Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-287
Chương 290: Dự tiệc
Dù chuyện xảy ra đêm nay quả thật khiến người ta thổn thức thương tâm, nhưng sau khi đã trở về nhà, nhìn thấy ánh đèn và đồng đội quen thuộc, Phong Tiểu Tiểu bỗng nhiên như được chữa khỏi.
Có một người bạn ở thời điểm mấu chốt còn có thể coi như một thùng rác tâm linh để trút bầu tâm sự, việc này quả thực an ủi người khác biết bao nhiêu.
Đám thiên thần sa ngã thì vào trong thần đình gần đó nghỉ ngơi, môi trường bên trong tốt, đúng lúc hợp cho những người không bình thường như bọn họ nghỉ ngơi thư giãn, nhất là Lucifer hiện giờ, mặc dù hồn thể lớn mạnh, nhưng dù sao thì cũng không có thân thể, cứ ở trong môi trường có khí tức vẩn đục như bên ngoài cũng chẳng phải là chuyện gì tốt.
Trong phòng lập tức yên tĩnh hẳn, Phong Tiểu Tiểu vừa vung đuôi vừa ăn mì, thuận tiện câu được câu không báo cáo kết quả quá trình đi công tác lần này cho Dương Nghiên.
Sau khi nghe nói Zeus và Hera cùng tự tử, dù bình tĩnh như Dương Nghiên cũng không thể kiềm chế được mà kinh hãi, cộng thêm sự kiện một trăm nghìn thiên thần sa ngã hy sinh được kể từ miệng Phong Tiểu Tiểu, dù đã được giản lược, không miêu tả kỹ càng, nhưng tưởng tượng thôi cũng biết tình cảnh lúc đó thê thảm cỡ nào.
Dương Nghiên trầm ngâm một hồi lâu, đi vào phòng bếp rót cho bản thân một tách cà phê, thuận tiện còn cầm cây lạp xưởng chín đã được cắt thành từng miếng đi ra cho thêm vào nồi mì của Phong Tiểu Tiểu, sau đó mới bưng tách cà phê ngồi xuống một lần nữa, hớp một ngụm nói: “Nói như vậy thì mười hai chủ thần Olympus đã mất đi hai rồi?”
Phong Tiểu Tiểu cảm động gắp lạp xưởng ăn: “Đúng vậy, tôi hoàn toàn không biết phải nói tin tức này thế nào với Athena, nhưng giả ngu cũng không được, dù sao thì người chết cũng phải để người nhà làm tang chứ.”
“Truyền tin tức ngược lại không có gì rắc rối cả, đây là chuyện nhà người ta.” Dương Nghiên thở dài nói: “Nhưng Zeus vừa chết, sự việc sau đó sẽ khó rồi. Poseidon còn đợi anh em mình cùng họp thành đội để tới vực thẳm vô tận cứu vợ đấy...”
Phong Tiểu Tiểu suýt bị sặc mì: “Khụ khụ! Tôi suýt quên mất chuyện này.”
Dương Nghiên bĩu môi: “Thôi, cuộc sống riêng tư của thần trên đỉnh Olympus này quá hỗn loạn, vừa cặn bã vừa thâm tình... Đám người đó dễ kích động, một khi nóng máu lên thì có làm ra việc gì cũng rất khó mà dùng cách nghĩ của chúng ta để lay chuyển.” Buông tách cà phê ra, châm điếu thuốc, Dương Nghiên có dự cảm rằng dường như hôm nay lại phải tăng ca: “Hiện giờ điều quan trọng nhất có vẻ là Tiểu Khương, cô đi tới biển Chết mà không tìm được khả năng nào có thể xoay chuyển sao?”
“Bản thân tôi nhận được không ít lợi ích, hình như mới khai phá ra được kỹ năng thông dịch, nhưng khả năng để xoay chuyển chuyện của Tiểu Khương thì không có chút manh mối nào.” Phong Tiểu Tiểu không có cảm giác ngon miệng liền để đũa xuống: “Không chỉ không tìm được khả năng xoay chuyển tình thế cho cậu ta, mà sau khi qua hồ lửa, tôi lĩnh hội được vài thứ, lúc này mới phát hiện hình như tình hình còn ác liệt hơn so với những gì chúng ta nghĩ... Hiện giờ Tiểu Khương không thể chữa trị được, lỡ như chữa trị mà bổ sung khiến đẳng cấp thiên hồn quá cao thì sẽ trực tiếp xóa bỏ hoặc nuốt mất hai hồn còn lại thì phải làm sao bây giờ? Đương nhiên cũng càng không thể làm tổn hại được. Hai hồn tinh lực vốn còn lại đã không đầy đủ rồi, một khi bị tổn hại thì chỉ sợ sẽ trực tiếp tổn hại đến mức không... Nói cách khác, anh Hy đến rồi cũng chưa chắc đã có hiệu quả, chuyên môn của anh ấy là chiến đấu, không phải phụ trợ, tôi lại thuộc lĩnh vực vú em tăng thêm trợ giúp, vấn đề là đẳng cấp hiện giờ không cao, cây kỹ năng cũng không đầy...”
Dương Nghiên thở dài: “Nói vậy thì chúng ta cứ phải trơ mắt nhìn cậu ta bị người khác nuốt mất sao?”
“Cũng không phải hoàn toàn hết cách, đạo pháp ba ngàn, người có chút tu hành dù thực lực chỉnh thể không mạnh, nhưng có thể cũng có lĩnh vực sở trường hoặc có một pháp môn độc nhất nào đó là vừa vặn có thể giúp Tiểu Khương.” Chiếc đũa trong tay Phong Tiểu Tiểu chọc chọc lên mì trong nồi, một tay còn lại chống cằm nhíu chặt mày: “Tôi cứ cảm thấy dường như đã chạm tới ngưỡng cửa nào đó, nhưng lại không nhớ ra được rốt cuộc khả năng xoay chuyển kia ở đâu...”
Dù sao cũng quen biết nhau đã lâu, dù trong mắt Khương Lễ chỉ có Phong Tiểu Tiểu, chưa từng phớt lờ tình bạn với Dương Nghiên, nhưng người quen gặp chuyện bất trắc, Dương Nghiên vẫn không thể không lo lắng gì được. Cho nên giờ bỗng nghe thấy Phong Tiểu Tiểu nói có cách nào đó nhưng chẳng qua vẫn còn mù mờ, tạm thời không thể xác định cụ thể thì Dương Nghiên cũng nhẹ nhàng thở dài cho Khương Lễ, bưng cà phê đứng dậy: “Có cách là được, tôi tới thần đình xem đám anh Lu thế nào.”
“Đi xem bọn họ làm gì? Đám người kia cũng có phải chưa từng ở đó đâu.” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc ngẩng đầu.
Dương Nghiên ấn đầu Phong Tiểu Tiểu xuống, có chút ý tứ lén trả thù: “Đương nhiên là đi sắp xếp chỗ ở và thân phận cho bọn họ rồi. Trong thời gian cô không ở đây, thần đình đã chính thức bắt đầu hoạt động, cuối tuần nghỉ hai ngày, ngoại trừ những người đã hiểu rõ ra thì còn có các vị thần thường trú, ít nhất thì tôi cũng phải giới thiệu các bên với nhau một chút, thuận tiện chứng thực thân phận của Lucifer...”
Phong Tiểu Tiểu gạt tay của kẻ đang dí trên đầu mình, thán phục nhìn Dương Nghiên: “Hiệu suất làm việc của anh Nhị cao thật đấy.”
“Nịnh nọt thì không cần.” Dương Nghiên khinh bỉ một cái, bưng tách cà phê bước đi, tới nửa đường mới nhớ ra còn có việc nên quay trở lại, đi tới ngăn kéo bàn trà lấy thiếp mời ra, trở lại bên bàn, đưa cho Phong Tiểu Tiểu: “Đúng lúc Hồ tộc sắp tế tổ, khó khăn lắm bọn họ mới tụ tập được cả hội nên bao cả nhà hàng, thời gian chính là ngày mai. Gần đây tôi bận quá, vốn định phái người thay mặt đi đưa quà là được, nhưng nếu cô rảnh thì đi dự bữa tiệc này đi, cũng coi như cho Đát Kỷ chút thể diện.”
“Một đứa bé mà muốn thể diện gì, khi bé con thay tã cũng không biết đã bị bao nhiêu cháu chắt vây xem rồi ấy chứ.” Phong Tiểu Tiểu bĩu môi, nhận lấy thiệp mời: “Được rồi, ngày mai tôi đi xem sao, dù sao cũng chưa từng nhìn thấy sự kiện tế sống tổ tông là như thế nào.”
***
Ngày hôm sau, mang theo bốn con gia súc theo tính nghi thức mà Dương Nghiên đã sớm chuẩn bị xong, Phong Tiểu Tiểu đầu đầy vạch đen lái xe đi tới khách sạn đã in trên thiệp mời.
Suốt dọc đường, tài xế taxi lén nhìn ra sau từ kính chiếu hậu mấy lần, chắn hẳn anh ta chưa từng gặp phải khách thuê xe chở đám heo, gà, vịt, cá, không chỉ vậy lại còn có thêm rượu trái cây, chỉ một vị khách mà cốp sau xe và chỗ ngồi đã nhét đầy ắp rồi.
Phong Tiểu Tiểu cũng không nói gì, theo lý mà nói thì dù phải chuẩn bị quà tặng cũng không cần nhiều như vậy, đổi lại nếu là cô thì chuẩn bị một bao lì xì là xong rồi.
Nhưng quan trọng là thật sự không ngăn nổi Dương Nghiên. Ngay từ đầu anh ta đã định chỉ gửi lễ vật tới, thế nên cấp bậc lễ nghĩa tế phẩm đương nhiên phải làm toàn vẹn rồi, bao gồm bốn sinh và rượu là không thể thiếu, quan trọng nhất vẫn là thành ý và sự coi trọng... Thiếu gia như anh không thiếu tiền, vấn đề có thể giải quyết bằng tiền sẽ không được coi là vấn đề, thà rằng đưa nhiều chứ không thể đưa ít. Trước kia, tệ nhất là bị nói một câu thì lấy tiền đập người, giọng khách át giọng chủ, về sau chẳng may đắc tội với người nào thì coi như xong?
Đổi lại về sau, xác định do Phong Tiểu Tiểu tạm thời vội vã trở về ra mặt nên lễ vật long trọng như vậy không cần nữa, chẳng qua là đồ đã mua mà không dùng thì chẳng lẽ lại để bản thân tiêu hóa sao?
Đồ ăn chín làm tế phẩm mọi người đều biết, nhiều dầu ít muối chẳng có mùi vị gì... Nhất là sau khi nguội rồi, ăn mấy miếng liền chán ngấy cả ngày, trong tiệm gốm chẳng ai nuốt nổi, đến cả Y Y cũng ghét bỏ, bảo đun lại những món thịt chín này thì còn không bằng trực tiếp mua lại đồ sống về nấu còn bớt việc...
Chính vì như vậy nên cuối cùng sau khi suy nghĩ, cân nhắc, Dương Nghiên vẫn quyết định đưa phần lễ cũ đi, cũng như vậy nên mới có sự kiện thuê xe rồi mang bao lớn bao nhỏ của Phong Tiểu Tiểu hiện tại.
Sau mấy lần ngắm nghía, rốt cuộc tài xế cũng không kiềm chế được bản chất buôn dưa lê, ho khan một tiếng rồi cười: “Người đẹp, đây là về nhà mẹ đẻ sao?”
Con gái gả ra ngoài mang ít đồ về nhà mẹ đẻ không ít, nhưng một lần được thấy nhiều như vậy thật sự không mấy khi gặp, mà hơn nữa còn toàn là đồ ăn chín, nhìn giống như cô gái nông thôn mang đặc sản địa phương cho người nhà trong thành phố vậy...
Phong Tiểu Tiểu nghiến răng: “... Tôi còn chưa lập gia đình.”
Tài xế kinh ngạc: “Hở? Vậy cô mang quà tặng cho nhà chồng sao?” Vợ ở nông thôn muốn vào nhà bạn trai thành phố? Dòng dõi mẹ chồng ác chỉ nhìn một cái liền dùng gậy đánh uyên ương?... Cũng không giống, thoạt nhìn thì cô gái này cũng có vẻ không có hương vị thôn quê gì, gương mặt non mềm trơn bóng thế này...
“... Một người bạn vừa sinh con gái có làm tiệc rượu, tôi đi dự tiệc.” Phong Tiểu Tiểu nói câu tỉnh lược, ngắn gọn.
“Khách sạn Mãn Nguyệt hay khách sạn Chu Tuế? Có vẻ cũng không giống nha.” Tài xế lại liếc nhìn về sau, dùng ánh mắt chuyên nghiệp đánh giá một câu: “Tôi thấy trang phục và đạo cụ của cô đây giống lớp người bề trên đi viếng mộ hơn.”
“...” Ngài thật sắc bén.
Vất vả chịu đựng tới khi đến được khách sạn đã chỉ định, đứng ở ngưỡng cửa đón khách dẫn đường đều là người nhà Hồ tộc, một hàng trai sinh gái đẹp đứng ra... Tài xế lái xe taxi vừa đỗ xe đã bị chấn động: “Bạn của cô… chắc không phải là một tiểu minh tinh đấy chứ?”
Phong Tiểu Tiểu lười phản ứng lại với anh ta, trước tiên trả tiền, sau đó mở cửa xe cũng không vội xuống ngay mà trực tiếp vung thiệp mời ra gọi người ở cửa ra vào: “Đến giúp mang mấy món đồ nào.”
Mặc dù đồ không nặng nhưng lại rất nhiều, bao lớn bao nhỏ xách vào quả thật không đẹp đẽ lắm.
Ở cửa ra vào có trai đẹp nhìn ngó sang bên này, sau khi thấy thiệp mời thì vội vã chạy tới: “Cô là nhà nào?” Vừa nói vừa nhận thiệp mời nhìn xem, thấy tên người được mời là Nữ Oa và Nhị Lang Thần thì lập tức hít sâu một hơi, nét mặt lập tức trở nên cung kính: “Hóa ra là cô Phong, mời vào, mời vào, ngài Hoàng và phu nhân Điềm Điềm chờ cô đã lâu.”
Tài xế lái taxi thấy mấy anh đẹp trai vươn tay ra gọi thêm vài anh đẹp trai và mấy cô gái xinh đẹp đi tới. Gái xinh thì điềm đạm, trai đẹp tác phong nhanh nhẹn đều ung dung, nhanh chóng giúp chuyển đồ trên xe xuống, chẳng quan tâm thứ mặc trên người là Channel hay là Pierre Cardin, trực tiếp ôm thịt lợn, cá, gà, vịt đầy dầu mỡ và rượu đi vào khách sạn. Vốn là sự kiện nhân vật nổi tiếng hội tụ mà trong nháy mắt đã bị tụt đẳng cấp, lập tức trở thành tiệc cơ động do nông dân mở.
Hoàng Dung cũng bị gọi ra, là người đồng đứng ra tổ chức cùng với người giám hộ nuôi dưỡng trước mắt của Tô Đát Kỷ, hắn không thể từ chối mà không ra mặt mời khách quý tới.
Phong Tiểu Tiểu xuống xe, cũng lười để ý đến tài xế taxi kia lúc này đang có biểu cảm gì, lên tiếng chào hỏi với Hoàng Dung rồi đi vào trong.
Hoàng Dung vừa dẫn đường vừa cười: “Chúng tôi đã bao toàn bộ khách sạn này rồi, ngoài phòng bếp và một số nhân viên phục vụ lát nữa sẽ phụ trách mang thức ăn lên ra thì những người khác đều là người một nhà, hơn nữa dù là những nhân viên mang thức ăn lên kia cũng bị hạn chế khoảng thời gian đi vào đại sảnh... Cô Phong đừng câu nệ, chơi thỏa thích là được.”
Cô với một đám hồ ly thì có gì để chơi, NP sao? Phong Tiểu Tiểu cũng khách sáo: “Tôi chủ yếu tới thăm các vị và xem tình hình bên này một chút, có cần giúp gì cũng đừng khách khí với tôi, dù sao tất cả mọi người đều ở cùng một thành phố.”
“Nhị Lang Thần đã cho chúng tôi không ít lợi ích rồi.” Hoàng Dung vẫn rất lễ phép: “Đúng lúc, lần này còn có đại năng Hồ tộc, nếu cô Phong có ý, tôi có thể giới thiệu giúp.”