"Vạn năm hoang lương, xương trắng hóa cát nhưng vẫn không quên được tên nàng.
Mười phương biến mất, bốn biển cạn khô, mới dám đoạn tuyệt với nàng."
[Bài hát trong RẤT NHỚ RẤT NHỚ ANH – MẶC BẢO PHI BẢO]
Mười phương biến mất, bốn biển cạn khô, mới dám đoạn tuyệt với nàng."
[Bài hát trong RẤT NHỚ RẤT NHỚ ANH – MẶC BẢO PHI BẢO]
Bình luận facebook