Edit: susublue
Lý Mộng quả thật xách hành lý bỏ đi với Chu Tuyền. Khi anh cả Lý biết chuyện này thì cũng chỉ cười lạnh một tiếng, không hề tỏ bất kỳ thái độ gì.
Ngược lại là anh hai Lý, cho tới giờ phút này mới phản ứng kịp, lúc trước anh đã nói suông với Lý Mộng rồi. Con nhóc này có biệt danh chỉ biết ăn cây táo rào cây sung, sớm muộn gì cũng bị té đau.
Buổi tối không thấy Chu Tuyền trên bàn cơm, mẹ Lý rất cao hứng. Ít nhất sẽ không sẽ không cảm thấy chán ăn vì một người đáng ghét. Nhưng mà đồng thời mất đi Lý Mộng, đối với mẹ Lý mà nói thì vẫn có chút ảnh hưởng.
Mẹ Lý thừa nhận, bởi vì ông nội Lý chết, bà cảm thấy rất thất vọng về đứa con gái Lý Mộng này. Có thể sau đó chuyện Lý Mộng ly dị đã khiến cho mẹ Lý không nhịn được lại mềm lòng. Tóm lại là đứa con gái ruột bà thương yêu nhiều năm như vậy thì sao có thể thật sự hạ quyết tâm bỏ mặc không quan tâm?
Thái độ Lý Mộng khi ở nhà trong khoảng thời gian này, Lý mẹ có thấy. Sở dĩ không tìm Lý Mộng nói chuyện là vì không muốn Lý Mộng yên lòng quá sớm rồi lại tiếp tục không chút kiêng kỵ tổn thương người nhà của mình. Mẹ Lý chỉ muốn cho Lý Mộng một bài học nho nhỏ, để cho Lý Mộng nhớ thật lâu.
Nhưng mà Lý Mộng lại khiến bà thất vọng thêm lần nữa. Khi biết Lý Mộng đi theo Chu Tuyền thì mẹ Lý lại nhức đầu, ngay cả cơm cũng ăn không vô.
"Không cần phải để ý đến nó, để mặc nó tự sinh tự diệt ở bên ngoài đi." Ba Lý xụ mặt, hiển nhiên cũng tức giận với Lý Mộng không nhẹ.
"Ai! Còn có thể quản thế nào? Dù có quản thì nó cũng không thích nghe..." Mẹ Lý lắc đầu một cái, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Đứa con gái này thật sự bị bọn họ làm hư rồi. Chờ đến khi muốn sửa đổi thì chỉ sợ đã quá muộn, không còn kịp nữa.
"Vậy coi như Nhà họ Lý vốn không có người như thế!" Ba Lý giải quyết dứt khoát, mặt đầy vẻ không vui, "Bắt đầu từ hôm nay, không cho phép nhắc tới tên của nó trong nhà này nữa, Nhà họ Lý không có đứa con gái như vậy!"
Biết ba Lý đang bực bội nên mới nói lời độc ác, mẹ Lý không có tiếp lời, yên lặng cúi đầu xuống, buồn bã ỉu xìu cầm chiếc đũa gắp thức ăn.
Bên kia ở thành phố D, Hứa Mạch đã nhận được tin tức, biết được động tĩnh của Chu Tuyền. Nhưng điều ngoài ý muốn của anh là không ngờ Lý Mộng lại bị Chu Tuyền thuyết phục một lần nữa?
"Quá thiếu tình yêu chứ gì?" Hứa Hoán bĩu môi một cái, không chút khách sáo châm chọc. Ấn tượng của anh đối với Lý Mộng đã rơi xuống tận đáy cốc, bây giờ chỉ cần nghe thấy tên Lý Mộng thì đã cảm thấy cực kỳ đáng ghét.
"Ngược lại tôi cảm thấy cô ta lựa chọn rất sáng suốt." Tần Nam nhún vai, gặm trái táo nói, "Loại phụ nữ giống như Lý Mộng, ngoại trừ Chu Tuyền ra thì còn có ai muốn chứ? Mặc dù thân phận Chu Tuyền không tỏa sáng nhưng may mắn dáng dấp không tệ, còn thích giả bộ làm công tử nho nhã, lừa bịp loại người có chỉ số thông minh như Lý Mộng vẫn không thành vấn đề."
"Tôi còn tưởng rằng cậu đang khen ngợi, không ngờ lời nói còn ác độc hơn cả tôi nữa." Cái gì gọi là cái loại chỉ số thông minh như Lý Mộng chứ? Cho dù Hứa Hoán cũng thừa nhận Lý Mộng không thông minh, nhưng dù gì bọn họ cũng là nam tử hán đại trượng phu, lại đi chỉ trích sau lưng như vậy có tốt không?
"Khen ngợi? Ai? Lý Mộng? Tôi không có điên." Tần Nam tự nhận ánh mắt mình không mù nên rất coi thường đức hạnh của Lý Mộng. Đến tận bây giờ, người phụ nữ có thể khiến anh sùng bái từ tận đáy lòng, bất cứ lúc nào mở miệng ra cũng khen chỉ có một mình Lâm Du.
"Lý thị cướp đi dự án của Chu thị, chắc là định đối phó với Chu thị. Chu Tuyền đi tìm Lý Mộng nhất định là muốn thám thính tin tức, muốn đục nước béo cò. Bây giờ xem ra mặc dù Nhà họ Lý không chịu tiếp nhận Chu Tuyền, nhưng ít nhất anh ta còn kéo được Lý Mộng đứng về phía mình." Không để ý đến Hứa Hoán và Tần Nam đang cải vã, Hứa Mạch tự ý phân tích.
"Vậy thì thế nào? Chu Lăng có bản lãnh có quyết đoán, sẽ không bị động ngồi chịu trận. Điều tôi quan tâm nhất là, mục đích cuối cùng của Lý thị rốt cuộc có phải là Hứa thị hay không." Bị Hứa Mạch kéo về chính đề,
Hứa Hoán nghiêm chỉnh nói. Lý thị đối phó Chu thị, không loại trừ khả năng vì muốn hả giận cho Lý Mộng. Như vậy Lý thị có giận cá chém thớt, đối phó Hứa thị không, đây là một vấn đề không lớn nhưng cũng không nhỏ.
"Để ý nhiều một chút, không phải chuyện xấu." Dù Lý thị không đối phó Hứa thị, thân ở trên thương trường thì vẫn phải chú ý bốn phương tám hướng. Dù là phút trước vẫn là đồng minh nhưng ở phút sau lại có thể đâm cho mình một dao ở sau lưng. Cho nên Hứa Mạch chưa bao giờ xem thường.
" Ừ. Em sẽ quan sát Lý thị thật kỹ." Hứa Hoán gật đầu một cái, lúc này cũng liền tỏ thái độ.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi giúp cậu đi hỏi một chút!" Gặm trái táo tới miếng cuối cùng, Tần Nam đứng lên, tiêu sái rời đi.
"Vậy thì cám ơn." Đối với Tần Nam, Hứa Hoán không sợ nợ nhân tình. Ngược lại không dùng thì quá uổng phí, có thể sai khiến Tần Nam giúp đỡ thì vẫn cảm thấy rất có thành tựu.
"Hứa Nhị thiếu còn biết khách sáo sao?" Liếc nhìn về phía Hứa Hoán một cái, Tần Nam nói tạm biệt với Hứa Mạch rồi sải bước bỏ đi.
"Hừ!" Im lặng quơ quả đám về phía Tần Nam, Hứa Hoán bĩu môi nói, "Lần sau chờ xem."
"Em nên đi tìm vợ trước đi, như vậy thì không cần chờ tới lần sau." Nghe thấy lời nói của Hứa Hoán, Hứa Mạch cười như không cười nhìn sang.
"A, anh họ, sao ngay cả anh cũng chú ý tới chuyện này? Hơn nữa em đang rất cố gắng tìm duyên phận, đáng tiếc vẫn luôn không gặp được. Cái vòng luẩn khuẩn này không phải là anh không biết. Đếm tới đếm lui thì nhiều người như vậy, hợp mắt thì thành người yêu, không hợp mắt thì duyên phận hoàn toàn biến mất. Bên trong một đống nước đọng như vậy, kêu em đào ra một đóa đẹp đến hoa mắt thì đúng là khó lại càng khó." Nói đến chuyện này, Hứa Hoán lại có cả một bụng phiền não. Sao Chu Lăng lại tốt số như vậy, được biểu tỷ cho chọn trúng chứ? Ngay cả Cố Nhiên cũng sớm nhìn hợp mắt Triệu Tuyết Nhi. Đến lượt anh thì lại bị dư lại.
"Chẳng qua là chính em không muốn chủ động tiếp xúc. Nếu như em chịu thật lòng một chút, tìm một người hợp mắt cũng không khó khăn như vậy. Nếu như chính em không tìm được thì để cho mẹ anh và dì hai tìm giúp em đi. Nếu không nữa thì gần đây ông nội rất rảnh rỗi, để cho ông mời vài đứa cháu nội, cháu ngoại của mấy người bạn chí cốt đến nhà chơi." Hứa Hoán than phiền, lọt vào tai Hứa Mạch thì giống như một kẻ không ốm mà rên. Chủ yếu vẫn là muốn xem thái độ của Hứa Hoán chứ không phải là vũng nước đọng này.
"Anh họ..." Hứa Hoán bị dọa. Sao nghe giống như anh họ rất nghiêm túc vậy, sẽ không phải thật sự nghĩ vậy chứ? Anh...Tạm thời anh còn chưa có ý định đi đến bước đó.
Quả thật Hứa Mạch không hề đùa, ngày đó anh liền gọi điện về Nhà họ Hứa. Bác hai Hứa mừng rỡ khôn xiết, nói là chuyện này rất dễ, nhất định sẽ mau chóng thúc đẩy. Mà Tần Khả Tâm và Hứa Chấn Thiên cũng rối rít nói sẽ giúp.
Vì vậy lúc Hứa Hoán còn không biết gì thì anh đã bị anh họ thân nhất của mình bán đứng.
Lâm Du cũng bị gọi về Nhà họ Hứa vì chuyện này. Ý đồ của bác hai Hứa rất đơn giản, bà chỉ muốn mời Lâm Du giúp kiểm định, nhất định phải chọn được cô gái có tính cách tốt để giới thiệu cho Hứa Hoán.
“ Để con chọn?" Đối với chuyện này, Lâm Du tự nhận mình không giỏi. Tìm cô về thì không bằng để cho Hứa Mạch sang đây nhìn người. Ánh mắt Hứa Mạch từ trước đến giờ rất sắc bén, nhìn người đặc biệt chuẩn.
"Đương nhiên là con chọn. Con là dâu trưởng, lại vừa là người trẻ tuổi, nhất định có thể nhìn ra vị tiểu thư nào thật lòng. Yêu cầu của bác hai thật ra cũng không cao, chỉ cần đừng có dáng vẻ kệch cỡm giống như bộ dáng ban đầu của Lý Mộng là được. Tiểu Du, con không biết đâu, ban đầu bác cũng bị thái độ dịu dàng hiền lành của Lý Mộng lừa gạt thê thảm, chờ đến khi cô ta nói đi là đi thì thiếu chút nữa bác đã không phản ứng lại kịp, còn khóc lóc mấy trận." Mấy cái lịch sử đen tối, bác hai Hứa vốn không có ý định nói ra. Nhưng vì hạnh phúc cả đời của Hứa Hoán nên bà vẫn phải nói thật, chỉ chờ Lâm Du đồng ý giúp đỡ.
Nhắc tới Lý Mộng, Lâm Du cũng ngẩn người. Nếu như là cô cũng không nhất định có thể nhìn ra bản chất của Lý Mộng. Nếu không thì cô cũng sẽ không bị Chu Tuyền và Lâm Hồng Tín lừa gạt xoay vòng vòng, cho đến cuối cùng còn bị đưa vào bệnh viện tâm thần như vậy.
"Không sao, Tiểu Du không cần cảm thấy có gánh nặng. Mẹ và bác hai của con cũng sẽ ngồi ở bên cạnh, Tiểu Du chỉ cần nói ý kiến của con là được. Đến lúc đó nhất định mẹ và bác hai sẽ đánh đòn phủ đầu, những câu hỏi đặt ra cũng là do bác hai con hỏi. Tiểu Du phụ trách ngồi ở bên cạnh quan sát, nhìn xem thái độ bên ngoài của mấy cô tiểu thư kia có phải là thật hay không là được." Thấy Lâm Du có hơi lo lắng, Tần Khả Tâm nghiêm túc nói.
"Ừ ừ, đúng vậy. Cũng không phải muốn Tiểu Du chọn người, chúng ta sẽ tự chọn. Bác hai chỉ muốn nghe Tiểu Du đề cử để tham khảo thôi." Biết thái độ của mình có thể sẽ tạo thành áp lực lớn cho Lâm Du nên bác hai liền vội vàng nói lại, "Hơn nữa, cho dù chúng ta có chọn được đối tượng thì cũng chưa chắc Hứa Hoán sẽ thích! Cho nên chuyện này vẫn còn sớm."
" Được." Tần Khả Tâm và bác hai đã nói đến nước này, Lâm Du cũng không tiện từ chối nữa nên đành gật đầu đồng ý.
Lúc Hứa Mạch nghe chuyện này thì Lâm Du đã ngồi ở Nhà họ Hứa giúp đỡ chọn con dâu rồi.
Nói là con dâu thì cũng không hề quá đáng. Gần đây Nhà họ Hứa rất náo nhiệt, mỗi người gần như đều dốc hết sức, mời tiểu thư mà mình coi trọng nhất tới nhà làm khách. Một lần chỉ có một vị, từ từ xem, cẩn thận chọn.
Cho tới bây giờ Lâm Du không hề biết chọn đối tượng hẹn hò lại phức tạp như vậy. Dưới cái nhìn của cô, mỗi vị tiểu thư đều có ưu điểm của mình, cũng là mỗi người mỗi vẻ. Sức quyến rũ này, cần từ bi có từ bi, cần khôn ngoan có không ngoan, mỗi người có cách nhìn nhận đánh giá khác nhau. Người cô chọn trúng, có chắc Tần Khả Tâm và bác hai đều hài lòng không? Mà Hứa Hoán sẽ có thái độ gì?
"Nói thật, em rất lo lắng, có một vị tiểu thư bị chúng ta loại bỏ ra ngoài lại vừa vặn đúng loại người Hứa Hoán thích." Một tuần lễ trôi qua, Lâm Du đã gặp qua bảy vị tiểu thư, trực tiếp loại bỏ năm người. Tỷ số đào thải cao như vậy, Lâm Du không thể không hoài nghi lòng tốt của mình biến thành chuyện xấu rồi.
"Nói như vậy, ánh mắt của em, mẹ anh, còn có bác hai đều không giống nhau. Người em thích, mẹ anh và bác hai không hài lòng. Người bọn họ hài lòng em lại cảm thấy không thích hợp. Dưới con mắt kiểm định của ba người thì hai vị tiểu thư có thể thắng cuộc nhất định là cực kỳ ưu tú. Nếu như Hứa Hoán không chọn một trong hai người này mà lại yêu mến một trong năm người bị loại thì anh chỉ có thể nói ánh mắt Hứa Hoán cũng chẳng ra hồn." Buồn cười nhìn vẻ mặt bối rối của Lâm Du, Hứa Mạch trấn an, "Dĩ nhiên, chuyện tình yêu vốn không có tiêu chuẩn. Chỉ cần Hứa Hoán thích, dù toàn thế giới đều không đồng ý thì cũng không ngăn cản nổi. Cho nên em cứ kể lại cho Hứa Hoán nghe về năm người kia, Hứa Hoán sẽ tự có phán đoán của mình."
"Em chỉ cần nói ra lý do loại bỏ năm người đó là đủ rồi chứ ? Nếu Hứa Hoán nói lý do của bọn em là vô căn thì cứ để cậu ta tự chủ động đi tiếp xúc với bọn họ phải không?" Đây là lần đầu tiên Lâm Du trải qua việc này, tâm trạng rất phức tạp, cũng rất mờ mịt.
" Ừ. Tiểu Du làm như vậy là đủ rồi, vô cùng tốt." Hứa Mạch cười gật đầu một cái, "Nếu quả thực không được thì Tiểu Du đưa hình của năm người bọn họ cho Hứa Hoán xem, để cho Hứa Hoán tự chọn. Không hợp mắt thì liền loại bỏ, ngay cả lý do em cũng không cần nói nhiều."
"Em cảm thấy vẫn nên nói lại đi! Hình chỉ có thể nhìn được dáng vẻ bên ngoài, cũng không thể đại biểu cho tính cách và sức quyến rũ của một người. Nếu như chỉ vì hình mà đã loại bỏ người ta thì thật quá qua loa." So với Hứa Mạch, Lâm Du thận trọng hơn nhiều. Lúc mới bắt đầu, thậm chí cô còn nghĩ tới việc để cho Hứa Hoán cùng ngồi kế bên gặp mặt. Cứ như vậy, có thích hay không thì tự Hứa Hoán có thể phán đoán.
Nhưng Lâm Du còn chưa nói ra đề nghị đó thì đã nghe bác hai nói nếu cô mạnh mẽ ép Hứa Hoán lộ mặt thì chắc chỉ ngồi được năm phút là cùng. Bất đắc dĩ là lời nói đối với Hứa Hoán lại như gió thoảng mây bay,
chẳng những không xuất hiện mà còn cố ý trốn tránh không về nhà một khoảng thời gian. Cho đến khi chắc chắn con gái nhà người ta đều đã về hết thì anh mới chịu về nhà...
"Chủ yếu vẫn là do Hứa Hoán không chịu phối hợp, có đúng hay không?" Liếc mắt nhìn ra điểm mấu chốt, Hứa Mạch suy ngẫm rồi cầm điện thoại lên gọi cho Hứa Hoán.
Nhận được mệnh lệnh của anh họ, Hứa Hoán khóc không ra nước mắt. Anh vốn đã nghĩ xong kế thoát thân, nào ngờ mẹ anh và bác cả lại có tài như vậy, ngay cả Lâm Du cũng mời nổi. Có Lâm Du ở đó thì anh họ không theo dõi anh mới là lạ. Không thể làm gì được, Hứa Hoán đành phải đàng hoàng đồng ý, từ ngày hôm sau, anh ngoan ngoãn ngồi ở nhà gặp mặt hai vị tiểu thư đã được chọn lựa.
"Tần Nam, con có biết gần đây Hứa Hoán đã bắt đầu đi xem mắt rồi không hả?" Biết được tin tức từ chỗ Tần Khả Tâm, mẹ Tần cũng rất cuống cuồng. Rốt cuộc chờ đến lúc Tần Nam trở lại liền lập tức thúc giục.
"Cái gì? Cậu ta đã bắt đầu rồi hả?" Tần Nam không hề quên lời đánh cuộc giữa mình với Hứa Hoán, chẳng qua không ngờ Hứa Hoán lại hành động sớm như vậy. Vốn còn cho là bọn họ sẽ kéo dài tới mấy năm nữa.
" Ừ. Bác của con chính miệng nói với mẹ, ngay cả Tiểu Du cũng đang bận rộn giúp làm cố vấn, mỗi ngày đều về Nhà họ Hứa giúp chọn đối tượng thích hợp!" Mẹ Tần vừa nói thì lại không nhịn được lẩm bẩm, "Con cũng trưởng thành rồi, không phải nên để ý đến chuyện này rồi sao? Con cho mẹ một câu trả lời chính xác, rốt cuộc con đã có bạn gái hay chưa? Hoặc là con thích ai đó cũng được. Chỉ cần trong lòng con đã chắc chắn thì mẹ sẽ không buộc con. Nhưng nếu con không có đối tượng thì mẹ đành phải ra tay!"
"Được rồi được rồi! Mẹ, mẹ gọi điện thoại cho chị họ, kêu chị ấy cũng tới nhà giúp con xem một chút. Ánh mắt của mẹ con không thể nào tin được. Nhưng nếu là phụ nữ do chị họ chọn trúng thì con có thể xem thử." Ngoài dự liệu của mẹ tần, lần này Tần Nam cực kỳ phối hợp. Mặc dù anh nhổ nước bọt khinh thường ánh mắt của mẹ mình nhưng bà vẫn cao hứng như cũ.
" Được, được! Mẹ liền gọi điện cho Tiểu Du, để cho con bé sắp xếp thời gian giúp con chọn đối tượng." Mẹ Tần cũng thuộc về phái hành động, sau khi xác định được suy nghĩ của Tần Nam thì bà lập tức gọi điện cho Lâm Du.
Toàn bộ quá trình Lâm Du đều im lặng lắng nghe. Hơn nữa lúc mẹ Tần vừa mới mở miệng tỏ rõ ý đồ thì liền nhấn loa ngoài. Sau đó, bất đắc dĩ nhìn về Hứa Mạch.
Nghe mẹ Tần đùng đùng hưng phấn kể lể, Hứa Mạch cũng không còn gì để nói. Sắp xếp cuộc xem mắt cho Tần Nam không phải chuyện gì trọng đại, Nhà họ Tần muốn chọn đối tượng hẹn hò cho Tần Nam cũng dễ hiểu. Nhưng tại sao phải dính đến Tiểu Du nhà anh? Chẳng lẽ Tiểu Du của anh rất giống bà mai, trong tay nắm tơ hồng sao?
"Tiểu Du, mợ biết con bận rộn nhiều việc. Không sao đâu, mợ sẽ đưa những cô gái đó đến giải trí Thần Thiên. Tiểu Du chỉ cần nói một câu có vừa mắt hay không là được." Không thể không nói mẹ Tần đơn giản, thẳng thừng hơn bác hai Hứa rất nhiều, cách thức giải quyết cũng cực kỳ thô bạo.
Mở hai mắt nhìn là có thể quyết định sao? Lâm Du khẽ thở dài một hơi, không khỏi nhíu mày: "Mợ dự định chọn thế nào? Là một ngày gặp một người hay sao? Có tiêu chuẩn nhất định nào không? Tần Nam thích kiểu con gái thế nào, cậu ta có đề cập tới không?"
"Không cần một ngày gặp một người, động tác của bác hai con quá nhanh, chuyện liên tiếp mời bảy vị tiểu thư đến nhà làm khách, mợ cũng biết. Nếu bảy người kia đã từng đến Nhà họ Hứa rồi thì dĩ nhiên không nằm trong phạm vi lựa chọn của nhà chúng ta. Trong tay mợ chỉ có ba người có thể chọn lựa làm đối tượng thôi, Tiểu Du xem thử coi lúc nào có thời gian, tới nhà ngồi xem một chút cũng được, hẹn gặp mặt ở bên ngoài cũng được, tất cả đều theo ý Tiểu Du." Bởi vì Tần Nam đã nói nên mẹ Tần dự định làm vung tay chưởng quỹ. Ngược lại ba cô gái này bà đã từng gặp qua, cảm thấy không tệ. Tiếp theo đó thì phải xem Lâm Du và Tần Nam nghĩ thế nào rồi.
"Vậy thì hẹn ở bên ngoài đi! Nếu như một người hẹn gặp ở nhà, hai người khác lại gặp ở bên ngoài thì không được tốt lắm, như vậy sẽ không công bằng." Nghe ra ý của mẹ Tần, Lâm Du nhanh chóng nhìnờ giấy Hứa Mạch viết cho cô, thở phào nhẹ nhõm, "Để cho Tần Nam đi theo nữa, con sẽ dẫn Hứa Mạch đến. Như vậy bốn người cùng gặp mặt, vừa để cho Tần Nam tìm hiểu bọn họ, cũng không khiến hai người bọn họ quá lúng túng."
"Ai da, ý này tốt! Cứ làm như vậy." Cách thức mà Lâm Du mới vừa nói ra cũng hợp ý mẹ Tần. Khó trách được Tần Nam cứ nhất định muốn Tiểu Du giúp chọn người, nhìn thái độ làm việc của Tiểu Du, có lẽ mọi chuyện đều sẽ ổn thỏa?
Mẹ Tần vốn rất thích Lâm Du, sau khi cuộc điện thoại này kết thúc thì ấn tượng về Lâm Du trong lòng bà lại cao thêm một bậc. Liều mạng gật đầu rồi liền giới thiệu tình huống cơ bản của ba vị tiểu thư cho Lâm Du một lượt. Nếu bà không đến đó thì đại cuộc phải giao cho Lâm Du kiểm định rồi.
Nghe xong tài liệu của ba người thì Lâm Du không có cảm giác gì quá lớn. Trong cái vòng luẩn khuẩn này cô vốn không có bạn bè tốt gì, nếu thật sự phải nói thì chỉ quen có mình Diệp Di Nhiên, hơn nữa còn là nhờ phúc của Hứa Mạch mới quen biết được.
"Em có thể hỏi Di Nhiên. Nếu như anh nhớ không lầm thì trong đó có một người là bạn thân của con bé." So với Lâm Du, Diệp Di Nhiên có rất nhiều mối quan hệ xã giao. Mà người đầu tiên xuất hiện trong đầu Hứa Mạch cũng chính là Diệp Di Nhiên.
" Ừ, được." Nếu như đã là người quen vậy thì càng dễ xử lí. Nghe thấy Hứa Mạch nói vậy thì hai mắt Lâm Du sáng lên, cầm lấy điện thoại di động.
Diệp Di Nhiên đã từng nói vì để cho lòng tự ái của mình không bị thương nên gần đây cô cũng không muốn nhận điện thoại của Lâm Du. Mặc dù thật ra thì số lần Lâm Du gọi điện thoại cho cô rất ít, mỗi lần đều do cô chủ động gọi cho Lâm Du. Nhưng khi thật sự nhìn thấy màn ảnh điện thoại lóe lên hai chữ "Chị họ" thì Diệp Di Nhiên không hề chần chờ mà liền ấn nút trả lời.
Nghe Lâm Du giải thích tóm tắt thì Diệp Di Nhiên chớp mắt mấy cái: "Hả? Tĩnh Lan sao? Chị họ chắc chắn đối tượng hẹn hò của Tần Nam là Tĩnh Lan? Đợi chút, để em gọi điện cho Tĩnh Lan hỏi thăm tình hình một chút, láy nữa sẽ trả lời chị."
Quả nhiên là người quen! Lâm Du thở phào nhẹ nhõm, trong lòng đã có quyết định. Nhưng mà có điều, hình như còn chưa bắt đầu gặp mặt thì cô đã có xu hướng nghiêng về bên này rồi?
"Đầu tiên gặp hai người kia trước, xếp Doãn Tĩnh Lan ở cuối cùng." Hứa Mạch đề nghị. Anh thừa nhận, bởi vì là người quen nên rất dễ có ấn tượng. Nhưng cũng bởi vì là người quen nên mới càng phải cẩn thận. Nếu như gặp Doãn Tĩnh Lan trước, hài lòng còn đỡ, nếu không hài lòng thì sau này gặp mặt sẽ rất xấu hổ. Ngược lại nếu gặp Doãn Tĩnh Lan cuối cùng thì dù có thế nào cũng sẽ không bị ảnh hưởng.
" Ừ." Lâm Du cũng vừa nghĩ tới cái này, vừa chuẩn bị đề nghị thì liền bị Hứa Mạch cướp lời trước.
Theo tin tình báo đáng tin của Diệp Di Nhiên thì Doãn Tĩnh Lan quả thật mới vừa được người nhà thông báo,
gần đây định đi coi mắt. Nhưng đối tượng hẹn hò là ai, trưởng bối Nhà họ Doãn còn chưa nói cho Doãn Tĩnh Lan biết. Cuộc điện thoại của Diệp Di Nhiên giống như cơn mưa đúng lúc, tháo bỏ mọi nghi vấn của Doãn Tĩnh Lan.
Còn về thái độ của Doãn Tĩnh Lan thì lúc bắt đầu cũng không quá để ý. RChỉ là xem mắt mà thôi, giống như đi ngang qua sân khấu. Nhưng khi nghe Diệp Di Nhiên nói là chuyện này sẽ do Lâm Du ra mặt kiểm định thì Doãn Tĩnh Lan lại phòng bị toàn thân, dự định ứng chiến.
"Bởi vì chị?" Nghe Diệp Di Nhiên kể lại thì cảm thấ có gì đó là lạ nên Lâm Du xác nhận lại lần nữa.
"Đúng vậy, cũng bởi vì chị họ. Tĩnh Lan nói, em luôn nói tốt về chị họ trước mặt cô ấy nên cũng biết chị lợi hại thế nào, sau đó cô ấy vẫn luôn tò mò về chị, cũng đặc biệt muốn gặp chị cho nên liền quăng chuyện coi mắt này qua một bên, Tần Nam không đến cũng không quan trọng, cô nhất định phải nhân cơ hội này để gặp mặt chị một lần." Nói tới đây Diệp Di Nhiên lại không nhịn được cười thành tiếng, "Sau này gặp Tần Nam thì em nắm được nhược điểm của anh ấy để cười nhạo rồi, ha ha!"
Lâm Du im lặng. Đối tượng hẹn hò không có mặt cũng không sao? Hình như vị Duẫn tiểu thư này cũng không muốn coi mắt. Hoặc là nói cô không quá hứng thú với ảnh đế quốc tế Tần Nam chút nào.
"Ngày gặp mặt hãy gọi Di Nhiên cùng đi." Hứa Mạch ngồi ở bên cạnh cũng nghe được giọng của Diệp Di Nhiên, bĩu môi một cái, nói. Anh có dự cảm, có Diệp Di Nhiên ở đó thì Doãn Tĩnh Lan sẽ càng lộ rõ bản tính thật.
" Được." Lâm Du không thể nào phủ nhận là mình cũng có chút hứng thú với Doãn Tĩnh Lan. Nghe Diệp Di Nhiên kể lại thì tính tình Doãn Tĩnh Lan hẳn cũng rất khá. Nhưng không biết Tần Nam có thích kiểu con gái thế này không?
Việc Hứa Hoán coi mắt kết thúc tại lúc chọn được hai cô gái cuối cùng. Ý của bác hai là việc nên làm bọn họ cũng đã làm rồi, tiếp theo đành phải chờ Hứa Hoán gặp mặt bọn họ rồi nói tiếp.
Mà về phía Tần Nam thì sau khi tự mình gặp hai người đầu tiên, tối hôm đó liền bác bỏ thẳng thừng, rồi cũng rất nhanh đến ngày gặp mặt Doãn Tĩnh Lan.
"Tại sao cô và Chu Lăng lại ở đây?" Hai lần trước coi mắt đều không thấy Diệp Di Nhiên và Chu Lăng. Nên lần này Tần Nam lập tức đề cao cảnh giác.
Mặc dù Tần Nam không kháng cự việc coi mắt như lúc trước nữa nhưng cũng không thể không nói thái độ tích cực và nhiệt tình trong việc coi mắt của anh cũng không quá cao. Cho nên hai lần trước đều lạnh nhạt gặp mặt xong anh liền thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình, không thích hợp chính là không thích hợp, không cần phải miễn cưỡng, cũng không cần lãng phí thời gian.
Tần Nam vốn cho là lần thứ ba cũng sẽ kết thúc như việc đi ngang qua một sân khấu. Nhưng bây giờ xem ra không giống như anh tưởng tượng? Ngay cả Diệp Di Nhiên và Chu Lăng cũng tới, chẳng lẽ là người quen? Hơn nữa rất có thể chính là người quen của Diệp Di Nhiên và Chu Lăng!
Nghĩ như vậy, Tần Nam cũng hơi cảm thấy hiếu kỳ với lần gặp mặt này. Chỉ hy vọng buổi gặp mặt tối nay không quá nhạt nhẽo.
Bình luận facebook