Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Sáng hôm sau, bọn nó lại phải lê bước đến trường. Bây giờ trước cổng trường Sun không chỉ có FC của bọn hắn mà còn có cả FC của bọn nó nữa. Khi bọn nó vừa ló dạng trước cổng trường thì đã nghe thấy tiếng hò hét của đám con trai, sau đó bọn nó bị Fan vây lấy. Đẹp cũng là cái tội. Sau khi thoát khỏi đám fan cuồng, bọn nó lại lê bước lên lớp.
- Ôi đi học là một cực hình_Bin bắt đầu than vãn
- Cố lên nhóc. sẽ có chuyện cho nhóc làm đấy._Nó vỗ vai Bin động viên
- Chuyện gì vậy chị?_Bin nghe có chuyện làm liền hớn hở. Cũng đúng thôi những chuyện nó bảo Bin làm toàn những chuyện khủng không mà. Trong đó có cả chuyện đi học này nữa nè.
- Đến lúc thích hợp chị sẽ nói, còn giờ vào lớp thôi._Nó nói rồi đẩy cửa lớp bước vào, vừa đặt chân vào lớp thì nó khựng lại. Ai đang ngồi đó. Nó không tin vào mắt mình nữa. Bọn Anna thấy biểu hiện nó như thế thì đẩy nó sang một bên để vào xem. Cả bọn cũng rất bất ngờ. Sau vài giây bàng hoàng, 3 người chạy ngay đến bên người đó, ôm chặt lấy anh. Người con trai đó bị ôm thì rất bất ngờ. Còn bọn hắn đến bây giờ mới nhận ra sự có mặt của bọn nó. Kan và Kin thấy Anna và Sandy ôm lấy người con trai kia thì có tí gì đó nổi giận. Còn hắn thì liếc mắt nhìn ra phía cửa. Lúc này, nó đã đứng chết trân ở đó.
- 2 Ryan à, bọn em về rồi_Anna và Sandy đồng thanh
- Lâu nay, anh không đến bar, em nhớ anh quá! Anh đi thực tập về có mua quà cho em không?_Bin cười nham nhở nhìn Ryan (tên này thích đòi quà người khác ghê ta)
Bấy giờ Ryan vẫn còn bàng hoàng xen ngạc nhiên khi gặp lại Anna và Sandy.
- Anna, Sandy 2 nhóc về bao giờ thế?_Ryan đẩy 2 cô em gái ra.
- Được vài ngày rồi!_Sandy tươi cười trả lời Ryan
- Vậy còn Kelly? Kelly có về cùng các em không?_Ryan cuống quýt hỏi Anna và Sandy.
- Em đây_Nó lên tiếng, giọng nó ấm áp vô cùng kèm theo đó là bao nỗi nhớ nhung, yêu mến.
- Ke...Kelly!_Ryan đứng bật dậy, định chạy đến ôm nó nhưng muộn rồi. Nó đã nhanh chân chạy đến bên anh và nhào vào lòng anh. Hắn từ nãy giờ vẫn luôn theo dõi nó. Lòng hắn nhói lên. - Tóm lại người cô ấy yêu là ai?_Suy nghĩ đó thoáng qua trong hắn.
- "Anh" à, em về rồi! Em nhớ anh lắm!_Nó ở trong lòng Ryan nghẹn ngào nói.
- Nhớ anh sao? Nhớ anh sao còn bỏ đi hả? Sao lại đi mà không nói một lời nào? Một người chưa đủ sao đến em cũng như vậy thì anh biết làm thế nào? Anh ghét em lắm._Ryan vẫn ôm nó trong lòng mà hét lên
- Anh đừng ghét em mà. Em xin lỗi! Anh đừng ghét em nha!_Nó đẩy Ryan ra và dùng ánh mắt cún con nhìn Ryan.
- Sao anh có thể ghét em được chứ?_Ryan xoa đầu nó._Mà 2 năm qua em sống ra sao? Em giờ sống ở đâu? Anh biết em không chịu về nhà đâu? Em gặp lại bố mẹ chưa?..._Nó nhìn thấy sự lo lắng của Ryan thì phì cười. Một nụ cười xưa nay chưa từng có. Nụ cười đó đã làm cho hắn phải ngây ra vài giây.
- Anh làm gì mà quýnh lên thế? Chúng ta đi ăn rồi nói chuyện nha! Nhìn anh xanh xao quá!_Nó nói rồi kéo Ryan chạy đi. Bọn hắn và Bọn Anna cũng đi theo. Cả lớp thì ai cũng mắt chữ A miệng chữ o nhìn bọn nó đang chạy đi. Hắn bây giờ như một người không hồn, thẫn thờ suy nghĩ về nó.
- Lần đầu tiên cô ấy cười một cách nhẹ nhàng như thế! Quan hệ giữa cô ấy và Ryan là như thế nào? Giữa cô ấy và Bin nữa. Còn bao nhiêu điều mình không biết về cô ấy._Hắn cứ suy nghĩ vẩn vơ như vậy mà không biết mình đến căn tin từ bao giờ.
- Mọi người ở đây nha! Tôi đi mua đồ ăn_Ryan nói với mọi người rồi bước đi. Nó vẫn dõi theo bước chân Ryan đến khi anh khuất dần trong đám đông.
- Làm sao anh mới có thể quay về. Tất cả là tại em, em xin lỗi._Nó nhìn về hướng đi của Ryan, ánh mắt đượm buồn.
- Đừng buồn nữa mà, anh ấy sẽ trở lại thôi. Tất cả phụ thuộc vào cậu đấy!_Anna vỗ vai an ủi nó.
- Ừ.
- Này này, các người quen Ryan hả?_Kin tò mò lên tiếng
- Bọn tôi quen nhau từ nhỏ cơ! Mà 2 Ryan lớn hơn anh một tuổi đấy sao vô lễ thế hả?_Sandy nhăn mặt nói với Kin
- Èo, đã là bạn bè thì cần gì câu nệ tuổi tác._Kin xua tay bác bỏ ý kiến của Sandy
- Thôi mày, 2 Ryan không có ý kiến gì thì mày lên tiếng làm chi?_Anna chen vào giữa cuộc nói chuyện của Sandy và Kin
- Do tên này trước mà_Sandy phồng má giận dỗi trông rất dễ thương
- Thôi bây 2 quay lại rồi kìa._Nó lên tiếng nhắc nhở 2 con bạn rồi quay sang phía Ryan
- Sao mày đổi cách xưng hô nhanh thế con nhỏ kia!_Sandy và Anna đồng thanh
- Đó chỉ là món quà gặp mặt cho 2 thôi! Tao đã hứa sẽ gọi 2 là anh nếu quay lại mà! Nhưng giờ tao không muốn gọi nữa. Gọi như thế thấy 2 già sao ấy!_Nó nhìn Ryan cười cười. "Cốp" Ryan cốc đầu nó.
- Viện cớ gì vậy hả? Không muốn gọi thì nói đi. Ngày xưa bảo em gọi gãy cả lưỡi mà em có gọi lần nào đầu. Lúc nào cũng Ryan còn không thì gọi 2 cộc lốc. Thiệt bó tay cho em luôn._Ryan lắc đầu ngán ngẩm cho cô em gái của mình
- Hì, Gọi 2 cho thân mà!_Nó xoa xoa chỗ bị Ryan cốc lúc nãy. Vừa lém lĩnh chọc Ryan
- Nè chị, Chị gặp anh 2 rồi liền bỏ em hả?_Bin giận dỗi nhìn nó.
- Hì, quên sorry nhóc!_Nó xoa đầu Bin
- Mấy người có quan hệ gì vậy? Chẳng lẽ 4 đứa này là em mày hả Ryan?_Kan thắc mắc lên tiếng
- Ừ, 2 nhóc này là em nuôi tao_Ryan vừa nói vừa chỉ tay vào Anna và Sandy._Thèn nhóc Bin này là em họ tao, còn đây là đứa em gái yêu quái của tao_Ryan vừa nói vừa xoa đầu Kelly. Hắn nghe đến đây thì bừng tỉnh. Hai người trước giờ hắn tưởng là người nó yêu lại là anh trai, em trai của nó. Hắn bây giờ đã rất vui, vui vì hắn còn cơ hội.
- 2 à, 2... "Cốp"_Nó chưa nói hết câu thì lại bị Ryan cốc đầu
- Em không gọi anh được sao?_Ryan nhăn mặt nhìn nó
- Đã bảo không thích mà, gọi như thế anh không thấy già sao?_Nó vừa ôm đầu vừa nhăn mặt nói
- Em có gọi không hả?_Ryan giơ tay lên cao dọa đánh nó
- 2 định làm gì em thế hả? Em giận em bỏ đi nữa cho xem!_Nó càng ôm chặt đầu hơn vì sợ Ryan cốc nữa
- Em mà bỏ đi nữa thì xem như anh không có đứa em nào như em_Ryan quay phắt mặt đi chỗ khác tỏ vẻ giận dỗi
- Được rồi, em xin lỗi mà. Kelly biết lỗi rồi. Tiểu Băng biết lỗi rồi, anh Minh tha lỗi cho tiểu Băng đi._Nó nhõng nhẽo lay tay Ryan. Hành động đó của nó làm mọi người phì cười. Sao bây giờ nó lại trẻ con thế không biết.
- Dễ thương thật_Hắn cười cười nhìn nó mà suy nghĩ vu vơ
Trở lại với 2 nhân vật của chúng ta nhé!
- Em phải hứa từ nay về sau không được lấy việc bỏ đi dọa anh nữa. Được không?_Ryan nhướng mày nhìn nó
- Ok_Nó liền gật đầu đồng ý
- Và phải gọi anh là anh nghe chưa?
- Vâng, anh 2._Nó cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi nhưng trong lòng thì như muốn xé xác anh nó thành trăm mảnh vậy
- Thôi anh 2 à, tha lỗi cho chị 2 đi. Anh thương chị 2 nhất mà_Bin nhảy vào xin xỏ cho nó
- Đúng rồi đó 2 Ryan_Anna và Sandy cũng hùa theo.
- Cả 2 nhóc cũng phải gọi là anh nghe chưa_Ryan quay qua Anna và Sandy lên giọng
- Anh đúng là muốn già thật mà!_Anna và Sandy đồng thanh
- Hử? Nói gì đó hả?_Ryan nhướng mày nhìn 2 nhỏ
- Không có gì ạ!_Hai nhỏ lắc đầu lia lịa
- Vậy có gọi không ?
- Không! Nếu anh bỏ gọi bọn em là nhóc thì bọn em mới gọi anh là anh_Sandy lên tiếng
- Đúng rồi! Bọn em lớn rồi mà anh cứ gọi là nhóc hoài_Anna cũng hùa theo
- Vậy em cũng lớn rồi sao bọn chị vẫn gọi em là nhóc đấy thôi!_Bin liền lên tiếng phản bác
- Do em không có ý kiến thôi!_Sandy liền lên tiếng
- Lại sắp có chuyện rồi!_Nó bỗng nhiên buông một câu chẳng ăn khớp gì với chuyện đang nói làm cả bọn phải ngớ người. Rồi từ đâu có 4 con nhỏ tiến tới bá cổ ôm lấy bọn hắn.
- Bỏ ra coi_Kin bực bội lên tiếng. Ba chàng kia cũng chẳng khác gì. Sau một hồi xô đẩy bốn con nhỏ kia vẫn bám dai như đĩa. Bốn chàng bất lực nhìn bọn nó cầu cứu
- Bỏ tay mấy người ra!_Giọng lạnh lùng của nó vang lên. Cả 4 con ngơ ngác nhìn nó. Sau một lúc sững người, 4 nhỏ lập tức bám chặt bọn hắn hơn. Con nhỏ bám tay hắn lên tiếng
- Bọn bây lấy quyền gì mà cấm bọn tao vây quanh mấy anh ấy?
- vì họ là bạn trai của bọn tôi._Lời nó vừa nói ra khiến cả bọn sững người, có cả hắn.
- Anh Ken, anh có bạn gái rồi sao?_Nhỏ đó quay qua Ken ỏng ẹo. Ba nhỏ kia cũng thế.
- Cô không nghe cô ấy nói à?_Ken xô con nhỏ đó ra
- Mà khoan đã, ở đây có 4 người (không tính Bin) vậy ai mới là bạn trai của các cô?_Con nhỏ bám Kan lên tiếng
- 3 người này!_Nó đưa tay chỉ vào Ken, Kan, Kin
- Oh, vậy anh Ryan chưa có bạn gái à? Vậy tôi thì được đúng không?_Con nhỏ bám Ryan lên tiếng. Mặt tỏ vẻ vui mừng. Bấy giờ ba con nhỏ kia đã bị bọn hắn đẩy ra vì có lí do chính đáng. Bạn gái của bọn hắn đang ở đây. Giờ chỉ còn mình Ryan là cực khổ
- Bỏ bàn tay dơ bẩn của cô ra!_Âm hưởng lạnh lùng của nó lại vang lên. Vậy mà con nhỏ đó vẫn cứng đầu bám lấy Ryan không tha
- Bỏ tay ra khỏi người anh Ryan_Nó và Anna đồng thanh hét lên. Con nhỏ đó giật mình và trừng mắt nhìn nó và Anna
- Tôi không bỏ đó các cô làm gì được tôi._Nhỏ đó vênh mặt lên thách thức bọn nó.
"chát" Anna vung tay tát nhỏ một cái như trời giáng.
- Tao cảnh cáo mày tránh xa anh Ryan ra, tao còn thấy mày bám theo anh ấy một lần nữa thì sẽ không yên thân đâu, có thể mày sẽ không được gặp lại ba mẹ mày nữa đâu mà sẽ đi thẳng đến gặp ông bà đấy_Khuôn mặt Anna bắt đầu biến chuyển từ hồn nhiên sang lạnh tanh như nó. Anna chỉ thẳng vào mặt nhỏ đó mà nói
- Ryan có vị hôn phu rồi. Mày đừng mơ tưởng. Trong tim anh ấy chỉ có mình chị ấy thôi._Sandy im lặng nãy giờ mới lên tiếng.
- Biến hết._Nó cất giọng không thể nào lạnh lùng hơn nữa làm bọn kia cong chân chạy. Nhưng 3 nhỏ đó đâu dễ gì bỏ qua như thế. Mọi chuyện còn tiếp diễn.
Mời các bạn đón đọc chương tiếp theo.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Ôi đi học là một cực hình_Bin bắt đầu than vãn
- Cố lên nhóc. sẽ có chuyện cho nhóc làm đấy._Nó vỗ vai Bin động viên
- Chuyện gì vậy chị?_Bin nghe có chuyện làm liền hớn hở. Cũng đúng thôi những chuyện nó bảo Bin làm toàn những chuyện khủng không mà. Trong đó có cả chuyện đi học này nữa nè.
- Đến lúc thích hợp chị sẽ nói, còn giờ vào lớp thôi._Nó nói rồi đẩy cửa lớp bước vào, vừa đặt chân vào lớp thì nó khựng lại. Ai đang ngồi đó. Nó không tin vào mắt mình nữa. Bọn Anna thấy biểu hiện nó như thế thì đẩy nó sang một bên để vào xem. Cả bọn cũng rất bất ngờ. Sau vài giây bàng hoàng, 3 người chạy ngay đến bên người đó, ôm chặt lấy anh. Người con trai đó bị ôm thì rất bất ngờ. Còn bọn hắn đến bây giờ mới nhận ra sự có mặt của bọn nó. Kan và Kin thấy Anna và Sandy ôm lấy người con trai kia thì có tí gì đó nổi giận. Còn hắn thì liếc mắt nhìn ra phía cửa. Lúc này, nó đã đứng chết trân ở đó.
- 2 Ryan à, bọn em về rồi_Anna và Sandy đồng thanh
- Lâu nay, anh không đến bar, em nhớ anh quá! Anh đi thực tập về có mua quà cho em không?_Bin cười nham nhở nhìn Ryan (tên này thích đòi quà người khác ghê ta)
Bấy giờ Ryan vẫn còn bàng hoàng xen ngạc nhiên khi gặp lại Anna và Sandy.
- Anna, Sandy 2 nhóc về bao giờ thế?_Ryan đẩy 2 cô em gái ra.
- Được vài ngày rồi!_Sandy tươi cười trả lời Ryan
- Vậy còn Kelly? Kelly có về cùng các em không?_Ryan cuống quýt hỏi Anna và Sandy.
- Em đây_Nó lên tiếng, giọng nó ấm áp vô cùng kèm theo đó là bao nỗi nhớ nhung, yêu mến.
- Ke...Kelly!_Ryan đứng bật dậy, định chạy đến ôm nó nhưng muộn rồi. Nó đã nhanh chân chạy đến bên anh và nhào vào lòng anh. Hắn từ nãy giờ vẫn luôn theo dõi nó. Lòng hắn nhói lên. - Tóm lại người cô ấy yêu là ai?_Suy nghĩ đó thoáng qua trong hắn.
- "Anh" à, em về rồi! Em nhớ anh lắm!_Nó ở trong lòng Ryan nghẹn ngào nói.
- Nhớ anh sao? Nhớ anh sao còn bỏ đi hả? Sao lại đi mà không nói một lời nào? Một người chưa đủ sao đến em cũng như vậy thì anh biết làm thế nào? Anh ghét em lắm._Ryan vẫn ôm nó trong lòng mà hét lên
- Anh đừng ghét em mà. Em xin lỗi! Anh đừng ghét em nha!_Nó đẩy Ryan ra và dùng ánh mắt cún con nhìn Ryan.
- Sao anh có thể ghét em được chứ?_Ryan xoa đầu nó._Mà 2 năm qua em sống ra sao? Em giờ sống ở đâu? Anh biết em không chịu về nhà đâu? Em gặp lại bố mẹ chưa?..._Nó nhìn thấy sự lo lắng của Ryan thì phì cười. Một nụ cười xưa nay chưa từng có. Nụ cười đó đã làm cho hắn phải ngây ra vài giây.
- Anh làm gì mà quýnh lên thế? Chúng ta đi ăn rồi nói chuyện nha! Nhìn anh xanh xao quá!_Nó nói rồi kéo Ryan chạy đi. Bọn hắn và Bọn Anna cũng đi theo. Cả lớp thì ai cũng mắt chữ A miệng chữ o nhìn bọn nó đang chạy đi. Hắn bây giờ như một người không hồn, thẫn thờ suy nghĩ về nó.
- Lần đầu tiên cô ấy cười một cách nhẹ nhàng như thế! Quan hệ giữa cô ấy và Ryan là như thế nào? Giữa cô ấy và Bin nữa. Còn bao nhiêu điều mình không biết về cô ấy._Hắn cứ suy nghĩ vẩn vơ như vậy mà không biết mình đến căn tin từ bao giờ.
- Mọi người ở đây nha! Tôi đi mua đồ ăn_Ryan nói với mọi người rồi bước đi. Nó vẫn dõi theo bước chân Ryan đến khi anh khuất dần trong đám đông.
- Làm sao anh mới có thể quay về. Tất cả là tại em, em xin lỗi._Nó nhìn về hướng đi của Ryan, ánh mắt đượm buồn.
- Đừng buồn nữa mà, anh ấy sẽ trở lại thôi. Tất cả phụ thuộc vào cậu đấy!_Anna vỗ vai an ủi nó.
- Ừ.
- Này này, các người quen Ryan hả?_Kin tò mò lên tiếng
- Bọn tôi quen nhau từ nhỏ cơ! Mà 2 Ryan lớn hơn anh một tuổi đấy sao vô lễ thế hả?_Sandy nhăn mặt nói với Kin
- Èo, đã là bạn bè thì cần gì câu nệ tuổi tác._Kin xua tay bác bỏ ý kiến của Sandy
- Thôi mày, 2 Ryan không có ý kiến gì thì mày lên tiếng làm chi?_Anna chen vào giữa cuộc nói chuyện của Sandy và Kin
- Do tên này trước mà_Sandy phồng má giận dỗi trông rất dễ thương
- Thôi bây 2 quay lại rồi kìa._Nó lên tiếng nhắc nhở 2 con bạn rồi quay sang phía Ryan
- Sao mày đổi cách xưng hô nhanh thế con nhỏ kia!_Sandy và Anna đồng thanh
- Đó chỉ là món quà gặp mặt cho 2 thôi! Tao đã hứa sẽ gọi 2 là anh nếu quay lại mà! Nhưng giờ tao không muốn gọi nữa. Gọi như thế thấy 2 già sao ấy!_Nó nhìn Ryan cười cười. "Cốp" Ryan cốc đầu nó.
- Viện cớ gì vậy hả? Không muốn gọi thì nói đi. Ngày xưa bảo em gọi gãy cả lưỡi mà em có gọi lần nào đầu. Lúc nào cũng Ryan còn không thì gọi 2 cộc lốc. Thiệt bó tay cho em luôn._Ryan lắc đầu ngán ngẩm cho cô em gái của mình
- Hì, Gọi 2 cho thân mà!_Nó xoa xoa chỗ bị Ryan cốc lúc nãy. Vừa lém lĩnh chọc Ryan
- Nè chị, Chị gặp anh 2 rồi liền bỏ em hả?_Bin giận dỗi nhìn nó.
- Hì, quên sorry nhóc!_Nó xoa đầu Bin
- Mấy người có quan hệ gì vậy? Chẳng lẽ 4 đứa này là em mày hả Ryan?_Kan thắc mắc lên tiếng
- Ừ, 2 nhóc này là em nuôi tao_Ryan vừa nói vừa chỉ tay vào Anna và Sandy._Thèn nhóc Bin này là em họ tao, còn đây là đứa em gái yêu quái của tao_Ryan vừa nói vừa xoa đầu Kelly. Hắn nghe đến đây thì bừng tỉnh. Hai người trước giờ hắn tưởng là người nó yêu lại là anh trai, em trai của nó. Hắn bây giờ đã rất vui, vui vì hắn còn cơ hội.
- 2 à, 2... "Cốp"_Nó chưa nói hết câu thì lại bị Ryan cốc đầu
- Em không gọi anh được sao?_Ryan nhăn mặt nhìn nó
- Đã bảo không thích mà, gọi như thế anh không thấy già sao?_Nó vừa ôm đầu vừa nhăn mặt nói
- Em có gọi không hả?_Ryan giơ tay lên cao dọa đánh nó
- 2 định làm gì em thế hả? Em giận em bỏ đi nữa cho xem!_Nó càng ôm chặt đầu hơn vì sợ Ryan cốc nữa
- Em mà bỏ đi nữa thì xem như anh không có đứa em nào như em_Ryan quay phắt mặt đi chỗ khác tỏ vẻ giận dỗi
- Được rồi, em xin lỗi mà. Kelly biết lỗi rồi. Tiểu Băng biết lỗi rồi, anh Minh tha lỗi cho tiểu Băng đi._Nó nhõng nhẽo lay tay Ryan. Hành động đó của nó làm mọi người phì cười. Sao bây giờ nó lại trẻ con thế không biết.
- Dễ thương thật_Hắn cười cười nhìn nó mà suy nghĩ vu vơ
Trở lại với 2 nhân vật của chúng ta nhé!
- Em phải hứa từ nay về sau không được lấy việc bỏ đi dọa anh nữa. Được không?_Ryan nhướng mày nhìn nó
- Ok_Nó liền gật đầu đồng ý
- Và phải gọi anh là anh nghe chưa?
- Vâng, anh 2._Nó cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi nhưng trong lòng thì như muốn xé xác anh nó thành trăm mảnh vậy
- Thôi anh 2 à, tha lỗi cho chị 2 đi. Anh thương chị 2 nhất mà_Bin nhảy vào xin xỏ cho nó
- Đúng rồi đó 2 Ryan_Anna và Sandy cũng hùa theo.
- Cả 2 nhóc cũng phải gọi là anh nghe chưa_Ryan quay qua Anna và Sandy lên giọng
- Anh đúng là muốn già thật mà!_Anna và Sandy đồng thanh
- Hử? Nói gì đó hả?_Ryan nhướng mày nhìn 2 nhỏ
- Không có gì ạ!_Hai nhỏ lắc đầu lia lịa
- Vậy có gọi không ?
- Không! Nếu anh bỏ gọi bọn em là nhóc thì bọn em mới gọi anh là anh_Sandy lên tiếng
- Đúng rồi! Bọn em lớn rồi mà anh cứ gọi là nhóc hoài_Anna cũng hùa theo
- Vậy em cũng lớn rồi sao bọn chị vẫn gọi em là nhóc đấy thôi!_Bin liền lên tiếng phản bác
- Do em không có ý kiến thôi!_Sandy liền lên tiếng
- Lại sắp có chuyện rồi!_Nó bỗng nhiên buông một câu chẳng ăn khớp gì với chuyện đang nói làm cả bọn phải ngớ người. Rồi từ đâu có 4 con nhỏ tiến tới bá cổ ôm lấy bọn hắn.
- Bỏ ra coi_Kin bực bội lên tiếng. Ba chàng kia cũng chẳng khác gì. Sau một hồi xô đẩy bốn con nhỏ kia vẫn bám dai như đĩa. Bốn chàng bất lực nhìn bọn nó cầu cứu
- Bỏ tay mấy người ra!_Giọng lạnh lùng của nó vang lên. Cả 4 con ngơ ngác nhìn nó. Sau một lúc sững người, 4 nhỏ lập tức bám chặt bọn hắn hơn. Con nhỏ bám tay hắn lên tiếng
- Bọn bây lấy quyền gì mà cấm bọn tao vây quanh mấy anh ấy?
- vì họ là bạn trai của bọn tôi._Lời nó vừa nói ra khiến cả bọn sững người, có cả hắn.
- Anh Ken, anh có bạn gái rồi sao?_Nhỏ đó quay qua Ken ỏng ẹo. Ba nhỏ kia cũng thế.
- Cô không nghe cô ấy nói à?_Ken xô con nhỏ đó ra
- Mà khoan đã, ở đây có 4 người (không tính Bin) vậy ai mới là bạn trai của các cô?_Con nhỏ bám Kan lên tiếng
- 3 người này!_Nó đưa tay chỉ vào Ken, Kan, Kin
- Oh, vậy anh Ryan chưa có bạn gái à? Vậy tôi thì được đúng không?_Con nhỏ bám Ryan lên tiếng. Mặt tỏ vẻ vui mừng. Bấy giờ ba con nhỏ kia đã bị bọn hắn đẩy ra vì có lí do chính đáng. Bạn gái của bọn hắn đang ở đây. Giờ chỉ còn mình Ryan là cực khổ
- Bỏ bàn tay dơ bẩn của cô ra!_Âm hưởng lạnh lùng của nó lại vang lên. Vậy mà con nhỏ đó vẫn cứng đầu bám lấy Ryan không tha
- Bỏ tay ra khỏi người anh Ryan_Nó và Anna đồng thanh hét lên. Con nhỏ đó giật mình và trừng mắt nhìn nó và Anna
- Tôi không bỏ đó các cô làm gì được tôi._Nhỏ đó vênh mặt lên thách thức bọn nó.
"chát" Anna vung tay tát nhỏ một cái như trời giáng.
- Tao cảnh cáo mày tránh xa anh Ryan ra, tao còn thấy mày bám theo anh ấy một lần nữa thì sẽ không yên thân đâu, có thể mày sẽ không được gặp lại ba mẹ mày nữa đâu mà sẽ đi thẳng đến gặp ông bà đấy_Khuôn mặt Anna bắt đầu biến chuyển từ hồn nhiên sang lạnh tanh như nó. Anna chỉ thẳng vào mặt nhỏ đó mà nói
- Ryan có vị hôn phu rồi. Mày đừng mơ tưởng. Trong tim anh ấy chỉ có mình chị ấy thôi._Sandy im lặng nãy giờ mới lên tiếng.
- Biến hết._Nó cất giọng không thể nào lạnh lùng hơn nữa làm bọn kia cong chân chạy. Nhưng 3 nhỏ đó đâu dễ gì bỏ qua như thế. Mọi chuyện còn tiếp diễn.
Mời các bạn đón đọc chương tiếp theo.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook