Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-282
Chương 285: Qua cửa thỏa hiệp
Khi mà Phong Tiểu Tiểu hiếm có dịp chủ động, có giác ngộ cao tới mức vì người khác mà quên mình thì đám người Chessia lại không muốn nhận ý tốt của cô, thậm chí khi nghe người ta đề nghị như vậy, thái độ của họ lại kinh hãi giống như đối phương mới vừa nói rằng thật ra không phải hỗ trợ mà là muốn giết cả nhà của mình vậy.
Phong Tiểu Tiểu cũng không phải người ngu, liên kết với câu “không chịu nổi cơn giận” mà Chessia từng nói trước đó, đương nhiên đại khái cô cũng đoán được là cô nàng này lo sau này sẽ bị Phục Hy xử lý nên mới không dám tính kế với mình. Vậy nên dù bản thân chủ động đề nghị thì có lẽ đối phương cũng phải cân nhắc một chút rồi mới có thể quyết định xem có nên chiếm cái lợi phỏng tay này không.
Mà ngẫm lại, trước kia có mười nghìn thiên thần sa ngã ở trước mặt mình dứt khoát nhảy vào hồ lửa, Phong Tiểu Tiểu cũng không nhịn được mà thổn thức, cán cân trong lòng cũng yên lặng nghiêng đi một phần. Càng nghĩ cô càng cảm thấy có lẽ là nên làm chút gì đó cho họ, đương nhiên giọng điệu cũng thành khẩn, chỉ thiếu điều vỗ ngực nói rõ “phía anh Hy tôi sẽ gánh thay các người”...
Cuối cùng, khi hai em gái còn đang giằng co chưa xong thì lại là nhờ Samuel gắt gỏng một câu phá vỡ tình thế bế tắc: “Cô đẩy cái rắm! Chỉ có ở dưới mới có cửa ra, một mình cô đi xuống đó, chúng tôi ở lại đây chờ chết à?”
“...”
Đột nhiên có cảm giác tấm lòng của mình bị uổng phí, Phong Tiểu Tiểu rất xúc động muốn đánh người, phải làm sao bây giờ?
Cuối cùng Phong Tiểu Tiểu cũng ý thức được tình huống hiện giờ không giống với lúc trước. Khi đó mọi người còn có thể rút lui, nhưng hiện giờ đã tiến vào đáy tầng một của hồ lửa này rồi thì tất cả mọi người đã quyết đánh đến cùng - hoặc chiến hoặc chết! Bọn họ đã không còn đường lui nữa.
Phong Tiểu Tiểu cười gượng: “Vậy phải làm sao bây giờ? Hồ lửa đỏ này tôi cũng không sợ, các người mà xuống thì tám phần chính là chết...”
“Có lẽ còn có một khả năng liều mạng chăng?” Chessia cúi đầu xuống nhìn hồ lửa đỏ, không biết đang an ủi Phong Tiểu Tiểu hay đang an ủi chính mình nữa: “Điện hạ Lucifer cũng đã thành công phá tan để xuống dưới, cho nên ắt là hồ lửa đỏ này cũng có giới hạn. Nếu chúng ta có thể ngăn cản lực ăn mòn của nó ở mức tối đa thì hẳn cũng không đến mức phải chết.”
Sau khi thu nhận linh hồn của gần mười nghìn đồng chí, sức mạnh của năm ma tướng đều đã gần bằng ma vương rồi. Nhưng dù sao bọn họ cũng chưa phải ma vương thực sự, cho nên không ai dám đảm bảo Lucifer có thể xông qua được thì bọn họ cũng chắc chắn có thể xông qua.
Đám thiên thần sa ngã quay sang nhìn nhau, sau đó kiên định đi tới: “Chi bằng lại để chúng tôi tới mở đường đi.”
Với thực lực hiện giờ của mọi người, có lẽ có thể kiên trì một lúc mới bị tiêu tan. Cho dù cuối cùng thật sự chưa kịp để toàn bộ đám Chessia thông qua thì ít nhất sau khi biến mất, sức mạnh của bọn họ cũng sẽ được cộng vào cho mấy ma tướng... Có lẽ được cộng thêm linh hồn của mọi người thì vừa vặn có thể giúp năm ma tướng phá tan được cửa ải này chăng?
Phong Tiểu Tiểu không nói không rằng, cuốn đuôi bực bội quất đám thiên thần sa ngã dũng cảm đang hít sâu một hơi chuẩn bị kia: “Chờ tôi suy nghĩ một chút, cũng đâu giới hạn thời gian của các người, gấp cái lông!”
Ghét nhất cái đám anh dũng không sợ gì này, còn sống mới có vô hạn khả năng mà vừa gặp chuyện đã vội vã đi chịu chết làm gì?
Samuel nắm chặt tay, nhìn đám thiên thần sa ngã bị quất, gân xanh giật giật mấy cái, cắn răng: “Bao tay của tôi đều đã chuẩn bị xong, lúc này cô lại nói với tôi như thế?”
Phong Tiểu Tiểu cũng tức giận: “Quần tôi cũng đã cởi ra rồi, anh cho tôi xem cái này?” Vừa nói vừa vung đuôi quất... Mấy ngày nay thường hay bị cắp đi bay tới bay lui, hôm nay trước khi tới đây quả thật cô không nghĩ tới việc phải đổi quần thành váy.
Samuel: “...”
Chessia vô cùng nhức đầu, theo thói quen đứng ra giảng hòa: “Được rồi đại nhân, người hãy nghĩ tiếp đi, chúng tôi có thể chờ thêm một lát.”
Liệu còn có cách gì có thể nghĩ tới nữa đây, hiện giờ đã biết là Bàn Cổ tuyệt đối không e ngại hồ lửa, Phục Hy và mình cũng không sợ, bởi vì đây là điểm quyết định cấp bậc bẩm sinh. Mặc dù Lucifer sẽ bị thương bởi hồ lửa này, nhưng vẫn có thể thành công ngăn cản ở mức độ nhất định. Sức miễn dịch của ma tướng kém hơn một chút, thiên thần sa ngã xếp cuối chính là pháo hôi...
Đây là vấn đề về sức mạnh, đơn giản mà nói thì chính là lực công kích của hồ lửa đối chọi triệt tiêu lực phòng ngự của mọi người. Hai bên giao đấu chính diện, người thắng chính là kẻ mạnh.
Nhưng Phong Tiểu Tiểu biết bản thân không e ngại hồ lửa không phải chỉ vì nguyên nhân sức mạnh, mà là mức độ pháp tắc trói buộc bản thân hầu như xấp xỉ bằng không... Với tiêu chuẩn hiện giờ của cô, đơn thương độc mã mà đấu thì đến cả một Nữ Bạt cũng đánh KO được cô chứ đừng nói gì là Lucifer, nhưng lần nào cũng là cô có thể làm được chuyện mà bọn họ không làm được.
Mình có thể thờ ơ với pháp tắc đốt cháy của hồ lửa, nhưng hiện giờ kỹ năng sở trường của cô vẫn còn quá thiếu sót, cho nên trong tri thức có hạn cũng không có năng lực dẫn theo người khác cùng né tránh pháp tắc, trừ phi là Bàn Cổ hoặc Phục Hy thì mới có khả năng này... Khoan đã, Phục Hy?
Phong Tiểu Tiểu bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó liền lâm vào suy nghĩ, kéo Chessia lui về sau một đoạn, sờ lên bên hông, gỡ cây roi rất ít khi rời khỏi người xuống: “Đợi một chút, tôi thí nghiệm tí đã, hình như có BUG có thể lợi dụng.”
“BUG?” Chessia mờ mịt.
Không đợi cô suy nghĩ cẩn thận xem hàm ý câu này là gì, Phong Tiểu Tiểu đã nắm cây roi thử quăng một cái, ba tiếng roi vang lên, sau đó mạnh mẽ co lại giữa không trung - thuật đại triệu hoán vô địch!
Xuất hiện đi, Snoopy... Ấy nhầm, thiên thần sa ngã!!!
Một giây sau, đám Chessia xung quanh hồ lửa trơ mắt nhìn hư không bị xé toạc thành một cái khe, một hình người chim cánh đen hết sức quen thuộc lờ mờ xuất hiện trên hồ máu.
“Hả?” Người chim cả kinh, một giây sau liền chú ý tới khung cảnh dị thường dưới chân mình: “A!!!”
Một cái đuôi rắn màu trắng vươn ra, cuốn thiên thần sa ngã đang kêu la thảm thiết đúng vào thời khắc dầu sôi lửa bỏng sắp dính vào mặt hồ trở về. Phong Tiểu Tiểu tức giận bịt lỗ tai: “Cánh anh để trang trí à? Không tự vỗ được hai cái sao?”
Ngu ngơ cứ như vậy liền bị rơi xuống, nếu không phải mắt cô sáng thì hiện giờ thiên thần kia đã sớm bị đốt thành khói rồi.
Vị thiên thần bị khế ước trói buộc kia cũng khóc, ôm cái đuôi nhỏ của Phong Tiểu Tiểu, nước mắt ngắn nước mắt dài mà khóc thét lên: “Đại nhân, sức tưởng tượng của ngài thật sự càng ngày càng đột phá cực hạn rồi.”
Hiện giờ anh ta đã không cầu mong có thể được triệu hồi vào lúc bình thường nữa rồi, nhưng ít nhất có thể đừng lần nào cũng có tính mạo hiểm tăng dần như vậy được không?
“Anh là...” Chessia kinh hãi một phen, sau đó lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: “Ai tới vậy?” Không phải trí nhớ của cô không tốt, chủ yếu là lấy triệu làm đơn vị tính toán thì quả thật thiên thần sa ngã rất nhiều, nếu nói tất cả những người đã từng gặp đều không quên được thì quả thực không thực tế.
“...” Thiên thần sa ngã cấp độ người qua đường quả thật muốn khóc thêm một trận nữa.
Thiên thần sa ngã uất ức nhìn Chessia: “Tôi vốn là thiên thần thuộc quân đoàn biên chế thứ sáu trăm linh ba, trong địa phủ phương Đông nhờ trùng hợp mà bị vị đại nhân này dùng khế ước trói buộc...”
Cuối cùng thì Chessia cũng có chút ấn tượng, lúc này mới chợt hiểu: “À, tôi nhớ ra rồi...” Quả thật trong ấn tượng hình như đã từng nghe nói có một tên ngốc như vậy. Trước kia đối phương vẫn luôn tiếp xúc với Samuel, cho nên cô mới không có ấn tượng gì...
“Được rồi, bàn chính sự trước đã.” Phong Tiểu Tiểu vươn tay rút roi vung trên mặt đất lại hai cái, tiếng xé gió hết sức sắc bén: “Khi nãy mọi người cũng đã nhìn thấy, roi này là do lúc trước anh Hy làm rồi để lại cho tôi, có thể sử dụng khế ước... Anh Hy thì mọi người đều đã biết, tôi cũng không nhiều lời nữa, năng lực của anh ấy có thể bất chấp pháp tắc trong hồ lửa này, mà qua thí nghiệm, cây roi anh ấy để lại cho tôi đây cũng có thể.”
Bản thân không gian hồ lửa không cấm ma pháp, nhưng vì những tác dụng mang tính đặc thù cho nên từ bên trong mà muốn mở ra đường đi nối liền bên trong với bên ngoài là điều không thể.
Mà đám người được ký khế ước lại là ngoại lệ, vì khi ký khế ước thì trong lòng đám người đó cũng sẽ được Phục Hy lưu lại trên người một tia dấu ấn tinh thần... Tổ thần muốn gọi người, dù là trên trời dưới biển, nơi đâu có thể ngăn cản được đây?
Chessia nhíu mày suy nghĩ: “Ý của người là để chúng tôi trở thành người hầu của người?”
“Cô cũng đừng cảm thấy uất ức.” Phong Tiểu Tiểu rung roi nhỏ hết sức có phong phạm nữ vương: “Không chừng điều này còn giới hạn số người, tôi cũng không biết có phải nên ký khế ước với tất cả các người không đây.”
Mỗi lần triệu hồi và xua đám người này đi, Phong Tiểu Tiểu cũng phải trả một giá nhất định bằng linh lực để khởi động văn ấn trên roi. Cấp bậc của người triệu hồi càng cao, khoảng cách càng xa hoặc cấm chế càng kéo dài thì càng cần phải trả giá nhiều hơn.
Vốn dĩ một trăm nghìn người thì còn có chút khó khăn, nhưng nếu như triệu hồi một trăm người qua hồ lửa... Với cực hạn bây giờ của cô, hẳn là có thể thử.
Chessia do dự không lên tiếng, Samuel luôn suy tư lúc này liền hỏi vấn đề tương đối thực tế: “Vậy người sẽ cùng điện hạ Lucifer dẫn dắt chúng tôi phản công thiên đường chứ?”
“... Tôi ăn no rửng mỡ sao?”
Samuel vừa nghe vậy thì dứt khoát lắc đầu: “Vậy tôi sẽ không...”
Lời còn chưa dứt, Chessia đã cắn răng nói: “Có thể!”
“Chessia?”
“Đại nhân?”
Samuel cùng với mấy thiên thần sa ngã kinh hô, nét mặt bàng hoàng, quả thật giống như trông thấy Chessia bị ép buộc trở thành lương thiện vì X vậy.
“Cứu điện hạ quan trọng hơn!” Chessia nắm chặt tay thành nắm đấm, hạ quyết tâm, kiên định nói: “Hay là các người muốn tận mắt nhìn điện hạ mãi mãi bị nhốt ở đây?”
Dứt lời, Chessia đòi hỏi quyền lợi với Phong Tiểu Tiểu: “Dù tôi trở thành người hầu của ngài, nhưng chúng tôi vẫn theo điện hạ Lucifer như trước, có thể chứ?”
Phong Tiểu Tiểu hết sức dân chủ: “Được mà, hiện giờ các thiên sứ khác vẫn đi làm trên thiên đường như thường, chỉ cần không phải thời điểm tôi triệu hồi thì các người có thể tự do sắp xếp thời gian cá nhân.”
Hiện giờ nhậm chức còn kiêm chức, cái gọi là nghề phụ từ đâu mà ra? Chính là người làm công khắp nơi cứ chạy “sô” mà thành đấy thôi. Những người này cho dù thực sự đồng ý luôn đi theo cô thì cô cũng phải phát sầu để tìm xem có thể sắp xếp chỗ nào có thể chứa được nhiều người như vậy ấy chứ...
Thiên thần sa ngã đã ký khế ước vội vàng tiến lên đảm bảo: “Chessia đại nhân yên tâm đi, đại nhân phương Đông bình thường sẽ không gọi đám chúng ta đâu.” Nhưng mỗi lần bị triệu hồi thì sẽ gặp phải mấy vấn đề khó khăn mà thôi...
Đã thỏa thuận xong, trong không gian tối tăm, Phong Tiểu Tiểu vung chiếc roi da nhỏ ra rồi thu nhận một trăm thuộc hạ mới.
Từng tia dấu ấn vảy rắn xanh vàng óng, dài nhỏ uốn lượn chợt lóe lên mi tâm của các thiên thần. Chessia cười gượng, sờ lên mi tâm của mình còn có thể loáng thoáng cảm nhận được vị trí của ấn ký tinh thần, thật sự không chắc quyết định của bản thân lần này là đúng hay sai.