Bộ phim thuận lợi quay xong, là năm tháng sau đó. Hơn nữa Lâm Du và Hứa Mạch đến sớm hai tháng, quay mất bảy tháng, thật sự cũng coi là rời nhà lâu dài.
Lúc đó, điện thoại nhà họ Hứa, điện thoại nhà họ Tần, đều không hề ngừng gọi tới, đều có ý quan tâm.
Giải trí Thiên Thần cũng có khi truyền đạt vài tin tức cho Lâm Du, phần cần Lâm Du ký tên đều do Chu Lăng và Cố Nhiên ký thay. Bắc Dương bên kia thì đơn giản hơn nhiều, trước đó có Hứa Mạch hỗ trợ an bài phó tổng giám đốc toàn quyền quản lý.
Rốt cuộc lại lần nữa bước trên ranh giới thành phố D, Lâm Du và Hứa Mạch đều có cảm giác rực rỡ hẳn lên. Hai người cũng không có đoán trước được thời gian quay phim sẽ lâu như vậy, mà bảy tháng vất vả phấn đấu cùng tổ quay phim, trở thành kỷ niệm mãi mãikhông thay đổi của hai người. Có khổ cực, có mệt mỏi, cũng có ngọt ngào.
"Anh họ, chị dâu, bên này!" Nhìn thấy hai người rời đi hơn nửa năm, Hứa Hoán hưng phấn vẫy tay. Trước kia thời điểm chưa tách ra không cảm thấy, rất lâu không gặp mới phát hiện, vậy mà lại nhớ như thế. Không chỉ Hứa Mạch, ngay cả Lâm Du, cũng xuất hiện trong phạm vi mong nhớ.
Hứa Mạch lộ ra nụ cười, mang theo Lâm Du đến gần Hứa Hoán.
"Có mệt không? Đến đây, trước tiên đưa hành lý cho em. Ông nội dặn, muốn em đón hai người về nhà cũ ăn xong, sẽ đưa anh chị về nhà mình." Thuận tay nhận lấy rương hành lý, giọng điệu Hứa Hoán cao lên, cảm xúc kích động.
"Ừ." Đối với an bài của Hứa Chấn Thiên, Hứa Mạch không có phản đối, "Trong thời gian này, tất cả mọi người có khỏe không?"
"Cũng không tệ. Vô bệnh vô tai, tất cả mạnh khỏe. Chỉ là quả thật cũng xảy ra vài chuyện không lớn không nhỏ." Hứa Hoán vừa lái xe vừa cẩn thận báo cáo tình hình xảy ra cho Hứa Mạch. Nghĩ tới Hứa Mạch và Lâm Du quay phim rất vất vả, mới cố ý không nói cho bọn họ biết mấy chuyện kia.
Đầu tiên, vẫn phải nói đến Lý Mộng. Bởi vì Chu Lăng chuyển ra khỏi nhà họ Chu, Lý Mộng không có cách nào tiếp tục bới móc, thật là mất hứng, lại có thể đuổi theo đến giải trí Thiên Thần và Chu thị.
Chu thị còn được. Mặc kệ Lý Mộng báo danh Chu Đáo hay Chu Tuyền lên, tóm lại có thể lên tới phòng làm việc cao tầng. Nói ra cho oai, mục đích cuối cùng của Lý Mộng nhất định sẽ là phòng làm việc của Chu Lăng. Dù Chu Lăng đi họp, cô ta cũng giả vờ không biết đi theo phía sau, đem hết khả năng quấy rối.
Chu Đáo dĩ nhiên rất bất mãn, mắt thấy Lý Mộng cả ngày đi theo lượn vòng sau lưng Chu Lăng, nhịn không được lên tiếng với Chu Tuyền.
Chỉ là Chu Tuyền cũng không thèm để ý. Mặc dù hắn cũng muốn mượn Lý thị để tăng cường thực lực, nhưng hắn quả thật chưa từng muốn cưới Lý Mộng. Hắn đã từng bỏ qua một lần, bởi vì lời hứa của Lâm Hồng Tín cưới Lâm Nhất thiến, lấy thất bại mà kết thúc. Hiện tại hắn không muốn dẫm lên vết xe đổ, cũng không muốn trở thành bàn đạp của Lý Mộng.
Thành công chuyển dời lực chú ý của Lý Mộng đến trên người Chu Lăng, Chu Tuyền dùng không ít công phu. Kết quả như vậy, Chu Tuyền vô cùng vui mừng.
Nhưng mà khiến Lý Mộng cực kỳ bất mãn chính là, giải trí Thiên Thần căn bản không cho cô ta mặt mũi, cô ta nhiều lần tìm tới cửa cũng không thể gặp Chu Lăng. Lý Mộng là ai? Càng không để cho cô ta gặp, cô ta càng muốn gặp. Nhịn một hơi, Lý Mộng ở đại sảnh giải trí Thiên Thần liên tiếp đóng giữ mấy ngày, sức chịu đựng không thể không khiến người khác kinh sợ.
Tình hình này liên tiếp kéo dài nửa tháng, Chu Đáo rốt cuộc không thể nhịn được, gọi điện thoại cho nhà họ Lý.
Ông nội Lý kể từ khi phát bệnh tim, vẫn ở bệnh viện. Cha Lý bận xử lý công việc công ty, chuyện của Lý Mộng thuận nước đẩy thuyền rơi lên người anh cả Lý.
So với anh hai Lý, anh cả Lý là người trầm ổn hơn. Nhưng mà, đây cũng không cản trở quyết tâm muốn cho Lý Mộng một chút dạy dỗ của anh. Cả nhà họ Lý, thân cận với ông nội Lý nhất chính là người trưởng tôn này. Trơ mắt nhìn ông nội bị tức vào bệnh viện, mà Lý Mộng đến nay không biết hối cải, không có lòng trở về thăm ông nội, làm sao anh có thể không tức giận?
Vì vậy khi nhận được điện thoại của Chu Đáo, anh cả Lý không chút giấu giếm, nói từ đầu đến đuôi nội dung điện thoại cho cha Lý và mẹ Lý. Cố kỵ ông nội Lý ở viện, anh cả Lý cố ý nhấn mạnh, muốn tạm thời giấu giếm, không thể để ông nội Lý biết.
Mang theo chút tức giận, cha Lý và mẹ Lý gật đầu đáp ứng. Chỉ là vừa xoay người, bọn họ đã đặt xong vé máy bay, rất nhanh bay tới thành phố D.
Nhìn thấy cha Lý và mẹ Lý đến, Lý Mộng rất vui mừng. Ôm cánh tay mẹ Lý làm nũng một trận, kêu khóc không đồng ý gả cho Chu Tuyền.
Không gả cho Chu Tuyền? Đó chính là coi trọng Chu Lăng rồi ư? Đối với phỏng đoán này, trong lòng mẹ Lý rất không thoải mái. Bà thừa nhận, thời điểm đồng ý đám hỏi với nhà họ Chu, bà có áy náy với Lý Mộng.
Biết rõ Lý Mộng thích là Hứa Mạch, cũng không quan tâm đến ý nguyện của Lý Mộng, mạnh mẽ để Lý Mộng gả cho Chu Tuyền. Về việc này, mẹ Lý tự nhận không hợp đạo lý.
Chỉ là, mẹ Lý chưa từng hối hận về thái độ kiên trì của bà. Hứa Mạch đã kết hôn rồi, hơn nữa tình cảm với Lâm Du rất tốt, không thể nào hồi tâm chuyển ý. Nếu Lý Mộng đã định trước hữu duyên vô phận với Hứa Mạch, làm sao có thể tiếp tục dây dưa vô vọng?
Nhà họ Hứa làm nhục vẫn như cũ rõ mồn một trước mắt, ông nội bị tức phát bệnh tim còn nằm ở bệnh viện, con gái nhà họ Lý làm sao không ai muốn, cũng không đến nỗi bám chặt cuộc sống của Hứa Mạch. Cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán (*), chọn người khác tốt hơn.
(*): giống như nhất đao lưỡng đoạt, một phát chặt đứt, thoáng hơn là dứt khoát chia tay / tách ra
Nói lời đáy lòng, đối với chọn Chu Tuyền này, mẹ Lý phải không thể nào bằng lòng. Mặc dù bản thân Chu Tuyền rất ưu tú, nhưng cậu ta từng kết hôn, đây là sự thật không thể sửa đổi. Mẹ Lý mỗi lần nhớ tới, cũng sẽ trong lòng ngũ vị pha, cực kỳ khó chịu.
Nhưng có thể có biện pháp gì đây? Vốn chính là kết thân không có tình cảm, giống như bà không quản được Lý Mộng càn quấy và tùy hứng, Mẹ Lý cũng không cách nào bắt bẻ quá khứ của Chu Tuyền. Chỉ cần nhà họ Chu không truy cứu hành động của Lý Mộng từ trước đến giờ, mẹ Lý cũng chỉ có thể thở dài đồng ý.
Lúc trước đưa Lý Mộng tới nhà họ Chu gia mẹ,Lý không có mặt. Sợ bà sẽ chịu không được Lý Mộng rơi nước mắt và cầu xin, cũng sợ bà sẽ vì không hài lòng Chu Tuyền mà thay đổi chủ ý. Bởi vì lập trường không kiên định, mẹ Lý mới không có lộ diện.
Chỉ là khiến mẹ Lý không nghĩ tới, Lý Mộng lại có thể tùy hứng đến trình độ này. Cả ngày chạy đuổi theo Chu Lăng tính là chuyện gì? Chu Lăng nhưng là anh trai ruột của Chu Tuyền, là anh chồng sau này của Lý Mộng!
Nghĩ tới đây, mẹ Lý đối với Lý Mộng khóc lóc kể lể đột nhiên có sức miễn dịch, không quan tâm trách mắng một trận.
Lý Mộng rất uất ức. Cô ta không muốn gả cho Chu Tuyền, lại không cách nào đi tìm Hứa Mạch. Cô ta bị nhốt ở nhà họ Chu, chắc chắn là đáng thương nhất, cũng là bất lực nhất. Cô ta không thể không nghĩ tới cầu xin ba mẹ giúp một tay, nhưng khi cô ta nghe nói ông nội bị tức nằm viện, Lý Mộng yên lặng cúp điện thoại, cũng không dám cố gắng đi tìm cầu xin nhà họ Lý che chở nữa.
Trong khoảng thời gian này, Lý Mộng trải qua rất không vui. Bực tức không dứt, cũng chỉ có thể cố gắng phát tiết. Nhân khẩu nhà họ Chu mỏng manh, cô ta không tìm Chu Đáo gây phiền phức được, lại sớm có liên minh với Chu Tuyền, cuối cùng còn dư lại cũng chỉ có Chu Lăng thấy ngứa mắt thôi.
Lý Mộng thừa nhận, gần đây cô ta hành động rất quá đáng. Không sai, cô ta chính là cố ý, cố ý gây sự, cố ý chọc nhà họ Chu tức giận. Nghĩ tới không chừng cứ như vậy, là có thể khiến nhà họ Chu giải trừ hôn ước.
May mắn, mặc dù không đợi tới nhà họ Chu hành động, Lý Mộng tóm lại vẫn trông ba Lý và mẹ Lý. Tựa như nhìn thấy một cái bè gỗ cuối cùng, Lý Mộng nắm cánh tay mẹ Lý không buông.
Chỉ là Lý Mộng không nghĩ tới, mẹ Lý không phải đến giúp cô ta, mà là tới khiển trách cô ta. Ngây ngốc nghe thật lâu, Lý Mộng mới từ trong lời mẹ Lý nói biết được, thì ra là mọi người lại có thể hiểu lầm cô ta thích Chu Lăng.
Quá mức kinh ngạc! Cho nên thật lâu Lý Mộng cũng không có phản ứng kịp, liền bỏ lỡ cơ hội giải thích, thật sự hình thành chút hiểu lầm hoang đường.
Ý mẹ Lý rất đơn giản. Bảo Lý Mộng ngừng càn quấy, ngoan ngoãn gả cho Chu Tuyền, đừng nữa tam tâm lưỡng ý (**), nhìn trong chén nghĩ tới trong nồi.
(**): ba lòng, hai ý, chỉ sự không quyết định
Lý Mộng thật sự bị lời mẹ Lý nói gây kinh hãi. Nghe sự kiên quyết trong giọng mẹ Lý, nghĩ tới trong khoảng thời gian này cô ta bị uất ức, Lý Mộng đột nhiên bộc phát, kêu la ra tuyên ngôn làm khó dễ "Nếu như nhất định phải gả, thì gả cho Chu Lăng".
Lý Mộng cho là, chỉ cần cô ta nói như vậy, mọi người nhất định sẽ hỗn loạn. Nhà họ Lý sẽ cảm thấy có lỗi, nhà họ Chu cũng sẽ cảm thấy khó chịu. Sau đó, hôn sự của cô ta và Chu Tuyền có thể hủy bỏ dễ như trở bàn tay.
Vậy mà cô ta lại đánh giá thấp quyết tâm dư định kết thân của nhà họ Lý và nhà họ Chu. Một câu nổi giận tuyên cáo của cô ta, quả thật rất khó giải quyết, nhưng còn chưa tới mức khiến hai nhà trưởng bối thúc thủ vô sách.
Vốn dĩ tới đây với tâm trạng muốn biết trước mọi chuyện, nhưng mẹ Lý và ba Lý lại bị Lý Mộng đánh bại như vậy sao? Sau khi liếc mắt nhìn Lý Mộng một cái thì mẹ Lý và ba Lý tái xanh mặt đi tìm Chu Đáo.
Ngược lại Chu Đáo không ngờ Nhà họ Lý lại đột nhiên nói đổi đối tượng kết thông gia. Từ Chu Tuyền đổi thành Chu Lăng, Chu Đáo gặp phải khó khăn nên không lập tức nhận lời.
Theo lý thuyết mà nói, với gia thế của Lý Mộng, gả cho Chu Lăng nhất định là tốt hơn gả cho người đã từng kết hôn một lần như Chu Tuyền. Có thể từ đầu đến cuối trong lòng Chu Đáo chỉ muốn biến Nhà họ Lý thành chỗ dựa cho Chu Tuyền chứ không phải là Chu Lăng. Nếu như cứ đồng ý đổi đối tượng kết hôn như vậy thì Chu Tuyền sẽ không thể thắng được Chu Lăng.
Điều khiến cho Chu Đáo chần chừ là hôn sự của Chu Lăng phải cho bà nội Chu biết. Với thành tựu của Lý Mộng, cộng thêm việc người đầu tiên Lý Mộng muốn cưới là Hứa Mạch, sau đó là Chu Tuyền, cuối cùng mới là Chu Lăng, dienxdafnnllequysdoon Chu Đáo dám chắc 100% là bà nội Chu sẽ không đồng ý hôn sự này.
Mặc dù thấy ngượng ngùng nhưng mẹ Lý mẹ vẫn mặt dày nhắm vào việc Chu Tuyền đã từng kết hôn, hy vọng có thể thuyết phục Chu Đáo đồng ý yêu cầu của bọn họ.
Mà Chu Đáo nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định không hỏi bà nội Chu.
Chu Tuyền cưới ai, bà nội Chu sẽ không để ý tới. Nhưng Chu Lăng không giống vậy. Đừng thấy gần đây Chu Đáo cố gắng tìm đối tượng kết hôn cho Chu Lăng mà lầm, chỉ cần bà nội Chu nói một câu thì ông vẫn phải làm theo. Cũng vì vậy mà khi Chu Lăng kháng nghị bằng hành động tiêu cực, Chu Đáo không hề nổi trận lôi đình, mà lại nhắm một mắt mở một mắt làm bộ như không thấy.
Xét đến cùng, Chu Đáo sẽ thỏa thuận hôn sự cho Chu Lăng hay là duy trì khoảng cách giữa Chu Lăng và Lý Mộng đây. Sau khi Chu Lăng rời khỏi Nhà họ Chu thì Chu Đáo liền không còn tâm trạng nữa. Biết rõ là không làm gì được nên ông cũng lười uổng phí công sức.
Có thể Chu Đáo không nghĩ tới việc Lý Mộng thật sự coi trọng Chu Lăng, còn đưa ra yêu cầu đổi đối tượng kết hôn vô lý như vậy.
Nhà họ Lý cũng cảm thấy rất có lỗi, lại chỉ có thể xách lễ vật đến thăm bà nội Chu. Vì con gái của mình nên dù có bị xấu mặt cũng phải chịu. Dù sao cũng là đứa con nuôi từ nhỏ đến lớn, cuối cùng bọn họ cũng vẫn không thể ác độc bỏ mặc ý nguyện của Lý Mộng. Huống chi dù bọn họ giả bộ không nghe thì Lý Mộng cũng sẽ vẫn tiếp tục gây chuyện long trời lỡ đất! Nếu không thì sao Chu Đáo lại gọi điện tới Nhà họ Lý để tố cáo?
Ba mẹ Nhà họ Lý đến, bà nội Chu cũng không nhiệt tình hoan nghênh. Mặc dù có Chu Đáo đi cùng, bà vẫn thờ ơ, giống như trong nhà không có khách vậy.
Mà khi mẹ Lý ngượng ngùng nói ra yêu cầu thì bà nội Chu trực tiếp tạt một ly nước. Nhưng mà người bị tạt nước không phải là mẹ Lý mà là Chu Đáo.
Sau đó bầu không khí càng lúng túng hơn. Bà nội Chu hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của ba mẹ Lý, chỉ vào mặt Chu Đáo mắng to một trận. Dùng đủ loại câu từ như " Cố gắng nhét vợ của em trai cho anh trai, phải khó coi đến đâu mới không ai thèm lấy", chẳng những mắng Chu Đáo mà ngay cả Nhà họ Lý cũng bị mắng luôn.
Ba Lý và mẹ Lý đều tối sầm mặt lại bỏ đi. Nếu biết sớm tính khí của bà nội Chu như vậy thì bọn họ chắc chắn sẽ không chủ động nói đến thăm, càng sẽ không tự tìm đến cửa để rước lấy nhục như vậy. Thật là còn khó chịu hơn lúc đến Nhà họ Hứa, quá mất mặt!
Không thuyết phụ được bà nội Chu nên tất nhiên hôn sự của Lý Mộng và Chu Lăng không thể diễn ra rồi. Điều này cũng đồng nghĩa với việc Nhà họ Lý rơi vào hoàn cảnh bị động.
Chu Đáo vốn không muốn để Lý Mộng gả cho Chu Lăng, bị bà nội Chu ngăn cản như vậy thì ông lại càng không sợ nữa. Ngoài miệng thì nói là áy náy vì hành động của bà nội nhưng lại không hề nhắc tới hai thông gia nên làm gì. Mọi chuyện là do Nhà họ Lý tự làm rùm beng lên, người chột dạ dĩ nhiên là họ chứ không phải là Nhà họ Chu.
Không ngờ thái độ bà nội Chu lại cứng rắn như thế, hơn nữa còn nói khó nghe như vậy, mẹ Lý hận không thể che mặt tìm cái khe chui vào. Mà sự thật là cục diện rối rắm đã bày ra trước mặt, bà vẫn phải thu dọn.
Nghe mẹ Lý nói bà nội Chu cật lực phản đối hôn sự của cô và Chu Lăng thì Lý Mộng lại càng hy vọng, kiên quyết muốn gả cho Chu Lăng. Nói thẳng ra nếu bọn họ ép cô gả cho Chu Tuyền thì cô không bảo đảm sẽ không đứng giữa buổi hôn lễ nói ra những lời khó nghe.
Lúc Lý Mộng nói những lời này Chu Đáo cũng có mặt, sắc mặt ông thay đổi. Mặc dù rất không muốn Lý Mộng gả cho Chu Lăng, nhưng lại không thể không đề phòng những lời uy hiếp của Lý Mộng lúc này. Nhưng nếu thật sự để cho Lý Mộng rêu rao khắp nơi bên ngoài, đến lúc đó sẽ biến thành trò cười trong mắt người khác.
Mẹ Lý không bao giờ đánh người, ít nhất sẽ không đánh Lý Mộng. Nhưng lúc nyaf bà lại hung hãn đập vào tay Lý Mộng.
Không ai hiểu con gái bằng mẹ. Mẹ Lý dám khẳng định Lý Mộng cố ý muốn gây ra rắc rối cho bọn họ. Nhưng bây giờ bà nội Chu không đồng ý để Lý Mộng gả cho Chu Lăng, thái độ Nhà họ Chu cũng không quá thân thiện, chuyện này rõ ràng không thể đùa, nhưng lại không biết nên kết thúc thế nào?
Cho dù bị Mẹ Lý đánh, Lý Mộng vẫn không chịu thua như cũ, ngẩng cao đầu kiên quyết tỏ rõ lập trường muốn gả cho Chu Lăng.
Chu Đáo đứng bên cạnh thấy cảnh tượng này thì không thể không hoài nghi có phải Chu Lăng đã cho Lý Mộng uống thuốc gì rồi mới khiến Lý Mộng mê mẩn như vậy không. Ông chưa hề quên lúc Lý Mộng bị đưa tới Nhà họ Chu thì miệng luôn kêu tên Hứa Mạch. Chỉ mới qua chưa bao lâu mà Lý Mộng đã hoàn toàn thay đổi sao? Như vậy không phải quá nhanh rồi ư?
Nói đến đây Chu Lăng bị gọi về Nhà họ Chu vặn hỏi.
Khác với Lý Mộng kiên quyết muốn gả cho Chu Lăng, thái độ của anh hoàn toàn ngược lại, đối với chuyện này Chu Lăng chỉ nói ba chữ: Không thể nào.
Cũng giống bà nội Chu, Chu Lăng cũng không cho ba mẹ Lý mặt mũi, đứng trước mặt mọi người nói rõ: Sau này phàm là nơi có Lý Mộng thì anh sẽ nhượng bộ lui binh. Chỉ cần Lý Mộng ở lại Nhà họ Chu một ngày thì anh sẽ không trở lại đây nữa.
Nhìn Chu Lăng quay đầu bước đi, ba mẹ Lý lại bị mất mặt thêm lần nữa, không muốn nói gì cả, bay cả đêm để rời khỏi thành phố D.
Lý Mộng hoàn toàn không lường được kết cục của lần ầm ĩ này lại như vậy, cả người cô rơi vào trạng thái đờ đẫn. Cô cũng rất muốn rời đi, nhưng lúc đến sân bay anh hai đã chặn lại lấy chứng minh thư của cô rồi, đến nay vẫn còn chưa trả lại. Cô không thể đi tìm Hứa Mạch, thậm chí ngay cả trở về Nhà họ Lý cũng rất khó.
---- susublue ~ diendanlequydon -----
Dĩ nhiên, lần náo loạn này của Lý Mộng cũng không phải không có hiệu quả. Ít nhất quan hệ thông gia giữa Nhà họ Lý và Nhà họ Chu sẽ bị hoãn lại, vốn đã quyết định thời gian cho Lý Mộng và Chu Tuyền đính hôn nhưng giờ nó cũng bị dời lại vô kỳ hạn, cho đến khi Lâm Du và Hứa Mạch chụp hình xong trở về thành phố D cũng vẫn như vậy.
"Đột nhiên cảm thấy thật đồng tình cho Chu Lăng." Nghe Hứa Hoán kể lại xong thì Lâm Du than nhẹ một tiếng, cảm thán vì Chu Lăng phải chịu tai bay vạ gió.
"Quả thật rất đáng để được đồng tình." Hứa Mạch đã từng trải nghiệm nên cũng gật đầu một cái. Nhưng so với Chu Lăng thì anh thấy lúc đó mình may mắn hơn rất nhiều. Ít nhất Nhà họ Lý không chạy tới Nhà họ Hứa đòi kết thông gia, ngay cả Lý Mộng đến trước mặt anh cũng không dám quá lỗ mãng. Mà nay cô ta lại chống lại Chu Lăng, có thể nói hành động của Lý Mộng quá ngang ngược.
"Nghe Cố Nhiên nói, gần đây bảo vệ của giải trí Thần Thiên nhận nhiệm vụ bí mật, không cho Lý Mộng bước vào sảnh tiếp khách!" Bởi vì Lý Mộng là kẻ địch chung, Hứa Hoán đương nhiên đứng về phía Chu Lăng. Hơn nữa anh còn có lòng tốt đề nghị giúp đỡ, để cho Cố Nhiên mang hình Lý Mộng ra dán vào phòng bảo vệ để tất cả bảo vệ có thể nhận rõ diện mạo của Lý Mộng, phòng ngừa việc cá bị lọt lưới.
Sao nghe giống như cách đối xử với Lâm Nhất Thiến lúc trước vậy? Lâm Du nhếch miệng, nhưng cũng không nói gì.
"Điều anh lo lắng lúc này là nếu như Lý Mộng một mực đứng dưới lầu của Thần Thiên thì Tiểu Du phải làm sao đây?" Chú ý thái độ của Lâm Du, Hứa Mạch suy tính tới một chuyện khác.
"Đúng rồi! Nếu thấy chị dâu thì nhất định Lý Mộng cũng biết anh họ đã trở lại. Đến lúc đó không phải cô ta sẽ lại chạy tới quấn lấy anh họ sao?" Nghe Hứa Mạch nói thế thì Hứa Hoán cũng nghĩ là sắp gặp phải phiền phức lớn rồi.
"Không sao." Lâm Du lắc đầu một cái, cũng lơ đễnh không thèm để ý đến sự tồn tại của Lý Mộng, ngược lại hỏi, "Còn chuyện gì khác không?"
"Có, là chuyện của Cố Nhiên và Triệu Tuyết Nhi." Hứa Hoán lại tiếp tục mở máy hát.
Bởi vì từ đầu đến cuối giải trí Thần Thiên không hề công khai lên tiếng nên scandal của Cố Nhiên và Triệu Tuyết Nhi truyền càng lúc càng xa, náo loạn rất lớn. Mặc dù Cố Nhiên trốn ở trong nhà, không hề dẫn Triệu Tuyết Nhi về nhà làm khách nhưng cũng không thể ngăn cản được sự nhiệt tình của mẹ Cố và bà nội Cố.
Sau khi Triệu Tuyết Nhi kết thúc bộ phim xong, trở về nước được một tuần thì mẹ Cố và bà nội Cố đột nhiên tập kích, trực tiếp đến nhà tìm Triệu Tuyết Nhi.
Đúng lúc Cố Nhiên tăng ca ở công ty nên Triệu Tuyết Nhi không biết làm sao đành phải một mình ngồi im để hai vị trưởng bối quan sát và vặn hỏi.
Mẹ Cố và bà nội Cố rất nhiệt tình đối xử với Triệu Tuyết Nhi. Chẳng những mang đến rất nhiều đồ ăn ngon mà còn kéo Triệu Tuyết Nhi cùng vào phòng bếp làm một bữa tiệc lớn. Mặc dù bầu không khí có chút căng thẳng nhưng lại không hề thiếu sự ấm áp, nhìn tổng thể mà nói vẫn rất thuận lợi.
Chờ khi Cố Nhiên tăng ca về nhà, tính gõ cửa nhà Triệu Tuyết Nhi để ăn cơm chùa thì lại được nhìn thấy cảnh tượng ba người phụ nữ đồng loạt ngồi trong phòng khách dọn cơm chờ anh.
Kinh ngạc trong phút chốc, Cố Nhiên đến nhìn sắc mặt Triệu Tuyết Nhi theo bản năng. Phát hiện ngoại trừ vẻ mặt khách sáo thì Triệu Tuyết Nhi không hề tỏ vẻ chán ghét hay hoảng sợ, lúc này anh mới chậm rãi yên lòng.
Sau bữa cơm tối với nhạc vui thì mẹ Cố và bà nội Cố lưu luyến mãi không muốn tạm biệt, trước khi đi còn mời Triệu Tuyết Nhi đến nhà làm khách rồi còn để lại số điện thoại liên lạc cho Triệu Tuyết Nhi.
Đưa hai vị trưởng bối về xong, Triệu Tuyết Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không mất. So với một đám thân thích của Nhà họ Triệu thì mẹ Cố và bà nội Cố thật sự rất hòa ái, cũng có cả sự ấm áp của trưởng bối, nhiệt tình đến mức thiếu chút nữa là cô không chống đỡ nổi.
Sau chuyện dính líu đến Lý Mộng thích Chu Lăng, Triệu Tuyết Nhi cũng bắt đầu nghiêm túc nhìn đến scandal của cô và Cố Nhiên. Lúc trước cô một mực coi nó như trò cười, qua rồi thì sẽ thôi. Dù sao cô và Cố Nhiên là người của hai thế giới, từ rất lâu về trước đã phân rõ giới hạn rồi.
Cho đến khi Tần Nam nói đến hiểu lầm giữa Lý Mộng cùng Chu Lăng thì Triệu Tuyết Nhi mới đột nhiên phát hiện cô nghĩ về tình cảm quá đơn giản, cũng quá tự tin. Phản ứng chậm chạp, nên không nhìn thấy những ánh mắt và lời dị nghị quanh mình.
Bây giờ mẹ Cố và bà nội Cố đến tìm, không phải là cũng đã hiểu lầm quan hệ giữa cô và Cố Nhiên rồi chứ? Nghĩ như vậy, Triệu Tuyết Nhi điều chỉnh lại tâm trạng xong rồi chuẩn bị bàn bạc với Cố Nhiên một chút. Bất kể thế nào thì hiểu lầm kéo dài cũng sẽ không tốt. Cô không thèm để ý, Cố Nhiên không thèm để ý, nhưng còn người Nhà họ Cố sẽ để ý, còn bạn chung của bọn họ cũng sẽ để ý...
Nhưng mà Triệu Tuyết Nhi còn chưa mở miệng thì Cố Nhiên đã thuận thế thổ lộ. Không sai, là thổ lộ. Không có hoa tươi, không có không khí lãng mạn, không có từ ngữ hoa mỹ, mà ở trong phòng khách nhà Triệu Tuyết Nhi, Cố Nhiên đột nhiên quỳ một chân xuống, đỏ mặt lắp ba lắp bắp nói thích Triệu Tuyết Nhi.
"Sau đó thì sao?" Đây là lần đầu tiên Lâm Du nghe chuyện Cố Nhiên thổ lộ với Triệu Tuyết Nhi, cũng không biết rốt cuộc Triệu Tuyết Nhi có đồng ý hay không.
"Sau đó thì không biết nữa." Nói tới đây, Hứa Hoán cũng rất bất đắc dĩ, " Thằng nhóc Cố Nhiên kia chỉ chịu nói cho em biết tới đây thoi. Chuyện tiếp theo thế nào thì dù em hỏi ra sao cậu ta cũng không chịu nói. Em lại không quen Triệu Tuyết Nhi, ngại đi hỏi người trong cuộc, nên định chờ chị dâu về đi dò la nghe ngóng thử."
"Như vậy..." Nghe ra sự hiếu kỳ trong lời nói của Hứa Hoán, Lâm Du nghiêm túc lấy điện thoại di động ra, cẩn thận đọc tin nhắn gần đây của Triệu Tuyết Nhi rồi chắc chắn nói, "Ít nhất tạm thời còn chưa đồng ý. Chẳng qua là Tuyết Nhi có động lòng hay không thì chỉ có bản thân con bé mới biết."
"À? Có chắc là vẫn chưa đồng ý không? Cũng đã mấy tháng rồi, Cố Nhiên vẫn còn chưa lấy được câu trả lời chính xác sao? Thật là vô lý mà!" Hứa Hoán còn tưởng rằng, Cố Nhiên vì cố ý làm anh tò mò mới không nói. Thì ra là thật sự không đồng ý, đúng là làm cho anh thất vọng mà.
" Gần đây quản lý nhận khá nhiều việc cho Tuyết Nhi, chủ yếu là ở nước ngoài nhiều. Nếu như lúc trước có xảy ra chuyện tỏ tình thì chắc là do ngại phải gặp Cố Nhiên. Chắc là gần đây hai người không gặp mặt nên vẫn còn chưa biết được đi." Nhớ tới công việc của Triệu Tuyết Nhi thì sự nghi ngờ nhàn nhạt trong lòng Lâm Du cũng dần tan biến.
Trước kia công việc của Triệu Tuyết Nhi đều do Cố Nhiên xem qua rồi trực tiếp gởi cho Lâm Du. Chưa bao giờ có chuyện quản lý vượt mặt Cố Nhiên báo trực tiếp cho Lâm Du. Lúc ấy thấy tên người đại diện thì Lâm Du liền cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Cho tới lúc này cô mới hiểu là chuyện gì xảy ra.
"Trách không được." Biết rõ hơn từ tin tức của Lâm Du, Hứa Hoán kết luận, " Trách không gần đây Cố Nhiên cũng luôn không bình tĩnh, cảm giác người đang ở đây nhưng hồn thì bay đi đâu rồi. Có lẽ là còn đang trong thời kỳ khảo nghiệm nên mới đàng hoàng chờ câu trả lời của Triệu Tuyết Nhi!"
Nếu như Tuyết Nhi thật sự đồng ý với Cố Nhiên thì sẽ có thêm một chuyện vui. Lâm Du nghĩ bụng như vậy nhưng trên mặt lại không thể hiện cảm xúc gì.
"Chị dâu, nếu không thì chị giúp đỡ hỏi thử xem thái độ của Triệu Tuyết Nhi thế nào đi? Đồng ý hay không đồng ý, như vậy để cho chắc chắn thôi! Một mực kéo dài thời gian không cảm thấy giày vò người khác sao? Cố Nhiên khó chịu không nói, ngay cả chúng ta là người ngoài cũng khẩn trương theo." Giây phút mấu chốt, Hứa Hoán vẫn quyết định đứng về phía anh em của mình. Bản thân anh không tiện mở miệng hỏi Triệu Tuyết Nhi, nhưng Lâm Du là ứng viên thích hợp nhất nên phải mời Lâm Du hỗ trợ mới được.
Lâm Du lắc đầu một cái, không đồng ý chuyện này: "Tôi không thể hỏi."
"Hả? Tại sao?" Chẳng lẽ trong đó còn có ẩn tình sao? Đầu óc Hứa Hoán mơ hồ, từ trước đến giờ anh tự cho là mình thông minh, đại não hiếm khi chết máy.
"Bởi vì chị dâu cậu chẳng những là bạn tốt của Triệu Tuyết Nhi mà đồng thời cũng là bạn tốt của Cố Nhiên. Nếu như Triệu Tuyết Nhi không thích Cố Nhiên thì lỡ cô ấy mở miệng hỏi chuyện này, Triệu Tuyết Nhi sẽ tự nghĩ là do Cố Nhiên nhờ cô ấy hỏi giúp. Cứ như vậy, tất cả mọi người cùng công ty sẽ cảm thấy lúng túng. Ngược lại, nếu như Triệu Tuyết Nhi thích Cố Nhiên, chuẩn bị đồng ý thì vốn không cần người trung gian đi hỏi dò, cô ấy sẽ tự lựa thời cơ thích hợp để đáp lại lời thổ lộ của Cố Nhiên." Không cần Lâm Du mở miệng, Hứa Mạch giải thích giúp cô. Chẳng những đúng mà còn trúng ngay tâm tư Lâm Du nữa.
Hứa Hoán im lặng. Được rồi, anh họ nói có lý, chuyện này chen vào quả thật không tốt. Anh có thể không để ý chạy đến hỏi Cố Nhiên xem chuyện gì xảy ra, dien;dafn*lle[quysdo0n nhưng lại không thể đường đột chạy đi hỏi Triệu Tuyết Nhi có đồng ý hay không. Chuyện tình cảm cần phải suy nghĩ từng li từng tí, thật sự rất phiền phức.
Xe lái vào cửa lớn Nhà họ Hứa, Hứa Chấn Thiên đã chờ ở trong nhà từ sớm. Thấy Hứa Mạch và Lâm Du trở lại thì sắc mặt lập tức nhu hòa xuống. Hai đứa trẻ này ít khi ra khỏi nhà lâu như vậy, nhất định là đã chịu không ít cực khổ bên ngoài. Nhưng đều là những đứa con khiến ông kiêu ngạo, thật sự không tồi!
"Tiểu Du, bộ phim lúc trước con diễn vai phụ đã chiếu rồi, con đã xem chưa? Phản ứng trong nước rất tốt đấy!" Vào ngày công chiếu phim điện ảnh, Tần Khả Tâm hết sức phấn khởi. Chẳng những tất cả người Nhà họ Hứa mà cả Hoàng lão gia, Nhà họ Tần và Nhà họ Cố, cả bạn bè thân thuộc... cũng đều đi cổ vũ. Mặc dù Lâm Du xuất hiện trước ống kính không nhiều, tổng cộng lại không tới năm phút nhưng Tần Khả Tâm vẫn rất kích động, lòng đầy tự hào.
"Có xem. Ngày ra mắt phim điện ảnh, đạo diễn có dẫn con với Hứa Mạch đến xem." Thật ra thì Lâm Du không có xuất hiện trước ống kính nhiều như vậy, hẳn là không đến hai phút. Cho đến khi xem xong phim, cô mới nghe đạo diễn nói là bởi vì cảm thấy bài hát cô đàn trong phim rất êm tai, hoàn hảo đến mức không thể nào biên tập lại được nên mới giữ nguyên toàn bộ, hơn nữa còn cố ý phối thành nhạc để tuyên truyền.
" Bài hát Tiểu Du đàn rất hoàn mỹ, không thể bắt bẻ được. Ngay cả Hoàng lão gia cũng nói chuyện say sưa, mọi người đều tán dương tài nghệ của Tiểu Du sắp giỏi hơn thầy rồi." Thân là nhà dương cầm, Tần Khả Tâm cũng rất soi mói tiết tấu piano. Tình huống được tán thưởng như Lâm Du thật sự rất hiếm.
"Là do phim xuất sắc nên tăng thêm cảm xúc thôi." Lâm Du lại không cảm thấy mình giỏi. Chẳng qua là lồng vào trong phim thì để lại cho người xem cảm xúc sâu sắc hơn thôi. Nếu như chỉ đánh đàn không thì sẽ không đạt được hiệu quả như vậy.
" Không đâu, quả thật rất êm tai." Ngoài dự liệu của mọi người, Hứa Chấn Thiên không những nghiêm túc khen ngợi mà còn bổ sung một câu, "Đàn còn hay hơn cả mẹ của con và Hứa Mạch nữa."
Hay hơn Hứa Mạch thì tất nhiên là không có gì, nhưng còn hay hơn cả nghệ sĩ chuyên nghiệp như Tần Khả Tâm thì... Mọi người trên bàn đều không nhịn cười được. Xem ra, sau Hứa Mạch thì Lâm Du đã được thăng chức thành báu vật của lão gia rồi.
Không ngờ Hứa Chấn Thiên lại có thể chấm điểm như vậy, Lâm Du ngẩng đầu lên nhìn Tần Khả Tâm đang ngồi ở đối diện theo bản năng. Dù cho cô có không hiểu cách đối nhân xử thế thì cũng không ngây ngốc ngồi im âm thầm thừa nhận. Nhưng mà cô đang muốn giải thích thì liền bị Tần Khả Tâm nói trước.
"Tiểu Du quả thật đánh đàn rất hay, hình ảnh cũng rất đẹp, trình độ rất cao rồi. Tiểu Du vừa trở về, có lẽ là còn chưa biết, bây giờ con đã được fan công nhận là nữ thần dương cầm rồi. So với danh hiệu nữ thần hoa khôi của trường lúc trước thì cao hơn không ít nha!" Tần Khả Tâm thật lòng coi Lâm Du là thành viên trong nhà. Dù chưa tới mức độ con gái ruột nhưng cũng thật lòng thương yêu cô con dâu này. Con dâu của mình được tán dương, dù cho lấy bà ra để so sánh thì bà cũng không để ý mà lại thấy rất vinh dự.
"Mẹ, mẹ đừng nói với con là poster của Tiểu Du bây giờ đã xuất hiện ở các trung tâm thương mại, thậm chí là đã bán ra ngoài rồi đó?" Ngoài miệng thì Hứa Mạch nói như vậy nhưng trong lòng đã có câu trả lời chắc chắn. Nghiêm ngặt liếc về phía Hứa Hoán, thấy cậu ta lập tức nhìn đi chỗ khác thì cũng biết là có chuyện này.
Hứa Hoán co rụt cổ, ngồi nhích qua bên cạnh theo bản năng. Chuyện thứ ba anh không dám nói lúc còn ở trên xe chính là chuyện này. Nhưng vì để phòng ngừa anh họ nổi giận nên anh mới do dự mãi rồi quyết định vẫn nên nghẹn ở trong bụng.
"Ồ? Tiểu Mạch vẫn còn chưa biết sao? Không phải giải trí Thần Thiên làm tuyên truyền sao?" Bởi vì Lâm Du là tổng giám đốc của Thần Thiên nên Tần Khả Tâm vẫn cho là Hứa Mạch sẽ biết chuyện này.
Mặc dù thấy kỳ quái là tại sao Hứa Mạch không ngăn lại, nhưng Tần Khả Tâm vẫn không dị nghị. Chủ yếu là Lâm Du trang điểm quá đẹp, ngay cả bà cũng không nhịn được mua về mấy tờ, treo ở nhà lớn Nhà họ Hứa và trong phòng Lâm Du và Hứa Mạch.
Hứa Mạch nhếch miệng. Không cần đoán nhiều, nhất định là do Chu Lăng làm. Bị Lý Mộng quấn chặt như vậy mà vẫn không ảnh hưởng đến hiệu suất xử lý công việc, Hứa Mạch cũng không biết nên tán dương hay là trách cậu ta nỗ lực kiếm tiền như vậy nữa. Còn về phần Cố Nhiên, có lẽ tâm tư đã hoàn toàn bị Triệu Tuyết Nhi bắt mất rồi nên không chú ý tới chuyện này, cũng không kịp báo với Lâm Du và Hứa Mạch...
Lúc ra khỏi Nhà họ Hứa thì trời đã tối. Hứa Mạch vừa mới lên xe liền gọi điện cho Chu Lăng.
Nhận được điện thoại của Hứa Mạch, Chu Lăng cũng bất ngờ. Như vậy chứng minh anh đang trên dường về nhà với Lâm Du, chờ lát nữa gặp mặt rồi nói.
Đưa Lâm Du và Hứa Mạch đến dưới lầu, Hứa Hoán không muốn bị vạ lây nên liền lái xe chạy mất như một làn khói. Anh là vô tội, chờ sau khi phát hiện ra thì đã không còn kịp rồi, poster của Lâm Du đã bị dán đầy đường. Cũng may là dọc theo đường lúc từ sân bay đến Nhà họ Hứa không có xuất hiện tấm poster lớn nào của Lâm Du.
Trên đường từ sân bay đến Nhà họ Hứa quả thật không có poster của Lâm Du, nhưng trên đường từ Nhà họ Hứa trở về nhà Lâm Du và Hứa Mạch thì poster cứ liên tục xuất hiện, sắc mặt Hứa Mạch đã hoàn toàn âm u. Nếu không Hứa Hoán cũng sẽ không chạy nhanh như vậy, ngay cả trò hay cũng không dám nhìn mà liền co giò chạy mất dép.
Chu Lăng tới rất nhanh. Chuông cửa vừa mới vang lên thì cửa đã được mở ra. Không khi nghiêm trọng làm cho Chu Lăng hoài nghi, có phải Hứa Mạch đang đứng ở cửa chờ hắn đi vào không.
Dĩ nhiên, Chu Lăng sẽ không đến mà không có chút chuẩn bị nào. Lúc thoáng thấy Hứa Mạch thì anh lập tức giơ cái gì đó trong tay lên.
Là một tấm poster, người trên poster chính là Lâm Du. Không đợi Hứa Mạch mở miệng, Chu Lăng liền nói: “ Tôi chỉ kêu bọn họ chuẩn bị một cái này, là độc nhất vô nhị."
"Còn mấy tấm bên ngoài thì sao?" Cất poster của Lâm Du vào phòng, Hứa Mạch vẫn chưa hết tức giận.
"Chẳng qua là tạm thời tuyên truyền. Đợi mọi người hạ nhiệt thì cũng sẽ gỡ xuống." Chu Lăng phản ứng rất bình tĩnh, nói xong vẫn không quên nhắc nhở, " Chờ khi phim của anh và Lâm Du được chiếu thì sẽ chuẩn bị poster tuyên truyền cho hai người."
Được rồi, Chu Lăng nói đúng. Nhưng mà, coi như là đúng thì sắc mặt Hứa Mạch vẫn không thể tốt lên được. Đối với chuyện này, lẽ ra Chu Lăng nên hỏi ý anh trước.
"Không phải tôi không muốn nói cho anh biết trước, vì có lý do nên mới làm vậy. Một trong số đó là vì anh và Lâm Du ở nước ngoài bận rộn quay phim chụp hình, thời gian eo hẹp. Thứ hai chính là dù anh có không đồng ý thì chuyện này cũng phải được tiến hành. Để bảo đảm không ảnh hưởng đến tâm trạng quay phim của anh nên tôi thấy là vẫn nên tạm thời lừa gạt anh sẽ tốt hơn." Đã biết nhất định Hứa Mạch sẽ tức giận vì chuyện này nên Chu Lăng lại lấy ra một cái túi lớn từ trong cặp xách, "Đây, chỉ cần là poster của Lâm Du thì tôi đều giữ lại cho anh một tấm."
Hứa Mạch đứng tại chỗ hít sâu một hơi, giọng điệu khôi phục lại bình thường: "Tôi thật bất ngờ, chuyện của Lý Mộng hoàn toàn không tạo thành uy hiếp với cậu."
Chu Lăng nhún vai, mặt vô tội nói: "Không là gì cả. Tôi thấy với thành thích khổ sở theo đuổi anh một thời gian lâu, nhưng sau khi anh xảy ra chuyện thì lại uốn người bỏ chạy của Lý Mộng mà dám đến giảng đạo với bà nội tôi thì không cần thêm dầu vào lửa, chỉ cần vài câu nói hời hợt thôi là đủ. Có điều phản ứng của bà nội cũng quá dữ nên dĩ nhiên không thể nói tiếp."
“ Cậu thật biết lợi dụng người khác." Hứa Mạch lạnh lùng nói một tiếng, cất hết poster của Lâm Du đi.
"Coi như tôi nợ anh một lần." Nghiêm túc nhìn Hứa Mạch, Chu Lăng trịnh trọng nói. Cái mà Chu Lăng nói là "Nợ một lần" dĩ nhiên không phải nói đến chuyện mượn Hứa Mạch để hủy hôn sự với Lý Mộng mà là chuyện không được Hứa Mạch đồng ý đã đi tuyên truyền Lâm Du. Mặc dù anh giữ vững kế hoạch tuyên truyền không phải là lỗi của anh, nhưng không nói trước cho Hứa Mạch là lỗi của anh.
"Vậy tốt nhất cậu nên cẩn thận đi đừng để tôi nắm được cái cán. Nếu không cậu cũng biết tôi sẽ không hạ thủ lưu tình." Thành ý của Chu Lăng Hứa Mạch cũng biết. Nhưng lúc nên trả thù thì anh cũng sẽ không nương tay. dienxxdafnlleequysdoon
"Nếu thật sự có ngày đó tôi cũng sẽ vui vẻ đón nhận." Chu Lăng gật đầu một cái, không hề có ý trốn tránh.
Bình luận facebook