Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 826
Editor: Ngạn Tịnh.
Trò chơi thứ hai rất đơn giản, là chơi oẳn tù tì sau đó chơi hắt nước.
Hai người đối mặt chơi oẳn tù tì, ở giữa đặt một chiếc bàn, trên bàn có mấy chén nước còn có một cái nắp nồi có thể chắn nước.
Hai người chơi oẳn tù tì xong, ai thắng, liền có thể lấy chén nước hắt vào đối phương. Mà đối phương cũng có thể cầm lấy nắp nồi ngăn trở.
Nếu nước hắt lên đầu đối phương, như vậy liền thắng được một điểm. Nếu đối phương kịp lấy nắp nồi chặn được, như vậy liền tính đối phương thắng một điểm.
Trò chơi này, ở tiết mục khác đã dùng qua, cho nên mọi người rất quen thuộc với nội dung trò chơi. Trò chơi trực tiếp cử hành ở ngoài đài truyền hình.
Trò chơi là hai đội cử ra một người, thay phiên tới. Cuối cùng độinào đạt đến điểm tối cao, thì sẽ thắng.
Ngay từ đầu là cuộc chiến của các chàng trai, sau đó liền là của các cô gái.
Hạ Thiên cùng An Mộc cuối cùng cũng đối đầu.
An Mộc cong môi, cười thập phần kiêu ngạo, “Hạ tiểu thư, cảm ơn!”
Hạ Thiên giả nhân giả nghĩa cười mở miệng, “Chị họ, chị nhất định phải hạ thủ lưu tình”
Thần sắc An Mộc nghiêm lại, “Tuy rằng là trò chơi, nhưng là chúng ta phải hành xử nghiêm túc, đúng không?”
Hạ Thiên gật đầu.
Trọng tài hô bắt đầu.
“Kéo, búa, bao!”
An Mộc ra kéo, Hạ Thiên ra bao.
Hạ Thiên thua.
Cô ta ngẩng đầu, nhìn về phía An Mộc. Loại trò chơi này không giống như bên nam chơi rất kịch liệt, bên nữ chơi lại rất ôn nhu. Trước kia trên tiết mục cũng không phải chưa từng gặp qua loại chuyện này, cho nên Hạ Thiên ngẩng đầu nhìn về phía An Mộc, còn tưởng rằng đối phương sẽ nhẹ nhàng hắt nước qua. Nhưng không ngờ tới vừa nhấc đầu, một chén nước ở trước mặt mình, liền bị hắt qua!
Nước lạnh lẽo trực tiếp tưới lên mặt cô ta, khiến cho Hạ Thiên giống như con ve sầu mùa đông!
Cô ta không thể tin nhìn An Mộc ở trước mặt, cả người đều có chút mê mang.
Nhưng tiếp theo, liền cực kỳ tức giận!
An Mộc này, tuyệt đối là cô ý!
Từ nhỏ năng lực phản ứng của Hạ Thiên đã không bằng An Mộc, cho nên hiện tại, Hạ Thiên sao có thể thắng đối phương?
Tiếp theo thế cục trò oẳn tù tì cơ hồ nghiêng về một phía. Thật bất vả Hạ Thiên mới chơi oẳn tù tì thắng được một ván, nhưng khi cúi đầu lấy ly nước tính hắt qua, An Mộc đã sớm chuẩn bị tốt nắp nồi.
Cho đến ván thứ mười, điểm số Hạ Thiên đạt được là con số 0!
An Mộc trực tiếp đánh khiến sắc mặt Hạ Thiên cực kỳ khó choi. Trận này thi đấu xong, Hạ Thiên cả người lẫn sắc mặt đều cứng ngắc, rất khó duy trì nụ cười của mình!
Minh tinh cũng là có mặt mũi. An Mộc muốn thắng, có thể.
Nhưng vì sao không để bản thân thắng được một, hai điểm?
Hạ Thiên nắm chặt nắm tay, cảm thấy An Mộc khẳng định cố ý!
Trận thi đấu tiếp theo, là An Mộc đối đầu với Diệp Đồng Đồng, cho nên Hạ Thiên đi đến đứng ở một bên, tính giảm bớt cảm xúc của mình.
Giữa các trận đấu sẽ có năm phút để nghỉ ngơi một chút.
An Mộc đi đến bên cạnh, Diệp Đồng Đồng đã sớm đưa nước qua cho cô.
An Mộc uống hai ngụm, nghiêng đầu liếc mắt nhìn nhiếp ảnh gia bên cạnh một cái, đột nhiên đi qua, cười mở miệng, “Tiểu ca, anh thích anh nhất?”
Nhiếp ảnh gia Tiểu Lưu vừa nghe những lời này, lập tức nheo đôi mắt lại, “Tôi á? Tôi thích Ngô Tư Tư nhất! Nữ thần a!”
An Mộc lập tức liền cười, “Có muốn chữ ký của chị ấy không? Tôi vừa hay có một bản, hôm nào sẽ gửi cho anh”
Vẻ mặt Tiểu Lưu lập tức kinh hỉ, “Thật sao?”
An Mộc gật đầu, sau đó vỗ vỗ bờ vai của hắn, nhỏ giọng mở miệng, “Vậy anh có thể giúp tôi một việc không? Tôi có một người bạn đặc biệt thích Hạ Thiên, anh lát nữa chụp cô ấy nhiều một chút, làm ngoài lề”
Tiểu Lưu lập tức gật đầu, “Không thành vấn đề, cứ giao cho tôi!”
Trò chơi thứ hai rất đơn giản, là chơi oẳn tù tì sau đó chơi hắt nước.
Hai người đối mặt chơi oẳn tù tì, ở giữa đặt một chiếc bàn, trên bàn có mấy chén nước còn có một cái nắp nồi có thể chắn nước.
Hai người chơi oẳn tù tì xong, ai thắng, liền có thể lấy chén nước hắt vào đối phương. Mà đối phương cũng có thể cầm lấy nắp nồi ngăn trở.
Nếu nước hắt lên đầu đối phương, như vậy liền thắng được một điểm. Nếu đối phương kịp lấy nắp nồi chặn được, như vậy liền tính đối phương thắng một điểm.
Trò chơi này, ở tiết mục khác đã dùng qua, cho nên mọi người rất quen thuộc với nội dung trò chơi. Trò chơi trực tiếp cử hành ở ngoài đài truyền hình.
Trò chơi là hai đội cử ra một người, thay phiên tới. Cuối cùng độinào đạt đến điểm tối cao, thì sẽ thắng.
Ngay từ đầu là cuộc chiến của các chàng trai, sau đó liền là của các cô gái.
Hạ Thiên cùng An Mộc cuối cùng cũng đối đầu.
An Mộc cong môi, cười thập phần kiêu ngạo, “Hạ tiểu thư, cảm ơn!”
Hạ Thiên giả nhân giả nghĩa cười mở miệng, “Chị họ, chị nhất định phải hạ thủ lưu tình”
Thần sắc An Mộc nghiêm lại, “Tuy rằng là trò chơi, nhưng là chúng ta phải hành xử nghiêm túc, đúng không?”
Hạ Thiên gật đầu.
Trọng tài hô bắt đầu.
“Kéo, búa, bao!”
An Mộc ra kéo, Hạ Thiên ra bao.
Hạ Thiên thua.
Cô ta ngẩng đầu, nhìn về phía An Mộc. Loại trò chơi này không giống như bên nam chơi rất kịch liệt, bên nữ chơi lại rất ôn nhu. Trước kia trên tiết mục cũng không phải chưa từng gặp qua loại chuyện này, cho nên Hạ Thiên ngẩng đầu nhìn về phía An Mộc, còn tưởng rằng đối phương sẽ nhẹ nhàng hắt nước qua. Nhưng không ngờ tới vừa nhấc đầu, một chén nước ở trước mặt mình, liền bị hắt qua!
Nước lạnh lẽo trực tiếp tưới lên mặt cô ta, khiến cho Hạ Thiên giống như con ve sầu mùa đông!
Cô ta không thể tin nhìn An Mộc ở trước mặt, cả người đều có chút mê mang.
Nhưng tiếp theo, liền cực kỳ tức giận!
An Mộc này, tuyệt đối là cô ý!
Từ nhỏ năng lực phản ứng của Hạ Thiên đã không bằng An Mộc, cho nên hiện tại, Hạ Thiên sao có thể thắng đối phương?
Tiếp theo thế cục trò oẳn tù tì cơ hồ nghiêng về một phía. Thật bất vả Hạ Thiên mới chơi oẳn tù tì thắng được một ván, nhưng khi cúi đầu lấy ly nước tính hắt qua, An Mộc đã sớm chuẩn bị tốt nắp nồi.
Cho đến ván thứ mười, điểm số Hạ Thiên đạt được là con số 0!
An Mộc trực tiếp đánh khiến sắc mặt Hạ Thiên cực kỳ khó choi. Trận này thi đấu xong, Hạ Thiên cả người lẫn sắc mặt đều cứng ngắc, rất khó duy trì nụ cười của mình!
Minh tinh cũng là có mặt mũi. An Mộc muốn thắng, có thể.
Nhưng vì sao không để bản thân thắng được một, hai điểm?
Hạ Thiên nắm chặt nắm tay, cảm thấy An Mộc khẳng định cố ý!
Trận thi đấu tiếp theo, là An Mộc đối đầu với Diệp Đồng Đồng, cho nên Hạ Thiên đi đến đứng ở một bên, tính giảm bớt cảm xúc của mình.
Giữa các trận đấu sẽ có năm phút để nghỉ ngơi một chút.
An Mộc đi đến bên cạnh, Diệp Đồng Đồng đã sớm đưa nước qua cho cô.
An Mộc uống hai ngụm, nghiêng đầu liếc mắt nhìn nhiếp ảnh gia bên cạnh một cái, đột nhiên đi qua, cười mở miệng, “Tiểu ca, anh thích anh nhất?”
Nhiếp ảnh gia Tiểu Lưu vừa nghe những lời này, lập tức nheo đôi mắt lại, “Tôi á? Tôi thích Ngô Tư Tư nhất! Nữ thần a!”
An Mộc lập tức liền cười, “Có muốn chữ ký của chị ấy không? Tôi vừa hay có một bản, hôm nào sẽ gửi cho anh”
Vẻ mặt Tiểu Lưu lập tức kinh hỉ, “Thật sao?”
An Mộc gật đầu, sau đó vỗ vỗ bờ vai của hắn, nhỏ giọng mở miệng, “Vậy anh có thể giúp tôi một việc không? Tôi có một người bạn đặc biệt thích Hạ Thiên, anh lát nữa chụp cô ấy nhiều một chút, làm ngoài lề”
Tiểu Lưu lập tức gật đầu, “Không thành vấn đề, cứ giao cho tôi!”
Bình luận facebook