Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 391
67391.
“Mấy hôm nay vất vả cho cậu rồi, đồng cảm.” Vạn Tố Y bọ dạng vô cùng xót thương Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca nhìn bộ dạng này của Vạn Tố Y, lập tức khịt mũi: “Ồ”
Nhìn bộ dạng Vạn Tố Y một chút cũng không cảm động lây, cũng không giống đối với Nguyễn Ca thật sự đồng tình sâu sắc, biểu cảm của cô nhìn ra, hình như còn đang chìm đắm trong việc của Lạc Nhất Lạc, vẫn chưa thoát ra được.
“Nguyễn tiểu thư đến rồi?”
Mạnh Kiều Dịch lúc này từ trên lầu đi xuống, lịch sự chào Nguyễn Ca.
Vừa nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch, nụ cười trên mặt Nguyễn Ca lập tức trở nên khách khí: “Hy vọng hôm nay không phiền đến mọi người.”
“Đương nhiên không rồi, cô đến Tố Y rất vui, chỉ cần cô ấy vui là đủ rồi.” Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y nói.
Nguyễn Ca vô tình lại ăn một đống cẩu lương, Mạnh Kiều Dịch không có ý nói cho Nguyễn Ca, anh là nghĩ gì nói nấy, thật không chú ý đến.
“Ăn cơm thôi.” Vạn Kiều Dịch liếc mắt nhìn Mạnh Kiều Dịch, nụ cười trên mặt trái lại rất ngọt ngào.
Thấy Mạnh Kiều Dịch và Van Tố Y ngồi xuống, Nguyễn Ca mới yên tâm ăn bữa sáng.
Mỗi lần Nguyễn Ca đều rất thích đến hải viện, ngoại trừ vì Vạn Tố Y ra, còn có một phòng là vì đồ ăn ở hải viện thật sự rất ngon, bất luận là cơm sáng, cơm trưa, cơm tối Nguyễn Ca đều rất thích.
Vạn Tố Y thường hay ăn, nên không biết nó đặc biệt ở đâu, nhưng có một điều có thể khẳng định, mỗi người ở hải viện đều rất trân trọng cơ hội làm việc, bất luận làm việc gì đều rất tận lực.
“Lát nữa mình và Kiều Dịch đi mua ít đồ ăn, cậu đi không?” Vạn Tố Y cắt bữa sáng hỏi Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca lập tức lắc đầu: “Cục diện bây giờ, tớ tốt nhất không nên ra ngoài.”
“Cũng đúng, cậu mà ra ngoài thì rất nhanh sẽ bị phát hiện.” Vạn Tố Y chợt hiểu ra ý của Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca bây giờ scandal đầy mình, không phải một ngày có thể giải quyết xong.
“Đúng vậy.” Ngoại trừ việc sẽ bị phát hiện, Nguyễn Ca cũng muốn yên tĩnh một chút, không muốn ra ngoài ăn cẩu lương.
Hơn nữa Vạn Tố Y không phải nói rồi sao, hôm nay bạn của Kiều Dịch cũng đến, vậy thì không thể thiếu Thạch Lại và Tưởng Tiêu Trường, tới lúc đó cô có thể cùng bọn họ đánh bida, như thế còn thú vị hơn là ra ngoài mua thức ăn.
Vạn Tố Y cười nhẹ, Nguyễn Ca không muốn ra ngoài, cô cũng không ép buộc, ăn xong bữa sáng cô và Mạnh Kiều Dịch liền ra ngoài.
Mấy ngày này, Vạn Tố Y thay Nguyễn Ca gánh vác không biết bao nhiêu sóng gió.
Ví dụ, Lý Nhược Hàm dựng chuyện hãm hại Vạn Tố Y, mấy ngày này cũng sôi sùng sục, mặc dù Vạn Tố Y đã đặt mình ngoài cuộc, nhưng Lý Nhược Hàm không dễ dàng bỏ qua.
Khả Lâm công ty to như thế, vậy là lại lo cái công ty nhỏ uy hiếp, hơn nữa khắp nơi còn tuyệt đường sống của người ta.
Hình tượng của Khả Lâm mấy ngày này vì Lý Nhược Hàm mà tụt dốc không ít, riêng fan hâm mộ của Vạn Tố Y và Nguyễn Ca càng phấn chấn, cố gắng đi mua sản phẩm của Khả Lâm, sau đó là bình luận không tốt, bình luận muốn khó nghe bao nhiêu thì khó nghe bấy nhiêu, ví dụ như cái gì mà đắt gấp hai ba lần, nhưng lại dùng không tốt như sản phẩm của Vạn Tố Y, Khả Lâm không có độ nổi tiếng, một cái công ty vừa mới thành lập lại doạ bọn họ sợ chết khiếp.
Lời của fan hâm mộ có chút khó nghe, nhưng từng câu từng chữ đều đánh vào điểm yếu, lại khiến cho Khả Lâm không tìm ra điều phản kháng.
Vạn Tố Y đối với việc này không quan tâm cho lắm, thậm chí fan hâm mộ chửi Khả Lâm như thế nào, cô cũng không một chút quan tâm.
Việc này vốn dĩ là Lý Nhược Hàm gây ra trước, thì phải cho Lý Nhược Hàm đến phụ trách hậu quả.
Vạn Tố Y mặc dù không biết Lý Nhược Hàm và bên Khả Lâm rốt cuộc là như thế nào, nhưng với tính cách của Lý Nhược Hàm, cô nhất định đem mối thì này bỏ lên đầu Vạn Tố Y.
Khi Vạn Tố Y đang lựa thức ăn trong siêu thị, có chút trào phúng là hai màn hình tivi của siêu thị, một cái đang phát về tin tức của Khả Lâm, một bên thì đang phát quảng cáo về sản phẩm của Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y tháng này sản phẩm có lẽ lại bán được cao nhất.
Vạn Tố Y đang nghĩ, thì một dãy số lạ gọi vào điện thoại của Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y nhìn số điện thoại rất quen thuộc, biết có lẽ là người quen, nhận điện thoại: “Alo.”
“Vạn Tố Y! Việc này cô không có gì muốn nói với tôi sao?” Vạn Tố Y vừa nhận điện thoại, giọng nói đầy kích động của Lý Nhược Hàm từ trong loa truyền ra ngoài.
Vạn Tố Y nghe giọng của Lý Nhược Hàm, ngoài việc cười, không trả lời gì: “Nói rõ? Cô không phải nên cảm ơn tôi? Khiến cô nổi tiếng như vậy.”
“Cô là cố phải không? Cô ngay từ đầu đã biết là như thế nào, phải không? Lý Nhược Hàm không kiềm được vẻ kiêu căng, như mắc bệnh tâm thần gào với Vạn Tố Y.
“Cứ cho là tôi cố ý thì sao? Chẳng lẽ cô không phải cố ý?” Vạn Tố Y tạm nghĩ lời của Lý Nhược Hàm rất thú vị, hơn nữa cùng Lý Nhược Hàm giao lưu vài câu.
“Hưa hưa, cô là cố ý mà, nhưng tôi làm sao lại không biết bản lĩnh cô lại lớn như thế.” Âm thanh của Lý Nhược Hàm vừa lạnh lẽo vừa chế giễu, dường như cách cái điện thoại khiến cả người cho Vạn Tố Y kéo vỡ rồi.
“Bất luận như thế nào, việc này phải cảm ơn cô, nhờ sự làm loạn của cô mà sản phẩm của công ty tôi có doanh thu, tôi tin rằng, lượng tiêu thụ sản phẩm của tháng này sẽ tăng lên một bậc, âm thanh của Vạn Tố Y nhẹ nhàng truyền qua loa, ngữ khí dường như lộ ra vẻ hớn hở, nhưng lại rất dễ làm người nghe tức giận.
Lý Nhược Hàm lại phát tác, nhưng Vạn Tố Y hoàn toàn không cho cô ta cơ hội, trực tiếp ngắt điện thoại.
Đối với việc ngắt ngang điện thoại, Lý Nhược Hàm dường như phát điên, cổ họng giống như vừa ăn một con ruồi, bắt buộc phải nôn ra, nhưng bây giờ lại không biết làm sao để kiếm cơ hội nôn nó ra.
Lý Nhược Hàm tức đến nổi đem điện thoại mình vứt ra ngoài, vứt điện thoại xong cô ta đem đồ trên bàn lật đổ hết.
Mấy người trợ lý của Lý Nhược Hàm căn bản không dám lên tiếng, cô ta là tổng thanh tra, trong mặt họ, việc làm mỗi ngày đều giống như rơi vỡ đồ.
Lý Nhược Hàm bên này nôn nóng, tức đến phát điên. Nhưng Vạn Tố Y bên này rất nhàn nhã, tiện tay bỏ điện thoại bỏ vào trong túi.
“Ay dô, bây giờ sức lực lại nhiều như vậy?” Trong mắt Mạnh Kiều Dịch đầy ý cười, Mạnh Kiều Dịch cầm tay Vạn Tố Y nắn nắn một lát rồi thở dài.
Vạn Tố Y đẩy tay Mạnh Kiều Dịch ra, đem đồ ăn bỏ vào xe đẩy: “Em có công ty lâu như vậy rồi, không phải việc gì cũng không làm.”
Từ đầu đến cuối, cô luôn ở bên công ty, cô đối với sản phẩm của công ty đã cố hết sức, cô mới có thể nói những lời này.
“Lợi hại.” Mạnh Kiều Dịch rất khoa trương vỗ tay vì Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y kéo tay anh xuống, sợ anh gây sự chú ý đến người xung quanh: “Được rồi, được rồi, anh biết em lợi hại là được rồi.”
“Haha.” Nhìn bộ dạng cẩn thận dè dặt của Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch ngược lại không giấu được nụ cười trên mặt.
“Muốn ăn cái gì?” Vạn Tố Y tâm trạng cũng không tệ, rất nhanh đem vấn đề đổi sang việc ăn uống.
“Mấy hôm nay vất vả cho cậu rồi, đồng cảm.” Vạn Tố Y bọ dạng vô cùng xót thương Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca nhìn bộ dạng này của Vạn Tố Y, lập tức khịt mũi: “Ồ”
Nhìn bộ dạng Vạn Tố Y một chút cũng không cảm động lây, cũng không giống đối với Nguyễn Ca thật sự đồng tình sâu sắc, biểu cảm của cô nhìn ra, hình như còn đang chìm đắm trong việc của Lạc Nhất Lạc, vẫn chưa thoát ra được.
“Nguyễn tiểu thư đến rồi?”
Mạnh Kiều Dịch lúc này từ trên lầu đi xuống, lịch sự chào Nguyễn Ca.
Vừa nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch, nụ cười trên mặt Nguyễn Ca lập tức trở nên khách khí: “Hy vọng hôm nay không phiền đến mọi người.”
“Đương nhiên không rồi, cô đến Tố Y rất vui, chỉ cần cô ấy vui là đủ rồi.” Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y nói.
Nguyễn Ca vô tình lại ăn một đống cẩu lương, Mạnh Kiều Dịch không có ý nói cho Nguyễn Ca, anh là nghĩ gì nói nấy, thật không chú ý đến.
“Ăn cơm thôi.” Vạn Kiều Dịch liếc mắt nhìn Mạnh Kiều Dịch, nụ cười trên mặt trái lại rất ngọt ngào.
Thấy Mạnh Kiều Dịch và Van Tố Y ngồi xuống, Nguyễn Ca mới yên tâm ăn bữa sáng.
Mỗi lần Nguyễn Ca đều rất thích đến hải viện, ngoại trừ vì Vạn Tố Y ra, còn có một phòng là vì đồ ăn ở hải viện thật sự rất ngon, bất luận là cơm sáng, cơm trưa, cơm tối Nguyễn Ca đều rất thích.
Vạn Tố Y thường hay ăn, nên không biết nó đặc biệt ở đâu, nhưng có một điều có thể khẳng định, mỗi người ở hải viện đều rất trân trọng cơ hội làm việc, bất luận làm việc gì đều rất tận lực.
“Lát nữa mình và Kiều Dịch đi mua ít đồ ăn, cậu đi không?” Vạn Tố Y cắt bữa sáng hỏi Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca lập tức lắc đầu: “Cục diện bây giờ, tớ tốt nhất không nên ra ngoài.”
“Cũng đúng, cậu mà ra ngoài thì rất nhanh sẽ bị phát hiện.” Vạn Tố Y chợt hiểu ra ý của Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca bây giờ scandal đầy mình, không phải một ngày có thể giải quyết xong.
“Đúng vậy.” Ngoại trừ việc sẽ bị phát hiện, Nguyễn Ca cũng muốn yên tĩnh một chút, không muốn ra ngoài ăn cẩu lương.
Hơn nữa Vạn Tố Y không phải nói rồi sao, hôm nay bạn của Kiều Dịch cũng đến, vậy thì không thể thiếu Thạch Lại và Tưởng Tiêu Trường, tới lúc đó cô có thể cùng bọn họ đánh bida, như thế còn thú vị hơn là ra ngoài mua thức ăn.
Vạn Tố Y cười nhẹ, Nguyễn Ca không muốn ra ngoài, cô cũng không ép buộc, ăn xong bữa sáng cô và Mạnh Kiều Dịch liền ra ngoài.
Mấy ngày này, Vạn Tố Y thay Nguyễn Ca gánh vác không biết bao nhiêu sóng gió.
Ví dụ, Lý Nhược Hàm dựng chuyện hãm hại Vạn Tố Y, mấy ngày này cũng sôi sùng sục, mặc dù Vạn Tố Y đã đặt mình ngoài cuộc, nhưng Lý Nhược Hàm không dễ dàng bỏ qua.
Khả Lâm công ty to như thế, vậy là lại lo cái công ty nhỏ uy hiếp, hơn nữa khắp nơi còn tuyệt đường sống của người ta.
Hình tượng của Khả Lâm mấy ngày này vì Lý Nhược Hàm mà tụt dốc không ít, riêng fan hâm mộ của Vạn Tố Y và Nguyễn Ca càng phấn chấn, cố gắng đi mua sản phẩm của Khả Lâm, sau đó là bình luận không tốt, bình luận muốn khó nghe bao nhiêu thì khó nghe bấy nhiêu, ví dụ như cái gì mà đắt gấp hai ba lần, nhưng lại dùng không tốt như sản phẩm của Vạn Tố Y, Khả Lâm không có độ nổi tiếng, một cái công ty vừa mới thành lập lại doạ bọn họ sợ chết khiếp.
Lời của fan hâm mộ có chút khó nghe, nhưng từng câu từng chữ đều đánh vào điểm yếu, lại khiến cho Khả Lâm không tìm ra điều phản kháng.
Vạn Tố Y đối với việc này không quan tâm cho lắm, thậm chí fan hâm mộ chửi Khả Lâm như thế nào, cô cũng không một chút quan tâm.
Việc này vốn dĩ là Lý Nhược Hàm gây ra trước, thì phải cho Lý Nhược Hàm đến phụ trách hậu quả.
Vạn Tố Y mặc dù không biết Lý Nhược Hàm và bên Khả Lâm rốt cuộc là như thế nào, nhưng với tính cách của Lý Nhược Hàm, cô nhất định đem mối thì này bỏ lên đầu Vạn Tố Y.
Khi Vạn Tố Y đang lựa thức ăn trong siêu thị, có chút trào phúng là hai màn hình tivi của siêu thị, một cái đang phát về tin tức của Khả Lâm, một bên thì đang phát quảng cáo về sản phẩm của Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y tháng này sản phẩm có lẽ lại bán được cao nhất.
Vạn Tố Y đang nghĩ, thì một dãy số lạ gọi vào điện thoại của Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y nhìn số điện thoại rất quen thuộc, biết có lẽ là người quen, nhận điện thoại: “Alo.”
“Vạn Tố Y! Việc này cô không có gì muốn nói với tôi sao?” Vạn Tố Y vừa nhận điện thoại, giọng nói đầy kích động của Lý Nhược Hàm từ trong loa truyền ra ngoài.
Vạn Tố Y nghe giọng của Lý Nhược Hàm, ngoài việc cười, không trả lời gì: “Nói rõ? Cô không phải nên cảm ơn tôi? Khiến cô nổi tiếng như vậy.”
“Cô là cố phải không? Cô ngay từ đầu đã biết là như thế nào, phải không? Lý Nhược Hàm không kiềm được vẻ kiêu căng, như mắc bệnh tâm thần gào với Vạn Tố Y.
“Cứ cho là tôi cố ý thì sao? Chẳng lẽ cô không phải cố ý?” Vạn Tố Y tạm nghĩ lời của Lý Nhược Hàm rất thú vị, hơn nữa cùng Lý Nhược Hàm giao lưu vài câu.
“Hưa hưa, cô là cố ý mà, nhưng tôi làm sao lại không biết bản lĩnh cô lại lớn như thế.” Âm thanh của Lý Nhược Hàm vừa lạnh lẽo vừa chế giễu, dường như cách cái điện thoại khiến cả người cho Vạn Tố Y kéo vỡ rồi.
“Bất luận như thế nào, việc này phải cảm ơn cô, nhờ sự làm loạn của cô mà sản phẩm của công ty tôi có doanh thu, tôi tin rằng, lượng tiêu thụ sản phẩm của tháng này sẽ tăng lên một bậc, âm thanh của Vạn Tố Y nhẹ nhàng truyền qua loa, ngữ khí dường như lộ ra vẻ hớn hở, nhưng lại rất dễ làm người nghe tức giận.
Lý Nhược Hàm lại phát tác, nhưng Vạn Tố Y hoàn toàn không cho cô ta cơ hội, trực tiếp ngắt điện thoại.
Đối với việc ngắt ngang điện thoại, Lý Nhược Hàm dường như phát điên, cổ họng giống như vừa ăn một con ruồi, bắt buộc phải nôn ra, nhưng bây giờ lại không biết làm sao để kiếm cơ hội nôn nó ra.
Lý Nhược Hàm tức đến nổi đem điện thoại mình vứt ra ngoài, vứt điện thoại xong cô ta đem đồ trên bàn lật đổ hết.
Mấy người trợ lý của Lý Nhược Hàm căn bản không dám lên tiếng, cô ta là tổng thanh tra, trong mặt họ, việc làm mỗi ngày đều giống như rơi vỡ đồ.
Lý Nhược Hàm bên này nôn nóng, tức đến phát điên. Nhưng Vạn Tố Y bên này rất nhàn nhã, tiện tay bỏ điện thoại bỏ vào trong túi.
“Ay dô, bây giờ sức lực lại nhiều như vậy?” Trong mắt Mạnh Kiều Dịch đầy ý cười, Mạnh Kiều Dịch cầm tay Vạn Tố Y nắn nắn một lát rồi thở dài.
Vạn Tố Y đẩy tay Mạnh Kiều Dịch ra, đem đồ ăn bỏ vào xe đẩy: “Em có công ty lâu như vậy rồi, không phải việc gì cũng không làm.”
Từ đầu đến cuối, cô luôn ở bên công ty, cô đối với sản phẩm của công ty đã cố hết sức, cô mới có thể nói những lời này.
“Lợi hại.” Mạnh Kiều Dịch rất khoa trương vỗ tay vì Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y kéo tay anh xuống, sợ anh gây sự chú ý đến người xung quanh: “Được rồi, được rồi, anh biết em lợi hại là được rồi.”
“Haha.” Nhìn bộ dạng cẩn thận dè dặt của Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch ngược lại không giấu được nụ cười trên mặt.
“Muốn ăn cái gì?” Vạn Tố Y tâm trạng cũng không tệ, rất nhanh đem vấn đề đổi sang việc ăn uống.
Bình luận facebook