùng ánh mắt khó chịu nhìn Mộc Dao.
"Đâu ạ? Em đâu dám. Em chỉ thí nghiệm trên ghế thôi." Cô cười không chút sượng trân.
"Cậu cố ý.Rõ ràng cậu ghét mình nên mới làm vậy." Lần này Mali đau thật và rất tức giận nhưng vẫn diễn nét yếu đuối. ngôn tình ngược
"Ể? Cậu làm gì để mình ghét cậu chứ." Mộc Dao giả vờ không hiểu.
"Là do sáng nay mình quyến rũ chồng cậu."
Phải nói là giận quá mất khôn, Mali vì tức quá mà quên suy nghĩ.
"Wow. Không phải ban nãy cậu nói đây là lần đầu tiên gặp mình sao? Khi nãy cậu nói do cậu vô ý làm ngã cặp của mình nên mình mới ghét cậu sao?" Cô cười thầm rồi nói tiếp: "Còn nữa lúc sáng cậu nói đó là do cậu vô ý té ngã mà. Sao giờ lại thành quyến rũ vậy?
Mộc Dao không thể tập trung được khi ngồi cùng với một người giả tạo, còn Moli thì trầm tư suy tính gì đó.
"Rầm" âm thanh gì đó phát ra từ phía cuối lớp.
Mọi người tập trung sự chú ý vào vị trí cuối lớp cũng là bàn của Mộc Dao. Thì ra âm thanh đó là tiếng ngã của cô nàng Mohan, chiếc ghế ngã xuống làm cô ta cũng ngã theo. Mộc Dao không hiểu tại sao cô ta lại ngã nên quay sang hỏi:
"Cô sao vậy?"
Từ trong khóe mắt của Mali có những giọt lệ rơi ra, cô ta tỏ vẻ yếu đuối.
"Sao cậu lại đẩy mình? Hic, mình chỉ vô tình làm ngã cặp của cậu thôi mà."
Thanh Tư - học sinh nữ bàn trên đến đỡ Mali đứng lên, sau đó hỏi:
"Cậu có sao không?"
"Hic, mình không sao. Các cậu đừng trách cậu ấy nhé." Câu nói của y mang ý tốt thì ít ý xấu thì nhiều.
"Cậu hiền quá rồi đấy."
"Đúng đó. Mới gặp nhau lần đầu đừng có ức hiếp nhau thế chứ."
Hai người ngồi bàn bên đua nhau nói.
"Tôi đã làm gì?" Mộc Dao nhìn hai người ngồi bàn bên với vẻ khó hiểu.
Hai người ngồi bàn bên đua nhau nói.
"Này, sao không chịu nói lý lẽ gì hết vậy? Có ai nhìn thấy tôi đẩy ghế của cô ta không?" Mộc Dao tức giận đáp.
"Tôi đã làm gì?" Mộc Dao nhìn hai người ngồi bàn bên với vẻ khó hiểu.
Cô giáo từ bục giảng tiến đến chỗ đang xảy ra tranh cãi.
"Đúng. Chẳng lẽ Mali tự ngã để vu oan cho cô à!?" Phỉ Ninh - học sinh nam bàn bên cạnh nói.
"Các em im lặng." Cô giáo trầm giọng, quay sang nhìn Suu Mohan nói: "Em kể lại mọi chuyện cho cô."
"Có chuyện gì?"
"Dạ… Vừa rồi em lỡ làm ngã cặp của Mộc Dao nên…" Cô ta tự suy diễn ra câu chuyện rồi kể lại.
Cô giáo từ bục giảng tiến đến chỗ đang xảy ra tranh cãi.
"Có chuyện gì?"
"Không có chuyện gì cả thưa cô." Nước mắt cá sấu của Mali lại tiếp tục tuôn ra.
"Cậu đừng bao che cho cậu ta như vậy. Đều là người mới cả mà cậu ta lại dám ức hiếp cậu. Cậu chịu được sao?" Thanh Tư trừng mắt với Mộc Dao.
"Này, sao không chịu nói lý lẽ gì hết vậy? Có ai nhìn thấy tôi đẩy ghế của cô ta không?" Mộc Dao tức giận đáp.
"Cô ngồi ở cuối lớp thì ai mà để ý chứ. Với lại lúc đấy bọn tôi đang nghe cô giảng thì làm sao mà biết được." Thanh Tư nói.
"Đúng. Chẳng lẽ Mali tự ngã để vu oan cho cô à!?" Phỉ Ninh - học sinh nam bàn bên cạnh nói.
"Các em im lặng." Cô giáo trầm giọng, quay sang nhìn Suu Mohan nói: "Em kể lại mọi chuyện cho cô."
"Dạ… Vừa rồi em lỡ làm ngã cặp của Mộc Dao nên…" Cô ta tự suy diễn ra câu chuyện rồi kể lại.
"Quách Mộc Dao. Em đúng là chẳng có phép tắc, dám ức hiếp bạn trong giờ học, em xin lỗi bạn Khoan ngay cho tôi." Chưa xác nhận việc có thật không giảng viên đã tin răm rắp lời của cô gái kia.
Bọn họ bị sao vậy? Tại sao chỉ tin mỗi lời cô ta nói? Quách Mộc Dao suy nghĩ rồi thở dài, sau đó quay sang xin lỗi và mời Mali Mohan ngồi xuống ghế.
Cô ta khoái chí cười thầm và ngồi xuống, tưởng rằng đã đạt được ý định nhưng nào ngờ…
Mộc Dao cũng ngồi xuống ghế của mình, cô nhìn Mali một cách lạ thường.
"Lúc nãy mình đẩy ngã cậu ngã như thế nào?"
"Cậu đẩy rất mạnh." Y lại bày vẻ mặt yếu đuổi ra.
"Như thế này đúng không?" Dứt lời Quách Mộc Dao thẳng tay đẩy ngã chiếc ghế của đối phương xuống đất.
"Rầm" Chiếc ghế của Mali một lần nữa ngã xuống đất làm cô ta cũng ngã theo, cú ngã này là do bị xô thật nên rất đau.
"Á!" Suu Mohan hét lên một cách đau đớn.
"Cậu có sao không? Có đau lắm không?" Thanh Tư vội đỡ Mali đứng lên và hỏi han, sau đó lại quay sang nhìn Mộc Dao, y hung hãng hỏi: "Cậu cố ý đúng không?"
"Đâu có! Tớ chỉ thí nghiệm thôi." Dù sao thì cũng có tội, nhưng không làm gì mà phải nhận tội thì cô phải chịu thiệt thòi sao? Nếu không phải đang mang thai không muốn tích nghiệp thì đã tặng kèm cô ta vài cái tát rồi. Hừ!
"Em thí nghiệm trên người bạn bè à?" Giảng viên dùng ánh mắt khó chịu nhìn Mộc Dao.
"Đâu ạ? Em đâu dám. Em chỉ thí nghiệm trên ghế thôi." Cô cười không chút sượng trân.
"Cậu cố ý.Rõ ràng cậu ghét mình nên mới làm vậy." Lần này Mali đau thật và rất tức giận nhưng vẫn diễn nét yếu đuối. ngôn tình ngược
"Ể? Cậu làm gì để mình ghét cậu chứ." Mộc Dao giả vờ không hiểu.
"Là do sáng nay mình quyến rũ chồng cậu."
Phải nói là giận quá mất khôn, Mali vì tức quá mà quên suy nghĩ.
"Wow. Không phải ban nãy cậu nói đây là lần đầu tiên gặp mình sao? Khi nãy cậu nói do cậu vô ý làm ngã cặp của mình nên mình mới ghét cậu sao?" Cô cười thầm rồi nói tiếp: "Còn nữa lúc sáng cậu nói đó là do cậu vô ý té ngã mà. Sao giờ lại thành quyến rũ vậy?
Bình luận facebook