Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65: Trận quyết chiến cuối cùng (1)
Chiếc máy bay tư của Phong Diệc Thần cuối cùng cũng hạ cánh xuống Moscow Nga kéo theo đó là một loạt những chiếc máy bay chiến đấu hiện đại theo sau. Hắn đã quyết tâm ở đây sẽ duyệt sạch Lãnh bang. Trong thế giới ngầm này, chỉ được tồn tại một lão đại. Và như vậy cũng sẽ bảo vệ được người phụ nữ của hắn.
" Lão Đại" Diêm Hạo cung kính đi theo sau lên tiếng.
Phong Diệc Thần quay đầu lại nhíu mày, ý bảo anh nói.
" Có một bức thư gửi tới cấm địa của chúng ta ở Moscow"
" Trong đó ghi gì?"
" Là của Lãnh Bang, họ muốn quyết đấu với chúng ta một trận để phân thua thắng bại, để biết ai mới là bá chủ "
" Được gửi từ bao giờ?"
" Cách đây khoảng 3 phút"
Phong Diệc Thần có hơi nghi ngờ. Sao Lãnh Bang lại biết được máy bay hắn hạ cánh vào hôm nay để gửi bức thư này? Chẳng lẽ họ đã biết là hắn tìm ra tung tích của nàng rồi?
" Sao vậy lão đại?"
" Ko có gì. Chúng ta đi "
Dường như nhớ ra thứ gì đó, Diêm Hạo vội nói tiếp
" Lão đại, phía Lãnh Bang còn nhấn mạnh rằng phải mang hết lực lượng đi bởi họ ko muốn bẩn tay đấu với những kẻ yếu "
Phong Diệc Thần nắm chặt hai tay. Đôi mắt hiện lên tia máu" Được lắm, họ đã muốn chơi,
chúng ta sẽ chơi tới cùng. Cậu huy động hết toàn bộ Hắc Bang sang Moscow cho tôi"
" Tuân lệnh"
-------
Sáng sớm khi Mạc Nhu Nhi tỉnh dậy thì nhận được tin Lãnh Tuyệt có việc ko ở trong biệt thự. Nàng cũng đâu có quan tâm, hắn làm gì mặc kệ a. Nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên nhất đó chính là hắn đúng là đã làm theo nguyện vọng của nàng. Trên bàn bày rất nhiều đồ ăn vật kèm theo những chiếc CD phim hoạt hình, cạnh đó là một vài kẹ sách đựng những bộ truyện tranh.
Quản gia đứng ở ngoài cửa lén nhìn vào trong phòng của Mạc Nhu Nhi sau đó khép nhẹ cửa lại nghe điện thoại
" Thiếu gia, có vẻ tiểu thư rất thích "
" Ừ"
Nói xong liền chưa để quản gia phản ứng hắn đã cúp máy.
Lãnh Tuyệt ngồi trên ghế nghe thuộc hạ báo cáo lại việc sáng nay, vẻ mặt càng thêm lạnh. Nhanh như vậy mà đã tìm ra chỗ này? Quả ko hổ danh là Thần Sát. Mới đặt chân đến lãnh địa của hắn chưa bao lâu còn ngang nhiên tuyên chiến? Được, hắn chiều. Lãnh Tuyệt nhếch mép " Huy động toàn bộ người của Lãnh Bang tập luyện cho tốt chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Ai giết được Phong Diệc Thần.. sẽ có thưởng lớn "
" Tuân lệnh"
------
Thời gian lặng lẽ trôi đi, ngày quyết chiến cuối cùng cũng đến. Từ sáng sớm Lãnh Tuyệt đã cho người bảo vệ canh gác nghiêm ngặt bởi sợ xảy ra một chút sơ xuất Mac Nhu Nhi liền bị mang đi. Nhưng hắn đâu ngờ được nhiều việc diễn ra ko như trong tưởng tượng cũng giống như trận chiến của hắn và Phong Diêc Thần bị giật dây mà ko ai biết
" Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? " Lãnh Tuyêt lạnh lùng ngồi trên ghế như một bậc cao vương nhìn xuống phía dưới
" Rồi thưa lão đại"
" Nhớ kĩ. Ai giết được Phong Diệc Thần sẽ được thưởng lớn "
" Rõ!"
------
" Quản gia, tôi đói rồi "
Buổi trưa khi Mạc Nhu Nhi gọi ko thấy ai thưa thì mở cửa đi xuống dưới nhà " Quản gia.. AAAA"
Đập vào mắt nàng ngay lúc này chính là một biển máu. Người làm,vệ sĩ cho đến quản gia đều bị giết sạch. Tất cả mọi đồ dùng trong nhà đều đổ vỡ. Nàng ngồi bệt xuống dưới đất tay chân run run " Sao.. sao lại như thế này"
Rồi bỗng có một khẩu súng kề sát thái dương nàng. Mac Nhu Nhi lo sợ khóc càng lớn hơn
" Im lặng đi theo chúng tôi" Giọng người đàn ông lạnh lùng như mang theo hơi thở của sự chết chóc
" Lão Đại" Diêm Hạo cung kính đi theo sau lên tiếng.
Phong Diệc Thần quay đầu lại nhíu mày, ý bảo anh nói.
" Có một bức thư gửi tới cấm địa của chúng ta ở Moscow"
" Trong đó ghi gì?"
" Là của Lãnh Bang, họ muốn quyết đấu với chúng ta một trận để phân thua thắng bại, để biết ai mới là bá chủ "
" Được gửi từ bao giờ?"
" Cách đây khoảng 3 phút"
Phong Diệc Thần có hơi nghi ngờ. Sao Lãnh Bang lại biết được máy bay hắn hạ cánh vào hôm nay để gửi bức thư này? Chẳng lẽ họ đã biết là hắn tìm ra tung tích của nàng rồi?
" Sao vậy lão đại?"
" Ko có gì. Chúng ta đi "
Dường như nhớ ra thứ gì đó, Diêm Hạo vội nói tiếp
" Lão đại, phía Lãnh Bang còn nhấn mạnh rằng phải mang hết lực lượng đi bởi họ ko muốn bẩn tay đấu với những kẻ yếu "
Phong Diệc Thần nắm chặt hai tay. Đôi mắt hiện lên tia máu" Được lắm, họ đã muốn chơi,
chúng ta sẽ chơi tới cùng. Cậu huy động hết toàn bộ Hắc Bang sang Moscow cho tôi"
" Tuân lệnh"
-------
Sáng sớm khi Mạc Nhu Nhi tỉnh dậy thì nhận được tin Lãnh Tuyệt có việc ko ở trong biệt thự. Nàng cũng đâu có quan tâm, hắn làm gì mặc kệ a. Nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên nhất đó chính là hắn đúng là đã làm theo nguyện vọng của nàng. Trên bàn bày rất nhiều đồ ăn vật kèm theo những chiếc CD phim hoạt hình, cạnh đó là một vài kẹ sách đựng những bộ truyện tranh.
Quản gia đứng ở ngoài cửa lén nhìn vào trong phòng của Mạc Nhu Nhi sau đó khép nhẹ cửa lại nghe điện thoại
" Thiếu gia, có vẻ tiểu thư rất thích "
" Ừ"
Nói xong liền chưa để quản gia phản ứng hắn đã cúp máy.
Lãnh Tuyệt ngồi trên ghế nghe thuộc hạ báo cáo lại việc sáng nay, vẻ mặt càng thêm lạnh. Nhanh như vậy mà đã tìm ra chỗ này? Quả ko hổ danh là Thần Sát. Mới đặt chân đến lãnh địa của hắn chưa bao lâu còn ngang nhiên tuyên chiến? Được, hắn chiều. Lãnh Tuyệt nhếch mép " Huy động toàn bộ người của Lãnh Bang tập luyện cho tốt chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Ai giết được Phong Diệc Thần.. sẽ có thưởng lớn "
" Tuân lệnh"
------
Thời gian lặng lẽ trôi đi, ngày quyết chiến cuối cùng cũng đến. Từ sáng sớm Lãnh Tuyệt đã cho người bảo vệ canh gác nghiêm ngặt bởi sợ xảy ra một chút sơ xuất Mac Nhu Nhi liền bị mang đi. Nhưng hắn đâu ngờ được nhiều việc diễn ra ko như trong tưởng tượng cũng giống như trận chiến của hắn và Phong Diêc Thần bị giật dây mà ko ai biết
" Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? " Lãnh Tuyêt lạnh lùng ngồi trên ghế như một bậc cao vương nhìn xuống phía dưới
" Rồi thưa lão đại"
" Nhớ kĩ. Ai giết được Phong Diệc Thần sẽ được thưởng lớn "
" Rõ!"
------
" Quản gia, tôi đói rồi "
Buổi trưa khi Mạc Nhu Nhi gọi ko thấy ai thưa thì mở cửa đi xuống dưới nhà " Quản gia.. AAAA"
Đập vào mắt nàng ngay lúc này chính là một biển máu. Người làm,vệ sĩ cho đến quản gia đều bị giết sạch. Tất cả mọi đồ dùng trong nhà đều đổ vỡ. Nàng ngồi bệt xuống dưới đất tay chân run run " Sao.. sao lại như thế này"
Rồi bỗng có một khẩu súng kề sát thái dương nàng. Mac Nhu Nhi lo sợ khóc càng lớn hơn
" Im lặng đi theo chúng tôi" Giọng người đàn ông lạnh lùng như mang theo hơi thở của sự chết chóc
Bình luận facebook