• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa Full (1 Viewer)

  • Chap-280

Chương 283: Vì vinh quang​




Đêm thứ Sáu ngày mười ba, thời tiết xung quanh biển Chết đặc biệt tệ.



Không chỉ sương mù dày đặc kéo dài đến tận đêm khuya mà thậm chí ánh trăng trên bầu trời cũng không nhìn thấy, tầm nhìn dường như không quá mười mét.



Điều này không chỉ vì nhân tố thời tiết vốn xấu, mà còn sau khi vẽ ma pháp trận cũng đã có ảnh hưởng tác động tới môi trường nữa.



Một trăm nghìn thiên thần sa ngã vây kín trải rộng khắp cả vùng bầu trời phía nam biển Chết, giống như biển Chết thực sự đã chết nên không có bất cứ tiếng sóng gợn nào, không có tiếng côn trùng kêu vang, chỉ có đám thiên thần sa ngã vẫy cánh dẫn theo khí lưu.



Bầu không khí trang nghiêm, từng thiên thần sa ngã tinh anh nơi đây đều đã chuẩn bị xong việc có thể phải hy sinh. Nhưng dù bọn họ sắp phải đối mặt với Bàn Cổ thì vẫn có thể khiến đám ác ma du đãng vĩnh viễn mất đi hồ lửa Lưu Hoàng vào thời khắc tận thế.



Hít sâu một hơi, ánh mắt áp lực từ đỉnh đầu quạ đen trên người thiên thần sa ngã thu lại, Phong Tiểu Tiểu đưa tay phải lên cầm lấy cổ tay trái, cắn chặt răng, nhắm chặt mắt, dùng móng tay rạch mạnh một đường lên cổ tay mình.



Sau đó “xoạt” một tiếng, nước mắt và máu tươi chảy ra như bão tố, Phong Tiểu Tiểu che miệng để đè xuống tiếng thét chói tai suýt bật thốt ra khỏi miệng, lệ rơi đầy mặt - NND, sắp đau đến chết rồi đấy!



Từng giọt máu tươi rơi xuống mặt đất, sau khi rót vào trong nham thạch thì nổi lên một cách quỷ dị. Dọc theo tia phát xạ của đường dẫn uốn lượn mà mở ra ma pháp trận. Dù khoảng cách không được tính là ngắn, thêm nữa lại có màn sương đêm ngăn cách, nhưng năm thiên thần sa ngã được phân ra năm điểm ở vòng ma pháp trận đầu tiên cũng đồng thời cùng cắt cổ tay của mình.



Dường như, từng điểm của cả ma pháp trận cũng theo đó mà sáng lên, tia sáng màu đỏ lóe lên, một loại cảm giác huyễn hoặc khó hiểu xẹt qua não Phong Tiểu Tiểu, tức thì lóe lên.



“Điện hạ Lucifer!” Tiếng Samuel kinh ngạc hô lên, truyền trong màn đêm an tĩnh, tai Phong Tiểu Tiểu nhạy cảm nghe được một tiếng này, sau đó mới bừng hiểu... Thực sự là ở dưới này sao?



Đám thiên thần sa ngã trên bầu trời cũng không kiềm chế được mà náo loạn hẳn lên. Nếu như vừa rồi bọn họ còn có thể kiềm chế được lòng kiên nhẫn chờ đợi thì khi đã cảm nhận rõ ràng sóng tinh thần của lão đại nhà mình, chút nhẫn nại còn lại cũng đã nhanh chóng biến mất.



Cũng may, người hiến máu có đẳng cấp đủ cao, hoặc nên nói là cách mở ra này không hung tàn lắm, dưới tác dụng của ma pháp trận, cửa truyền tống nhảy ra kia cũng không thật sự bắt mọi người phải vứt vào đó mấy cái thi thể gì. Sau khi máu của năm thiên thần sa ngã và Phong Tiểu Tiểu phác họa đầy đủ đường cong uốn lượn của ma pháp trận, cả cái đài bỗng rung động, giống như tâm trạng khi phải vật lộn với một tình huống nào đó vậy. Sau đó, đài cao yên lặng một lúc rồi dần trở nên mơ hồ.



Phong Tiểu Tiểu vừa cảm thấy dường như mặt đất cứng rắn dưới chân bắt đầu trở nên dính sền sệt lại giống như chân mình bị ngâm trong đầm lầy, còn chưa kịp hiểu rõ hơn thì trên eo đã bị siết chặt và được nhấc lên, cô cứ như vậy bị người ta bế lên.



Chessia chạy tới kéo người, ôm eo nhỏ của Phong Tiểu Tiểu lên, giọng nói hơi run rẩy vì không kìm nén được sự kích động: “Cửa vào mở ra rồi. Điện hạ, ngài ấy... ngài ấy...”



“Đừng kích động, chúng ta bay cao thêm một chút trước đã.” Phong Tiểu Tiểu vỗ vòng tay đang ôm eo mình an ủi, cô đã cảm thấy mặt đất dưới chân hơi nóng lên rồi, quả thật giống như trên miệng núi lửa vậy.



Chessia gật đầu qua loa, vỗ hai cánh sau lưng rồi đưa người bay lên không trung, rời xa cái đài bắt đầu biến hóa kia hơn.



Đứng từ độ cao này nhìn xuống dưới, cái đài nham thạch khi nãy dường như đã thật sự hóa thành vũng bùn, màu sắc đỏ tươi sền sệt thay thế cho mặt đất khô ráo trước đó. Mặt đất mềm nhũn nát ra và biến thành màu đỏ như máu, sôi trào và bốc ra những bọt khí, vang lên những tiếng “sùng sục, sùng sục”, nuốt cả những đường vẽ ma pháp trận vào trong lòng đất.



Đám thiên thần sa ngã nghe lệnh của Samuel cũng bay lên không trung, cách xa mặt đất nóng rực. Màu đỏ rực ngày càng chói mắt, dường như cũng sắp phá tan màn sương mù dày đặc trong màn đêm, chiếu rọi trên khắp mặt biển Chết.



“Đây là hồ lửa Lưu Hoàng?” Phong Tiểu Tiểu quay đầu hỏi cô gái thiên thần sa ngã sau lưng. Dưới hoàn cảnh sinh tồn quá ác liệt này, nửa thân dưới của cô đã sớm hóa thành rắn rồi. Vì liên quan tới việc không có điểm tựa mà hiện giờ cứ giống như sợi dây mềm nhũn, rủ xuống lơ lửng trên không trung, thỉnh thoảng còn vung vẩy hai cái.



Chessia cố gắng chuyển ánh mắt từ cái đuôi rắn màu trắng lên mặt hồ lửa kia, nghiêm túc gật đầu: “Đúng, đây chính là hồ lửa Lưu Hoàng... Tôi cảm nhận được hơi thở của điện hạ, ngài đang ở bên trong.”



“Thật nhạy bén.” Phong Tiểu Tiểu không biết gì đành khen một câu. Mặc dù không quá rõ ràng, nhưng nghe có vẻ rất lợi hại: “Nhưng nghe anh Nhị nói đây là vùng đất chết chóc cuối cùng có thể thiêu đốt linh hồn ác ma, Lucifer ẩn náu bên trong sao lại gặp phải kết cục hồn bay phách tán vậy?”



“Chuyện này?” Chessia cũng không biết rõ lắm, nhưng vẫn hết sức kiên định: “Chỉ e phải đi xuống xem một chút mới biết được.”



“Xuống dưới...” Phong Tiểu Tiểu yên lặng, lén duỗi cái đuôi dài xuống làn sương mù thăm dò một chút.



“Sh~~” Nóng quá!



Đuôi nhọn vừa mới thò xuống đã bị bỏng phải rụt trở về, xoắn lại thành một vòng nhỏ... Mặc dù không cảm nhận được cơn đau đớn tới mức thiêu đốt linh hồn trong truyền thuyết, nhưng mức nóng cao thế này vẫn khiến người khác cảm thấy rất khó chịu.



Mặt Phong Tiểu Tiểu đều nhăn cả lại. Có nhiều thứ dù năng lực của bản thân có thể chịu được, nhưng có thể chịu được không có nghĩa là không cảm nhận được.



Nhiệt độ này... hay là thôi đi.



Chessia cũng chú ý tới động tác vừa rồi của Phong Tiểu Tiểu, có chút kinh ngạc lén nhìn cô gái nhỏ đang được mình ôm này. Nhiệt độ cao như vậy, dù là ma tướng như cô ta cũng không chịu được, da thịt phơi bày bên ngoài bị khí nóng làm bỏng rát đến mức đỏ bừng, linh hồn và ma lực chẳng khác gì bị đốt mà kích động liên hồi... Nhưng đối phương lại không như vậy, nhìn biểu cảm của người ta thì hình như loại đau đớn này cũng chỉ như cảm giác khi ăn phải quả quýt chua mà thôi.



Chán ghét, khó chịu... Nhưng không nguy hiểm tới tính mạng, chỉ là không thích mà thôi.



Hồ lửa trên mặt đất đã xuất hiện ngày càng rõ ràng, từ cứng rắn đến sền sệt, rồi hóa thành một mặt hồ sâu rộng với dòng chảy lưu loát... Đám thiên thần sa ngã hiện giờ cũng cách mặt đất ít nhất chừng trăm mét, cả đám đều liều mạng vỗ cánh, cố gắng ổn định thân thể và linh hồn trong hơi nóng hỗn độn.



Mắt thấy hồ lửa đã hoàn toàn xuất hiện, Chessia hơi ngẩng đầu nhìn Samuel bên cạnh cách đó không xa.



Samuel gật đầu, hiểu được ý của Chessia, siết chặt nắm tay. Tia sáng màu đỏ trên ngón trỏ như một chiếc nhẫn đeo trên ngón tay, hai đấm đánh vào nhau, tia sáng đỏ bao lấy hai nắm tay của anh ta, sau đó chợt tắt đi rồi trên tay anh ta lập tức xuất hiện hai cái bao tay.



“Chuẩn bị.” Tiếng nhắc nhở của Samuel không lớn lắm, nhưng giọng nói rõ ràng lại truyền vào tai từng thiên thần.



“Chuẩn bị cái gì?” Phong Tiểu Tiểu hiếu kỳ chen vào một lời.



Chessia cắn môi không lên tiếng.



Samuel trên không trung giãn thân thể của mình ra, hai tay mở rộng, ngửa đầu nhắm mắt, hít sâu một hơi, sau đó tay nắm chặt thành nắm đấm, đột nhiên mở mắt, mạnh mẽ nện một đấm xuống mặt hồ.



Quyền ảnh khổng lồ kéo theo sóng lửa ngập trời, tiếng vang như đất rung núi chuyển, thậm chí còn truyền đi rất xa. Nhưng nơi này đã biến thành kết giới của không gian con, cho nên trừ phi có người chủ động bước vào trong phạm vi này, nếu không thì sóng âm từ trong đây căn bản không thể nào truyền tới tai những con người ngoài kia, ngoài một số động vật có thính lực tiếp nhận được tần số trong phạm vi vượt qua loài người.



Hầu như chỉ trong chốc lát, trong mấy thành phố và thị trấn có dấu vết con người ở gần biển Chết, thậm chí ở Anman phía xa, những nhà nuôi chó mèo đều kinh ngạc phát hiện con thú cưng mình bỗng nhiên nóng nảy bạo động, chúng dường như bị thứ gì đó dọa sợ. Chú mèo con vốn lười biếng liền xù lông nhảy dựng lên, quay về một hướng gào lên một tiếng chói tai, còn đám chó cũng đè thấp chân trước, nóng nảy liều mạng sủa thành tiếng, dáng vẻ như đang muốn đánh nhau với ai đó vậy.



Phong Tiểu Tiểu cũng bị dọa hết hồn, nhưng không đợi cô quay đầu lại hỏi xem đã xảy ra chuyện gì thì đuôi mắt bỗng nhiên thấy một cái bóng màu đen lao từ trên bầu trời xuống dưới.



“Bùm” một tiếng... Phong Tiểu Tiểu không xác định được mình có thật sự nghe thấy âm thanh này không, nhưng cô thực sự phải trơ mắt nhìn một thiên thần sa ngã dứt khoát đi vào trong xoáy hồ lửa, nơi mà được mở ra bởi quyền ảnh Samuel. Sau khi bọt lửa ùng ục sôi trào được khơi dậy thì anh ta liền bị cắn nuốt đến mức không còn sót lại chút cặn nào.



Phong Tiểu Tiểu cả kinh: “Anh ta sao rồi?”



Lời nói còn chưa dứt, Chessia bình thường quyến rũ, nhưng hiện giờ có vẻ trầm lắng, giọng nói nghiêm trúc vang lên sau tai: “Vì điện hạ, vì vinh quang.”



“Vì điện hạ, vì vinh quang.”



Đám thiên thần sa ngã cùng hô lên, một trăm nghìn giọng nói cùng tụ lại một chỗ, không có bất cứ giọng khàn nào, cũng không hề la to, âm điệu bình tĩnh lượn lờ khắp bầu trời.



Một tiếng này gần như đã phát động hiệu lệnh, Samuel cắn chặt răng, lặng lẽ nện một thêm một nắm đấm mạnh mẽ nữa xuống.



Lúc này đây, bên trong sóng máu cuồn cuộn, đám thiên thần sa ngã trên bầu trời bỗng nhiên cùng lay động. Bọn họ cứ người sau nối tiếp người trước ngã xuống, người sau tiếp tục theo tốc độ của quyền ảnh mà nhảy vào trong sóng lửa, phía trước còn chưa hoàn toàn bị thiêu đốt thì phía sau đã tới vùi lấp đi.



Đây là hành động vĩ đại giống như việc Tinh Vệ lấp biển, nhưng miệng Tinh Vệ chỉ ngậm gỗ đá Tây Sơn đem tới, còn bọn họ lại dùng chính thân thể của mình để vùi lấp.



Phong Tiểu Tiểu trơ mắt nhìn cả đám thiên thần sa ngã này bị hồ lửa hòa tan. Hồ lửa này giống như là một hồ axit sunfuric đậm đặc, một thân thể bình thường vừa dính vào mặt nước đã bị tan ra rồi, ngay sau đó còn chưa đợi bóng nổi lên thì thân thể đã bị hòa tan và bị đốt thành một đám tro tàn.



Cô biết người trong hồ lửa nhất định sẽ chết, nhưng cô không ngờ rằng sẽ chết nhiều người như vậy.



Hoặc đứng ở môt góc độ khác mà suy nghĩ thì mục đích mà một trăm nghìn người này đến đây có lẽ chính là muốn dùng chính bản thân mình để mở ra một đường máu cho năm vị ma tướng kia, để bọn họ có thể thành công tiến vào hồ lửa và mang Lucifer trở về.



Chessia nắm thật chặt cánh tay, đôi cánh mạnh mẽ vỗ mấy cái rồi nâng cao thêm một đoạn: “Cô Phong, chúng ta nên xuống thôi.”



“Hả?”



Trong hồ lửa phía dưới kia, đám thiên thần sa ngã dùng thân thể mình ném vào trong tạo thành một đường hầm.



Một trăm nghìn người chẳng qua cũng chỉ vì mở ra một con đường trong hồ. Con đường này rộng không quá nửa mét, dài không quá ba mét mà thôi.



Đi sâu vào trong nữa thì đã không còn là hồ nước màu đỏ máu, mà là một khoảng tối tăm nhìn không rõ, không biết thông tới đâu.



“Chuẩn bị, đừng lãng phí tính mạng những chiến sĩ anh dũng của chúng tôi.” Chessia cắn chặt răng, dẫn theo Phong Tiểu Tiểu mạnh mẽ vọt xuống lối đi kia.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom