Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9
CHƯƠNG 9
Nếu như lúc này Bùi Hạo Tuấn đứng ngay trước mặt mình, nhất định cô ấy sẽ không do dự làm thịt anh ta ngay tại chỗ.
Nhưng bây giờ, cô lo cho bạn tốt của mình sẽ đau lòng quá mà suy sụp.
“Không sao đâu, như vậy cũng tốt, vậy thì mình sẽ hết hy vọng thật sự.”
Tiêu Diệp Nhiên hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười mệt mỏi với Tống An Kỳ.
Không sai, cho dù cô khổ sở thật đấy, nhưng cô không cho phép bọn họ hạ gục bản thân mình.
Bùi Hạo Tuấn cũng được, Cố Tống Vy cũng thế, họ sẽ phải chịu báo ứng!
“Bọn họ khinh người quá đáng thật. Còn tin tức này xuất hiện cũng trùng hợp quá đi, không sớm cũng không muộn, lại đúng vào thời điểm này, giống như thể cố ý muốn khiến Bùi Hạo Tuấn nghĩ xấu cho cậu vậy.”
Tống An Kỳ nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy bất bình thay bạn thân của mình.
Tiêu Diệp Nhiên nghe vậy cũng ngẩn ngơ, cô thoáng trầm tư rồi hiểu ra gì đó.
“Có thể, cậu nói đúng rồi.”
“Cái gì?” Tống An Kỳ cũng sững sờ, vừa nãy cô chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
“Lúc trước, Bùi Hạo Tuấn vẫn nghĩ là mình không biết chuyện giữa anh ta và Cố Tống Vy, nhưng giờ lại chạy tới chỉ trích mình. Nhất định là vì Cố Tống Vy! Cô ta muốn khiến Bùi Hạo Tuấn chán ghét tớ, muốn xóa hình bóng của tớ trong lòng anh ta. Cô ta thành công rồi!”
Tiêu Diệp Nhiên khổ sở nói.
Tống An Kỳ nghe xong mà nhất thời giận dữ: “Đồ đê tiện, vô liêm sỉ, xấu xa! Để đạt được mục đích của mình mà người phụ nữ kia không từ một thủ đoạn nào cả, ngay cả bản thân cũng không tha! Cô ta không biết xấu hổ à, đúng là không biết xấu hổ! Ôi, tức chết tớ rồi, tớ muốn đi giết đôi gian phu dâm phụ kia…”
Thế giới của Tiêu Diệp Nhiên đang trời long đất lở, thì ngay lúc này, trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn giải trí Hoàng Đình.
“Tổng giám đốc, đây là tài liệu mà anh muốn tôi điều tra về bà chủ.”
Tô Lân đi từ bên ngoài vào, để một xấp tài liệu lên bàn làm việc của Cố Mặc Đình.
“Ồ?”
Cố Mặc Đình rời mắt khỏi màn hình vi tính, cầm lấy xấp tài liệu kia lật qua lật lại.
Anh không bỏ sót bất cứ thông tin lớn nhỏ nào bên trong, từ lúc Tiêu Diệp Nhiên sinh ra đến khi trưởng thành, bao gồm cả hoàn cảnh gia đình, tình yêu, công việc của cô, cả các mối quan hệ xung quanh đều không bỏ sót, rõ rõ ràng ràng.
Sau khi xem một lúc, Cố Mặc Đình mới để tài liệu xuống, nhíu mày rất chặt, đôi mắt sâu thẳm lóe lên thứ ánh sáng lạnh lùng.
Tô Lân nhìn thấy mà giật mình, anh ta có thể cảm giác được rõ ràng Cố Mặc Đình không vui.
Hiển nhiên, trong tài liệu này có cả các mối quan hệ khác của Tiêu Diệp Nhiên, làm cho vị sếp tâm vững như bàn thạch này tức giận rồi.
Đây là lần đầu tiên Tô Lân thấy Cố Mặc Đình để ý đến một người phụ nữ như thế này, anh ta cũng không dám thất lễ, vội vàng báo cáo thêm: “Tổng giám đốc, còn có một chuyện có liên quan đến mối quan hệ của Bùi Hạo Tuấn vừa được giải trí Thời Thụy tung ra lúc trưa nay, tôi có điều tra thử, nguồn gốc của bức ảnh là do Cố Tống Vy đăng lên. Tôi nghĩ đối phương đang cố ý muốn nhằm vào bà chủ. Ngoài ra, bên tập đoàn Bùi Thị đã tổ chức họp báo, không biết có gì bất lợi với bà chủ hay không?”
Sắc mặt Cố Mặc Đình càng sa sầm hẳn, anh híp mắt: “Giờ bà chủ đang ở đâu?”
Nếu như lúc này Bùi Hạo Tuấn đứng ngay trước mặt mình, nhất định cô ấy sẽ không do dự làm thịt anh ta ngay tại chỗ.
Nhưng bây giờ, cô lo cho bạn tốt của mình sẽ đau lòng quá mà suy sụp.
“Không sao đâu, như vậy cũng tốt, vậy thì mình sẽ hết hy vọng thật sự.”
Tiêu Diệp Nhiên hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười mệt mỏi với Tống An Kỳ.
Không sai, cho dù cô khổ sở thật đấy, nhưng cô không cho phép bọn họ hạ gục bản thân mình.
Bùi Hạo Tuấn cũng được, Cố Tống Vy cũng thế, họ sẽ phải chịu báo ứng!
“Bọn họ khinh người quá đáng thật. Còn tin tức này xuất hiện cũng trùng hợp quá đi, không sớm cũng không muộn, lại đúng vào thời điểm này, giống như thể cố ý muốn khiến Bùi Hạo Tuấn nghĩ xấu cho cậu vậy.”
Tống An Kỳ nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy bất bình thay bạn thân của mình.
Tiêu Diệp Nhiên nghe vậy cũng ngẩn ngơ, cô thoáng trầm tư rồi hiểu ra gì đó.
“Có thể, cậu nói đúng rồi.”
“Cái gì?” Tống An Kỳ cũng sững sờ, vừa nãy cô chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
“Lúc trước, Bùi Hạo Tuấn vẫn nghĩ là mình không biết chuyện giữa anh ta và Cố Tống Vy, nhưng giờ lại chạy tới chỉ trích mình. Nhất định là vì Cố Tống Vy! Cô ta muốn khiến Bùi Hạo Tuấn chán ghét tớ, muốn xóa hình bóng của tớ trong lòng anh ta. Cô ta thành công rồi!”
Tiêu Diệp Nhiên khổ sở nói.
Tống An Kỳ nghe xong mà nhất thời giận dữ: “Đồ đê tiện, vô liêm sỉ, xấu xa! Để đạt được mục đích của mình mà người phụ nữ kia không từ một thủ đoạn nào cả, ngay cả bản thân cũng không tha! Cô ta không biết xấu hổ à, đúng là không biết xấu hổ! Ôi, tức chết tớ rồi, tớ muốn đi giết đôi gian phu dâm phụ kia…”
Thế giới của Tiêu Diệp Nhiên đang trời long đất lở, thì ngay lúc này, trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn giải trí Hoàng Đình.
“Tổng giám đốc, đây là tài liệu mà anh muốn tôi điều tra về bà chủ.”
Tô Lân đi từ bên ngoài vào, để một xấp tài liệu lên bàn làm việc của Cố Mặc Đình.
“Ồ?”
Cố Mặc Đình rời mắt khỏi màn hình vi tính, cầm lấy xấp tài liệu kia lật qua lật lại.
Anh không bỏ sót bất cứ thông tin lớn nhỏ nào bên trong, từ lúc Tiêu Diệp Nhiên sinh ra đến khi trưởng thành, bao gồm cả hoàn cảnh gia đình, tình yêu, công việc của cô, cả các mối quan hệ xung quanh đều không bỏ sót, rõ rõ ràng ràng.
Sau khi xem một lúc, Cố Mặc Đình mới để tài liệu xuống, nhíu mày rất chặt, đôi mắt sâu thẳm lóe lên thứ ánh sáng lạnh lùng.
Tô Lân nhìn thấy mà giật mình, anh ta có thể cảm giác được rõ ràng Cố Mặc Đình không vui.
Hiển nhiên, trong tài liệu này có cả các mối quan hệ khác của Tiêu Diệp Nhiên, làm cho vị sếp tâm vững như bàn thạch này tức giận rồi.
Đây là lần đầu tiên Tô Lân thấy Cố Mặc Đình để ý đến một người phụ nữ như thế này, anh ta cũng không dám thất lễ, vội vàng báo cáo thêm: “Tổng giám đốc, còn có một chuyện có liên quan đến mối quan hệ của Bùi Hạo Tuấn vừa được giải trí Thời Thụy tung ra lúc trưa nay, tôi có điều tra thử, nguồn gốc của bức ảnh là do Cố Tống Vy đăng lên. Tôi nghĩ đối phương đang cố ý muốn nhằm vào bà chủ. Ngoài ra, bên tập đoàn Bùi Thị đã tổ chức họp báo, không biết có gì bất lợi với bà chủ hay không?”
Sắc mặt Cố Mặc Đình càng sa sầm hẳn, anh híp mắt: “Giờ bà chủ đang ở đâu?”