Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 84
Phương Trì Hạ nhìn Lạc Dịch Bắc giống như vua ngồi đợi cung nữ hầu hạ, nói không ra lời, nhưng vẫn đi vào phòng bếp.
Chuẩn bị hai phần bữa sáng, ăn sáng xong, Lạc Dịch Bắc lái xe đến công ty.
Cũng không biết vì sao, chủ động đề nghị đưa cô đi cùng luôn.
Hôm nay Phương Trì Hạ cũng muốn đến Công ty Dung Hi làm việc, sao có thể đi cùng Lạc Dịch Bắc, nên bối rối từ chối.
Lạc Dịch Bắc lái xe đi một mình.
Phương Trì Hạ nhìn Lạc Dịch Bắc đi vẫn không yên tâm, đến khi bóng xe Lạc Dịch Bắc hoàn toàn biến mất, mới đi đến trạm xe buýt gần đó.
Hết giờ làm việc, Phương Trì Hạ không lập tức về nhà, mà tìm quán nhỏ gần nhà hàng ăn tối xong mới trở về.
Ai ngờ Phương Trì Hạ vừa cầm thực đơn còn chưa chọn món ăn, Lạc Dịch Bắc bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Phương Trì Hạ đứng ở ngoài cửa kính.
Phương Trì Hạ ngạc nhiên nhìn Lạc Dịch Bắc đột nhiên xuất hiện ngoài cửa sổ, mặt biến sắc.
Cầm menu muốn che mặt, nhưng còn chưa kịp che thì Lạc Dịch Bắc đột nhiên nhìn về phía cô.
Lạc Dịch Bắc đã nhìn thấy rồi Phương Trì Hạ cũng không cần trốn nữa, ngượng ngùng để menu xuống.
Lạc Dịch Bắc từ bên ngoài đi vào, ánh mắt sắc bén từ đầu tới cuối đều nhìn Phương Trì Hạ, giống như đang nghiên cứu cái gì.
Nhìn chằm chằm Phương Trì Hạ từ trên xuống dưới vài lần, ngồi xuống đối diện, "Trùng hợp như vậy?"
"Đúng, đúng a, thật là kì lạ." Phương Trì Hạ lo lắng nhưng trên mặt vẫn bình thường.
"Tình cờ đi qua đây?" Lạc Dịch Bắc nhếch lông mày hỏi.
"Tôi đi tìm việc ở gần đây nên tiện đường đi vào." Phương Trì Hạ giải thích.
"Phải không?" đầu ngón tay Lạc Dịch Bắc khẽ gõ lên mặt bàn, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Phương Trì Hạ sợ Lạc Dịch Bắc tiếp tục hỏi, nhanh chóng chuyển chủ đề: "Anh cũng tới ăn cơm sao? Muốn ăn món gì? Tôi mời anh!"
"Em mời anh?" Lạc Dịch Bắc nói qua ba chữ âm cuối còn kéo dài, ánh mắt nhìn Phương Trì Hạ rất lạ.
Phương Trì Hạ không biết tại sao Phương Trì Hạ lại nhìn cô bằng ánh mắt đó, dù sao cũng chỉ một bữa ăn.
"Muốn ăn gì? Anh chọn hay tôi chọn thay anh luôn?" Đưa menu cho Lạc Dịch Bắc, Phương Trì Hạ còn chu đáo mở menu ra luôn.
Trên menu không có giá, chỉ có tên món ăn, Phương Trì Hạ cũng không biết giá món ăn như thế nào.
Lạc Dịch Bắc nhàn nhạt nhìn menu, người ta thì chọn món, Lạc Dịch Bắc lại chọn trang: “ Tờ này một phần, còn nữa tờ này và tờ này!"
Phương Trì Hạ ngồi bên cạnh thịt cũng đau, thật là không khách khí!
Lạc Dịch Bắc mời không phải dùng tiền sao?
"Chúng ta ăn có hết không? Lãng phí thức ăn sẽ bị trời phạt!" Phương Trì Hạ rất nghiêm túc nhắc nhở.
"Nếu Phương tiểu thư muốn mời, phải có thành ý chứ?" Lạc Dịch Bắc ném menu không cảm giác hành vi của mình có gì không đúng.
Phương Trì Hạ bị Lạc Dịch Bắc nói cho ngậm miệng, không nói tiếp nữa.
Lãng phí quá lãng phí a!
Phương Trì Hạ tính toán bữa tối này cũng mấy trăm nghìn, vẫn còn trong phạm vi chấp nhận được.
Chuẩn bị hai phần bữa sáng, ăn sáng xong, Lạc Dịch Bắc lái xe đến công ty.
Cũng không biết vì sao, chủ động đề nghị đưa cô đi cùng luôn.
Hôm nay Phương Trì Hạ cũng muốn đến Công ty Dung Hi làm việc, sao có thể đi cùng Lạc Dịch Bắc, nên bối rối từ chối.
Lạc Dịch Bắc lái xe đi một mình.
Phương Trì Hạ nhìn Lạc Dịch Bắc đi vẫn không yên tâm, đến khi bóng xe Lạc Dịch Bắc hoàn toàn biến mất, mới đi đến trạm xe buýt gần đó.
Hết giờ làm việc, Phương Trì Hạ không lập tức về nhà, mà tìm quán nhỏ gần nhà hàng ăn tối xong mới trở về.
Ai ngờ Phương Trì Hạ vừa cầm thực đơn còn chưa chọn món ăn, Lạc Dịch Bắc bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Phương Trì Hạ đứng ở ngoài cửa kính.
Phương Trì Hạ ngạc nhiên nhìn Lạc Dịch Bắc đột nhiên xuất hiện ngoài cửa sổ, mặt biến sắc.
Cầm menu muốn che mặt, nhưng còn chưa kịp che thì Lạc Dịch Bắc đột nhiên nhìn về phía cô.
Lạc Dịch Bắc đã nhìn thấy rồi Phương Trì Hạ cũng không cần trốn nữa, ngượng ngùng để menu xuống.
Lạc Dịch Bắc từ bên ngoài đi vào, ánh mắt sắc bén từ đầu tới cuối đều nhìn Phương Trì Hạ, giống như đang nghiên cứu cái gì.
Nhìn chằm chằm Phương Trì Hạ từ trên xuống dưới vài lần, ngồi xuống đối diện, "Trùng hợp như vậy?"
"Đúng, đúng a, thật là kì lạ." Phương Trì Hạ lo lắng nhưng trên mặt vẫn bình thường.
"Tình cờ đi qua đây?" Lạc Dịch Bắc nhếch lông mày hỏi.
"Tôi đi tìm việc ở gần đây nên tiện đường đi vào." Phương Trì Hạ giải thích.
"Phải không?" đầu ngón tay Lạc Dịch Bắc khẽ gõ lên mặt bàn, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Phương Trì Hạ sợ Lạc Dịch Bắc tiếp tục hỏi, nhanh chóng chuyển chủ đề: "Anh cũng tới ăn cơm sao? Muốn ăn món gì? Tôi mời anh!"
"Em mời anh?" Lạc Dịch Bắc nói qua ba chữ âm cuối còn kéo dài, ánh mắt nhìn Phương Trì Hạ rất lạ.
Phương Trì Hạ không biết tại sao Phương Trì Hạ lại nhìn cô bằng ánh mắt đó, dù sao cũng chỉ một bữa ăn.
"Muốn ăn gì? Anh chọn hay tôi chọn thay anh luôn?" Đưa menu cho Lạc Dịch Bắc, Phương Trì Hạ còn chu đáo mở menu ra luôn.
Trên menu không có giá, chỉ có tên món ăn, Phương Trì Hạ cũng không biết giá món ăn như thế nào.
Lạc Dịch Bắc nhàn nhạt nhìn menu, người ta thì chọn món, Lạc Dịch Bắc lại chọn trang: “ Tờ này một phần, còn nữa tờ này và tờ này!"
Phương Trì Hạ ngồi bên cạnh thịt cũng đau, thật là không khách khí!
Lạc Dịch Bắc mời không phải dùng tiền sao?
"Chúng ta ăn có hết không? Lãng phí thức ăn sẽ bị trời phạt!" Phương Trì Hạ rất nghiêm túc nhắc nhở.
"Nếu Phương tiểu thư muốn mời, phải có thành ý chứ?" Lạc Dịch Bắc ném menu không cảm giác hành vi của mình có gì không đúng.
Phương Trì Hạ bị Lạc Dịch Bắc nói cho ngậm miệng, không nói tiếp nữa.
Lãng phí quá lãng phí a!
Phương Trì Hạ tính toán bữa tối này cũng mấy trăm nghìn, vẫn còn trong phạm vi chấp nhận được.
Bình luận facebook