Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 359
67359.
Dư Thiệu Lâm vốn luôn rất tự tin, anh ta không tin có người đàn ông nào có thể tước đi người phụ nữ anh ta thích. Vị Hoắc Triệu này xuất hiện, vốn dĩ anh ta đã thấy không ổn, lại thêm bắt gặp Nguyễn Ca hai lần ngồi ăn cơm cùng hắn rất vui vẻ, Dư Thiệu Lâm bỗng có cảm giác như đang bị cướp mất vị trí.
Cảm giác này không ổn chút nào, Dư Thiệu Lâm nắm chặt vô lăng, đến lúc thấy bàn tay đỏ mẩn lên mới nới lỏng. Nếu như bây giờ anh xuất hiện trước mặt hai người này thì sao nhỉ, Dư Thiệu Lâm có chút tò mò vẻ mặt của họ sẽ như thế nào.
Thế nhưng, khi anh ta vừa định bước xuống xe, một chân vẫn còn đặt trong xe chưa kịp bước xuống thì đã có người nhận ra mà vội vàng chạy tới. Chuyện này đối với Dư Thiệu lâm không mấy tốt lành gì, anh ta chỉ có thể quay lại trong xe, trước khi khởi động xe, còn không quên dùng ánh mắt đầy vẻ phẫn nộ mà nhìn về hướng Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca đương nhiên không biết Dư Thiệu Lâm đến đây, cô vẫn nói cười với Hoắc Triệu một cách rất tự nhiên, ăn xong bữa cơm, Hoắc Triệu cực kỳ ga lăng mà đưa cô vê fnhaf.
Hôm này Nguyễn Ca rất được mọi người quan tâm, không chỉ Hoắc Triệu chủ động mời cô ăn cơm mà ngay cả Nhạc Nhất Nhạc người bạn lâu ngày không gặp cũng đến.
Nguyễn Ca gặp Nhạc Nhất Nhạc dưới lầu, còn có chút kinh ngạc: “sao cậu lại đến đây?”
“Lâu quá không gặp, tớ đến thăm cậu thôi.” Nhạc Nhất Nhạc nhấc túi đồ lên, cô vốn định nấu chút gì dó cùng Nguyễn Ca ăn uống một bữa, nhưng thấy Hoắc Triệu đưa cô về nên đoán chắc là cô đã ăn rồi.
Hoắc Triệu thấy bạn của Nguyễn Ca liền rất hiểu chuyện, không nán lại quá lâu mà chue động nói: “đưa em về đến nhà an toàn rồi, anh cũng đi về thôi.”
“Vâng, chú ý an toàn nha.” Nguyễn Ca không tiễn nữa mà đưa mắt nhìn anh rời đi.
Thấy Hoắc Triệu đã đi vào trong xe, Nguyễn Ca liền kéo tay Nhạc Nhất Nhạc đi lên lầu: “hình như chúng ta đúng là lâu quá không gặp mặt rồi, Tố Y cũng nói là lâu quá không gặp cậu đây.”
“Đừng vội chuyển chủ đề làm gì cả, trả lời tớ trước đã, người đàn ông đấy là ai?” Nhạc Nhất Nhạc tò mò nhìn Nguyễn Ca mà hỏi, không cho cô cơ hội để đánh trống lảng.
Nguyễn Ca ngạc nhiên: “Cậu không biết sao?”
Nhạc Nhất Nhạc không hiểu ý cô cho lắm, ngây người ra một lúc mà hỏi: “tớ nên quen biết người đó sao?”
“Ảnh đế Hoắc Triệu.” Nguyễn Ca không kịp giới thiệu tỉ mỉ với cô nữa mà chỉ tóm tắt trong bốn chữ.
Rất rõ ràng, Nhạc Nhất Nhạc chưa từng xem qua phim của Hoắc Triệu. Nhueng cô có thể nghe ra đây là một nhân vật lớn.
“Sao cậu đột nhiên đến tìm tớ vậy? có chuyện gì à?” Nguyễn Ca rót nước cho Nhạc Nhất Nhạc rồi hỏi.
Nhạc Nhất Nhạc gật đầu, không có ý giấu giếm: “ừ, đúng là có chút việc.”
“Chuyện tình cảm sao?”Nguyễn Ca chăm chú nhìn Nhạc Nhất Nhạc, ánh mắt chăm chú hơn cả khi Nhạc Nhất Nhạc nhìn tội phạm.
Nhạc Nhất Nhạc không hiểu sao Nguyễn Ca có thể đoán ra, nhưng vẫn gật đầu thừa nhận: “ừ”
Nguyễn Ca đúng là tò mò chuyện tình cảm của Nhạc Nhất Nhạc, nhưng bây giờ cô tò mò chuyện khác hơn: “Sao cậu không đi tìm Tố Y mà đến tìm tớ?”
“Vì… tớ nghĩ Tố Y không giúp tớ gỡ mối rối này được.” Nhạc Nhất Nhạc ấp úng giải thích, cô lựa chọn hỏi ý kiến Nguyễn ca vì thấy Nguyễn Ca có kinh nghiệm, nhưng không tiện nói ra.
Còn nữa, Vạn Tố Y dạo này bận cả công việc, lại còn mang bầu, cô không muốn làm phiền Vạn Tố Y.
“Được, tớ hiểu rồi.” biết Nhạc Nhất Nhạc khó nói ra nguên nhân chính, Nguyễn ca cũng không ép buộc cô nữa, gật đâu fmaf hỏi: “vậy cậu gặp pahir chuyện gì nào?”
“Tớ…. lần trước anh lớp trên mà tớ kể ý, tỏ tình với tớ rồi, tớ nên làm sao bây giờ?” Nhạc Nhất Nhạc y như đứa trẻ ngây thơ, cẩn trọng mà nhìn Nguyễn ca.
Cô không có bất cứ kinh nghiệm nào về tình yêu, nên trong chuyện này y như là một cô thỏ trắng vậy. Tầm tuổi này mà Nhạc Nhất Nhạc vẫn gặp phải chuyện này mà có thái như vậy, Nguyễn Ca không hề thấy cô gai rtaoj mà cảm thấy vô cùng đáng yêu.
“Cậu không phải có ấn tượng rất tốt với anh ta sao? Sao lại không đồng ý?” Nguyễn Ca nhớ là Nhạc Nhất Nhạc từng nói, vị đấy là anh lớp trên mà cô yêu thầm.
Nói về đàn ông, Nhạc Nhất Nhạc lo lắng rất nhiều chuyện, cô không biết nên bắt đầu từ đâu.
“Nhưng tớ thấy anh ta có nhiều hành vi rất là kỳ lạ.” Nhạc Nhất Nhạc thở dài, sự nghi hoặc trong ánh mắt không hề giả tạo chút nào.
Nguyễn ca gật đầu tỏ ý nghe Nhạc Nhất Nhạc kể.
“Thực ra, anh ta vốn không định sớm xác nhận mối quan hệ với tớ đâu. Mà là vài hôm trước bỗng nhiên lại cho tớ vài ám hiệu….Tớ không biết là do tớ quá nhạy cảm hay là anh ấy chính là ý này nữa. Mấy hôm trước, anh ấy đưa cho tớ một thẻ khách sạn, nói là thẻ phòng mà anh ta hay ở, nếu tớ muốn, buổi trưa có thể qua đó nghỉ ngơi.”
Nhạc Nhất Nhạc nói xong, Nguyễn Ca liền không ý tứ mà bật cười. Anh ta rốt cuộc có ý gì, Nhạc Nhất Nhạc thật sự không rõ.
“Cũng may là cậu không ngốc đến mức cứ ngu ngơ nghe theo mà đến đó, may mà còn biết đường qua hỏi tớ.” Nguyễn Ca lắc đầu, cô đã hiểu Nhạc Nhất Nhạc định hỏi gì, liền trực tiếp nói: “ Nhất Nhạc à, chuyện này cậu phải nghĩ cho kỹ, tớ không biết người khác nghĩ sao nhưng bản thân tớ biết rất rõ…. Tình yêu và quan hệ thể xác không mấy liên quan gì đến nhau đâu, có nhiều người chỉ vì muốn “ngủ”, không hề có tình cảm yêu đương, tớ nghĩ là anh lớp trên này của cậu thuộc loại đó.”
Nhạc Nhất Nhạc xinh đẹp như vậy, đàn ông muốn lừa cô ấy chắc không ít, nhưng rốt cuộc đều thất bại trước nắm đấm của cô ấy. tên này dù gì cũng là người mà Nhạc Nhất Nhạc yêu thầm, nên cô sẽ đối xử hơi khách khí một chút, nhưng cũng vì thế nên hắn ta nghĩ là có cơ hội hay sao?
Nhạc Nhất Nhạc chắc cũng đã hiểu ý của anh ta, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi. Bây giờ Nguyễn Ca cho cô đáp án, Nhạc Nhất Nhạc chỉ có thể chấp nhận sự thật.
“Tớ biết rồi.” Nếu như người đàn ông này tiếp cận cô chỉ với mục đích đó, cô sẽ không ngốc nghếch mà đâm đầu vào.
“Chuyện này vẫn nên là cậu tự quyết định, tớ không có quyền thay cậu quyết định đâu, nhưng tớ vẫn phải nhắc nhở cậu, phải nghĩ cho kỹ.” Chuyện này vừa là chuyện nhỏ nhưng cũng là chuyện lớn. Ngủ với anh ta là chuyện nhỏ, bị anh ta lợi dụng tình cảm mà gây đau khổ cho Nhạc Nhất Nhạc mới là chuyện lớn.
Nhạc Nhất Nhạc miễn cưỡng nở nụ cười với Nguyễn Ca: “ừ, cậu là người từng trải chắc là không sai đâu.”
Nhạc Nhất Nhạc đã quyết định nghe lời Nguyễn Ca, mặc dù cô thật sự thích người đó, nhưng thứ tình cảm sẽ mang đến cho cô sự tổn thương, cô sẽ không ngốc nghếch mà dấn thân vào.
Nói về Vạn Tố Y, vừa về đến nhà đã phải đón tiếp một vì khách không mời mà đến, khiến cô vốn đang rất vui vẻ liền cảm thấy mất vui.
Vạn Tố Y nhìn vị khách trước mặt, thậm chí không biết nên dùng thái độ như thế nào để nghênh đón.
Dư Thiệu Lâm vốn luôn rất tự tin, anh ta không tin có người đàn ông nào có thể tước đi người phụ nữ anh ta thích. Vị Hoắc Triệu này xuất hiện, vốn dĩ anh ta đã thấy không ổn, lại thêm bắt gặp Nguyễn Ca hai lần ngồi ăn cơm cùng hắn rất vui vẻ, Dư Thiệu Lâm bỗng có cảm giác như đang bị cướp mất vị trí.
Cảm giác này không ổn chút nào, Dư Thiệu Lâm nắm chặt vô lăng, đến lúc thấy bàn tay đỏ mẩn lên mới nới lỏng. Nếu như bây giờ anh xuất hiện trước mặt hai người này thì sao nhỉ, Dư Thiệu Lâm có chút tò mò vẻ mặt của họ sẽ như thế nào.
Thế nhưng, khi anh ta vừa định bước xuống xe, một chân vẫn còn đặt trong xe chưa kịp bước xuống thì đã có người nhận ra mà vội vàng chạy tới. Chuyện này đối với Dư Thiệu lâm không mấy tốt lành gì, anh ta chỉ có thể quay lại trong xe, trước khi khởi động xe, còn không quên dùng ánh mắt đầy vẻ phẫn nộ mà nhìn về hướng Nguyễn Ca.
Nguyễn Ca đương nhiên không biết Dư Thiệu Lâm đến đây, cô vẫn nói cười với Hoắc Triệu một cách rất tự nhiên, ăn xong bữa cơm, Hoắc Triệu cực kỳ ga lăng mà đưa cô vê fnhaf.
Hôm này Nguyễn Ca rất được mọi người quan tâm, không chỉ Hoắc Triệu chủ động mời cô ăn cơm mà ngay cả Nhạc Nhất Nhạc người bạn lâu ngày không gặp cũng đến.
Nguyễn Ca gặp Nhạc Nhất Nhạc dưới lầu, còn có chút kinh ngạc: “sao cậu lại đến đây?”
“Lâu quá không gặp, tớ đến thăm cậu thôi.” Nhạc Nhất Nhạc nhấc túi đồ lên, cô vốn định nấu chút gì dó cùng Nguyễn Ca ăn uống một bữa, nhưng thấy Hoắc Triệu đưa cô về nên đoán chắc là cô đã ăn rồi.
Hoắc Triệu thấy bạn của Nguyễn Ca liền rất hiểu chuyện, không nán lại quá lâu mà chue động nói: “đưa em về đến nhà an toàn rồi, anh cũng đi về thôi.”
“Vâng, chú ý an toàn nha.” Nguyễn Ca không tiễn nữa mà đưa mắt nhìn anh rời đi.
Thấy Hoắc Triệu đã đi vào trong xe, Nguyễn Ca liền kéo tay Nhạc Nhất Nhạc đi lên lầu: “hình như chúng ta đúng là lâu quá không gặp mặt rồi, Tố Y cũng nói là lâu quá không gặp cậu đây.”
“Đừng vội chuyển chủ đề làm gì cả, trả lời tớ trước đã, người đàn ông đấy là ai?” Nhạc Nhất Nhạc tò mò nhìn Nguyễn Ca mà hỏi, không cho cô cơ hội để đánh trống lảng.
Nguyễn Ca ngạc nhiên: “Cậu không biết sao?”
Nhạc Nhất Nhạc không hiểu ý cô cho lắm, ngây người ra một lúc mà hỏi: “tớ nên quen biết người đó sao?”
“Ảnh đế Hoắc Triệu.” Nguyễn Ca không kịp giới thiệu tỉ mỉ với cô nữa mà chỉ tóm tắt trong bốn chữ.
Rất rõ ràng, Nhạc Nhất Nhạc chưa từng xem qua phim của Hoắc Triệu. Nhueng cô có thể nghe ra đây là một nhân vật lớn.
“Sao cậu đột nhiên đến tìm tớ vậy? có chuyện gì à?” Nguyễn Ca rót nước cho Nhạc Nhất Nhạc rồi hỏi.
Nhạc Nhất Nhạc gật đầu, không có ý giấu giếm: “ừ, đúng là có chút việc.”
“Chuyện tình cảm sao?”Nguyễn Ca chăm chú nhìn Nhạc Nhất Nhạc, ánh mắt chăm chú hơn cả khi Nhạc Nhất Nhạc nhìn tội phạm.
Nhạc Nhất Nhạc không hiểu sao Nguyễn Ca có thể đoán ra, nhưng vẫn gật đầu thừa nhận: “ừ”
Nguyễn Ca đúng là tò mò chuyện tình cảm của Nhạc Nhất Nhạc, nhưng bây giờ cô tò mò chuyện khác hơn: “Sao cậu không đi tìm Tố Y mà đến tìm tớ?”
“Vì… tớ nghĩ Tố Y không giúp tớ gỡ mối rối này được.” Nhạc Nhất Nhạc ấp úng giải thích, cô lựa chọn hỏi ý kiến Nguyễn ca vì thấy Nguyễn Ca có kinh nghiệm, nhưng không tiện nói ra.
Còn nữa, Vạn Tố Y dạo này bận cả công việc, lại còn mang bầu, cô không muốn làm phiền Vạn Tố Y.
“Được, tớ hiểu rồi.” biết Nhạc Nhất Nhạc khó nói ra nguên nhân chính, Nguyễn ca cũng không ép buộc cô nữa, gật đâu fmaf hỏi: “vậy cậu gặp pahir chuyện gì nào?”
“Tớ…. lần trước anh lớp trên mà tớ kể ý, tỏ tình với tớ rồi, tớ nên làm sao bây giờ?” Nhạc Nhất Nhạc y như đứa trẻ ngây thơ, cẩn trọng mà nhìn Nguyễn ca.
Cô không có bất cứ kinh nghiệm nào về tình yêu, nên trong chuyện này y như là một cô thỏ trắng vậy. Tầm tuổi này mà Nhạc Nhất Nhạc vẫn gặp phải chuyện này mà có thái như vậy, Nguyễn Ca không hề thấy cô gai rtaoj mà cảm thấy vô cùng đáng yêu.
“Cậu không phải có ấn tượng rất tốt với anh ta sao? Sao lại không đồng ý?” Nguyễn Ca nhớ là Nhạc Nhất Nhạc từng nói, vị đấy là anh lớp trên mà cô yêu thầm.
Nói về đàn ông, Nhạc Nhất Nhạc lo lắng rất nhiều chuyện, cô không biết nên bắt đầu từ đâu.
“Nhưng tớ thấy anh ta có nhiều hành vi rất là kỳ lạ.” Nhạc Nhất Nhạc thở dài, sự nghi hoặc trong ánh mắt không hề giả tạo chút nào.
Nguyễn ca gật đầu tỏ ý nghe Nhạc Nhất Nhạc kể.
“Thực ra, anh ta vốn không định sớm xác nhận mối quan hệ với tớ đâu. Mà là vài hôm trước bỗng nhiên lại cho tớ vài ám hiệu….Tớ không biết là do tớ quá nhạy cảm hay là anh ấy chính là ý này nữa. Mấy hôm trước, anh ấy đưa cho tớ một thẻ khách sạn, nói là thẻ phòng mà anh ta hay ở, nếu tớ muốn, buổi trưa có thể qua đó nghỉ ngơi.”
Nhạc Nhất Nhạc nói xong, Nguyễn Ca liền không ý tứ mà bật cười. Anh ta rốt cuộc có ý gì, Nhạc Nhất Nhạc thật sự không rõ.
“Cũng may là cậu không ngốc đến mức cứ ngu ngơ nghe theo mà đến đó, may mà còn biết đường qua hỏi tớ.” Nguyễn Ca lắc đầu, cô đã hiểu Nhạc Nhất Nhạc định hỏi gì, liền trực tiếp nói: “ Nhất Nhạc à, chuyện này cậu phải nghĩ cho kỹ, tớ không biết người khác nghĩ sao nhưng bản thân tớ biết rất rõ…. Tình yêu và quan hệ thể xác không mấy liên quan gì đến nhau đâu, có nhiều người chỉ vì muốn “ngủ”, không hề có tình cảm yêu đương, tớ nghĩ là anh lớp trên này của cậu thuộc loại đó.”
Nhạc Nhất Nhạc xinh đẹp như vậy, đàn ông muốn lừa cô ấy chắc không ít, nhưng rốt cuộc đều thất bại trước nắm đấm của cô ấy. tên này dù gì cũng là người mà Nhạc Nhất Nhạc yêu thầm, nên cô sẽ đối xử hơi khách khí một chút, nhưng cũng vì thế nên hắn ta nghĩ là có cơ hội hay sao?
Nhạc Nhất Nhạc chắc cũng đã hiểu ý của anh ta, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi. Bây giờ Nguyễn Ca cho cô đáp án, Nhạc Nhất Nhạc chỉ có thể chấp nhận sự thật.
“Tớ biết rồi.” Nếu như người đàn ông này tiếp cận cô chỉ với mục đích đó, cô sẽ không ngốc nghếch mà đâm đầu vào.
“Chuyện này vẫn nên là cậu tự quyết định, tớ không có quyền thay cậu quyết định đâu, nhưng tớ vẫn phải nhắc nhở cậu, phải nghĩ cho kỹ.” Chuyện này vừa là chuyện nhỏ nhưng cũng là chuyện lớn. Ngủ với anh ta là chuyện nhỏ, bị anh ta lợi dụng tình cảm mà gây đau khổ cho Nhạc Nhất Nhạc mới là chuyện lớn.
Nhạc Nhất Nhạc miễn cưỡng nở nụ cười với Nguyễn Ca: “ừ, cậu là người từng trải chắc là không sai đâu.”
Nhạc Nhất Nhạc đã quyết định nghe lời Nguyễn Ca, mặc dù cô thật sự thích người đó, nhưng thứ tình cảm sẽ mang đến cho cô sự tổn thương, cô sẽ không ngốc nghếch mà dấn thân vào.
Nói về Vạn Tố Y, vừa về đến nhà đã phải đón tiếp một vì khách không mời mà đến, khiến cô vốn đang rất vui vẻ liền cảm thấy mất vui.
Vạn Tố Y nhìn vị khách trước mặt, thậm chí không biết nên dùng thái độ như thế nào để nghênh đón.
Bình luận facebook