Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 250
Chương 250
Liên tục bị Tống An Kỳ tát hai bàn tay ở trước mặt của mọi người, khuôn mặt của Hàn Minh Nhân cũng vặn vẹo theo.
“Đê tiện, Minh Nhân là người mà cô có thể đánh hả?”
Dương Thiên Thiên cũng rất tức giận, trực tiếp nâng tay lên muốn đánh trả lại một cái.
Quần chúng vây xem ở bên cạnh thấy như thế này, không khỏi cảm thán một tiếng.
Nhưng mà lúc mà tay của Dương Thiên Thiên sắp chạm đến mặt của Tống An Kỳ, một cánh tay to lớn thon dài ngăn cản bàn tay sắp rơi xuống của Dương Thiên Thiên ở trên không, tiếp theo đó một giọng nói lười biếng vang lên: “Tống An Kỳ cũng không phải là người mà các người có thể đánh.”
“Ai?”
Nhìn thấy tay bị cản lại, Dương Thiên Thiên lập tức không vui, giận dữ mắng mỏ, chợt quay đầu nhìn lại.
Chỉ nhìn thấy một bóng dáng cao lớn không biết đã đứng ở bên cạnh của ba người bọn họ từ lúc nào, khí chất ưu nhã cùng với gương mặt tuấn tú của người đàn ông kia gần như khiến cho người ta hoa mắt mê muội.
Vóc dáng cao lớn đứng ở đó, trực tiếp hạ thấp sự tồn tại của Hàn Minh Nhân ở bên cạnh, làm cho anh ta cũng bị lu mờ.
Người này chính là Cố Thanh Chiêu bất thình lình bị Tiêu Diệp Nhiên và Cố Mặc Đình đuổi ra ngoài làm bia đỡ đạn.
Mới nhìn thấy người đàn ông có khí chất bất phàm như thế này, trong đôi mắt của Dương Thiên Thiên rõ ràng đã nhuộm một tầng sắc kinh diễm.
Có điều khi cô ta kịp phản ứng lại người đàn ông trước mắt này ra mặt thay cho Tống An Kỳ thì không khỏi nhíu mày nói: “Anh là ai?”
Cố Thanh Chiêu hừ hừ, thô lỗ hất tay của đối phương ra, nói: “Cô quan tâm tôi là ai à? Một Tuesday(tiểu tam) mặt dày vô sỉ, một người đàn ông bám váy phụ nữ mà còn có mặt mũi phách lối ở chỗ này, nhanh chóng đi về nhà soi gương đi, đứng ở đây thật mất mặt xấu hổ.”
Cố Thanh Chiêu mỉa mai người khác vẫn sắc bén giống như trước đây, vừa mới nói ra lời này, có không ít khách khứa vây xem ở bên cạnh cũng dùng một ánh mắt khác thường mà nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Thiên và Hàn Minh Nhân.
Bởi vì Cố Thanh Chiêu đã ra tay, Tống An Kỳ cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Nếu như thật sự chịu phải một cái tát lúc nãy, nói không chừng cô ấy sẽ xông tới mà xé xác đôi nam nữ chết tiệt này ra.
Nhưng mà khi nghe thấy lời nói không khách khí của Cố Thanh Chiêu, trong lòng của cô lại bỗng nhiên dâng trào một cảm giác khoái cảm.
“Anh… anh nói cái gì?”
Ở trước mặt của mọi người mà lại bị Cố Thanh Chiêu nói chuyện trào phúng không khách khí như vậy, sắc mặt của Dương Thiên Thiên gần như lập tức dữ tợn.
Quả thật là cô ta không dám tin trên đời này lại có người đàn ông nỡ đối xử với cô ta như thế.
Dựa vào thân phận của cô ta, dựa vào địa vị của cô ta, không phải là đi đến đâu cũng sẽ được người khác săn đón hả?
Sắc mặt của Hàn Minh Nhân rõ ràng cũng trở nên không dễ nhìn.
Quả thật xuất thân của anh ta hoàn toàn không vang dội, mặc dù có chút năng lực, nhưng mà ở trong xã hội này lại không tên tuổi không địa vị.
Nhưng sau khi yêu đương với Dương Thiên Thiên, bây giờ anh ta đã thăng chức làm giám đốc của Dương thị, chức vị này đã đủ để khiến người ta nể phục, không ngờ đến lại bị trào phúng đến không chịu nổi như thế này.
Liên tục bị Tống An Kỳ tát hai bàn tay ở trước mặt của mọi người, khuôn mặt của Hàn Minh Nhân cũng vặn vẹo theo.
“Đê tiện, Minh Nhân là người mà cô có thể đánh hả?”
Dương Thiên Thiên cũng rất tức giận, trực tiếp nâng tay lên muốn đánh trả lại một cái.
Quần chúng vây xem ở bên cạnh thấy như thế này, không khỏi cảm thán một tiếng.
Nhưng mà lúc mà tay của Dương Thiên Thiên sắp chạm đến mặt của Tống An Kỳ, một cánh tay to lớn thon dài ngăn cản bàn tay sắp rơi xuống của Dương Thiên Thiên ở trên không, tiếp theo đó một giọng nói lười biếng vang lên: “Tống An Kỳ cũng không phải là người mà các người có thể đánh.”
“Ai?”
Nhìn thấy tay bị cản lại, Dương Thiên Thiên lập tức không vui, giận dữ mắng mỏ, chợt quay đầu nhìn lại.
Chỉ nhìn thấy một bóng dáng cao lớn không biết đã đứng ở bên cạnh của ba người bọn họ từ lúc nào, khí chất ưu nhã cùng với gương mặt tuấn tú của người đàn ông kia gần như khiến cho người ta hoa mắt mê muội.
Vóc dáng cao lớn đứng ở đó, trực tiếp hạ thấp sự tồn tại của Hàn Minh Nhân ở bên cạnh, làm cho anh ta cũng bị lu mờ.
Người này chính là Cố Thanh Chiêu bất thình lình bị Tiêu Diệp Nhiên và Cố Mặc Đình đuổi ra ngoài làm bia đỡ đạn.
Mới nhìn thấy người đàn ông có khí chất bất phàm như thế này, trong đôi mắt của Dương Thiên Thiên rõ ràng đã nhuộm một tầng sắc kinh diễm.
Có điều khi cô ta kịp phản ứng lại người đàn ông trước mắt này ra mặt thay cho Tống An Kỳ thì không khỏi nhíu mày nói: “Anh là ai?”
Cố Thanh Chiêu hừ hừ, thô lỗ hất tay của đối phương ra, nói: “Cô quan tâm tôi là ai à? Một Tuesday(tiểu tam) mặt dày vô sỉ, một người đàn ông bám váy phụ nữ mà còn có mặt mũi phách lối ở chỗ này, nhanh chóng đi về nhà soi gương đi, đứng ở đây thật mất mặt xấu hổ.”
Cố Thanh Chiêu mỉa mai người khác vẫn sắc bén giống như trước đây, vừa mới nói ra lời này, có không ít khách khứa vây xem ở bên cạnh cũng dùng một ánh mắt khác thường mà nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Thiên và Hàn Minh Nhân.
Bởi vì Cố Thanh Chiêu đã ra tay, Tống An Kỳ cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Nếu như thật sự chịu phải một cái tát lúc nãy, nói không chừng cô ấy sẽ xông tới mà xé xác đôi nam nữ chết tiệt này ra.
Nhưng mà khi nghe thấy lời nói không khách khí của Cố Thanh Chiêu, trong lòng của cô lại bỗng nhiên dâng trào một cảm giác khoái cảm.
“Anh… anh nói cái gì?”
Ở trước mặt của mọi người mà lại bị Cố Thanh Chiêu nói chuyện trào phúng không khách khí như vậy, sắc mặt của Dương Thiên Thiên gần như lập tức dữ tợn.
Quả thật là cô ta không dám tin trên đời này lại có người đàn ông nỡ đối xử với cô ta như thế.
Dựa vào thân phận của cô ta, dựa vào địa vị của cô ta, không phải là đi đến đâu cũng sẽ được người khác săn đón hả?
Sắc mặt của Hàn Minh Nhân rõ ràng cũng trở nên không dễ nhìn.
Quả thật xuất thân của anh ta hoàn toàn không vang dội, mặc dù có chút năng lực, nhưng mà ở trong xã hội này lại không tên tuổi không địa vị.
Nhưng sau khi yêu đương với Dương Thiên Thiên, bây giờ anh ta đã thăng chức làm giám đốc của Dương thị, chức vị này đã đủ để khiến người ta nể phục, không ngờ đến lại bị trào phúng đến không chịu nổi như thế này.