Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 398
67398.
“Dương tổng cứ yên tâm, chúng tôi sẽ đảm bảo sản phẩm an toàn qua cửa kiểm soát.” Nhân viên kiểm tra chất lượng nói với giọng đầy trách nhiệm.
Bởi vì chất lượng sản phẩm rất cao, nên nhiều sản phẩm chỉ cần tuỳ ý kiểm tra một sản phẩm nhỏ lad biết chất lượng của cả lô hàng.
Vì dù sao cũng là từ một công thức mà ra, nếu một sản phẩm có vấn đề gì thì chắc chắn cả lô đều có vấn đề.
Nhiều sản phẩm không được phép dùng cách này để kiểm tra cũng không sao, họ có thể tăng ca để kiểm tra lại lần hai.
Vạn Tố Y liền nở nụ cười với người phụ trách : “vậy chuyện này nhờ cả vào anh, hy vọng sẽ nhận được phản hồi tốt từ người tiêu dùng.”
Vạn Tố Y khẳng định, mỗi bộ phận của công ty sẽ không vì một bộ phận nào đó xảy ra chuyện mà nản lòng, kết cấu của công ty có vững chắc hay không mấu chốt là ở từng nhân viên một. Thế nên, Vạn Tố Y luôn cố gắng đối tốt với từng nhân viên một, chế độ đãi ngộ cũng rất tốt, chỉ cần làm việc chăm chỉ sẽ đều có thưởng. Đây cũng là điểm khiến cho công ty của cô mới thành lập có vài tháng mà đã đạt được thành tích cao.
Vạn Tố Y nói xong liền rời khỏi đây, trở về phòng làm việc của mình, còn chưa kịp ngồi xuống đã lại hắt xì vài cái.
Lần này, Triệu Địch không nhịn được nữa mà nói: “Tố Y, người ta hay nói là có ai đó nhắc thì mới hắt xì, hôm nay chị hắt xì nhiều vậy chắc chắn là Mạnh tổng đang nhắc chị nhiều lắm rồi đây.”
Vạn Tố Y mỉm cười, cô hiểu ý của ý của Triệu Địch: “em cũng nói là có người nhắc rồi đấy, chưa chắc đã là chuyện tốt, biết đâu có ai đó đang cắn răng rủa chị, hận chịt hì sao?”
Vạn Tố Y chỉ nói cho vui, không ngờ cô lại đoán chuẩn đến vậy.
“Việc chị nhờ em chuẩn bị đã xong chưa?” Vạn Tố Y ngồi xuống uống cốc nước mà quay lại hỏi Triệu Địch.
“Xong rồi, đang ở ngoài công ty rồi, chỉ cần chị chuẩn bị xong là có thể xuất phát.”
“Vậy thì đi thôi, vừa hay lại đến giờ ăn trưa.” Vạn Tố Y nhìn đồng hồ mà nói với Triệu Địch.
Triệu Địch gật đầu, không quên nói: “chị Tố Y, em đi cùng chị, bây giờ chị đang mang thai, để em đi cùng chăm sóc sẽ tốt hơn.”
“Không cần đâu, bên công ty chắc chắn có nhiều việc cần em giải quyết, chị đi một mình là được.” Vạn Tố Y mặc áo khoác, đi vội ra ngoài cửa mà nói với Triệu Địch.
Nguyễn Ca gọi điện cho Vạn Tố Y nói, kết thúc ngày nghỉ hôm nay quay lại tiếp tục quay quảng cáo, lần này nghỉ ngơi lâu ngày quá, hiệu quả công việc không mấy cao.
Nguyễn Ca chỉ có ý than vãn một chút cho tâm lí thoải mái hơn thôi, ai ngờ Vạn Tố Y lại nhớ ra lâu qua rồi không qua thăm cô, nên tính đi qua tìm Nguyễn Ca tiện thể đem đến cho cô một tin vui.
Lúc này, Vạn Tố Y đã ngồi lên xe chuẩn bị đi đến trường quay cùng Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca đang quay phim rất mệt mỏi lại đói, không hề nghĩ là Vạn Tố Y sẽ đến. Thấy có xe lạ đi vào trường quay cô cứ nghĩ là xe đưa đồ ăn đến cho những diễn viên khác, ai ngờ lại là Vạn Tố Y đến tìm cô.
“Tiểu Ca, vất vả rồi!”
Nhanh chóng, Nguyễn Ca liền nghe thấy giọng nói quen thuộc của Vạn Tố Y.
Nguyễn Ca bất ngờ, ngước lên nhìn, thấy Vạn Tố Y đang đi về phía cô.
“Tố Y!...” Nguyễn Ca nhanh chóng buông bỏ đồ trên tay xuống mà dang tay ra ôm lấy Vạn Tố Y: “Trời ạ! Sao cậu lại xuất hiện ở đây?”
“Tớ đến giao xe nhà hang lưu động cho cậu đây!” Vạn Tố Y nói rồi cũng dang tay ra ôm cô.
Nguyễn Ca buông cô ra, liếc nhìn chiếc xe mà mở lời: “là cậu giúp tớ đưa đến đấy à?”
“Ừ, mời mọi người trong đoàn cùng ăn nha!” Vạn Tố Y cũng mới biết dạo này đang có trào lưu làm việc này.
Bạn bè của diễn viên có thể đến thăm và đem theo đồ ăn cho bạn mình và mọi người trong đoàn. Cũng là cách để quan tâm thăm hỏi đoàn làm phim.
“Tố Y, cậu đối với tớ có phải quá tốt rồi không? Tớ sắp khóc rồi đây này.” Nguyễn Ca nhìn chiếc xe mà bắt đầu làm loạn lên.
Vạn Tố Y thấy vậy, thật là không giống với Nguyễn Ca mà cô quen: “nếu cậu thật sự muốn khóc thì cứ khóc đi, không sao đâu.”
Nguyễn Ca làm động tác giả vờ lau nước mắt: “thôi, sợ lại khiến cậu rơi nước mắt, tớ thôi vậy.”
“Haha! “ Vạn Tố Y nghe vậy liền cười vui vẻ.
Ánh mắt của Vạn Tố Y dừng lại trên gương mặt trang điểm với phong cách khác lạ của Nguyễn Ca: “hôm nay cậu đẹp lắm, cậu hợp để tóc mái, nhìn trẻ hơn nhiều.”
“Cậu nói vậy khiến tớ không vui đâu nhé, sao lại nói là trẻ hơn nhiều? Làm như tớ già lắm rồi không bằng.”
Nguyễn Ca kéo tay cô đi về phía xe nhà hàng mà trách móc.
“Ý tớ là bây giờ nhìn càng giống thiếu nữ hơn, như mới 16 ý!” Vạn Tố Y nhanh chóng chữa lại cho vừa ý Nguyễn Ca.
Thật sự là Nguyễn Ca để kiểu tóc này nhìn y như thiếu nữ vậy, trẻ hơn rất nhiều.
Nguyễn Ca vừa đi đến bên hông xe, đang định ngó xem Vạn Tố Y chuẩn bị món ngon gì cho cô, Vạn Tố Y bỗng kéo cô lại, khẽ cọ ngón tay trên lông mày cô: “xong rồi.”
“Sao thế?” Nguyễn Ca đưa tay lên sờ lông mày mà hỏi.
Nguyễn Ca rất xinh đẹp, nhưng nếu nhất quyết tìn điểm không vừa lòng trên gương mặt cô thì chắc là khoảng cách giữa hai mắt hơi xa, khiến cô trông có vẻ rất lạnh lùng cao ngạo. Phương pháp trang điểm đánh sống mũi bình thường không mấy hợp với cô, nên chỉnh lại một chút sẽ đỡ hoen nhiều.
Nguyễn Ca không mấy để ý đến lớp trang điểm, cô đang bị đồ ăn cuốn hút, cô nhìn nhân viên trên xe bắt đầu bưng đồ ăn xuống mà phấn khích: “ôi, mỳ ý cơ đấy, lúc đói không thèm cái gì hết chỉ thèm ăn những món chính như này, món này cậu đưa đến đúng lúc thật nha!”
Nguyễn Ca thật sự đang rất đói, cô nhìn món mỳ ý mà nuốt nước miếng.
Vạn Tố Y không chậm trễ nữa, vẫy tay cho nhân viên sắp đồ ăn ra, liền ngay sau đó, Nguyễn Ca cũng không chần chừ mà ngồi vào dùng bữa.
Trên xe có cả bàn ăn và ghế ngồi rất thoải mái.
Nguyễn Ca nhìn theo đĩa mỳ ý đang được bưng đến trước mặt mà thốt lên: “ Tố Y tớ nói thật, nếu đây mà là một người đàn ông đem đến cho tớ, tớ nguyện dùng thân mình để báo đáp.”
Đương nhiên, ngoại trừ Dư Thiệu Lâm. Chỉ cần không phải là anh ta, Nguyễn Ca sẽ có rất cảm động với người đàn ông nào đó có hành động này vì cô.
Nếu như có người đàn ông nào thật sự như vậy thì đúng là quá ân cần mà.
“Tiếc là chúng ta kiếp này khó lòng mà đến được với nhau rồi.” Vạn Tố Y chống tay lên cằm nhìn Nguyễn Ca mà nói.
Mỗi khi Nguyễn Ca nói những lời như vậy cô đều để ngoài tai, cho rằng Nguyễn Ca chỉ đang nói đùa, và cũng dùng hình thức trêu đùa để đáp lại.
“Dương tổng cứ yên tâm, chúng tôi sẽ đảm bảo sản phẩm an toàn qua cửa kiểm soát.” Nhân viên kiểm tra chất lượng nói với giọng đầy trách nhiệm.
Bởi vì chất lượng sản phẩm rất cao, nên nhiều sản phẩm chỉ cần tuỳ ý kiểm tra một sản phẩm nhỏ lad biết chất lượng của cả lô hàng.
Vì dù sao cũng là từ một công thức mà ra, nếu một sản phẩm có vấn đề gì thì chắc chắn cả lô đều có vấn đề.
Nhiều sản phẩm không được phép dùng cách này để kiểm tra cũng không sao, họ có thể tăng ca để kiểm tra lại lần hai.
Vạn Tố Y liền nở nụ cười với người phụ trách : “vậy chuyện này nhờ cả vào anh, hy vọng sẽ nhận được phản hồi tốt từ người tiêu dùng.”
Vạn Tố Y khẳng định, mỗi bộ phận của công ty sẽ không vì một bộ phận nào đó xảy ra chuyện mà nản lòng, kết cấu của công ty có vững chắc hay không mấu chốt là ở từng nhân viên một. Thế nên, Vạn Tố Y luôn cố gắng đối tốt với từng nhân viên một, chế độ đãi ngộ cũng rất tốt, chỉ cần làm việc chăm chỉ sẽ đều có thưởng. Đây cũng là điểm khiến cho công ty của cô mới thành lập có vài tháng mà đã đạt được thành tích cao.
Vạn Tố Y nói xong liền rời khỏi đây, trở về phòng làm việc của mình, còn chưa kịp ngồi xuống đã lại hắt xì vài cái.
Lần này, Triệu Địch không nhịn được nữa mà nói: “Tố Y, người ta hay nói là có ai đó nhắc thì mới hắt xì, hôm nay chị hắt xì nhiều vậy chắc chắn là Mạnh tổng đang nhắc chị nhiều lắm rồi đây.”
Vạn Tố Y mỉm cười, cô hiểu ý của ý của Triệu Địch: “em cũng nói là có người nhắc rồi đấy, chưa chắc đã là chuyện tốt, biết đâu có ai đó đang cắn răng rủa chị, hận chịt hì sao?”
Vạn Tố Y chỉ nói cho vui, không ngờ cô lại đoán chuẩn đến vậy.
“Việc chị nhờ em chuẩn bị đã xong chưa?” Vạn Tố Y ngồi xuống uống cốc nước mà quay lại hỏi Triệu Địch.
“Xong rồi, đang ở ngoài công ty rồi, chỉ cần chị chuẩn bị xong là có thể xuất phát.”
“Vậy thì đi thôi, vừa hay lại đến giờ ăn trưa.” Vạn Tố Y nhìn đồng hồ mà nói với Triệu Địch.
Triệu Địch gật đầu, không quên nói: “chị Tố Y, em đi cùng chị, bây giờ chị đang mang thai, để em đi cùng chăm sóc sẽ tốt hơn.”
“Không cần đâu, bên công ty chắc chắn có nhiều việc cần em giải quyết, chị đi một mình là được.” Vạn Tố Y mặc áo khoác, đi vội ra ngoài cửa mà nói với Triệu Địch.
Nguyễn Ca gọi điện cho Vạn Tố Y nói, kết thúc ngày nghỉ hôm nay quay lại tiếp tục quay quảng cáo, lần này nghỉ ngơi lâu ngày quá, hiệu quả công việc không mấy cao.
Nguyễn Ca chỉ có ý than vãn một chút cho tâm lí thoải mái hơn thôi, ai ngờ Vạn Tố Y lại nhớ ra lâu qua rồi không qua thăm cô, nên tính đi qua tìm Nguyễn Ca tiện thể đem đến cho cô một tin vui.
Lúc này, Vạn Tố Y đã ngồi lên xe chuẩn bị đi đến trường quay cùng Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca đang quay phim rất mệt mỏi lại đói, không hề nghĩ là Vạn Tố Y sẽ đến. Thấy có xe lạ đi vào trường quay cô cứ nghĩ là xe đưa đồ ăn đến cho những diễn viên khác, ai ngờ lại là Vạn Tố Y đến tìm cô.
“Tiểu Ca, vất vả rồi!”
Nhanh chóng, Nguyễn Ca liền nghe thấy giọng nói quen thuộc của Vạn Tố Y.
Nguyễn Ca bất ngờ, ngước lên nhìn, thấy Vạn Tố Y đang đi về phía cô.
“Tố Y!...” Nguyễn Ca nhanh chóng buông bỏ đồ trên tay xuống mà dang tay ra ôm lấy Vạn Tố Y: “Trời ạ! Sao cậu lại xuất hiện ở đây?”
“Tớ đến giao xe nhà hang lưu động cho cậu đây!” Vạn Tố Y nói rồi cũng dang tay ra ôm cô.
Nguyễn Ca buông cô ra, liếc nhìn chiếc xe mà mở lời: “là cậu giúp tớ đưa đến đấy à?”
“Ừ, mời mọi người trong đoàn cùng ăn nha!” Vạn Tố Y cũng mới biết dạo này đang có trào lưu làm việc này.
Bạn bè của diễn viên có thể đến thăm và đem theo đồ ăn cho bạn mình và mọi người trong đoàn. Cũng là cách để quan tâm thăm hỏi đoàn làm phim.
“Tố Y, cậu đối với tớ có phải quá tốt rồi không? Tớ sắp khóc rồi đây này.” Nguyễn Ca nhìn chiếc xe mà bắt đầu làm loạn lên.
Vạn Tố Y thấy vậy, thật là không giống với Nguyễn Ca mà cô quen: “nếu cậu thật sự muốn khóc thì cứ khóc đi, không sao đâu.”
Nguyễn Ca làm động tác giả vờ lau nước mắt: “thôi, sợ lại khiến cậu rơi nước mắt, tớ thôi vậy.”
“Haha! “ Vạn Tố Y nghe vậy liền cười vui vẻ.
Ánh mắt của Vạn Tố Y dừng lại trên gương mặt trang điểm với phong cách khác lạ của Nguyễn Ca: “hôm nay cậu đẹp lắm, cậu hợp để tóc mái, nhìn trẻ hơn nhiều.”
“Cậu nói vậy khiến tớ không vui đâu nhé, sao lại nói là trẻ hơn nhiều? Làm như tớ già lắm rồi không bằng.”
Nguyễn Ca kéo tay cô đi về phía xe nhà hàng mà trách móc.
“Ý tớ là bây giờ nhìn càng giống thiếu nữ hơn, như mới 16 ý!” Vạn Tố Y nhanh chóng chữa lại cho vừa ý Nguyễn Ca.
Thật sự là Nguyễn Ca để kiểu tóc này nhìn y như thiếu nữ vậy, trẻ hơn rất nhiều.
Nguyễn Ca vừa đi đến bên hông xe, đang định ngó xem Vạn Tố Y chuẩn bị món ngon gì cho cô, Vạn Tố Y bỗng kéo cô lại, khẽ cọ ngón tay trên lông mày cô: “xong rồi.”
“Sao thế?” Nguyễn Ca đưa tay lên sờ lông mày mà hỏi.
Nguyễn Ca rất xinh đẹp, nhưng nếu nhất quyết tìn điểm không vừa lòng trên gương mặt cô thì chắc là khoảng cách giữa hai mắt hơi xa, khiến cô trông có vẻ rất lạnh lùng cao ngạo. Phương pháp trang điểm đánh sống mũi bình thường không mấy hợp với cô, nên chỉnh lại một chút sẽ đỡ hoen nhiều.
Nguyễn Ca không mấy để ý đến lớp trang điểm, cô đang bị đồ ăn cuốn hút, cô nhìn nhân viên trên xe bắt đầu bưng đồ ăn xuống mà phấn khích: “ôi, mỳ ý cơ đấy, lúc đói không thèm cái gì hết chỉ thèm ăn những món chính như này, món này cậu đưa đến đúng lúc thật nha!”
Nguyễn Ca thật sự đang rất đói, cô nhìn món mỳ ý mà nuốt nước miếng.
Vạn Tố Y không chậm trễ nữa, vẫy tay cho nhân viên sắp đồ ăn ra, liền ngay sau đó, Nguyễn Ca cũng không chần chừ mà ngồi vào dùng bữa.
Trên xe có cả bàn ăn và ghế ngồi rất thoải mái.
Nguyễn Ca nhìn theo đĩa mỳ ý đang được bưng đến trước mặt mà thốt lên: “ Tố Y tớ nói thật, nếu đây mà là một người đàn ông đem đến cho tớ, tớ nguyện dùng thân mình để báo đáp.”
Đương nhiên, ngoại trừ Dư Thiệu Lâm. Chỉ cần không phải là anh ta, Nguyễn Ca sẽ có rất cảm động với người đàn ông nào đó có hành động này vì cô.
Nếu như có người đàn ông nào thật sự như vậy thì đúng là quá ân cần mà.
“Tiếc là chúng ta kiếp này khó lòng mà đến được với nhau rồi.” Vạn Tố Y chống tay lên cằm nhìn Nguyễn Ca mà nói.
Mỗi khi Nguyễn Ca nói những lời như vậy cô đều để ngoài tai, cho rằng Nguyễn Ca chỉ đang nói đùa, và cũng dùng hình thức trêu đùa để đáp lại.
Bình luận facebook