Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 66
Sau đó, Trình Hải Hà chỉ nhìn Liêu Dinh rồi mỉm cười nhẹ, không trả lời cũng không từ chối, làm cho Liêu Dinh có chút lo sợ. Còn Trình Hải Hà, mặc dù cô rất muốn đáp trả lại sự yêu thích của anh, nhưng cô thật sự không dám đối mặt với bác sĩ Liêu Hoành, chỉ vì cha cô mà ông ấy phải chết oan ức nhiều năm như vậy, liệu ông ấy có thể chấp nhận đứa con gái của kẻ hãm hại ông làm con dâu hay không? Vì thế, Trình Hải Hà chỉ mỉm cười nhưng lại không nói gì.
Sau đó, Trình Hải Hà và Liêu Dinh đi vào nhà của Ngụy Long Thần, nhưng có lẽ nói đúng hơn thì tài sản của Ngụy Long Thần đã là của Tuệ Mộc. Vì thế, đây là nhà của nữ đại gia - Hoàng Phủ Tuệ Mộc.
Sau khi bước vào nhà thì bên trong hội tụ khá đầy đủ bạn bè thân thiết với nhau, riêng Tề An là đang có việc bận nên không có mặt ở đây thôi. Tuệ Mộc thấy Trình Hải Hà và Liêu Dinh đến thì có chút suy nghĩ, cho đến bây giờ người bí ẩn kia cô vẫn chưa biết là ai, nếu người đó nhắm đến hai người này... Thì liệu kết cục của họ sẽ trọn vẹn hay không? Ngụy Long Thần nhìn thần sắc của Tuệ Mộc có chút căng thẳng liền nắm lấy tay của cô để trấn an.
- Tuệ Mộc, cô cho rằng phía sau nhưng việc này có người sắp xếp.?
- Đúng vậy, và tôi còn nghĩ rằng... Người này là người thân cận trong gia tộc Hoàng Phủ.
Ngọc Tuyết và Quý Vạn Phong đồng loạt nhìn sang cô, vì sao Tuệ Mộc lại nghĩ là người thân cận của Hoàng Phủ? Ngọc Tuyết liền nhanh chóng hỏi lại.
- Sao cháu lại nghĩ như vậy?
Tuệ Mộc hít một hơi rồi nhẹ nhàng nói tiếp.
- Việc mẹ Linh Chi mang thai cháu, ngay cả cô Đan Kiều, cô Ngọc Tuyết và chú Tề An cũng không biết, còn Quý gia năm đó cũng chỉ có cha mẹ Quý và Phong Ca, riêng nhà Hoàng Phủ năm đó ở Tuệ Tiên thôn, ngoài ba mẹ của cháu, ông nội thì trong nhà vẫn còn có ba người giúp việc. Vì thế, cháu nghi ngờ, việc cháu bị bắt cóc rồi lưu lạc bên ngoài là do một trong ba người đó đã âm thầm thông báo cho cô Đan Kiều.
Nghe thì rất có lí, nhưng mà... Nếu như không có sự xuất hiện của cô thì ông nội cũng chẳng để lại tài sản gì cho Hoàng Phủ Đan Kiều cả, vậy tại sao năm đó Hoàng Phủ Đan Kiều lại giúp người đó bắt cô đi? Càng nghĩ càng cảm thấy rối não. Nhưng Ngụy Long Thần lại nhìn sang Liêu Dinh, rồi nói.
- Theo như tôi điều tra sơ bộ, thì một trong ba người giúp việc kia có một người là cha ruột của Liêu Dinh. Có lẽ gả ta đã uy hiếp Hoàng Phủ Đan Kiều về việc này chăng?
Liêu Dinh cười nhạt, sau đó anh ta gật đầu.
- Không sai, người đó chính là cha ruột của tôi. Nhưng mà... Hai năm trước, ông ấy đã bị sát thủ ám sát chết rồi. Ở phía sau đó, vẫn còn một ai khác nữa.
Tuệ Mộc nhíu mày, theo như lời của cha cô thì năm đó Tạ Nặc Tu cũng chính là cha ruột của Liêu Dinh, vì dinh hoa phú quý của Hoàng Phủ mà mới đồng ý yêu cầu của Hoàng Phủ Đan Kiều là làm tình nhân cho bà ta. Sau khi Hoàng Phủ Đan Kiều biết tin mình mang thai thì cũng không nói cho gả ta biết, âm thầm chăm sóc cho đến khi cái thai gần bảy tháng. Sau đó lại vì một gả lắm tiền khác mà phá thai.
Cũng vì thế mà Tạ Nặc Tu đem lòng thù hận, trong bữa tiệc cưới của Hoàng Phủ Đan Kiều, ông ta đã đưa ra những bức ảnh mà hai người họ thân mật với nhau. Nhưng mà nói ra thì thấy Hoàng Phủ Đan Kiều rất may mắn, người đàn ông ngoại quốc kia nhìn thấy những bức ảnh đó, cũng không nói gì, cũng không có bất cứ động thái gì mà lại lạnh lùng ra lệnh lôi Tạ Nặc Tu ra ngoài. Rồi vẫn ôn nhu trấn an Hoàng Phủ Đan Kiều, cho dù bà ấy cho xấu xa thế nào đi nữa, có phóng khoáng thế nào đi nữa, thì.... Người đàn ông đó vẫn lựa chọn sự bao dung.
Bất chợt, Cổ Nhậm có chút không quyết đoán lên tiếng.
- Có khi nào người đó là chú út của cậu không? Ngụy Long Thần!
Nhắc đến người chú út - Ngụy Thành Bái này thì thật sự anh chỉ gặp được một lần vào lúc anh sáu tuổi, sau đó Ngụy Thành Bái luôn ở nước ngoài để điều trị bệnh ung thư máu, sau khi chú hai qua đời thì anh cũng có nghe tin chú út bị mất tích từ bệnh viện, đã có rất nhiều người đi tìm kiếm những vẫn không tìm ra được Ngụy Thành Bái. Tuy không có cái gì khẳng định là Ngụy Thành Bái đã chết, nhưng cũng không có gì gọi là chắc chắn rằng ông ấy vẫn còn sống. Nhưng mà có điều... Nếu nghi ngờ này là đúng, thì tại sao Ngụy Thành Bái phải làm những việc này?
- Chú út của cậu tên là gì ấy nhỉ? Ngụy Thành Bái đúng không?
- Đúng... Là Ngụy Thành Bái.
Bất chợt, Tần Nhược Ái đứng lên. Gương mặt vô cùng hốt hoảng!
- Ngụy Thành Bái, em có nghe cha nhắc về cái tên này trước kia. Ông ấy nói cái gì "Chỉ cần giết được LT thì Mộc Ái sẽ trở thành phu nhân hào môn"... Chỉ là em không biết... LT là ai thôi.
Sau đó, Trình Hải Hà và Liêu Dinh đi vào nhà của Ngụy Long Thần, nhưng có lẽ nói đúng hơn thì tài sản của Ngụy Long Thần đã là của Tuệ Mộc. Vì thế, đây là nhà của nữ đại gia - Hoàng Phủ Tuệ Mộc.
Sau khi bước vào nhà thì bên trong hội tụ khá đầy đủ bạn bè thân thiết với nhau, riêng Tề An là đang có việc bận nên không có mặt ở đây thôi. Tuệ Mộc thấy Trình Hải Hà và Liêu Dinh đến thì có chút suy nghĩ, cho đến bây giờ người bí ẩn kia cô vẫn chưa biết là ai, nếu người đó nhắm đến hai người này... Thì liệu kết cục của họ sẽ trọn vẹn hay không? Ngụy Long Thần nhìn thần sắc của Tuệ Mộc có chút căng thẳng liền nắm lấy tay của cô để trấn an.
- Tuệ Mộc, cô cho rằng phía sau nhưng việc này có người sắp xếp.?
- Đúng vậy, và tôi còn nghĩ rằng... Người này là người thân cận trong gia tộc Hoàng Phủ.
Ngọc Tuyết và Quý Vạn Phong đồng loạt nhìn sang cô, vì sao Tuệ Mộc lại nghĩ là người thân cận của Hoàng Phủ? Ngọc Tuyết liền nhanh chóng hỏi lại.
- Sao cháu lại nghĩ như vậy?
Tuệ Mộc hít một hơi rồi nhẹ nhàng nói tiếp.
- Việc mẹ Linh Chi mang thai cháu, ngay cả cô Đan Kiều, cô Ngọc Tuyết và chú Tề An cũng không biết, còn Quý gia năm đó cũng chỉ có cha mẹ Quý và Phong Ca, riêng nhà Hoàng Phủ năm đó ở Tuệ Tiên thôn, ngoài ba mẹ của cháu, ông nội thì trong nhà vẫn còn có ba người giúp việc. Vì thế, cháu nghi ngờ, việc cháu bị bắt cóc rồi lưu lạc bên ngoài là do một trong ba người đó đã âm thầm thông báo cho cô Đan Kiều.
Nghe thì rất có lí, nhưng mà... Nếu như không có sự xuất hiện của cô thì ông nội cũng chẳng để lại tài sản gì cho Hoàng Phủ Đan Kiều cả, vậy tại sao năm đó Hoàng Phủ Đan Kiều lại giúp người đó bắt cô đi? Càng nghĩ càng cảm thấy rối não. Nhưng Ngụy Long Thần lại nhìn sang Liêu Dinh, rồi nói.
- Theo như tôi điều tra sơ bộ, thì một trong ba người giúp việc kia có một người là cha ruột của Liêu Dinh. Có lẽ gả ta đã uy hiếp Hoàng Phủ Đan Kiều về việc này chăng?
Liêu Dinh cười nhạt, sau đó anh ta gật đầu.
- Không sai, người đó chính là cha ruột của tôi. Nhưng mà... Hai năm trước, ông ấy đã bị sát thủ ám sát chết rồi. Ở phía sau đó, vẫn còn một ai khác nữa.
Tuệ Mộc nhíu mày, theo như lời của cha cô thì năm đó Tạ Nặc Tu cũng chính là cha ruột của Liêu Dinh, vì dinh hoa phú quý của Hoàng Phủ mà mới đồng ý yêu cầu của Hoàng Phủ Đan Kiều là làm tình nhân cho bà ta. Sau khi Hoàng Phủ Đan Kiều biết tin mình mang thai thì cũng không nói cho gả ta biết, âm thầm chăm sóc cho đến khi cái thai gần bảy tháng. Sau đó lại vì một gả lắm tiền khác mà phá thai.
Cũng vì thế mà Tạ Nặc Tu đem lòng thù hận, trong bữa tiệc cưới của Hoàng Phủ Đan Kiều, ông ta đã đưa ra những bức ảnh mà hai người họ thân mật với nhau. Nhưng mà nói ra thì thấy Hoàng Phủ Đan Kiều rất may mắn, người đàn ông ngoại quốc kia nhìn thấy những bức ảnh đó, cũng không nói gì, cũng không có bất cứ động thái gì mà lại lạnh lùng ra lệnh lôi Tạ Nặc Tu ra ngoài. Rồi vẫn ôn nhu trấn an Hoàng Phủ Đan Kiều, cho dù bà ấy cho xấu xa thế nào đi nữa, có phóng khoáng thế nào đi nữa, thì.... Người đàn ông đó vẫn lựa chọn sự bao dung.
Bất chợt, Cổ Nhậm có chút không quyết đoán lên tiếng.
- Có khi nào người đó là chú út của cậu không? Ngụy Long Thần!
Nhắc đến người chú út - Ngụy Thành Bái này thì thật sự anh chỉ gặp được một lần vào lúc anh sáu tuổi, sau đó Ngụy Thành Bái luôn ở nước ngoài để điều trị bệnh ung thư máu, sau khi chú hai qua đời thì anh cũng có nghe tin chú út bị mất tích từ bệnh viện, đã có rất nhiều người đi tìm kiếm những vẫn không tìm ra được Ngụy Thành Bái. Tuy không có cái gì khẳng định là Ngụy Thành Bái đã chết, nhưng cũng không có gì gọi là chắc chắn rằng ông ấy vẫn còn sống. Nhưng mà có điều... Nếu nghi ngờ này là đúng, thì tại sao Ngụy Thành Bái phải làm những việc này?
- Chú út của cậu tên là gì ấy nhỉ? Ngụy Thành Bái đúng không?
- Đúng... Là Ngụy Thành Bái.
Bất chợt, Tần Nhược Ái đứng lên. Gương mặt vô cùng hốt hoảng!
- Ngụy Thành Bái, em có nghe cha nhắc về cái tên này trước kia. Ông ấy nói cái gì "Chỉ cần giết được LT thì Mộc Ái sẽ trở thành phu nhân hào môn"... Chỉ là em không biết... LT là ai thôi.
Bình luận facebook